"...Chắc cũng sắp đến giờ rồi nhỉ. Di chuyển thôi."
Tôi quyết định rời thư viện để đến Inbamunto ở phía Nam. Tomo đã nhắn rằng bộ đồ bơi đã xong, và chúng tôi hẹn sẽ đi thư giãn ở bãi biển trong khu vực an toàn.
Tôi nhanh chóng bay về phía Nam, hướng thẳng đến bờ biển. Vì là game nên cũng chẳng cần đến phòng thay đồ làm gì.
"Ồ, tới rồi à."
"Cậu đến sớm thế?"
"Hôm nay tôi cũng không có kế hoạch gì khác."
Tomo đã đợi sẵn ở đó, tôi liền nhận lấy bộ đồ bơi. Trước khi mặc, tôi kiểm tra nó một lượt. Đó là một bộ bikini hai mảnh thông thường màu nước biển với họa tiết hoa trắng, đi kèm là một tấm vải mỏng màu trắng khá lớn. Với kích cỡ này, tôi không chỉ có thể quấn quanh hông mà còn buộc được ở trước ngực.
[Trang bị - Giáp] Bikini kèm Pareo
Độ hiếm: No
Chất lượng: B+
Độ bền: 140
Mô tả: Trang phục dành cho các dị nhân khi ở gần hoặc ở trong môi trường nước. Hỗ trợ bơi lội và rất nhanh khô.
Người chế tác: Dantel
《Giám Định Lv10》
DEF: Tăng nhẹ
MDEF: Tăng nhẹ
《Giám Định Lv20》
Giảm sức cản của nước: Nhỏ
Cường hóa ma pháp hệ Thủy: Nhỏ
Kháng ma pháp hệ Thủy: Nhỏ
Kháng trạng thái bất thường - Ướt sũng: Nhỏ
《Giám Định Lv30》
Kỹ năng có thể cường hóa: 《May Vá》, 《Luyện Kim》
Nguyên liệu cường hóa: Hệ thủy sinh
Xem ra 《Giám Định》 cấp 30 sẽ cho biết thông tin về việc cường hóa trang bị, dù thông tin khá là chung chung. Chỉ số bổ trợ là "nhỏ" chứ không phải "cực nhỏ" à. Cây trượng tôi thử ở chỗ Primula cũng vậy. Trang bị của tôi tuy có hiệu ứng tốt, nhưng về mặt chỉ số thì xem ra đã bắt đầu thua kém rồi. Bộ bikini này chiếm ô trang bị phần thân trên và dưới, còn cái pareo thì... ra là vậy, nó thuộc Ô Áo Choàng.
"Đúng là đồ của top đầu có khác. Mạnh thật."
"Mà giờ cũng có chỗ nào để tận dụng đồ bơi đâu. Ra biển mà mặc đồ bơi thì cũng..."
"Không phải có sông với hồ hay sao?"
"Nghe nói là ở phía Tây..."
Phía Tây về cơ bản tôi chỉ đến để bổ sung thảo dược và nước. Phía Nam hiện tại cũng chỉ để làm thủy tinh. Cả săn bắn lẫn sản xuất về cơ bản đều diễn ra ở phía Đông. Dù sao thì bãi săn cũng tùy thuộc vào cách xây dựng nhân vật của mỗi người.
Thôi thì, cứ thay đồ qua hệ thống đã. Cái pareo thì buộc trước ngực vậy.
"Ừm, đẹp đấy. Không có gì để chê cả."
"Ừ, thân hình vẫn ngon nghẻ như mọi khi nhỉ!"
"Phải không? Mà cũng chỉ là avatar thôi."
"Đừng nói thế chứ..."
Tomo thì mặc một chiếc quần short khá bình thường, kiểu quần bơi dáng trunk.
"Kiểu này lại muốn có một cái mũ rơm nhỉ."
"À, hay đấy. Nhưng mà cái đó là kỹ năng sản xuất à? Vì là mũ nên chắc thuộc hệ 《May Vá》 là được nhỉ?"
À mà phải rồi, vì diện tích da tiếp xúc với ánh nắng trực tiếp tăng lên, sát thương từ mặt trời cũng tăng theo. Coi như là một cách tốt để luyện kỹ năng cũng được.
Mặt trời tỏa nắng rực rỡ. Gió biển thổi hiu hiu, bờ biển thì tuyệt đẹp với làn nước trong vắt. Rong biển khẽ đung đưa, những đàn cá thì thong dong bơi lội.
"Thế giới này quả nhiên là đẹp thật."
"Công nhận... Chạy ngược chạy xuôi để đi săn cũng vui, nhưng thỉnh thoảng thư giãn thế này cũng không tệ."
Mà, chỉ cần liếc mắt ra ngoài khu vực an toàn một chút là lại thấy cảnh chém giết đằng đằng sát khí. Bận tâm đến chuyện đó là mình thua rồi.
"Rồi, đi bơi chút nào."
Nhiệt độ nước vừa phải. Bị cậu ta tạt nước theo đúng kịch bản, tôi im lặng dùng chân tung một cú phản đòn ngoạn mục.
"Pha này ác thật."
"Cậu nghĩ mấy chị em nhà tôi sẽ làm thế à?"
"...Không nghĩ vậy chút nào."
Với Tomo thì tôi chẳng cần phải khách sáo làm gì. Phải tận hưởng biển cả trong game, điều mà ngoài đời tôi chẳng bao giờ muốn làm. Chúng tôi bơi lội, rồi lại nghịch cát. Độ no của Tomo giảm nên chúng tôi nghỉ giải lao. Tôi đã chuẩn bị sẵn đồ ăn nên cả hai quyết định ngồi thư giãn trên bãi cát.
Trong lúc bơi, kỹ năng 《Bơi Lội》 đã được mở khóa, nhưng chắc tôi không cần lấy nó đâu.
"Không có ai đến phá đám như mình nghĩ nhỉ... Ừm, ngon lắm."
"Lina thì hình như đang mải mê đi săn rồi."
"Lina thì biết điều mà. Ý tôi là mấy gã người chơi khác ấy."
"Ra là vậy."
Trong lúc chúng tôi đang vừa ăn vừa tán gẫu những chuyện không đâu, một tiếng đàn "polong polong" vang lên từ phía sau.
"Tuổi trẻ phơi phới nhỉ..."
"Anh làm gì ở đây vậy... Norbert... Đúng là không ngờ tới anh đấy."
"Tình cờ thấy thôi? Nên nghĩ là phải ghé vào trêu một chút cho phải phép chứ..."
"Cái phép tắc quái quỷ gì thế..."
"Được chiêm ngưỡng cảnh đẹp rồi, kẻ phá đám này xin đi đây. Bổ mắt, bổ mắt quá."
Anh ta vừa đàn "polong polong" vừa bước đi. Có vẻ như anh ta chỉ đến đây cho vui thôi...
"Nhắc đến bổ mắt, Dantel có nhờ tôi xin vài tấm SS đấy."
"Nếu đã chụp thì phải chụp cho ra tấm ra món."
"Hừm... Sắp hoàng hôn rồi. Chụp cảnh mặt trời lặn, hay là đợi đến lúc trăng lên luôn?"
"Đằng nào đợi cũng tới mà, chụp cả hai đi."
"Vậy cũng được."
Ăn xong, chúng tôi lại xuống biển chơi và hoàng hôn dần buông. Bầu trời nhuốm màu đỏ rực, mặt nước phản chiếu sắc trời cũng thay đổi theo, tạo nên một không khí khác hẳn. Nào, đến giờ chụp ảnh rồi.
"Thế nào?"
"...Có gì đó không đúng. Lần này từ phía bên kia đi."
"Chụp đây."
Nếu là bị người khác chụp trộm thì thôi, đằng này đã tự mình chụp thì đương nhiên phải khó tính một chút. Tôi liên tục thay đổi vị trí, góc độ, tư thế cho đến khi có được tấm ảnh ưng ý.
"Sắp tối rồi kìa..."
"Ưm... Tôi thích tấm này hơn."
"Hừm. Vậy lấy tấm đó đi."
Trong lúc xem lại, những tấm không vừa ý đều bị xóa hết. Khi trời tối hẳn, chúng tôi bắt đầu chọn lọc kỹ càng từ những tấm đã lựa ra để lưu lại. Mặt nước gợn sóng phản chiếu ánh trăng, biến khung cảnh trở nên huyền ảo. Nếu như ánh mặt trời mang lại cảm giác ấm áp, thì ánh trăng lại tôn lên vẻ tĩnh lặng, trang nghiêm. Cư dân trong game về cơ bản đều đã đi ngủ vào ban đêm, chỉ còn lại tiếng sóng vỗ và mặt nước lấp lánh dưới ánh trăng.
"Cứ mải mê chạy khắp nơi đi săn là không nhận ra những cảnh đẹp thế này đâu..."
"Một kiểu chơi chỉ đi chụp SS khắp nơi có khi cũng hay đấy chứ..."
Không thể nào không tận dụng không khí này được. Theo hướng huyền ảo... thì bộ váy thường ngày của tôi có vẻ hợp hơn là đồ bơi. ...Thôi thì chụp cả hai. Vì Tomo nói hôm nay không có kế hoạch gì khác, nên tôi sẽ bắt cậu ta đi cùng cho đến hết buổi.
"Cái này tôi muốn dùng làm hình nền luôn đấy? Còn đồ bơi thì chắc là tấm này. Đơn giản là nhất."
Bức ảnh tôi mặc váy dạ hội có biểu cảm u sầu, tay trái đặt lên ngực, tay phải chìa ra. Trên lòng bàn tay phải chìa ra ấy là vầng trăng. Bức ảnh mặc đồ bơi thì tôi ngồi trên mỏm đá, chỉ đơn thuần ngắm trăng.
"Nếu có gì để chê, thì chỉ tiếc là màu của bộ váy..."
"Chính vì thế mới hay chứ? Nhìn mà muốn đăng lên diễn đàn ghê."
"À mà, hình như có một cái thread cá nhân về tôi thì phải?"
"Cô phát hiện ra rồi à... Cái thread 'Hội trông chừng Công chúa'..."
"Tôi có cảm giác không nên xem nên cũng chưa vào đọc."
"Mà, đó cũng không phải là thread để chính chủ vào xem... Mấy người trong đó giống như fan cuồng idol vậy đó. Kiểu như đội cận vệ, hay là hội những người hâm mộ..."
"...Nếu họ không gây phiền phức cho những người chơi khác thì được thôi. Miễn là không ai bị làm phiền thì tôi cũng không có gì để nói."
"Cô vẫn khoan dung như mọi khi nhỉ."
"Miễn là họ vui vẻ mà không làm phiền ai thì đó là tự do của họ. À mà, ảnh đồ bơi thì chỉ gửi cho người quen thôi. Còn tấm mặc váy này... chắc đăng lên diễn đàn cũng không có vấn đề gì."
"Nếu đăng thì nên đăng vào cái thread cá nhân đã biến thành fan club của cô ấy. Đăng vào mục trò chuyện phiếm cũng chẳng để làm gì."
"Cậu gửi cho tôi, Lina, với cả Dantel nhé."
"Ok luôn."
Phải gửi cho cả Lina nữa, nếu không con bé chắc chắn sẽ dỗi.
Còn cái thread cá nhân kia... tôi sẽ mặc kệ nó, trừ khi có vấn đề gì xảy ra khiến tôi buộc phải ra mặt. Theo lời Tomo thì dân trí trong đó cũng tốt, nên hiện tại có vẻ không có vấn đề gì. Thế là tốt rồi. Mà không, hay là tôi tự mình viết một bài vào đó thì tốt hơn nhỉ. SS cũng tự mình đăng lên luôn.
"『Miễn là mọi người vui vẻ mà không làm phiền ai, tôi không có ý kiến gì. Ngược lại, nếu có vấn đề gì xảy ra khiến tôi buộc phải can thiệp, thì hãy coi như thread này sẽ bị xóa sổ』... Vậy là, thread đã được chính chủ công nhận."
"Mấy chuyện này cứ quyết định ngay từ đầu cho nó dễ. Nếu tôi báo cáo với vận hành về thread của chính mình thì chắc chắn nó sẽ bị dẹp. Một khi có người không liên quan bị ảnh hưởng, thì tôi, với tư cách là biểu tượng của thread, cũng sẽ bị vạ lây. Đến lúc đó thì cái fan club này cũng coi như xong."
"Ừm, cũng đúng. Người nổi tiếng thật là khổ."
"Thay vì để đến lúc biết chuyện rồi mới cuống cuồng lên, thì cứ làm thế này ngay từ đầu còn hơn."
Nếu có vấn đề mà tôi làm lơ, thể nào cũng bị nói là vô trách nhiệm cho xem. Dù tôi đâu có bảo họ lập ra nó. Thật là vô lý.
"Ồ... Chính chủ xuất hiện lại còn kèm SS, thread đang sôi sùng sục vì được tiếp thêm nhiên liệu kìa."
"Hửm...? Bình luận này là của Ellie và Abby thì phải..."
Thôi... kệ đi. Đừng nghĩ nữa. Hửm?
"Doumo, Tomo-san. Musasabi desu."
"A, doumo, Musasabi-san. Tomo desu."
"Để ta tiễn ngươi một đoạn! Yaaargh!"
"Whoaaaa!?"
Một cuộc rượt đuổi giữa Tomo và Musasabi đã bắt đầu. Vì đây là khu vực an toàn nên cũng chẳng có chuyện gì xảy ra, nhưng... họ có vẻ đang chiến đấu khá nghiêm túc đấy chứ?
"Điều gì đã khiến cậu ta phải làm đến mức đó cơ chứ..."
"Tội lỗi, tội lỗi quá..."
Polong polong...
Norbert lại quay lại rồi. Anh ta đang đi đúng theo con đường của một lãng tử rồi.
"Thấy Musasabi chạy qua nên tôi đoán là sắp có trò vui để xem."
"Ra là vậy à?"
"Hiện tại biển chỉ có ở đây thôi mà. Dù không biết ảnh được chụp lúc nào, nhưng cứ nghĩ biết đâu đến bây giờ thì sẽ gặp... ai dè lại thấy đang mặc đồ bơi thật? Thế là thành ra thế này đấy."
"Dám độc chiếm cảnh Công chúa mặc đồ bơi, tội đáng muôn chết! Hãy thanh thản ra đi!"
"Này, cậu là bạn tôi mà! Cậu cũng sẽ được nhận SS đồ bơi thôi!?"
"...Thật không vậy?"
"Dừng lại nhanh thật."
"Mà, chuyện thường thôi."
Musasabi đã chịu ngồi yên, nên chúng tôi lại tiếp tục thong thả ngắm trăng. Tuy không có hoa, nhưng ngắm trăng bên bờ biển cũng có cái hay của nó.
"Còn 3 ngày nữa là đến sự kiện rồi nhỉ!"
"Ừ nhỉ. Chuẩn bị xong cả rồi."
"Sinh tồn trên đảo hoang, nghe thôi đã thấy hóng rồi."
"Trước hết chắc là phải tìm thức ăn và chỗ ngủ đã. Tụi tôi thì chỉ cần chỗ ngủ thôi."
"PT của tôi không có ai biết nấu ăn hết..."
"Bên này cũng không có."
"Bên tôi cũng vậy..."
"Chắc chỉ có nước gặm tạm mấy loại quả dại trên cây thôi."
"""Bọn này biết thừa là có độc rồi!"""
Chắc là sẽ có loại ăn được và loại là bẫy... Nếu không thì còn gì thú vị nữa. Nhưng mà, chẳng phải dùng 《Giám Định》 là biết sao?
"《Giám Định》 tuy tiện lợi nhưng không phải là tuyệt đối đâu..."
"Có những vật phẩm có thiết lập ít người biết đến, không thuộc kiến thức thông thường... Nếu đó là dược thảo mà không có kỹ năng hệ 《Pha Chế》 thì sẽ không hiện thông tin chi tiết."
"Hay như thịt quái vật, nếu không biết là có thể ăn được thì sẽ không rớt ra nếu không có kỹ năng 《Nấu Ăn》."
"Ra là vậy. Theo một nghĩa nào đó thì là phân chia vai trò à..."
"Cấp độ kỹ năng chắc cũng có ảnh hưởng nữa."
Chúng tôi thong thả thư giãn trên bãi biển về đêm. Ồ, có người đang câu cá kìa. Hải sản à. Nướng muối cũng ngon, mà làm sashimi cũng tuyệt. Món áp chảo cũng được nhỉ. Mấy loại sò hến cũng ngon nữa. Sau khi nói chuyện một lúc, Musasabi và Norbert đã quay về thị trấn.
"PT của Tomo dạo này thế nào rồi?"
"Bọn tôi đang tham gia ở khu vực Tây Bắc, cũng khá vất vả."
"Tây Bắc à. Meade có nói là trạng thái bất lợi ở đó kinh khủng lắm."
"Thỉnh thoảng chúng tôi vẫn trao đổi thông tin với nhau, còn lại thì các PT cứ tự lực cánh sinh thôi."
"Vậy à. Phía Đông đường đi có vẻ dễ nhưng chỉ số của quái vật lại khá cao."
"Dùng chim hay ngựa để chạy thoát có vẻ là bất khả thi. Phía Đông mà thực lực không đủ thì khá là vất vả."
Vẫn là đám quái vật hệ động vật như khu rừng phía Đông Thị Trấn Khởi Đầu. Máu trâu, khó giết. Cùng một cấp độ nhưng quái hệ côn trùng và hệ động vật lại khác nhau một trời một vực, nên bãi săn sẽ thay đổi tùy theo cách xây dựng nhân vật.
"Phía Bắc thì đến khu vực thứ ba vẫn còn dễ, nhưng từ đó trở đi chúng bắt đầu dùng ma pháp hệ Hỏa và Thổ, nếu cứ cắm đầu chạy thẳng có khi sẽ chết."
"Là mấy con rùa thì phải."
"Đúng rồi. Mấy con phòng thủ cao nhưng chậm chạp đó lại bắt đầu dùng phép. Nghe nói nếu muốn đánh thì áp sát sẽ dễ hơn."
Có vẻ như trên diễn đàn, mọi người đã thống nhất theo hướng... tích cực chia sẻ thông tin về các khu vực có thị trấn, còn các khu vực xa xôi hẻo lánh thì khuyến khích giữ bí mật. Nếu muốn tận hưởng cảm giác phiêu lưu thì cứ đi từ các tuyến đường có thị trấn đến những vùng đất chưa được khai phá. Theo điều tra, càng đi xa khỏi các tuyến đường có thị trấn thì khu vực an toàn càng giảm đi đáng kể. Mà, đó là vùng đất chưa khai phá mà, làm sao có chuyện an toàn được đảm bảo chứ.
Theo một cách nào đó, sự kiện sinh tồn lần này chính là một bài hướng dẫn để rời khỏi các tuyến đường có thị trấn. Nghe nói trong khu vực sự kiện sẽ không có khu vực an toàn. Phải dựng cứ điểm, cắt cử người canh gác rồi thay phiên nhau à? Các PT ít người sẽ gặp khá nhiều rủi ro đây.
"Thôi, cũng đến lúc về rồi."
"Đã giờ này rồi à. Thời gian trôi nhanh thật."
"Cũng gần 5 tiếng rồi còn gì."
Cảm giác như tôi đã tốn khá nhiều thời gian vào việc chụp ảnh, nhưng mà thôi kệ. Tôi thay lại bộ trang bị thường ngày rồi quay về thị trấn. Hay là đọc sách tiếp nhỉ? Sắp lên được kỹ năng bậc hai rồi.
"Vậy, hẹn gặp lại nhé!"
"Ừ, cậu cũng vất vả rồi."
Chúng tôi chia tay nhau ở cổng dịch chuyển của Inbamunto. Tôi bay về Thị Trấn Khởi Đầu rồi đến thư viện.
〈《Ngôn Ngữ Học》 đã đạt cấp 30. Nhận được『2』điểm kỹ năng.〉 〈Vì 《Ngôn Ngữ Học》 đã đạt đến giới hạn tăng trưởng, 《Ma Pháp Ngôn Ngữ Học》 đã được mở khóa.〉
《Ma Pháp Ngôn Ngữ Học》 Ma đạo ngôn ngữ được sử dụng trong các ma pháp trận mà nhân loại vẫn đang nghiên cứu. Vẫn còn rất nhiều bí ẩn. Người ta đang dốc sức giải mã với niềm tin rằng nếu thành công, họ không chỉ có thể tùy chỉnh mà còn tạo ra được ma pháp hoàn toàn mới.
Tốn 6 SP à. Đương nhiên là phải học rồi.
〈Đã học 《Ma Pháp Ngôn Ngữ Học》. Magic Customize đã được mở khóa.〉
Hừm... Trợ giúp... Trợ giúp...
※ Magic Customize
Cho phép người chơi quyết định phương hướng phát triển cho từng loại ma pháp theo sở thích cá nhân.
Sau khi thiết lập phương hướng, bằng việc sử dụng ma pháp trong chiến đấu, nó sẽ dần thay đổi để phù hợp hơn với tư duy và phong cách chiến đấu của người chơi.
Nếu kiên trì sử dụng đến mức sự khác biệt trở nên rõ rệt, chắc chắn sẽ gây ấn tượng mạnh mẽ cho bất kỳ ai nhìn thấy.
Có thể thay đổi tùy chỉnh bất cứ lúc nào ngoài chiến đấu.
Đây là một hệ thống cho phép người chơi tối ưu hóa ma pháp của mình thông qua việc thử nghiệm thực tế trong chiến đấu. Hừm... Mức độ thay đổi sẽ phụ thuộc vào... cấp của 《Ma Pháp Ngôn Ngữ Học》 chăng. Nếu có chỉ số nào liên quan thì chắc là Trí Lực.
Vấn đề cốt lõi là các phương hướng tùy chỉnh... có 4 loại là 『Nhất Kích』, 『Đa Kích』, 『Tiết Kiệm』 và 『Đặc Thù』. Mỗi loại sẽ tập trung vào sát thương, thời gian hồi chiêu, MP tiêu thụ và hiệu ứng phụ. Đối với ma pháp phòng thủ, các mục có khác đi nhưng về cơ bản nội dung vẫn tương tự. Nói cách khác, đây là phiên bản ma pháp của tùy chỉnh Kỹ năng và Tuyệt kỹ à. Ưu tiên nâng 《Ngôn Ngữ Học》, kỹ năng không thể luyện trong sự kiện sinh tồn, quả là một quyết định đúng đắn. Cảm ơn Vua Chó con.
Được rồi, phải thiết lập phương hướng ngay thôi.
Nhất Kích: Tăng cường sát thương, hiệu quả chính.
Heal, Enchant, Lance, Resist, Explosion.
Đa Kích: Giảm thời gian hồi chiêu, tái sử dụng nhanh hơn.
Arrow, Burst.
Tiết Kiệm: Giảm MP tiêu thụ.
Shot.
Đặc Thù: Tăng cường hiệu ứng phụ.
Ball, Night Vision, Magic Missile.
Chắc là thế này nhỉ? Điều tôi băn khoăn nhất là loại Đặc Thù. Với ma pháp tấn công, nó tập trung vào hiệu ứng đi kèm. Với ma pháp phòng thủ thì là hiệu ứng phụ. Tôi đoán nó sẽ cường hóa hiệu ứng choáng của hệ Ball, kéo dài thời gian hiệu lực của Night Vision, và tăng khả năng truy đuổi của Magic Missile... Hy vọng là vậy nên tôi đã chọn loại Đặc Thù.
Còn lại là... phương hướng cho 《Tử Linh Bí Thuật》 và 《Không Gian Ma Pháp》.
Nhất Kích: Tăng cường sát thương, hiệu quả chính.
Life Assignment, Gravitas.
Đa Kích: Giảm thời gian hồi chiêu, tái sử dụng nhanh hơn.
Force to Convert.
Tiết Kiệm: Giảm MP tiêu thụ.
Mở rộng Inventory, Raum Escudo, Raum Sphere.
Đặc Thù: Tăng cường hiệu ứng phụ.
Necromancy, Poison Proad, 【Da Medusa】.
Chắc là vậy thôi. Mấy thứ như 【Nghi Thức Hắc Ám】 hay 【Triệu Hồi Tử Linh】 thì không tùy chỉnh được. Các kỹ năng thuộc hệ 《Kỹ Năng Ma Pháp》 cũng không thể. 【Da Medusa】 là kỹ năng tôi học được ở cấp 25 của 《Tử Linh Bí Thuật》. Đây là một ma pháp hỗ trợ có thể chọn mục tiêu, tác dụng lên đồng minh. Trong một khoảng thời gian nhất định, khi nhận sát thương cận chiến, có một tỷ lệ nhất định khiến đối phương bị cứng người. Hy vọng loại Đặc Thù sẽ giúp tăng tỷ lệ và thời gian hiệu lực...
Còn về 《Không Gian Ma Pháp》 thì... hết nói nổi rồi. Ngoại trừ hiệu ứng trọng lực của 【Gravitas】, tất cả còn lại đều phải chọn Tiết Kiệm. Chi phí của mấy đứa này nặng quá, không dùng nổi...
Không giống như tùy chỉnh Tuyệt kỹ, hiệu quả của cái này có vẻ không đến ngay lập tức. Hy vọng là nó sẽ phát huy tác dụng...
Được rồi, sắp đến giờ ăn tối rồi thì phải. Sau khi ăn tối và làm xong mấy việc lặt vặt, tôi sẽ đến chỗ sư phụ... nhưng trước đó phải ghé qua Hội Mạo Hiểm Giả đã.
Để xem... hừm, có lẽ nên mua ngay lúc này. Tôi mua 4 viên ma thạch của quái vật cỡ trung. Rời Hội, tôi dùng 【Gia Công Ma Thạch】 rồi đến 【Luyện Thành Ma Thạch】 để tạo ra một viên Ma Thạch Cực Đại.
Và rồi tôi đến chỗ sư phụ.
"Chào sư phụ."
"Là cô à."
"Con mang Ma Thạch Cực Đại đến ạ."
"Hô... Muốn làm không?"
"Làm phiền sư phụ ạ."
"Vậy thì đợi đi."
Tôi đưa viên Ma Thạch Cực Đại vừa tạo cho bà. Đúng là một tiệm tạp hóa, mặt hàng thật đa dạng... Từ thuốc cảm, Potion, cho đến dây thừng, cuốc chim, xẻng, ruy băng các loại.
"Đây là cái Lõi Mở Rộng cuối cùng đây."
"Con cảm ơn sư phụ."
"Đỡ tốn công quá cũng hơi chán, nhưng có một đứa đệ tử giỏi giang cũng là chuyện tốt."
"Chỉ riêng công thức cơ bản và thông tin về thao tác ma lực thôi đã là rất quý giá rồi ạ."
"Tu luyện bình thường là phải ăn ở tại chỗ cả năm trời đấy. Dị nhân các cô trưởng thành nhanh thật."
"À phải rồi, bộ 《Luyện Kim》 không có loại trung cấp hay cao cấp ạ?"
"Không có. Luyện thành trận đã có đủ cả rồi. Phần còn lại là tùy thuộc vào kiến thức và tay nghề thôi."
Nghĩ lại thì, 《Luyện Kim》 có vốn đầu tư vào bộ dụng cụ khá thấp nhỉ? Bù lại thì việc kiếm được Lõi Mở Rộng luyện thành trận lại khá là... chua. Lõi Mở Rộng dùng để gỡ bỏ giới hạn chất lượng, vậy có nghĩa là nếu chỉ chế tạo vật phẩm thông thường thì không có vấn đề gì...
"Phải rồi, cô làm được thuốc cảm chứ?"
"Dạ dĩ nhiên là được ạ. Sư phụ đã dạy con rồi mà."
"Sắp vào mùa dễ bị bệnh rồi. Phụ ta một tay đi."
〈Nhiệm vụ『Cập Nhật Hàng Dự Trữ』đã được kích hoạt.〉
『Cập Nhật Hàng Dự Trữ』
Thuốc dự phòng thì phải luôn có sẵn. Cần phải chuẩn bị thuốc men liên tục.
Hãy chế tạo Thuốc có vị và nộp chúng. Phần thưởng sẽ thay đổi tùy theo số lượng nộp.
Người ủy thác: Meghan
Phần thưởng: Tăng độ hảo cảm của các cư dân sống tại Thị Trấn Khởi Đầu.
"Hạn chót là khi nào ạ?"
"Chỉ cần làm đủ số lượng trong vòng 28 ngày là được. Cũng không phải chuyện gì gấp gáp cả."
Hạn chót đã được thêm vào mục nhiệm vụ. Chi phí nguyên liệu sẽ được trả theo một mức cố định khi nộp sản phẩm, nên tôi không cần phải lo về chuyện đó. Vì đây là hàng dự trữ của thị trấn nên chắc là mấy vị tai to mặt lớn sẽ chi trả. Có thể hiểu là tôi đã được tin tưởng đến mức được giao phó việc dự trữ hàng hóa. Độ hảo cảm là điều kiện để kích hoạt nhiệm vụ cũng không có gì là lạ.
Tôi nhận được một vật trông giống như giấy chứng nhận. Bà dặn hãy xuất trình nó khi mua nguyên liệu. Chắc là để chống gian lận hay gì đó. Hay là tranh thủ đến Breiyurlich ở phía Tây rồi chế thuốc đến lúc đi ngủ luôn nhỉ.
"Vậy con sẽ mang đến sau khi làm xong ạ."
"Nhớ làm toàn bộ ở chất lượng C đấy."
"Con hiểu rồi ạ."
Tôi rời khỏi tiệm của sư phụ, dùng tượng trung tâm để bay sang phía Tây, rồi hướng đến cửa hàng dược thảo.
"Chào mừng quý khách."
"Cho tôi hoa cơm cháy, nghệ, húng quế, quế, hoa nhài và bồ công anh."
"Cô là dược sĩ à?"
"Không, tôi là nhà luyện kim. Meghan nhờ tôi phụ giúp việc chuẩn bị hàng dự trữ."
"Cái này là... ra là vậy, sắp bắt đầu đợt cập nhật rồi nhỉ. Chúng tôi đã chuẩn bị sẵn cả rồi, xin cô vui lòng chờ một chút."
Thuốc cảm thông thường dùng ô liu, chỉ có loại đó là phải qua phía Nam... Thôi kệ vậy.
"Đã để cô phải chờ. Mong cô giúp đỡ nhé."
"Vâng, vậy tôi xin phép."
"Cảm ơn quý khách."
Đã cất công đến phía Tây, tôi tranh thủ ra giếng lấy nước để bổ sung. Dù gì thì cũng dùng đến nó suốt. Thôi thì, cứ chăm chỉ làm thuốc, đến giờ thì đi ngủ vậy.