Chương 2: Huấn luyện.
Một chương khá dài. Chúc mọi người đọc vui vẻ!
◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈
Xem nào, chúng ta nên bắt đầu từ đâu đây? Chà, cứ đi theo trình từ khi kết thúc vụ náo động tại gia đình bá tước Abbas đi. Bá tước Hussel, người muốn chiếm lấy nhà Abbas đã thao túng Dokum để sát hại Dolce, người thừa kế của bá tước Abbas và đổ mọi tội lỗi lên đầu Canaan.
Bá tước Abbas nhờ tôi tìm ra sự thật nên tôi đã ra lệnh cho Beeze đi để điều tra. Nhờ vào Beeze mà tôi tìm ra Bá tước Hussel là người đứng đằng sau giật dây toàn bộ. Bằng cách tiết lộ sự thật trước mặt Bá tước Abbas, Dokum đã bị bắt và những người liên quan đến vụ ám sát Dolce, tất cả đều bị tóm gọn trong một lần.
Tuy nhiên, việc đó không hề đơn giản chỉ là Bá tước Hussel; dường như Bá tước Abbas còn buộc tội cả gia đình Hussel chứ không phải chỉ mình ông ta. Cùng với Dokum, vợ của Rotten cũng bị bắt (Rotten là một người lính trung thành của nhà Abbas). Vợ Rotten là cháu gái Bá tước Hussel và sau cái chết của Dolce, cô ta đã lên kế hoạch để con trai mình và Rotten lên thừa kế gia đình Abbas. Rotten là một nhánh trong gia đình Abbas nên nếu không có Dolce, khả năng cao là con của họ sẽ được nhận làm con nuôi và từ đó chiếm lấy gia đình Abbas.
Khi rời khỏi Rừng đại ngàn Borf, tôi đã trợ giúp cỗ xe ngựa của Allie trên đường cô ấy đến Algria nhưng hóa ra đó cũng là một nỗ lực của Bá tước Hussel nhằm gọi cô ấy ra ngoài bằng cách mạo danh lá thư từ một quý bà có quan hệ thân thiết với Allie. Trên đường di chuyển, hắn ta cố gắng giết cô ấy với cuộc tấn công của một băng cướp giả mạo. Vì sau khi Dolce chết, Allie sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất trong kế hoạch của Bá tước Hussel.
Tôi chỉ tình cờ đi ngang qua nhưng điều đó đã khiến số phận của tôi, Allie và cả gia đình Abbas trở nên đan xen và làm đổ vỡ tham vọng của Bá tước Hussel. Canaan, người trở thành nô lệ của tôi trong khoảng thời gian đó, đã được giải thoát khỏi chế độ nô lệ tội phạm.
“Thật tuyệt, Canaan. Từ giờ cô không còn là nô lệ tội phạm nữa rồi”
Canaan từng trải qua những khóa huấn luyện chiến đấu trong Rừng đại ngàn Borf mỗi ngày, vì vậy level của cô ấy đã đạt tới 170. Trên tất cả, cô ấy có thể kích hoạt ma pháp mà không cần phải niệm thần chú. Hơn thế nữa, cô ấy còn học được một ma thuật hoàn toàn điên rồ có tên [Hỏa ngục ma pháp]. Sức mạnh từ [Hỏa ngục ma pháp] ấn tượng đến mức [Hỏa ma pháp] chẳng thể sánh nổi. Chỉ một đòn tấn công với thứ ma thuật đó đã để lại một miệng núi lửa rộng 3km trong Rừng đại ngàn Borf.
Canaan vẫn im lặng sau khi tôi nói.
“Có chuyện gì sao?”
Tôi đang ngồi trên ghế và nói chuyện với Canaan bên cạnh những tách trà nhưng phản ứng của cô ấy không hề thay đổi. Thứ trà của Bá tước này ngon thực sự. Khi rời khỏi đây phải mang theo một ít mới được.
“Em có một yêu cầu”
“Gì vậy? Cứ nói đi”
Canaan nhìn chằm chằm vào tôi với một biểu cảm nghiêm túc, vì lý do gì đó mà trông cô có vẻ suy sụp. Tôi thường yếu đuối trước kiểu nhìn như vậy, nhất là khi chúng tới từ những cô gái xinh đẹp.
“Làm ơn hãy để em trở thành nô lệ của ngài một lần nữa!”
“Huh?”
Tôi đã thắc mắc Canaan đang định nói gì và cuối cùng là cô ấy yêu cầu tôi biến mình thành nô lệ thêm lần nữa? Đó là những gì một cô gái nói sau khi được tự do?
“Có phải đây là trò đóng giả nô lệ hay gì không?”
“Không, không phải nó! Đây hoàn toàn không phải chơi bời gì cả!”
Tốt, mình cũng không muốn ra ngoài với Canaan nếu cô ấy có nói vậy.
“Em không thể nhìn thấy ngài nữa, Chủ nhân!”
“Eh?”
“Em có thể nhìn thấy ngài khi em con là một nô lệ. Nhưng giờ …”
“Cô không thấy?”
“Ngài đang mờ dần đi, như một ảo ảnh …”
Cái bóng của mình thật sự mơ hồ vậy sao …?
(Puhahaha! Là thế đó hả? Đa phần là do ngươi thôi!)
(Ngươi cười cái gì thế? Không vui đâu! … Này Hắc Vụ, ta khó để nhận biết đến vậy à?)
Tôi đã có [Ẩn thân] nhưng đó là một kỹ năng kích hoạt nên nó chỉ có tác dụng nếu tôi sử dụng. Vậy tại sao cô ấy lại không thể thấy tôi? Có phải vì Áo khoác Hermit?
“Em có thể thấy một chút khi ngài mặc Áo khoác Tử hùng nhưng … không có nó …”
(Dường như Canaan không thể thấy vì sự hiện diện của ngươi quá yếu ớt. Không phải đó là điều tốt sao? Ngươi có thể bất ngờ tấn công cô ấy rồi, đúng không!)
(Im đi! Ta không cần cái tấn công bất ngờ đó mà hãy trả lại cho ta sự hiện diện ấy)
… Ah! … Là nó … Cái danh hiệu [Quái nhân] … Khi mặc quần áo thì mình chỉ như một hòn đá bên vệ đường … Chết tiệt, đó hẳn phải là nguyên do!
“Có rất nhiều lý do cho việc đó. Ngoài ra, vấn đề không phải là cô có là nô lệ của tôi hay không”
“Không, khi em còn là nô lệ, em có thể cảm thấy sự kết nối với ngài và hơn thế, em có thể nhìn thấy ngài! Giờ, việc không còn là nô lệ làm em cảm thấy lo lắng!”
Cuối cùng, bất đắc dĩ tôi phải đồng ý nô lệ hóa cô ấy thêm một lần nữa. Cái thể loại gì thế này, được tự do và ngay lập tức chọn trở lại làm nô lệ? Nhưng tôi đã sợ hãi trước cái nhìn của Canaan. Khi cô ấy nhìn với ánh mắt như vậy, tôi chẳng còn lựa chọn nào khác ngoài đồng ý.
Chúng tôi cần đi tới cửa hàng của Sidele để đăng ký lại hợp đồng nô lệ nhưng trước khi làm điều đó, tôi cần phải tạo ra một vật phẩm có thể tăng cường sự hiện diện của mình.
Tất cả những gì tôi cần chuẩn bị là một chút vàng để chuyển đổi. Có bụi vàng trong con suối Ellyn chảy qua giữa Rừng đại ngàn Borf và việc tôi tìm thấy chúng hoàn toàn là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Hiển nhiên là tôi đã thu thập rồi, nếu không thì đó sẽ là một sự thô lỗ với Quý Ngài Bụi Vàng. Đặt ít vàng lên trên bàn cùng với [Trao đổi đồng giá], tôi tạo ra một chiếc nhẫn hoàn hảo để tăng cường sự hiện diện của bản thân.
Nhẫn của sự tồn tại : Nếu đeo chiếc nhẫn vàng ròng này, bạn không còn lựa chọn nào khác ngoài trở nên nổi bật. Vậy nên hãy cẩn thận lũ trộm, okay ~ ♥
Tuyêt! Thứ này còn làm mình nổi bật lên nữa!
“Giờ thì sao?”
Tôi đeo chiếc nhẫn vào tay và hỏi Canaan về sự hiện diện của mình.
“Ah, em có thể thấy ngài rồi, Chủ Nhân! Thật tuyệt vời!”
Vì cô ấy đã nhìn thấy tôi nên không cần phải trở thành nô lệ nữa, phải không? Đó là những gì tôi hỏi Canaan nhưng cô khăng khăng “không thể cảm thấy sự kết nối!” do đó vẫn cần phải trở thành một nô lệ. Mà cái “sự kết nối” này là gì vậy?
Tôi hỏi Bá tước Abbas, Allie và Goliath về sự hiện diện của mình khi gặp họ tại đại sảnh và cả 3 trả lời kiểu như họ không thể ép bản thân nhìn trực diện vào tôi. Và khi tôi đeo chiếc nhẫn vào, tất cả đều đồng thanh, “Giờ cậu đã hiện rõ hơn rồi’.
Nghe họ nói thế làm tôi chỉ muốn khóc thét lên. Sau đó, tôi đưa Canaan tới cửa hàng của Sidele và hỏi ông ấy nhưng Sidele cũng trả lời những thứ tương tự như nhà Abbas.
“Cháu thực sự ổn với việc này chứ?”
“Vâng, làm ơn ạ!”
Sau khi tôi giao onigiri, Canaan nói cô ấy muốn quay trở lại làm nô lệ của tôi. Đôi mắt của Sidele bằng cách nào đó quay mòng mòng và ông cố gắng thuyết phục Canaan xem xét lại. Tôi cũng thuyết phục cùng nhưng ý chí của Canaan rất vững chắc và cô ấy khao khát được phục vụ tôi dưới tư cách một nô lệ.
Sidele đành phải bỏ cuộc với một tiếng thở dài và tạo ra một hợp đồng mới để Canaan quay trở lại làm nô lệ của tôi.
“Thứ này sẽ biến Canaan thành nô lệ thông thường của Sumeragi-sama. Làm ơn hãy chăm sóc tốt cho cô ấy”
Sidele cúi đầu thật sâu. Có vẻ như tôi đã đưa cho ông ấy thêm phiền phức. Khi tôi quay trở lại biệt thự, Bá tước Abbas liền lên tiếng gọi.
“Mhm, đúng như mình nghĩ, ông ta có thể nhìn thấy mình rất rõ ràng”
Con người ngày, mình biết mà! Lúc trước ông ta chỉ giả bộ là không thấy!
Goliath và một người đàn ông giống pháp sư đứng phía sau Bá tước Abbas cũng gật đầu đồng ý.
“… C-Cậu nói cái gì thế vậy?”
Tone giọng của ông ấy khá mơ hồ. Này, Hắc Vụ, đừng có cười!
“Oh đúng rồi, tôi có 3 yêu cầu dành cho cậu, Sumeragi-dono”
“Yêu cầu?”
Đầu tiên là về Bá ước Hussel. Mặc dù Bá tước Abbas đã tuyên bố chuẩn bị cho chiến tranh nhưng Dolce nói chiến tranh là không tốt do đó có vẻ ông ấy đã từ bỏ ý định gây chiến nhờ sự thuyết phục kiên định tới từ Dolce. Vậy nên Bá tước Abbas muốn tìm kiếm sự phát xét của Nhà vua để buộc tội Hussel vì những tội ác đã gây ra.
Cả bức thư gửi tới Dokum lẫn bức thư tới cháu gái của ông ta, vợ của Rotten đều không có vấn đề gì nhưng Bá tước Abbas vẫn muốn những bằng chứng khác về sự bất công của Bá tước Hussel để có thể nghiền nát ông ta một cách chắc chắn. Có thể nhà vua sẽ đưa ra những quyết định vô giá trị và cố gắng tránh xung đột giữa các quý tộc quyền lực trong đất nước vì vậy Bá tước Abbas muốn thu thập những bằng chứng không thể chối cãi để ngăn Hussel thoát khỏi số phận của mình.
“Ah, xung quanh tên đó chẳng bao giờ thiếu những tin đồn xấu xa vì thế tôi nghĩ nếu điều tra, chúng ta chắc chắn sẽ tìm ra thêm những bằng chứng sai phạm của hắn!”
“Ý ông là muốn tôi đi thu thập chứng cứ?”
“Cậu có thể không?”
Ý kiến của Dolce để tránh gây ra nội chiến cho người dân thật đáng ngưỡng mộ và Bá tước Abbas biết thay vì chiến tranh thì việc nghiền nát Bá tước Hussel về mặt chính trị là nước đi cuối cùng. Mặc dù điều đó có thể là đúng nhưng tôi chẳng có nghĩa vụ gì phải giúp đỡ và tôi cũng chẳng nợ ông ấy thứ gì cả.
“Không, xin lỗi. Quên việc này đi. Cũng có những thứ cậu không thể làm được nhỉ?”
Cái gì? Tên khốn này! Đứng có mà tự quyết định việc gì là bất khả thi trước khi tôi làm nó!
“Được rồi, tôi sẽ nhận yêu cầu này!”
“Nhưng không phải nó quá khó sao?”
Tôi biết mình đã vướng vào lời nịnh hót của Bá tước nhưng tôi sẽ hiểu đúng về điều đó.
“Tôi không quan tâm. Hãy nói về phần thưởng đi”
“Tôi hiểu và rất cảm kích. Phần thưởng nhỉ? Hmm, 20 triệu, không, 30 triệu G thì sao?”
Số tiền đó nhiều hơn rất nhiều so với phần thưởng tôi nhận được khi giúp đỡ Allie hay tìm ra hung thủ thật sự đã giết Dolce. Tôi tự hỏi nếu có chiến tranh xảy ra với bá tước Hussel, liệu chi phí có còn cao hơn nữa không? Hơn cả thế việc đó còn kéo theo sinh mạng của người dân nữa.
“… Thế ổn rồi”
“Xong, vậy tôi sẽ ủy thác việc này cho cậu”
Vì phần thưởng giữa 2 bên đã được quyết định nên tôi lấy một vài thứ ra khỏi [Kho lưu trữ] và đặt chúng lên bàn.
“… Đây là?”
“Bằng chứng”
“Huh?”
“Bằng chứng về những giao dịch bí mật, nô lệ hóa bất hợp pháp, sản xuất thuốc phiện và buôn lậu. Đó là những tội lỗi của Bá tước Hussel”
Bá tước Abbas không nói nên lời trước những thứ này.
Beeze đã mang về nhà lá thư làm bằng chứng cho việc sát hại Dolce nhưng anh ta cũng thu thập những lá thư khác của Bá tước Hussel cùng tài liệu để xác định xem lá thư có phải là thật hay không bằng cách so sánh chữ ký và con dấu. Đó là khi tôi nhận được những tài liệu này. Beeze thật tuyệt vời!
“Yêu cầu thứ nhất đã hoàn thành, phải không?”
“… Ah, mhm, đúng vậy … nhưng …”
Phải mất một lúc Bá tước Abbas, người đang lẩm bẩm và chìm vào thế giới riêng của mình mới thoát khỏi sự mơ hồ đó. Có lẽ ông ấy không nghĩ mình sẽ ngay lập tức nhận được bằng chứng vậy nên cần chút thời gian để chuẩn bị 30 triệu G nhưng tôi chắc chắn phần thưởng sẽ rất lớn.
Yêu cầu thứ hai là về việc sát hại Dolce.
Rất nhiều hiệp sĩ và pháp sư đã bị trừng phạt vì có liên quan đến Dokum nên Bá tước Abbas đang phải chịu áp lực trong việc xây dựng lại lực lượng. Ông ấy đã bổ sung tân binh vào hàng ngũ nhưng ông cũng muốn cải thiện nhiều hơn nữa về chất lượng tổng thể của quân đội. Cuối cùng, ông ấy muốn tôi trở thành một người hướng dẫn để huấn luyện cho binh lính.
“Đừng có vô lý vậy, tôi chưa từng làm việc với quân đội”
“Có thể là thế nhưng khả năng của cậu đã được thể hiện rõ ràng khi nhìn vào Canaan”
Canaan và tôi quay ra nhìn nhau, không ai biết ông ấy đang nói về chuyện gì.
“Đó là [Quang ma pháp] huyền thoại, thứ đã cứu sống Rotten, phải không? Tôi biết khả năng của Canaan từ khi cô ấy còn là người làm trong biệt thự và lúc trước cô ấy không thể sử dụng [Quang ma pháp]”
Cả 2 người chúng tôi đều câm nín khi nghe điều đó. Nhắc đến thì từ lúc nào mà Canaan đã học được [Quang ma pháp]nhỉ? Có phải sau khi cô ấy vượt qua level 100? Vì đó là mức level người bình thường không thể chạm tới? Và thực sự [Quang ma pháp] là một ma thuật huyền thoại?
“Tôi nghe nói trong quá khứ chỉ có anh hùng và những hiền triết vĩ đại mới có thể sử dụng [Quang ma pháp]. Và giờ, Canaan đã sánh nganh với những huyền thoại đó. Hơn cả thế, cô ấy còn có thể chữa lành ngay lập tức vết thương chí mạng chỉ với [Ma pháp hồi phục]. Ai cũng nhận ra điều đó chứ không chỉ mình tôi”
“……”
Đúng như mong đợi, danh hiệu bá tước không phải để cho đẹp.
“Tôi sẽ cho cậu thật nhiều phần thưởng! Xin cậu đấy!”
Tôi không thể từ chối Bá tước Abbas một khi ông ấy đã cúi đầu và đặt tay lên bàn, nhất là khi ông ấy còn là một quý tộc.
“Có vài điều kiện”
“Tôi sẽ lắng nghe”
“10 người. Tôi không thể quản lý quá nhiều. Đó là lý do tôi chỉ huấn luyện cho 10 người mà ông chọn. 10 người đó có thể huấn luyện lại cho quân đội sau”
“Đã hiểu. Tuy nhiên, tôi sẽ thực hiện một số lựa chọn cá nhân và tôi muốn cậu chọn ra trong số đó. Sẽ không ổn nếu những người thiếu thận trọng nhận được sức mạnh”
Mình hiểu, ông ấy có thể chọn những người có lòng trung thành cao.
“Thế là được rồi. Nhưng làm ơn hiểu cho, tôi sẽ không chịu trách nhiệm nếu họ chết”
“… Họ có thể chết sao?”
Bá tước nhìn tôi và Canaan rồi cô ấy gật đầu thành thật. Quái lạ, tôi có ép cô ấy luyện tập vất vả thế sao? Tôi nghĩ mình đã xóa toàn bộ những kí ức từ lần đó rồi.
“Thường thức của Chủ nhân có hơi điên loạn khi so sánh với người bình thường”
Canaan lẩm bẩm với một tiếng thở dài. Không thể tin được … mình có nghe thấy cô ấy phàn nàn gì đâu!
“Thế yêu cầu thứ ba?”
“Mhm, hãy mang người này đi cùng cậu”
Ông ấy muốn mình mang theo một người? Đó có thể là ai vậy?
Và rồi người quản gia mở cửa. Vì ở trong căn biệt thự này và được ông ấy giúp đỡ rất nhiều nên tôi đã quen với gương mặt ông. Nhưng phía sau ông ấy …
Tại sao cô ta lại ở đây?
“Không cần tôi giới thiệu cậu cũng biết người này nhỉ? Nhưng tôi sẽ giới thiệu lại cô ấy một lần nữa. Đây là Hannah, hầu gái đã cố hạ độc cậu. Giờ cô ấy đã là một nô lệ tội phạm”
“Yeah, tôi nhớ khuôn mặt cô ta …”
Chuyện quái gì thế vậy? Tại sao ông ấy lại giới thiệu Hannah với mình?
“Tôi muốn để cậu chăm sóc cô ấy, Sumeragi-dono”
“Huh?”
Ông ấy đang nói cái quái gì với khuôn mặt nghiêm túc đó thế? Muốn choảng nhau với mình chắc? Mình sẽ không nương tay đâu. Không, đừng có làm ầm lên, dừng lại đi. Tại sao phải chăm sóc cho hầu gái, người đã cố giết mình?
“Tôi có rất nhiều điều để nói nhưng làm ơn giải thích đi. Cẩn thận không ông sẽ làm ảnh hưởng đến mối quan hệ tốt đẹp mà chúng ta đã có từ trước đến nay đấy”
Trán bá tước lấm tấm mồ hôi khi bị tôi đe dọa. Tôi vẫn chưa thể hiện sát khí nên có lẽ đó chỉ là mồ hôi lạnh chảy ra từ chính những suy đoán của ông.
“Hannah là một cô gái nghèo. Về cơ bản, không hề quá khi nói cô ấy cũng chỉ là một nạn nhân. Tuy nhiên, đó vẫn là sự thật khi cô ấy cố gắng đầu độc cậu. Vì vậy tôi biến Hannah thành nô lệ tội phạm nhưng khi xem xét đến những câu chuyện phía sau, tôi muốn để cô ấy lại cho nạn nhân – là cậu – và cho cô ấy một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm”
Tôi không nghĩ có sự giả dối trong lời giải thích này và tôi có thể hiểu những gì ông ấy nói … Chà, tôi không nói là không có lợi ích cá nhân trong đó, nhưng chuộc tội? Hiển nhiên, ai cũng có thể nói cô ấy đáng thương vì đứa em gái của cô bị bắt làm con tin nên cô bị ép phải làm việc đó. Nhưng còn tôi, một nạn nhân thì sao? Thật may khi loại độc đó không hề hiệu quả nhưng nếu có, tôi giờ đã là một xác chết.
“Thế này thì sao, cậu không cần phải hoàn toàn chấp nhận cô ấy nhưng tại sao không cho cô ấy một cơ hội để chuộc tội”
Trời ạ, con người này quả là kẻ dẻo mỏ. Tôi nhìn Hannah, người đang cúi gằm mặt xuống ở góc phòng. Đó là tai chó, huh? … Không, tai sói sao? Đợi đã, giờ mình không quan tâm về việc đó. Trong tình hình hiện tại, thật tệ khi quan tâm đến những thứ như vậy.
“Haizz, được rồi, tôi sẽ chấp thuận theo trò hề này”
“Thật sao? Chân thành cảm ơn cậu!”
Tôi thở dài và nhìn Hannah một lần nữa rồi hướng ánh nhìn quay trở về phía Bá tước.
“Tôi sẽ rất nghiêm khắc đấy, ông biết chứ”
“Đó là những gì Hannah nên chuẩn bị”
Vậy đó là câu trả lời của Bá tước? Thì, ở đây Hannah chỉ là một nô lệ nên cô ấy không có quyền để nói bất cứ điều gì.
“Nếu tôi quyết định Hannah đã chuộc lại lỗi lầm thì tôi có thể trả tự do cho cô ấy, đúng không?”
“Um, thì …”
“Tôi nghĩ điều kiện kiểu đó nên được chấp nhận”
“Hmm. Tốt thôi, tôi không quan tâm lắm. Cứ làm theo ý cậu muốn”
Có vẻ nô lệ tội phạm không thể được phóng thích một cách dễ dàng như vậy nhưng một khi tôi hài lòng và bị thuyết phục bởi những hành động của Hannah thì tôi sẽ trả tự do cho cô ấy khỏi cảnh nô lệ. Tôi nên có bằng đó quyền lợi.
“Đó là một lời hứa. Dù chỉ là hứa xuông nhưng đừng có rút lại”
“Tôi sẽ không làm gì tồi tệ đến mức phá hỏng lời hứa giữa chúng ta đâu, Sumeragi-dono”
Chúng tôi cười và bắt tay nhau. Bá tước chảy cả nước mắt vì tôi nắm tay ông ấy quá chặt. Nhân tiện thì giá của Hannah, một nô lệ tội phạm là 50,000G. Nó khá rẻ nhưng vẫn khó để có thể tìm được người mua vì tội của cô ấy là cố ý ám sát người khác bằng chất độc. Điều này làm tôi nhớ lại cảnh không một ai thèm mua tôi dù chỉ có giá 10,000G vậy nên tôi cảm thấy một sự đồng cảm với Hannah!
▼▼▼
Ngay khi trở về phòng, tôi hỏi Hannah, “Cô có chắc khi làm việc cho tôi không?”. Tôi muốn nói chuyện này với cô ấy trước khi quá muộn.
“Vâng, đến tận cuối đời!”
Hannah quỳ xuống và thề trung thành với tôi. Cô ấy cố gắng hạ độc tôi không phải vì cô ấy muốn mà vì lợi ích của em gái, người đã bị bắt giữ làm con tin. Tôi sẽ không tin tưởng Hannah một cách dễ dàng nhưng tôi vẫn có trách nhiệm khi là chủ nhân của cô vì đã chấp nhận để cô ấy đi theo mình.
“Được rồi, giờ tôi sẽ cứu em gái của cô!”
“Huh?”
“Đó là chủ nhân của tôi! Thật nhân từ! Như một vị Chúa!” Canaan có chút cao hứng. Tôi chẳng hề nhân từ cũng không phải là Chúa, tôi chỉ không thích sự thật rằng điểm yếu của Hannah vẫn nằm trong tay một tên khốn như Hussel. Tôi không cho phép bất kì ai kiểm soát yếu điểm nô lệ của mình.
Mà ban đầu cũng là tội lỗi của Hussel khi hắn cố gắng đầu độc tôi. Bá tước Abbas được tự do làm việc với gia đình hoàng gia để lần theo những tội lỗi của Hussel nhưng điều đó không có nghĩa là tôi không thể nhắm vào Hussel với lý do riêng của mình. Tuy nhiên, tôi cần phải chắc chắn những gì Bá tước Abbas làm với những gì tôi làm là hoàn toàn khác biệt.
Đó là lý do tôi đi đến thành phố Sardias, một nơi nằm trong lãnh thổ của Hussel. Nhân tiện thì tôi đã chạy trong khi mang theo 2 cô gái! Tôi nghĩ vận tốc của mình là hơn 300km/h. Nhờ việc đó mà tôi chỉ tốn hơn một giờ để có thể đi được quãng đường dài 2 ngày khi di chuyển bằng xe ngựa.
Biệt thự của Hussel rất lộng lẫy. Biệt thự của Bá tước Abbas có sự trang trọng với phong cách tinh tế nhưng của Hussel thì lòe loẹt cùng sự xa hoa vượt trội, đúng như mong đợi từ một kẻ khoe mẽ.
“Hẳn là hắn ta có con mắt thẩm mĩ rất tệ, huh?”
“Đúng vậy. Tại sao mọi thứ đều sáng bóng thế này!?”
Vậy là Canaan cũng nghĩ sự trang hoàng của hắn là ngu xuẩn? Tốt, điều đó có nghĩa là nhận thức về phong cách của mình vẫn bình thường.
“Người đứng đầu gia đình Hussel có khẩu vị còn tệ hại hơn về quần áo; mọi thứ ông ta mặc đều được phủ kín trong đồ trang trí …”
Vì biệt thự đã trông thế này nên cũng không khó để tưởng tượng ra quần áo của hắn ta sẽ sặc sỡ và lòe loẹt đến thế nào. Tôi có thể đường hoàng đi vào quảng trường và biệt thự trông thật ngớ ngẩn này nhưng thế thì không vui, vậy nên tôi sẽ lẻn vào đó.
Hannah và tôi đều biết cách che dấu sự hiện diện nhưng Canaan vẫn không tự mình làm được vậy nên cô ấy sẽ sử dụng Áo khoác Hermit. Hiệu ứng của nó sẽ làm mọi người ở đây (ngoại trừ tôi) không nhận ra sự hiện diện của Canaan.
“Eh? Canaan-san đâu rồi …”
Hannah rất ngạc nhiên nhưng đó cũng vì level của cô ấy thấp hơn Canaan. Áo khoác Hermit cuối cùng cũng xuất hiện sau khoảng thời gian dài và một trong những tác dụng của nó là làm bất kì ai có level thấp hơn người mặc không thể nhận ra sự hiện diện của họ.
“Cô ấy đã sử dụng một vật phẩm có thể che dấu sự hiện diện”
“Ngài thực sự có những vật phẩm phi thường nhỉ, Chủ nhân?”
“Đừng có nói với ai đấy”
“Tất nhiên ạ”
Được hướng dẫn bởi Beeze, chúng tôi đi xuống tầng hầm của căn biệt thự. Ở đó chúng tôi tìm thấy một nhà tù và Beeze dẫn chúng tôi đến căn phòng có một cô gái gầy gò, bẩn thỉu đang nằm.
“Đây là em gái nhỏ của Hannah-dono”
“Sanya!”
“Trông như cô ấy đang ngủ. Tôi sẽ bế cô ấy ra khỏi giường để không tạo ra tiếng ồn” Tôi nói.
Hannah cố gắng nài nỉ, “Không sao, tôi sẽ bế Sanya”
“Tôi có nhiều sức mạnh hơn. Cứ để cô ấy lại cho tôi”
“N-Nhưng …”
Các thanh sắt bị uốn cong một cách dễ dàng dưới [STR] của tôi và tạo ra một khoảng trống đủ lớn để tiến vào.
Sanya đang ngủ gục mặt xuống sàn. Khi bế cô ấy lên, sẽ là một vấn đề nếu cô tỉnh dậy và tạo ra tiếng ồn vậy nên tôi để Sanya chìm sâu vào giấc ngủ với [Ám ma pháp]. Chẳng có cơ hội nào để Sanya kháng cự vì sự khác biệt giữa level của chúng tôi là quá áp đảo.
“Chủ nhân, em sẽ dùng [Làm sạch] lên Sanya. Làm ơn đợi một chút!”
Đúng rồi, vì là một nhà tù nên chẳng có nhà vệ sinh hay phòng tắm nào ở đây cả và sau cùng thì Sanya cũng là một cô gái … yup, đây là việc cần phải làm trước. Ma thuật [Làm sạch] của Canaan có tác dụng tuyệt vời trên Sanya và nó còn chữa lành vết thương cho cô ấy.
Bế Sanya lên, người giờ đã hồi phục nhờ ma thuật của Canaan, tôi đã shock khi nhìn thấy khuôn mặt cô. Tôi chết lặng tại chỗ với Sanya ở trên tay. Tại sao em ấy lại ở đây …? Cô gái trên tay tôi có khuôn mặt thân thuộc mà tôi không thể nào quên được.
“Ayumi …”
Một âm thanh xuất hiện như thể tràn ra từ tận đáy lòng. Cô gái này có khuôn mặt giống với đứa em gái duy nhất của tôi, Ayumi. Đôi tai sói giống Hannah mọc trên đầu cô ấy nhưng khuôn mặt thì không thể nhầm lẫn được, nó y như Ayumi.
Thực tế trái tim tôi đang loạn nhịp và dộng lên như trống.
“Chủ nhân?”
“Có chuyện gì sao?”
Canaan và Hannah lo lắng hỏi.
“… Không, không có gì”
Ayumi đã mất trong một vụ tai nạn giao thông, không đời nào em ấy lại có thể ở đây.
Tuy nhiên, có thể nào em ấy mất ở thế giới của mình và tái sinh tại đây không? Không thể nào …
Kìm nén thôi thúc làm rõ mọi việc cùng khao khát nói chuyện với Ayumi thêm một lần nữa, bằng cách nào đó tôi vẫn có thể xoay sở được để di chuyển.
“… Em ấy nhẹ quá”
Tôi được biết Sanya đã 15 tuổi nhưng cân nặng của em ấy không bằng một thiếu niên loài người khỏe mạnh. Em ấy nhẹ như một đứa trẻ vậy. Hẳn là Sanya chỉ nhận được một lượng thức ăn tối thiểu, thật đáng thương. Tôi cứ nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Ayumi – không, Sanya. Hmm, ánh mắt của Canaan và Hannah … đ-đó chỉ là tưởng tưởng của mình sao?
Haizz, tôi thở dài và trấn an lại bản thân.
“Beeze, thu nhập toàn bộ kho báu, vàng, bạc, giáp, thực phẩm hay bất cứ thứ gì có giá trị được cất giữ ở căn biệt thự này”
Tôi sẽ lấy lại khoản đền bù cho bản thân khi Ayumi, hay em gái của Hannah, bị dùng làm con tin để ép Hannah đầu độc tôi.
“Oh yeah, ngươi nói Hussel còn có một biệt thự nữa ở thủ đô hoàng gia, phải không? Lấy mọi thứ từ ngôi nhà đó luôn. Lấy đi toàn bộ tài sản của hắn!”
“Theo ý ngài”
Sau khi Beeze biến mất, chúng tôi rút lui khỏi căn biệt thự.
Có vẻ thuộc cấp của Hussel đang làm ầm ĩ tại Sardias nên chúng tôi đi tới một thị trấn cảng được gọi là Cảng cá ở gần đó. Đúng như dự đoán, tôi không thể mang theo ba người, vậy nên Hananh và Canaan sẽ tự chạy với sức của chính mình.
Canaan thở dốc. “N-Nước …” Cô ấy thều thào giữa những tiếng hổn hển.
Trong khi đấy, Hannah vẫn hoàn toàn bình thường. Kì lạ, Canaan là người có level cao hơn mà? Có gì đó không đúng ở đây?
“Đây, nước đây”
Tôi đổ thẳng [Nước suối] vào miệng Canaan khi cô hỏi và cô ấy nuốt nó xuống một cách tham lam. Bất chấp những nỗ lực của tôi, thực tế Canaan vẫn làm nước chảy ra ngoài nhiều nhất có thể. Chắc chắn là cô ấy đang tận hưởng sự xa xỉ.
▼▼▼
“Đùa với tao à?”
“T-Tôi rất xin lỗi!”
Những người lính hiển nhiên đã nhận ra kho báu, vàng, bạc, thực phẩm dự trữ cùng những vật phẩm có giá trị khác được cất giữ trong biệt thự, tất cả đều đã không cánh mà bay và họ báo cáo lại với Bá tước Hussel. Hẳn là ông ta rất tức giận.
Thật không thể tưởng tượng được mọi thứ thu thập trong quá khứ từ những hành vi xấu xa đều đã biến mất. Nhóm lính tráng còn không biết bá tước đã làm gì để đạt được tất cả sự giàu có này, chứ đừng nói đó là việc nguy hiểm.
Kể từ khi mất tài liệu bí mật, an ninh bên trong biệt thự được xem xét lại, ngay cả những vật phẩm ma thuật đắt tiền cũng được sử dụng. Con gái của một thú nhân dạng sói tên Sanya đã trốn thoát khỏi nhà tù bằng cách phá hủy song sắt, vậy nên chị gái của cô ta, Hannah được cho là có liên quan. Nhưng Hannah đã bị bán làm nô lệ tội phạm và không rõ tung tích.
Làm thế nào mà cô ấy có thể trốn thoát khi bị quản thúc dưới sự bảo mật nghiêm ngặt nhất, thậm chí còn được bổ sung bằng các công cụ ma thuật? Bọn chúng chẳng thể nào hiểu nổi.
“Ta bị triệu tập bởi Hoàng thượng, chuyện quái gì đã xảy ra với toàn bộ cơ sở của chúng ta vậy? Không còn tí tiền nào cả? Ngay cả kho lương thực cũng trống rỗng? Bọn mày đang làm cái gì thế vậy?”
Cơn thịnh nộ của Hussel đang sôi sục, đến độ đó là thứ duy nhất xuất hiện trên khuôn mặt ông ta.
Những tài liệu bí mật về yếu điểm của đám quý tộc đều biến mất cùng với toàn bộ sổ ghi nợ. Nếu điều này bị đưa ra ánh sáng, rõ như ban ngày khi không một ai sẽ bảo vệ ông ta; ngay cả đồng minh cũng trở mặt và đổ tội ngược lại.
Hussel đang mát-xa trán nhằm làm dịu cơn nhức đầu do biến cố này.
Để đối phó với việc mất mọi thứ, ông ta tăng cường thu thuế. Phí vào thị trấn đã tăng gấp 5 lần, thương nhân cần phải trả gấp 3 lần thuế quan so với lúc trước, mặc dù hiện giờ nông dân đã bị đánh thuế lên đến 70% nhưng Hussel vẫn tăng thêm 20% nữa.
Những nỗ lực này tất nhiên sẽ làm tăng giá qua đêm trong khu vực do đó thương nhân và du khách sẽ tránh nơi này. Nông dân ban đầu đã bị đánh thuế cao nhưng nếu bắt họ gánh vác nhiều hơn nữa, họ sẽ không còn thực phẩm và không thể sống sót nổi.
Không có kết thúc cho những người từ bỏ tài sản để trốn thoát. An ninh xấu đi với tốc độ ngày một nhanh cùng những người lính đàn áp dân chúng và toàn bộ nông dân cố gắng rời khỏi nơi này.
▼▼▼
Gạo lứt được sàng để thành hạt gạo trắng rồi nấu với thật nhiều nước. Tỉ lệ gạo trắng và nước là 1:20 . Với hàm lượng nước lớn, kết quả là một món cháo loãng. Sanya đã bị bỏ đói trong tù, vì vậy tốt hơn hết là từ từ cho em ấy làm quen lại với thực phẩm.
“Cảm ơn ngài rất nhiều, Chủ nhân”
Hannah cảm ơn tôi một cách trân thành.
“Đừng để tâm, đây, cho em ấy ăn đi, đây là một loại thực phẩm dễ tiêu hóa từ quê nhà tôi. Với tình trạng hiện tại của Sanya, món này sẽ tốt cho em ấy”
“C-cảm ơn nhiều ạ”
Sanya cũng cảm ơn tôi. Càng nhìn tôi càng thấy em ấy giống với Ayumi. Ayumi là một người quan trọng trong gia đình mà tôi không thể nào không muốn gặp. Và giờ Sanya lại xuất hiện trước mặt tôi, với khuôn mặt y như Ayumi. Liệu đây có phải sự khai sáng thần thánh? Chúa đã ban cho mình sứ mệnh bảo vệ Sanya sao?
“Này, Sanya, em có biết một đất nước được gọi là Nhật Bản không?”
Sanya đang thổi vào tô cháo cho nguội.
“Nhật Bản … Em chưa từng nghe đến nó. Em xin lỗi”
Đúng như mình nghĩ, việc giống nhau này chỉ là một sự tình cờ.
“Không, ổn mà. Em không cần phải xin lỗi đâu. Anh mới là người nên xin lỗi vì đã làm gián đoạn, em cứ ăn đi trong lúc cháo còn ấm”
Có lẽ đó chỉ là một sự tình cờ nhưng tôi không thể để mặc ai đó có khuôn mặt giống Ayumi lại phía sau. Tôi biết Sanya đã bị bắt bởi Hussel tầm 5 năm trước.
Không hề sai khi nghĩ cơ bắp của Sanya đã bị suy yếu đi rất nhiều kể từ lần đầu tiên em ấy bị giam giữ trong tù ngục tối tăm và ẩm ướt. Thú nhân, đặc biệt là thú nhân dạng sói có thể chống lại cơn đói, dường như họ có thể sống sót dù chỉ với một lượng nhỏ thức ăn và nước uống.
Hơn nữa, Sanya cũng luyên tập cơ bắp trong thời gian rảnh rỗi khi bị cầm tù, vì vậy tình trạng của em ấy không tệ như mức nó có thể xảy ra.
“Dường như không có vấn đề gì với thể lực và tâm trí của Sanya, dù rằng em ấy đã bị tách biệt khỏi thế giới bên ngoài …”
Thú nhân dạng sói chắc chắn là một tồn tại kiên cường. Nghĩ đến thì Ayumi cũng có một cái nhìn tích cực. Cuối cùng, tôi vẫn coi Sanya như là em gái mình.
▼▼▼
Theo yêu cầu của bá tước, tôi dẫn Canaan đến sân huấn luyện. Còn Hannah và Sanya đang ở nhà trọ chi nhánh của Sidele. Chị em họ đã chia xa trong một khoảng thời gian dài nên nếu tôi và Canaan ở lại thì chỉ là trở ngại cho cuộc đoàn tụ ấy.
Nhưng mình cũng muốn thấy Ayumi …
“Chủ nhân, sao ngài trông chán nản thế …”
Whoops. Có vẻ mình đã làm Canaan lo lắng.
“Ổn mà. Cảm ơn nhé”
Khi tôi nhẹ nhàng xoa đầu Canaan, đôi mắt cô nhắm nghiền lại. Ngay cả Canaan cũng cảm thấy buồn khi mất đi cha mẹ nên tôi cần phải trở nên đáng tin cậy hơn.
Rất nhiều hiệp sĩ đang luyện tập trong khu huấn luyện hình tròn rộng khoảng 150m. Nhìn qua khu vực nhộn nhịp này, tôi thấy Goliath đang thực hiện giả chiến với ba thuộc cấp của mình nên tôi quyết định sẽ quan sát anh ta luyện tập đôi chút.
Vũ khí của Goliath là một thanh đại kiếm. Trong biệt thự, anh ta thường sử dụng một thanh kiếm bình thường nhưng có lẽ thanh đại kiếm này mới là vũ khí chính của anh ấy. Đó là một thanh kiếm 2 lưỡi dài khoảng 150cm, chỗ rộng nhất là tầm 40cm còn về độ dày thì khoảng 5cm. (TL: kiếm dày thế thì mang đi vụt nhau chứ chém gì???)
Bản thân Goliath là thú nhân dạng gorilla với chiều cao 2m cùng với sức mạnh thể chất lớn đến mức anh ta có thể cầm thanh kiếm chỉ bằng một tay. Goliath hẳn phải giống một con khỉ đột cơ bắp nếu không thì anh ta sẽ không thể xử lý loại vũ khí quá khổ ấy một cách dễ dàng đến vậy.
--------------
Tên: Goliath Ixal
Nghề nghiệp: Trọng Kiếm sĩ, Level 52
Kỹ năng : [Kiếm thuật 2 tay] [Cánh tay mạnh mẽ] [Tàn phá] [Cơ thể cường tráng (2)]
Thuộc tính: HP [D] | MP [F] | STR [C] | INT [F] | AGI [E] | DEX [E] | LUK [E]
--------------
Chỉ số của Goliath cho thấy anh ta não cơ bắp đến thế nào, đúng y như ngoại hình. Nghề nghiệp “Trọng Kiếm sĩ” này có phần thiên về sức mạnh cùng với [Kiếm thuật 2 tay], [Mạnh mẽ], [Tàn phá], [Cơ thể cường tráng (2)] … Đây thực sự là một nghề nghiệp hoàn toàn phù hợp với Goliath.
Vì [Cơ thể rắn chắc (2)] là một kỹ năng bị động luôn được kích hoạt nên anh ta thực sự có thể nâng được thanh đại kiếm đó một cách dễ dàng như những thanh kiếm thông thường. Giờ nói đến 3 thuộc cấp đang làm đối thủ của Goliath, một trong số họ dính trọn một đòn từ cơ thể cường tráng của Goliath trong khi 2 người còn lại bị đánh văng đi bởi phần mặt phẳng trên thanh kiếm khổng lồ.
Anh ta thổi bay 3 người cùng một lúc và họ chỉ suýt soát đứng dậy được bằng cách sử dụng kiếm của mình làm gậy chống. Chân cả 3 đều run rẩy như con ngựa mới sinh; thậm chí 3 người tấn công cùng một lúc cũng không thể sánh được với Goliath.
Anh ta thở dài và đưa chỉ dẫn cho thuộc cấp rồi chậm rãi tiến về phía tôi. Cơ thể to lớn của Goliath tạo ra một sự ấn tượng nhất định.
“Yo, cái đó khá thú vị đấy”
“Lớp trẻ ngày nay thật đáng thất vọng”
Dường như không một hiệp sĩ nào trong số thuộc cấp có thể chiến đấu với Goliath. Từ trước đến nay vị trí đó đã có Rotten nên anh ta không cảm thấy phiền phức vì phải việc tìm người để luyện tập cùng.
Tuy nhiên, dù Rotten không liên quan đến vụ sát hại Dolce nhưng anh ta vẫn từ bỏ tước vị hiệp sĩ và ở nhà cùng với vợ vì cô ta là một trong những thủ phạm chính. Việc Rotten đã ổn định lại cuộc sống và không bị buộc tội có liên quan đến người vợ, một trong số thủ phạm, khả năng cao là do họ đã nhận ra lòng trung thành của anh ấy.
Xin lỗi về bầu không khí ảm đạm nhưng mình không đến khu huấn luyện này để bàn về Rotten.
“Tôi đến đây để xem những người được chọn ra cho cuộc tập huấn”
“Yeah, tôi biết. Nhưng trước đó cậu có thể lắng nghe một yêu cầu của tôi được không?”
“Cứ nói đi”
“Tôi muốn có một trận đấu tập với cậu”
“… Với tôi?”
“Đúng vậy!”
Anh ta là kiểu người sôi nổi và hăng hái. Nhưng mình không có ghét người như vậy.
(Không thú vị sao, Tsukuru? Ngươi nên thử đi!)
(Cái gì vậy, Hắc Vụ? Ngươi muốn choảng nhau với Goliath à?)
(Chẳng có ý nghĩa gì khi để ta đánh với hắn. Chiến đấu với Goliath là để ngươi có thể học được cách dẫn dắt những người kém hơn mình)
(Ta, dẫn dắt?)
(Chẳng phải ngươi sẽ huấn luyện 10 người sao? Điều đó có nghĩa là ngươi có 10 đệ tự đấy … Sự phụ Tsukuru) [TL: Sư phụ ở đây là Shishou trong raw]
(Sư phụ, ngươi vừa nói … nghe cũng được đấy …)
“Không phiền gì, nhưng tôi không chắc liệu anh có bị thương không, tôi không giỏi trong việc nhẹ tay đâu”
Vì nhẹ tay với ai đó còn phụ thuộc vào các kĩ năng nữa.
“Trên danh dự một chiến binh, tôi hứa sẽ không phản đối kết quả một khi đã kết thúc”
Goliath biết mình có thực lực nhưng không rõ nó lớn đến mức nào. Đó là lý do anh ta muốn tự bản thân kiểm chứng. Quả thực là một kẻ cuồng chiến. Nếu mình không thể hiện sức mạnh với thuộc cấp của Goliath, họ có thể sẽ không chấp nhận cuộc huấn luyện mất. Chúng tôi đối đầu với nhau ở trung tâm khu huấn luyện còn các hiệp sĩ khác di chuyển ra ngoài để quan sát.
“Có thể bắt đầu bất cứ khi nào anh muốn”
Tôi rút Hắc Vụ ra và cầm cô ấy trên tay phải.
“Được”
Goliath cũng nắm chặt thanh đại kiếm của mình bằng cả 2 tay và khóa ánh nhìn về phía tôi. Cơn khát máu mãnh liệt của anh ấy đang quấy động các giác quan trong tôi. Chỉ mình đó điều thôi cũng đủ để tôi biết anh ta nghiêm túc đến mức nào.
(Sau cùng thì những ai không thể kiểm soát cơn khát máu của mình chỉ là những kẻ nửa vời)
(Bao nhiêu người ở thế giới này đủ khả năng để ngươi thừa nhận hả, Hắc Vụ?)
(Khi so sánh với hiệp sĩ trưởng của gia đình Bá tước thì chắc chắn ngươi là người có level cao hơn)
Cô ấy nói những điều vô lý như vậy đấy. Tuy nhiên, Hắc Vụ khá vui khi nói về trận chiến 1vs1 đầu tiên của tôi sau một khoảng thời gian dài.
Chúng tôi nhìn nhau khoảng 10 giây rồi Goliath bắt đầu di chuyển. Một đường kiếm thẳng mạnh mẽ được vung ra. Anh ta hẳn đã sử dụng một lượng sức mạnh nhất định để ngay lập tức thu hẹp khoảng cách với thân hình to lớn của mình. Nếu chỉ là một tướng quân bình thường thì thế này đã là quá mạnh nhưng trước mắt tôi, điều đó chẳng có nghĩa lý gì cả. Sức mạnh của Long Đế là không thể lý giải và đã rất nhiều lần tôi nghĩ mình sẽ chết. Nếu phải so sánh sức mạnh và sự khát máu của Goliath với Long Đế thì chỉ như so sánh một cơn gió nhẹ với cuồng phong vậy.
Thanh đại kiếm vung thẳng từ trên xuống với toàn bộ lực đạo cùng trọng lượng của Goliath nhắm thẳng vào phần bên trái của cơ thể tôi nhưng cuối cùng nó lại lún sâu xuống nền đất.
“Tốt đấy”
“Chưa xong đâu!”
Với toàn bộ sức mạnh, Goliath rút thanh đại kiếm lên, vung qua đầu và chém sang 1 bên. Một lần nữa tôi nhanh chóng lùi lại phía sau để né tránh. Có lẽ chưa đến 2 giây, tôi và Goliath lại đối mặt với nhau.
“Cậu định tránh mọi đòn tấn công của tôi với khuôn mặt như thế sao?”
(Vẫn còn cả một chặng đường dài nhưng đó là một nước đi tốt)
(Sự khát máu sẽ tiết lộ các bước di chuyển của hắn nên ngươi có thể tránh được ngay cả khi nhắm mắt)
“Loại bỏ sự khát máu đi. Điều đó sẽ làm anh khá hơn”
“Loại bỏ … sự khát máu của tôi …”
Trong một vài trường hợp, sự khát máu có thể tiết lộ các bước di chuyển của đối thủ. Vì vậy loại bỏ sự khát máu sẽ làm đối thủ khó nhận ra đòn tấn công của bạn. Có một vài kĩ năng cao cấp để đặt động tác giả vào trong cơn khát máu nhưng bạn sẽ không thể làm những thứ đó mà không hoàn toàn kiểm soát được cơn khát máu.
“Dù là con người hay quái vật, những kẻ vượt trội đều nhạy cảm với sự khát máu. Nếu anh muốn mạnh hơn hãy kiểm soát chúng”
“Hiểu rồi. Tôi sẽ làm thế”
Và rồi Goliath nhắm mắt lại, ngay giữa trận chiến với tôi. Mặc dù chỉ là luyện tập nhưng mình mình vẫn ở trước mặt anh ta mà … Tôi tiến lên phía trước và vung nắm đấm thẳng vào mặt Goliath. Vì sự va chạm, anh ta bay ra phía sau với một tiếng kêu đau đớn và lăn tròn trên mặt đất.
“Anh bị ngốc hay sao vậy? Dám nhắm mắt trước mặt tôi, anh biết điều gì sẽ xảy ra mà”
Các hiệp sĩ đều nói tôi thật kinh khủng nhưng nếu đây là một trận chiến nghiêm túc, Goliath giờ đã là một xác chết. Anh ta đứng dậy, lau sạch máu từ mũi và hướng mũi kiếm về phía tôi một lần nữa.
“Đứng có để bản thân phân tâm vì nghĩ đây chỉ là luyện tập. Hãy luôn nghĩ mình đang trong một chiến trường”
“Vâng!”
Sau đó, tôi đập Goliath nhừ tử ngay tại chỗ.
(Goliath thực sự kiên cường đấy. Đánh nhau với hắn đúng là đáng mà)
Hắc Vụ đã nói gì đó nhưng tôi mặc kệ cô ấy vì thực ra trận chiến vừa rồi chỉ có tôi là người đánh Goliath. Vài phút sau khi được 6 hiệp sĩ mang ra băng ghế dài, anh ta lấy lại ý thức của mình.
“Nhờ có Sumeragi-dono, giờ đây tôi đã hoàn toàn nhận ra yếu điểm”
Tên này cảm ơn mình vì đập hắn bầm dập, có phải là M không vậy!?
“Đòn cuối cùng cũng khá ổn đấy”
“Thật sao?”
Gật đầu và ngồi xuống băng ghế cạnh một Goliath chưa hoàn toàn tỉnh táo, tôi quan sát các hiệp sĩ đang trở lại luyện tập. Dù nhắm nghiền mắt nhưng Goliath nở một nụ cười như thể anh ta biết tôi đã gật đầu.
“Thế, có danh sách những người sẽ luyên tập dưới sự chỉ đạo của tôi chưa?”
Vì không muốn nhìn thấy khuôn mặt khỉ đột của anh ta trở nên ngại ngùng, tôi ép bản thân thay đổi chủ đề.
“Đây”
Goliath lấy ra một tờ giấy từ trong bộ giáp của mình. Tờ giấy này đã ở trong túi áo ngực của tên mặt khỉ đột người mướt mồ hôi suốt nãy giờ sao … Mình thực sự phải chạm vào nó đấy? Tôi mở ra và cố gắng không nghĩ đến nơi nó vừa xuất hiện. Một danh sách bao gồm tên, nghề nghiệp và level của khoảng 30 người. Một vài trong số đó không chỉ là hiệp sĩ mà kiêm cả pháp sư.
“Anh có thể gọi những người này lại đây không?”
“Các hiệp sĩ có thể nhanh chóng tập hợp nhưng pháp sư thì phải mất chút thời gian vì họ ở một khu huấn luyện khác”
“Không thành vấn đề. Gọi tất cả tới đây”
▼▼▼
Mười người được chọn ra từ danh sách 30 người ban đầu.
[Thương thủ] Bulga là thú nhân dạng chó. [Trọng khiên Hiệp sĩ] Edel là thú nhân dạng gấu. [Cung thủ] Schwarz là thú nhân dạng mèo. [Ẩn mật đoản kiếm sư] Falken là thú nhân dạng khỉ. [Trị dũ sư] Akramanka là nhân tộc, [Hướng thuật sư] Jamaran là thú nhân dạng cáo, [Vũ công] Flynn là một tiên hoa và [Tinh linh sư] Flynn là một elf.
Chỉ có 8 người được chọn, huh? Hiển nhiên 2 người còn lại là Goliath và Rotten. Bỏ Goliath sang một bên, khi tôi hỏi liệu Rotten có phải lựa chọn đúng đắn, anh ta trả lời “Bá tước Abbas đã chấp nhận cậu ấy”
Quý ngài Gorilla quả thực là một anh chàng rất nghiêm túc còn bá tước là kiểu người cởi mở … Nhưng cả 2 đều là đàn ông và không có bông hoa nào nảy nở giữa họ đâu nhỉ … Không đợi đã, có một tiên hoa ở đây và đó còn là đàn ông nữa.
(Mình muốn một nơi để phục hồi cho trái tim)
(Không phải ngươi đã có Canaan rồi sao? Và giờ là cả Hannah lẫn Sanya nữa. Họ là harem của ngươi mà)
(Nói cái gì thế vậy? Canaan và Hannah đều là nô lệ. Ta cũng không phải ác quỷ, kẻ sẽ động tay đến họ! Hơn thế nữa, ngay từ đầu Sanya còn chẳng phải nô lệ của ta)
(Ngươi biết dưới tư cách một nô lệ tội phạm, mong muốn của Hannah là không quan trọng. Ngay cả khi Canaan là một nô lệ thông thường, vẫn sẽ ổn nếu cô ấy đồng ý. Còn với Sanya, ta nghĩ em ấy thích ngươi đấy. Vậy nên khả thi để làm với cả 3 mà)
(Đừng ngu ngốc vậy. Ta không đồi bại đến nỗi đặt tay lên nô lệ của mình)
(Vậy sao? Ta không quan tâm những điều đó. Hahaha!)
Tôi nhìn Canaan và thấy cô ấy mỉm cười dịu dàng đáp lại. Thật là một cảnh tượng làm dịu lòng.
▼▼▼
Ai nói cuộc huấn luyện của tôi sẽ diễn ra tại sân tập? Chính vì vậy, tôi mang Goliath và những người khác tới lối vào Rừng đại ngàn Borf. Nếu tăng level của họ lên tầm 90 thì nhiệm vụ của tôi đã hoàn thành. Đó là lý do tôi sẽ ném cả nhóm vào một bầy ogre để kết thúc cho nhanh nhưng tôi nghĩ mình cần phải để họ phá vỡ giới hạn tầng đầu tiên đã.
“Sumeragi-dono, một kẻ như tôi –” Rotten bắt đầu phản đối.
“Bá tước đã nói là ổn, đúng không? Vậy thì chẳng có vấn đề gì”
“Nhưng …”
“Nếu anh cảm thấy tội lỗi, hãy đền đáp bằng cách cống hiến hết phần đời còn lại cho bá tước”
Tôi cố gắng giảm bớt sự căng thẳng và lo lắng của Rotten bằng cách khích lệ anh ta. Có vẻ nó đã thành công; Rotten nao núng trong giây lát rồi anh ta trả lời, “C-Cậu nói đúng! Chính xác là như vậy, Sumeragi-dono!”
Sau đó tôi bắt đầu chuẩn bị cho buổi huấn luyện sắp tới.
“Đầu tiên ăn cái này đi”
Tôi đưa cho mỗi người một miếng thịt nướng.
Quân tiên phong nhận được miếng thịt chứa hiệu ứng tăng HP, STR, AGI và DEX còn hậu binh là miếng thịt tăng MP, INT, AGI và DEX. Tôi định cung cấp cho họ các kỹ năng nhưng vì chưa rõ khả năng tương thích nên tôi không biết liệu họ có thực sự học được chúng từ miếng thịt không.
“Cái gì …”
“Đây là mệnh lệnh đầu tiên của tôi: Ăn đi! Câu trả lời của mấy người là gì!?”
“V-Vâng!”
“Sai rồi! Câu trả lời phải là Yes, sir! Đó là tất cả những gì mọi người phải nói!” (TL: tác giả viết bằng tiếng anh nên mình sẽ để nguyên từ Yes,sir!)
“Yes, sir!”
Dưới áp lực của tôi cả 10 người đồng thanh nói.
Không, thực ra – mình chỉ muốn làm việc này một lần! Cảm giác thật tuyệt-
Và khi ăn xong miếng thịt nướng, cả 10 người đều phản ứng với một cú shock. Có lẽ họ đã nhìn thấy thông báo về việc chỉ số của mình được cải thiện.
“S-Sumeragi-dono!” Goliath gọi lớn.
“Đã nói hãy gọi tôi là Giảng viên!” Tôi đáp lời Goliath với một hình phạt. Nếu tôi nghiêm túc đánh, khuôn mặt anh ta sẽ bị thổi bay mất nên tôi chỉ nhẹ nhàng, chậm rãi vỗ vào mặt Goliath với nắm đấm của mình. Tuy nhiên tôi gần như đã hạ gục Goliath chỉ với việc đó.
“Tôi đã đưa cho mọi người một miếng thịt đặc biệt mà tôi trân trọng. Tôi tin hiện giờ tất cả đều đã nhìn thấy chỉ số của mình được cải thiện và tôi cho rằng các bạn cũng học được một kỹ năng nữa – đó là sự thật. Chỉ mình việc đó đã giúp mọi người mạnh lên đôi chút! Nhưng thế vẫn là chưa đủ! Nếu muốn tồn tại trong khu rừng này thì lắng nghe sự chỉ dẫn của tôi và áp dụng chúng vào thực tế! Hiểu cả chưa?”
“Yes, sir!”
Mọi người, bao gồm cả Goliath giờ đã quay lại hàng với 9 người còn lại, đều đồng thanh trả lời “Yes, sir!”. Việc này sẽ trở thành một thói quen mất.
Hiện giờ, những người tham gia huấn luyện (Goliath và những người khác) được chia thành 2 nhóm. Lúc trước tôi không biết về nó nhưng ở thế giới này có tồn tại một vật phẩm được gọi là nhẫn tổ đội. Dường như vật phẩm này sẽ chia đều kinh nghiệm từ việc đánh bại quái vật cho những thành viên trong nhóm, những người đeo chiếc nhẫn.
Hiển nhiên, tôi cho rằng đó là một vật phẩm thiết yếu dành cho hậu quân, chẳng hạn như tổ đội hồi phục hay hỗ trợ. Tuy nhiên vì chúng đi theo 1 bộ 6 nhẫn nên chỉ có 6 thành viên có thể đăng ký thành một nhóm. Lần này do phải huấn luyện 10 người nên tôi sẽ xếp mỗi nhóm 5 người nhưng chưa bắt họ phải đeo nhẫn tổ đội vội. Lý do là vì mỗi cá nhân đều phải thực hiện phá vỡ giới hạn tầng đầu tiên một cách riêng biệt và không làm ảnh hưởng tiêu cực đến lượng kinh nghiệm mà họ nhận được tại thời điểm đó. Có vẻ nhẫn tổ đội được bán ra cộng đồng và nhà bá tước có hàng trăm bộ như thế này. Chà, mình sẽ mua một ít sau.
Việc cần làm tiếp theo là phòng bị cho Rừng đại ngàn Borf.
“Giờ mọi người sẽ tiến vào Rừng đại ngàn Borf”
Cả 10 người thậm chí còn không thèm giấu đi sự sợ hãi trên khuân mặt.
“Mặc dù nếu giờ các bạn tiến vào Rừng đại ngàn Borf, tất cả sẽ chẳng sống sót được trong một tiếng”
Đó là sự thật nên dường như họ không phản đối.
“Nhưng bắt buộc phải tiến vào!”
Đa số đều có một khuôn mặt tái xanh nghiêm trọng.
“Đừng lo – tôi sẽ cải thiện level cho các bạn. Bây giờ, chúng ta sẽ bắt đầu huấn luyện chiến đấu”
Tất cả trở nên ồn ào trước những lời tôi nói.
“Ai cho phép mọi người có thể mở miệng?”
Rotten là người gần nhất vì thế tôi đánh anh ta bằng một cú chạm nhẹ và thổi bay anh ta đi. Chà, chúc may mắn. Tôi lượn lờ 2 – 3 vòng trước mặt một nhóm 5 người sẽ là quân tiên phong và dừng lại ở chính giữa họ.
“Đầu tiên, chúng ta sẽ đánh bại Dơi bóng đêm!”
Tất cả chỉ im lặng, không một lời đáp lại. Y như một bầy xác sống.
“Câu trả lời là gì!?”
Tôi đấm thú nhân dạng gấu ở gần nhất, Edel và mọi người đồng thanh đáp lại. Geez, bọn họ không thể trả lời trừ khi mình đập một ai đó.
“Dơi bóng đêm là quái vật dạng dơi với level 160. Có thể dễ dàng tìm thấy vì chúng chỉ ngủ trong suốt khoảng thời gian ban ngày và đó cũng là lúc dễ để giết nhất do khả năng phòng ngự của chúng khá thấp”
Điều rắc rối về dơi bóng đêm này là vào ban đêm, con quái vật bay trong im lặng và tấn công một cách lén lút. Tuy nhiên vì nó không hoạt động vào ban ngày nên có thể nói đó là thời điểm dễ giết nhất. Vì là quái vật level 160 nên chúng rất lý tưởng, ngay cả với Goliath, người có level cao nhất trong số 10 người cũng có thể thực hiện được phá vỡ giới hạn tầng đầu tiên.
Tôi rút Hắc Vụ ra, chém con Rơi bóng đêm với kỹ năng [Tiết chế] được kích hoạt và cố định nó với Trói bóng, một kỹ năng từ [Ám Ma pháp].
“Goliath, chúng ta sẽ bắt đầu từ anh. Cố gắng giết con Dơi bóng đêm đang hấp hối này với chỉ một đòn”
“Yes, sir!”
Mhm, đó là câu trả lời chính xác. Lên đi!
Goliath giơ thanh đại kiếm lên cao và vung nó xuống con Dơi bóng đêm. Đòn tấn công từ một thanh kiếm nặng như vậy đã cắt đôi cơ thể con quái vật.
“Whooaa!?”
Hiện giờ có lẽ anh ta đã nhận được rất nhiều thông báo thăng cấp. Không biết chạm tới mức level nào rồi? Hmm, chắc là vậy. Giờ Goliath đang hoang mang trong khi thể hiện một khuôn mặt đần độn.
“Gaaah!”
Tôi đá đít anh ta vì khuôn mặt trông quá ư ngớ ngẩn.
“Đừng có chỉ đứng đó. Những người khác cũng cần thăng cấp nữa!”
“V-Vâng!”
Lần này tôi lại đập Goliath. “Câu trả lời là yes, sir!”
“Yes, sir!”
Sau Goliath là đến một thú nhân dạng chó, thương thủ Bulga, người đã xiên con Dơi bóng tối đang hấp hối với cây thương của mình và thăng cấp. Sau đó, ngoài Rotten ra là Trọng khiên hiệp sĩ Edel một thú nhân dạng gấu rồi đến thú nhân dạng mèo Cung thủ Schwarz, thú nhân dạng khỉ Ẩn mật đoản kiếm sư Falken, thú nhân dạng cáo Hướng thuật sự Jamaran và Tinh linh sư elf Oburi. Tất cả đều thăng cấp suôn sẻ.
Tuy nhiên, nhân tộc Trị dũ sư Akramanka và tiên hoa Vũ công Flynn có một khoảng thời gian vất vả vì họ không phải người chuyên tấn công. Tuy nhiên 2 người đó đã kết thúc Dơi bóng đêm bằng một cú đâm nên họ đều có thể lên level.
“Giờ chúng ta sẽ đi hủy diệt đàn Ogre. Cứ yên tâm, Orge là quái vật level 80. Vậy nên lúc này chẳng có gì quá khác biệt giữa mọi người và chúng đâu”
“Yes, sir!”
Khi tôi nói với họ về hoạt động kế tiếp, tất cả đều đưa tay lên chào theo kiểu quân đội. Có vẻ mọi người đã thành một khối thống nhất khi thăng cấp. Tuy nhiên, công việc của tôi là phá hủy sự kiêu căng mà họ vừa đạt được. Hehehe, cứ chờ xem.
Tiếp theo, quay về phía 5 hậu quân, tôi nói.
“Trị dũ sư, Pháp sư, Tinh linh sư! Mấy người không được niệm thần chú!”
Tôi búng vào trán cả 3 vì họ trở nên ồn ào. Ngay chỉ cái búng trán cũng đã có xung kích kinh khủng làm họ bị thổi bay đi. Ba người nằm ôm trán rên rỉ rồi cố gắng đứng lên lại.
“Tôi đã nói rồi, không có sự cho phép, không ai được mở miệng!”
Mặc kệ sự run rẩy của tiên hoa Vũ công Flynn, tôi tiếp tục nói với 3 người lớp pháp sư.
“Hãy cố gắng kích hoạt ma thuật mà không niệm phép! Nếu mấy người niệm thần chú tại Rừng đại ngàn Borf, đồng đội sẽ chết sạch trong lúc cả 3 còn đang niệm đấy! Không muốn đồng đội chết thì hãy cố kích hoạt ma thuật mà không cần niệm phép. Nếu còn niệm, tôi sẽ đập cho nhừ tử để phải dừng lại! Hiểu cả chưa?”
“Yes, sir!”
Câu trả lời tốt.
Tiếp đó, tôi đứng trước thú nhân dạng mèo Schwarz. Dù là thú nhân dạng mèo nhưng Schwarz lại là đàn ông. Chết tiết, trả lại giấc mộng của mình đi!
“Cung thủ! Anh cần phải cải thiện độ chính xác trong năng lực tìm kiếm kẻ thù! Sự an toàn của tổ đội dựa vào khả năng tìm kiếm kẻ thù của anh, có nghe thấy tôi không?”
“Yes, sir!”
Mình không thể tìm ra một lý do để đập anh ta dù mình muốn làm thế … Thôi cũng được.
Cuối cùng, tiên hoa Flynn. Nói thật, tôi chưa từng nghĩ giống loài như này lại có thể tồn tại. Trên lưng Flynn là một đôi cánh trông như cánh bướm và anh ta lơ lửng giữa chừng không mặc dù đôi cánh chẳng hề chuyển động. Với chiều cao khoảng 50cm, khuôn mặt anh ta dễ thương như đứa trẻ 5 tuổi. Mặc dù trông như vậy nhưng chính xác Flynn đã là 43 tuổi, già hơn rất nhiều khi so với tôi. Vậy là nhân đôi điểm cộng, một shota hợp pháp chứ không phải loli hợp pháp. Có ai muốn anh ta không?
“Vũ công, tất cả những gì anh cần phải làm là nhảy! Nhảy, nhảy và nhảy! Không bao giờ được dừng lại! Nghe chứ?”
“Yes, sir!”
“Đứa nhỏ” đưa tôi một câu trả lời rõ ràng trong khi đang run rẩy và nước mắt lưng tròng. Bằng cách nào đó việc này làm mình cảm thấy thật tội lỗi, như thể bắt nạt một đứa trẻ vậy.
“Anh có ‘bi’ không thế?” (TL: kiểu như hỏi anh có phải là đàn ông không?)
“Yes, sir!”
Có lẽ là họ cũng gắn liền với chúng. Tiên hoa cũng có “hoạt động về đêm” sao? Không muốn nghĩ đến chút nào, mình không phải một kẻ biến thái!
Việc tìm lũ Orge khá dễ dàng. Chỉ bằng cách dò xét khu vực bên ngoài của Rừng đại ngàn Borf, tôi có thể phát hiện ra một tá Orge. Schwarz, một Cung thủ đã tiến bộ; ban đầu anh ta cẩn trọng chú ý đến nền đất, cây cối và vô số thứ khác nhưng dường như anh ấy chưa nhận thức được chúng. Khả năng tìm kiếm của Schwarz là sự kết hợp của những kĩ năng như [Trinh sát], [Theo dấu] và [Tầm nhìn xa], vậy nên tôi không thể đoán được anh ta có thể phát hiện ra lũ Orge ở khoảng cách nào.
Sau một khoảng thời gian, Schwarz hạ thấp hông, giơ tay lên và gửi tín hiệu dừng lại. Dường như anh ta đã tìm thấy lũ Orge khi khoảng cách giữa 2 bên là 140m. Có lẽ đó là vì [Tầm nhìn xa] của anh ấy; với vị trí của vật cản trong rừng, tôi nghĩ nó khá tuyệt nhưng sẽ là một vấn đề nếu có quái vật tiếp cận từ phía sau.
“Schwarz, ăn cái này đi”
“Yes, sir!”
Tôi đưa Schwarz một lát thịt nướng giúp anh ta học được kỹ năng [Cảm nhận khí tức]. Giờ Schwarz đã có thể mở rộng phạm vi tìm kiếm kẻ thù ra tất cả mọi hướng.
Lúc đầu anh giật mình rồi nói, “Giảng viên! Tôi đã học được kỹ năng [Cảm nhận khí tức]!”
Yup, tốt rồi. Tiếp theo, tôi cũng để Falken, một Ẩn mật đoản kiếm sư học nó. Thứ này sẽ làm giảm điểm mù của họ. Hiện giờ, trước mặt chúng tôi là 14 con Orge đang lang thang theo bầy và chúng cầm theo những thanh đại kiếm.
“Goliath lên đi!”
“Yes, sir!”
Sử dụng nhẫn tổ đội, Goliath hợp sức với Giáo thủ Bulga, Ẩn mật đoản kiếm sư Falken, Trị dũ sư Akramanka và Hướng thuật sự Jamaran. Level cả nhóm đều khoảng 80, tương tự như lũ Orge nên họ chỉ cần làm quen với level hiện tại.
Tôi nghĩ Goliath là nhóm trưởng vì Falken đang chạy phía trước Goliath đột nhiên đổi hướng ngay khi đối đầu với lũ Orge rồi anh ta hướng đến phía sau một thân cây. Từ quan điểm của Orge, hành động của Falken rất kì quái nhưng Goliath không hề ngần ngại mà lao thẳng vào giữa bầy Orge. Anh ta đập mạnh vào một con Orge thậm chí còn to hơn cả bản thân và thổi bay nó đi, sau đó chém con Orge bên cạnh với thanh kiếm khổng lồ của mình.
Goliath chém vào hông con Orge làm nó gầm lên trong đau đớn nhưng vì đòn tấn công được tung ra từ một tư thế không ổn định sau khi đánh bay con Orge đầu nên động tác chân của anh ta là chưa đủ vì vậy vết thương gây ra tương đối nông. Và rồi Goliath bị bao vây bởi vô số Orge.
Lũ Orge tấn công bằng những khúc gỗ dày cùng đống kiếm cũ kĩ nhưng Goliath chống trả một cách khéo léo, anh ta cản những đòn tấn công của chúng bằng thanh kiếm khổng lồ cùng bộ giáp. Các bước di chuyển của Goliath giống như anh ta thực sự đã quen với việc chiến đấu.
Trong lúc Goliath thu hút lũ Orge, Bulga hét lên và đâm ngọn thương một cách chính xác vào ngực một con Orge, xuyên qua trái tim của nó. Goliath và Bulga đang hợp tác với nhau để thu hút lũ Orge, một nước đi khá tốt. Hai người họ thực sự giống những chiến binh chuyên nghiệp.
Falken, người đã giấu đi sự hiện diện của bản thân, xuất hiện ở đâu đó và xuyên qua cổ một con Orge với đoản kiếm của mình trước khi biến mất thêm lần nữa. Đó không chỉ là một bước đi xảo quyệt mà nó còn là một đòn tất công tốt nhằm chính xác vào điểm trọng yếu.
Ouch, Goliath đã ăn một chày gỗ vào đầu.
Akramanka bắt đầu niệm phép khi Goliath dính đòn nên tôi nhẹ nhàng tiếp cận anh ta từ phía sau và cho một đấm vào trán.
“Gyaaaaaaa!”
“Ai nói anh được phép niệm thần chú?”
Anh ta bắt đầu run rẩy và chảy nước mắt khi tôi để lộ một chút sát khí.
“Niệm phép bị cấm!”
Tôi đe dọa những hậu binh khác. Rotten và những người còn lại đang quan sát khá kinh ngạc nhưng chỉ có duy nhất một người dám nhìn thẳng vào tôi.
“Yes, sir!”
Đó là Tinh linh sư Oburi. Có vẻ anh ta tự tin trong việc sử dụng ma thuật mà không cần niệm phép. Ngay từ đầu mình đã không biết liệu Tinh linh sư có thực sự cần phải niệm thần chú hay không nữa.
Goliath đã xoay xở để phòng thủ được và cuối cùng họ hạ gục 14 con Orge mặc dù nó thực sự mất chút thời gian. Goliath và Bulga đều khá tã những điều đó có thể dự đoán trước vì 2 người họ đã trực tiếp đối đầu với 14 con Orge.
Tiếp theo chúng tôi tìm thấy một nhóm 13 con Orge. Lần này sẽ là đội của Rotten, cùng tham gia với anh có Trọng khiên hiệp sĩ Edel, Cung thủ Schwarz, Vũ công Flynn và Tinh linh sư Oburi.
“Nhóm Rotten, lên đi!”
“Yes, sir!”
Nhóm Rotten có Edel, một Trọng khiên hiệp sĩ nên họ có thể chiến đấu với đội hình ổn định hơn Goliath. Ngoài ra nhóm còn có sự hỗ trợ từ tiên hoa Vũ công Flynn và những đòn tấn công từ Phong tinh linh được triệu hồi bởi Tinh linh sư Oburi cũng khá mạnh.
Anh ta không cần niệm thần chú nên thật tốt khi tôi không cần cho Oburi nếm thử nắm đấm trừng phạt. Cả 5 thành viên trong nhóm Rotten chiến đấu cùng nhau mà không gặp bất kì vấn đề gì cả, trận chiến cũng tốt hơn rất nhiều so với nhóm Goliath. Tôi đã phạm sai lầm trong việc chia nhóm sao? Chà, thế nào Goliath cũng sẽ làm gì đó với việc này thôi. Nếu anh ta không gặp chút trắc trở thì nó sẽ không thú vị nữa.
Sau một vài trận chiến với Orge, chúng tôi quyết định cắm trại khi mặt trời bắt đầu lặn. Cả 10 người đều mệt mỏi nhưng bọn họ đảm nhận việc dựng lều trong khi tôi làm thức ăn.
Tôi chuẩn bị một loại bột mì lên men và chế biến nó, sau đó cán thành những miếng tròn mỏng trước khi thêm một lớp sốt cà. Ngoài ra tôi cũng cho phô mai cùng sữa bò lên trên kèm theo những lát ngô và tiêu mỏng. Thậm chí tôi còn thêm vào chút thịt hun khói lấy được từ con Mộc Trư.
Yep, đây là một chiếc pizza.
Vì bắt buộc phải tăng cấp sức mạnh level trong hôm nay nên khuôn mặt mọi người trông đều tái nhợt và kiệt sức. Do đó tôi cần bổ sung năng lượng cho họ với một bữa ăn nhiều calo.
“N-ngon quá!”
“Cái gì thế này! Nó quá tuyệt vời!”
Tất cả đều khen ngợi món pizza. Và kết quả là, mặc dù mỗi chiếc đều là loại cỡ đúp (double-large) nhưng bọn họ chén sạch 23 cái. Một mình Canaan ăn hết 3 chiếc và Goliath cũng vậy. Tôi đã đầy bụng chỉ với 1 cái nhưng với điều đó, 27 chiếc pizza đã biến mất vào trong dạ dày mọi người. Thì, họ nói vô số lần là nó rất ngon và tôi cũng khá thích thú với những lời khen ngợi, do đó tôi đã để họ ăn uống thỏa thích.
Bữa ăn kết thúc và người canh gác cũng đã được quyết định. Canaan và tôi không cần phải canh gác nên 10 người sẽ chia ra làm các nhóm 3 người, 3 người và 4 người. Chà, vì tôi đã truyền sát khí ra khu vực quanh nên chẳng có con quái vật nào có gan bén mảng tới đâu nhưng tôi không thể nói với họ nếu không tất cả sẽ xả hơi mất.
▼▼▼
Việc tăng sức mạnh level vẫn đang tiến triển, Goliath là người đứng đầu trong số những người tham gia huấn luyện với level 92. Vấn đề lại nằm ở hậu quân dựa vào ma thuật. Tinh linh sư Oburi đã thành công trong việc kích hoạt [Ma pháp tinh linh] mà không cần niệm phép, đúng như mong đợi từ Elf. Tuy nhiên, Akramakan và Jamaran vẫn chưa thể làm được.
“Nghe này, nếu không thể sử dụng ma thuật mà không cần niệm phép thì đồng đội của mấy người sẽ chết! Điều này phụ thuộc vào trí tưởng tượng – suy nghĩ về một hình ảnh rõ ràng trong tâm trí và kích hoạt nó!”
“Yes, sir!”
Họ đang cố gắng động viên bản thân nhưng biểu cảm trên khuôn mặt thật u tối.
Hôm nay chúng tôi sẽ nhắm đến một nhóm Xích Orge, dạng biến thể có thứ hạng cao hơn Orge. Xích Orge có làn da đỏ và sử dụng rìu trong chiến đấu. Level của chúng cao hơn và mạnh hơn so với Orge vì vậy chúng có chỉ số tốt hơn Goliath và những người khác chút đỉnh.
Mình mừng khi có thể tìm thấy một bầy Xích Orge nhanh đến vậy.
“Nhóm Goliath, lên đi!”
“Yes, sir!”
Goliath cùng Bulga, những người đã mệt mỏi và bị thương từ trận chiến ngày hôm qua, chạy thẳng về phía Xích Orge. Đội Goliath đã không thể bình phục vì Trị dũ sư Akramakan vẫn chưa sử dụng được ma thuật mà không cần niệm phép. Những vết thương có thể chữa lành một cách đơn giản với việc nấu nướng của tôi nhưng điều đó chẳng vui chút nào. Mặc dù bị thương khắp người nhưng bạn có thể nói họ tràn đầy năng lượng. Tôi nghĩ, thực ra họ cảm thấy khỏe mạnh vì level của bản thân đã tăng lên.
Những bước di chuyển của Goliath đã sắc sảo hơn ngày hôm qua. Mặc dù đối thủ là Xích Orge nhưng anh ta vẫn có thể chiến đấu với nó một cách điêu luyện và việc tiêu diệt Xích Orge đã sớm hoàn thành.
“Goliath, trận chiến vừa rồi rất tuyệt! Đây là phần thưởng của anh! Ăn đi!”
Tôi đưa Goliath một lát thịt nướng.
“Muh!? Giảng viên! Tôi đã học được kỹ năng [Thị uy]!”
“Nếu sử dụng [Thị uy] đúng cách, trận chiến sẽ trở nên dễ dàng hơn. Anh có khả năng làm điều đó”
“Cảm ơn rất nhiều”
Ai lại muốn nhìn thấy nụ cười của con khỉ đột già này chứ?
▼▼▼
Vũ công Flynn luôn nhảy múa để buff cho thành viên trong đội. Anh ta không trực tiếp chiến đấu nhưng nghề nghiệp này có lẽ là vất vả nhất. Điều đó là hiển nhiên vì Flynn vẫn tiếp tục nhảy múa mặc cho thể lực của anh ấy không được cao. Đó là lý do tôi hướng dẫn Flynn thực hiện rất nhiều điệu nhảy có thể củng cố và hồi phục lại thể lực cho chính anh ta và tổ đội của mình. Việc này khá vui nhất là khi thấy một đứa trẻ nhảy múa, lắc lư cái hông trong không trung.
Edel bị tấn công bởi một lượng lớn Orge và anh kích hoạt [Khóa căm giận]. Đó là kỹ năng tăng cường địch ý của kẻ thù trong phạm vi nhất định. Ngay khi bị bao vây, anh sử dụng tiếp [Cứng rắn].
Chẳng cần phải nói, [Cứng rắn] có tác dụng tăng cường sức mạnh thể chất vì vậy ngay cả khi bị lũ Orge tập trung tấn công, Edel vẫn có thể giữ chân chúng trong vài phút. Vào lúc đó, Goliath Trọng Kiếm sĩ, Rotten Song Kiếm sĩ và Thương thủ Bulga sẽ tấn công lũ Orge không ngừng nghỉ. Có khoảng 50 con Orge trong đàn nên cả đội của Goliath và Rotten đang cùng nhau chiến đấu.
Schwarz hỗ trợ bằng cách bắn ra những mũi tên lửa xuyên qua lũ Orge. Falken, người càng lúc càng giống một Ẩn mật đoản kiếm hoàn chỉnh, nhảy vào đầu đối thủ từ những cành cây lớn và cắt xuyên quá cái cổ dày, đầy cơ bắp của chúng.
Sự kiệt sức của Edel chuẩn bị đạt đến giới hạn sau khi 10 con Orge bị giết. Đúng như dự đoán, anh ấy đã trải qua một khoảng thời gian khó khăn khi bị hội đồng bởi lũ Orge có level tương đương. Tuy nhiên, Akramakan, trị dũ sư, vẫn chưa thể kích hoạt ma thuật của mình mà không niệm phép. Edel rên rỉ trong sự nỗ lực.
“Edel, gắng lên”
Trước sự khích lệ của Goliath, Edel đáp lại với một tiếng gầm khi kích hoạt [Tường sắt] để vô hiệu hóa sát thương nhận vào. Không giống như [Cứng rắn] là nó sẽ kéo dài 12 phút khi kích hoạt, tác dụng của [Tường sắt] chỉ có hiệu quả trong vòng 2 phút. Vấn đề là Edel sẽ không thể hồi phục nếu bọn họ không hạ càng nhiều Orge càng tốt trước khi tác dụng của [Tường sắt] kết thúc. Tình tình sẽ ổn hơn nếu Akramakan có thể sử dụng ma thuật hồi phục của mình.
Còn lại tầm 30 con Orge. Flynn nhảy múa gần tiền tuyến để hồi phục lại sức mạnh cho Edel nhưng hiệu ứng của điệu nhảy không phải là tức thời. Việc nhảy múa gần tiền tuyến cũng khá rủi ro vì anh ta có thể mất mạng nếu bị một con Orge tấn công. Tôi tôn trọng sự can đảm ấy.
Akramakan đổ mồ hôi hột khi quan sát Edel đang phải chiến đấu tới giới hạn của mình còn Jamaran, Hướng thuật sư cũng không thể tấn công bằng ma pháp. Nhưng [Ma pháp tinh linh] của Oburi lại hạ gục một con Orge khác. Sự thật là Oburi có thể làm những thứ mà Akramakan và Jamaran không thể, điều đó càng khiến họ mất kiên nhẫn hơn.
Thanh đại kiếm của Goliath thổi bay 2 con Orge. Rotten bật ra khỏi cổ một con Orge khác với thanh kiếm trên tay phải. Mũi tên của Schwarz xuyên qua họng một con nữa nhưng nó vẫn còn sống vì thế Falken tung nốt đòn dứt điểm.
Họ cố gắng giảm số lượng Orge còn lại.
Đúng vào lúc này, tác dụng của [Tường sắt] trên người Edel kết thúc. Vũ điệu của Flynn đã phục hồi được thể lực cho anh ấy nhưng cũng không nhiều. Tuy nhiên Edel đủ mạnh mẽ để hồi phục với một lượng nhỏ năng lượng đó và chịu được thêm nhiều đòn tấn công hơn.
“Edel! Đừng để cuốn vào thường thức nếu muốn bản thân mạnh mẽ hơn! Di chuyển khôn ngoan hơn, nhanh hơn, mạnh hơn và không để kẻ thù chú ý! Hiểu chưa!?”
“Yes, sir!”
Vì lý do gì đó, tôi có chút nóng ruột nên đã lên tiếng gọi Edel mà không hề nhận ra. Uh, việc này không giống mình tí nào … Canaan, dừng cười đi.
Trong lúc tôi quan sát trận chiến của quân tiên phong, Akramakan và Jamaran đi đến chỗ tôi.
“Chuyện gì?”
Akramakan phủ phục hai đầu gối trên nền đất trong nước mắt. Jamaran cũng làm tương tự nhưng không như Akramakan, anh ta không hề khóc.
“T-Tôi không thể làm được!” Akramakan rên rỉ.
“Nó quá khó để kích hoạt ma thuật mà không cần niệm phép!”
Cả 2 dường như khá suy sụp. Khuôn mặt Akramakan trông thật kinh khủng, đẫm nước mắt cùng nước mũi. Trong khi đó Jamaran không hề khóc nhưng anh cũng sụt sịt và cắn chặt môi dưới.
Tôi ngồi xổm xuống, nhìn qua nhìn lại giữa 2 người trước khi lên tiếng và cho họ ăn một tát, một búng trán y hệt như lúc trước. Cả 2 rên rỉ đau đớn trong khi ôm lấy trán.
“Ai cho phép mấy người có thể nói? Tôi không muốn nghe bất kì lời bào chữa nào!
Tôi chế nhạo họ không thương tiếc.
“Nếu 2 người có thời gian để rên rỉ, tại sao không luyện tập để sử dụng ma thuật mà không cần niệm phép? Trong khi 2 người đang lười biếng ở đây, Goliath và những người khác đang chiến đấu vì sinh mạng của họ kia kìa!”
Tôi chỉ ngón tay tới chỗ Goliath và những người khác, Akramakan và Jamaran nghiến chặt răng cùng đôi mắt đẫm lệ.
“Nếu tức giận thì đừng có niệm phép. Đó là việc duy nhất của mấy người”
Là thế đấy. Đặt tinh thần chiến đấu của bản thân vào và cố gắng kích hoạt ma thuật mà không cần niệm phép.
Cuối cùng, Goliath và những người còn lại đã hạ được 50 con Orge mà không cần bất kì trợ giúp nào tới từ ma thuật sư của họ. Các chàng trai đã khá kiệt sức.
“Edel, làm tốt lắn. Đây là phần thưởng của anh, ăn đi”
Tôi đưa cho anh ta một lát thịt nướng và anh ấy nhiệt tình ăn nó. Giống như lần trước, anh ta run rẩy trong cơn shock, “Tái … tạo … tôi học được [Tái tạo] thưa Giảng viên!”. Những người tham gia huấn luyện gào lên chiến thắng.
“Như với Goliath lúc trước, tôi sẽ thưởng những ai đã làm hết mình! Flynn, ăn đi”
“Eh? Tôi sao?”
Flynn nhìn tôi với ánh mắt khác kinh ngạc. Có lẽ anh ấy không nghĩ mình sẽ nhận được phần thưởng.
“Anh đã làm rất tốt. Đừng do dự, ăn nó đi”
“Y-yes, sir!”
Miếng thịt nướng tôi đưa cho Flynn giúp anh ta nhận được kĩ năng [Suy giảm hiện diện]. Kỹ năng này không chỉ làm đối thủ khó nhận ra bạn, nó còn triệt tiêu sự hung bạo từ quái vật. Nhưng [Suy giảm hiện diện] lại không phù hợp với tôi vì nó làm cho lũ quái vật khó chú ý đến tôi và làm mất đi một số hiệu quả từ sát khí. Tuy nhiên đó vẫn là một kỹ năng hữu dụng có thể tăng cường cơ hội sống sót của Flynn.
“Okay, ăn trưa thôi!”
Bữa trưa hôm nay là Chanko Nabe được làm bằng cách thêm miso vào súp hầm trong nước dùng tảo bẹ. Cho vào đó chút thịt Gấu địa ngục thái mỏng cùng thật nhiều rau và xin giới thiệu: Chanko Nabe thịt gấu.
Đây là món Chanko đong đầy tình yêu thương của tôi, nó rất ngon! Hãy ăn đi! Tuy nhiên, nhớ rằng tình yêu tôi đổ vào không dành cho lũ đàn ông bị thương, hiểu chứ! Ngay cả khi một trong số đó trông như trẻ con thì cũng không phải dành cho anh ta. Tôi chẳng quan tâm đến đâu! Đây chỉ đơn giản là tình yêu của tôi dành cho nấu nướng!
“Món này quá tuyệt vời!”
Goliath hét lên sau khi anh ta thử một miếng. Thật là một anh chàng ồn ào.
“Đúng vậy. Sự phong phú của thịt và rau trong thứ súp sệt này mang đến một mùi hương mềm mại và dễ chịu! Làm thế nào mà nước dùng có vị … hmm, tôi hiểu rồi, thế rau củ thì sao?”
Anh ta ăn như thể một nhà phê bình ẩm thực nhưng là một thú nhân dạng chó, Bulga có một cái mũi rất tốt nên dường như anh ấy đã đánh hơi ra bí mật trong vị ngọt của súp. Cả cái nồi bị chén sạch dù nó đủ cho 40 người bình thường ăn. Tôi mừng là họ thích món súp nhưng mấy tên này ăn nhiều đến thế nào vậy!? Tôi nghĩ khi một người tăng level thì sức chứa trong dạ dày họ cũng tăng theo nhưng có vẻ việc đó không là vấn đề với tôi vì lượng thức phẩm tôi ăn vẫn chẳng hề thay đổi.
▼▼▼
Đám quái tiếp theo mà chúng tôi tìm được bao gồm 30 con Orge, 10 Xích Orge, 10 Orge kỵ sĩ và 1 Orge tướng quân. Hồi trước khi tôi đối đầu với chúng, chỉ có 1 hoặc 2 con Xích Orge lẫn trong nhóm Orge nhưng đây là lần đầu tiên tôi gặp một bầy Orge kị sĩ hay một nhóm được lãnh đạo bởi Orge tướng quân.
Level của Orge là 80, Xích Orge là 90, Orge kị sĩ là 95 và level của Orge tướng quân là 100. Vậy nên khi so sánh với level hiện tại của mọi người thì đây có thể xem là một trận đấu phù hợp. Orge kỵ sĩ y hệt Orge bình thường nhưng chúng có làn da đen và cưỡi trên một con quái vật giống lợn rừng, đây là sinh vật có những đòn tấn công dồn dập cùng sức mạnh hủy diệt. Orge tướng quân mặc giáp và sử dụng một thanh kiếm còn to hơn của Goliath.
Nhân tiện, rõ ràng quái vật dạng tướng quân rất nổi tiếng vì chúng có thể tăng cường khả năng của quái vật cùng chủng loại nhưng vào lúc này tôi không hề biết đến điều đó.
Trận chiến bắt đầu với [Tinh linh ma pháp] của Obri và [Trọng tiễn] của Schwarz. Một mũi tên đâm xuyên qua ngực Xích Orge còn Cuồng phong trảo gây sát thương tới kẻ thù trong một phạm vi rộng lớn, cơn thịnh nộ của nó phá hủy đội hình của Orge và Xích Orge. Cùng lúc đó, phong đao tấn công từ mọi hướng, cắt xuyên qua cơ thể rắn chắc của chúng. Đòn tấn công bất ngờ có vẻ đã thành công.
Orge kỵ sĩ và Orge tướng quân ở phía sau nên chúng không bị thương nhưng đòn phủ đầu đã tàn sát lũ Orge và Xích Orge nhãi nhép. Xích Orge dính [Trọng tiễn] của Schwarz và gục ngã dưới Cuồng phong trảo từ Oburi.
[Trọng tiễn] là kỹ năng của Cung thủ cho phép phát huy gấp đôi sức mạnh thông thường của bất kì cánh cung và mũi tên nào. Mặc dù có những nhược điểm như giảm độ chính xác nhưng Cung thủ cũng có kỹ năng [Tập trung] có thể tăng cường sự chính xác và [Khóa mục tiêu] đảm bảo bắn là trúng nên với sự kết hợp của những kỹ năng trên, nhược điểm của [Trọng tiễn] không phải là vấn đề.
Orge kỵ sĩ, những kẻ đã thoát khỏi Cuồng phong trảo đang lao thẳng về phía Goliath và những người khác. Đôi mắt đỏ ngầu của chúng trông như thể mất hết lý trí nhưng những người bình thường sẽ đóng băng trước cảnh tượng đó và sớm trở thành một cục thịt vô dụng.
Một mũi tên găm vào ngực con Orge kỵ sĩ đang tiếp cận. Những mũi tên khác xuyên qua đùi trái và cánh tay phải của nó. Khi con quái vật chạm đến Edel, Bulga ngay lập tức kích hoạt kỹ năng [Thương nổ] để thổi bay đầu con Orge kỵ sĩ.
Tên của kỹ năng là [Thương nổ] nhưngkhông có nghĩa cây thương sẽ phát nổ mà chỉ đơn giản là giải phóng một luồng sóng xung kích cực mạnh khi nó đâm vào, khiến vết thương trông như phát nổ. Một giáo binh bình thường hiếm khi làm chủ được kỹ năng này nhưng một Thương thủ như Bulga có cơ hội tốt để tự mình phát triển nó.
Điều đáng kinh ngạc là khi con Orge đen chết, con lợn rừng cũng chết theo nó. Mình tự hỏi chúng là cái gì thế vậy … có vẻ là một dạng quái vật hiếm.
Những con Orge kỵ sĩ khác bay mất đầu sau khi vượt qua Goliath. Sức mạnh thanh kiếm khổng lồ của Goliath càng được tăng cường bởi tốc độ của chính của bọn chúng khi lao về phía anh ta.
Tuy nhiên, cánh tay phải của Goliath đã dính một một đòn từ cây rìu của Orge kỵ sĩ. Nguyên nhân của nó cũng do sự ngu ngốc của chính anh ta mà thôi. Mặc dù bị thương nhưng Goliath vẫn không hề dừng lại, anh ta tiếp tục tấn công lũ Orge kỵ sĩ. Tuy trông có vẻ đau đớn khi phải nghiến răng nhăn nhó nhưng Goliath vẫn tiếp tục đối mặt với kẻ thù.
Hiệu ứng của Cuồng phong trảo đã kết thúc, lũ Orge giờ đã tập hợp lại và bắt đầu lao về phía chúng tôi. Cây thương tráng lệ của Bulga đâm xuyên qua 1 trong 2 con Orge mà Edel đang giữ chân và Rotten hạ gục con còn lại bằng cách tận dụng tối đa song kiếm của mình, không cho nó thời gian để phản công. Cả 2 người đều có level trên 90 vì vậy họ có khả năng hạ gục một Orge bị thương trong khoảng thời gian ngắn. Schwarz cũng tấn công một con Orge khác với vô số mũi tên của mình; con quái vật chịu đáng kể sát thương từ các cuộc tấn công tầm xa.
Một lượng lớn Orge đang bao vây quanh Edel. Anh ta không hề sử dụng [Khóa căm giận], kỹ năng sẽ đột ngột làm tăng sự thù địch của quái vật lên bạn, nhưng kể từ khi thăng cấp, Edel đã học được kỹ năng [Thay thế].
Tác dụng của kỹ năng này là khi một ai đó cùng phe với bạn sử dụng đòn tấn công tăng cường sự thu hút hay siêu hồi phục thì sự thu hút của đồng mình nhận được sẽ chuyển sang cho bạn. Vì vậy, lần này Edel đã nhận được sự thu hút tạo ra từ Cuồng phong trảo của Oburi làm lũ Orge theo sau anh ta thay vì những người khác.
Giờ trên người Edel là chiếc Trọng khiên thứ tư và bộ giáp thứ ba. Tôi có thể thấy anh ta đang bị tấn công dữ dội. Các trang bị được cung cấp bởi bá tước đã bảo vệ mạng sống của Edel. Những người khác đã phải đổi vũ khí một lần trong khi đó Edel đã 3 lần thay thế chiếc khiên và 2 lần thay thế bộ giáp; tỷ lệ mất trang bị của anh ta là không thể tin được.
Chiếc khiên mới cứng ngay trước trận chiến này cũng đã bắt đầu vang lên những tiếng cót két vì sự tấn công dồn dập của lũ Orge. Ngay khi bắt đầu huấn luyện, Edel đã bị đẩy vào tank một đàn Orge nhưng hiện giờ anh ta đang giữ chân một bầy Xích Orge. Là một thú nhân dạng gấu nên Edel có cơ thể to lớn cao hơn 2m nhưng anh ta trông vẫn nhỏ con khi so sánh với Orge và Xích Orge. Có vẻ Edel sẽ là người trưởng thành nhất từ cuộc huấn luyện này.
Máu bắn ra từ cổ con một Orge khi Ẩn mật đoản kiếm sư Falken, chém nhanh qua chúng. Trước cả khi máu kịp chạm đất, anh ta đã một lần nữa ẩn mình đi . Đòn tấn công của Falken không hiệu quả ngay tức khắc với một con Orge có sức sống mạnh mẽ nhưng nếu mất quá nhiều máu, dần dần chuyển động của chúng sẽ chậm lại và khả năng phòng thủ sẽ yếu đi.
Mặc dù không gây tử vong ngay lập tức nhưng đòn tấn công của Falken vẫn rất hiệu quả với lũ Orge. Những con bị suy yếu bởi đòn tấn công ấy dễ dàng trở thành con mồi cho sát thương chủ lực là Goliath, Rotten và Bulga.
Rất nhiều Orge đang tập trung xung quanh Edel, điều đó có nghĩa là Oburi sẽ không thể tấn công chúng với [Tinh linh ma pháp]. Đây là khoảng thời gian ức chế với Tinh linh sư, những người chuyên sử dụng ma thuật diện rộng để làm suy yếu kẻ thù. Tuy nhiên, lúc này trong mắt anh ta chỉ nhìn thấy một con Orge đang đứng cách xa những con khác.
“Một con Orge tướng quân … mình có nên thử không?”
Tôi không hề nghe nhầm lời thì thầm của anh ấy. Oburi có thể sử dụng ma thuật mà không cần niệm – vì nếu anh ta mà niệm thì sự trừng phạt từ nắm đấm của tôi sẽ còn tệ hơn cả từ lũ Orge. Tuy nhiên rõ ràng anh ta cần một chút thời gian để kiên cố hóa hình ảnh của ma thuật và trong lúc đó, Oburi đổ mồ hôi như suối.
Bên cạnh Oburi là Trị dũ sư Akramakan và Hướng thuật sư Jamaran, cả 2 đều chưa thể sử dụng phép thuật mà không cần niệm phép. Cắn chặt môi tức giận nhưng họ không thể thoát khỏi cảm giác vô tích sự trong mình. Oburi đã kiên cố hóa xong hình ảnh của [Tinh linh ma pháp] trước mặt hai người đó.
“Bão nguyên tố!”
Một cơn lốc xoáy khổng lồ xuất hiện cạnh Orge tướng quân cùng với sấm sét rền vang. Khi đang quan sát chiến trường với một biểu cảm dửng dưng, con Orge tướng quân to lớn liền bị cuốn lên trên không trung và những lưỡi đao gió găm khắp da thịt nó.
Con Orge tướng quân gầm lớn đủ để lũ Orge thuộc cấp phải dừng lại.
“Vẫn chưa đủ để giết nó nhưng chắc gây được một lượng lớn sát thương rồi …” Oburi hổn hển nói.
Tôi chắc chắn đòn tấn công đã gây ra một lượng sát thương khổng lồ nhưng điều đó cũng có nghĩa Oburi sẽ nhận được sự chú ý từ con Orge tướng quân. Nó bắt đầu lao tới, hướng ánh nhìn giận dữ vào thẳng Oburi. Gã khổng lồ bọc thép không chỉ là mối đe dọa tới Oburi mà cả những người khác nữa. Với một tiếng gầm gừ nó lao tới và mỗi bước chạy đều làm mặt đất rung chuyển.
Khi con Orge tướng quân vượt qua đội tiên phòng, Edel liền kích hoạt [Khóa căm giận]. Tuy nhiên con quái vật không hề để ý quá nhiều tới anh ta, thay vào đó nó hướng thẳng đến Oburi. Edel chưa thể kích hoạt [Thay thế] và [Tinh linh ma pháp] của Oburi đã gây ra rất nhiều sát thương đến nỗi [Khóa căm giận] cũng không thể bắt kịp sự chú ý mà Oburi tạo ra.
“Tệ rồi! Oburi, chạy đi” Goliath gào lên trong lúc bổ đôi một con Xích Orge.
Oburi thét lên sợ hãi khi con Orge tướng quân gầm rú man rợ, dùng vai húc thẳng vào người làm anh ta bị thổi bay đi. Nảy lên nảy xuống trên mặt đất nhiều lần và hạ cánh cách xa hàng chục mét, Oburi đã chịu đáng kể sát thương và đang trên bờ vực của cái chết.
Nếu không do có level cao thì anh ta hẳn đã chết ngay tức khắc nhưng vì Oburi không gây đủ sát thương để nhận quá nhiều sự chú ý nên con Orge tướng quân cuối cùng đã dừng lại khi bị Rotten đuổi kịp và dùng hết sức để chém, còn Schwarz ghim bàn chân nó xuống nền đất với một mũi tên chính xác.
Canaan và tôi lại đang ở xa Oburi khi con Orge tướng quân lao đến. Đây là cuộc huấn luyện thực chiến vậy nên nếu tôi và Canaan nhúng tay vào thì nó sẽ chẳng còn là huấn luyện nữa. Họ cần phải đạt được bản năng cần thiết để sống sót trong những điều kiện khắc nghiệt. Nếu Oburi sống sót qua lần này, có thể anh ta sẽ nhận được nó vì đã trải nghiệm sự nguy hiểm bằng chính thân thể mình.
Akramakan và Jamaran, những người đứng cạnh Oburi, gần như phát điên khi gọi tên anh ấy và họ lao thẳng đến chỗ Tinh linh sư, người giờ đã nằm im trên mặt đất.
“Đừng chết, Oburi! Tôi sẽ chữa cho anh!”
Akramakan kích hoạt [Ma pháp hồi phục] để chữa lành cho Oburi. Jamaran nhìn vào cơ thể đẫm máu của Oburi và quay đi với sự giận dữ. Anh kích hoạt [Băng ma pháp] để bắn vô số Băng thương về phía Orge tướng quân.
Con quái vật gầm lên đau đơn sau khi dính đòn từ thanh kiếm của Rotten, mũi tên của Schwarz và đòn tấn công từ [Băng ma pháp] của Jamaran nhưng nó không thể di chuyển để phản đòn.
“Đừng chết đừng chết đừng chết đừng chết đừng chết, Oburiiiiii!”
Akramakan tuyệt vọng kích hoạt [Ma pháp hồi phục] lặp đi lặp lại trong khi nước mắt tuôn trào trên khuôn mặt. Jamaran cũng chỉ biết đứng yên sau khi liên tục bắn Băng thương cho đến khi cạn kiệt ma lực.
Mặc dù vậy con Orge tướng quân vẫn chưa gục ngã. Nó bị thương khắp người nhưng niềm kiêu hãnh của Orge tướng quân ngăn nó phải khụy gối. Tuy nhiên, mọi thứ đều có giới hạn. Khi con Orge tướng quân bước lên với bàn chân dính tên, Jamaran đã ngã gục. Vào khoảnh khắc tôi thấy điều ấy, con quái vật cũng ngã xuống, chân tay nó dang ra như hình chữ 大.
Goliath và đội tiên phong, những người đã vội vã vượt qua lũ Orge để rồi cảm thấy an tâm khi biết tình trạng của Jamaran cùng Oburi. Jamaran ngất xỉu vì cạn kiệt ma lực còn Oburi gần như đã chết nhưng anh ta sống sót nhờ vào sự cứu chữa kịp thời của Akramakan.
Tôi đứng trước mặt Akramakan, người đang thất thần ngồi bệt xuống đất bên cạnh Oburi. Anh ta nhận ra tôi và ngước lên.
“Anh đã làm được nó, phải không? Đừng bao giờ quên cái cảm giác này”
“Eh …?”
Akramakan còn không nhận ra mình đã kích hoạt ma pháp mà không cần niệm. Goliath, người vừa kiểm tra tình trạng của Oburi cũng vỗ vào lưng Oburi với bàn tay hộ pháp rồi nói “Làm tốt lắm!”. Akramakan dần dần lấy lại ý thức và rơi nước mắt. Tôi không biết những giọt nước mắt ấy là niềm hạnh phúc khi có thể kích hoạt ma thuật mà không cần niệm phép hay nỗi đau khi bị Goliath đánh hay sự nhẹ nhõm vì cứu sống được Oburi.
Mạng sống của Oburi đã an toàn nhưng vì [Ma pháp hồi phục] của Akramakan chỉ hỗ trợ các vết thương cơ bản nên những chiếc xương bị gãy của anh ta đã bắt đầu hồi phục theo những hướng kì dị.
“X-xin lỗi …”
“Đừng lo lắng về nó”
Oburi mỉm cười cay đắng trước vẻ lúng túng của Akramakan và xua tay.
“Geez … anh chàng này không thể dừng sụt sùi được sao”
Tôi chọc vào đầu Akramakan và hướng dẫn Canaan hồi phục xương của Oburi đúng cách với [Quang ma pháp]. Tôi nghĩ mình đã trở thành một tsundere rồi.
Mặc dù vẫn chưa có kỹ năng nhưng Akramakan và Jamaran đã có thể sử dụng ma thuật mà không cần niệm phép nên tôi quyết định kết thúc khóa huấn luyện ở đây. Sau đó tất cả sẽ quay trở lại Algria để rèn rũa thêm kỹ năng của mình.
Và rồi thứ gì đó đột nhiên xuất hiện trước mặt mọi người – một con chim khổng lồ trông như kền kền. Đó là loài quái vật level 140 có tên Đại Điêu, nó mạnh hơn nhiều khi so với Orge tướng quân.
Tạo ra những âm thành xào xạc, Đại Điêu tóm lấy xác một con Orge và bay vút lên trời. Goliath và những người khác đều quá kinh ngạc đến mức không thể phản ứng nhưng Canaan bình tĩnh bắn thủng đôi cánh của con chim ăn trộm. Nó rơi xuống nền đất nhưng vẫn còn sống.
Goliath nâng kiếm lên khi thấy điều đó nhưng Đại Điêu đã tung ra [Phong ma pháp] và nó bị chặn lại bởi rào chắn vô hình từ [Quang ma pháp] của Canaan.
“Này, con chim đó là quái vật level 140, một con Đại điêu. Mấy người lên xử nó đi”
Tất cả đều do dự khi biết con quái vật có level 140 nhưng họ sợ cái gì trước một con Đại Điêu không thể bay? Sau khi bị tôi đá đít, bọn họ mới bắt đầu giao chiến.
Đại Điêu chỉ mạnh khi bay trên trời nhưng khi ở dưới đất, nó còn yếu hơn một con Orge. Tuy nhiên, nó vẫn có thể sử dụng [Phong ma pháp], vì thế mọi người cần phải hết sức cảnh giác. Đòn [Phong trảo] của con quái vật cũng tương đối mạnh nhưng nếu tất cả bao vây và hội đồng nó thì họ có thể giết được Đại Điêu ngay tức khắc nên đó cũng không phải là vấn đề.
Edel và Goliath bị thổi bay vì sự vùng vẫy của con quái vật nhưng vết thương của họ không quá nghiêm trọng. Không lâu sau, Đại điêu trở nên im lặng sau khi bị Bulga xuyên cây thương qua họng.
“Được rồi, thịt của sinh vật này rất ngon! Chúng ta sẽ mở tiệc khi về đến nhà!”
Mọi người hò reo trong sung sướng. Đại điêu chỉ là quái vật level thấp trong Rừng đại ngàn Borf nhưng thịt của nó rất tuyệt. Tuy nhiên môi trường sống của Đại điêu lẽ ra phải ở sâu hơn chút nữa. Như những gì tôi biết thì quái vật trong Rừng đại ngàn Borf không bao giờ rời khỏi lãnh thổ của mình. Đáng lẽ ra nó không nên xuất hiện ở đây, việc này làm tôi có chút lo lắng.
▼▼▼
Khi tôi trở về nhà sau kì tuyển sinh trung học, trên bàn có một tờ ghi chú.
“Cả nhà sẽ tổ chức một bữa tiệc ăn mừng kì tuyển sinh của con nên ba người chúng ta đang ra ngoài mua sắm”
Có vẻ bố mẹ và em gái của tôi đã đi mua sắm. Trong bếp có món hầm cùng thịt gà chấm nước tương. Đây là những gì mẹ đã làm cho tôi nhưng có một vấn đề. Vâng, vấn đề là, mẹ của tôi nấu nướng thật sự tệ. Chán vậy đấy, …
Bố mẹ tôi đều là bác sĩ và mẹ thì không hay nấu nướng. Có lẽ việc này thực sự chỉ xảy ra mỗi năm một lần. Dòng máu của mẹ cũng nổi trội trong đứa em gái tôi, Ayumi, nên chẳng ai xung quanh nấu nướng giỏi hơn tôi cả.
Điện thoại đổ chuông khi tôi đang bận chữa lại cái nồi hầm mà mẹ đã nấu và con gà đáng lẽ ra phải là món karaage. Lần thứ hai trong cuộc đời có một cuộc gọi khiến tôi cảm thấy vô vọng.
“Là vậy ạ … Vâng, cháu hiểu. Vâng … cháu sẽ tới đó ngay …”
Người trong điện thoại là một sĩ quan cảnh sát và anh ta nói với tôi rằng bố mẹ cùng Ayumi đã gặp tai nạn ô tô. Nguyên nhân của vụ tai nạn là do một chiếc xe tải lớn chạy quá tốc độ trên khúc cua nên đã lấn qua vạch kẻ đường và va chạm trực tiếp với xe của họ.
Tôi cúp máy và nhận ra thật nhiều nước mắt đang tuôn rơi. Tôi vội vàng đi đến bệnh viện, nơi sĩ quan cảnh sát báo, nhưng khi đến nơi, họ đã …
Vào ngày hôm đó, tôi mất đi cha mẹ cùng đứa em gái. Những gì xảy ra sau đấy thật mơ hồ. Tôi bị người cô đuổi khỏi căn nhà của mình, chuyển đến một căn hộ tồi tàn và vượt qua kỳ thi trung học nhưng từ đó đến giờ tôi đã sống trong một màn sương mù.
“… Một giấc mơ, huh?”
Lần đầu tiên sau khoảng thời gian dài, tôi đã có một giấc mơ, một giấc mơ tồi tệ nhất.
Khi mở mắt ra, tôi thấy tầm nhìn của mình bị mờ đi. Tôi nghĩ đó là do mình vừa mới ngủ dậy nhưng có vẻ tôi đã khóc. Nhắm mắt lại và dụi chúng, tôi một lần nữa mở mắt ra.
Khuôn mặt Canaan xuất hiện ngay trước mắt tôi và ánh mắt cả 2 chạm nhau. Rõ ràng, tôi đã ngủ trên đùi cô ấy.
“Chủ nhân, ngài đang khóc …”
“Tôi á? Cô nhầm lẫn gì rồi”
Tôi muốn tận hưởng sự thoải mái từ việc gối đùi Canaan như thường lệ nhưng lúc này đây, tôi không hề cảm thấy thế.
“Nhưng …”
Tôi rất vui vì Canaan lo lắng cho mình nhưng tôi không muốn nhớ lại nó. Khi cô ấy nhìn tôi với ánh mắt lo lắng, những kí ức lại càng trở nên mãnh liệt hơn; điều đó thật khó chịu.
“Chỉ là một sự hiểu nhầm thôi. Đừng có nhắc đến nữa!”
“Dạ …”
Canaan không thực sự sai mà ngược lại cô ấy sắc sảo đến kinh ngạc. Tôi biết như này là không tốt nhưng tôi muốn có thêm một chút thời gian nữa.
“Xin lỗi, tôi đã bị bực mình vì một giấc mơ kì lạ”
“Không, nó ổn mà”
Ánh mắt đượm buồn của Canaan như những mũi gai đâm xuyên vào trái tim tôi. Canaan yêu quý tôi rất nhiều mà tôi lại khiến cô ấy lo lắng đến vậy. Tôi là kẻ tồi tệ nhất.