Free Life Fantasy Online: Immortal Princess

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

(Đang ra)

Pháo Hôi Lại Nuôi Dưỡng Sư Muội Qua Đường Thành Phượng Ngạo Thiên

Katena

Nhân vật chính: "Ta một lòng một dạ với nàng..."

474 3342

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

(Hoàn thành)

The stunningly beautiful former classmate I had a crush on in high school has moved in next door — along with her stepdaughter

篠宮夕 著・文・その他ほか

Nếu bạn gặp lại cô gái mình thầm thương trộm nhớ hồi trung học tại một buổi họp lớp hay gì đó sau khi đi làm, liệu mối quan hệ lãng mạn có thể phát triển không? Để tôi nói rõ nhé. Chuyện đó không thể

33 28

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

(Đang ra)

Những Khoảng Khắc Thoáng Qua Trên Hành Trình Của Setsuna

Rokusyou • Usuasagi

Giờ đây, cậu bắt đầu một chuyến du hành không phải để cứu rỗi thế giới, mà là để thực sự chiêm ngưỡng nó. Một cuộc hành trình của những cuộc gặp gỡ và chia ly, nơi mỗi con người, mỗi khung cảnh thoáng

53 66

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

(Đang ra)

The Merchant’s Daughter Overpowers All with the Power of Money

Nishizaki Alice

Mục tiêu của Sara là kiếm đủ tiền để đạt được sự tự lập. Nhưng liệu cô ấy có thực sự thành công trong việc tạo dựng sự nghiệp và sống tự lập? (Và biết đâu, trên hành trình đó, cô ấy sẽ tìm thấy tình y

162 69

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

(Đang ra)

Trở thành phù thuỷ trong thế giới tràn ngập ma quái

吃土的书语

Day 101: Giờ đây tôi không còn sợ hãi gì nữa! Mặc vào bộ váy dài của phù thủy, tôi đã trở thành một câu chuyện ma quái!

279 5620

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

108 2539

Tập 09 - Chương 04 Chủ Nhật

Tôi thử nghiệm Không Gian Phụ trong lúc bị mấy con sói quanh Thị Trấn Khởi Đầu gây sự, nhưng có vẻ không dùng được trong chiến đấu à. Hệ thống báo phải dùng 【Bước Nhảy Ngắn】.

Tôi có thể tấn công bất ngờ đòn đầu tiên bằng cách xuất hiện từ Không Gian Phụ ngay sau lưng đối thủ... nhưng vì không có kỹ năng nào thuộc hệ đó nên cũng chẳng có ý nghĩa gì mấy. Về vai vế, tôi thuộc phe bị ám sát thì đúng hơn. Xét về mặt nhập vai (RP) thì cũng không hợp. Tôi muốn tích cực dùng xúc tu hơn là Không Gian Phụ.

Sau khi xử lý và hấp thụ con sói đã "hợp tác" với mình, lần này tôi mở Không Gian Phụ trước rồi mới kéo sự chú ý của một con sói khác, tạo thành vị trí Sói - Không Gian Phụ - Tôi. Con sói lao đến tấn công tôi đã chạy xuyên qua Không Gian Phụ ở giữa và vồ lấy tôi. Bản thân tôi không bị sát thương nhờ 《Vô Hiệu Hóa Vật Lý Cao Cấp》.

Tiếp theo, tôi dùng xúc tu hất con sói đang tấn công về phía Không Gian Phụ. Nếu quật mạnh thì sẽ gây sát thương, nên tôi chỉ nhẹ nhàng xúc nó từ dưới lên. Con sói liền bị hút vào Không Gian Phụ và biến thành những mảnh đa giác.

Nếu không thể "Nhận Thức" thì không thể đi vào, nhưng người "Nhận Thức" được lại có thể kéo kẻ khác vào... à. Chà, nếu không thì đến cả Byakhee cũng chẳng thể di chuyển được.

Việc tiêu diệt quái bằng Không Gian Phụ không cho điểm kinh nghiệm. Thì cũng phải thôi, vì tôi có "trải nghiệm" gì đâu. Đã không có điểm kinh nghiệm lại chẳng có nguyên liệu, xét theo phương diện game thì đây đúng là phương án cuối cùng. Người ta đi săn là vì điểm kinh nghiệm và nguyên liệu, nên hạ gục quái bằng Không Gian Phụ chỉ tốn thời gian.

Cũng có lựa chọn là dùng nó để "vứt bỏ" những kẻ địch chẳng có lợi lộc gì... nhưng nếu vậy thì cứ chui vào Không Gian Phụ ngay khi thấy chúng để lờ đi thì chắc ăn hơn. Xét đến khả năng không thể ném chúng vào một cách suôn sẻ, tốt nhất là nên loại bỏ phương án này ngay từ đầu để tránh những hành động vô ích.

Nó tối ưu cho việc tẩu thoát ngay khi kẻ địch lọt vào tầm mắt. Ngoài ra thì không nên dùng Không Gian Phụ trong chiến đấu... chốt lại vậy.

Cứ coi như mình có thêm một năng lực tiện dụng vậy. Hay là mình nên xem lại kỹ bảng trạng thái một lần nhỉ...?

Tiền đề là, tôi đang bị giới hạn. Rõ ràng vì tôi thuộc chủng tộc cao cấp mà. Cứ để nguyên như vậy sẽ làm mất cân bằng game. Nhưng vì tôi vẫn có kỹ năng nên hành động không bị giới hạn, cũng không cần phải bận tâm quá.

Nhờ có giới hạn này mà dù đã tiến hóa, sát thương tôi gây ra cũng không tăng vọt. Tôi được thưởng thêm cho hệ Quang và Ám nhờ đặc tính chủng tộc. Có lẽ cao hơn các chủng tộc phi nhân khác? Tuy nhiên, uy lực các thuộc tính khác không những giảm mà còn không thể học được, thành thật mà nói đây là một bất lợi khá lớn.

Vì là game nên người ta thường có xu hướng chỉ chú trọng vào sát thương gây ra, nhưng lợi thế lớn nhất của việc là phi nhân loại không nằm ở đó. Mà là

"Chính vì là phi nhân loại... nên mới có thể có những hành vi của phi nhân loại". Cũng có thể nói

"Vì là phi nhân loại nên chỉ có thể hành xử như phi nhân loại" mà thôi.

Coi đây là lợi thế hay là sự ức chế thì còn tùy người. AI của cư dân trong các cuộc hội thoại cũng khác, và vốn dĩ việc điều khiển nhân vật cũng có thể gặp khó khăn.

Đó cũng là lý do tại sao người ta nói chủng tộc này phù hợp cho việc RP. Về mặt chiến đấu, nếu gặp đúng tình huống thì sẽ rất mạnh. Nhưng cũng có lúc chỉ là một con bù nhìn. Gặp phải thiên địch thì có khả năng bị giết ngay lập tức, một thiết lập cực kỳ khó lường.

Sát thương chính của tôi đến từ ma pháp hệ Quang và Ám. Do đó, vũ khí chính của tôi giờ đã là 《Sách Phép》.

Asamei giờ không giống vũ khí mà gần với một vật phẩm hỗ trợ hơn. Trong nhận thức của tôi, nó đã được xem như một cái khiên. Nhờ có kỹ năng 《Xà Phúc Kiếm》 mà nó mới có chút đất diễn với vai trò vũ khí, thay vì chỉ là 《Tế Kiếm》. Về ô trang bị, tay phải là Asamei, tay trái là Sách Phép.

Các kỹ năng còn lại thuộc dạng bị động và sản xuất. Điều này cho thấy vai trò chính của tôi phụ thuộc vào các kỹ năng chủng tộc. Kỹ năng bị động thật tuyệt. Các chỉ số cố định không bao giờ phản bội....

Về chiến đấu thì... chắc không sao. Cứ như trước giờ thôi.

Phải tìm thứ gì đó có thể tận dụng cho việc RP mới được.

Mình đã cất công chọn chủng tộc phi nhân loại rồi. Lại còn có chuyện với ba của Ellie nữa, đã đến lúc phải nghiêm túc với việc RP rồi. Tức là mình nên bắt đầu diễn vai phi nhân.

Đối với tôi, yếu tố phi nhân nhất chắc chắn là xúc tu. Ngoài ra thì có lẽ là 《Tử Linh Bí Thuật》?

Tử linh và xúc tu... nghĩ kiểu gì cũng không phải là anh hùng rồi. Vì thuộc hệ Bất Tử nên đi theo hướng hắc ám là điều khó tránh khỏi. Cũng có kiểu anh hùng hắc ám, nhưng thật tình tôi chẳng có hứng thú gì. Chính nghĩa chẳng qua chỉ là sự khác biệt về góc nhìn mà thôi. Anh hùng của nước mình lại là kẻ thù của nước khác.

Tôi thích hiệp sĩ hơn là anh hùng.

Mà thôi, trở lại chuyện RP, về lời nói và hành động thì chắc không vấn đề gì. Chuyển động đã có hệ thống hỗ trợ, còn giọng điệu thì... đáng lẽ nên dùng kiểu mệnh lệnh thì hơn, nhưng dùng kính ngữ chắc cũng không đến nỗi lạc quẻ... đâu nhỉ.

Thứ dễ nhận biết nhất trong RP vẫn là ngoại hình. Vẻ ngoài là cách đơn giản nhất, nhìn một cái là biết ngay. Chỉ cần sắm sửa trang bị là được. Tuy nhiên, chỉ dựa vào ngoại hình thì chưa đủ để đánh giá là RP. Khả năng cao là người ta chỉ phối đồ cho hợp với nghề nghiệp hoặc sở thích thôi.

Để RP, giọng điệu hoặc cử chỉ... một trong hai là bắt buộc, có cả hai thì hoàn hảo. Ví dụ như anh Mohican. Trang bị đệm vai, thắt lưng, dao găm, lại còn cái giọng điệu đó nữa. Một người chơi RP thực thụ. Nếu chỉ có trang bị như thế, người ta sẽ chỉ đánh giá là có cá tính thôi.

Để để lại ấn tượng, cần phải có sự tác động mạnh mẽ. ...Nếu tham khảo từ anime hay manga, thì yếu tố hình ảnh vẫn là quan trọng nhất. Một nhân vật không bị phá vỡ hình tượng là điều bắt buộc. Và quyết định sẵn phương hướng cũng sẽ dễ dàng hơn.

Hừm... thôi thì, mấy con sói này phiền phức quá, về lại thị trấn thôi. Cái AI này cứ thích gây sự với người mạnh hơn mình.

Trở lại quảng trường trung tâm... Ồ, vừa nhắc Tào Tháo. ...Mà cũng không hẳn là nhắc, chỉ là mới nghĩ đến thôi.

"Chào anh, anh Mohican."

"Hả? Công chúa đấy à! Lâu quá không gặp!"

"Anh Mohican, bây giờ anh có thời gian không?"

"Hi he he he, mê tao rồi hả?"

"Chà, không thể phủ nhận là cách RP của anh rất đáng ngưỡng mộ, nhưng không phải chuyện đó. Tôi đang định bắt đầu RP một cách nghiêm túc, nhưng không biết phải làm thế nào."

Đúng là gặp người đúng lúc, tôi quyết định hỏi ý kiến anh Mohican.

Trò chuyện với ai đó đôi khi giúp mình sắp xếp lại suy nghĩ.

"Hyahahaha! Hay đấy! Nhưng mà Công chúa đã có sẵn hình tượng nhất định rồi. Thay đổi đột ngột quá là không nên đâu."

Có lẽ tôi đã trở nên quá nổi tiếng để có thể thay đổi phương hướng ngay từ bây giờ.

Hơn nữa, tôi cũng đã có chức nghiệp rồi. Giờ mà thay đổi cả những thứ đó thì chẳng có lợi ích gì.

"Tôi không có ý định thay đổi phương hướng hiện tại. Dù sao thì game cũng có hỗ trợ chuyển động mà. Chỉ là tôi đang nghĩ, liệu có cách nào để trông ra dáng RP hơn không..."

"Hi hi hi, hay đấy."

"Lúc nãy tôi vừa xem lại bảng trạng thái xem có gì dùng được không. Từ khóa là... công chúa, tu sĩ, tử linh, xúc tu... anh có ý tưởng gì không?"

"...Gyahahaha! Chỉ nghĩ tới doujinshi thôi!"

Ồ, anh ta đang trong tổ đội à. Chắc là đang chat trong kênh tổ đội.

"Được rồi, nói chuyện nghiêm túc chút nào. Hình như tôi có tổng hợp trên bảng thông tin chiến lược."

Con người thật của anh Mohican đã xuất hiện.

"Hừm... vấn đề là nên chọn cái gì làm trục chính. Trục chính là công chúa... Ngoại Lai Giả... tu sĩ... không, trong trường hợp này có lẽ nên là

'Người Nắm Quyền Tối Cao' thì hơn."

"Vậy... ạ. Vì tôi không định thay đổi giọng điệu hay cử chỉ, nên có lẽ như vậy sẽ tốt hơn."

"Người nắm quyền... chà, cứ hình dung là một thành viên hoàng tộc đi, mà công chúa thì cũng có nhiều loại. Tuy nhiên, nếu không định thay đổi lời nói và hành động thì... hừm."

"Vì đã là chủng tộc phi nhân, nên tôi cũng muốn diễn vai phi nhân một chút. Những thứ có vẻ dùng được là xúc tu và 《Tử Linh Bí Thuật》."

"Ra vậy. Xét về tuổi tác và bối cảnh game, loại trừ hướng R-18 ra thì... chắc làแนว hắc ám kỳ ảo (

dark fantasy) nhỉ."

Xương với xúc tu thì đúng là thuộc về hắc ám kỳ ảo rồi.

"Con gái với xương thì tìm kiếm chắc sẽ ra khá nhiều đấy. Con gái với xúc tu thì độ khó tìm kiếm cao hơn rồi."

...Tôi cùng anh Mohican "phiên bản lịch lãm" bàn bạc và tổng hợp lại.

"Trong vai công chúa hoặc tiểu thư, để một bộ xương cầm ô che nắng."

"...Bình thường quá ạ. Tôi không thấy hứng thú lắm."

Anh Mohican có lẽ cũng thấy không ổn lắm nên nhanh chóng chuyển sang ý tưởng tiếp theo.

"Để bộ xương bế kiểu công chúa, bản thân thì không tự đi."

"...Ra vậy, hay đấy ạ."

Cái này còn phải bàn lại với thuộc hạ triệu hồi. Cần một cơ thể gốc to một chút thì tốt. Cảm giác ngồi cũng quan trọng. Nếu không thoải mái thì sẽ rất khổ, như vậy thì không thể duy trì lâu được. Cần phải xác nhận lại.

"Ngồi một cách đường hoàng trên một vật gì đó giống ngai vàng, để bộ xương túc trực bên cạnh như hiệp sĩ, và cho xúc tu uốn lượn xung quanh?"

"Về mặt hình ảnh thì có vẻ tốt, nhưng... không phải sẽ rất vướng víu sao?"

Ngay tại quảng trường trung tâm lúc này, anh Mohican nhìn quanh rồi gật đầu.

Ý tưởng này đúng là hấp dẫn, nhưng có vẻ hợp để chụp ảnh màn hình hơn. Không phải để dùng trong những buổi tiệc trà, hay là mình nên chuẩn bị sẵn một chiếc ghế lộng lẫy nhỉ?

"Khả năng điều khiển và số lượng xúc tu thế nào? Nếu có thể tự do thay đổi hình dạng thì ngồi lên nó luôn."

"Số lượng phụ thuộc vào cấp độ kỹ năng, khả năng điều khiển rất tốt."

"Vừa cho chúng uốn lượn vừa ngồi lên vài cái cũng có vẻ hay đấy."

Hừm... thảo luận đúng là một quyết định sáng suốt.

"Xét đến việc di chuyển các kiểu, bế kiểu công chúa có lẽ là phương án khả thi nhất."

"Vâng. Nếu vậy thì phải lựa chọn kỹ cơ thể gốc và... xem AI có thể đáp ứng được đến đâu."

"Nếu không được thì chuyển sang dùng xúc tu."

"Cảm ơn anh. Tôi sẽ suy nghĩ theo hướng đó."

"Hyahahaha! Hoan nghênh đồng bọn!"

A, anh ta trở lại rồi.

Sau khi tiễn người tốt bụng theo phong cách "Hyahha" đi săn, tôi kiểm tra phần tùy chỉnh của 《Tử Linh Bí Thuật》.

Về mặt hình ảnh, kích thước lớn một chút sẽ tốt hơn, nhưng kích thước lại ảnh hưởng trực tiếp đến chi phí triệu hồi. ...Mà thôi, đằng nào trong lúc chiến đấu cũng sẽ đổi sang dạng khác nên không sao cả.

Vì là dùng cho RP nên mọi thứ đều ưu tiên ngoại hình. Thay vì Troll, có lẽ nên dùng Ogre.

Kỹ năng cho nó thì... hệ 《Kiểm Soát Trọng Tâm》 và hệ 《Bộ Pháp》. Thêm các kỹ năng bị động, phần còn lại thì lấp đầy bằng kỹ năng phòng ngự.

Tên mẫu thiết lập là

'Di Chuyển RP' nhé. Triệu hồi thử ngay thôi.

Một bộ xương Ogre xuất hiện từ dưới đất cách đó ba mét, tôi liền để nó bế mình thử. Bế kiểu công chúa thực ra khá khó đấy. Dù người bế là một bộ xương nên cũng chẳng nói được gì, nhưng tôi sẽ bắt Số 1 phải thành thạo.

Hay là mình điều chỉnh trọng lực của bản thân để nhẹ hơn nhỉ. Không trọng lực thì ngược lại sẽ khó bế, nên khoảng 0,6 lần là được.

Số 1, chú trọng vẻ ngoài hơn một chút so với sự ổn định. Về độ ổn định và tốc độ thì không gì bằng tự mình bay, nên để tâm là thua. Lợi thế của undead là cánh tay sẽ không mỏi đến mức run lên.

Cảm giác ngồi thì tất nhiên không thể vượt qua việc "ngồi trên ghế", nên để tâm là thua. Chỉ cần không làm tôi ngã và không gây stress quá mức là được.

...Nếu làm nó có bốn tay thì cảm giác ngồi có ổn định hơn không nhỉ? Nhờ nó đỡ đầu, lưng, hông và chân thì chẳng phải là hoàn hảo sao? Phải thử nhiều cách mới được.

Tôi nhận ra Số 1 có vẻ thiếu đi sự uy nghiêm, sự bí ẩn... hay là... cái thần thái? Bầu không khí vẫn chưa đủ. Hay là cho nó mặc một chiếc áo choàng rách rưới nhỉ...?

Nếu vậy... có nên nhờ anh Dantel tạo avatar cho nó không? Vì không cần chỉ số nên có thể bỏ qua hoàn toàn hiệu năng của vật liệu để theo đuổi ngoại hình. Trong RP, không khí là rất quan trọng. Bắt đầu từ ngoại hình là cơ bản. Không chỉ lo cho mình mà còn phải chăm chút cho cả Số 1 nữa....

Sự mềm mại của tà áo có lẽ sẽ là linh hồn của bộ trang phục, nên nạp tiền để tăng thêm "bone" cũng là một ý hay.

Tạm thời, đến chỗ anh Dantel đã. Tôi được Số 1 bế đi.

"Ồ? A, Công chúa à."

"Chào anh. Tôi có chuyện muốn bàn bạc."

"Chuyện gì?"

"Tôi muốn làm cho ngoại hình của Số 1 trông ra dáng hơn."

Tôi giải thích kế hoạch RP cho anh Dantel, rồi cả hai ngay lập tức bắt tay vào chỉnh sửa bản thiết kế.

Tôi cũng đã nghĩ đến phong cách hiệp sĩ, nhưng cảm giác cứ... sao sao ấy. Quả nhiên vẫn nên là áo choàng đen. Kiểu giống như thần chết hay gì đó tương tự.

Vốn dĩ nếu muốn cho bộ xương mặc giáp thì cứ triệu hồi loại có sẵn giáp là được rồi.

"Nếu muốn theo đuổi chuyển động của áo choàng thì nạp tiền là cần thiết đấy."

"Vì là avatar nên có thể dùng đến khi chán thì thôi. Tôi cũng đang cân nhắc việc nạp tiền."

Tay áo thì làm cho rách vừa phải. Gấu áo thì rách tả tơi một chút. Mũ trùm đầu thì làm lớn hơn một chút, có độ rộng... màu sắc thì tất nhiên là đen.

Để tà áo bay phấp phới, nếu "bone" không đủ chi tiết thì chuyển động có thể sẽ không tự nhiên.

"Mà nói gì thì nói đây cũng chỉ là cái áo choàng... tăng nhiều thế để làm gì...?"

"Số lượng ban đầu cũng khá nhiều rồi..."

Dù không sở hữu vật phẩm có "bone", hệ thống vẫn cho phép xem trước, nên có thể xem rồi mới mua những thứ cần thiết.

Số lượng "bone" khác nhau tùy theo trang bị, cách nhận cũng thay đổi tùy theo mức độ nhân lên. Mức cơ bản x2 chỉ có thể nhận qua nạp tiền. Mức thấp hơn là x1.5 có thể nhận qua drop hoặc nạp tiền. Mức thấp nhất là x1.25 chỉ có thể nhận qua drop. Hai mức cao nhất là x2.5 và x3 thì có được từ săn boss thế giới và nạp tiền. Hiện tại chưa ai phát hiện ra boss thế giới nào nên nạp tiền là lựa chọn duy nhất.

"Số lượng ban đầu có vẻ cũng không có vấn đề gì, nhưng... x2 có phải là quá mức không?"

"Tôi cũng cảm thấy hơi thừa... nhưng thà thừa một chút còn hơn. Bỏ ra 500 yên rồi hối hận, cuối cùng lại phải bỏ thêm 800 yên thì cũng kỳ."

"Học sinh thì tiền tiêu vặt cũng có hạn. Nên đầu tư kỹ lưỡng một lần cho xong."

Giá cả lần lượt là 500, 800, 1200, 1600 yên cho các mức từ x1.5.

Có vẻ như các loại áo giáp có số lượng "bone" ban đầu khá ít. Mà tôi nghĩ có tăng thêm cũng chẳng để làm gì.

Các sản phẩm vải vóc thì có vẻ nhiều, trong đó áo choàng và áo khoác là nhiều nhất. Nhưng nói là nhiều chứ cũng đã được đơn giản hóa đến mức không gây cảm giác khó chịu, chỉ khi để ý kỹ mới thấy hơi thiếu tự nhiên.

"Cái áo choàng của Công chúa không biết có bao nhiêu 'bone' nhỉ..."

"Bao nhiêu nhỉ? Trang bị này là độc nhất nên chắc là nhiều hơn bình thường... nhưng lại không xem được số lượng 'bone'."

"Đồ do bên vận hành chuẩn bị có khả năng ở một đẳng cấp mà người chơi không thể tạo ra được."

"Bên vận hành này thì có cảm giác nếu hỏi họ sẽ trả lời..."

"...Cứ gửi mail hỏi thử xem sao, cũng chẳng mất gì."

Sau một hồi loay hoay với trang bị, tôi nhận được email phản hồi từ đội ngũ vận hành.

Theo phản hồi từ người phụ trách trang bị, số lượng "bone" của nó nhiều hơn một chút so với mức x3 của một chiếc áo choàng thông thường. Bên vận hành quyết định dung lượng dựa trên độ hiếm của vật phẩm, và họ đã tối ưu hóa số lượng "bone" để tận dụng tối đa dung lượng đó mà không gây quá tải. Họ đã từng thử tăng số lượng lên một cách vô tội vạ, kết quả là tạo ra một món trang bị rác với chuyển động gần như vô nghĩa, chỉ làm tăng gánh nặng hệ thống, nên cuối cùng họ đã chốt lại ở mức nhiều hơn x3 một chút.

"Trang bị của Công chúa được thiết kế để sử dụng hàng ngày, nên so với cấp Thần thì khá là khiêm tốn. Về dung lượng thì Asamei và Sách Phép còn nhiều hơn cả bộ giáp. Trang bị của Công chúa được xếp vào loại Thần khí, nhưng chủ yếu mang ý nghĩa về mặt mô tả cốt truyện... là sao?"

"Vì đây là trang bị nhận từ nữ thần Sterura, nên nó nghiễm nhiên được xếp vào loại Thần khí rồi. Nói vậy có nghĩa là Thần khí thực sự còn bá đạo hơn nhiều phải không?"

"Ừ thì, đúng là vậy? Kể cả khi không xét đến yếu tố MMO, thì so với các Thần khí thường xuất hiện trong thể loại fantasy, bộ này đúng là khá khiêm tốn... tôi cũng đã nghĩ vậy."

Thôi thì, điều quan trọng bây giờ là số lượng "bone" mà thôi....

Nếu muốn loại bỏ hoàn toàn cảm giác không tự nhiên thì nên chọn x3. Nhưng mức x3 đã thuộc về sở thích cá nhân, dùng bình thường thì x2 là đủ rồi.

"Sự khác biệt về số lượng 'bone' sẽ lộ rõ khi vo tròn lại... ra vậy, đúng là thế. Đợi chút."

"Nhưng có ai lại đi vo tròn nó đâu chứ. Đó là lý do tại sao x2 là đủ phải không ạ?"

Đúng là người đi đầu, anh Dantel dường như đã chuẩn bị sẵn các mẫu áo choàng với số lượng "bone" khác nhau.

So sánh áo choàng của tôi và các loại áo choàng anh Dantel làm, khi vo tròn chúng lại, đúng là có sự khác biệt. Áo choàng của tôi có thể được vo tròn một cách đẹp đẽ, trong khi áo choàng thông thường lại hơi méo mó. Áo choàng x2 cho cảm giác như đang vo một tấm vật liệu hơi cứng. Còn giữa áo choàng của tôi và áo choàng x3 thì không thấy khác biệt gì nhiều. Mức x1.5 thì khỏi nói, còn x2.5 thì khi đặt cạnh nhau mới thấy có vẻ...? khác một chút.

"Cảm giác khi chạm vào thì phụ thuộc vào chất liệu phải không ạ?"

"Đúng vậy. Số lượng 'bone' ít thì có thể sẽ có cảm giác hơi vướng một chút."

Vì số lượng "bone" ít sẽ có những chỗ không chuyển động được nên đành chịu thôi.

"Ồ?"

"Sao thế?"

〈Khả năng có sự kiện chủng tộc vào khoảng 14 giờ〉

"Hô, sự kiện chủng tộc à. Là Ngoại Lai Giả hay Nemeseia đây. Cả hai đều là những thế lực đáng gờm trong thế giới này mà?"

"Bây giờ mà đoán thì có lẽ là liên quan đến anh Cecil và Nemeseia chăng."

"Nhắc mới nhớ, anh ta có nói gì đó về Chronicle thì phải. Này, thế này thì sao?"

"Đẹp lắm ạ."

Mà cũng chẳng thể biết ai đang làm gì ở đâu, nên đoán mò cũng vô ích.

Sau khi quyết định hình dạng, tôi chọn vật liệu, nạp tiền mua vật phẩm. Giờ chỉ cần đặt hàng sản xuất và chờ đợi.

"Cái này thì làm nhanh thôi."

"Mà tiện thể, giá bao nhiêu ạ?"

"Vì là đồ avatar... 50,000 là được rồi. Dù sao cũng là áo choàng, lại dùng vật liệu chú trọng cảm giác khi chạm vào nữa."

Tôi tiễn anh Dantel lui vào phòng làm việc phía sau để bắt đầu chế tác, còn mình thì đi ngắm nghía cửa hàng một chút.

Anh Dantel là một nhà sản xuất chuyên về 《May Vá》. Do đó, các mặt hàng trong cửa hàng chủ yếu là sản phẩm từ vải và da. Đối tượng khách hàng chính là các người chơi hệ phép thuật và các lớp trang bị nhẹ như do thám.

Tuy nhiên, thực tế thì cũng có thể thấy cả những người chơi đỡ đòn (

tanker) trong cửa hàng. Họ chủ yếu đến tìm mua áo choàng, áo khoác, và áo choàng dài. Các loại thắt lưng đeo hông cũng do anh Dantel làm.

Áo choàng và áo khoác là trang bị chống lại thời tiết xấu, còn thắt lưng thì ảnh hưởng đến số lượng vũ khí phụ có thể mang theo, tuy không nổi bật nhưng lại là những bộ phận khá quan trọng. Giống như việc có áo mưa và không có, cái nào tốt hơn? Còn thắt lưng thì khỏi phải nói, nó liên quan trực tiếp đến số lượng vật phẩm có thể treo trên hông.

Vì vậy, lượng khách của anh Dantel khá đa dạng. Và các sản phẩm cũng đa dạng theo nhiều nghĩa.

Từ những bộ trang bị da giống mạo hiểm giả trong thế giới fantasy, những bộ trang bị có vẻ ngoài quen thuộc ở đâu đó, cho đến cả những bộ đồ thú (

kigurumi) cũng được trưng bày. Váy dạ hội, trang phục hầu gái là đương nhiên, đến cả trang phục miko cũng có, và cả đồ bơi nữa.

...Một chiếc khố đỏ. Ai lại thích mặc thứ này chứ... chắc là có đấy. Ồ, có cả đồ thể thao. Đồng phục thể dục... đây là hakama à.

Trang bị mạo hiểm giả, váy dạ hội, trang phục hầu gái có lẽ vẫn hợp với bối cảnh thế giới, nhưng vì là game nên họ tha hồ sáng tạo.

Ừm, chắc hẳn họ đang tận hưởng trò chơi lắm.

"Xong rồi đây!"

Tôi trả tiền cho anh Dantel và ngay lập tức thiết lập nó làm avatar cho thuộc hạ di động của mình. Và rồi lên... tàu? Mà thôi, sao cũng được.

"Trông có không khí hơn là một bộ xương trần trụi rồi ạ."

"Hừm... bộ xương chỉ được đến thế này thôi à?"

"Đây là giới hạn rồi ạ. Kích thước ảnh hưởng trực tiếp đến chi phí, còn tùy chỉnh cũng chỉ có thể thay đổi hoặc thêm bớt bộ phận thôi."

"Vậy à... đành chờ kỹ năng lên cấp xem có gì mới không."

"Sắp lên cấp 60 rồi nên chắc sẽ học được gì đó thôi."

Dù cảm thấy vẫn còn thiếu sót nhưng không thể chỉnh sửa thêm được nên đành chịu.

Rời khỏi cửa hàng của anh Dantel, tôi đi ăn trưa. Khoảng 14 giờ có vẻ sẽ có chuyện gì đó xảy ra.

Sau bữa trưa, tôi vận động nhẹ một chút rồi đăng nhập.

Khoảng 14 giờ 20 phút. Vẫn còn chút thời gian. Giờ mà đi săn thì hơi lỡ cỡ... hay là mình ngồi chế tạo nhỉ?

Ồ, có tin nhắn từ Elz.

"Vâng, vương phủ xin nghe".

『Ô, Công chúa. Anh có việc muốn nhờ cô giúp một chút』.

"Chuyện gì vậy ạ?".

『Cô có thể chuẩn bị ít Nước Thánh được không?』

"Nước Thánh ạ. Món đó thì tôi làm được ngay".

『Anh sẽ mua lại hết, nhờ cô làm ngay bây giờ được không?』

"Không vấn đề gì. Vậy để tôi làm xong rồi mang qua".

『Xin lỗi nhé. Trông cậy vào cô』.

Vậy thì, quay về làm ngay thôi.

Tôi chuẩn bị Nước Ký Ức và Đất Thanh Khiết, rồi dùng đất để lọc nước và cầu nguyện. Chỉ cần như vậy là có thể tạo ra Nước Thánh đơn giản, rất nhàn.

Mà, vì không sử dụng kỹ năng nên tôi chẳng nhận được điểm kinh nghiệm nào. Lượng kinh nghiệm cơ bản cũng thấp lắm, nên chẳng bõ bèn gì. Nhưng vì điều kiện chế tạo là phải thuộc hệ Thánh, nên xét theo phương diện bán được thì cũng ngon đấy chứ. Dù sao thì cách thức nhận được vật phẩm này cũng có hạn.

Sau khi làm một lượng kha khá, tôi đến chỗ của Elz.

Tôi đã đến cửa hàng, nhưng Elz... chắc đang ở trong xưởng. Một nhân viên NPC được thuê đã dẫn tôi vào trong.

Khi mở cửa, tôi nghe thấy tiếng "keng keng", xem ra anh ấy đang hăng say sản xuất.

Bước vào trong, tôi thấy Elz đang làm việc, và có cả một người đàn ông lạ mặt nữa. Trông anh ta như một pháp sư... hệ Thánh thì phải?

"Ồ, cô đến rồi à! Ngại quá".

"Làm Nước Thánh cũng đơn giản thôi nên không sao đâu".

"Vậy thì thử ngay thôi nào".

"Hai người định làm gì vậy?".

"Chỉ là thử dùng Nước Thánh và Lửa Thánh để rèn kiếm thôi".

"Ra là vậy. Vậy vị kia là người phụ trách Lửa Thánh nhỉ?".

"Nước Thánh của tôi chất lượng hơi thấp một chút".

Nhìn trang phục là tôi đã đoán vậy rồi, quả nhiên là một Tu sĩ.

Nghe qua thì có vẻ Nước Thánh cũng có hiệu ứng cộng thêm giống như Thuốc Hồi Sinh. Chắc là dựa vào nghề nghiệp, danh hiệu hệ Chúc Phúc, và có khi cả chủng tộc nữa. Vì tôi có thể tạo ra Nước Thánh hạng S+, nên tôi cảm giác yếu tố chủng tộc cũng có ảnh hưởng.

Tạm gác chuyện đó qua một bên, cuộc thử nghiệm đã bắt đầu.

Họ rèn kiếm bằng cách dùng Nước Thánh để tôi và Lửa Thánh để nung.

"Tốt nhất là dùng Lửa Thánh ngay từ khâu gia công thỏi kim loại, rồi cứ thế rèn thành vũ khí luôn".

"Vật liệu nền dùng bạc có vẻ tốt đấy. Nếu xét làm vũ khí thì Ma Ngân là lựa chọn duy nhất nhỉ?".

"Chắc là vậy rồi. Hiệu quả đúng như dự đoán, khắc chế undead".

Khắc chế chủng tộc undead, lại còn thêm cả khắc chế thuộc tính nữa sao. Hiệu quả khắc chế chủng tộc chắc sẽ lớn, nhưng vì phạm vi ảnh hưởng rộng nên phần khắc chế thuộc tính có lẽ chỉ là hiệu ứng phụ thêm vào cho có.

"Kiếm Bạc Thanh Tẩy. Series Thanh Tẩy à".

"Trông nó hơi phát sáng thì phải?".

"Hình như nó đang tỏa ra ánh sáng mờ ảo. Có hiệu ứng đặc biệt luôn à".

Trong game, đồ được cường hóa sẽ phát sáng là chuyện thường thấy, nhưng không biết đây có phải là hiệu ứng độc quyền của Series Thanh Tẩy không.

"Tên là 'Thanh Tẩy', nhưng hiệu ứng lại là khắc chế undead chứ không phải hiệu ứng thanh tẩy. Có vẻ như kháng Thanh Tẩy sẽ không có tác dụng".

"Ừ, cảm giác đúng là vậy. Lại phải đưa cho ai đó kiểm chứng rồi".

Chà, sắp đến giờ làm nhiệm vụ chủng tộc rồi thì phải... không biết sao đây?

"Hay là mua thêm một cái Lò Ma Lực nữa, rồi cứ để Lửa Thánh ở đây cháy mãi...?".

"Chi phí duy trì thì sao?".

"Đó lại là vấn đề. Nhiên liệu là Ma Thạch nhưng...".

Hai người họ đang bàn về Lửa Thánh.

Ý tưởng là duy trì Lửa Thánh đã được đặt vào lò bằng cách giữ cho nó cháy liên tục mà không để cạn nhiên liệu... tức là ma lực. Như vậy thì họ sẽ không cần phải gọi Tu sĩ kia mỗi lần cần rèn nữa.

Nước Thánh là vật phẩm nên chỉ cần mua từ tôi là xong, nhưng Lửa Thánh lại là ma pháp.

Nếu không có hiệu ứng tiêu cực gì đặc biệt, tôi thấy cứ dùng Lửa Thánh cho tất cả các lò mà không cần mua thêm lò mới cũng được.

"Nhân tiện, nếu mình trộn Thạch Quang vào Ma Ngân được tạo ra bằng Lửa Thánh, rồi dùng cả Lửa Thánh và Nước Thánh để rèn thì sẽ thế nào nhỉ".

"Hừm, đúng là đáng để thử đấy".

Vì hiện tại chưa có Thỏi Mithril được tạo ra bằng Lửa Thánh nên cũng chẳng làm gì được, tôi đành nhận lấy phần sản phẩm thử nghiệm.

Chắc phải một thời gian nữa mới thực sự thử nghiệm được.

〈Hỡi Thần Tử của ta, đây là công việc của một Ngoại Lai Giả〉.

Ồ, có cả giọng nói của nữ thần Steluura.

〈Chư thần hạ lệnh. Kẻ ngu muội đã nhiều lần can thiệp vào phận sự của chúng ta không đáng được cứu rỗi. Hãy thi hành Hồn Diệt〉.

Do có liên quan đến người chơi khác, nếu từ chối, nhiệm vụ sẽ được chuyển cho một cư dân khác... à.

Vì có dính dáng đến người chơi khác nên thời gian sẽ không ngừng lại. Tức là không thể nhận nhiệm vụ rồi để đó mà đi lang thang khắp nơi được.

Chắc vì vậy nên mới có thông báo trước.

Một nhiệm vụ chủng tộc thuộc chuỗi Nhiệm Vụ Sử Ký. Hơn nữa, điều kiện kích hoạt lại là phân nhánh từ một Nhiệm Vụ Guild Sử Ký. Chắc là từ chỗ của Cecil rồi.

Đương nhiên là tôi sẽ nhận. 『Nguyện theo ý Người』 chứ sao. Nhiệm vụ Sử Ký đã hiếm hoi xuất hiện, từ chối thì còn gì bằng.

[Nhiệm vụ] Đoạn Tội

Kẻ kia đã nhiều lần động đến linh hồn, một điều cấm kỵ, và chư thần đã cho phép thi hành Hồn Diệt.

Hãy sử dụng 《Xích Thiêu Hủy của Affogomon》 để triệu hồi hóa thân và thiêu rụi đối tượng cùng với linh hồn của hắn.

Người yêu cầu: Steluura

"Vậy tôi đi làm nhiệm vụ đây".

"Ừ, cô đi đi".

Tôi chào hai người họ rồi quay về Ly Cung, kiểm tra lại trang phục một lần nữa, sau đó mở cổng dịch chuyển đến vị trí của đối tượng thông qua giao diện nhiệm vụ.

Bước qua cổng dịch chuyển, nơi tôi đến là... một Pháp đình thì phải. Nếu phân loại những người ở đây theo ấn tượng đầu tiên thì sẽ là chánh án, quý tộc, quan văn, kỵ sĩ, mạo hiểm giả, và tội nhân.

Ở trung tâm có một cái lồng sắt, bên trong là một người đàn ông. Xung quanh ông ta là các kỵ sĩ, và cách đó một khoảng là các mạo hiểm giả.

Ở vị trí cao nhất là Chánh án, thấp hơn một chút là các quý tộc, rồi đến các quan văn ngồi theo từng cấp bậc.

Giữa phiên tòa, sự xuất hiện đột ngột của tôi đã gây ra một trận xôn xao. Các kỵ sĩ thậm chí còn đặt tay lên chuôi kiếm, sẵn sàng rút ra. Đó là phản ứng tất yếu của một kỵ sĩ, nên tôi không bận tâm.

Quan trọng hơn, trong nhóm mạo hiểm giả có cả Cecil.

"A, quả nhiên là cổng dịch chuyển của Công chúa. Bọn tôi còn chưa gọi mà cô đã đến rồi".

"Chào Cecil. Tôi vào bằng một lối hơi khác một chút, nhưng xem ra vẫn kết nối đến nhiệm vụ của anh nhỉ. Kia là tội nhân sao? Mọi việc vẫn đang diễn ra à?".

"Phiên tòa mới bắt đầu được một lúc thôi".

"Vậy tôi sẽ đợi đến khi kết thúc. Tôi cũng có việc cần giải quyết với hắn ta".

Cứ để thế giới con người giải quyết xong việc của họ đã. Chắc họ còn phải ghi chép lại hồ sơ này nọ, xong xuôi đâu đấy thì mình xử lý rồi đi thôi.

"Tôi không có quyền quyết định, nhưng chắc là được thôi? Phía Đế quốc cũng sẽ không từ chối đâu. Mà đúng hơn là, họ không thể từ chối...".

"Dù họ có từ chối thì tôi vẫn sẽ làm xong việc của mình".

Chẳng có chuyện tôi lại đi về tay không đâu. Đương nhiên, nhiệm vụ từ thần là ưu tiên tuyệt đối.

Đối với tôi, hay đúng hơn là đối với nhân vật này, nữ thần Steluura là trên hết. Ở mọi lập trường, nữ thần Steluura là chủ nhân và là sự ưu tiên hàng đầu.

Hơn nữa, lần này là Hồn Diệt. Việc Hồn Diệt có vẻ không chỉ do một mình nữ thần Steluura quyết định, mà là bởi cả bốn vị thần. Trong nhiệm vụ cũng có ghi là "chư thần" mà.

Thôi thì, tôi đến đứng cạnh Cecil. Cùng chờ đợi phía Đế quốc Dinite xử lý xong việc của họ.

Vì việc này sẽ được ghi vào danh sách Sử Ký, nên đã đến lúc nhập vai rồi!

"Không sao. Cứ tiếp tục".

"Tiếp tục đi".

Một quý tộc khoảng cuối 40... có lẽ là Công tước hoặc Hầu tước. Giọng nói trầm ổn, đĩnh đạc của ông ta vang lên, và sự xôn xao lắng xuống.

Vị Chánh án ra hiệu bằng mắt rồi cũng tiếp lời, các quan văn bắt đầu hoạt động trở lại, kỵ sĩ cũng bỏ tay khỏi chuôi kiếm và chuyển sang chế độ chờ. Chánh án trông cũng trạc tuổi vị quý tộc kia.

Hai người đó, dù bất ngờ khi tôi xuất hiện, nhưng đã nhanh chóng lấy lại bình tĩnh. Chắc họ đã có thông tin về tôi. Ít nhất thì thông tin đã được chia sẻ kỹ càng trong Giáo hội, nên một quý tộc... mà lại là cấp cao, chắc chắn phải biết.

Người kia cũng hơi đáng chú ý... Trong lúc phiên tòa diễn ra, hay là mình nói chuyện với Cecil một chút.

"Cecil này, anh có biết vị Chánh án và người đàn ông uy nghiêm ngồi gần ông ấy là ai không?".

"Họ đã tự giới thiệu lúc đầu rồi. Chánh án là Hầu tước Artur Rognof. Đại diện quý tộc là Công tước Bernard Granin".

"Vậy, còn người đàn ông mặc áo choàng may đo tỉ mỉ, tay cầm quyền trượng kia thì sao?".

"Là người ủy thác của bọn tôi. Ma Pháp Bá tước Emiliano Carestia".

Nhờ được cho biết tên mà thông tin trong 《Nhận Dạng》 của tôi đã hiện ra tên của họ. Vị Công tước và Ma Pháp Bá tước có cấp độ cao hơn những quý tộc khác trong hàng ghế quý tộc, ngang ngửa với các kỵ sĩ có mặt ở đây. Hơn nữa, họ lại ngồi ở hàng trên cùng, nên tôi mới để ý. Vị Ma Pháp Bá tước, khi tôi xuất hiện, đã có phản ứng gần giống với các kỵ sĩ.

Ba người này có phản ứng khác biệt so với những người xung quanh, nên tôi mới chú ý. Nhưng mà, Công tước Granin à. Có lẽ là hậu duệ của Lana... cũng có khả năng chỉ là trùng họ thôi.

"...năm trước, tấn công một ngôi làng nhỏ và dùng người sống làm vật hiến tế cho nghi thức. Cấm thuật 【Sáng Tạo Chimera】. Sử dụng trẻ mồ côi và thương nhân để thí nghiệm trên cơ thể người. Và gần đây nhất, âm mưu thực hiện nghi thức hiến tế tại khu vực được bảo hộ, Rừng Thủy Tinh. Hơn nữa...".

Đúng là một bản cáo trạng tương xứng với linh hồn đen tối của hắn.

...Tấn công làng. Ra là vậy, những đặc điểm này giống với những gì Lieserotte đã kể. Khả năng rất cao đây chính là kẻ thù của cô ấy. Có thể mang về một tin tốt rồi.

"Bản báo cáo này đã được gửi đến tay các vị".

Cecil cũng là người có liên quan nên có vẻ đã nhận được một bản. Chắc là được phát lúc bắt đầu. Tôi xem qua một chút.

Làng... làng... đây rồi. Báo cáo từ thời điểm đó... giải thích bối cảnh à, hay đấy. Phần quan trọng đối với tôi là....

『Đã giải cứu thiếu nữ bị dùng làm vật hiến tế, Lieserotte. Những người khác đều không kịp. Ảnh hưởng của nghi thức hiện tại không rõ. Xét theo nguyện vọng muốn trở nên mạnh hơn của cô ấy, chúng tôi sẽ tiến hành huấn luyện cơ bản đồng thời theo dõi tình hình.』

Ra là họ lấy cớ giúp cô ấy mạnh lên để điều tra ảnh hưởng của nghi thức. Lieserotte thì được kỵ sĩ huấn luyện. Các kỵ sĩ thì nắm được tình hình của đứa trẻ mà họ đã cứu. Còn quốc gia thì có được thông tin... một phương án mà không ai bị thiệt.

『Lời nguyền đã ăn sâu vào linh hồn, ngay cả Giáo hội cũng không thể giải trừ. Nỗ lực giải nguyền của Thánh Nữ hạng 2, tiểu thư Mira Liliensōhr, người tình cờ có mặt, cũng đã thất bại. Hiện tại không còn cách nào khác.』

Thánh Nữ hạng 2, tức là người có sự bảo hộ của Havensis nhỉ. Mira Liliensōhr, phải nhớ cái tên này mới được.

Báo cáo cũng tổng hợp cả những ảnh hưởng của lời nguyền....

『Tiểu thư Lieserotte đã được chuyển cho Hội Mạo Hiểm Giả chăm sóc. Dường như tiểu thư Mira Liliensōhr vẫn thường xuyên thử giải nguyền cho cô ấy. Nhiệm vụ của chúng ta, các kỵ sĩ, đến đây là kết thúc. Cầu mong cho tương lai của cô ấy sẽ gặp nhiều may mắn.』

Lieserotte thì... giờ đang rất khỏe mạnh trong quân đoàn Minh Phủ đấy. Mà không biết cô ấy đã gặp lại được người làng chưa nhỉ. Vì đó là một ngôi làng nhỏ, nên tôi nghĩ chắc là gặp được rồi. Mọi người hẳn đã rất lo lắng cho Lieserotte, người duy nhất chưa đến, nên ít nhất cha mẹ cô ấy hẳn vẫn còn ở lại đó.

Nhân tiện báo cáo lần này, hay là mình hỏi thử xem? Mà tôi nghĩ Lana chắc đã làm gì đó rồi.

"Chi tiết về nghi thức này không đầy đủ... Thưa Ma Pháp Bá tước, ngay cả ngài cũng?".

"Ít nhất thì trong kho lưu trữ của chúng tôi không có. Tôi cũng đã có manh mối, nhưng cần có sự cho phép của Bệ hạ".

"Khu Cấm Thư trong thành à. Ngay cả ngài mà cũng cần sự cho phép của Bệ hạ thì...".

"Vâng, nó nằm ở khu vực sâu bên trong".

Bản báo cáo về nghi thức... à, có vẻ như người chơi không thể xem được nội dung.

[Sự kiện] Báo cáo về nghi thức

Nội dung nghi thức quả thực có được ghi lại, nhưng có lẽ người viết không hiểu rõ về nó.

Vì không thể chọn lọc thông tin, nên đây là một bản báo cáo ghi lại tất cả những gì có thể thấy được.

Nó rất khó đọc... nhưng ngược lại, vì tất cả đều được ghi lại, nên người có chuyên môn sẽ hiểu được.

Theo nghĩa đó, người viết báo cáo này có thể nói là xuất sắc... nhưng không biết có bao nhiêu người trên mặt đất này có thể hiểu được nội dung này.

Thì ra nó là một vật phẩm sự kiện và không hề có văn bản nào.

...Tôi vừa nghĩ vậy thì một cái đánh dấu sách bay lên, biến thành một cuốn sách và bắt đầu tự lật trang. Sau khi lật đến một mức độ nhất định thì nó dừng lại, và Sách Cổ Chìa Khóa hiển thị thông tin qua một cửa sổ pop-up.

"Chúng tôi cũng đã tịch thu một cuốn sách có bìa mang ký hiệu giống với ký hiệu mà bọn chúng đeo. Bên trong là những ký tự tôi chưa từng thấy... rất kỳ dị".

"Dù không hiểu chữ à?".

"Vâng... cảm giác như đang nhìn một thứ không nên nhìn, rất bất an. Đây ạ".

Cuốn sách mà viên quan văn đang cầm có bìa màu đen, mỏng, và trên bìa nổi lên ký hiệu mà Lieserotte từng nhắc đến... Dấu Hiệu Vàng.

Nhờ Sách Cổ Chìa Khóa, một cửa sổ pop-up đã hiện lên trên cuốn sách đó.

Hoàng Y Chi Vương

Một cuốn kịch thơ chứa đầy những lời lẽ đẹp đẽ mà đáng sợ.

Cả người đọc, người diễn, lẫn khán giả, đều sẽ dần bị dẫn lối vào sự điên loạn.

Hoàng Y Chi Vương

Hóa thân của Hastur.

Vậy là có 'Hoàng Y Chi Vương' để chỉ hóa thân của Hastur, và 'Hoàng Y Chi Vương' là tên của cuốn kịch thơ.

Nội dung thì chắc chắn không ai đọc được rồi... vậy thì, khả năng cao là bọn chúng đã sử dụng nó như tài liệu cho 《Thần Thoại Cổ Ngữ Học》. Dù đó rõ ràng là một lựa chọn sai lầm.

Dấu Hiệu Vàng

Một văn chương liên quan đến Hastur, có khả năng tập trung sự điên loạn và tà ác vào tiềm thức.

Người khỏe mạnh nhìn vào sẽ không bị ảnh hưởng gì đặc biệt, nhiều nhất chỉ cảm thấy khó chịu.

Người có tinh thần bất ổn khi nhìn vào sẽ bắt đầu gặp ác mộng.

Vì nó nằm trên bìa sách, nên đội điều tra chắc ai cũng nhìn thấy rồi....

Phụ thuộc vào chỉ số Tinh Thần à. Đây là chỉ số chính của tôi nên rất cao, nhưng ngoài các Tu sĩ ra thì chẳng mấy ai tăng chỉ số này....

Tạm thời, vị Ma Pháp Bá tước đang định xem nó, mình nên ngăn ông ta lại.

"Ngài không nên xem nó đâu. Tôi khuyến nghị nên niêm phong nó trong Khu Cấm Thư".

"...Cô biết cuốn sách này là gì sao?".

"Nói đơn giản thì, đây là một cuốn sách liên quan đến Ngoại Lai Giả".

"Đây là...".

"Tôi đã cảnh báo rồi đấy. Nếu ngài cứ xem sau lưng tôi rồi phát điên thì tôi không chịu trách nhiệm đâu".

Về các Ngoại Lai Giả, tôi vẫn chưa hiểu rõ lắm về thiết lập của họ. Vốn dĩ, việc áp đặt những khái niệm như thiện hay ác lên họ có lẽ là vô ích.

Không, đối với chính họ, nó có thể chỉ là một cuốn sách giải trí, nhưng đối với nhân loại, nó có khả năng gây ra ảnh hưởng xấu. Tất cả họ đều đã đạt cấp tối đa, nên chỉ số cơ bản chắc chắn vượt trội. Trong trường hợp này... thiện hay ác thực sự không quan trọng. Nếu phải nói, thì chắc chỉ là trách nhiệm quản lý thôi?

Chắc chỉ còn cách tùy cơ ứng biến thôi....

Có vẻ như Chánh án, Công tước và Ma Pháp Bá tước đã bàn bạc xong.

"Hoàn toàn không có thông tin gì thì cũng phiền phức. Liệu cô có thể cung cấp thông tin gì đó có thể ghi vào hồ sơ được không?".

"Để xem nào... Trước hết, cuốn sách đó tên là Hoàng Y Chi Vương, và ký hiệu trên bìa được gọi là Dấu Hiệu Vàng. Hoàng Y Chi Vương là hóa thân của một Ngoại Lai Giả, Hastur".

Tôi kể sơ qua những gì Sách Cổ Chìa Khóa đã cho tôi biết.

"Hắn ta phát điên vì nó, hay vốn dĩ đã điên rồi, thì tôi không biết".

"...Liệu các điều tra viên có bị ảnh hưởng không?".

"Tôi sẽ cho kiểm tra xem họ có gặp ác mộng không".

"Thật không muốn giữ nó ở gần, nhưng phải làm sao đây...".

"Chẳng phải chỉ còn cách niêm phong nó ở khu vực sâu trong Khu Cấm Thư sao?".

"Tôi có thể thu hồi nó cũng được. Tôi sẽ trả lại cho chủ nhân của nó".

Sau khi bàn bạc thêm, họ quyết định giao nó cho tôi. Nó trở thành một vật phẩm sự kiện trong hòm đồ của tôi. Lát nữa phải đến gặp Hastur để trả lại mới được.

Về cơ bản, Chánh án và quan văn là người điều hành phiên tòa, còn Công tước thì đặt câu hỏi. Ma Pháp Bá tước, với tư cách là người chịu trách nhiệm khi bắt giữ tội phạm, đã đưa ra lời khai về những gì đã xảy ra lúc đó. Cecil và các mạo hiểm giả khác cũng có mặt ở đây vì đã hợp tác bắt giữ.

Cũng có những quý tộc khác, nhưng về cơ bản họ chỉ lắng nghe. Chắc vì không có vấn đề gì nên họ im lặng.

Các kỵ sĩ thì luôn quan sát toàn bộ phiên tòa, chuyên tâm vào việc hộ vệ. Họ phải để mắt đến nhiều thứ: hộ vệ các quý tộc, ngăn chặn tội phạm bỏ trốn, kiểm soát các mạo hiểm giả quá khích, và cả tôi, người đột nhiên xuất hiện.

"Bẩm báo hết ạ".

Phiên tòa tiếp tục, và viên quan văn sau khi báo cáo xong đã lui xuống.

"Ngươi có gì để nói không?".

"Hừ! Tại sao ta lại bị phán xét? Chỉ một vài hy sinh nhỏ nhoi mà có thể cứu được biết bao nhiêu người cơ mà? Chẳng phải các người cũng thường làm vậy sao?".

"Chúng ta là những người gánh vác quốc gia. Chúng ta biết quá rõ rằng không thể điều hành chỉ bằng những lời lẽ tốt đẹp. Nhưng... chúng ta không có ý định nhìn lầm những thứ cần phải bảo vệ. Quốc gia chính là người dân".

"Thì có gì khác chứ! Đó là sức mạnh để giết chóc, để chiến đấu! Dữ liệu lấy từ các sinh vật sống là không thể thiếu! Kỵ sĩ cũng vậy! Mạo hiểm giả cũng thế! Chẳng phải họ cũng giết các sinh vật khác sao! Tại sao lại phủ nhận ta! Cái quốc gia đã lớn mạnh bằng sức mạnh này!".

Quý tộc, những người giải quyết vấn đề bằng sự hy sinh tối thiểu.

Nhà nghiên cứu, những người chuẩn bị trước để đối phó với vấn đề.

"Lập luận của ngươi không phải là không hiểu được. Không hiểu được, nhưng chúng ta không thể cho phép điều đó".

"Chúng ta không thể để cho cái lý lẽ 'vì quốc gia, vì tương lai, họ đã trở thành những hy sinh cao cả' được thông qua".

Cái cớ đó có thể được dùng cho hầu hết mọi trường hợp, nên chắc chắn họ sẽ không cho phép.

Mà chưa cần xét đến điều đó, tội trạng của hắn đã quá rõ ràng rồi. Chỉ có một lựa chọn duy nhất là tử hình.

Và phán quyết tử hình thực sự đã được đưa ra.

"Lòng yêu nước đó của ngươi, chúng ta sẽ ghi nhớ. Nhưng, chúng ta không thể tha thứ".

"Mất đi bộ não của ta, rồi sẽ có lúc các người phải hối hận...!".

"Đừng lo. Chúng ta sẽ tìm cách xoay sở".

"Dẫn hắn đi".

Khoan đã, dẫn đi thì phiền lắm.

"A, xin hãy đợi một chút. Việc của tôi vẫn chưa xong".

"Nhắc mới nhớ, cô đến đây để làm gì vậy...?".

Tôi rời khỏi nhóm mạo hiểm giả của Cecil và di chuyển đến trước mặt tên tội phạm.

Nào, đến lúc nhập vai thực sự rồi. Phải thay đổi một chút không khí và tông giọng thôi.

Tôi đưa tay về phía tên tội phạm, triệu hồi Asamei và kéo dài thanh quang kiếm.

"Ta là Anastasia Atropos Nemeseia. Một Ngoại Lai Giả, và là kẻ thống trị Minh Phủ. Từ giờ, theo lệnh của nữ thần Steluura, ta sẽ thi hành Hồn Diệt".

"Hồn... diệt...".

Đến lúc này mới biến sắc thì đã quá muộn rồi. Phán quyết đã được định đoạt.

Ngoại trừ Cecil và những người chơi khác, tất cả mọi người đều nín thở. Ngay cả Chánh án, Công tước, và Ma Pháp Bá tước cũng vậy. Trong thế giới này, Hồn Diệt là một khái niệm ở tầm cỡ đó.

"Hỡi con chiên đáng thương đã bị ngay cả Nữ thần Từ ái ruồng bỏ. Cái giá cho việc nhiều lần động đến linh hồn, lãnh địa của nữ thần Steluura... hãy dùng chính thân xác ngươi mà đón nhận nghiệp hỏa còn tàn khốc hơn cả cái chết".

"K-Không! Không thể nào...!".

"Thần uy nay hiển linh... 《Xích Thiêu Hủy của Affogomon》".

"Đợi đã...".

Tôi đã tự hỏi hiệu ứng sẽ ra sao, và đối tượng đã biến mất.

〈Làm tốt lắm〉.

Nhiệm vụ đã hoàn thành.

"Hắn ta đi đâu rồi...".

Chắc giờ đang ở Dreamland rồi. Tôi không biết có Dreamland thật không, nhưng chắc chắn là hắn đang ở một dị giới nào đó.

Bị xiềng xích trong tình trạng trần truồng trên một chiếc ghế đá khổng lồ.... Ngồi đó chờ đợi vĩnh hằng cho đến khi Affogomon, kẻ cai quản thời gian, đến... và khi hắn đến, xiềng xích sẽ nóng trắng lên, thiêu đốt hắn đến chết, nhưng linh hồn vẫn bị giam cầm.

Hắn sẽ bị tiêu diệt trong khi phải chịu đựng sự tra tấn và đau đớn không hồi kết.

Bất chợt, cơ thể của hắn được trả lại nơi hắn vừa đứng.

Thịt da đã bị thiêu cháy, nhưng quần áo vẫn còn nguyên một cách kỳ lạ.

"Vậy, việc xử lý thi thể xin giao lại cho các vị".

"Hắn... đã bị Thần Thời Gian giam cầm sao...?".

"Vâng".

"Kẻ ngu muội... thật đáng thương...".

Vị Công tước đang tỏ lòng thương hại. Có lẽ lòng yêu nước của hắn là thật. Chỉ là hắn đã sai lầm trong cách làm. Và cách làm đó lại là một vấn đề cực kỳ lớn.

Trong các game TRPG, khi bị Affogomon bắt giữ, sự tồn tại của người đó sẽ bị xóa sổ. Cả ký ức và hồ sơ cũng vậy. Nói cách khác, đó là một miêu tả cho thấy con người đó chưa bao giờ tồn tại.

So với điều đó, thế này vẫn còn tốt chán nhỉ?. Dù vậy, nó có thể sẽ để lại ghi chép về một kẻ ngu muội đã chọc giận các vị thần, nhưng đối với kẻ đang bị thiêu đốt thì đó chỉ là chuyện nhỏ.

"...Đến đây, bế mạc phiên tòa. Xin tha thiết mong rằng, mọi người hãy khắc ghi những gì đã thấy hôm nay vào tim và đừng bao giờ quên...".

Sau lời của Chánh án, các kỵ sĩ đã mang thi thể đi.

À, phải rồi.

"Thưa Chánh án. Tôi có chuyện muốn nói với tư cách là Nemeseia, một việc khác với chuyện lần này... Không phải chuyện xấu đâu, nên ngài đừng căng thẳng như vậy".

Tôi biết là hơi phiền khi mọi chuyện tưởng đã xong, nhưng tôi vẫn còn việc cần làm.

"Các vị kia có muốn cùng nghe không?".

"Liệu có được không ạ?".

"Không sao đâu. Tôi chỉ giao nó cho Chánh án với tư cách là người đại diện thôi, nhưng nó cũng liên quan đến quốc gia mà".

Lôi kéo cả Công tước và Ma Pháp Bá tước vào luôn.

"Trước đây, hẳn đã có một buổi triệu hồi 《Kẻ Phán Quyết》, không biết hiện tại tình hình thế nào rồi?".

"A, chuyện đó ạ. Nó đã bị thất lạc trong lúc... khụ... tranh giành quyền lực rồi".

"...Chúng ta không nên đào sâu vào chuyện đó thì hơn. Tôi xin gửi lại ngài vật này".

"Đây là... Cảm ơn Bệ hạ Nemeseia".

"Vậy tôi xin phép đi trước".

Tôi cũng chào Cecil rồi dịch chuyển về Ly Cung.

Và lần này, tôi đến Vực Sâu.

Trả lại cuốn sách cho nhanh.

Chà, vấn đề là... Hastur ở đâu nhỉ. Tôi nhớ là có liên quan gì đó đến Aldebaran... không biết có khu vực riêng không?

A, Vua của Tindalos! Luôn xuất hiện đúng lúc!

"Có chuyện gì".

"Ngài đến đúng lúc lắm. Tôi muốn trả lại cái này, Hastur ở đâu vậy?".

"Thứ đó... Tên đó đang tìm nó, ra là nó đã rơi xuống Trần Thế. Để ta đi gọi hắn".

Vua của Tindalos biến mất, chắc là đi gọi Hastur rồi.

Mà khoan, rơi xuống Trần Thế... sao?. Vật phẩm có thể rơi từ dị giới này sang dị giới khác à. Vậy chắc cũng có những vật phẩm liên quan đến Cthulhu khác nữa....

Người đến cùng Vua của Tindalos là hóa thân của Hastur, mặc một tấm vải vàng che kín toàn thân và đeo một chiếc mặt nạ trắng xanh... Hoàng Y Chi Vương, giống hệt tên cuốn sách.

Đây là hình dạng nổi tiếng của hóa thân Hastur.

"Chào ngài, Hastur. Tôi trả lại ngài cái này".

"Ồ, đúng là nó rồi".

Tấm vải vàng dạng áo choàng dài đến chấm đất. Từ đó, vô số xúc tu thò ra, và một trong số chúng nhận lấy cuốn sách.

Hastur, không lẽ có cảm giác trẻ trung vậy sao?. Không thể nào là một thiếu niên... à không, chắc là một thanh niên?

"Rơi xuống Trần Thế à. Bảo sao tìm mãi không thấy".

"Cuốn sách đó, hình như có hại cho nhân loại đấy. Cẩn thận một chút".

"Nó tự dưng biến mất thì tôi cũng chịu thôi".

"Thì đúng là vậy, nhưng cố gắng để nó ở nơi nào ổn định một chút đi".

"Tôi sẽ cố gắng hết sức".

Cách trả lời này là kiểu không xong rồi. Cỡ như "để tôi nghĩ xem" thôi.

"Mà, sau này mong được giúp đỡ".

"Sau này mong được ngài giúp đỡ".

Việc trả đồ cho Hastur đã xong, về thôi.

Vậy... đi săn à. Không, nên làm xong đồ cho Elz trước đã. Sau đó hẵng đi săn.

Vậy thì, tạm biệt Vua của Tindalos và Hastur, hẹn gặp lại sau.