Garbage Brave: Isekai Ni Shoukan Sare Suterareta Yuusha No Fukushuu Monogatari

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3535

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1323

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 323

Tập 01 - Chương 02: [Nấu ăn]

Chương 2: [Nấu ăn]

◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈

 “…Chào buổi sáng”

Chẳng rõ bây giờ là mấy giờ nhưng tôi không thể nhìn thấy một ánh nắng nào vì nó bị chặn lại bởi những tán cây rậm rạp, xung quanh thật âm u. Tôi chắc hẳn đã ngất đi sau trận tử chiến với con quái vật mèo nên giờ có lẽ đã là buổi tối.

Rõ ràng là tôi vẫn còn sống nhưng cả cơ thể đang kêu gào vì đau đớn. Hiển nhiên nếu không làm gì đó để hồi phục, tôi cũng không thể sống lâu nữa. Tôi nên làm gì đầu tiên đây?

Đưa mắt nhìn quanh. Xung quanh tôi là các loại lông, thịt, xương, nội tạng và bộ phận của con quái vật sau khi bị xẻ thịt. Ngay cả khi tôi nấu ăn như một sở thích thì đó vẫn là một cảnh tượng lố bịch và buồn nôn.

Tiếp theo là … Ah, đúng rồi, kiểm tra lại chỉ số của tôi.

Tên: Tsukuru Sumeragi

Nghề nghiệp: Đầu bếp, Level 123

Kỹ năng: [Nấu ăn] [Đánh lửa] [Xẻ thịt] [Thẩm định chi tiết] [Kho lưu trữ] [Nước suối] [Bữa ăn hồi phục] [Bảo trì công cụ] [Tìm kiếm thực phẩm]

Thuộc tính: HP [D] | MP [D] | STR [D] | INT [B] | AGI [D] | DEX [EX] | LUK [EX]

Level của tôi đã lên đến 3 chữ số. Chắc hẳn level của con quái vật đó phải cao đến lố bịch. Lần tới hãy kiểm tra level của nó với [Thẩm định chi tiết].

Đùa thôi, tôi không bao giờ muốn gặp lại con nào như vậy nữa!

Thuộc tính của tôi cũng đã tăng ngoại trừ DEX [EX]  LUK [EX].

Tuy nhiên dù level của tôi đã tăng lên đến hàng trăm nhưng STR của tôi vẫn là [D]

Hmm, rõ ràng bởi vì [Đầu bếp] không phải là một nghề nghiệp phù hợp để chiến đấu.

Tiếp theo tôi nhìn vào dàn kỹ năng của mình. Tôi đã có thêm 4 cái nữa so với lần trước. Tôi cố hết sức để dùng [Thẩm định chi tiết] vào 4 kỹ năng: [Nước suối] [Bữa ăn hồi phục] [Bảo trì công cụ] [Tìm kiếm thực phẩm]

[Nước suối] => Bạn có thể tạo ra và uống bao nhiêu nước cũng được!

[Bữa ăn hồi phục] => Bạn có thể làm một bữa ăn để phục hồi lại chấn thương và bệnh tật?

[Bảo trì công cụ] => Bạn có thể sửa mọi công cụ ngay cả nếu nó có bị sứt mẻ!

[Tìm kiếm thực phẩm] => Bạn có thể tìm mọi thứ có thể dùng để làm thực phẩm.

 

Nếu tôi có một bảng chỉ số khác thì tôi cũng vứt mẹ cái này đi nhưng không may là giờ tôi không thể làm thế. Hơn thế nữa, tình trạng cơ thể này làm việc di chuyển của tôi trở nên hết sức đau đớn, đau đến mức phát khóc.

Giờ nó không phải là vấn đề mà là cái này.

[Nước suối]

Tôi tưởng tượng nước từ từ được rót vào miệng và không lâu sau … tôi cuối cùng cũng có thứ gì đó để uống. Ngon tuyệt. Tôi rơi nước mắt vì hạnh phúc. Nước thật là quá tuyệt vời.

“Ahh~”

Tôi đã dập tắt được cơn khát. Việc duy nhất có thể làm tiếp theo để thoải khỏi cảnh cận kề cái chết này là dùng thử [Bữa ăn hồi phục]. Tuy nhiên cái dấu hỏi chấm (?) ở cuối của dòng mô tả nghĩa là sao? Nó làm tôi lo lắng.

Tôi ép cơ thể đau đớn của mình di chuyển. Khi con quái vật bị xẻ thịt, có vô số miếng thịt rơi xuống đất nên tôi tuyệt vọng di chuyển đến miếng gần nhất .

Tôi bò tới trước với siêu tốc độ khoảng 1 mét mỗi phút. Có rất nhiều những thứ khác nhau nằm rải rác trên mặt đấy nhưng tôi bỏ qua chúng để hướng tới miếng thịt. Vì chúng đã nằm lăn lóc trên mặt đất nên tôi cố gằng dùng [Thẩm định chi tiết] lên một miếng.

Thịt sườn cầy hương khổng lồ => Miếng thịt này chứa rất nhiều chất béo, nhìn chung khá mềm và ổn.

Bất kể ý kiến của tôi có ra sao, dựa trên lời giải thích thì tôi có thể ăn được thứ thịt này. Cơ thể tôi vẫn còn đau nhưng giờ là lúc để kích hoạt [Bữa ăn hồi phục].

Miếng thịt đã được nướng tái, đó có phải hiệu ứng của [Bữa ăn hồi phục]? Vì lý do gì đó mà nó còn được chia thành nhiều miếng vừa miệng. Tôi thẩm định nó thêm lần nữa:

Thịt sườn nướng hồi phục cầy hương khổng lồ => Nó rất ngon và có hiệu ứng chữa lành vết thương (?)

Thế vì sao lại có thêm một dấu hỏi chấm (?) ở dòng giải thích!? Và tại sao lời giải thích luôn bị giới hạn như vậy!? Tôi nghĩ sự kiên nhẫn của mình thật tuyệt vời để có thể kìm nén sự thất vọng này. Dù sao thì giờ tôi cần phải ăn miếng thịt nướng hồi phục trước mặt, những thứ khác để sau rồi tính. Tôi muốn dùng tay để ăn nhưng cơ bản đó là điều bất khả thi nên tôi trực tiếp ăn luôn miếng thịt nằm dưới đất bằng miệng.

Thật nhục nhã nhưng tôi tự nhủ lần này mình cần phải chịu đựng. Tôi cắn ngập răng vào miếng thịt, vì miệng tôi cũng bị thương nên vết cắn đã khiến cơn đau truyền thẳng qua hàm. Tôi nhận ra vị máu trong miệng mình. Điều này khá đáng tiếc, nó sẽ ngon hơn nếu tôi có thể ăn một cách bình thường. Đất cát lẫn lộn dính vào miếng thịt làm nó đôi khi có vị lạo xạo.

000003-1.jpg?w=700

Khá là kinh tởm … nhưng nếu tôi không nuốt thì khá chắc nó sẽ không có tác dụng nên tôi cố hết sức để nuốt mà không phải bịt miệng. Trong khoảnh khắc, tất cả nỗi đau trên toàn cơ thể tôi giảm bớt từng chút một. Tôi chưa thể hoàn toàn bình phục nhưng thể trạng của tôi đã được cải thiện chỉ nhờ ăn một miếng nhỏ.

Tôi ăn thêm miếng nữa. Nó cũng quá lạo xạo vì bùn đất dính vào tuy nhiên hiệu quả đến ngay tức khắc. Cánh tay phải của tôi cho đến giờ đã bị uốn cong sang một hướng quái dị đã tự động duỗi thẳng ra và tôi thực sự có thể di chuyển nó một lần nữa.

Với miếng thứ ba, cơ thể của tôi được chữa lành. Đến miếng thứ tư, đôi chân tôi đã trở lại bình thường. Tôi nghĩ hiện giờ mình đã gần hồi phục đến thể trạng hoàn hảo nhưng để đề phòng tôi vẫn sẽ ăn hết phần còn lại của miếng thịt. Vì quá đói nên cuối cùng tôi đã đưa khoảng nửa cân thịt vào dạ dày.

Hơn cả thế, tôi cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhõm hơn bao giờ. Dường như tôi còn đang ở trong trạng thái còn tốt hơn so với cả lúc tôi gặp con quái vật đó. Rõ ràng việc này là nhờ [HP] [STR] của tôi đã tăng lên khá nhiều.

Tôi cho những phần còn lại của con quái vật vào [Kho lưu trữ]. Tôi không có ý định để nó ở đấy mãi đâu tuy nhiên tôi cần phải tìm hiểu xem sức chứa tối đa của kỹ năng này là như nào. Trước đó thì … tôi cần làm gì đó với bộ đồ rách nát của mình nhưng có thể làm được gì giữa một khu rừng như này?

Tôi thở dài khi nhận ra bộ đồng phục của mình ở khắp mọi nơi, nó đã bị con mèo đáng sợ đó xé nát thành từng mảnh.

Tôi phải ăn trực tiếp từ trên nền đất mà không được dùng tay và giờ mặc quần áo rách rưới không hề phù hợp với bất kỳ người văn minh nào, tôi đã lệch đi quá xa so với nhân loại chưa vậy? Kể cả thế, để cơ tăng cơ hội sống sót, tôi sẽ làm mọi thứ.

“Giờ mình cần đảm bảo một nơi để có thể nghỉ ngơi trước khi rời khỏi khu rừng này”

Mặt trời đã lặn, bóng tối bao phủ khu rừng. Nếu việc này tiếp tục diễn ra tôi sẽ không thể tìm được một nơi an toàn. Mà thực ra liệu có nơi nào an toàn ở đây không? Nếu có thì tôi rất muốn được tới đó.

Tôi lang thang trong vô định mất một lúc nhưng hóa ra chẳng có gì tiện lợi bằng khu vực toàn được chỉ định. Đây quả là một thực tế khắc nghiệt đối với tôi. Không có lựa chọn nào khác ngoài nghĩ đến việc tối nay tôi sẽ ngủ trên một cái cây lớn nhưng tôi lại chưa bao giờ trèo cây. Cành cây có thể dày và chắc nhưng vẫn có khả năng tôi bị rơi trong lúc đang ngủ. Sẽ chẳng có ý nghĩa gì nếu tôi bị gãy cổ và chết bởi việc rơi từ trên cây xuống sau một trận chiến sinh tồn với con quái vật mèo đó.

Lý tưởng nhất là tôi có thể dùng gì đó như mấy cái dây leo nhưng chẳng có thứ gì như vậy ở đây. Xung quanh tôi giờ đã tối đen. Chẳng có gì tôi có thể làm, có lẽ bỏ cuộc thôi.

Tôi trèo lên một cái cây. Dù chưa từng leo cây trước đó nhưng bằng cách nào đó tôi vẫn có thể làm được. Có lẽ do sức mạnh của tôi đã tăng lên. Tôi nằm trên một cành cây to, cao khoảng 4m so với mặt đất. Cành tôi chọn phải đặc biệt chắc chắn để tôi có thể có một tư thế thoải mái nhất. Tôi muốn nghĩ mình có thể giữ im tư thế này đến sáng.

Giờ tôi muốn có thứ gì đó để uống. Sử dụng [Nước suối], tôi đổ nước trực tiếp vàp miệng do không có cốc hay thứ gì tương tự. Đó là cách tôi uống nước, tôi cảm thấy mình đã xa rời với thế giới hiện đại lắm rồi.

Tôi lấy ra một miếng thịt từ [Kho lưu trữ], khoảng 3kg. Chẳng hiểu sao không hề có tí đất cát nào bám trên miếng thịt. Có lẽ tạp chất đã được loại bỏ khi tôi cho nó vào [Kho lưu trữ]? Để ngày mai kiểm tra xem sao.

Thịt sườn cầy hương khổng lồ => Thịt đỏ ít mỡ và phần thịt khá cứng.

Tên của nguyên liệu đã được hiển thị trong [Kho lưu trữ] nhưng tôi vẫn kiểm tra lại dòng giải thích với [Thẩm định chi tiết] để cho chắc. Tôi đã nấu miếng thịt trước đó để chữa thương bằng [Bữa ăn hồi phục] nhưng lần này tôi sẽ dùng [Nấu ăn].

Tuy nhiên nếu tôi dùng luôn với nguyên liệu trên tay thì nó có thể sẽ thành một miếng thịt nóng đè thẳng vào tay tôi. Không biết có gì mình có thể …

Tôi nhìn quanh và nhận thấy có một số lá khá to mọc trên cây. Vặt vài lá đủ để dùng, tôi rửa nó bằng [Nước suối].

Lá Kayo => Kháng khuẩn tự nhiên, lý tưởng để bọc những loại thịt dễ bị hỏng.

Cái lá này hoàn hảo để tôi đặt miếng thịt sườn lên và dùng [Nấu ăn]. Một ngọn lửa bùng lên trong thoáng chốc và một mùi hương ngon lành đã bén đến mũi tôi.

Tôi nuốt nước bọt. Nó chỉ là một miếng thịt nhưng lại được cắt nhỏ thành những miếng vừa miệng như lần trước nên tôi có thể ăn một cách dễ dàng. Tuy nhiên chỉ bởi vì tôi có thể dùng tay để ăn không có nghĩa đó là một điều kiện ăn uống lý tưởng.

Sườn nướng cầy hương khổng lồ => Bạn có muốn học kỹ năng [Tầm nhìn đêm]

“Huh?”

Tôi gần như đánh rơi miếng thịt nhưng đã xoay xở để đỡ được trước khi rơi mất. Như lúc trước, lại có một dấu hỏi chấm ở dòng miêu tả nhưng lần này dòng mô tả thật tuyệt. Có vẻ [Nấu ăn] là một nghề nghiệp cho phép bạn học những kỹ năng thông qua việc nấu nướng. Đợi đã, nếu tôi có một nghề nghiệp tuyệt vời đến vậy sao cuối cùng tôi lại thành ra thế này? Giờ chuyện gì sẽ xảy ra đây?

Tôi vẫn không tài nào hiểu được lý do dù có suy nghĩ thế nào nên tôi quay trở lại với món ăn. Tôi dùng tay nhấc miếng thịt lên, dù vài phút đã trôi qua nhưng nó vẫn nóng hổi. Tôi phải thổi cho nguội rồi mới cho vào miệng.

“Hmh!”

S-sao nó lại ngon đến thế này!? Kể cả đối với thịt đỏ thì nó vẫn mọng nước và ngọt đến không thể tin nổi. Hơn nữa bằng cách nào đó nó còn có hương vị của muối và tiêu cùng với một chút gì đó như nước sốt. Ngon quá!

Bạn đã học được kỹ năng [Tầm nhìn đêm].

Một thông báo xuất hiện trong tầm mắt tôi!

▼▼▼

“…Cái đếch gì thế này?”

Hiện giờ tôi đang ở trong trận chiến nảy lửa với một con quái vật.

Chủng tộc: Sói Hyena, Level 150

Kỹ năng: [Tăng cường khứu giác] [Cuồng trảo] [Trực giá dã thú] [Phối hợp]

Thuộc tính: HP [E] | MP [E] | STR [C] | INT [D] | AGI [B] | DEX [E] | LUK [E]

Đang chuẩn bị ngủ thì tôi thấy con sói Hyena này từ đâu tự dưng xuất hiện. Tôi quan sát và thấy nó từ từ tiến lại gần cái cây to tôi dự định dùng để ngủ. May mắn là tầm nhìn của tôi đã rất rõ ràng vào ban đêm nhờ vào kỹ năng [Tầm nhìn đêm] tôi nhận được từ thịt cầy hương.

Sói Hyena về cơ bản có bộ lông nâu cùng vằn đen trên lưng. Nó bắt đầu gầm gừ và khóa ánh nhìn vào tôi. Tức thì nó vào thế chiến đấu và nhảy vào tôi dù tôi vẫn còn đang ở trên cây. Con sói Hyena có kích thước to gấp đôi con chó chăn cừu Đức và nó đã đến thực sự gần đủ để cào vào người tôi.

Quá bất ngờ tôi suýt chút nữa thì rơi khỏi cành cây nhưng móng vuốt của con sói Hyena đã kịp cào vào chân tôi. Tôi vội vàng lấy miếng thịt ra và nướng nó với [Bữa ăn hồi phục]. Sau khi cho miếng thịt đã được nướng vào mồm, vết thương biến mất. Tôi cắn thêm vài miếng nữa và để chỗ còn lại vào [Kho lưu trữ].

Tất cả mọi việc diễn ra trong vài giây. Tôi đã trở thành một người chén đồ ăn nhanh một cách đáng kinh ngạc. Có vẻ con người có thể làm được mọi việc khi họ ở trong tình thế nguy hiểm.

Con sói Hyena trước mắt đang nhìn tôi chằm chằm và nhe bộ nanh hung dữ đe dọa. Tôi không biết liệu nó có ích hay không nhưng tôi vẫn cầm thanh kiếm đồng được lấy từ [Kho lưu trữ] ra bằng tay phải. Vì lý do gì đó mà tôi có thể cầm thanh kiếm như thể tôi đã dùng nó cả năm trời rồi dù rằng đây là lần đầu tiên tôi sử dụng.

Trong lúc tôi còn mải suy nghĩ, con sói Hyena lại nhảy lên, cơ thể tôi di chuyển theo bản năng và thanh kiếm cắt qua chân trước của con sói. Tôi thậm chí còn không nhận thức được hành động của mình, có cảm giác như cơ thể tôi đang tự di chuyển.

Con sói tru tréo trong đau đớn khi máu tuôn ra từ chân trước của nó. Đáng đời nhà mày!

“Awooooooo!”

“C-Cái gì vậy, đừng có đột nhiên hú lên thế!”

Sau tiếng hú, nó chỉ lảng vảng xung quanh cái cây. Nó định đợi đến lúc tôi đi ngủ sao? Thế thì rắc rối đấy, tôi có nên cố dùng [Đốt lửa] từ đây không?

[Đốt lửa]

… Chẳng có gì xảy ra. Chà, tôi cũng không quá mong đợi nên cũng không thất vọng. Dù sao thì bạn không thể nào đốt lửa nấu ăn từ khoảng cách như này. Do đó phạm vi của [Đốt lửa] dường như chỉ tầm khoảng vài chục cm. Tôi nghĩ nó chắc chưa được 1m.

Con sói Hyena còn định đứng đó bao lâu? Tôi vẫn ổn vì đã được ngủ một chút vào ban sáng nhưng nếu cứ thế này, cuối cùng tôi cũng sẽ kiệt sức. Còn nếu tôi cứ tiếp tục để bị thương bởi vuốt của nó thì tôi sẽ hết sạch thịt mất. Liệu tôi có nên thử làm thứ gì đó khác?

[Nước suối]

Tôi tưởng tượng ra một lượng nước lớn phun thẳng vào đầu con sói. Nó kêu lên lúng túng khi bị dòng nước cuốn lên và thổi bay vào cái cây gần đấy. Đây không còn là dạng nước suối nữa mà là sóng thần rồi.

Con sói bị thổi đi và phải vật lộn với dòng nước mất một lúc nên không thể di chuyển. Có vẻ nó đang đau đớn.

“Mình không nghĩ nó gây nhiều thiệt hại nhưng cần phải nghĩ kĩ hơn về những gì cần làm tiếp theo”

Rõ ràng là con sói Hyena không thể di chuyển được nữa nhưng bụng nó vẫn nhấp nhô chứng tỏ nó vẫn còn sống. Chỉ vì nó bất tỉnh không có nghĩa là tôi đã an toàn. Khi tỉnh dậy nó có thể sẽ lại tấn công tôi.

Nếu tôi trèo xuống và đâm nó để tung đòn kết liễu thì sự an toàn của tôi sẽ được đảm bảo nhưng liệu đây có phải là một phần chiến lược của nó? Nếu tôi trèo xuống, vẫn sẽ cần thời gian để leo lên và trong lúc đó tôi sẽ không thể phòng bị.

Cảm giác như nó đang mời gọi tôi. Thế nên làm gì giờ?

Khi tôi vừa định leo xuống thì một âm thanh vang vọng đến. Lắng tai nghe tôi thấy nó dần dần lớn hơn.

“Mày đùa tao sao …”

Tôi run rẩy trong tuyệt vọng. Có nhiều con sói Hyena hơn, giờ tổng cộng đã là 8 con. Làm sao tôi có thể chống trả lại 8 con khi mà với tôi một con đã là quá khó khăn?

Trước hết tôi cần leo cao hơn nữa. Trực giác nói với tôi rằng leo cao hơn là cách tốt nhất để tránh được đòn tấn công của bọn chúng. Nhưng bọn chúng cũng có thể trèo lên cây bằng cách dùng móng vuốt. Mặt tôi trở nên trắng bệch, cắt không còn một giọt máu.

Những cặp mắt điên loạn cùng bộ răng nanh lấp lánh làm dấy lên nỗi sợ hãi trong lòng tôi. Tôi đã chuẩn bị tinh thần để chết nhưng tôi lại cảm thấy thật bình thường.

Vài người nói rằng họ có thể làm mọi thứ nếu cuộc sống của họ gặp nguy hiểm nhưng đó là một lời nói dối. Những điều bạn có thể làm kể cả khi bạn sắp chết là có giới hạn, khả năng đó tỉ lệ thuận với sức mạnh bản năng tự nhiên mà con người có khi sinh ra và những trải nghiệm mà cá nhân đó đã có từ trước đến nay.

Tôi bình tĩnh lại và suy nghĩ về những gì mình có thể làm.

Khi nhìn kĩ, những sói Hyena đang leo lên cây trông khá ngu.

Mình có thể làm được! Tôi đâm thanh kiếm đồng vào chân trước của con sói sắp chạm tới tôi.

Con sói Hyena đó rơi khỏi cây một cách ngu ngốc với tiếng rên đau đớn, đồng thời hạ gục luôn con đang ở đằng sau nó. Tuy nhiên chỉ ngã từ trên cây không đủ dẫn đến cái chết hay vết thương chí mạng và số lượng của chúng thì vẫn chẳng thay đổi.

Tôi nhận ra nếu thanh kiếm có thể chạm đến chúng thì chúng cũng sẽ nằm trong tầm của [Đốt lửa] phải không? Một con khác leo lên nên tôi quyết định sẽ thử nó.

[Đốt lửa]

Một tiếng ẳng khác báo hiệu cho sự thành công của tôi. Tôi đã đốt lửa vào đầu nó khiến nó ngã khỏi cây trong khi vung vẩy chân cố gắng dập lửa. Nếu giờ mà không ở trên cây thì tôi đã nhảy nhót vì sung sướng rồi.

Khi tôi dùng [Đốt lửa], một cảnh tượng ám ảnh xuất hiện. Ngọn lửa sẽ đốt con sói cho đến chết dù chúng có ngã khỏi cây ra ngoài tầm của [Đốt lửa] nhưng khuôn mặt của con sói Hyena vẫn tiếp tục bùng cháy.

Một dòng chữ trôi nổi trong tầm nhìn của tôi sau khi tôi đẩy lui 3 con trong số chúng bằng [Đốt lửa].

[Tăng cấp]

Rõ ràng con sói tôi đốt lúc ban đầu đã chết và ngọn lửa cũng đã tàn. Tôi có thêm nhiều thông báo tăng cấp hơn khi ngọn lửa ở 2 con sói tiếp theo biến mất.

Tên: Tsukuru Sumeragi

Nghề nghiệp: Đầu bếp, Level 135

Kỹ năng I: [Nấu ăn] [Đánh lửa] [Xẻ thịt] [Thẩm định chi tiết] [Kho lưu trữ] [Nước suối] [Bữa ăn hồi phục] [Bảo trì công cụ] [Tìm kiếm thực phẩm]

Kỹ năng II: [Tầm nhìn đêm]

Thuộc tính: HP [D] | MP [D] | STR [D] | INT [B] | AGI [D] | DEX [EX] | LUK [EX]

 

Tầm nhìn đêm => Bạn có thể nhìn tốt kể cả trong bóng tôi nhưng nhìn trộm là không tốt ♥

 

Tôi tăng thêm 10 level tất cả vị sự khác biệt giữa level của tôi và những con sói Hyena. Những kỹ năng được học nhờ việc ăn uống có vẻ sẽ được hiển thị riêng một dòng, hiện giờ chỉ mới có [Tầm nhìn đêm].

Như mọi lần, vẫn có quá ít kỹ năng dùng cho chiến đấu. Tầm sử dụng của [Đánh lửa] lại quá ngắn. [Nước suối] có thể gây một lượng lớn sát thương nhưng quá bừa bãi.

Những con sói phía dưới bắt đầu leo lại lên cây trong lúc tôi đang bận suy nghĩ về việc tăng level. Móng vuốt của chúng găm chặt vào thân cây.

“Mình không nghĩ cái cây lớn này có thể dễ dàng bị đổ nhưng nó vẫn nguy hiểm”

Nhưng khi nghĩ về việc đó, tôi nhận ra cả 5 con đang đứng dưới gốc cây. Đây là cơ hội chứ đâu.

[Nước suối]!

Tôi cố gắng tưởng tượng ra một cơn sóng thần có thể phá hủy ngay cả những tòa nhà bêtông cốt thép. Ngay lập tức, một dòng nước xối xả đập mạnh vào bầy sói tạo ra âm thanh như tiếng sấm rền. Nước nặng hơn mọi thứ con người có thể tin được và giờ nó phát huy sức mạnh hủy diệt tàn nhẫn với những sinh vật sống đang đứng dưới kia.

Tất nhiên, tôi không nghĩ [Nước suối] có thể giết sạch lũ sói Hyena tuy nhiên tôi cũng sẽ hài lòng khi điều đó khiến bọn chúng ngừng cố gắng leo lên cây.

Đúng như dự đoán, 5 con sói Hyena vẫn không chết nhưng sau đó chúng không dám tiếp cận cái cây nữa, chỉ đơn thuần là đứng quan sát tình hình của tôi từ đằng xa. Điều này đang trở thành một cuộc thi kiên nhẫn và tôi đang ở trong tình thế quá bất lợi.

▼▼▼

Tấm màn che phủ kết quả cuộc thi kiên nhẫn giữa lũ sói Hyena và tôi được hạ xuống bởi một thứ không ai ngờ tới. Vào rạng sáng, 6 con sói Hyean đã bị tôi làm suy yếu (bao gồm cả con đầu tiên tôi thấy) đột nhiên vượt qua được nỗi sợ và bỏ chạy đi mất. Thấy vậy, thay vì cảm thấy nhẹ nhõm, tôi lại cảm thấy cơn khủng hoảng này bỏ đi chỉ để nhường chỗ cho một cơn khủng hoảng khác … khá chắc chắn và đây là những gì đã diễn ra.

Chủng tộc: Gấu địa ngục, Level 210

Kỹ năng: [Sức mạnh quái thú] [Cơ thể cường tráng] [Cánh tay mạnh mẽ] [Tiếng gầm] [Đột kích]

Thuộc tính: HP [A] | MP [G] | STR [A] | INT [E] | AGI [C] | DEX [D] | LUK [E]

 

Mồ hôi toát ra trên lưng tôi lạnh toát khi nhìn thấy nó. Kích thước cơ thể của nó to gấp 3 lần so với con sói Hyena và được bao phủ trong lớp lông đen tuyền làm nó trông như một tử thần.

Tôi trèo lên còn cao hơn trước với hi vọng sẽ không bị con quái vật đó phát hiện. Tuy nhiên nó có 2 kỹ năng có vẻ mạnh là [Cơ thể cường tráng]  [Cánh tay mạnh mẽ]. Vì vài lý do, tôi ghen tỵ với điều đó.

Tôi nhận ra con quái vật này rõ ràng là loại não cơ bắp bởi vì chỉ số [MP] [INT] thấp nhưng sức mạnh của nó lại không thể đùa được. Còn có một sự khác biệt lớn giữa level của tôi và nó.

Trời ạ, khu rừng này quả là một nơi kinh hoàng.

Sau khi con quái vật mạnh kinh hồn đó làm thịt con sói Hyena mà tôi giết, liệu tôi có thoát được nó để trả thù thằng già khốn nạn trong ngôi đền đó không? Không, nó còn không còn là một câu hỏi nữa, tôi đã quyết định rằng mình chắc chắn sẽ trả thù – Tôi chắc chắn sẽ sống sót và thoát khỏi cái nơi kinh hoàng này rồi sẽ đến sự trả thù của tôi!

Con Gấu địa ngục đánh chén xác 3 con sói Hyena mất khoảng một tiếng, đó quả một bữa ăn ngon với nó. Tôi đã từng nghe đến việc mấy con gấu sẽ ăn đến căng bụng trước khi ngủ đông nhưng dựa vào hành động này liệu có đủ để nói nó đang chuẩn bị cho việc ngủ đông.

… Thực ra không có vẻ gì là mùa đông đang tới cả. Cũng không thể nói nó giống mùa hè, ban ngày thì trời ấm áp và chỉ lạnh đi một chút vào ban đêm, thế nên ổn mà, phải không?

Dù sao đi nữa cho dù con Gấu địa ngục có hài lòng với 3 con sói Hyena hay không, nó vẫn lảng vảng quanh đây một lúc trước khi bỏ đi.

“Phew, mình sống rồi”

Tôi không nghĩ đó là một đối thủ mình có thể đánh bại. Tôi không biết liệu mình thổi bay cơ thể khổng lồ của nó đi với [Nước suối] không nữa và tôi khá chắc một điều là tôi sẽ chết trước khi vào đủ tầm để dùng [Đánh lửa].

Mà dù sao thì tôi đã nhanh chóng leo xuống với mong muốn chuồn đi khỏi đây càng sớm càng tốt. May mắn là không có dấu hiệu nào là có quái vật ở quanh đây. Tôi đoán chúng đều phải trốn đi đâu đó vì sự hiện diện của con Gấu địa ngục vừa nãy.

Tôi cho rằng con Gấu địa ngục đó chắc hẳn là phải ngự trị trên đỉnh của chuỗi thức ăn trong khu rừng này. Sói Hyena có level là 150 nhưng level con Gấu địa ngục đó là 210, sự khác biệt là tận 60 level.

Ngay cả khi bạn cố gắng lấp đầy khoảng cách bằng một thứ gì đó thì nó vẫn không phải là một việc mà bạn cứ muốn là làm được … đợi chút đã … thế quái nào mình có thể hạ được con quái vật dạng mèo đó nhỉ?

Dù sao với level 123 tôi cũng đã hạ được lũ sói Hyena có level 150 … sự khác biệt level ở trong thế giới này cũng khá khó hiểu nhỉ?

Tôi vội vã đi về phía trước. Không có gì chắc chắn là con Gấu địa ngục không lần theo tôi và lũ sói Hyena không còn lảng vảng quanh đây. Tôi cuối cùng cũng thấy được thứ mình đang tìm kiếm. Lúc leo lên cao hơn để tránh con Gấu địa ngục trước đó, tôi đã phát hiện ra một ngọn núi đá và một dòng sông, thế nên giờ tôi đang nhanh chóng đi tới đó.

Nhờ vào [Nước suối] tôi không thực sự cần tới sông để có nước uống nhưng tôi vẫn hướng tới đó bởi vì đi dọc theo dòng sông có thể sẽ dẫn tôi tới nơi có nền văn minh như là thành phố hoặc thị trấn chẳng hạn.

Nó kia rồi!

Chỉ số [HP] [STR] của tôi đã được cải thiện nhờ vào việc lên level nên nếu chạy nhanh hết mức có thể thì tôi có thể đến đó trong khoảng 1 giờ mà việc thở chỉ khó khăn hơn đôi chút. Tôi hiện tại đã hoàn toàn khác biệt so với tôi lúc còn ở Nhật Bản. Việc lên level này thật tuyệt vời.

Tôi đến chỗ ngọn núi đá mà trước đó nó bị che khuất bởi mật độ khu rừng và đứng trước một dòng sông. Thật ra nó trông giống một dòng suối hơn là một dòng sông nhưng lòng dòng suối lại khá rộng. Có lẽ đã có một mùa mưa ở đây và lòng suối hoàn toàn bị lấp đầy nước?

Tôi không muốn phải đi vào rừng trong mùa đông hay mùa mưa. Tôi chỉ muốn đi xuyên rừng trong với kiểu khí hậu như này và tìm một nơi có người sinh sống.

Khá khó khăn để đi bộ trên lòng sông vì nó rải đầy những loại đá lớn nhỏ. Nước suối trông đẹp mắt đấy nhưng để đề phòng tôi vẫn muốn kiểm tra nó bằng [Thẩm định chi tiết].

Nước suối Ellyn (khu vực thượng nguồn) => Lượng nước mưa trong Rừng đại ngàn Borf ngấm vào đất, nhận được chất dưỡng chất và trào ra tạo thành con suối. Nó chứa rất nhiều khoáng chất và rất ngon.

Nó được cho là rất ngon. Tôi múc ít nước bằng tay và uống. Lời thẩm định không hề chém gió! Thứ nước này thực sự rất ngon! Tôi muốn mang theo một ít nhưng lại không có chai để đựng và tôi lại không thể cho trực tiếp vào [Kho lưu trữ] – đợi đã, liệu tôi có thể không?

 

Đã lưu trữ 10 lít nước suối Ellyn (thượng nguồn).

Thông báo xuất hiện ngay khi tôi thử nghiệm, hóa ra nó thật sự có thể sao … [Kho lưu trữ] quả là siêu tiện dụng. Vì vậy tôi đã cố gắng lưu trữ thật nhiều để xem nó có thể chứa đến mức nào. Tôi dừng lại ở mức 3000 lít vì cảm thấy mình đã lấy quá nhiều nhưng tôi vẫn thực sự rất ngạc nhiên khi [Kho lưu trữ] không bị giới hạn bởi điều này. Tôi mong sức chứa của nó sẽ là vô hạn.

Đột nhiên có một tiếng động xuất hiện từ phía sau, tôi ngay lập tức hướng ánh nhìn về phía vừa tạo động. Ở đó là một con khỉ, cỡ bằng một học sinh tiểu học. Nó có lớp lông nâu nhạt và lớp da trên mặt có màu đỏ. Thực ra nó trông cũng giống một con khỉ Nhật Bản.

Chủng loài: Boagnon, Level 140

Kỹ năng: [Quăng ném] [Hành động bầy đàn] [Cào cấu] [Mộc ma pháp]

Thuộc tính:  HP [C] | MP [C] | STR [C] | INT [C] | AGI [B] | DEX [B] | LUK [E]

 

Nó có level cao hơn tôi nhưng cho tới giờ nó là con quái vật có level thấp nhất trong số những loài mà tôi từng thấy. Đó là một sự động viên đấy.

Hoặc đó là những gì tôi nghĩ.

Con Boagnon vẫn đang nhìn chằm chằm vào tôi đột nhiên rít ầm lên. Ngay lập tức những cành cây xung quanh bị che phủ bởi một bầy Boagnon. Tôi lùi lại khi nhìn thấy số lượng của chúng vượt quá con số 10 hay 20 cá thể.

“Guh! Thật là nực cười!”

Tôi bắt đầu vắt chân lên cổ mà chay. Không đời nào tôi có thể đối phó với nhiều con đến vậy!

Tôi có thể nghe thấy tiếng chân chúng dậm bình bịch ở phía sau cùng với vô số tiếng rú rít. Trong tầm nhìn của mình, tôi có thể thấy chúng đang tiến lại gần. Nó vẫn quá khó để có thể chạy trong lòng suối và trường hợp xấu nhất đang đến tới.

Tôi kêu lên 1 tiếng và ngã xuống sau khi bị dính một đòn đau đớn vào lưng. Rõ ràng lũ khỉ đó đã ném một đống đá vào tôi. Đau quá!

Bị một con khỉ nhảy lên lưng, tôi cố gắng đẩy lui nó bằng khuỷu tay nhưng nó tránh một cách dễ dàng trong khi vẫn đang hú hét. Nếu đứng dậy, tôi sẽ lại ăn thêm một đống gạch đá nên tôi dùng tay che đi mặt mình và không đứng dậy.

Một cơn sốc chạy dọc cánh tay tôi. Ngay lập tức một cành cây mọc xuyên qua khoảng hở giữa lớp đá trên suối và trói chặt lấy tôi. Cụm từ [Mộc ma pháp] xuất hiện trong tâm trí tôi.

Hoàn toàn bị trói và bao vây, tương lai duy nhất mà tôi có thể thấy chỉ là cái chết. Những con Boagnon đang nhảy mua xung quanh cơ thể bị trói của tôi, đó có phải là một loại nghi lễ nhảy múa trước khi chúng ăn thịt con mồi?

Nếu không bị khống chế thì trông lũ khỉ nhảy múa sẽ rất buồn cười nhưng khi nghĩ đến việc sẽ xảy ra sau khi chúng hoàn thành điệu nhảy làm tôi chỉ có thể toát mồ hôi lạnh. Tôi đang gặp rắc rối nghiêm trọng rồi. Làm thế nào để thoát khỏi cơn khủng hoảng này đây?

Mấy cành cây này, tôi có thể dễ dàng đốt chúng nếu dùng [Đốt lửa] không? Ah nhưng tôi cần phải sẵn sàng cho việc mình cũng bị đốt nữa. Còn lũ khỉ liệu có bị thổi bay đi nếu tôi dùng [Nước suối] chứ? Tôi cần phải thử nó.

[Đốt lửa]

Tôi đốt lửa lên những cành cây.

Ow, nóng, nóng, nóng, nóng, nóng, nóng, nóng, đau quá, chết tiết, nó đau không chịu được!

Vì là thực vật nên nó có vẻ bén lửa dễ dàng hơn là lũ quái vật nhưng việc đó cũng đốt cháy cơ thể tôi một cách đáng kể. Những con khỉ đột nhiên đứng sang một bên nhìn tôi bị cháy (và đang bị khống chế bởi mấy cành cây).

Biểu cảm của lũ khỉ trông thật khôi hài vì chúng đã chết lặng khi thấy việc này trong lúc đang nhảy. Tôi bị bỏng khắp nơi và đau đớn vô cùng nhưng thời điểm tuyệt vời nhất để tấn công là lúc chúng đang bối rối.

[Nước suối]

Một dòng nước dâng lên khắp mọi hướng xung quanh tôi và quét sạch lũ khỉ. Tôi thấy một số chúng bị trôi theo dòng suối Ellyn và bị nhấn chìm trong [Nước suối] của tôi.

Trong có vẻ lũ khỉ này không biết bơi.

Tôi kích hoạt [Nước suối] một lần nữa vì một lần là vẫn chưa đủ và lấy ít thịt hồi phục từ [Kho lưu trữ] ra rồi nhét vào miệng. Cơn đau dữ dội lắng xuống nhưng vẫn chưa hết hẳn nên tôi ăn thêm một miếng nữa.

Đến lúc bổ sung thêm thịt hồi phục rồi. May mắn là tôi vẫn còn vô số thịt từ con quái vật mèo.

Trong lúc đang suy nghĩ, tôi nhìn thấy một con khỉ trông đã kiệt sức và biết rằng đây là một cơ hội tốt cho mình. Kích hoạt [Đốt lửa] ngay khi tiếp cận con khỉ gần nhất, cùng lúc tôi cho nó bay thẳng lên trời. “Nhận lấy, Hỏa cước”. (TL: thực chất bản eng chỉ là ghép của Đốt lửa và đá vào thôi nhưng dịch đúng ra nghe ngu quá nên đổi tí)

Mặc dù đã đá một cú thẳng vào mặt con khỉ nhưng nó vẫn chẳng có vẻ gì là gây được chút tổn hại nào nhưng vì cả cơ thể đang bao trùm trong ngọn lửa nên khi nó vẫn vùng vẫy vì đau đớn và nóng. Tôi cười một cách điên dại và gào to, “Khắc sâu sự kinh hoàng này vào tâm trí bọn mày và sợ hãi tao đi!”.

Tôi không muốn nghĩ mình đang đóng vai kẻ ác nhưng có vẻ đây là cách tốt nhất để giải tỏa sự phẫn nộ. Càng giết bọn khỉ bằng [Đốt lửa], tâm trạng tôi càng cảm thấy tốt hơn. Đúng như bạn nghĩ đấy, tôi không thèm đá bọn chúng nữa.

Một số con đã cố gắng chạy trốn khi tôi tới gần nhưng tôi vẫn xử được 12 con trong số chúng.

Thông báo về việc lên level hiện lên ngay khi con khỉ thứ ba chết và nó xuất hiện lại sau khi con thứ 11 ra đi. Tổng cộng 12 con khỉ đã bị giết. Tôi xẻ thịt chúng và cho hết vào [Kho lưu trữ].

Lũ khỉ bị xẻ thịt bắn văng thành thành từng đống lông và thịt gọn gàng. Ngoại trừ thịt, chỗ còn lại được cất hết vào [Kho lưu trữ]. Tôi kích hoạt [Nấu ăn] để nướng miếng thịt sau khi đặt nó một tảng đá phẳng. Miếng thịt biến thành những miếng có kích cỡ vừa ăn như mọi lần.

Thịt nướng Khỉ Rừng => Bạn có muốn học kỹ năng [Mộc ma pháp]?

Ooh cuối cùng tôi đã trở thành một pháp sư rồi sao? Tôi nhảy nhót vui vẻ và cắn một miếng thịt.

…Ugh vị nó tệ thực sự! Tôi cố gắng chịu đựng và nuốt nó xuống.

Bạn đã học được kỹ năng [Mộc ma pháp].

“Yeah!”

Hehehe, tay tôi đang quơ lung tung. Nó làm tôi nhớ lại những ngày xưa cũ … khi còn học cấp hai… Nah, đừng để ý, chúng cũng không vui đến thế đâu! (TL:chuunibyou đó mà)

▼▼▼

Sau khi dành chiến thắng trong một trận chiến khốc liệt với lũ khỉ (Boagnon), tôi xuôi dòng suối Ellyn xuống dưới hạ nguồn. Đúng như dự kiến, việc đi bộ và phải chiến đấu suốt đêm dài đã hút cạn cả thể lực lẫn tinh thần của tôi nhưng tôi cần phải chịu đựng vì nếu còn bị kẹt ở đây, tôi có thể sẽ lại bị lũ khỉ tấn công tiếp.

Cuối cùng khi mặt trời ló rạng trên đỉnh hàng cây, tôi cũng đã tìm thấy một cái hốc trong thân cây lớn có thể dùng làm nơi trú ẩn. Nó vừa đủ rộng để tôi chui vào nhưng rõ ràng nó đã có chủ.

Chủng loài: Dơi Bóng đêm, Level 160

Kỹ năng: [Sóng âm] [Phong ma pháp] [Vô âm phi hành]

Thuộc tính: HP [C] | MP [B] | STR [C] | INT [B] | AGI [A] | DEX [B] | LUK [F]

 

Đó là một con quái vật đang treo ngược mình trên trần. Vì bây giờ đang là buổi chiều nên lũ quái vật dạng dơi đang ngủ và không hề phản ứng với tôi. Đây là cơ hội cho tôi phải không? Tôi vẫn cần phải tăng level của mình một cách tham lam hơn bất kì ai khác nên tôi quyết định sẽ choảng nhau với lũ dơi bóng đêm này.

[Nước suối]

Một lượng lớn nước đổ vào trong hố và đập thẳng vào con quái vật dơi.

Vì không thể đốt trụi chỗ trú ẩn mà tôi mất quá nhiều thời gian mới tìm được nên tôi đã không mở đầu với [Đốt lửa].

Trước khi con Dơi bóng đêm có thể phản ứng với [Nước suối], tôi trói nó với [Mộc ma pháp] và tới gần để tung đòn kết thúc bằng [Đốt lửa]. Đó là một combo ba đòn gồm [Nước suối], [Mộc ma pháp]  [Đốt lửa].

[Tăng level]

Dòng thông báo xuất hiện. Hiện giờ level của tôi là 141.

Bên trong hốc cây đang bị ẩm nhưng tôi nhặt một vài viên đá từ khu vực lòng suối, đặt thật nhiều cành củi khô lên đó và nhóm lửa với [Đốt lửa]. Tôi tưởng tượng ngọn lửa được tạo ra yếu hơn so với lửa trại nên nó cháy cũng không mãnh liệt quá. Với việc có lửa, bên trong hốc sẽ sớm khô ráo trở lại thôi.

Trong lúc đợi lửa cháy, tôi xẻ thịt con Dơi bóng đêm và dùng [Nấu ăn] để nướng thịt của nó.

Thịt ức dơi bóng đêm nướng => Bạn có muốn học [Phong ma pháp]?

 

“Yeah!”

Như mọi lần miếng thịt vẫn được chia thành những miếng vừa miệng nên có thể ăn một cách dễ dàng. Hương vị của nó có ngon hơn một chút so với thịt khỉ nhưng vẫn không đáng để nói. Có thể nói sự khác biệt về hương vị phụ thuộc thịt đến từ bộ phần nào của con quái vật. Điều đó là bình thường đúng không? Nếu mọi thứ đều ngon như nhau thì khái niệm ‘thịt thượng hạng’ sẽ không tồn tại.

Cái hốc cũng đã khô nên tôi dập lửa và đợi viên đá nguội một chút trước khi lấy nó ra. Rồi tôi dùng [Nước suối] để đổ chút nước ra bên ngoài thân cây.

Người tôi đã bắt đầu bốc mùi nên tôi cần phải gội rửa sạch nếu không lũ quái vật sẽ đánh hơi ra mất. Cuối cùng tôi kết thúc bằng việc “đóng cửa” lối vào cái hốc bằng [Mộc ma pháp]. Tôi nói “đóng cửa” bởi vì tôi thực sự che phủ nó hoàn toàn với hàng hàng lớp lớp các cành cây. Thứ này sẽ cản trở tầm nhìn từ bên ngoài nhưng vẫn đủ trống để cho tôi hít thở.

“Đột nhiên mình cảm thấy mệt quá … mình bị cạn kiệt ma lực hay gì sao?”

Tôi gặp phải một loại mệt mỏi mà tôi chưa từng trải qua trước đây bởi việc sử dụng [Nước suối] [Đốt lửa].

◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈◇◈

Tôi có thể nghe thấy tiếng chim kêu. Đã sáng rồi sao, huh …

Rõ ràng là tôi đã ngủ thiếp đi. Tôi đã phải ngủ qua đêm rồi vì không đời nào mặt trời lại mọc vào buổi tối cả. Chắc chắn trời đã sáng.

“Mình biết là mình cảm thấy mệt nhưng mình cũng đã ngủ rất nhiều đấy nhỉ?”

Tôi nghĩ việc chặn cửa cái hốc với hàng rào cây là một quyết định đúng đắn. Vẫn ngồi bên trong hốc cây, tôi lôi miếng thịt khỉ từ [Kho lưu trữ] ra và nướng nó với [Nấu ăn]. Nó vẫn chẳng ngon lành gì nhưng thà có còn hơn không.

Bạn đã học được kỹ năng [Quăng ném].

 

“Huh?”

Một dòng thông báo đột ngột xuất hiện ngay khi tôi vừa nuốt nhanh miếng thịt để tránh phải cảm nhận hương vị. Tôi kiểm tra lại miếng thịt nướng vẫn còn đang cầm trên tay với [Thẩm định chi tiết].

Thịt vai khỉ rừng nướng => Bạn có muốn học kỹ năng [Quăng ném]?

 

Đợi chút nào …điều này có nghĩa là ảnh hưởng của thịt quái vật là khác biệt tùy thuộc vào từng phần trên cơ thể sao?

Với những trải nghiệm đã qua tôi biết rằng bằng cách nào đó mà mình có thể nhận được những kỹ năng mà chỉ con quái vật đó mới có nhưng tôi nghĩ mình chỉ có thể học được một kỹ năng từ mỗi con quái vật. Tiết lộ mới này có nghĩa là có thể học được những kỹ năng khác nhau trên từ các bộ phận của mỗi cá thể đúng chứ?

Nếu thế … tôi có thể nhận được [Vô âm phi hành] từ con Dơi bóng đêm phải không? Tôi sẽ rất vui chỉ với [Phi hành] nhưng [Vô âm phi hành] nghe có vẻ ngầu hơn.

Suy nghĩ một hồi, tôi biết sức mạnh là thứ cần thiết để đi qua Khu rừng Đại ngàn Borf này và tới nơi con người sinh sống. Sức mạnh là level và các kỹ năng. Tôi có thể nhận được kỹ năng bằng cách [Nấu ăn] thịt quái vật. Nói cách khác, không có lý do gì để không làm việc này vì tôi vừa có thể lên level vừa có thể nhận được thêm các kỹ năng.

Thế bây giờ những kỹ năng nào mà tôi muốn săn lùng nhất đây? Tôi chủ yếu muốn kỹ năng nâng cao khả năng sinh tồn. Tôi không biết liệu chúng có tồn tại hay không nhưng tôi muốn có được một loại kỹ năng dạng cảm nhận. Cho đến lúc đó, tôi không thể chỉ sử dụng thị giác và thính giác mà phải là cả 6 giác quan để sinh tồn. 

Bước tiếp theo của tôi đã rõ ràng. Tôi lấy ra một đống thịt quái vật mèo từ [Kho lưu trữ]. Có 4 miếng chưa được nấu. Giờ hãy dùng [Nấu ăn] lên miếng đầu tiên.

Thịt vai cầy hương khổng lồ nướng => Bạn có muốn học kỹ năng [Trói bóng]?

Hóa ra ngay từ một cá thể duy nhất tôi vẫn có thể học được nhiều kỹ năng khác nhau tùy thuộc vào thịt đến từ phần nào của cơ thể! Vui mừng khôn xiết khi nhận ra điều này, tôi cố gắng dùng [Nấu ăn] lên những phần thịt còn lại.

Thịt bắp cầy hương khổng lồ nướng => Bạn có muốn học kỹ năng [Gia tốc]?

Thịt thăn cầy hương khổng lồ nướng => Bạn có muốn học kỹ năng [Cảm nhận khí tức]?

Thịt mông cầy hương khổng lồ nướng => Bạn có muốn tăng một chút [AGI]?

Hmm? Thịt mông có thể tăng chỉ số [AGI] của tôi á? Tôi chưa vào giờ nghĩ có thể tăng chỉ số đấy. Với việc này giấc mơ của tôi càng rộng mở. Hơn thế nữa còn có kỹ năng cảm nhận mà tôi muốn [Cảm nhận tức khí].

Ăn hết đống thịt này thôi.

Bạn đã học được kỹ năng [Trói bóng].

Bạn đã học được kỹ năng [Gia tốc].

Bạn đã học được kỹ năng [Cảm nhận khí tức].

Cấp bậc thuộc tính [AGI] đã tăng.

Cấp bậc thuộc tính [AGI] đã tăng.

 

Hmm? Không phải vừa có 2 dòng tăng [AGI] sao? Cái gì? Không thể nào …

Tên: Tsukuru Sumeragi

Nghề nghiệp: Đầu bếp, Level 141

Kỹ năng I: [Nấu ăn] [Đánh lửa] [Xẻ thịt] [Thẩm định chi tiết] [Kho lưu trữ] [Nước suối] [Bữa ăn hồi phục] [Bảo trì công cụ] [Tìm kiếm thực phẩm]

Kỹ năng II: [Tầm nhìn đêm] [Quăng ném] [Gia tốc] [Cảm nhận khí tức]

Kỹ năng III: [Mộc ma pháp] [Phong ma pháp] [Trói bóng]

Thuộc tính: HP [D] | MP [D] | STR [D] | INT [B] | AGI [B] | DEX [EX] | LUK [EX]

Tầm nhìn đêm => Bạn có thể nhìn tốt kể cả trong bóng tối nhưng nhìn trộm là không tốt ♥

Gia tốc => Bạn có thể tạm thời tăng cấp [AGI] ♥

Quăng ném => Bạn có thể ném mọi thứ có thể dùng để ném. Ném một nụ hôn cũng OK! (TL: hôn gió đó)

Cảm nhận khí tức => Bạn có thể cảm nhận được môi trường xung quanh ♥

Mộc ma pháp => Bạn có thể dùng ma pháp để điều khiển cây cối ♪ Một sở thích hoàn hảo cho kẻ vẫn còn trinh ở tuổi 30 ♪

Phong ma pháp => Bạn có thể dùng ma pháp để điều khiển gió. Tuy nhiên sẽ rất tệ nếu dùng để thổi tốc váy phụ nữ ♪

Trói bóng => ♪ Trói chặt mọi với bóng♪

 

Chỉ cần mặc kệ phần giải thích, mặc kệ nó! Nghiêm túc mà nói [AGI]  đã tăng gấp đôi đấy. Điều này nghĩa là gì? Lời giải thích nói rằng nó chỉ tăng một chút, đúng không? Tôi hạnh phúc với tính toán sai lầm này nhưng không phải lời giải thích hơi quá nửa vời sao?

Tuy nhiên có chuyện quái gì với cái tone giọng trêu trọc của những lời giải thích này thế vậy? Tôi cảm giác lời giải thích của [Trói bóng] phải là thứ gì đó hoàn toàn khác biệt. Không, tôi biết về mặt kỹ thuật thì nó đúng, nhưng mà … Thật sự nếu tôi mà có một cái bảng trạng thái khác trong tay thì tôi sẽ vứt cái này đi hết lần này đến lần khác.

Hiện giờ tôi có thể hiểu sơ qua lời giải thích rồi nên có vẻ không có gì cần phải lo lắng. Nhưng tại sao lại có thêm một dòng kỹ năng nữa trong chỉ số của tôi?

Những gì tôi có thể dự đoán là [Kỹ năng I] là kỹ năng có nguồn gốc từ nghề nghiệp của tôi, [Kỹ năng II] là những kỹ năng không tiêu hao [MP] [Kỹ năng III] là những kỹ năng tiêu hao [MP].

Tôi đã dùng [Tầm nhìn đêm] gần như cả tối qua trong cuộc thi đọ kiên nhẫn với lũ sói Hyena nhưng tôi chưa từng bị mệt mỏi bởi nó nên đó là lý do tôi cho rằng [Kỹ năng II] là những kỹ năng không tiêu tốn [MP].

Tuy nhiên khi sử dụng [Mộc ma pháp] từ dòng [Kỹ năng III] để che phủ lối vào hang, thực tế tôi đã sập nguồn hoàn toàn, tôi đoán đó là việc cạn kiệt [MP]. Hiện giờ đó là dự đoán tốt nhất mà tôi có nhưng tôi cảm giác là nó cũng gần đúng rồi.

Được rồi, suy nghĩ thế là đủ. Đến giờ hành động – tôi nên di chuyển trong lúc trời còn sáng.

Xé toác những cành cây, tôi có thể điều khiển để nó trở nên khỏe và giòn dễ gãy chỉ dựa vào suy nghĩ. Kỹ năng ma pháp không bị giới hạn chỉ trong chiến trường nó còn có thể dùng trong những việc như này. Thật tiện dụng.

Kỹ năng của tôi đã được cải thiện và tôi biết từ giờ trở đi mình sẽ phải làm gì. Tôi chắc chắn sẽ sống sót!

▼▼▼

Hóa ra Rừng Đại ngàn Borf rộng khủng khiếp. Đã 9 ngày trôi qua kể từ lúc tôi bị vứt ra đây và tôi đang chuẩn bị chào đón bình mình thứ 10. Tôi có thể rèn luyện bản thân bằng cách học thêm các kỹ nămg cũng như cải thiện chỉ số với [Nấu ăn].

Những con quái vật mà tôi phải đối mặt là Sói Hyena, Boagnon, Dơi bóng đêm và Venom Whisperer. Nhiều nhất là Sói Hyena và Boagnon – tôi gặp chúng hằng ngày nên tôi đã học hết được đống kỹ năng của bọn chúng.

Tôi cũng gặp lại con Gấu địa ngục vào tối qua. Cùng với sự cảnh báo từ [Trực giác dã thú] mà tôi mới học được gần đây và qua [Cảm nhận khí tức], tôi đã nhận ra một sự khát máu kinh hoàng. Bỏ chạy ngay lập tức nhưng tôi vẫn bị nó bắt kịp một cách dễ dàng.

Tôi nghĩ mình có thể cắt đuôi nó với kỹ năng [Gia tốc] nhưng con Gấu địa ngục vẫn lao thẳng tới chỗ tôi, húc đổ tất cả những cây cản đường mà không hề chậm lại chút nào. Dường như đối với nó chẳng hề có sự hiện diện của mấy cái cây. Ngay khi bị bắt kịp, tôi liền dồn hết tâm trí để đối đầu với con quái vật.

Con Gấu địa ngục rõ ràng là một kẻ não cơ bắp, không chỉ dựa vào diện mạo mà còn cả chỉ số và các kỹ năng nữa. Thực hiện một cuộc tấn công phủ đầu, tôi tạo ra một lượng lớn nước bằng [Nước suối] nhưng nó chẳng hề nao núng.

Con quái vật lao thẳng đến tôi bằng kỹ năng [Đột kích] với một tốc độ phi thường. Tôi cố gắng sử dụng [Mộc ma pháp] để trói chân nhưng nó cũng bắt đầu xé nát chúng. Khi nó đến gần hơn, kích hoạt [Trói bóng], tôi cuối cùng cũng có thể dừng được nó lại với combo hạn chế chuyển động này.

Tôi bắt đầu ném đá vào con Gấu địa ngục bằng kỹ năng [Quăng ném]. Những viên đá mà tôi đã nhặt một đống khi còn ở lòng suối được lấy ra từ [Kho lưu trữ]. Để nói cho rõ thì [Quăng ném] chẳng có tác dụng gì, nó còn làm cho con quái vật điên tiết hơn.

Con Gấu địa ngục điên loạn cuối cùng cũng thoát khỏi sự khống chế từ cả [Mộc ma pháp] lẫn [Trói bóng] chỉ với sức mạnh cơ bắp và lao thẳng đến tôi với [Đột kích].

Phản ứng hơi chậm nên tôi bị thổi bay đi sau khi va chạm. Khoảnh khắc bị con gấu lao qua người làm tôi có cảm giác như bị đâm bởi một chiếc xe tải. Thực chất đó chỉ là áp lực gió được tạo ra bởi [Đột kích].

Có thể đó chỉ là áp lực gió nhưng những chấn thương trên người tôi là sự thật và rất đáng kể. Với sự cố gắng của mình, tôi vẫn có thể đứng lên nhưng không thể đứng vững.

Chầm chậm con quái vật tiếp cận tôi trong khi phun ra những tiếng thở khó chịu cùng cặp mắt mình tôi như nhìn con mồi. Với mỗi bước chân là một lần lấp đầy trong tôi nỗi kinh hoàng không thể diễn tả. Tuy nhiên vì trạng thái tả tơi của tôi nên nó đã hạ thấp cảnh giác. Cảm ơn vì đã từ từ tiến lại gần sau khi dập tôi te tua nên tôi mới có thể sử dụng [Đốt lửa] ngay khi nó vào đủ tầm.

Khuôn mặt con gấu bị nhấm chìm trong màn lửa, nó quằn quại đau đớn, húc đổ những cây lớn xung quanh trong khi nhảy lên nhảy xuống với một sức mạnh không tưởng đến mức tạo ra những vết hằn xuống nền đất. Tôi biết một khi lửa đã cháy, nó sẽ không bao giờ tắt trừ khi tôi ra lệnh hoặc mục tiêu chết.

Con Gấu địa ngục trong tình trạng bị bỏng nghiêm trọng vẫn nhìn tôi với ánh mắt chứa đầy sự căm thù. Hành động tiếp theo của nó là kích hoạt kỹ năng [Tiếng gầm] tạo ra một làn sóng xung kích hướng thẳng đến chỗ tôi. Tôi định bỏ chạy nhưng vì tác động của [Tiếng gầm], tôi thậm chí còn không thể đứng lên, tứ chí không ngừng run rẩy. Rõ ràng đây là hiệu ứng phụ gây ra bởi [Tiếng gầm] – không chỉ không thể di chuyển, cả cơ thể tôi hoàn toàn đông cứng rồi tôi ngã úp mặt xuống nền đất.

Nếu có thể ăn được đất thì mình sẽ đớp được bao nhiêu miếng đây? Thế này thật là ngu xuẩn.

Cảm giác giống như bị tê liệt tạm thời thế nhưng cái cảm giác ‘tạm thời’ ấy sắp trở thành vĩnh viễn đến nơi rồi.

Hiện giờ con gấu đang lao nhanh tới tôi cùng với sự căm thù và khuôn mặt vẫn đang bị bao phủ trong lửa. Nó cho cả người tôi bay lên không chỉ với một đòn duy nhất bằng cái chân trước khổng lồ. Tuy giờ tôi đã lên level khá nhiều và thuộc tính [HP] của tôi đã lên hạng [C] nhưng tôi vẫn cảm thấy như mọi chiếc xương trong cơ thể đều đã vỡ vụn.

Tôi tiếp đất mạnh đến nỗi cơ thể tôi nảy lên này xuống nhiều lần, tổn thương hỗn hợp chạy dọc cơ thể. Tầm nhìn của tôi bị làm nhòe bởi máu và bị thu hẹp do những vết sưng. Tôi muốn khen ngợi bản thân mình vì vẫn có thể giữ được sự tỉnh táo và vẫn còn sống trong tình trạng khốn khổ khốn nạn như này.

Dường như cơn đau đã rút khỏi cơ thể tôi. Mặc dù ở trong tình trạng này nhưng vì vài lý do nào đó mà tôi lại thấy lạnh. Các tín hiệu từ não đều đã ngừng hoạt động, tôi không thể nhấc ngay cả một ngón tay.

Ahh. Tôi đã nhận ra. Mình sẽ chết ở đây.

Cuộc đời ngắn ngủi lóe lên trước mắt như cây đèn kéo quân. Chết tiệt, mình muốn trả thù. Mình muốn những thằng khốn đó phải chịu đựng nỗi đau mà mình đã trải qua.

Nằm sấp mặt, những thứ ít ỏi mà tôi có thể thấy là xung quanh mình đang rung chuyển. Ngay cả khi nằm trong trạng thái này, tôi vẫn có thể nói khuôn mặt con Gấu địa ngục đang ở ngay phía sau. Ở góc của tầm nhìn, nó đang nhe nanh, trông như đang cười vào mặt tôi. Thật khó chịu.

Có vẻ nó muốn ăn thịt tôi lắm, nó đang liếm trên mặt tôi để tận hưởng mùi vị của máu. Giờ tôi còn không thể nói được nữa, tôi đã cố gắng nói ra những từ để sử dụng … [Xẻ thịt].

Một tiếng động lớn vang lên và những tiếng thụp của thứ gì đó chạm đất.

… Huh? Mình vẫn có thể dùng [Xẻ thịt] sao? Hahahahaha, mình từng nghĩ rằng không thể kích hoạt các kỹ năng nếu không gọi ra chúng đấy. Thật ngu ngốc … nhưng nhờ việc này, một lần nữa mình đã có thể tránh khỏi cái chết.

Giờ tôi đã tiến một bước gần hơn tới công cuộc trả thù của mình.

[Tăng cấp]

 

Một hàng dài thông báo xuất hiện, lấp đây tầm nhìn của tôi, y như lúc tôi giết con quái vật mèo.

Và giờ bức tường thông báo đã chấm dứt. Tôi lấy một miếng thịt ra khỏi [Kho lưu trữ] và cho rơi thẳng vào miệng. Tôi còn không có đủ sức để mà nhai nữa nên cứ để thế này một lúc. Tuy nhiên tôi đã hồi phục lại một chút khả năng điều khiển cơ thể khi cố gắng nuốt miếng thịt. Sau khi nuốt đến miếng thứ hai, thứ ba và thứ tư, khả năng điều khiển đã trở lại bình thường cùng những vết thương đã hoàn toàn hồi phục.

Nhặt toàn bộ những nguyên liệu từ con Gấu địa ngục rơi vãi xung quanh bằng [Kho lưu trữ], tôi ngồi xuống đất nhìn lại dấu vết của trận chiến khốc liệt. Những cái cây bị quật ngã, nhiều vết lõm được hình thành. Nó trông như bị một cơn mưa thiên thạch tàn phá vậy. Tôi đang rất ấn tượng với bản thân mình khi có thể giết được một con quái vật như vậy.

Một lát sau tôi nhận ra quanh mình đã hoàn toàn chìm trong bóng tối. Nhờ có kỹ năng [Tầm nhìn đêm] mà tôi có thể nhìn rõ trong bóng tối nhưng nó là một vấn đề để có thể tìm được một nơi cắm trại cho hôm nay. Vì thế nên tôi leo lên một cái cây to cách chiến trường một khoảng và tự bảo vệ mình với những cành cây từ [Mộc ma pháp].

Lấy thịt Gấu địa ngục ra, tôi sử dụng [Nấu ăn tối thượng]. [Nấu ăn tối thượng] là một kỹ năng mới mà tôi có được từ lần lên level trước, nó là kỹ năng kết hợp giữa [Nấu ăn] [Bữa ăn hồi phục].

Thịt vai nướng của con gấu đã chết => Kỹ năng [Sức mạnh quái thú] có thể học, sự mệt mỏi, chấn thương và các trạng thái bất thường sẽ được chữa khỏi!

Thịt ức nướng của con gấu đã chết => Kỹ năng [Cơ thể cường tráng] có thể học, sự mệt mỏi, chấn thương và các trạng thái bất thường sẽ được chữa khỏi!

Thịt thăn nướng của con gấu đã chết => Kỹ năng [Cánh tay mạnh mẽ] có thể học, sự mệt mỏi, chấn thương và các trạng thái bất thường sẽ được chữa khỏi!

Thịt tay nướng của con gấu đã chết => Nó có thể tăng một chút thứ hạng [STR] của bạn, sự mệt mỏi, chấn thương và các trạng thái bất thường sẽ được chữa khỏi!

 

[Nấu ăn tối thượng] thật tuyệt vời!

Tôi ăn đống thịt ngay lập tức. Vẫn còn các loại thịt khác chưa được nướng nhưng những hiệu quả tôi mong muốn đều đã đạt được từ mỗi miếng thịt tương ứng. Đột nhiên tôi có một thông báo mới: (Làm động tác ăn mừng!)

Tôi kiểm tra lại chỉ số của mình một cách đắc thắng.

Tên: Tsukuru Sumeragi

Nghề nghiệp: Đầu bếp, Level 195

Kỹ năng I: [Nấu ăn tối thượng] [Đánh lửa] [Xẻ thịt] [Thẩm định chi tiết] [Kho lưu trữ] [Nước suối] [Bảo trì công cụ] [Tìm kiếm thực phẩm]

Kỹ năng II: [Tầm nhìn đêm] [Quăng ném] [Gia tốc] [Cảm nhận khí tức] [Tăng cường khứu giác] [Trực giác dã thú] [Hợp tác] [Hoạt động nhóm] [Thì thầm] [Sức mạnh quái thú] [Cơ thể cường tráng] [Cánh tay mạnh mẽ]

Kỹ năng III: [Mộc ma pháp] [Phong ma pháp] [Trói bóng]

Thuộc tính: HP [B] | MP [B] | STR [A] | INT [A] | AGI [A] | DEX [EX] | LUK [EX]

 

Nấu ăn tối thượng => Bạn có thể học các kỹ năng hoặc tăng chỉ số của mình và hồi phục khỏi sự mệt mỏi, chấn thương và các trạng thái bất thường nhưng nếu bạn ăn quá nhiều bạn sẽ phát phì đấy, biết chứ ♪

Tăng cường khưu giác => Tăng cường khứu giác của bạn nhưng cấm không được ngửi mùi của các cô gái ♥

Trực giác dã thú => Eh? Vừa nói dã thú sao? Bạn phải dừng làm con người á? Tin tưởng vào trực giác của mình đi!

Hợp tác => Hợp tác mượt mà với cộng sự … nhưng nó chẳng có ích gì với đứa cô độc cả, hiểu chứ?

Hoạt động nhóm => Khi làm việc trong một nhóm lớn, khả năng của bạn sẽ được cải thiện. Nhưng với một người cô độc thì …

Thì thầm => Nếu bạn nói nhỏ vào tai ai đó, thì chỉ đúng như bạn nghĩ đấy … Đừng có nói gì đó không cần thiết.

Sức mạnh quái thú => Luôn tăng [STR] thêm một hạng (ẩn). Nếu bạn muốn nâng cả tôi lên ♥

Cơ thể cường tráng => Luôn tăng [HP] thêm một hạng (ẩn). Một khuôn ngực rộng thật là tuyệt ˖ quá ˖ đi ♥

Cánh tay mạnh mẽ => Bạn có thể tạm thời tăng [STR] lên một hạng. Một người đàn ông với cánh tay rắn chắc là quá ˖ tuyệt ˖ vời ♥

 

Thứ làm tôi cảm thấy hạnh phúc nhất là [Cơ thể cường tráng]. Trong khi các thuộc tính của tôi cũng đã tăng khi thăng cấp nhưng kỹ năng này còn làm khả năng sống sót của tôi còn cao hơn nữa.

Tôi đi dọc con suối với một tâm trạng vui vẻ. Tôi nhìn vào hình ảnh phản chiếu của mình trong nước và … đống đồ tôi mặc giờ đã trở thành một đống vải vụn không còn có thể gọi là quần áo nữa, nhưng những phần quan trọng của tôi bằng cách nào đó vẫn được che lại.

Giờ trông tôi đã hoàn toàn giống một người nguyên thủy. Tôi đã tắm một vài lần nhưng có những giới hạn về việc vệ sinh khi không có xà phòng. Tóc tôi bết lại và tôi không thích việc này tí nào. Nhìn bản thân trông chán đời thế này … có chuyện gì với cái tâm trạng vui vẻ lúc nãy của mình rồi?