Biểu tượng thánh giá trắng tinh khiết kia bùng lên thành ánh sáng.
Ngực và xương sống của bộ xương khô bị đập nát, nó ngã xuống và vỡ tan. Jude tiếp tục đánh vào bộ xương khô chó đến khi tay cậu rã rời.
“Hộc…hộc…hộc…”
Thập Tự Quyền là một trong những kỹ năng thuộc bộ Thần Quyền và đúng như tên gọi, thánh đấu khí tạo thành hình thánh giá trên nắm đấm rồi trực tiếp tấn công kẻ địch bằng một cú đấm thật mạnh.
“Hộc…hộc…”
Sau khi ngồi lại cho thoải mái, Jude tiếp tục thở dộc.
Mặc dù cơ thể cậu đã mạnh lên qua những lần thăng cấp, kỹ năng cậu sử dụng vẫn sử dụng nội công và gây tổn thương lên cơ thể.
Kinh mạch trên người cậu vẫn còn nhỏ và hẹp do bị chặn.
‘Nhưng…cũng đáng.’
Không chỉ là vòng sáng trắng bao quanh cơ thể.
Đó còn là Thần Quyền và Thập Tự Quyền.
Tàn dư của thánh đấu khi vẫn còn vương vãi trong không khí. Jude vui vẻ mỉm cười và quay sang bên Cordelia.
Đúng như dự đoán, bên Cordelia cũng sắp xong việc.
“Né đòn! Phòng thủ! Xuyên phá trung tâm!”
Cordelia ra những hiệu lên nhanh như chớp trước khi trượt trên mặt đất.
Đây không chỉ là một nước đi đơn thuần. Cô lọt qua khe hở giữa hai bộ xương mà không do dự rồi lấy Ánh Trăng đã được cường hóa bởi ma thuật để đập bay đầu các bộ xương.
Với hành động của cô, đội hình đã bị phá vỡ.
Lý do là vì đúng như Cordelia đã nói, cô xuyên phá trung tâm của đội hình Hộ Vệ Tuyệt Diệt.
“Ô! Ô!”
Lucas nhanh chóng tiếp thu mệnh lệnh của Cordelia và lùa đám xương khô về phía mình trong khi cười với khuôn mặt rạng rỡ.
Đã có đến ba bộ xương gục ngã trước thanh kiếm vẫn còn trong vỏ của cậu.
“Kết thúc nào!”
Cordelia cười sảng khoái rồi lại trượt trên mặt đất. Cô giống như một vận động viên trượt băng nhảy múa trên nền băng vậy.
‘Quả là Yellow Storm.’
Thay vì chạy lại giúp, Jude cảm thán những gì cậu thấy rồi duỗi thẳng tay.
Chuyển động của Cordelia nãy giờ không chỉ là chuyển động thông thường.
‘Cậu ta dùng phép <Trượt> để di chuyển à?’
Theo lý thuyết thì điều đó là không thể.
Phép <Trượt> là phép khiến người ta trượt ngã chứ không phải phép dùng để di chuyển như trượt băng.
Nhưng Cordelia thì có thể.
‘Cậu ta đôi khi giống như thú hoang vậy.’
Nếu Jude là kiểu người xử lý mọi thứ bằng cách tính toán và suy nghĩ thì Cordelia là kiểu người phó mặc cơ thể cho bản năng.
Cách di chuyển là thường kia là hành động theo bản năng của cô chứ không phải lý tính.
“Đây là kết thúc!”
Cordelia di chuyển giữa đám xương khô như đang khiêu vũ và vung Ánh Trăng như gậy bóng chày. Phần thân dưới của bộ xương khô bị đập nát và nó ngã xuống.
“Ồ! Quá là tuyệt vời luôn tiểu thư Cordelia!”
“Hehe, V”
Trong khi Lucas đang thán phục Cordelia thì cô cười và giơ ngón tay hình chữ V, Jude đột nhiên mỉm cười và nhớ về chuyện cũ.
‘Việc cậu ta bị các chủ bang hội ghét cũng là điều dễ hiểu.’
Yellow Storm là một thảm họa trong trận chiến quy mô lớn giữa các bang hội.
‘Chết tiệt! Mình chẳng thể đoán hắn ta sẽ làm gì cả!’
Giống như phản xạ tự nhiên. Một khi bước vào trận chiến, Yellow Storm chẳng bao giờ làm điều mà người ta nghĩ cô sẽ làm.
‘Hắn ta là thiên tài à? Nếu không sao hắn ta có thể có mặt đúng lúc như vậy!’
Không biết lúc nào, ở đâu hay cô làm gì nhưng kỳ lạ thay, Yellow Storm luôn xuất hiện những lúc cần thiết.
Việc đánh vào điểm yếu của đối thủ là chuyện thường ngày đối với cô và giống như cái cách cô đã thể hiện trong lúc đánh với đám xương khô, cô rất giỏi trong việc càn quét doanh trại địch bằng cách xuyên phá trung tâm của trận hình.
Vì thế những người không quen biết Yellow Storm sẽ nghĩ cô là một ‘chiến lược gia thiên tài.’
Cô giống như Gia Cát Lượng và Lý Mục, những người có thể nhìn thấu toàn chiến trường chỉ qua một cái liếc mắt và nắm rõ đường đi nước bước của địch.
Nhưng Jude biết sự thật.
‘Đó chỉ là…cảm tính?’
Những từ Yellow Storm thốt lên trong trận chiến khi nãy.
Cô chỉ làm vậy mà chẳng nghĩ gì.
Yellow Storm không phải là kiểu người đâm vào điểm yếu của địch bằng các tính toán chiến lược cao siêu.
‘Phải nói sao nhỉ, tớ chỉ làm những gì mình cảm thấy nên làm?’
Gần giống như cảm tính và cảm giác vậy.
Cô cảm thấy mình phải hành động bằng một cách nào đó.
Lúc đầu, Jude cũng nghĩ là Yellow Storm nói dối. Nhưng sau khi quen biết cô đã lâu, cậu cuối cùng cũng hiểu ra.
‘Đó là bản năng.’
Yellow Storm đúng là một thiên tài.
Cô là một thiên tài về chiến đấu và cảm tính chứ không phải chiến lược.
Cô không phán đoán tình hình luôn xoay chuyển trên chiến trường. Cô tự nhiên mà hiểu nó.
Và kết quả là những gì cô đã thể hiện.
Những gì cô nên làm.
Chỗ cô nên tấn công.
Thêm vào đó là một tài năng nữa của cô.
Lý do Yellow Storm khắc sâu sự tồn tại cùa mình vào tâm trí tất cả với biệt danh ‘cơn bão hình người’ và khả năng độc nhất của cô mà ngay cả Jude cũng không thể bắt chước.
‘Khả năng cảm nhận không gian và đa nhiệm đáng kinh ngạc.’
Thông thường trong Legend of Heroes 2, các pháp sư cấp cao nhất cũng chỉ có thể dùng từ hai mươi đến 50 phép một lúc.
Nhưng Yellow Storm ở một đẳng cấp hoàn toàn khác.
‘274.’
Đó là con số kỷ lục về số mà pháp Yellow Storm có thể sử dụng cùng một lúc.
Cô xông pha trận mạc một mình với hàng trăm ma đạn một lúc, biến bản thân trở thành một cơn bão hình người đích thực.
Cô quét sạch các đơn vị của bang hội khỏi bãi săn một mình và thậm chí còn tự mình luôn cả một bang hội.
‘Mà dù sao mình vẫn là hạng 1.’
Jude kết thúc dòng suy nghĩ với một cái nhếch mép rồi lại ngẩng đầu lên. Cậu thấy Cordelia chạy đến chỗ Lucas và giơ bàn tay lên.
“Đập tay nào!”
“Hả?”
“Đập tay!”
Thấy Cordelia vẫy vẫy tay, Lucas chớp mắt rồi rụt rè giơ tay lên và đập tay với Cordelia.
“Quả đúng là ngài Lucas, rất tuyệt vời. Đúng là một kiếm sĩ thiên tài. Ngài là nhất.”
“Ahem, ahem…Tiểu thư Cordelia cũng rất tuyệt vời. Đúng là đáng kinh ngạc.”
Lucas nói với má hơi ửng đỏ.
Một phần là vì Cordelia nhưng tim cậu đập chủ yếu là do cái đập tay.
‘Cũng có một cảnh tương tự trong Anh Hùng Biltwein.’
Gật gù một mình, Jude tiến lại gần hai người bạn trẻ đang nhảy qua nhảy lại vì quá phấn khích.
“Có vẻ như trận chiến đã kết thúc.”
“Vâng, tôi cũng nghĩ vậy ngài Bayer. Hohoho…”
Cordelia nói trong khi tỏ ra thùy mị khi thấy mặt Jude và cố đoán suy nghĩ của cậu.
Nghe thấy Cordelia đột nhiên đổi giọng và đảo mắt nhìn chỗ khác như thể cố ý khôn biết Cordelia đang tán tỉnh Jude.
“Ngài Lucas, ngài có bị thương không?”
“Tôi vẫn ổn, tất cả là nhờ tiểu thư Cordelia.”
“Tôi rất tiếc khi phải nói điều này…nhưng có lẽ kẻ địch từng là người của Hội Hộ Vệ Thập Tự.”
Nghe Jude nói, Lucas chớp mắt rồi nhanh chóng mở to chúng ra và hỏi lại.
“Ý ngài là Hội Hộ Vệ Thập Tự? Những người bảo vệ lục địa từ trong bóng tối?!”
“Đúng vậy, quần áo mà đám xương khô đang mặc…và trên hết, đội hình Hộ Vệ Tuyệt Diệt là minh chứng rõ ràng nhất.”
Jude bình tĩnh đáp lại và đặt tay lên vai Cordelia nãy giờ im lặng thay vì làm phiền cậu.
“Gia tộc Chase có một chút liên hệ với Hội Hộ Vệ Thập Tự. Nhờ đó, Cordelia và tôi mới biết về nó.”
“Đội hình Hộ Vệ Tuyệt Diệt…”
“Vâng, đó là đội hình cơ bản nhất được dùng bởi thành viên hội Hộ Vệ Thập Tự. Và tất nhiên nó không thể sánh được với Hiền Vương Thập Tự Kiếm của nhà bá tước Hraesvelgr nhưng vẫn là một đội hình chắc chắn. Đúng không tiểu thư Cordelia?”
“Ể? Ồ…đúng, đúng vậy.”
Cordelia cười gượng và gật gù.
Với nụ cười trong sáng kia, cô trông như một con người hoàn toàn khác so với lúc vung Ánh Trăng như gậy bóng chày.
“Dù sao thì có vẻ như một nhóm của Hội Hộ Vệ Thập Tự trở thánh xác sống sau khi bị nhốt trong kết giới.”
“Các hộ vệ bị biến thành xác sống…đây là sức mạnh của kết giới sao?”
Lucas hỏi với khuôn mặt hơi hãi và Jude chậm rãi gật đầu.
“Khả năng cao là vậy. Nhưng đừng lo. Nếu chúng ta tìm ra phong ấn giam giữ phù thủy và phá vỡ nó thì có lẽ mọi thứ sẽ ổn thôi.
Jude nhẹ nhàng trả lời, Lucas gật đầu với vẻ mặt căng thẳng nhưng sớm trở thành một biểu cảm khác.
‘Xử lý tình hình như người trưởng thành nào.’
Với Lucas, Jude giống như ngài Seornn đáng tin cậy dù cậu chỉ lớn hơn Lucas một tuổi.
Vì vậy để trở thành đối thủ tốt Lucas nghĩ mình cũng phải trông trưởng thành.
Nhưng cũng chỉ được một lúc.
Lucas đột nhiên nhăn mặt rồi quay lại nhìn các bộ xương đã bị phá hủy và nói.
“Ngài Bayer, cô Cordelia. Có lẽ hơi vô lý nhưng mà tôi có thể nhờ hai người giúp một chuyện.”
“Chuyện gì vậy?”
“Ta chôn cất họ được không? Nếu họ là thành viên của Hội Hộ Vệ Thập Tự và là những người đã cống hiến hết mình cho nền hòa bình của lục địa thì để họ như vậy có hơi…”
Một cách nào đó, Cordelia cũng đồng ý với Lucas.
“Với ma thuật, tôi có thể dễ dàng đào một cái hố…hay là đào một nấm mồ chung đi?”
Mặc dù đang nói chuyện với Lucas nhưng cô lại nhìn Jude.
Jude nhìn cô và gật đầu.
“Tôi đồng ý. Tôi cũng nghĩ để thành viên của Hội Hộ Vệ Thập Tự ở một nơi như vậy là không ổn.”
“Ngài Bayer, cô Cordelia. Xin cảm ơn hai người.”
Lucas cười rạng rỡ trong khi cất kiếm đi và bắt đầu thu dọn tàn dư của các bộ xương.
“Tôi sẽ tìm chỗ.”
Cordelia nói rồi nhìn quanh và nhanh chóng chọn một chỗ trông có vẻ ổn và bắt đầu thi triển ma pháp.
Vài chục phút sau, cả nhóm đã chôn cất các bộ xương vào cùng một chỗ và dựng lên một ngôi mộ bằng thanh kiếm. Rồi họ có một lúc mặc niệm và tưởng nhớ người đã khuất.
“Cầu cho lời chúc phúc của Thánh Linh luôn ở bên các ngài.”
Một thoáng sau khi Jude khẽ đọc lời cầu nguyện.
“A…”
Lucas thở dài cảm động. Ánh sáng xánh bay lên như đóm đóm từ nấm mồ của các thành viên Hội Hộ Vệ Thập Tự.
Cordelia vô thức lên tiếng.
“Có chín tất cả.”
Một nhóm gồm chín đốm sáng như số lượng thành viên của Hội Hộ Vệ Thập Tự được chôn trong nấm mồ này.
Như thể để chào họ, các đốm sáng bay vòng quanh Jude, Cordelia và Lucas rồi cùng bay tới một chỗ, lượn vài vòng rồi tản ra và tản biến.
“A…thành viên của Hội Hộ Vệ Thập Tự…”
Lucas nói khẽ vì cảm động trước cảnh tượng vừa chứng kiến. Mặt khác, Jude hét thầm trong lòng và thu chặt nắm đấm.
‘Trúng mánh!’
Trong cốt truyện gốc không có sự kiện Cordelia chống lại Hội Hộ Vệ Thập Tự đã trở thàn xác sống trong khu rừng phù thủy nhưng vẫn có nhiều sự kiện tương tự.
‘Đó là khuôn mẫu linh hồn cuối cùng cũng đạt được ước nguyện và yên nghỉ sẽ chỉ cho bạn nơi giấu đồ quan trọng.’
Thật ra nếu Lucas không ngỏ lời trước thì Jude cũng định làm như thế rồi.
‘Cordelia chắc cũng có ý tưởng tương tự.
“Thật tuyệt. Có vẻ như mọi thứ đã ổn thỏa.”
Khi Jude quay sang Cordelia, cô khẽ nói với khuôn mặt ửng đi. Có vẻ như cô cảm thấy nhẹ nhõm trước hạnh phúc của các linh hồn dễ thấy qua đôi mắt hơi đỏ của cô.
Cô cũng sẽ nghĩ đến việc dựng mộ nhưng không phải cùng lý do với Jude.
Trong game đó chỉ là bộ xương nhưng nơi đây là thực tại.
Thật sự đã tồn tịa một nhóm người của Hội Hộ Vệ Thập Tự, và họ đã chu du qua khu rừng phù thủy và bị biến thành xác sống.
Làm sao cô không cảm thấy xót thương được chứ?
“Thật tốt…Thật tốt…”
Linh hồn của các thành viên ấy của Hội Hộ Vệ Thập Tự đã đến được cõi vĩnh hằng.
Với đôi mắt đẫm lệ, Cordelia nhìn các vệt sáng tản đi xung quanh. Trong lúc đó Jude hắng giọng và bằng cách nào đó vô tình trở thành gã người xấu không bị cuốn theo tâm trạng của mọi người.
“Ahem, ahem.”
“Hả? Gì đấy? Cảm thấy không khỏe à?”
“Không, chỉ là…cậu đúng là tốt bụng, dễ thương và đáng yêu.”
“Tên khốn điên khùng này đang nói gì vậy? Lên cơn à?”
Cordelia nhăn mặt lo lắng nhưng Jude chỉ nhún vai và vỗ vai Lucas vẫn đang bị xúc động với cảnh tượng trước mắt.
“Ngài Lucas, có vẻ như các thành viên của Hội Hộ Vệ Thập Tự đã để lại món quà cuối cùng ở đây.”
“Quà…a! Đúng rồi! Họ đã cho ta biết!”
Với đôi mắt mở to trong sự kinh ngạc, Lucas chạy một mạch đến chỗ mà các đốm sáng đã tụ lại ban nãy.
Vị trí đó nằm dưới một cái cây to với rễ trồi lên mặt đất và trông có vẻ là nơi thích hợp để giấu thứ gì đó.
“Đào nào.”
“Vâng, ngài Bayer.”
Lucas phấn khích vì diễn biến như trong truyện, cậu hăng hái đào đất. Sau đó, một chiếc hộp gỗ được đóng cẩn thẩn được đào lên.
Nhìn vào biểu tượng thánh giá trên bề mặt chiếc hộp thì rõ ràng đây là đồ của Hội Hộ Vệ Thập Tự.
“Ngài Lucas nên là người mở nó ra.”
“Tôi?”
“Vâng, ngài Lucas đã đề nghị dựng mộ cho họ. Vì vậy ngài nên là người mở nó.”
Cordelia đưa ra lời đề nghị theo Jude. Má Lucas ửng đỏ và cậu gật đầu.
“Vậy, tôi sẽ mở nó.”
Mặc dù được phong ấn nhưng trên chiếc hộp chỉ đơn giản là một tờ giấy phong ấn được dán vào.
Lucas lấy ra một con dao và mở nắp hộp sau khi xé tờ giấy phong ấn. Thứ xuất hiện là một tấm giấy da với công thức phức tạp được viết lên trên.
“Đây là…”
“Một kỹ năng của Hội Hộ Vệ Thập Tự…có vẻ như Hội Hộ Vệ Thập Tự đã đến để tiêu diệt đàn quỷ đang phong ấn linh hồn của phù thủy.
Lucas gật đầu nghiêm trọng khi nghe lời giải thích của Jude trước khi nhìn Cordelia và nói.
“Tiểu thư Cordelia, cô sử dụng được nó không?”
“Ừ…được, chắc vậy.”
Thật ra cô không tự tin lắm nhưng còn có Jude nên cô nghĩ chắc sẽ được.
“Còn có một quyển sách về Thần Quyền nữa. Ngài Lucas không phiền nếu tôi nhận nó chứ?”
“Tất nhiên rồi. Tôi dùng kiếm nên bỏ qua đi.”
Nghe thấy Lucas trả lời không hứng thú, Jude mỉm cười và nhận quyển sách võ thuật. Nó không giống như quyển sách cậu nhân được từ sách hầm ngục nhưng sẽ không mất nhiều thời gian để học vì cậu có trí nhớ tốt và Cheonmujiche.
“Nếu nguồn năng lượng tà ác ở đây mạnh đến nỗi tạo ra xác sống thì có vẻ như ta đi đúng hướng rồi đấy. Ta sẽ đến được trung tâm của phong ấn nếu đi thêm chút nữa.
Lúc Lucas gật đầu đồng ý với lời của Jude.
“Chờ, chờ một chút.”
Cordelia khẽ nói sau khi đột nhiên nhảy dựng lên và bắt đầu đi theo một hướng nhất định.
Và Jude hiểu lý do cô làm vậy.
‘Giọng nói của phù thủy.’
Linh hồn của phù thủy bị phong ẩn ở trung tâm khu rừng. Cordelia quay lai nhìn Jude như để trả lời cậu. Cô gật đầu và đôi mắt xanh của cô sáng lên.
“Tôi nghe được một giọng nói.”
Tiếng gọi của phù thủy.
Cordelia giơ tay lên và chỉ vào màn sương.
Càng nghe càng thấy giống kingdom. Nếu Jude là tướng chiến thuật thì Cordelia là tướng bản năng Gái cl anh em tôi wibu