Even Though I’m a Former Noble and a Single Mother, My Daughters Are Too Cute and Working as an Adventurer Isn’t Too Much of a Hassle

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

(Đang ra)

Đau khổ vì tình, tôi trở thành Vtuber và trở nên nổi tiếng với các chị gái

Nito Rin; NitriN; 二兎凛

Không chỉ vậy, cả người thiết kế và tạo chuyển động model của cậu ấy, cùng với các VTuber yêu thích của cậu cũng bắt đầu thích Yuki…?

34 2137

Cô bạn thân nhất của crush đang bí mật tiếp cận tôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

(Đang ra)

Kurono chiến ký, dường như một người đến từ dị giới như tôi lại chỉ vô đối trên giường mà thôi

Saito Ayumu

Sử dụng những tư duy và hiểu biết có được từ thế giới hiện đại, Kurono sẽ bắt đầu hành trình xây dựng nên đế chế của riêng mình, mở đầu bằng việc sử dụng 1.000 Á nhân đẩy lùi 10.

16 905

Đàn Bồ Câu

(Đang ra)

Đàn Bồ Câu

Nhất Điều Ngưu Nãi Ngư (Một Con Cá Măng Sữa)

Đây là câu chuyện kể về một sinh viên có một chút hardcore hệ vật lý hủy diệt cùng cứu thế, tất cả sự kiện đều xoay quanh các sự thật khoa học, có lẽ đọc lấy cũng không dễ dàng như vậy...

5 3

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

31 204

Tập 05 : Đại Hội Thể Thao - Chương 105 : Thảm họa trước Đại Hội Thể Thao

*Chương 105 : Thảm họa trước Đại Hội Thể Thao

Vào ngày mà Đại Hội thể thao đáng mong chờ đã tới, Shirley dậy sớm hơn bình thường cả tiếng đồng hồ , như một đứa trẻ đang háo hức trước một chuyến đi xa. Cô nhanh chóng nhảy ra khỏi giường để thay bộ đồ ngủ trong căn phòng vẫn còn đang hơi tối do mặt trời còn chưa mọc….Và cô đông cứng tại chỗ.

“Eh, tại….tại sao ……..? Sao lại thế này!?”

Một tiếng kêu khó chịu thoát ra từ môi cô. Cô không thể nào kiềm lại được sự ngạc nhiên của mình trước cảnh tượng đang chào đón mình….Bộ quần áo mà cô cất công chuẩn bị cho đại hội thể thao đã biến mất.

“Mọi thứ vẫn còn ổn cho đến tối qua, sao giờ lại có thể…….”

Toàn bộ quần áo của cô, kể cả bộ đồ dự phòng được cất trong Hộp Pháp Khí của Anh Hùng cũng đã mất tăm. Thứ duy nhất còn lại là bộ đồ hầu gái hở hang hết sức và cả bộ đồ bơi không khác gì đồ lót hết. Và rõ ràng là cô không đời nào sẽ mặc những thứ này đến chỗ tổ chức hội thao được.

“Mi…mình phải nhanh chóng đến chỗ cửa hàng quần áo ……không, không có được . Hôm nay họ đóng cửa vì có đại hội mà…….”

Cứ cái đà này, có khả năng là cô sẽ phải đến chỗ hội thao trong khi vẫn còn mặc đồ ngủ. Cô không thể nào chấp nhận việc xuất hiện trong một bộ dạng đáng xấu hổ như thế được.

Nhưng mà, không đến hội thao của Sophie và Tio tuyệt đối không phải lựa chọn của cô. Cô sẽ tới đó, kể cả có phải bò ra đường đi chăng nữa.

(Mình có thể mượn quần áo của ai không ……? Không được, kích cỡ cũng sẽ không vừa mất…..!)

Mặc quần áo quá chật hay quá rộng cũng chẳng khá hơn mặc đồ ngủ là bao. Khi xuất hiện trước mặt mọi người, cô là bà mẹ đáng tự hào của các cô con gái, cô nhất định phải thật nghiêm chỉnh và chỉn chu.

Trường hợp xấu nhất, cô chỉ có thể ăn mặc cái gì đó xuề xòa, miễn là cô thấy có thể chấp nhận được. Mấy vị phụ huynh khác đã đổ xô đến chỗ của Dimros để yêu cầu những bộ giáp và vũ khí mới sau khi biết về phần thưởng từ chỗ của Canary. Cô cũng đang nghiêm túc nghĩ xem có nên làm vậy không, nhưng không chắc là gã người lùn bướng bỉnh đó sẽ chịu giúp cô khi mà cô đang vội và ông ta thì đang vùi đầu vào những giờ làm việc.

“AaAaaaaa…….! Mình phải làm gì bây giờ…….”

Cô phải đến hội thao để thể hiện sự ủng hộ của mình. Đặc biệt là năm nay còn là một năm đáng nhớ khi mà cô sẽ tham dự cùng với cả Sophie và Tio luôn. Mọi chuyện không chỉ đơn giản là cô đến để xem hai đứa thi đấu nữa.

Nhưng nếu cô đến đó trong cái bộ dạng này, hai đứa con gái cô nhất định sẽ bị chế giễu vì có một bà mẹ kỳ quặc, đến hội thao mà lại còn mặc đồ ngủ. Điều đó phải tránh, nhất định phải tránh.

“Shirley, cô đã dậy chưa? Cô có khách này.”

Shirley ôm lấy đầu và lăn lộn trong phòng . Đúng lúc ấy, thì Martha gõ cửa.

Khi mà cô còn đang tự hỏi xem ai mà lại đến thăm cô từ lúc còn sớm như này, thì Leia đã mở cửa và bước vào trong.

“Chào buổi sáng Shirley! …….um, có gì đó sai sai ?Tôi không biết nói gì về việc mà cô đang làm trong phòng, nhưng không phải là cô đang làm một bộ mặt rất chi là kỳ lạ đó sao?!.”

“……Cái đó không phải việc của cô. Mà quan trọng hơn, cô cần gì. Lúc này, tôi đang rất bận đó!!”

Trong khi cô đang vô cùng lo lắng xem mình sẽ phải trông như thế nào lúc này, thì với một vài chuyện phiền toái mà nói, Shirley quyết định sẽ lờ đi và nhanh chóng bỏ qua nó thì hơn.

“Được rồi được rồi, tôi được người ta yêu cầu mang quần áo đến cho cô để tham dự đại hội thể thao. Nên tôi phải đến đưa trước khi cô rời đi.”

“……Tại sao Leia lại…….? Không lẽ cô cũng tham gia đại hội thể thao à?”

Nói đến đây, Shirley từng nghe nói rằng bạn thuở nhở của Leia là Cudd có một cô bé gái đang là học sinh tại ngôi trường đó. Đây cũng có thể coi là một mối quan hệ gia đình được rồi.

“Yeah, phải đó . Dù sao thì, của cô đây.”

Leia đưa cái túi giấy mà cô đang giữ cho Shirley. Tuy vậy, sau khi tò mò mở túi ra để kiểm tra bên trong, biểu cảm của Shirely còn trở nên nghiêm túc hơn cả lúc trước.

“…..Cái thứ gì đây?”

“Huh? Chúng chỉ là quần áo để cô mặc thôi mà? Đó là những gì tôi được dặn khi họ đưa cái túi này cho tôi.”

Leia trả lời một cách nghiêm túc nên rõ ràng cô không hề biết chuyện gì đã xảy ra. Shirley cũng tin cô ấy không nói dối, nhưng suy nghĩ của cô lúc này đã biến thành một mớ hỗn độn thực sự.

Trong cái túi giấy đó có chứa một bộ quần áo mà cô đang rất khát khao có được chỉ một lúc trước. Tuy nhiên, chỉ vì hôm nay nên cô mới chịu mặc thứ đó. Nói đúng hơn, , mặc một thứ đáng xấu hổ như vậy thường ngày là tuyệt đối không bao giờ có chuyện đó với cô hết.

“Nhưng mà, tôi bất ngờ lắm đấy . Tôi chưa bao giờ nghĩ Shirley nghiêm túc của tôi sẽ đồng ý với thứ này đâu. Nhờ có cô, chắc chắn tinh thần của các chàng trai đội đỏ sẽ lên cao hơn bao giờ hết cho mà xem!”

Shirley không hiểu cô gái bán Elf trước mặt mình đang nói gì. Cô đang cố hiểu rằng, mình đang dính líu vào một việc gì đó mình không biết, khi mà bản thân còn chưa nhận thức được, nhưng với việc toàn bộ quần áo của cô đã biến mất, và Leia đột ngột đến với “thứ đáng xấu hổ” này, thì những chi tiết vụn vỡ trong đầu cô bỗng được lắp ghép lại thành một ý nghĩ vô cùng hợp lý.

Toàn bộ sự việc ngay từ đầu đã rất kỳ lạ. Dù cô có đang ngủ, cô vẫn dễ dàng cảm nhận được khí tức xung quanh mình, nhưng vẫn có ai đó dễ dàng đột nhập vào phòng và đánh cắp hết quần áo của cô. Kẻ này thậm chí còn dễ dàng bẻ khóa được Hộp Pháp Khí của Anh Hùng, thứ mà vốn dĩ chỉ có Shirley dùng được……Và đương nhiên, chỉ có một kẻ có thể làm được tất cả những chuyện đó. Một kẻ cực kỳ quen thuộc dùng Thời Không Ma Pháp, và cũng chính là kẻ đã phát minh ra thứ được gọi là Hộp Pháp Khí của Anh Hùng này.

“C……..CANARYYYYYYYYYYYYY!!”

Vào buổi sáng ngày trọng đại hôm ấy, cả quán trọ đang im lặng, bỗng rung chuyển dữ dội trước tiếng hét vang trời của Shirley.

Sân thể thao rộng rãi, tràn ngập tiếng cười nói của những đứa trẻ và những mạo hiểm gia. Đã từ rất lâu rồi, kể từ khi mảnh đất này được khai phá, và thị trấn cùng trường học được xây dựng lên, nhưng vẫn là lần đầu tiên cảnh tượng đông vui này xuất hiện tại đây.

“Có nhiều mạo hiểm gia hơn tôi tưởng.”

“Mm. Quả đúng là sức mạnh từ lời nói của Chủ Guild mà.”

Tin tức về phần thưởng hấp dẫn mà Canary đã hứa với các mạo hiểm gia dành cho bên thắng cuộc đã lan truyền khắp cả thị trấn này. Và kết quả, là cha mẹ của các em học sinh, cũng đồng thời là các mạo hiểm gia, đã giới thiệu chuyện đó với các đồng nghiệp của mình, chẳng bao lâu sau, toàn bộ sự kiện đang trở nên lớn đến mức, nó chẳng còn có thể coi là một sự kiện trường học được nữa rồi.

Mà thực tế thì, các mạo hiểm gia của chúng ta còn hào hứng hơn cả những đứa trẻ được tổ chức sự kiện cho luôn rồi.

“Heh…….tên gà mờ , mua cả giáp mới chỉ để phục vụ cho đại hội thể thao của tụi con nít sao.”

“Ồ, tao nghe nói mày cũng đã học hai thần chú mới . Mấy thằng pháp sư khác cũng làm vậy . Thế nên chịu chơi ngần này có đáng là gì đâu chứ ?”

“Này mấy người kia !? Nghiêm cấm dùng chất nổ trong sân trường !”

“Eh? Nhưng mà ……Tôi nghĩ mình chỉ cần làm thổi bay toàn bộ đội đỏ đi là thắng thôi mà……..”

Mặc dù vậy, chỗ này đã bắt đầu trở nên hơi bị nguy hiểm để có thể gọi là đại hội thể thao cho trẻ em rồi đấy..

Nó giống đại hội vũ trang toàn dân thì đúng hơn.

Mà cũng dễ hiểu tại sao lại đi đến mức này thôi. Một khi cuộc thi phối hợp với phụ huynh bắt đầu, nó sẽ sớm biến thành một cuộc tử chiến không khoan những giữa những mạo hiểm gia tham lam.

“Mọi người trông có vẻ năng nổ quá nhỉ ! Ngay cả mấy ông hạng A cũng dành hết thời gian rảnh để đi săn quái vật nên giờ chẳng còn yêu cầu khẩn cấp nào hết nữa. ”

“Tôi hiểu ý của cậu mà ……dù sao ai trong số họ cũng muốn mình là kẻ chiến thắng ngày hôm nay .”

Kyle và Cudd đứng ở một bên khác, nhưng họ cũng đã chuẩn bị trang bị mới cho mình với hy vọng đoạt được phần thưởng tiềm năng kia. Kyle có một cái khiên được phù phép, có thể tạo ra một rào chắn sau khi đổ một lượng nhỏ ma lực vào đấy, còn Cudd đã mua một đôi giày được yểm Phong Thuật, có thể giúp cậu phóng về phía trước sau khi phóng ra một luồng gió

Ngay cả Leia, người đã trở thành thành viên của đội đỏ vì mối quan hệ của cô với Cudd, cũng đã bỏ tiền mua một cái nhẫn ma thuật có thể tạo ra sóng xung kích.

Canary cũng đã cấp cho các mạo hiểm gia tham gia phần thi phối hợp cùng cha mẹ một pháp khí bị yểm lời nguyền “không thể tổn thương người khác dù có đâm hay chém họ bao nhiêu lần đi nữa.”

Các bước đảm bảo an toàn khác cũng đã được thực hiện để chắc chắn không em nhỏ nào phải thấy cảnh máu chảy hãy gãy xương, và một rào chán cũng đã được bao phủ quanh sân thể thao và chỗ ngồi của các khấn giả để bảo vệ các quý phụ huỳnh cùng các em khỏi bất cứ phép thuật nào chẳng may thành đạn lạc. Ngoài ra cũng có một ma thuật nữa cũng đã được niệm lên sân , mà chính Kyle và Cudd cũng chẳng hiểu bằng cách nào mà cái sân đó đã biến thành một nơi mà “ bạn không thể tổn thương bất cứ ai, dù có niệm phép mạnh thế nào đi nữa.”

Họ đã thử khi đến đây lần đầu bằng cách tạo một ngọn lửa nhỏ và ấn vào lòng bàn tay mình. Vẫn có cảm giác nóng, nhưng nó không làm bỏng da của họ. Trên thực tế, cái ma thuật tuyệt vời dùng cho Đại hội năm nay dường như khá giống với cách mà Canary sẽ làm

“Yahoo~, Onii-san.”

“Anh hai, anh đến rồi.”

Vào lúc đó, một cô bé mặc bộ đồ thể thao chạy đến phía Kyle trong khi vẫy tay, và một cô bé tóc đen khác cũng mặc bộ quần áo tương tự theo sát phía sau cô ấy. Đó là Chelsea, em gái của Kyle sống cùng trại trẻ mồ côi với cậu và Mira, cô em gái ruột của Cudd.

“A, đó là Kyle và Cudd.”

Sophie và Tio cũng xuất hiện ngay phía sau hai cô bé vừa rồi. Hai đứa đang đi cùng nhau, và sau khi vô tình nhập bọn với Chelsea và Mira, cả hai đã đến cúi chào Kyle cùng Cudd.

“Mira và Chelsea nói rằng không biết có ai đến cổ vũ cho họ không vì cha mẹ và các sơ đều rất bận rộn…..Nhưng thật may là những người anh quý báu của họ đã đi thay rồi.”

“Yeah~. Thực ra mình cũng chẳng mong mọi chuyện sẽ thành sự thật đâu. Tại Onii-san và các bạn của ảnh lúc nào cũng bận túi bụi luôn đó.”

“Làm gì có. Dĩ nhiên là Onii-san sẽ đến để cổ vũ em gái yêu quí của anh rồi.”

Thế giới này nhỏ bé thật. Kyle và Cudd nghĩ vậy, khi biết Sophie và Tio là bạn thân của Chelsea và Mira.

Chắc chắn là họ cùng sống với nhau tại một thị trấn, và còn cùng độ tuổi với nhau nữa, nhưng dường như việc em gái của bạn trở thành bạn thân với em gái của các thành viên trong nhóm bạn , hẳn đấy không phải là chuyện ngẫu nhiên rồi.

“Um……hai người có thấy Mama đâu không?”

“Bọn em không thấy mẹ cả ngày hôm nay rồi. Khi bọn em thức dậy, chỉ thấy có giấy nhắn ghi rằng mẹ có việc phải đi từ sớm, và bảo bọn em ăn sáng trước thôi.”

“Sao cơ! Shirley không đi cùng hai đứa á?”

Kyle và Cudd có nghe nói, Shirley đã đến đây từ sớm để lắp đặt một số máy ảnh trước khi cuộc thi bắt đầu . Nhờ vào sức mạnh của 《Thánh Hộ Gươm Báu 》 Radun, cô ấy có thể thiết lập một kết giới cho phép nhìn thấy bất cứ chỗ nào từ vị trí chỗ ngồi của phụ huynh, nhưng như thế không có nghĩa là cô lại để mặc hai bé con của cô một mình từ sáng như thế này.

“Giờ nhắc mới nhớ, Leia không đi cùng anh hai sao?”

“Không….con nhỏ đó nói có việc nên đã đi từ sớm rồi.”

Đầu tiên là Shirley, giờ đến Leia cũng mất tích. Đó có thể chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, nhưng cả hai biến mất cùng một lúc khiến họ tự hỏi không biết có chuyện gì đã xảy ra hay không nữa.

Nhưng vào lúc Kyle đã tính gợi ý việc tất cả bọn họ cùng đi tìm, thì có hai giọng nói quen thuộc lọt vào tai họ đến từ phía sau một trong những bức tường của khu dãy nhà trường học.

“Tôi không thể…..!Tuyệt đối không được…….! Xuất hiện ở nơi công cộng trong bộ dạng này …….!”

“Cô lo cái gì chứ! Nó rất hợp với cô mà!”

“Tôi không quan tâm nó có đẹp với tôi hay không ……! Tôi…tôi cần cái gì đó để che mình đi …….!”

“Như thế chỉ làm cô trông lố bịch hơn thôi . Cứ tự tin lên ! Nào, đi ra thôi ! Sophie và Tio đang chờ cô đó !”

“Chờ một chút, khoan đã ! Tôi không thể để hai đứa nhìn thấy mình trong bộ dạng này…….!!”

*Bam!* một giây sau, có hai bóng người vọt ra từng trong bóng tối . Mà chính xác hơn, là một cái bóng lùn lùn đang kéo cái bóng còn lại . Sophie, Tio, và những người khác, hướng ánh mắt của họ đến hai cái bóng đó, và thấy Leia cùng Shirley vừa mới xuất hiện.

“Ah! Mama, mẹ đây rồi……..”

“Cái gì đang xảy ra thế kia ? Bộ trang phục đó là sao…..”

Nhưng đó không phải mẹ Shirley thường ngày nghiêm túc và sạch sẽ mà Sophie và Tio từng biết. Cô giờ đang mặc ở phía trên một chiếc áo thun mỏng nhẹ, khoe ra đôi vai mỏng manh, cùng vòng eo thon thả, làn da trắng sữa cùng chiếc rốn nhỏ xinh đáng yêu, cùng với đó , phần dưới là một chiếc váy ngắn cũn đến nỗi, nó làm lộ ra đôi chân trắng trẻo nuột nà, và lại dường như chỉ cần di chuyển một chút thôi, cũng đủ để làm lộ ra mảnh đồ lót thần bí đang được che giấu bên dưới ấy. Sophie và Tio, lúc này có thể gọi mẹ của hai đứa là một cô gái của đội cổ vũ, nếu hai đứa muốn, hoặc nếu hai đứa đã quá cạn lời, thì có thể nói là mẹ của chúng đang ăn mặc quá là thiếu vải. Và vì vài lý do nào đó nữa, mà giờ trên cả hai tay của cô , là một búi tua rua hình quả bóng có màu đỏ thẫm.

“J-Jeez…….làm ơn hãy giết tôi đi……..!”

Trước ánh mắt kinh ngạc của đám đông, mặt và tai của Shirley đỏ rực lên như cà chua chín, và cô tuyệt vọng dùng tay ôm lấy cơ thể của mình để giấu nó đi nhiều nhất có thể.

__END CHAPTER 105__

__Trans : Flame Soul__

****************************

-Trans : Chị nhà trong trang phục cổ vũ ư…………..Mlemmmmmmmm!!!!