Trời tối đen, cơ thể cũng không cử động được. Có vẻ như tôi đã ở trên một bãi biển nào đó rồi, nhưng bộ đếm thời gian cho đến khi tỉnh lại vẫn đang chạy, nên chỉ còn cách chờ đợi mà thôi.
"Ồ, tìm thấy Công chúa rồi. Đánh thức được không đây?"
Alfu đã dậy rồi nhỉ. Tôi thì sắp rồi.
"Hừm, chỉ gọi không thì không có tác dụng à? Thử lay xem sao."
Bị lay qua lay lại, bộ đếm còn lại vài giây cuối đã kết thúc, và tôi đã tỉnh dậy được.
"Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng. Chỉ nói không thì bộ đếm không thay đổi gì đâu."
"Phải lay mới được à. Tạm thời thì đúng là mãn nhãn thật, nhưng cô dùng 【Tẩy Rửa】 đi."
À, ra là quần áo bị ướt và dính sát vào người. Còn dính cả cát nữa, tôi nên dùng 《Tẩy Rửa》 để làm sạch.
"Hừm… Phụ thuộc vào chỉ số à? Xét theo trang bị thì là STR… không, VIT chăng? Tạm thời trong trường hợp này… nên đánh thức những người chơi nữ trước thì hơn nhỉ. Cứ làm vậy đi."
Hừm? Đúng là những người mặc trang bị nặng tỉnh dậy nhanh hơn thật. Nếu tốc độ tỉnh lại phụ thuộc vào chỉ số… thì chắc là chỉ số Thể Lực rồi. Dù Alfu không đánh thức tôi thì cũng chỉ khoảng 4 giây nữa là tôi tự dậy được. Sức Mạnh của tôi thì gần như bằng không, nhưng Thể Lực lại cao.
Tạm thời cứ đánh thức những người chơi nữ trước vậy. À không, có lẽ chỉ dùng 《Tẩy Rửa》 lên họ là cách làm đúng đắn nhất. Hay là đánh thức vài người đầu tiên để họ phụ giúp nhỉ.
"A, Suke-san ở đây à."
Một bộ xương kim loại đang nằm trên bãi cát trắng. Đúng là cảnh tượng kinh dị. Dù sao thì màu kim loại vẫn đỡ hơn là màu trắng của xương thường.
"Không có phản hồi... chỉ là một cái xác không hơn không kém..."
"‘Vì là xương nên đúng là một cái xác theo nghĩa đen luôn...’"
…Anh ta còn không thể phản ứng được. Mà thôi, mọi người xung quanh có vẻ thấy buồn cười nên cho qua vậy. Giờ thì, không đùa nữa, đi đánh thức anh ta thôi.
"Chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng! Cái bộ đếm thời gian dài kinh khủng."
"Tôi nghĩ là nó phụ thuộc vào chỉ số Thể Lực. Tức là Suke-san vẫn còn khá hơn nhiều người đấy."
"Dù thuộc loại thấp trong số các Bất Tử, nhưng vẫn cao hơn những người khác à."
Số người có thể cử động được ngày càng tăng lên do tự tỉnh hoặc được người khác đánh thức, chắc chẳng mấy chốc mà tất cả mọi người sẽ dậy thôi. Ồ? Kia là… Tôi lay cô ấy dậy.
"Meade cũng đi cùng chuyến tàu à."
"À, Công chúa. Cảm ơn đã giúp."
"Chủng tộc Yêu Tinh có Thể Lực thấp mà… Cô có thấy người quen nào khác không?"
"Fairylen cũng ở đây thì phải, nhưng…"
"Tôi vẫn chưa thấy cô ấy. …Tìm một người thuộc chủng Yêu tinh chắc khó lắm nhỉ?"
"Đúng vậy. Thể Lực của cô ấy chắc cũng thấp lắm."
"…Xin lỗi mọi người. Fairylen chắc đang ở đâu đó quanh đây. Mọi người có thể tìm giúp tôi được không?"
Chỉ mong là cô ấy không bị ai giẫm phải, tất cả chúng tôi bắt đầu tìm kiếm.
"Thấy chưa?"
"Chưa thấy đâu!"
"Hử? Kia không phải là một con Salamander sao?"
"Ồ, thấy rồi!"
"Uahahaha! Cứu tôi rồi! 30 phút là quá lâu đấy, nhà phát hành ơi! Chắc là họ thiết kế để người chơi phải được đánh thức rồi!"
Vì chủng Yêu tinh rất nhỏ nên chúng tôi đã mất kha khá thời gian. Những người khác dường như cũng đã được đánh thức.
"Chắc mọi người đều tỉnh cả rồi, sau đây chúng ta tự do hành động nhỉ?"
"Mọi người sẽ tự làm việc của mình thôi. Còn chúng ta thì sao?"
"Cái minimap này thuộc loại chỉ hiển thị những nơi đã đi qua à."
"Tớ bay một vòng là xong hết à?"
Hừm… để Fairylen bay đi cũng được, nhưng rủi ro hơi cao. Vì có giới hạn số lần chết nên tốt nhất là nên tránh việc này. Chức năng chia sẻ bản đồ thì có… vậy thì…
"Fairylen hãy bay dọc theo bờ biển để cập nhật thông tin lên diễn đàn. Bản đồ thì cứ để thuộc hạ của tôi và Suke-san lo."
"À, cứ làm vậy đi."
"Okie! Vậy tớ đi ngay đây!"
Sau khi tiễn Fairylen bay đi, tôi mở giao diện 《Tử Linh Bí Thuật》. Chi phí thấp… tốc độ bay cao… chắc là hệ Ưng rồi. Tôi nên thiết lập các kỹ năng chuyên về trinh sát từ trên cao rồi lưu lại thành một mẫu. Gồm những kỹ năng như 《Cảm Nhận》, 《Khán Phá》, và 《Ưng Nhãn》 để tăng cường thị lực.
"Số Một, đi trinh sát. Chỉ cần nắm được tình hình sơ bộ của hòn đảo này là được, hãy bay một vòng trên trời rồi quay về."
"Cạch"
"À, mà nhân tiện, khi còn là Skeleton, có bị phạt khi mặc giáp không?"
"Cạch"
"…Chỉ là sai số thôi à?"
"Cạch cạch"
"Vậy tôi nên tháo ra…"
Có thể trang bị nhưng lại bị phạt, đúng là một cái bẫy nhỏ nhặt của nhà phát hành… Tạm thời cứ tháo giáp ra và để nó đi trinh sát.
"Vậy thì, Số Một, trông cậy vào ngươi. Nếu gặp kẻ địch không thể thắng nổi thì hãy bỏ chạy."
"Cạch cạch cạch"
Nó đã bay đi cùng với thuộc hạ của Suke-san.
Tôi kiểm tra bản đồ và thấy nó đang dần thay đổi. Từ trạng thái không có gì, khu vực trong tầm nhìn bắt đầu hiện lên mờ mờ. Những nơi Số Một đã đi qua thì được tô đậm như thường lệ.
"Ừm, đây là minimap kiểu dùng trong hầm ngục nhỉ."
"Vậy sao ạ?"
"Cái hầm ngục được tạo ra cho Làn Sóng Thứ Hai cũng vậy đó."
"Là cái đó à."
"Vùng mờ là chỉ nhìn từ xa. Vùng đậm là nơi đã thực sự đi qua. Vì hiện tại chưa có hầm ngục thực sự nào nên sự khác biệt chính xác vẫn chưa rõ."
"Nhìn thì biết được con đường phía trước trông như thế nào, nhưng những chi tiết nhỏ như bẫy thì không thể biết được… có phải vậy không ạ?"
"Người ta đồn là có lẽ vậy. Chắc cũng có những kỹ năng trinh sát chuyên dụng cho việc đó..."
"Hừm… Tạm thời thì, chỉ cần biết địa hình là đủ rồi, nên trạng thái mờ chỉ dựa vào tầm nhìn chắc là được."
"Chi tiết thì phải đi bộ trên mặt đất mới biết được, nên thế là ổn rồi."
"Vậy thì cứ thế đi. Meade định làm gì?"
"Để xem… vì có cả người chơi Làn Sóng Thứ Hai nên khu vực ngoại vi chắc sẽ không mạnh lắm. Nên tôi định thử vào rừng xem sao."
"Vậy tôi sẽ chia sẻ bản đồ hiện tại cho cô nhé."
"Cảm ơn, rất hữu ích."
Tôi tiễn Meade hướng về khu rừng rộng lớn phía trước.
A, phải rồi. Nhân lúc này nên kiểm tra lại vật phẩm mang theo.
"Vật phẩm mang theo… chỉ có bộ dụng cụ nấu ăn, còn kho chứa đồ trong bộ dụng cụ… đã bị xóa sạch. Cũng phải thôi."
"Đúng như dự đoán, không được à."
Ngoài nấu ăn thì chắc cũng có những bộ dụng cụ khác có kho chứa. Nghĩ đến điều đó thì quả là không thể được.
"Suke-san, sao rồi?"
"Ừm… là rừng. Phía bắc có một ngọn núi nhưng…"
"Bên tôi cũng là rừng. Chắc là cái cây khổng lồ đang nhìn thấy ở kia rồi…"
"Ối! Thuộc hạ của tôi bị giết rồi!"
"Thật sao?"
"Có lẽ không nên đi về phía bắc."
"Anh nói vậy thì tôi cũng biết làm sao..."
"Đúng vậy nhỉ."
Hiện tại, mệnh lệnh chỉ có thể truyền bằng giọng nói thôi... Tôi nghĩ sau này sẽ có thần giao cách cảm hay gì đó... Hửm? Ồ, quả là Số Một. Nhìn chuyển động kia có vẻ như nó đang cố gắng chạy thoát thân? Phía bắc có hơi thiếu thông tin nhưng đã nắm được toàn cảnh rồi, thế là tốt.
Theo bản đồ, hòn đảo có hình tam giác… à không, nó hơi tròn nên phải gọi là hình cơm nắm mới đúng. Chúng tôi dường như đã dạt vào phía tây nam của hòn đảo.
Thuộc hạ của Suke-san bay từ tây sang bắc, còn Số Một của tôi thì bay từ đông sang bắc. Và trên đường hướng về phía bắc, nó đã phải chạy thục mạng rồi vòng qua phía tây để trở về.
"Số Một, làm tốt lắm."
"Cạch cạch cạch"
"Phía bắc có quái vật bay à?"
"Cạch"
"Có bị bắn tỉa từ mặt đất không?"
"Cạch cạch"
Vậy là phía bắc có quái vật bay, và không có tấn công từ mặt đất.
Có một con sông chảy từ phía bắc chia ra hai nhánh đông và tây… Phía tây có một cái hồ. Tôi hơi bận tâm về một vùng đất trống ở gần trung tâm hòn đảo, nơi khu rừng phía đông và phía tây không giao nhau… nhưng tạm thời bỏ qua đã.
Trong khu rừng phía đông và phía tây đều có một cây đại thụ ở khoảng trung tâm. Tuy nhiên, cây ở phía đông rõ ràng là lớn hơn.
Vùng ngoại vi là biển và bãi cát. Phía bắc thì không thấy rõ, nhưng đoán từ bản đồ thì có lẽ là một vách đá. Phía bắc có vẻ không có bãi cát.
Đó là tất cả những gì tôi biết được lúc này… Tôi chia sẻ bản đồ cho hai người kia.
"Hừm… ra là vậy…"
"Chà… cứ đi thẳng về phía bắc rồi khám phá khu rừng phía tây thôi nhỉ?"
"Cứ theo phương án an toàn đó đi. Về việc triệu hồi thì sao?"
"Trong rừng à… Ngựa thì không được rồi. Công chúa có bao nhiêu Capacity?"
"Hiện tại… là 6300."
"Tôi nhiều hơn, nhưng… trong trường hợp này cũng không khác biệt mấy. Chắc tôi sẽ gọi ra một con Gấu và một con Ogre."
"Tôi thì sao đây. Có cần quái bay không?"
"Trong rừng thì trinh sát cũng khó… Dùng loại tấn công để kiềm chế đối phương thì tốt hơn chăng?"
"Cô triệu hồi 3 con cũng được. Bên này 2 con nhân ba cấp đã tốn 6000 rồi."
Là do kích thước của Gấu và Ogre. Hừm… Skeleton, Wolf, Owl. Cả ba đều nhân ba chi phí. Skeleton và Owl thì tùy chỉnh nghề nghiệp, Wolf thì tùy chỉnh hai bộ phận, tổng chi phí là 6000.
Số Một sẽ cầm song thủ kiếm và làm Soldier. Số Hai cầm kiếm một tay và khiên nhỏ. Số Ba là một con cú nên không cần trang bị, nghề nghiệp là Thief. Build kỹ năng cũng theo hướng chiến đấu thuần túy.
Được rồi, vậy thì tiến về phía bắc vào rừng thôi. Meade đã đi trước, không biết tiến triển của họ thế nào rồi.
Hy vọng Fairylen không bị quái bay ở phía bắc nuốt chửng. Nếu thua trong bài kiểm tra nuốt chửng thì sẽ chết ngay lập tức. Tôi đã bật cười khi nghe về một chiến thuật liều lĩnh dành riêng cho các chủng tộc nhỏ bé: cố tình bay vào miệng đối phương rồi tung ra một phép thuật bùng nổ. Nghe nói bên trong miệng thường được tính là điểm yếu, và sau khi phép thuật phát nổ, đối phương sẽ bị choáng, tạo cơ hội để thoát ra.
"Ừm… địch yếu quá nhỉ? Chắc phải đi sâu hơn nữa mới được."
"Thử xem diễn đàn đi. Chắc mọi người cũng sắp tập hợp lại được rồi."
Alfu và các thuộc hạ của tôi cảnh giới xung quanh và xử lý kẻ địch. Suke-san thì xem diễn đàn. Còn tôi thì tìm kiếm vật phẩm.
Dược thảo, độc thảo, nấm hoạt tính, nấm ma túy bóng râm... có rất nhiều thứ quen thuộc. Đây đều là nguyên liệu làm thuốc nên chắc chắn phải thu thập.
"Ồ, là quả cây."
"Ồ, nguyên liệu nấu ăn à?"
[Nguyên liệu] Quả Cây Bật Nảy - Độ hiếm: No - Chất lượng: C Ngon đến mức bật nảy… 《Đầu Bếp》 Không phải, nếu tác động một lực đủ mạnh, nó sẽ bật nảy và tỏa ra mùi hôi. 《Luyện Kim Thuật》 Có thể ném trực tiếp hoặc chế thành thuốc để đuổi một số loài thú.
"…Thật là tệ… Đúng là một cái bẫy."
"A… có phải là chia sẻ thông tin 《Giám Định》 trong tổ đội không? Bên này tôi cũng xem được…"
"Vấn đề là có nhận ra sự đáng ngờ trong phần đánh giá nguyên liệu hay không, nhỉ?"
"Đúng là phân loại của nó không phải là thực phẩm."
[Thực phẩm] Fragaria - Độ hiếm: No - Chất lượng: C Ngọt và ngon. 《Đầu Bếp》 Ăn trực tiếp cũng ngon, nhưng nghiền nát, ép lấy nước rồi pha với sữa lạnh thì sẽ tuyệt vời.
"Ồ, cũng có thứ ăn được bình thường. Số Ba, hái cái kia được không?"
Chắc là một loại dâu tây. Tạm nhắm mắt làm ngơ việc nó mọc lủng lẳng trên cây. Game mà, đây là game. Ngược lại, chỉ cần chi tiết này thôi cũng đủ tạo cảm giác thế giới khác, nên cũng là một phương pháp hay.
"Dâu tây mọc như táo à."
"Quả to thật. Nhưng bọn tôi không ăn được."
"Tôi sẽ thu thập để dùng cho việc trao đổi."
"Okie." "Okie."
Vì đây là một sự kiện hợp tác không dùng tiền, nên chỉ có thể đổi đồ. Tôi sẽ thu thập để dùng cho việc trao đổi. Vừa hái dược thảo, chúng tôi vừa tiến sâu hơn vào trong.
"Hửm? À, là Meade. Tiến triển thế nào rồi?"
"Cũng không có gì đặc biệt. Kẻ địch cũng yếu. Công chúa đã 《Giám Định》 cái này chưa?"
"Là Quả Cây Bật Nảy. Một cái bẫy đấy."
"Phân loại của nó là 'Nguyên liệu' nên tôi đã cảnh giác, xem ra là quyết định đúng đắn. Vậy còn Fragaria thì sao?"
"Cái đó thì ăn được."
"Ra vậy, cảm ơn đã giúp."
Trong lúc tôi đang nói chuyện với Meade, Suke-san, người đang xem diễn đàn, đã hỏi cô ấy.
"Cấp độ của kẻ địch khoảng bao nhiêu?"
"Hiện tại cao nhất là khoảng 23."
"Chỗ này chắc là dành cho Làn Sóng Thứ Hai? Phía đông và bắc nghe nói là cấp 30. Nhưng ngọn núi ở phía bắc thì có vẻ rất mạnh."
Xem ra chúng tôi đã dạt vào một hướng an toàn.
"Nhưng cũng chỉ tầm cấp 30 thôi phải không?"
"Trong số những người quen của tôi thì Cecil, Ruzebalam và nhóm của Tomo có vẻ đang gặp khó khăn."
"…Toàn là những người chơi top đầu mà. Kẻ địch là gì vậy?"
"Là Wyvern đấy! Thuộc hạ của tôi có lẽ cũng bị nó bắn hạ."
Ra vậy, là á long. Vậy thì có lẽ là do đặc tính chủng tộc. Giống như Undead và hệ động vật có thể lực cao, thì loài rồng mạnh là một quy luật bất thành văn.
"Việc đó cũng đáng quan tâm… nhưng trước hết phải ưu tiên đảm bảo thức ăn và nơi ở. Nếu khu rừng này là nơi yếu nhất thì cứ điểm của chúng ta sẽ ở đây nhỉ?"
Meade là Yêu Tinh nên cả ăn và ngủ đều là bắt buộc. Ưu tiên thức ăn và chỗ ngủ hơn là bãi săn.
"Công chúa, tôi đăng bản đồ lên diễn đàn nhé?"
"Vâng, tôi không phiền… nhưng sao không hợp nhất với bản đồ của Meade trước?"
"Làm vậy đi."
"A, chờ đã, vậy thì để xem… lấy bản đồ của Cecil… được rồi."
"Cảm ơn, rất hữu ích. Ra là nó như thế này."
"Được rồi, giờ thì đăng lên diễn đàn… xong."
Tạm thời, có vẻ như mọi người dự định sẽ tập trung tại khu rừng phía tây nơi chúng tôi đang ở. Cấp 30 thì người chơi Làn Sóng Thứ Hai sẽ chết chắc, nên Làn Sóng Thứ Nhất sẽ hộ tống họ đến đây.
Phía bắc có những quái vật khá lớn như á long và golem. Phía đông là hệ thực vật. Phía tây thì đã xác nhận có động vật, côn trùng và chim.
Meade nói sẽ hướng đến cây đại thụ ở gần trung tâm khu rừng phía tây, nên chúng tôi tạm thời chia tay ở đây.
"Chúng ta thì đến cái hồ kia nhé?"
"Là cái hồ ở phía bắc của khu rừng phía tây này à?"
"Cây đại thụ, hoặc là cái hồ. Hy vọng sẽ có gì đó…"
"Vậy đi thôi."
"Hiện tại cũng không có thông tin gì đặc biệt."
Chúng tôi lại phân chia vai trò, Alfu và các thuộc hạ cảnh giới, Suke-san xem diễn đàn, còn tôi tìm kiếm nguyên liệu, và cùng nhau hướng đến cái hồ ở phía bắc.
"Ồ, táo…?"
[Thực phẩm] Apuren - Độ hiếm: No - Chất lượng: C Một loại quả có vị lai giữa táo và cam. 《Đầu Bếp》 Nên ép lấy nước và bỏ bã. Cắn cả quả sẽ gây hỗn loạn vị giác.
"…Vâng. Có lẽ Fragaria có thể ăn bình thường mới là thứ quý hiếm thì phải?"
"Mà, nếu cái gì cũng ăn được bình thường thì còn gì thú vị nữa, phải không?"
"Nghe anh nói vậy thì cũng đúng."
Tạm thời tôi vẫn thu thập nó. Vỏ ngoài thì giống quýt, màu sắc thì giống táo.
"Hừm, chuẩn bị chiến đấu!"
"Là một bầy Raptor. Chúng đang đi săn à?"
"…Ồ? Chúng bỏ đi rồi."
"Chắc là chúng đã phán đoán rằng chúng ta không ngon miệng."
"Một bộ giáp, sáu bộ xương, một zombie. Nếu mục tiêu là thức ăn thì không cần phải đánh nhau làm gì."
"Đúng vậy… Hửm? Tôi chỉ nói đùa thôi nhưng nếu đó là sự thật thì AI của khu vực sự kiện này khá đặc biệt đấy."
"A, đúng thật."
"Nhưng mà nãy giờ Alfu có phải chiến đấu lắt nhắt không?"
"Có khả năng đó không phải là vì thức ăn, mà là tranh chấp lãnh thổ thì sao?"
"Ra là vậy…" "Ra là vậy…"
"Mà, đó cũng chỉ là suy đoán thôi. Đơn giản là vì bên ta đông hơn mà."
"Vì chúng săn mồi theo bầy nên có thể chúng thông minh hơn một chút? Thôi, cứ tiếp tục di chuyển đi."
Vì một thuộc hạ không được tính vào số thành viên tổ đội, nên thực tế bên tôi có 8 người. Bầy Raptor gồm 5 con cấp 28. Về cơ bản là cấp độ phù hợp.
Nên nghĩ rằng thật may mắn vì không phải chiến đấu… hay nên coi việc chúng biết lựa chọn bỏ chạy là một tín hiệu cho thấy việc kiếm thịt sẽ trở nên phiền phức hơn? Chúng tôi thì không cần ăn, nhưng đội tìm kiếm thực phẩm chắc sẽ vất vả đây.
Nếu đi săn thì nên đi với một nhóm nhỏ tinh nhuệ. Nếu đi hái lượm thì nên đi cả tổ đội. Mà, vẫn còn thiếu thông tin để đưa ra phán đoán chính xác.
"Mọi thứ đang trở nên thú vị hơn rồi nhỉ?"
"Đúng vậy."
"Vấn đề là với một chủng tộc không cần ăn uống, tôi lại cảm thấy có chút buồn…"
"Theo một nghĩa nào đó thì chúng ta không cần phải lo lắng về yếu tố quan trọng nhất…"
Trong game bình thường thì thật là tiện, nhưng trong những sự kiện như thế này thì lại có chút cô đơn. Chắc giờ này mọi người đang chạy đôn chạy đáo tìm kiếm thức ăn. Mặc dù ở phía bắc và phía đông có lẽ họ còn không có thời gian để làm việc đó.
Tạm thời, chúng tôi cứ hướng đến cái hồ.
Đi bộ thực tế mới thấy, hòn đảo này cũng không rộng lắm. Dù sao thì sự kiện chỉ có 8 ngày, nếu mất vài ngày chỉ để di chuyển thì cũng phiền.
[Thực phẩm] Indica - Độ hiếm: No - Chất lượng: C Trông rất ngon! 《Đầu Bếp》 Có chứa độc tố thần kinh gây chết người chỉ với một lượng nhỏ. Độc tố sẽ bị phân giải bởi nước, có thể giải độc bằng cách ngâm trong nước chảy 5 phút. Ngâm trong nước nóng hoặc nước tĩnh là không đủ. 《Luyện Kim Thuật》 Có chứa độc tố thần kinh gây chết người chỉ với một lượng nhỏ. Có thể ngâm trong nước để chiết xuất độc tố thần kinh và sử dụng cho việc tấn công.
…Từ nãy đến giờ, tất cả các vật phẩm đều cẩu thả đến mức như đang gào lên 'Hãy 《Giám Định》 cho cẩn thận vào'. Mà lại còn hiểm nữa chứ. Vẻ ngoài của nó là sự chuyển màu giữa đỏ và vàng. Xét về màu sắc và hình dạng, có lẽ nó có nguồn gốc từ xoài.
Chúng tôi đi dọc theo bờ sông một đoạn và đã đến được hồ, nhưng… hả?
"Ừm… không hiểu tình hình gì đang diễn ra."
"Là kẻ săn mồi và con mồi thôi, không phải sao? Giống như ếch bị rắn nhìn chằm chằm ấy…"
Những con quái vật đang lườm nhau. Quả nhiên AI của khu vực sự kiện này đặc biệt thật. Một con lợn rừng bị cô lập và bao vây bởi một bầy Raptor. Đây hoàn toàn là một cảnh đi săn bình thường. Buồn thay, khả năng đây là một phần của sự kiện là quá thấp.
"Nếu coi đây là một bản đồ có chuỗi thức ăn hoàn chỉnh, thì đây chỉ là một cảnh tượng thường ngày, không phải là sự kiện…"
"Đến cái hồ này là sai lầm rồi à? Nhiều kẻ địch quá nhỉ?"
"Đúng vậy. Có lẽ chúng ta đã thất bại rồi. Đây chắc là một bãi nước."
"Là động vật ăn thịt đang nhắm đến động vật ăn cỏ đến uống nước à… Phản ứng của 《Cảm Tri Nguy Hiểm》 mạnh thật."
"Có rất nhiều kẻ đang ẩn nấp trong khu rừng xung quanh."
Chúng tôi cũng đang lén lút ẩn mình trong bụi rậm, nên cũng chẳng khác gì chúng.
Xung quanh là biển, nên muốn uống nước ngọt thì phải đến sông hoặc hồ. Có một con sông lớn chảy từ phía bắc chia ra hai nhánh đông và tây, nhưng tỷ lệ chạm trán có vẻ rất cao. Phải ghi nhớ rằng cần phải cẩn thận khi ở gần nguồn nước.
"Xen vào lúc này cũng chẳng có lợi gì…"
"Nếu không cẩn thận sẽ phải chiến đấu liên tục. Tôi muốn tránh việc phải chết trong sự kiện."
"Cảm giác sinh tồn thật sự bắt đầu xuất hiện rồi. Đến cả kẻ địch cũng đang phải sinh tồn."
"Đúng là thế giới hoang dã…"
Đỉnh của hệ sinh thái này có lẽ là Wyvern? Wyvern chắc cũng ăn cả Raptor.
A, tạm biệt lợn rừng.
"Làm gì bây giờ?"
"Phải làm sao đây."
"Làm sao đây nhỉ…"
Kỹ năng bậc hai của 《Cảm Nhận》 là 《Cảm Tri Nguy Hiểm》 có thể cho biết vị trí của kẻ địch, nhưng cả hai đều không thể xác định được loại kẻ địch. Chỉ biết là, à, có kẻ địch ở đó… thôi. Dù vậy, việc vị trí kẻ địch được cảm nhận cũng hiển thị trên bản đồ khi kỹ năng lên cấp cao hơn thì thật tiện lợi.
"Vấn đề là những kẻ đang ẩn nấp thuộc phe nào…"
"Nếu chúng không hiếu chiến thì tốt quá."
Sau khi ăn xong con lợn rừng, bầy Raptor uống nước rồi thản nhiên đi về phía bắc. Chắc là bữa ăn của chúng đã kết thúc.
Một lúc sau, những kẻ ẩn nấp bắt đầu xuất hiện và uống nước.
"Là hệ chuột và hệ thỏ à."
"Uống xong là chúng rút đi ngay."
"Chúng không ở lại lâu nhỉ. Có lẽ là vì sẽ tăng khả năng bị ăn thịt?"
"Bầy Raptor không thể chỉ có bấy nhiêu đó được. Đặt căn cứ ở đây là không thể rồi…"
"Thật đáng tiếc, nhưng may mắn là chúng ta có thể tạo ra nước bằng phép thuật nên chắc sẽ ổn thôi."
Nước uống, giặt giũ, tắm rửa. Những việc này có thể giải quyết bằng các phép thuật sinh hoạt học được từ 《Kỹ Năng Ma Pháp》. Theo nghĩa đó thì có lẽ còn dễ dàng hơn cả ngoài đời thực? Mặc dù tỷ lệ chạm trán với các sinh vật thù địch cao hơn rất nhiều.
Vấn đề là không có khu vực an toàn, nên việc quản lý HP và MP sẽ rất khó khăn.
"Ồ, là Nguyệt Hoa Thảo."
"Nhớ không lầm thì đó là nguyên liệu làm thuốc MP phải không?"
"Đúng vậy. Tôi muốn thu thập một ít."
Nguyệt Hoa Thảo mà Suke-san tìm thấy, tôi muốn đưa cho Salute…
"Nhân tiện, Công chúa nghĩ sao về việc thu thập?"
"Nghĩ sao là… à, có phải anh đang hỏi liệu chúng có phải là tài nguyên hữu hạn không?"
"Ừm."
"…Vẫn là cơ chế phán định cá nhân như bình thường phải không ạ?"
"Điểm đó thì không thay đổi."
"Vậy thì tôi nghĩ đó là một cơ chế xử lý theo kiểu game. Ừm… cho dù họ cố gắng làm cho nó giống thật nhất có thể… thì chắc là sẽ hồi lại sau một ngày?"
"Hừm, dù khu rừng này có rộng đến đâu thì với 8 ngày cũng sẽ cạn kiệt thôi."
"Dù không phải tất cả nhưng cũng gần 6 vạn người mà. Nếu không hồi lại thì không thể nào đủ được…"
"PK thì vẫn có thể thực hiện được, nên có thể sẽ xảy ra tranh giành."
Suke-san đăng tình hình ở hồ lên diễn đàn để chia sẻ thông tin.
"Mấy ông chú thì ở phía đông thì phải. Phía bắc có vẻ không có ai."
"Vẫn chưa tập hợp được toàn bộ à?"
"Có vẻ như vẫn chưa liên lạc được với phía đông."
"Nếu để Số Ba tiếp xúc với họ thì có được tính là đã gặp nhau không ạ?"
"Triệu hồi thể thì không biết thế nào…"
Ít nhất thì chỉ nhìn thấy thôi không được tính là đã gặp. Vì trong quá trình xác nhận địa hình, chắc chắn họ đã lọt vào tầm nhìn của Số Một. Tôi có nên cử Số Ba đi không? …Không thể giao tiếp được. Chắc là sẽ bị tấn công và kết liễu trước khi kịp nhìn thấy dấu hiệu. Thôi bỏ đi.
"…Ồ? Vùng kia có loại lá khác thì phải."
"Đúng thật. Là nguyên liệu gì đó chăng?"
Sau khi bầy Raptor xé xác con lợn rừng, chúng tôi tiến đến cái hồ đã trở nên yên tĩnh hơn để kiểm tra xung quanh.
Cách đó không xa là một bãi Nguyệt Hoa Thảo mà Suke-san đã phát hiện. Xa hơn một chút nữa là một khu vực có những chiếc lá khác biệt. Phải kiểm tra ngay lập tức.
"A, đây là cà rốt."
"Ồ, thu hoạch thôi!"
Tôi nhờ Alfu cảnh giới, còn tôi và Suke-san cùng nhau thu hoạch. Chúng tôi nhổ lên từng củ một.
"Nào… hửm? Cái gì đây…"
"Gràooo!"
"Hự!?"
"Công chúa!?"
Tôi vừa bị một củ cà rốt có khuôn mặt cực kỳ cau có đá vào má… thật là vô lễ.
"Cái… cái quái gì thế này…"
"Mandragorua! Thuộc họ Củ Cải Sexy…"
"Hoàn toàn là một con mob meme rồi còn gì!"
"Fufufu… đây là lần đầu tiên đấy. Lần đầu tiên tôi bị một củ cà rốt đá vào mặt…"
"Chuyện đó là đương nhiên rồi…" "Chuyện đó là đương nhiên rồi…"
"Phải xử tử hình…"
Tôi chém phăng con quái giả dạng cà rốt vừa lao vào đá tôi.
"Ngươi đùa hơi quá rồi đấy!"
"Go… rua…!"
"Hửm?" "Hửm?"
"Ồ? Lẽ nào là sử dụng kỹ năng đặc định khi chết?"
Cùng với tiếng hét, một hiệu ứng giống như vụ nổ lan ra theo hình tròn, nên tôi nghĩ chắc chắn có gì đó… nhưng chúng tôi không bị ảnh hưởng gì cả.
Chắc là một con mob meme dựa trên Mandragora rồi, nên hiệu ứng của nó có lẽ là chết ngay lập tức hoặc gây trạng thái bất lợi. Tuy nhiên, theo luật của sự kiện thì chắc không có hiệu ứng chết ngay. Nếu vậy thì đó là một trạng thái bất lợi nào đó. Tức là chúng tôi không bị ảnh hưởng.
"Phân biệt bằng 《Giám Định》… có vẻ là được."
"Tôi thì không phân biệt được. Chìa khóa là kỹ năng hệ 《Nấu Ăn》 à."
"Đúng vậy. Mà con này… không rơi ra thứ gì cả…"
"Chỉ là để chọc tức người chơi thôi à? Nếu là nhà phát hành này thì họ dám làm lắm…"
Chúng tôi cần mẫn thu hoạch những củ cà rốt thật. Suke-san thử áp dụng chiến thuật nhổ ở những chỗ giống tôi, nhưng có vẻ như vị trí của chúng là khác nhau đối với mỗi người.
"Mandra… gorua!"
"Ouch!"
Anh ta bị đá bay đi. Trong khi Suke-san liên tục bị đá, tôi vẫn cần mẫn thu hoạch.
"Chết tiệt!"
Cú đá của nó có lực đẩy lùi khá mạnh. Suke-san cứ nhổ nó lên là lại bị đá bay đi.
"Khu vực này chắc chỉ có vậy thôi nhỉ?"
"…………"
Lúc đầu anh ta còn cố gắng né tránh, nhưng có vẻ như dù làm cách nào thì ngay sau khi nhổ lên cũng sẽ bị đá, nên giờ Suke-san chỉ còn biết im lặng vừa xem diễn đàn vừa bị đá bay.
Thực ra thì nó cũng yếu, nên chắc anh ta đã bỏ cuộc việc suy nghĩ rồi.
"Mấy con thú nhỏ đang nhìn chúng ta với vẻ mặt như muốn chúng ta đi chỗ khác…"
"Chúng ta nên hướng đến cây đại thụ thì hơn chăng?"
"Chỉ cần đi lang thang thôi cũng được. Có vẻ như có rất nhiều thứ rải rác khắp nơi đấy."
"Ngược lại, có lẽ việc đi vòng quanh và ghi chép lại những gì tìm thấy mới là cách làm đúng đắn…"
"Trước hết là khám phá đã!"
Vậy thì, trước tiên hãy đi vòng quanh và ghi chép lại xem ở đâu có cái gì.
Tôi lững thững dạo quanh và thu thập vật phẩm. Trong lúc đó, Suke-san ghi chú lại vào bản đồ. Anh ấy bảo rằng sau này chỉ cần chia sẻ thông tin ghi chú trên bản đồ là xong, rất tiện...
"Hửm...?"
"Ưm...?"
Bất chợt, 《Trực Giác》 của tôi phản ứng, tôi liền đặt tay lên chuôi rapier và nhìn về hướng đó.
"Sao thế?"
"《Trực Giác》 của tôi vừa kích hoạt..."
"Không có gì cả mà?"
"Hô hô? Có thứ gì mà 《Trực Giác》 của cả hai người đều không phát hiện ra à?"
"Kể cả dùng 【Ma Lực Nhãn】 cũng không thấy gì đặc biệt."
"Chắc không phải do mình tưởng tượng đâu, hay là nó di chuyển nhanh quá nhỉ?"
Vì cả hai người cùng cảm nhận được nên chắc chắn không phải là do nhầm lẫn. Nếu vậy, nên cho rằng nó đã di chuyển trước khi chúng tôi kịp nhìn thấy. Vì không nhìn thấy bằng 【Ma Lực Nhãn】, có lẽ nó không phải loại ngụy trang quang học. Bà Meghan, sư phụ của tôi, từng nói rằng một khi đã là sinh vật thì sẽ có ma lực, nên dù không thấy hình dạng vẫn có thể thấy được ma lực. Nhưng có vẻ cũng không thể quá tin tưởng vào điều đó, vì vẫn tồn tại những kỹ năng như 《Ẩn Giấu Ma Lực》 hay 《Chặn Ma Lực》.
Chúng tôi tiếp tục dò xét, nhưng 《Trực Giác》 thỉnh thoảng lại phản ứng. Thật đáng lo, đúng là một bí ẩn. Không biết nó đang tò mò về chúng tôi hay đang theo dõi nữa... Vì chúng tôi là những kẻ đột nhiên xuất hiện trên hòn đảo này nên khả năng nào cũng có thể xảy ra. Tôi nghĩ khả năng bị nhắm làm mồi là không có, vì chúng tôi chẳng phải là mục tiêu dễ xơi chút nào.
Đó là với giả định rằng nó có trí thông minh kha khá... Mà cũng chẳng có gì đảm bảo rằng kẻ đang quan sát chúng tôi nãy giờ chỉ là một cá thể duy nhất.
Nói tóm lại, tình hình hiện tại là quá thiếu thông tin.
"Ra vậy, đây là một vùng thảo nguyên."
"Có vẻ thế. Nhưng mà, sao đây...?"
"...Vết tích của một trận chiến chăng?"
"Trông giống lắm...? Tôi đã nghĩ đây là nơi tốt nhất để dựng trại..."
Trên hòn đảo này, những khu vực quang đãng chỉ có ba nơi: bờ biển bao quanh, hồ nước ở phía tây bắc, và khu vực trung tâm này. Xét đến việc dựng lều cắm trại thì bãi cát sẽ khá bất tiện, còn hồ nước lại là nơi uống nước của bầy thú. Vậy thì chỉ còn lại khu trung tâm, nhưng thế này thì...
"Có lẽ chúng ta nên xem xét tình hình đã nhỉ..."
"Cũng đáng lo ngại thật, nhưng ngoài nơi này ra còn chỗ nào khác có thể làm căn cứ được không?"
"Ồ, kia có phải là lúa mì không?"
"Việc chọn nơi nào làm căn cứ là quyết định của từng tổ đội, nên đây cũng có thể là một lựa chọn. Cứ để mọi người tự quyết định thôi."
Tôi để Suke-san lo việc đăng bài lên diễn đàn, còn mình thì đi thu hoạch lúa mì. Cả một cánh đồng lúa mì. Tấm thảm lúa mì đang dập dờn trong gió.
"À, mình không có liềm... chắc dùng rapier cũng được."
"Dù sao phần dưới cũng không dùng đến, chắc không sao đâu?"
"Số Một, giữ phần trên."
"Cạch."
Tôi để Số Một giữ phần trên của cây lúa, còn mình thì cắt phần dưới.
"Hưm hưm hưm~"
"Mà này, làm sao để nghiền chỗ này thành bột mì thế?"
"Hửm...? Khoan đã?"
Ủa? Bị nói mới nhận ra, tôi làm gì có dụng cụ nào để nghiền lúa mì thành bột đâu. Xét theo thời đại thì... có lẽ là cối xay đá. Nhưng khả năng cao hơn là cối xay gió hoặc ma cụ.
"...Phải rồi, sao không nhờ Primula dùng 【Nghiền Nát】 nhỉ?"
"À, kỹ năng đó thuộc hệ《Mộc Công》và《Điều Chế》thì phải."
"Đúng là không thuộc lĩnh vực của một đầu bếp rồi."
""Chuẩn luôn.""
Thôi thì cứ thu hoạch trước đã. Chắc chắn sẽ có người cần dùng đến.
"Phù... Chắc từng này là đủ rồi. Đưa cho người nào có thể gia công được thôi."
"Ồ, kia rồi! Ơi!"
Hửm? Một nhóm sáu người mặc đồng phục là quần yếm và mũ rơm đang tiến lại đây. Tay họ cầm nào cuốc, nào liềm, nào cào, trông đúng chất nông dân. Mà thật ra, trên đầu cả sáu người đều hiển thị danh hiệu "Nông Dân". Đó là danh hiệu nhận được khi có kỹ năng hệ nông nghiệp.
"Hô hô. Thu hoạch xong rồi làm thành bột mì luôn thôi."
"A, nếu anh có thể gia công được thì nhờ anh chỗ này luôn ạ."
"Cứ để đó! Chỗ này... sẽ thành bột mì dai đây."
"Bên này có bột mì mềm này!"
"Vậy thu hoạch bên đó trước đi!"
"Rõ!"
"Vậy Công Chúa, chúng tôi bắt đầu ngay đây."
"Vâng, nhờ cả vào các anh."
"Chỉ có bột mì dai thì không làm bánh mì được."
Nhóm sáu nông dân nhanh chóng chia thành hai nhóm ba người, tất cả đều đổi sang dùng liềm và bắt đầu thu hoạch từ hai phía. Có vẻ như từ nửa cánh đồng trở đi là một giống lúa khác. Tôi đã không để ý kỹ.
"Đó là tổ đội của những người chơi nông nghiệp hàng đầu đấy."
"Trưởng nhóm là Steiner. Những người còn lại là Bio, Bi, Ological, Dynamic, và Biodynami. Nghe nói tên của cả nhóm đều bắt nguồn từ phương pháp canh tác biodynamic."
"Ra, ra là vậy... Đó có thể coi là phương pháp nông nghiệp tối thượng mà phải không?"
"Đúng thế. Bỏ qua mấy yếu tố về 'lực' này nọ, thì về cơ bản đó là phương pháp canh tác hoàn toàn sử dụng nguyên liệu tự nhiên. Trong game này thì lại càng hợp lý."
"Vì ở đây có cả tinh linh mà. Dù tôi chưa gặp bao giờ. Vả lại, làm gì có phân bón hóa học ở đây."
Nghe nói ngoài đời đây là phương pháp cho năng suất thấp và ảnh hưởng trực tiếp đến túi tiền nên về cơ bản người ta không làm. Vậy mà họ lại thực hiện nó trong game. Có vẻ không phải tất cả họ đều là nông dân ngoài đời thực.
Nhìn lên trên là thấy mặt trời. Vị trí này chắc là giữa trưa rồi. Sắp đến giờ ăn trưa nhưng... không biết có bữa trưa không nữa. Hahahaha. Là một Bất Tử, tôi chỉ đứng xem kịch vui thôi.
"Công Chúa ơi."
"Có chuyện gì vậy ạ?"
"Chúng tôi sẽ làm bột mì trước, cô có thể làm bánh mì cho đủ số người được không?"
"A, như vậy có được không ạ?"
"Được mà."
"Không sao đâu."
"Vậy thì tôi sẽ làm."
"Giúp bọn tôi quá!"
Dù sao cũng đã đến thảo nguyên rồi, hay là để Alfu và Suke-san cưỡi ngựa đi do thám một vòng nhỉ. Chắc họ cũng không có việc gì làm.
"Hự..."
"Sao thế?"
"Thất bại rồi... Tôi thiếu đủ thứ cả..."
"Ồ, đây là sinh tồn mà. Cụ thể là thiếu gì?"
"Lọ thủy tinh để làm men, hoa quả và đường. Với cả muối nữa. Lọ và muối thì ra bờ biển chắc sẽ giải quyết được... nhưng đường?"
"A... Bio!"
"Gì thế!"
"Quả cậu đang có! Có loại nào dùng làm men được không!"
Bio tiến lại gần và đưa ra một quả Aplen.
"Quả Aplen thì không dùng làm men được..."
"Ồ? Thông tin là... ra vậy, thế này thì chịu rồi. Hừm... dâu tây thì sao?"
"Nếu là Fragaria thì chắc là được. Vốn dĩ nếu nó đủ ngọt thì cũng không cần đường, nhưng..."
Tôi tái triệu hồi Số Một dưới dạng ngựa. Không tùy chỉnh nghề nghiệp. Chỉ cần tăng gấp ba chi phí là được, vì chi phí dựa trên kích thước sẽ tăng từ hai lên bốn lần.
Tôi gọi Suke-san quay lại một lát để nhận bộ 《Luyện Kim》. Không có nó thì chẳng làm được gì.
"Vậy tôi ra bờ biển một lát nhé."
"Ngựa xương à. Đi qua khu rừng có ổn không đấy?"
"Tốc độ có lẽ sẽ giảm, nhưng chắc chắn nhanh hơn tôi đi bộ."
"Ra vậy... quên mất cô là Zombie. Trông cậy vào cô nhé."
Tôi tạm biệt nhóm của Steiner. Cho Số Một phi về phía nam, Sói Số Hai chạy song song, và Cú Số Ba bay theo trên đầu.
Trong sự kiện lần này, tôi muốn nâng 《Tử Linh Bí Thuật》 lên trên cấp 30. Hiện tại đang là 27 nên tôi nghĩ là có thể. Khi lên 30, kỹ năng của các thuộc hạ chắc cũng sẽ chuyển thành kỹ năng bậc hai, và tôi hẳn sẽ triệu hồi được tử linh tương đương cấp 30. Chắc là sẽ lên cấp trước khi kỹ năng cơ bản đạt 30.
Mà theo lời Suke-san, nếu cả cấp độ cơ bản và cấp độ kỹ năng đều không vượt qua 30 thì không thể triệu hồi được loại tương đương cấp 30. Điều đó có nghĩa là 《Tử Linh Bí Thuật》 của Suke-san đã vượt cấp 30 rồi.
Tôi luồn lách qua những hàng cây và đến được bờ biển. Với trọng lượng của một bộ xương thì bãi cát cũng không phải là trở ngại lớn. Có khá nhiều người đang vui vẻ câu cá ở biển nhỉ? Hoa quả thì đủ loại nhưng không biết hải sản thì sao.
Vừa ngâm mình trong biển, tôi vừa quan sát những người đang câu cá, rồi lại biến Số Một thành dạng Skeleton để nó xúc cát và sản xuất hàng loạt thủy tinh. Nào là lọ đựng thuốc, lọ lớn để hun khói và ủ men... rồi cả đồ đựng để bảo quản muối nữa. Có nhiều lọ thì vẫn hơn.
"Ồ? Công Chúa ở đây từ lúc nào thế. Là hàng thật kìa."
Cách nói đó là sao, chẳng lẽ có kẻ giả mạo tôi à? Chưa nghe nói bao giờ.
"Chào các anh. Trúng đậm không ạ?"
"Nói là trúng đậm thì cũng không hẳn là không phải... chăng?"
"Ừm. Nếu nói về việc câu cá thì đúng là trúng đậm, nhưng mà..."
"A... là loại không ăn được ạ?"
"Đúng vậy đó. Vì có《Nấu Ăn》nên giám định thì được nhưng... Hơn nữa, mang theo đồ câu mà lại không có bộ dụng cụ nấu ăn."
"Bên kia còn có người đang lặn bắt cá kìa."
Tôi nhìn về hướng được chỉ thì thấy một cái đầu vừa trồi lên mặt nước. À phải, có người mang theo lao xiên cá mà.
Tưởng anh ta lại lặn xuống, ai ngờ lại bơi thục mạng vào bờ.
"Uooooooo! Nguy hiểm quáaaaaaa!"
"『Cá mập à!?』"
Là cá mập... thật. Cá mập yêu tinh. Có vẻ chúng ăn tạp như goblin vậy. Mặt cũng hơi giống goblin? Có khoảng sáu con.
Ấy thế mà chúng lại là một lũ ngốc, đuổi theo con mồi vào tận vùng nước cạn rồi giãy đành đạch để quay lại. Cái đầu cũng là goblin nốt à? Cứ thế chúng bị các ngư dân săn gọn và nói lời tạm biệt.
"Thế nhé, tôi đi lại đây. Một chuyến đi săn đầy kịch tính!"
Anh ta lại vác lao... định ra biển rồi lại quay vào.
"Bơi nhiều quá làm độ no của tôi tụt thảm hại, rốt cuộc bữa ăn thì tính sao đây?"
"Hay là đi nhặt cành cây về nhỉ. Cậu có kỹ năng nấu ăn đúng không?"
"Có chứ. Nhưng không có bộ nấu ăn."
"Để tôi đi đốn cây. Chế thành củi là được chứ gì?"
"Có ai có《Mộc Công》không? Cần xiên nướng. Làm món xiên nướng đi. Có con cá giống cá ayu mà."
"Nướng muối à. Hấp dẫn quá... nhưng muối đâu?"
"...Hay là ngâm nước biển?"
"Thế thì chịu rồi."
"Bá đạo quá rồi đấy."
"Vậy thì muối cứ để tôi cung cấp. Số Một, lấy nước biển vào đây."
"Cạch."
"Giúp quá. Công Chúa có bộ dụng cụ nấu ăn không?"
"Tôi có đây. Bộ 《Luyện Kim》 này là tôi mượn của Suke-san."
"Vậy đổi lấy những con cá mà bọn tôi không ăn được đi. Cụ thể là những con không làm xiên nướng được."
"Ra vậy, được thôi."
Tôi chiết xuất muối từ nước biển mà Số Một mang về. Nigari thì tôi giữ lại một lọ, còn lại thì bỏ đi. Nhờ cả Số Hai nữa vậy. Cứ thế tôi liên tục chiết xuất muối từ nước biển. Sau khi đã có đủ muối để đưa cho họ và phần cho mình, tôi đổi lấy hải sản rồi quay trở lại khu trung tâm.
Trở lại khu trung tâm, nhóm nông dân đang cần mẫn làm việc. Một khung cảnh thật yên bình. Dù thực tế là đang bị trôi dạt.
"Ồ, về rồi à. Chúng tôi đã gia công được một mớ rồi đây."
"Tôi cũng nhận được hải sản từ những người đi câu cá."
"Hô, thế thì tốt quá. Bên này đang thử mở rộng ruộng đây."
"Có vẻ trồng được không ạ?"
"Trồng thì có vẻ được... nhưng không biết mất bao lâu để nó lớn lên."
Thời gian thu hoạch vẫn là một ẩn số, đành chịu vậy.
Tôi bắt tay vào thử làm men ngay. A, MP cho 【Xúc Tác Phản Ứng】 tốn kinh khủng? Bình thường phải mất khoảng một tuần để làm xong men mà...
"Ồ...? Nhanh hơn nhiều nhỉ. Chắc là do thông số sự kiện."
Tôi nhận bột mì dai và bột mì mềm, thêm muối và men vào để làm bột cái. Cũng dùng kỹ năng để tua nhanh thời gian, xác nhận bột đã nở, rồi bắt đầu làm bánh mì.
"Tôi nướng luôn cả phần bánh cho bữa tối nhé?"
"Giúp quá! Làm nông là lao động chân tay mà. Độ no giảm cũng nhanh lắm."
Người lặn bắt cá lúc nãy cũng nói là giảm nhanh...
Tạm thời, tôi cứ sản xuất bánh mì hàng loạt trong chừng mực nguyên liệu cho phép. Chắc là có nhiều người bỏ bữa trưa lắm. Tôi chuẩn bị men bằng những chiếc lọ đã làm sẵn và những quả Fragaria nhận từ Bio. Lò đá cũng hoạt động hết công suất.
Một lúc sau, Alfu và Suke-san quay về. Còn mang theo cả quà.
"Bọn tôi đi xem xét sơ qua rồi, ở phía đông có thảo dược các loại đấy."
"Với lại còn nhặt được thứ này này."
[Dụng cụ] Bộ Gia Vị Ma Thuật 2 Độ hiếm: Ra Chất lượng: C
Có thể sử dụng khi tập hợp và hợp nhất đủ các số.
Nội dung: Bí mật.
Hô hô...? Nhìn biểu tượng thì có vẻ như có từ số 1 đến 6. Không biết sẽ dùng được cái gì, nhưng phải thu thập thêm 5 cái nữa...
"Mà này Công Chúa, cô để ý mục nhiệm vụ chưa?"
"Nhiệm vụ? Ồ, nó đã chuyển sang giao diện sự kiện rồi à."
"Bọn tôi cũng vừa mới để ý thôi."
Cuộc sống trên đảo hoang - Ngày đầu tiên
Bạn đã trôi dạt đến một hòn đảo hoang. Hãy cùng các đồng đội sinh tồn. 8 ngày nữa GM sẽ đến cứu.
Tập hợp cùng đồng đội.
Nắm bắt địa hình hòn đảo.
Đảm bảo nguồn lương thực.
Xây dựng một căn cứ để ăn ngủ.
Mục số 2 có vẻ đã hoàn thành. Làm tốt lắm.
Mục số 1 vẫn chưa xong, nghĩa là diễn đàn vẫn chưa kết nối được với tất cả mọi người à?
Mục số 3 và 4 thì... đặc biệt là mục 3, đây không phải là loại nhiệm vụ có thể hoàn thành được.
Chắc nó chỉ hiển thị mục tiêu hành động thôi. Hơn nữa, đây có lẽ là các mục được chia sẻ cho toàn thể người chơi chứ không phải cá nhân. Với nhóm Bất Tử chúng tôi thì mục 3 là không cần thiết.
Khi mặt trời bắt đầu lặn... tức là khoảng chiều tối, người chơi lần lượt kéo đến khu trung tâm.
Và cảnh tượng diễn ra là tất cả mọi người đều chạy đến chỗ người quen có kỹ năng 《Nấu Ăn》.
"Chị ơi cho em cơm!"
"Ồ, Starsha, cho xin bữa cơm!"
"Tasha! Em muốn ăn cơm!"
"Công Chúa cho xin bữa cơm!"
"Chúng tôi nữa!"
"Nhờ cô nhé!"
"Xin được chiếu cố degozaru!"
Và dĩ nhiên, cũng có người kéo đến chỗ tôi.
Là Lina, Tomo, Abby, Primula, Kotatsu, Ruzebalam, và Musasabi.
"Ồ, kia rồi. Công Chúa có đồ ăn không?"
"Cả nhóm của Cecil cũng đến ạ?"
"Tôi sẽ cung cấp thịt Wyvern."
"Nghe nói thịt của loài rồng rất ngon. Làm bít tết được không ạ?"
"Dĩ nhiên rồi."
"Tôi cho cô cái này."
"Tôi thì có cái này!"
"Còn tôi là cái này ạ!"
[Dụng cụ] Bộ Làm Bánh Kẹo Độ hiếm: Ra Chất lượng: C
Bộ dụng cụ cần thiết để làm bánh kẹo.
Có thể hợp nhất với bộ dụng cụ nấu ăn.
[Dụng cụ] Bộ Nướng BBQ Độ hiếm: Ra Chất lượng: C
Bộ dụng cụ cần thiết để tổ chức tiệc nướng BBQ.
Có thể hợp nhất với bộ dụng cụ nấu ăn.
[Dụng cụ] Bộ Làm Mì Độ hiếm: Ra Chất lượng: C
Bộ thiết bị có thể làm các loại mì.
Có thể hợp nhất với bộ dụng cụ nấu ăn.
Lina và Tomo đưa cho tôi bộ làm bánh kẹo và bộ nướng BBQ.
Bộ nướng BBQ là một bộ gồm vỉ nướng lớn có thể nướng trực tiếp, nướng trên vỉ sắt và nướng quay, cùng với xiên, kẹp và đĩa nhỏ. Kèm theo đó là sốt BBQ vị ngọt và cay, và cả sốt ướp thịt nướng. Có cả giấy bạc nữa? Tức là có thể làm cả món nướng giấy bạc. Hơn nữa, vỉ nướng này dường như cho phép những người khác cũng có thể nướng, tùy thuộc vào kỹ năng hệ 《Nấu Ăn》 của chủ sở hữu. ...Với số lượng người thế này, có lẽ nên làm tiệc BBQ.
Bộ làm bánh kẹo thì có rất nhiều khuôn bánh quy, bột nở, bột làm bánh pancake, si-rô cây phong và kem tươi được đóng gói chung.
Abby thì cho tôi bộ làm mì.
Đây là bộ gồm một thiết bị tự trộn nguyên liệu và một thiết bị làm các loại mì và nui. Tuy nhiên, nó khá nhỏ. Chắc ý là nếu muốn sản xuất hàng loạt thì phải mua nhà ở. Kèm theo đó là nước dùng mentsuyu và sốt cho món yakisoba. Mentsuyu có thể dùng cho nhiều món nhỉ?
Kotatsu, Ruzebalam và Musasabi thì cung cấp nguyên liệu. Chà, nếu họ chuẩn bị nguyên liệu thì tôi chỉ cần cho mượn bộ nướng BBQ là được.
Nhóm của Elz thì lại cung cấp chỗ ngủ. Chính xác hơn là Primula và Dantel.
"A, phải rồi. Salute."
"Gì thế?"
"Đây là lọ thuốc và thảo dược."
"Ố hô, cứu tinh của tôi. Lọ thuốc đúng là vấn đề nan giải..."
Vì nó yêu cầu kỹ năng hệ《Luyện Kim》hoặc《Chế Tác Thủy Tinh》mà. Về thuốc thì giao cho Salute chắc chắn sẽ cho hiệu quả cao hơn, nên cứ để cô ấy lo. Suke-san cũng không có lõi mở rộng trận pháp luyện thành, và xét đến lượng nguyên liệu sử dụng thì đây là lựa chọn tốt nhất. Nếu có vấn đề thì chắc là tốc độ sản xuất thôi.
À, phải đặt nước vào máy chưng cất của bộ dụng cụ nấu ăn. Chắc Salute sẽ cần dùng.
Ồ, có vẻ như tất cả các con tàu đã tập hợp lại được rồi. Mục nhiệm vụ số 1 đã được hoàn thành. Vậy là diễn đàn giờ đã có sự tham gia của tất cả mọi người. Chắc cũng có người không xem, nhưng đó là tự do cá nhân nên tôi không quan tâm.
Cứ đà này có vẻ sẽ vào thẳng bữa tối luôn... Tạm thời cứ cắt hết nguyên liệu ra, còn việc xiên que thì giao cho người khác. Có lẽ nên quy định là tổ đội nào cung cấp nguyên liệu BBQ thì được tham gia.
Sau khi cắt xong một phần, tôi nướng bít tết cho tổ đội của Cecil.
"Ta đã sống sót trở về!"
"Ồ, mọi người đông đủ quá nhỉ."
"He he he, toàn những tay to mặt lớn tụ tập cả."
Fairie-Elen và Meade. Và... lại một người có phong cách rất đậm nữa đến...
"Hề hề hề, chưa có dịp nói chuyện với Công Chúa nhỉ? Chào, tôi là Mohican. Trông tôi thế này thôi nhưng mong được chiếu cố nhé."
"『Ồ, ồ... nói chuyện bình thường ghê...』"
"Về cơ bản thì chỉ cần có thể nói chuyện phải trái là tôi không có vấn đề gì, mong được anh chiếu cố."
"Gyahahaha, quả không hổ là Công Chúa! Nhiều thứ ‘khủng’ thật đấy!"
"『Lời chào ban nãy chỉ là mở đầu thôi à! Nhiều thứ là cái gì!?』"
Hừm? Mohican... a, là người trên diễn đàn hướng dẫn, người có 'vẻ ngoài dị hợm và lời lẽ thô tục nhưng lại nói những điều rất bình thường' đây mà.
Anh Mohican này là một người nhập vai rất chuyên nghiệp. Dù nói vậy nhưng ánh mắt anh ta không hề nhìn vào ngực tôi. Cũng không có vẻ là người thích ngực lép... Hoàn toàn là kiểu người bị thiệt vì vẻ bề ngoài, nhưng anh ta vẫn kiên trì với nhân vật đó. Điều gì đã cuốn hút anh ta đến vậy?
Có lẽ ngoài đời anh ta là một người nghiêm túc. Đây là phản ứng ngược lại chăng? Hơi... muốn thấy con người thật của anh ta một chút...
"Tôi cũng muốn một phần, có được không?"
"Nếu anh mang theo nguyên liệu cho BBQ thì không vấn đề gì ạ."
"Thịt có được không?"
"Đó là món chính mà, chắc không sao đâu. Mọi người cũng đang ăn rất nhiều."
"Giá mà được nhờ cô nấu một món riêng thì tốt biết mấy!"
"Mời anh."
"...Là tự phục vụ à! Hyahha! Nướng thôi!"
Anh ta khựng lại khi thấy xiên thịt sống tôi đưa ra, nhưng sau khi liếc qua vỉ nướng BBQ, có lẽ anh ta đã nhận ra không cần kỹ năng hệ 《Nấu Ăn》 cũng được. Anh ta liền điềm nhiên tự mình đi nướng... Ra vậy, nếu không để ý đến cách nói chuyện và ngoại hình thì anh ta là một người tốt. Mà tôi thì không bận tâm đến cách nói chuyện và ngoại hình cho lắm, nên có lẽ sau này sẽ còn giao du nhiều. Tôi không cảm thấy sự mỉa mai hay khó chịu từ anh ta. Tôi có cảm giác đây mới là hình mẫu đúng đắn của việc nhập vai. Bỏ qua nhân vật thì cái tâm thế rất đáng nể.
"Tôi không có nguyên liệu gì cả~?"
"Fairie-Elen đã bay khắp nơi để giúp mọi người tập hợp lại đúng không?"
"Ừm, khá là nguy hiểm đấy. Nhất là ở phía Bắc!"
"Là do Wyvern nhỉ. Vậy thì cô cứ tự nhiên lấy ăn đi?"
"Cơm chùa là ngon nhất."
Dù cô ấy vừa mới liều mạng bay khắp nơi để hoàn thành điều kiện tập hợp xong.
Vừa nói chuyện tôi vừa đưa món bít tết Wyvern đã làm xong cho nhóm của Cecil.
"Để xem nào..."
""Ngon quá!""
"Ừm, ngon thật!"
"Ngon hơn cả bít tết mông bò nhỉ? Là do loại thịt khác nhau sao..."
"Món này ngon đấy. Lần sau lại đi săn nhé?"
"Ừ, nếu có cơ hội thì đi tiếp."
Thịt Wyvern ngon thật. Hay là mình cũng thử đi săn để lên cấp nhỉ.
Nào, tiếp theo là... à, phải rồi.
"Meade, cái cây đại thụ thế nào rồi?"
"Không có gì đặc biệt cả."
"Vốn dĩ nó không có gì... hay là còn cần thời gian để kích hoạt sự kiện nhỉ..."
"Tạm thời biết được là không có gì cũng tốt rồi."
Trong lúc tôi đang nói chuyện với Meade, tôi thấy Lina đặt cả tảng thịt lên nướng sơ bề mặt rồi cho vào lò nướng quay, chắc là một lúc nữa mới có thêm thịt.
Tôi đặt mấy con sò có thể ăn mà không cần xử lý lên vỉ nướng. Chắc sẽ có người ăn thôi. Rồi tôi làm những con cá không ăn được nội tạng, xẻ ra, gói trong giấy bạc cùng với rau củ rồi nướng.
"Công Chúa ơi! Xong rồi này!"
"Ừm, đúng là một tác phẩm công phu."
Các người chơi hệ sản xuất đã bắt tay vào làm việc cấp tốc và tạo ra đủ thứ.
Primula và Dantel thì làm một chiếc giường.
"Một chiếc giường có màn che... thật không thể tin nổi."
"Nhắc đến Công Chúa là phải thế này chứ?"
"Tuy làm bằng gỗ nhưng chắc chắn sẽ ngăn được côn trùng xâm nhập."
"Dùng một lần rồi bỏ ở đảo hoang thì có hơi lãng phí... nhưng tôi sẽ xin nhận vậy."
""Chúng tôi sẽ mang đến cho cô một giấc ngủ thoải mái, ngay cả trên đảo hoang!""
Hai người họ giao chiếc giường cho tôi rồi cũng tham gia vào tiệc BBQ.
"Ara, giường đẹp quá nhỉ. Tôi cũng muốn một cái."
"Ngủ cùng Tasha!"
"Ưm, ý hay đó."
"Chà, với kích thước này thì. Lâu lắm rồi, hay là ba chúng ta ngủ chung nhé."
"Tuyệt vời!"
Cuối cùng, dù trời đã tối, mọi người vẫn tiếp tục ăn uống như một bữa tiệc. Nguyên liệu còn nhiều thật nhỉ?
Nhân lúc này, hay là mình chuẩn bị bữa sáng cho nhóm này luôn. Trước khi hết nguyên liệu. Cần làm phần cho tổ đội của Lina, Tomo và Ellie, Elz, Cecil, Kotatsu, Ruzebalam, Musasabi, Steiner, và cả phần của Meade, Mohican và Fairie-Elen nữa.
Để đến sáng mai dậy làm cũng được, nhưng nhân lúc mọi người còn thức, tôi phát luôn. Nhìn lại mới thấy mình cũng quen biết nhiều người ghê.
Làm món đơn giản thôi. Kẹp thịt và rau vào bánh mì, rồi rưới sốt BBQ lên là được nhỉ.
"Ngại quá. Cảm ơn cô nhé."
"Không có gì đâu ạ, tôi cũng đang mong chờ quà là những vật phẩm hệ 《Nấu Ăn》 đây."
Vâng, tôi không chỉ làm vì lòng tốt đâu. Đây là những người có thể mang lại lợi ích đó, nên xem như là một khoản đầu tư trước. Fufufu.
Nói thế thôi chứ, thật ra dù tôi không đưa thì những người này có lẽ cũng sẽ mang đồ đến cho tôi. Nhưng như vậy thì chỉ có mình tôi được lợi. Thế thì không hay lắm, nên ít nhất tôi cũng phải chuẩn bị bữa ăn. Cho đi và nhận lại. Đôi bên cùng có lợi chính là bí quyết của giao tiếp. Đặc biệt là trong game. Ai cũng có lòng tham mà.
Trời đã tối hẳn, những nguồn sáng từ phép【Ánh Sáng】lơ lửng xung quanh, trên đầu là bầu trời đầy sao và mặt trăng. Một cảnh đẹp tuyệt vời chỉ có trong VR và trên đảo hoang.
"Công Chúa trông buồn ngủ rồi kìa?"
"Đến giờ đi ngủ rồi ạ."
"Bọn mình thì sao? Đi săn đêm một chút không?"
"Chỉ số sẽ tăng, mà kẻ địch cũng có thể thay đổi. Đi xem qua một chút rồi ngủ."
"Dù sao cũng là ngày đầu tiên mà. Làm thế đi."
Alfu và Suke-san nói sẽ đi xem xét tình hình rồi ngủ. Vốn là cư dân của màn đêm nhưng tôi thì đi ngủ đây. Vì tôi là một Zombie sống lành mạnh mà!
"Cần phải có người canh gác để đề phòng quái vật và PK degozaru nhỉ?"
"Nói thì nói vậy, nhưng chúng ta cứ thay phiên nhau ngủ lệch giờ là được chứ gì? Toàn là nhóm chiến đấu top đầu cả mà."
"Chắc cũng vậy degozaru nhỉ."
"Trong sự kiện này, PK chắc chỉ có ý nghĩa quấy rối thôi nhỉ?"
"Nhưng PK lại là những kẻ thích trò quấy rối đó. Tôi ngủ sau cũng được."
"Không sai. Bên này ngủ sau cũng được degozaru."
"Vậy à? Thế tôi ngủ trước nhé. Sáng sớm thì có thể giao lại cho nhóm Công Chúa được mà."
"Tôi nghĩ mình sẽ thức dậy vào khoảng 5 đến 6 giờ."
"Hiểu rồi. Dù sao cũng sẽ có một số người phấn khích quá không ngủ được đâu..."
Việc điều phối cứ giao cho Cecil.
Khu vực quang đãng này của khu rừng giờ đây ngổn ngang giường, túi ngủ và lều. Có vẻ như trong cuộc sống sinh tồn này, sự quảng giao của một người có liên quan trực tiếp đến sự thoải mái trên đảo hoang.
Tôi thì đi ngủ ngay trên chiếc giường có màn che vừa được tặng đây. Vừa gọi Ellie và Abby thì Lina cũng chui vào như một lẽ dĩ nhiên. Lety và Dolly thì nói sẽ đi canh gác một lúc.
Vậy thì, chúc ngủ ngon.
"『Bốn mỹ nữ đang ngủ mà... không được ngắm mặt! Thằng nào! Thằng nào đã lắp cái màn che thế hả!』"
"Hừm? Với tư cách là một nghệ nhân thì đây là thành công, nhưng với tư cách là một người đàn ông thì lại là thất bại à? Thôi, đây là một tác phẩm công phu đấy. Bỏ cuộc đi."