Tôi hơi bận tâm, không biết "ranh giới với dị giới" có khác gì so với thời không và không gian phụ không. Mà chuyện này có hỏi người thường thì họ cũng chẳng thể nhận biết được, nên tôi sẽ không hỏi. Tạm thời thì tôi không cảm thấy có gì đáng lo ngại.
Thôi, rời khỏi giáo đường và quay lại quảng trường trung tâm.
"Nghe nói có thể đổi avatar các kiểu từ mấy NPC sự kiện đang đứng chỗ bức tượng."
Có vẻ như có thể đổi đồ nam từ NPC nam và đồ nữ từ NPC nữ. Mà, hình như chỉ cần đứng gần là có thể đổi qua giao diện sự kiện rồi.
Nào là Ma Cà Rồng, Xác Ướp, Cương Thi, Ma Trơi, Phù Thủy... toàn là những avatar hóa trang Halloween quen thuộc.
"Cái này đâu phải Ma Trơi, là thần Medjed thì có!"
"Chuẩn luôn!"
Mấy người chơi khác gần đó đang cười phá lên, thấy tò mò nên tôi cũng xem trước avatar Ma Trơi thử xem.
...Phì. Ừ thì, nếu trùm một tấm vải trắng lên thì đúng là trông như vậy thật. Coi nó là ma hay thần Medjed thì tùy mỗi người thôi.
"Uầy, Shoggoth kinh thế!?"
"Trời đất, cái này làm ra cho ai mặc vậy!"
...Shoggoth? À, là cái này đây. Không phải tấm vải trắng của Ma Trơi, mà là một tấm vải màu đen ánh ngũ sắc, phủ đầy những con mắt được vẽ lên, trùm từ đầu xuống. Cũng có cả avatar mũ trùm đầu tên là Mũ Jack-O'-Head nữa...
Ngoài ra còn có công thức nấu ăn cho món bánh bí ngô và món hầm, cùng với khuôn làm bánh quy hình quả bí ngô.
Những tấm vé Halloween dùng để đổi quà có vẻ sẽ nhận được như một phần thưởng hệ thống, riêng biệt với thông tin, khi làm nhiệm vụ cho các cư dân.
"Không cần avatar, nhưng chắc là tôi cũng muốn có công thức nấu ăn và cái khuôn."
"Nếu vé còn thừa thì cứ đổi thôi, rồi để đó mốc trong kho~"
"Bọn mình thì lúc nào chả như đang hóa trang rồi còn gì."
"Lũ ma!"
Vì chúng tôi là Phi Nhân Loại mà...
"Phía đông bắc và tây nam có dinh thự. Phía đông quảng trường trung tâm là dãy các hội quán, phía tây là giáo đường. Đồng bằng nơi chúng ta xuất hiện lúc đầu là ở phía tây, phía nam là núi, còn lại là rừng đấy."
Có vẻ như một người chơi có thể bay đã chia sẻ một đoạn video quay toàn cảnh thành phố hai vòng từ trên không trung. Tôi cũng bay được, nhưng tầm nhìn của tôi không bao quát được cả thành phố, nên tôi cũng xem video luôn cho tiện.
"Mọi người có hỏi vị trí dinh thự của lãnh chúa chưa?"
"Nghe nói là cái dinh thự ở phía đông bắc đó~"
"Vậy là dinh thự ở phía tây nam vẫn còn là một bí ẩn."
Từ nam sang đông là núi. Nghĩa là nếu đi sâu vào khu rừng phía đông một chút là sẽ đụng núi.
"Ngọn núi ở phía nam liệu có phải là mỏ khoáng sản không nhỉ?"
"Cũng có khả năng đó~. Thấy có khá nhiều nhà đang bốc khói mà."
Là khói đen từ các lò rèn. Nghe nói khi trang thiết bị càng xịn thì sẽ chuyển sang dùng ma lực, và sẽ không còn khói nữa. Thiết bị cao cấp sẽ có hiệu suất cao hơn, hoạt động bằng mana mà không cần nhiên liệu bên ngoài như củi lửa. Ống khói lúc đó sẽ không phải để thải khói ra, mà là để hút không khí vào. Nói cách khác, chỉ cần nhìn thấy ống khói đang nhả khói đen mù mịt là biết ngay đó chỉ là trang thiết bị bình thường. Một lò rèn không thích hợp để gia công các vật phẩm ma thuật, dù để gia công khoáng thạch thông thường thì không vấn đề gì.
Mà, chuyện quan trọng không nằm ở đó.
"Phía nam có lẽ là một khu phố của thợ thủ công chăng?"
"Hình như là vậy đó. Phía tây thì có vẻ là khu thương mại."
Alfu vừa nói vừa nhìn vào giao diện, xem ra thông tin đã được đăng lên bảng tin rồi. Những điều cơ bản có vẻ đã được làm rõ, có lẽ nên đi tìm mấy nhiệm vụ vặt vãnh thôi.
"Ở giai đoạn này, tôi nghĩ hành động một mình cũng được, mọi người thấy sao?"
"Nếu nói về việc tìm kiếm thì tách ra sẽ tốt hơn, nhưng mà..."
"Còn đầy người chơi khác mà~"
"Đúng là vậy... nhưng vấn đề là, tôi có cảm giác khi đi cùng tôi thì mọi người sẽ khó nhận nhiệm vụ hơn."
"Can đảm để nhờ vả một vị Vua!"
Tôi đâu có làm mấy nhiệm vụ vặt bao giờ. Đây hẳn là một bất lợi do địa vị của tôi. Bù lại, các nhiệm vụ khác sẽ xuất hiện, nên chắc cũng huề vốn... nhưng tần suất xuất hiện lại khác nhau. Mà cứ liên tục có "vụ án liên quan đến tôi" thì cũng kỳ phải không?
Vì vậy, chúng ta hãy tự do hành động cho đến khi tìm thấy nhiệm vụ tổ đội. Dù có tách ra thì cả bốn người đều là Bất Tử, nên chúng tôi khá yếu với mấy sự kiện kiểu này nhỉ?
Hay là thử xem qua nhiệm vụ ở Hội Mạo Hiểm Giả xem sao...
Hội quán cũng chỉ là một tòa nhà theo mẫu có sẵn, chẳng có gì mới mẻ. Nơi đây cũng được xem là vùng biên境, nên số lượng mạo hiểm giả là cư dân cũng không đông lắm thì phải.
Ồ, là Cecil đang đấm bù nhìn gỗ. Anh ta đang dùng một vũ khí lạ quá... Tôi đi vào không gian phụ để đến sân tập nơi Cecil đang ở.
Vũ khí Cecil đang cầm không phải quang kiếm, mà là... một vũ khí có chỉ số cường hóa cao. Nói cách khác, vũ khí của anh ta đang phát sáng.
"Ồ? Chào Công chúa."
"Xin chào. Game này cường hóa cũng phát sáng à?"
"Không, cái này là loại khác."
"Nhìn này," nói rồi, anh ta ném hai thanh kiếm phát sáng trên tay về phía bù nhìn gỗ. Anh ta ném trượt, nhưng đó không phải là điểm chính. Thanh kiếm được ném ra đã vỡ tan và biến mất. "Hay là mình nên học kỹ năng 《Ném》 nhỉ?" Cecil vừa nói vừa quay sang phía tôi.
"Từ 【Triệu Hồi Thần Khí】... đến 【Triệu Hồi Kép】."
"Ồ... không ngờ lại là hệ triệu hồi vũ khí?"
Với 【Triệu Hồi Thần Khí】, một luồng sáng xuất hiện phía trước tay phải của Cecil, và khi anh ta thực hiện động tác rút ra từ đó, thanh kiếm vừa ném lúc nãy lại hiện ra. Rồi với 【Triệu Hồi Kép】, vật phẩm trong tay phải được nhân đôi, biến thành song kiếm.
"Cách đây không lâu tôi vừa nhận được chúc phúc từ nữ thần Sigurdriva~"
"Vậy là anh có được kỹ năng đó?"
"Đây là kỹ năng hiếm nên tôi không rõ điều kiện, nhưng chắc là vậy."
"Tôi nhận chúc phúc mà có được thêm kỹ năng nào đâu... Có vẻ nó liên quan đến chủng tộc thì phải..."
Mở khóa kỹ năng hiếm nhờ chúc phúc... hay thật đấy. Nữ thần Sigurdriva là nữ thần chiến tranh. Cecil lại là người chơi thuần chiến đấu, lại còn là hội trưởng, nên khả năng được bà ấy để mắt tới cũng cao.
"Vấn đề là nó lại được xếp vào kỹ năng chủng tộc mới đau chứ~"
"...Của Người?"
"Ừ, của Người đó."
Kỹ năng chủng tộc của Người à. Dù gọi là kỹ năng chủng tộc nhưng nó khá đặc biệt.
"Nghe nói đây là kỹ năng triệu hồi bản sao của thần khí. Viết là Triệu Hoán Cụ, đọc là Surrogate."
"《Triệu Hoán Cụ - Surrogate》 à. Vậy thì chắc chắn nó có năng lực đặc biệt rồi?"
"Giờ thì nó chỉ là một thanh kiếm trông hào nhoáng thôi. Chắc là cấp độ kỹ năng chưa đủ. Nhân tiện, thanh kiếm này là Answeller. Có vẻ là một tên gọi khác của Fragarach."
"Fragarach sao. Họ bê thẳng tên vũ khí trong thần thoại vào game luôn nhỉ."
"Trong các lựa chọn còn có cả Mistilteinn và Brionac, nhưng vấn đề là kỹ năng."
Có vẻ như anh ta chỉ được chọn một thần khí. Cecil trước giờ chỉ dùng kiếm, nên kỹ năng anh ta có là 《Thuật Kiếm Đơn》. Có sao chép được Mistilteinn thì cũng chẳng biết dùng làm gì.
"À mà nói mới nhớ, tuy là Người, nhưng có vẻ các chỉ số ẩn đã dần được làm rõ rồi đấy."
"Quả nhiên là có thật sao?"
"Các bài kiểm tra phán định có vẻ dễ hơn một chút so với các chủng tộc khác? Dễ đến mức có thể xác minh được bằng các bài thực hành."
"Hóa ra không phải là chỉ số, mà là về mặt thao tác."
Có thể hiểu là dành cho người mới chơi, nhưng nếu phán định dễ hơn thì nó mạnh một cách bình thường rồi. Nếu phán định của các bài thực hành dễ hơn, thì cũng có thể hiểu là sẽ dễ gây ra DPS cao hơn những người khác. Nếu chiến đấu bằng kỹ năng thì nên chọn Người, còn nếu muốn lấy chỉ số đè người thì chọn các chủng tộc khác chăng. Còn lấy chỉ số đè người và bị thuộc tính khắc chế thì là Phi Nhân Loại rồi.
"Cứ chờ ở Hội quán cũng chẳng có gì xảy ra, chắc tôi đi thám hiểm đây."
"Có vẻ tốt nhất là nên hoạt động vào ban ngày và chờ đợi vào ban đêm."
"Thông tin cơ bản này là do Công chúa tìm ra à?"
"Tôi đã hỏi vị tư tế lúc đến chào hỏi. Có cả một vị Đại Tư Giáo ở đó nữa."
"Nghe nói giáo đường là trung tâm của sự kiện, không biết ở thế giới này, Halloween có phải là một nghi lễ tôn giáo không?"
"Đúng vậy. Vì là lễ hội thu hoạch nên có lẽ là lễ hội dành cho thần Havensis."
Giúp đỡ thì tôi không ngại, nhưng vì đây không phải là lễ hội chính của thần Steruura, nên tôi sẽ không chủ động can thiệp. Cùng lắm chỉ đóng vai trò một người hợp tác thôi.
Để làm quen với Answeller, thanh Triệu Hoán Cụ của mình, Cecil đã quay lại đấm bù nhìn gỗ một lúc, sau đó chúng tôi cùng trở ra sảnh của Hội quán và xem bảng nhiệm vụ.
"Nhiệm vụ thì vẫn có như thường, và hoàn thành nhiệm vụ tiêu diệt cũng nhận được vé, nhưng... về mặt sự kiện thì có vẻ không đóng góp được gì nhiều nhỉ."
"Nói ngược lại, nếu muốn farm vé thì đây là lúc thích hợp nhất còn gì?"
"Bây giờ thì còn thong thả... nhưng cá nhân tôi thì chẳng có món gì đặc biệt muốn đổi cả."
"Chắc chỉ có mấy thứ liên quan đến nấu ăn thôi..."
Về cơ bản, vật phẩm chính của sự kiện là avatar, nên những người chơi chuyên nhập vai như chúng tôi không thực sự cần đến.
"Không, có lẽ avatar Ma Cà Rồng cũng được đấy chứ?"
"Nếu nghĩ rằng có thể nhận avatar miễn phí thì... cũng được nhỉ?"
"Nhưng đó là nếu anh thích phong cách đó."
Nhiệm vụ tiêu diệt thì có mục tiêu là quái vật xung quanh, quái vật trong rừng và cả quái vật trong mỏ. Chắc có thể coi Hội quán ở đây cũng không khác gì những nơi khác. Chỉ là về mặt hệ thống, phần thưởng được bổ sung thêm vé Halloween mà thôi.
"Thông tin cứ liên tục xuất hiện trên bảng tin, nhưng lại chẳng phải thông tin mấu chốt gì cả~"
"Sự kiện chỉ có 4 ngày, ngắn hơn cả đợt cắm trại, và cao trào có vẻ là vào ngày thứ 3... vậy mà lại không có chút thông tin quan trọng nào thế này."
"Làm sao bây giờ nhỉ?"
Có lẽ nên bắt đầu hành động gì đó thôi. Nếu vậy thì... phải dùng kênh chat tổ đội rồi.
"Mọi người có tìm thấy gì không?"
『Không có gì hết~?』
『Chẳng có gì đáng chú ý cả~』
『『Mọi người có vẻ bận rộn lắm!』』
"Tôi đã xem bảng nhiệm vụ, cấp độ của kẻ địch khá thấp."
Chắc là họ đang điều chỉnh cho phù hợp với nhóm người chơi đến sau. Có lẽ là để họ có thể đuổi kịp nhóm đầu tiên dù chỉ một chút. Chúng tôi đi săn cũng không có nhiều ý nghĩa.
『Vậy thì chắc đi lượn lờ tiếp thôi~』
『So với hai đứa nhỏ thì quái có yếu hơn không?』
"Khoảng cùng cấp độ hoặc thấp hơn."
『『Vậy thì thôi! Đi dạo quanh thành phố đây!』』
Tôi có vài món đồ khá muốn có, nên cũng muốn kiếm một ít vé.
Nếu phải làm thì... chắc là cái lửa trại ở quảng trường trung tâm. Nghe nói vận chuyển củi cũng nhận được vé.
"Cô đã quyết định kế hoạch tiếp theo chưa?"
"Chắc là vận chuyển củi cho lửa trại. Tôi có cảm giác với địa vị của mình, các Bất Tử khá yếu trong các sự kiện thành phố."
"Địa vị quá cao cũng phiền phức thật~"
"Ở các game khác, dù là dũng sĩ hay anh hùng thì vẫn bị sai đi làm việc vặt suốt mà..."
"Đúng là cái phần không nên thắc mắc trong game nhỉ..."
Nhờ một anh hùng đi giao hộp cơm trưa mà chồng quên, có tỉnh táo không vậy? Dù nếu xét theo tiêu chí 'mạnh' và 'đáng tin cậy' thì việc 'nhờ anh hùng' có thể là lựa chọn đúng đắn... nhưng không phải để giao cơm hộp. Nếu nghĩ bà vợ đó coi trọng chồng hơn cả anh hùng, thì đúng là một người vợ tốt. Nhưng khốn nỗi, người chơi lại ở phe anh hùng. Dù nhận được tiền và điểm kinh nghiệm làm phần thưởng nhiệm vụ, nhưng khi nghĩ rằng mình đang nhận phí giao hàng từ bà vợ, tôi lại thấy 'Giao có hộp cơm mà trả phí cao thế nhỉ'. Hay đó là phí yêu cầu vì đã nhờ một anh hùng...? Trong game này, nếu không có đoạn cắt cảnh nhận phần thưởng từ người giao nhiệm vụ, hệ thống sẽ tự trao phần thưởng. Giao diện sẽ hiển thị nhiệm vụ hoàn thành và phần thưởng được cộng vào. Cũng có trường hợp như của Lucianna, hoàn thành nhiệm vụ và nhận được chúc phúc từ thần Steruura.
"Thôi, chuyện vặt vãnh để sau, tôi sẽ đến chỗ lửa trại đây."
"Rõ. Bọn tôi chắc sẽ đi dạo loanh quanh bên ngoài thành phố..."
Tôi chia tay Cecil ở trước Hội Mạo Hiểm Giả.
Tôi sẽ tham gia vận chuyển và chất củi. Nơi chất củi là ở quảng trường trung tâm, nhưng củi cho lửa trại được cất giữ ở một nơi khác, nên phải vận chuyển từ đó đến rồi xếp lên.
Vậy nên, tôi đi về phía khu vực kho ở phía bắc.
...Tôi vừa đi ngang qua một người mặc kigurumi chim cánh cụt đang vác một khúc gỗ. Một cảnh tượng thật siêu thực... Người đó hình như dùng song kiếm, vậy chắc chỉ số Sức Mạnh cũng cao.
Ừm, người dân quản lý củi là... người kia.
"Củi vẫn còn chứ ạ?"
"Còn nhiều lắm!"
"Vậy tôi sẽ vận chuyển nhé."
"...Nặng lắm đấy? Đây là lễ hội của thần Havensis, nên đừng dùng mấy thứ liên quan đến không gian lưu trữ của thần Steruura nhé."
Tôi nhấc thử thì cũng được, nhưng một mình vận chuyển là không thể. Dù Sức Mạnh chủng tộc của tôi cao, nhưng chỉ với một kỹ năng bị động hỗ trợ sức mạnh thì không đủ.
"Coi chừng nguy hiểm xung quanh, đừng có cố quá sức đấy? Chỉ cần làm những gì cô có thể là được rồi."
"Nếu tôi nhấc lên được thì không thành vấn đề."
Tôi vốn dĩ đâu có định vác trên vai.
Nói rồi, tôi dùng các xúc tu để nâng hai đầu khúc gỗ lên. Avatar của tôi có chỉ số Sức Mạnh thấp hơn bản thể, nên không đủ sức nâng từ giữa, nhưng nâng từ hai bên thì được. Nếu vậy, chỉ cần dùng các xúc tu có chỉ số Sức Mạnh của bản thể để giữ hai đầu là có thể nhấc bổng nó lên, và với ba xúc tu là có thể vận chuyển được.
Tôi đã nghĩ vậy, nhưng triệu hồi Số Một dưới dạng pháo đài sẽ khôn ngoan hơn. Tôi để nó mọc ra xúc tu rồi chất củi lên đó. Tính toán những thứ mình muốn đổi... chắc vận chuyển năm khúc là đủ. Khi chất được bốn khúc, một xúc tu khác giơ lên làm dấu chéo, vậy là một khúc tôi phải tự... à không, triệu hồi một Skeleton ra vác đi cho xong. Điều khiển xúc tu cũng phiền phức.
"Vậy tôi mang đi đây."
"À, ừm... nhờ cô vậy."
Tôi trèo lên pháo đài... vì đang giữ theo chiều ngang nên phải nâng nó lên một chút. Hai Skeleton Số Hai và Số Ba thì cứ để chúng nó khiêng như khiêng kiệu là được.
Tôi di chuyển từ khu quản lý phía bắc đến khu lửa trại ở quảng trường trung tâm.
"Ồ, à... cách vận chuyển ấn tượng thật đấy..."
"Thật ra, đến mức tôi vận chuyển thì có cho vào không gian lưu trữ hay không cũng chẳng khác gì nhau nữa."
Vì là lễ hội của thần Havensis nên không được dùng không gian lưu trữ liên quan đến thần Steruura... tức là hòm đồ, nhưng một người có liên hệ với thần Steruura như tôi vận chuyển thì có được không nhỉ. Mà, chắc đó chỉ là lý do để ngăn người chơi dùng hòm đồ và hoàn thành mọi thứ trong nháy mắt. Bốn vị thần vốn thân thiết với nhau, nên chắc họ sẽ không nổi giận đâu. Vì tôi không bị thần phạt, nên đây chắc là vấn đề về "tâm trạng" của phía con người. ... Mà lễ hội và tín ngưỡng vốn là những thứ như vậy mà.
Vận chuyển 5 khúc gỗ được 5 vé. Xếp 5 khúc gỗ theo chỉ dẫn được thêm 5 vé nữa. Tôi chỉ việc chuyển từng khúc từ Số Một xuống là xong. Nếu có đủ chỉ số và phương tiện, đây là cách kiếm vé dễ nhất.
Tôi nhận được lời cảm ơn từ người dân và vé Halloween từ hệ thống.
Sau đó, tôi đến chỗ NPC sự kiện để đổi 8 công thức Bánh Bí Ngô và Món Hầm, cùng 2 khuôn bánh quy hình quả bí ngô.
Vụ củi gỗ này tốn thời gian hơn tôi tưởng. Vận chuyển thì không sao, nhưng công đoạn lắp ráp đã ngốn khá nhiều thời gian.
Sự kiện bắt đầu từ buổi sáng, nhưng giờ đã quá trưa, sắp đến giờ ăn xế rồi. Vậy mà vẫn chưa có thông tin gì đáng chú ý cả.
『Chẳng có gì sất~?』
『Cứ im ắng thế này thì chắc phải đợi đến tối thôi nhỉ?』
『『Chúng tôi... đã không thể mang lại... bất kỳ thành quả nào!』』
"Không biết khởi đầu của một câu chuyện kinh dị thường như thế nào nhỉ."
『Thường thì phải có chuyện gì đó xảy ra thì mới là bắt đầu thật sự chứ.』
『Phải có cái gì đó làm mồi chứ~』
"Vẫn còn một lúc nữa mới đến tối. Tôi đã đổi công thức rồi, hay là ngồi sản xuất để giết thời gian nhỉ?"
『『Bọn em đi săn đây!』』
"Đến lúc trời tối thì nhớ quay về một lần đấy."
『『Vâng ạ~』』
Nhiều người đi tìm như vậy mà chẳng có kết quả gì, có lẽ chỉ có thể chờ đợi thời gian thôi. Tôi ngồi ở phía giáo đường trong quảng trường trung tâm để sản xuất. Giá như tôi có thể làm việc này trong 《Lò Luyện Kim》 thì tốt.
Trong lúc tôi đang sản xuất, Alfu và Suke-san cũng đến tham gia. Có vẻ họ đã từ bỏ việc đi lang thang.
"Bọn tôi nghĩ thay vì chạy lung tung, thì cứ ở một chỗ để mọi người biết vị trí sẽ tốt hơn~"
"Quyết định chuyển sang thế chờ đợi."
Có vẻ họ quyết định hành động như những người hộ vệ của tôi.
Có lẽ đi thẳng đến chỗ lãnh chúa là lựa chọn đúng đắn hơn... nhưng không, vào ngày đầu tiên, ở trong thành phố sẽ tốt hơn là ở dinh thự. Như vậy khả năng có thể trực tiếp tham gia sẽ cao hơn.
Cứ thế, tôi chăm chỉ sản xuất và thời gian dần trôi.
"Yo! Đang sản xuất à?"
"Chủng tộc của chúng tôi có vẻ yếu toàn tập với các sự kiện thành phố."
"Bất Tử và Ngoại Lai Giả thì... đúng là vậy thật."
Tomo đã đến.
"Bên đó có gì mới không~?"
"Không, chẳng có gì sất."
"Biết ngay mà~"
"Chẳng có thông báo gì, chắc những người khác cũng bó tay cả rồi..."
Suke-san và Tomo đang nói chuyện, mà chắc là vậy thật.
"Trước mắt, tôi đang đánh dấu những địa điểm đáng chú ý trên bản đồ để có thể hành động hiệu quả hơn một chút khi sự kiện bắt đầu."
"Mà cậu có biết dinh thự ở phía tây nam là gì không?"
"Nghe nói đó là dinh thự của lãnh chúa cũ đấy~"
"Họ chuyển đi rồi à."
"Nghe nói họ đang dọn đồ đi từ từ."
Nếu vẫn đang trong quá trình chuyển nhà, vậy là họ mới chuyển đi gần đây. Điều đó có nghĩa là nơi đó không phải là một phế tích, mà vẫn có người ở. Hóa ra không phải là một địa điểm tâm linh thường thấy trong truyện kinh dị.
"Sugu đâu rồi?"
"Đang vận chuyển củi. Có vẻ nó quan trọng cho sự kiện."
"Lửa trại à. Tôi cũng đã vận chuyển đủ số vé cần thiết rồi, nhưng tùy vào tiến độ thì cũng có thể phụ một tay."
"Tôi nghĩ dù có để yên thì đến phút chót, người dân cũng sẽ tự tập trung lại làm thôi. Nghe nói nó là hạng mục bắt buộc mà."
Vốn dĩ đây là lễ hội do người dân tự tổ chức. Nhưng nếu xét theo góc độ game, việc người chơi tham gia xây dựng chắc chắn sẽ mang lại hiệu ứng hoặc bổ trợ nào đó so với việc để mặc nó.
Hay là nên dùng Union để hoàn thành việc xây dựng lửa trại nhỉ?
"Xin thông báo đến các đội trưởng. Có vẻ có tiến triển gì không?"
『Không có gì hết trơn.』
『Ngay cả một thứ gì đó có vẻ liên quan cũng không tìm thấy.』
『Đồng ý.』
Dù số lượng người ít hơn nhưng chắc chắn họ đã rất nỗ lực tìm kiếm, vậy mà vẫn không có gì sao. Tôi thử đề cập đến chuyện lửa trại.
『Hiện tại thứ có vẻ liên quan đến sự kiện chỉ có nhiêu đó thôi.』
『Nhưng mà cái đó, không có Sức Mạnh thì cũng vô dụng thôi.』
『Ở trong thành phố mà dùng 【Niệm Lực - Psychokinesis】 không được à?』
"A, có kỹ năng đó nữa nhỉ."
Đúng là có một phép thuật dùng chỉ số phép thuật để di chuyển đồ vật. Tuy có tốn MP nhưng vì đang ở trong thành phố nên sẽ tự hồi phục, chắc chắn có thể vận chuyển mà không gặp vấn đề gì. Tuy nhiên, việc lắp ráp đòi hỏi phải điều khiển một chút, nên nếu ai không tự tin thì chỉ nên vận chuyển thôi.
『Bên mình có vẻ ít người, nên có lẽ phải quyết định rõ ràng...』
『Vấn đề là không có manh mối nào cả, nên cũng chẳng thể lập được kế hoạch gì.』
『Hơn nữa, thành phố này lại rộng do ban đầu được thiết kế cho số lượng lớn người chơi. Hay là chúng ta chia khu vực ra và cắm chốt?』
『Đã có những chủng tộc bay được, thì phải tuần tra trên không nữa chứ!』
Đương nhiên không phải tất cả mọi người đều ở trong Union. So với tổng thể thì số lượng này rõ ràng là ít.
"Việc dạo quanh thành phố thì những người chơi ngoài Union sẽ tự làm mà không cần phải nói. Nếu vậy, lửa trại (sau khi đổi được thứ mình muốn sẽ không còn ai ngó ngàng) và các bãi săn không có lợi ích, hay nói đúng hơn là khu vực xung quanh thành phố sẽ trở nên mỏng manh hơn phải không?"
『Nếu chúng ta ghi phương châm của mình lên bảng tin, có lẽ cũng có thể phối hợp được phần nào.』
"Vậy những người có Tầm Nhìn Đêm như chúng ta sẽ mai phục ở khu vực xung quanh nhé?"
『Không, không được.』
『Tổ đội của Công chúa nên chờ trong thành phố thì tốt hơn?』
『Đúng vậy đó.』
『Vì nếu cần tiếp xúc với lãnh chúa hay Đại Tư Giáo, để Công chúa ra mặt là nhanh nhất.』
Ruzebalam, Kotatsu, Musasabi, và Cecil đồng loạt bác bỏ!
"Vậy thì... bố trí những người bay được ở bên ngoài, những người còn lại thì làm lửa trại. Sau khi xong việc thì chuyển sang tuần tra trong thành phố... có lẽ vậy."
『Khu rừng thì sao~? Nhìn từ trên cao xuống không thấy được đâu.』
"Chúng ta có đủ người để chia ra cả khu rừng không?"
『Ưm~...』
『Thành phố rộng quá, có lẽ sẽ khó khăn?』
『Chắc là khó đó~』
"Vậy thì, đội bay nên tập trung quan sát những người ra vào thành phố thì tốt hơn."
Xung quanh thành phố có một khoảng đất trống, nên chỉ cần nhờ họ quan sát khu vực đó từ trên không là đủ rồi.
『Nghe nói lửa trại sẽ được bắt đầu một chút trước khi trời tối.』
『Một người từ giáo đường sẽ thắp lửa cho lửa trại, sau đó các cư dân sẽ dùng đuốc lấy lửa mang về nhà, và châm vào các đống lửa gần nhà mình.』
『Bây giờ là... giờ ăn xế à. Không còn nhiều thời gian nữa nhỉ?』
『Nghe nói là thắp lửa bằng nghi thức, nên có lẽ sẽ bắt đầu sớm hơn nhiều đó?』
Thắp lửa bằng nghi thức à. Tôi đã tự hỏi, nếu trời mưa thì họ sẽ làm thế nào, liệu ngọn lửa có tiếp tục cháy được không.
Hay là mình thử hỏi một chút về nghi thức nhỉ? Dù sao thì giáo đường cũng ở ngay sau lưng.
Thế là tôi liền hỏi chuyện một tu nữ gần đó để thu thập thông tin.
Nghi thức được tiến hành với [Vật phẩm] Nước Thánh và [Vật phẩm] Gỗ làm chất xúc tác để thắp lên ngọn lửa thiêng... là vậy sao. Ngọn lửa đó sẽ được mồi sang các ngọn đuốc, rồi dùng chúng để thắp sáng những đống lửa trại được đặt sẵn trong thị trấn, qua đó vạch rõ ranh giới.
Nói cách khác, những khu vực được lửa chiếu sáng thì không cần phải tuần tra...? Nếu vậy thì có thể thu hẹp phạm vi đáng kể rồi. Kết hợp với thông tin nhận được từ Giám Mục Beries, có lẽ xem các khu vực có lửa là vùng an toàn cũng không sai.
Và thời gian thực hiện nghi thức cũng không quá lâu.
Tôi cảm ơn cô tu nữ rồi quay lại với công việc sản xuất, đồng thời tiếp tục xem thông tin trên kênh Union.
『Ra là vậy, đúng là có thể hiểu theo hướng đó. Nếu thế thì có vẻ sẽ sắp xếp được vị trí phần nào rồi』
『Nè, thế thì chẳng phải tụi mình toang rồi sao?』
『Đúng là trên không có thể nguy hiểm nhỉ?』
『Nhưng vì mới là ngày đầu tiên, có khi đây lại là cơ hội duy nhất đấy?』
「Giám Mục Beries có nói rằng ranh giới sẽ giao thoa vào ngày thứ ba đấy ạ.」
『Vậy nếu muốn đi thì phải là đêm nay, ngay ngày đầu tiên rồi』
Ít nhất thì ở các cổng thành sẽ có lính gác, và ở đó chắc chắn có lửa trại. Điều này có nghĩa là những người trên không sẽ phụ trách quan sát các khu vực đồng bằng bên ngoài. Còn những người trong thị trấn thì không cần để mắt đến quảng trường trung tâm hay các đại lộ. Phần đế của các đống lửa trại đã được đặt sẵn, nên chắc không cần phải canh chừng những khu vực này.
「À, Tomo này.」
「Chuyện gì?」
「Anh có nói là đang ghi chú những nơi có thể làm cột mốc vào bản đồ đúng không?」
「Ừ. Trong trường hợp này, đánh dấu những nơi có lửa trại mới là đúng à?」
「Đánh dấu từng đống lửa một thì thừa thãi quá, nên chắc chỉ cần kẻ một đường dọc theo những con phố có lửa trại thôi.」
「Giờ mà làm thì không đủ thời gian. Phải huy động cả Union à?」
「Chắc vậy... Thử hỏi xem sao?」
Nếu nhận được sự đồng tình, chắc họ sẽ làm thôi. Sau đó, tôi chỉ cần tổng hợp dữ liệu bản đồ rồi gửi cho các đội trưởng là mọi người đều sẽ nhận được.
『Hừm... Kẻ đường dọc theo những con phố có lửa trại à. Dùng màu gì đây?』
『Nên thống nhất màu thì hơn. Lửa trại thì màu đỏ hoặc cam?』
『Mang ý nghĩa vùng an toàn thì màu xanh lá cũng được chứ nhỉ』
「Vì là khu vực lửa trại nên chúng ta dùng màu cam đi.」
『Ok, chốt thế đi』
Một khi phương hướng đã được quyết định, các thành viên hành động rất nhanh. Mọi người phân chia khu vực trong thị trấn một cách tương đối, giao việc theo số thứ tự trong danh sách Union, và vai trò của tôi tạm thời kết thúc. Tomo cũng lại tiếp tục đi tuần quanh thị trấn.
Thời gian cho chiến dịch vẽ bản đồ lửa trại là trước khi nghi thức bắt đầu... thậm chí là trước cả khi các cư dân bắt đầu dựng nốt phần còn lại của giàn lửa trại trung tâm. Mục đích của chúng tôi là tự mình hoàn thành nó mà không cần đến tay cư dân, nên phải làm như vậy.
Suke-san phụ trách đăng phương hướng hoạt động của Union chúng tôi lên bảng tin. Alf-san thì vẫn đang làm nhiệm vụ hộ vệ. Cặp song sinh thì... chắc vẫn ổn thôi.
Tôi vừa hỏi Suke-san và Alf-san về vị trí của mặt trời, vừa nhìn đồng hồ trên giao diện người dùng, rồi chuyển sang chuẩn bị cho giàn lửa trại trung tâm ngay trước khi trời chạng vạng.
「Mọi người ơi, đến giờ rồi. Trời sắp tối, chúng ta chuyển sang vận chuyển gỗ thôi.」
『Nhanh thế nhỉ. Tôi sẽ gửi dữ liệu bản đồ sau khi tổng hợp xong』
『Hình như có mấy chỗ không đặt lửa trại thì phải?』
『Nếu chỗ nào cũng có thì còn gì là sự kiện nữa?』
『Cũng phải』
Ừm, đúng vậy. Tôi nghĩ những nơi như hẻm sau chắc chắn sẽ không có. Đây là một quy ước bất thành văn, đã nói đến kinh dị thành phố thì phải nhắc đến hẻm sau chứ. Nếu là trong rừng thì sẽ là những lối mòn.
Tạm thời dừng việc sản xuất lại, tôi bắt tay vào tổng hợp dữ liệu bản đồ mà các đội trưởng gửi đến. Trong lúc đó, các thành viên trong Union sẽ vận chuyển và lắp ráp gỗ cho giàn lửa trại.
Các đại lộ lớn nối từ quảng trường trung tâm đương nhiên đều có lửa trại, còn những con đường nhỏ rẽ ra từ đó thì lại không có nhiều. Có thể mặc định rằng những nơi có độ rộng đường tương đối sẽ có lửa trại... chăng?
Tôi cần mẫn sắp xếp lại các đường kẻ bị trùng lặp rồi gửi lại cho các đội trưởng. Đương nhiên, tôi cũng phân phát cho các thành viên trong đội của mình là Suke-san và những người khác.
...Trời tối rồi sao. Không biết tiến độ thế nào rồi nhỉ. Giàn lửa này lớn thật.
「Kích thước thế này rồi mà vẫn chưa xong ạ?」
『Không, nghe nói họ đang dựng lớn hơn bình thường』
「...Thế có ổn không vậy?」
『A, có lệnh ngừng vận chuyển gỗ rồi』
『Mẻ đang chở ra là cuối cùng à?』
『Đúng thế. Dựng nốt chỗ gỗ hiện có là xong』
Xem ra dù họ chất cao hơn mọi khi, nhưng có vẻ họ đã tính toán đến giới hạn dựa trên lượng gỗ dự trữ và các vấn đề có thể phát sinh khi lắp ráp. Nói cách khác, nếu chỉ có các Dị Nhân không đủ sức, cư dân sẽ tham gia dựng nhưng chỉ làm theo quy mô thông thường. Còn nếu chỉ có các Dị Nhân, khả năng cao là họ có thể tạo ra một giàn lửa hoành tráng hơn mọi khi.
Tôi vừa tiếp tục công việc sản xuất, vừa dõi theo cảnh tượng giàn lửa được dựng lên bởi sự kết hợp giữa Người Khổng Lồ và ma thuật. Giáo hội phía sau chúng tôi cũng đã bắt đầu hành động. Chắc họ sắp bắt đầu rồi. May mà giàn lửa trại đã kịp hoàn thành.
「Hửm? ...Á.」
「「Chuyện gì?」」
Vì lơ đãng chú ý đến một chuyện khác mà tôi đã chế ra [Vật phẩm] Thuốc Hồi Sinh hạng A mất rồi.
「Sự Biến Dạng Của Ranh Giới có vẻ đã bắt đầu.」
「Hô?」
「Nó được xem như cùng loại với Không Gian Phụ.」
Lưới không gian mà tôi thấy được nhờ 《Mở Rộng Nhận Thức Thời Không》 đang dao động. Vị trí và biên độ dao động đều không cố định, nên có lẽ là ngẫu nhiên chăng. Nếu có quy luật thì cũng có thể dự đoán được, nhưng việc tìm ra quy luật đó xem chừng là bất khả thi. Hay nói đúng hơn là phiền phức.
「Ồ? Trông hoành tráng thật đấy.」
「Nghe nói là do các Dị Nhân đã chung tay làm đấy ạ.」
「Ra là vậy, là họ sao. Thế thì chúng ta cũng phải làm cho thật trang trọng mới được.」
Tổng Giám Mục và Giám Mục đã xuất hiện. Theo sau là rất nhiều giáo sĩ mặc lễ phục thêu. Họ nói là sẽ dùng đến nó, nên thứ họ đang vận chuyển hẳn là Nước Thánh.
Đoàn giáo sĩ cúi đầu chào chúng tôi rồi tiến về phía giàn lửa trại.
「Chắc phải gọi cặp song sinh về thôi nhỉ.」
「Cặp song sinh sẽ bay lên trời à?」
「À... Phải làm sao đây nhỉ.」
Các cư dân cầm đuốc cũng lũ lượt kéo đến. Họ có nhiệm vụ mồi lửa sang các đống lửa trại mà.
Cư dân tập trung tại quảng trường trung tâm. Các thành viên Union thì rời khỏi quảng trường. Những người chơi nhắm đến hạng S hành động thật nhanh chóng.
「Ame, Trin, hai đứa quay lại đây đi.」
『『Vâng ạ!』』
「Trên đường về nếu gặp nhóm Fairylen-san thì cứ nhập hội với họ cũng được.」
『『Rõ ạ!』』
Thế này chắc là ổn.
Nào, sắp bắt đầu chưa nhỉ. Phần chính của sự kiện.
『Chắc mọi người quên béng rồi, nhưng lần này cũng bắt buộc phải ngủ đấy』
『…………』
『……Làm sao giờ?』
「...Phải làm sao đây. Tôi, cặp song sinh, và Primula-san chắc chắn sẽ đi ngủ.」
『Primula-chan thì chắc không sao, em ấy chuyên Mộc Công, cứ để mai rồi nhờ cũng được nhưng...』
『Mất đi mấy người có tầm nhìn đêm cũng hơi đau đấy』
Những người chơi ngoan ngoãn đi ngủ vào ban đêm trong một sự kiện có lẽ là kinh dị. ...Thật sự thì sẽ thế nào đây. Thẳng thắn mà nói, tôi cảm thấy chỉ có hai khả năng: "không có chuyện gì xảy ra" hoặc "chết trong lúc ngủ". Với tính chất của sự kiện lần này, tôi nghĩ nó sẽ thuộc vế "không có chuyện gì xảy ra", nhưng mấu chốt là "không có chuyện gì" không đồng nghĩa với "kết thúc có hậu". "Không có chuyện gì xảy ra" = "không nhận thức được vấn đề" = "có điều gì đó đang diễn ra mà mình không nhận ra". Nói cách khác, đến khi nhận ra thì đã quá muộn. Vì đã là sự kiện thì tiền đề phải là "có chuyện gì đó xảy ra". Bị tấn công khi đang ngủ trong một sự kiện thành phố... chắc là... không có đâu. Ừm, chắc vậy. Mà nếu có thật thì cũng thú vị đấy chứ.
Mà, đến giờ thì tôi vẫn sẽ đi ngủ thôi!
「Trời vẫn còn đang chạng vạng, hy vọng sẽ có chuyện gì đó xảy ra trước khi tôi đi ngủ...」
『Nếu là kinh dị thì không phải thường xảy ra vào lúc nửa đêm sao?』
「Thường thì là vậy nhỉ.」
『Mà, chuyện tới đâu hay tới đó thôi』
『Que sera, sera~』
Nghi thức bên kia vẫn đang được tiến hành một cách trang nghiêm.
Những chiếc bình chứa Nước Thánh được đặt xung quanh giàn gỗ đã dựng, các giáo sĩ đứng thành vòng tròn cầu nguyện, và Tổng Giám Mục đang niệm chú.
Theo câu thần chú và động tác của Tổng Giám Mục Edvald, Nước Thánh từ các bình tự di chuyển và thấm vào giàn gỗ. Vì tôi không thể thấy được ma lực bằng 【Ma Lực Nhãn】, nên có lẽ đây là "sức mạnh đến từ chính nghi thức".
Khi Nước Thánh trong tất cả các bình đã cạn, và sau lời cầu nguyện cuối cùng, một ngọn lửa màu xanh lục nhạt bùng lên. Lửa tự bén mà không cần mồi, có lẽ là do Nước Thánh?
Thật là một cảnh tượng fantasy. Ngọn lửa màu xanh lục, đẹp thật.
Ở thế giới thực hình như cũng có lửa màu xanh lục, nhưng cần phải đốt kim loại mới tạo ra được. Nói cách khác, bình thường thì khó mà thấy được. Cùng lắm chỉ là một khoảnh khắc trong màn pháo hoa.
Các cư dân lần lượt mồi lửa xanh từ giàn lửa trại trung tâm vào đuốc của mình, rồi mang đi thắp sáng các đống lửa trại khác.
「...Ra là vậy, đúng là nó không hề dao động. Nghĩ kỹ thì các cư dân chắc cũng không thể yên tâm được, đây là trí tuệ của tiền nhân sao. Mà, cũng không thể phủ nhận khả năng đây là một phương pháp tự vệ được các vị thần ban cho.」
「Hoặc là nghi thức do tiền nhân tạo ra, hoặc là được truyền lại thông qua các Vu nữ... chăng.」
「Cầm đuốc xin lửa rồi đi tuần có được không nhỉ?」
「...Đó có vẻ là một biện pháp an toàn, nhưng chẳng phải sẽ bỏ lỡ sự kiện sao?」
「Cũng đúng.」
Những sự kiện kiểu như tìm kiếm một đứa trẻ đi lạc khỏi nhà có lẽ sẽ có, và lúc đó thì biện pháp này có thể hữu ích, nhưng chắc cũng chỉ có vậy thôi.
『『Bọn em thấy Fairylen-san rồi!』』
「Vậy hai đứa nhập hội với họ đi.」
『『Vâng ạ』』
Cặp song sinh đã hợp류 với đội trên không rồi. Cứ giao cho họ vậy.
「Trời tối rồi kìa.」
「Màn đêm buông xuống! Thời của chúng ta tới rồi!」
Sau khi thắp lửa xong, các Tổng Giám Mục cũng rút lui. Đương nhiên, họ cũng mồi lửa vào đuốc. Tôi nghĩ có lẽ họ sẽ dùng nó để thắp sáng lò sưởi hay gì đó nhằm bảo vệ bên trong các tòa nhà.
「Ồ, Nemeseia-sama. Chúng tôi sẽ chuẩn bị sẵn phòng, nếu cần xin cứ tự nhiên sử dụng. Sẽ có người thức, ngài chỉ cần nói với họ là được.」
「Xin cảm ơn ngài, Tổng Giám Mục Edvald.」
Tôi vẫn chưa thuê nhà trọ. Dù làn sóng người chơi đầu tiên không đông, nhưng để tất cả mọi người đều có phòng trọ là điều không thể. Tôi đành xin nhận lòng tốt này vậy.
Và rồi, màn đêm buông xuống.
Tôi vừa lắng nghe tiếng gỗ cháy lách tách, vừa lơ đãng ngắm nhìn ánh lửa xanh lập lòe.
「Ừm, thật yên bình.」
「Một bộ xương được lửa chiếu rọi trong cảnh tranh tối tranh sáng, tôi nghĩ đó là cảnh kinh dị đấy.」
「Ngầu chưa!」
「Nhưng bên trong là thế này đây.」
「Thích mà còn bày đặt~」
「Ồn ào quá!」
...Vâng, thật sự rất yên bình. Dù một người không có đầu, một người thì là bộ xương.
「Thôi được rồi... cứ đứng cạnh lửa mãi cũng chẳng được gì, chúng ta đi dạo một vòng xem sao.」
「「Đi thôi」」
Chúng tôi vừa xem bản đồ vừa đi tuần quanh thị trấn.
Thế giới này về cơ bản được xây bằng đá. Có lẽ đó là kết quả của việc cân nhắc đến khả năng phòng thủ trước ma vật. Cách này cũng giúp chống hỏa hoạn tốt hơn. Vấn đề là việc khai thác đá rất vất vả... nhưng thế giới này lại có túi không gian. Dù không có những thứ như xe hơi hay máy móc hạng nặng, nhưng mỗi cá nhân lại có thể sử dụng ma thuật, còn có cả triệu hồi và thuộc ma, nên cũng có đủ thứ để thay thế rồi. Nếu phải dùng một từ để miêu tả thế giới quan của game này, thì đó là "châu Âu trung cổ". Tuy nhiên, đó chỉ là cách chúng ta gọi một thế giới mà chúng ta hình dung là "có vua chúa quý tộc sống trong thành hoặc dinh thự, có các khu phố thành thị trải rộng, xung quanh là rừng và di chuyển chủ yếu bằng xe ngựa" theo phong cách châu Âu trung cổ mà thôi. Nếu so với châu Âu trung cổ ngoài đời thực, có thể nói thế giới này phát triển hơn rất nhiều.
Mà, vì tình hình hiện tại, ngoài chúng tôi là các Dị Nhân ra thì chẳng thấy ai đi lại bên ngoài cả. Trông thật vắng vẻ. Vì là game nên bình thường kể cả ban đêm vẫn có khá nhiều cư dân đi lại. Chứ nếu cứ đêm đến là tất cả đi ngủ hết thì chúng tôi sẽ gặp khó khăn vì không thể sử dụng các cửa hàng và cơ sở vật chất được.
「Hửm, xem ra vẫn có đội tuần tra của cư dân.」
Đúng là không phải tất cả cư dân đều cố thủ trong nhà, vẫn có người đi tuần. Lính gác cổng thì chắc chắn phải có rồi, vì nếu để ma vật từ bên ngoài vào thì phiền phức lắm.
「「「Oái!?」」」
「Chào buổi tối. Các vị vất vả rồi.」
「A, à... là nhóm của Nemeseia-sama sao. Hết cả hồn...」
À... bên này tất cả đều có tầm nhìn đêm. Hơn nữa vì mục tiêu là sự kiện nên chúng tôi không giơ đuốc. Từ phía họ nhìn lại, chẳng khác nào chúng tôi đột ngột hiện ra từ bóng tối. Tôi thì không sao, Alf-san cũng tạm được, nhưng Suke-san thì chắc chắn là vấn đề. Mà cũng đúng thôi? Nói thế nào thì, tôi cũng không thể phủ nhận rằng chúng tôi thuộc phe chuyên đi hù dọa trong các bộ phim kinh dị.
「Hừm... Làm phiền người khác cũng không hay, hay là tôi dùng 【Ánh Sáng】 nhé. Giao chiến lúc này thì thật đáng thương... đương nhiên là cho bên tấn công ấy.」
「Xin lỗi nhưng nhờ cô vậy.」
Alf-san và Suke-san đều không học ma thuật hệ Quang, nên tôi sẽ dùng 【Ánh Sáng】, một tuyệt kỹ của 《Quang Ma Pháp》, để tạo ra một quả cầu ánh sáng lơ lửng trên đầu.
Sau đó, chúng tôi chào tạm biệt ba người dân.
Vâng, đương nhiên người gặp vấn đề không phải là chúng tôi, những người bị tấn công. Dù tình huống có thể thông cảm, nhưng việc một người dân tấn công "Nemeseia" mới là đại vấn đề. Phía bên kia có thể sốc đến chết mất. Thật sự tôi không hề muốn điều đó. Cảm giác tội lỗi này thật không thể chịu nổi. Việc đòn tấn công có trúng hay không không quan trọng, chỉ riêng sự thật rằng "đã tấn công" là không thể chấp nhận được. Dù có bất kỳ lý do gì đi nữa, tấn công "Vương Tộc" là phạm tội. Chắc chắn sẽ bị xử tội đại nghịch. Phương pháp duy nhất là tất cả nhân chứng đều phải ngậm miệng. "Coi như không thấy gì", "Coi như chưa từng xảy ra". Lần này có ba người dân và ba người chúng tôi, nên điều đó là có thể. Tuy nhiên, rất có thể chính người tấn công sẽ không chịu nổi cảm giác tội lỗi và suy sụp... Tự sát thì tôi cũng đành bó tay, mà vì "Nemeseia là vương tộc của thế giới bên kia", nên dù có chết đi nữa thì... thật là. Bế tắc tứ phía.
Đây là 【Ánh Sáng】 để báo hiệu sự tồn tại của chúng tôi, không phải vì bản thân mà là vì đối phương. Nếu là một vương tộc bình thường, có lẽ họ sẽ tránh làm vậy vì dễ trở thành mục tiêu. ...Mà vốn dĩ trong tình huống này họ có ra ngoài không nhỉ.
Lấy lại tinh thần, chúng tôi tiếp tục khám phá. Hy vọng sẽ có điều gì đó xảy ra.
Sau nhiều giờ đi bộ quanh thị trấn mà không có gì xảy ra.
「Mấy quán ăn vẫn mở cửa để kiếm lời từ chúng ta... cũng may nhỉ.」
「Chỉ cần nhập hàng vào ban ngày thì sau đó không cần phải ra ngoài nữa. Về phía cửa hàng, chỉ cần có khách đến thì chẳng có vấn đề gì.」
Nhờ vậy mà những người chơi có kỹ năng Nấu Ăn không phải tất bật. Mà dù vậy, có vẻ như họ vẫn phải chia giờ ra ăn vì không đủ chỗ. Bản đồ mà Tomo ghi chú cũng khá hữu ích. Anh ấy đã đánh dấu các cửa hàng bằng những biểu tượng tương ứng. Mặc định thì các cửa hàng trông khá lẫn với khung cảnh, nên nếu không phóng to thì rất khó nhận ra.
〈Thông tin đã được chia sẻ〉
「「Ồ」」
「Để xem nào...」
Đã nhìn thấy một bóng đen trông giống con mèo đen đi trong đêm. Khi đuổi theo, nó đã chạy đi và tôi bị mất dấu giữa chừng.
「Là một bé mèo. Nhắc mới nhớ, mình vẫn chưa thấy mèo trong thế giới này.」
「Mèo đen à. Nhắc đến mèo đen trong Halloween thì phải là 使魔 (tsukaima) của ma nữ chứ?」
「Nhưng ma nữ trong thế giới này là dược sư mà? Liệu có 使魔 (tsukaima) không nhỉ?」
「Ai mà biết được. Vốn dĩ đã có ma thuật điều khiển rồi còn gì?」
Thuộc ma và 使魔 (tsukaima), tôi thấy chỉ là cách gọi khác nhau mà thôi. Nếu dùng 《Triệu Hoán Thuật》 thì sẽ gọi là triệu hoán thể. Có lẽ có thể tạo ra 使魔 (tsukaima) thông qua nghi thức hay gì đó chăng. Tôi đã từng thấy một con mèo đen trong thế giới này rồi. Phải, ở tòa cổ thành trong Vực Sâu. Nó được gọi là Nyarlathotep. Nếu đó là hóa thân ba mắt rực cháy của hắn, thì chắc chắn là hắn đến đây chỉ để trêu ngươi thôi. Dù hắn có thể nhìn trộm, nhưng liệu có thể đến tận đây hay không... là điều tôi băn khoăn. Nhưng xét đến sức mạnh của họ, dù có lẳng lặng xuất hiện ở đây cũng không có gì lạ.
「Người báo cáo chỉ nhìn thấy bóng lưng thôi sao?」
「Chắc là thấy bóng lưng rồi đuổi theo nên mới để nó chạy thoát?」
「Hy vọng là nó không có ba mắt...」
「Ba mắt?」
「Ba con mắt rực cháy. Là hóa thân của Nyarl-sama đấy. Nếu bỏ qua ba con mắt đỏ rực như lửa và phần nội tâm thì đó là một bé mèo dễ thương.」
「...Nghe cứ như phủ định gần hết rồi ấy nhỉ.」
「Dù ngoại hình là mèo đi nữa, nhưng Nyarl-sama thì làm sao mà dễ thương được...」
「U-! Nya-!」
Cái mà Suke-san đang nói... à, là Nyarl-sama đó sao.
「Nếu là phiên bản đó thì có thể chấp nhận... được không nhỉ. Nếu có sự kiện hợp tác, liệu Nyarl-sama trong hình dạng đó có xuất hiện không?」
「Thẳng thắn mà nói, nếu chỉ có nhân vật đó xuất hiện thì cũng khó xử chứ?」
「Chắc chắn phải có nhân vật chính đi kèm. Nếu vậy thì Kuuhasu cũng sẽ đến thôi.」
「Nhưng mà nhân vật đó thỉnh thoảng còn biến thành robot nữa mà.」
「Thế giới này có tộc Cơ Giới rồi, không sao đâu, không sao đâu.」
Dù tôi chưa từng thấy con robot nào có kích thước đó...
Chúng tôi vừa đi vừa tán gẫu như vậy nhưng không có gì đặc biệt xảy ra. Lưới không gian thì vẫn đang dao động, nhưng không có dấu hiệu nào liên quan đến sự kiện cả.
Mà, chỉ cần một Dị Nhân nào đó gặp may là được rồi.
「Trên bảng tin có đội tìm kiếm mèo con được lập rồi kìa.」
「Ừm, cũng có thể coi là một manh mối?」
「Tôi chỉ cầu mong nó không phải là ba mắt thôi.」
Xem ra hôm nay sẽ kết thúc chỉ bằng việc đi bộ và tán gẫu mà không có gì xảy ra.
Cuối cùng, về phía tôi thì đã đến giờ đi ngủ mà không có chuyện gì xảy ra. Theo Suke-san, người đang xem bảng tin, thì vẫn chưa bắt được con mèo.
Tôi đến nhà thờ để chuẩn bị đi ngủ. Suke-san và Alf-san có vẻ sẽ tiếp tục đi tuần, nên chúng tôi tạm thời tách ra.
Thánh đường vốn mở cửa cho công chúng, dù có người dân ở đó và yên tĩnh nhưng không hề có cảm giác cô đơn. Tuy nhiên, bây giờ không có ai, sự linh thiêng được đẩy lên hàng đầu. Đã mất công đến đây, tôi cầu nguyện chúc ngủ ngon rồi được một tu nữ đang đợi sẵn dẫn đến phòng.
「Đây ạ, xin mời ngài cứ tự nhiên sử dụng.」
「Cảm ơn cô.」
Đối với dân thường, phần chính của nhà thờ là thánh đường, nhưng đối với các giáo sĩ, đây cũng là nơi ở của họ. Đương nhiên, phải có các tòa nhà để sinh hoạt và các tòa nhà để vận hành nhà thờ. Điều đó có nghĩa là họ cũng có chuẩn bị một vài phòng để tiếp khách. Căn phòng được chuẩn bị cho tôi có lẽ là phòng cao cấp nhất. ...Xét theo địa vị của tôi, hẳn là vậy.
Tôi dùng 【Tẩy Rửa (Clean)】 rồi chui vào chiếc giường lớn—dù nhỏ hơn chiếc ở ly cung—và... Ồ?
〈Thông tin đã được chia sẻ〉
Tôi nhìn nhầm sao? Quả bí ngô Jack-o'-lantern đã di chuyển!
...Bí ngô à.
Chúc ngủ ngon.