Geneki JK Idol-san wa Himajin no Ore ni Kyomi ga Arurashii

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

(Đang ra)

Thợ Rèn Trượng Phép Của Thế Giới Đổ Nát

Kurotome Hagane

Đây là bản ghi chép để đời về một chàng trai siêu khéo léo nhưng lại ngại giao tiếp, lui về ở ẩn tại Okutama. Về hành trình cậu trở thành thợ chế tác trượng phép, và từ một góc khuất hẻo lánh, dần làm

3 6

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

(Đang ra)

Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay Cũng Phải Làm Hầu Gái Để Trả Nợ

Huân Lân (醺麟)

Còn Hoàng đế Albert, chỉ lặng lẽ thở dài——bởi ngài thật sự… đang bắt đầu nhớ lại rồi.

147 452

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

228 1945

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

(Đang ra)

Ta chỉ là con nuôi thôi, các chị đừng quấn lấy ta nữa mà!

Long quyển quyển

Một mình chị cả thôi ta đã không đối phó nổi, giờ cả năm cùng nhào đến thì… rốt cuộc các người muốn bức ta thành cái dạng gì đây?!

9 50

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

(Đang ra)

Chuyện tôi nuông chiều nàng gyaru đáng yêu nhất lớp bằng những món ăn của mình

Shirano Tomo

Và thế là, bữa tối chan chứa những hạnh phúc của 2 người lại bắt đầu thêm một ngày nữa…

5 9

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

67 665

WN - Chương 25

"Tìm được tượng mèo cuối cùng rồi."

Cuối cùng thì bọn tôi đã tìm được cả bảy tượng mèo gỗ.

"Cuối cùng cũng tìm được bảy tượng mèo gỗ rồi. Liệu nó có đem lại may mắn cho mình không ta?"

"Mong là thế."

"Ừm!"

Sakurazaki mỉm cười gật đầu.

Sau khi đến khu mua sắm đằng kia thì bọn tôi liền quay về nhà ga.

"Món này độc lạ với ngon miệng ghê! Vừa mua cái đã được ăn luôn, với cả vừa đi vừa thưởng thức như này đúng là trải nghiệm mới mẻ. Vừa đi vừa ăn đúng là vui ghê ha?"

"Ờ thì cũng vui đấy."

"Ư, Himahara-kun...! Tớ...tớ muốn...Himahara-kun...."

Trời bắt đầu đổ mưa, làm tôi thấy hơi nhột nhột.

Và rồi cơn mưa ấy đột ngột ập xuống.

"Thôi xong rồi! Tớ không có mang ô."

Tôi liền lôi cái ô gập được trong cặp rồi mở ra.

Tôi liền ôm lấy tay Sakurazaki và để cô nàng trú dưới ô cùng tôi.

"Tớ không muốn lặp lại sai lầm tương tự đâu."

"Himahara-kun..."

Bọn tôi cùng đi chung ô hướng về phía nhà ga.

Tiếng mưa rơi lớn dần.

"Xin lỗi, chặt quá Sakurazaki ơi..."

"Hửm, à ừ, tại tớ quên mang ô...xin lỗi nhé."

"À, không cần xin lỗi đâu."

Rõ là dự báo thời tiết nói rằng hôm nah trời rất đẹp, cơ mà chúng tôi cũng chả làm gì được.

"Himahara-kun, chắc là tớ vừa mới gặp may mắn đấy."

"May gì?"

"Vì Himahara-kun mang ô nên tớ mới không bị mưa làm ướt đấy."

"Đúng nhỉ."

"Với lại...tớ còn có thể dùng chung ô với Himahara-kun nữa..."

Vì mưa to quá nên tôi không nghe rõ cô nàng đang nói gì.

Cô nàng nói gì nhể?...Thôi kệ đi.

"Himahara-kun, lại gần đây xíu đi."

"Tớ có nên đưa ô lại gần hơn không?"

"Hông. Để tớ cho."

Vai của Sakurazaki chạm vào tay đang cầm ô của tôi.

Tay bọn tôi chạm nhau qua lớp đồng phục bị ướt.

Sự hối hả và nhộn nhịp của khu mua sắm đã biến mất, và bây giờ chỉ còn tiếng mưa rơi vang vọng tai bọn tôi.

"Sakurazaki nè. Thế này thì cậu có thể chăm chỉ hơn rồi chứ?"

"Ừm. Ờ, mà tớ vẫn muốn gọi điện cho mọi người mỗi đêm, như vậy có được hem dợ...?"

"Được, nhưng gần hết tháng 6 rồi, kì thi cuối kì cũng sắp tới đấy? Tới lúc tập trung học hành chăm chỉ rồi đó."

"Vậy hả...?"

Tôi không nhìn thấy rõ mặt cô nàng, nhưng mà nghe giọng thôi là hiểu được ngay rằng giờ cô đang suy nghĩ gì đó.

 "...Thế nếu trong lúc học có chỗ nào không hiểu thì tụi mình gọi nhau được không? Dùng điện thoại nhá."

 "Được à?"

"Ừm."

"Vậy thì làm thế nhé. Nếu tớ không hiểu gì thì tớ sẽ gọi cậu liên tục luôn."

"Vâng vâng."

Cuối cùng cũng năng nổ trở lại rồi.

Thật sự là Sakurazaki được chiều chuộng như đứa trẻ...như em gái luôn ấy.

"Ồ, tiện thể thì, Sakurazaki học hành có ra gì không đấy?"

"Ể? Ừm, dĩ nhiên rồi!"

"Kết quả của bài kiểm tra giữa kì như nào?"

"Đứng thứ 180..."

"...Rồi, về đến nhà, chúng ta sẽ học. Không có trò chuyện vớ vẩn gì hết."

"Ơ?"

"Không được từ chối."

"Muuuu..."

Cô nàng có vẻ không đồng tình

"Tớ rất mong đến lúc về nhà đấy, Sakurazaki."

"Himahara-kun là đồ ngốc! Ơ mà, tiện thể thì cậu đứng thứ bao nhiêu vậy?"

"Vì có một môn bị xơi trứng nên tớ đứng thứ 86."

"Hơ? Không thể nào! Tính cả cái môn thi bị xơi trứng mà cậu vẫn cao hơn tớ á!?"

"Tớ có thể được lên 60 đấy. Trừ môn bị 0 điểm kia thì tất cả các môn còn lại đều được tầm 95 cả."

"Sao có thể như thế được!?"

"Chỉ vì tớ không có hoạt động gì thôi."

"Ư! Tớ ghét cái phần 'đỉnh nhất' đó của cậu lắm, Himahara-kun!"

"Ừ ừ. Về nhà nhớ phải mở sách vở ra đấy."

"Muuu...."

Sakurazaki dụi đầu vào tay tôi.

"...Nhớ phải chăm sóc tớ cẩn thận đấy, Himahara-kun."

"Hiểu rồi."