Gucheongumun.
Cửu Thiên và Cửu Môn.
Có vẻ như Jude đã từng nghe về nó.
‘Chắc chắn là mình đã nghe qua cái tên này rồi. Nhưng ở đâu mới được chứ?’
Cậu khá chắc rằng đây không phải là một võ kỹ xuất hiện ở phần một.
Khi Jude đang lục lọi trong cung điện ký ức của mình như mọi khi.
“A!”
Phía sau cậu Cordelia đột nhiên thốt lên.
Jude quay đầu nhìn và thấy Cordelia mấp máy môi như thể muốn nói điều gì đó.
Và cậu cũng hiểu điều cô muốn nói sau khi đọc khẩu hình miệng của cô.
‘Phần ba.’
Đó là điều Cordelia muốn nói.
Nhờ cô mà cậu cuối cùng cũng đã nhớ ra. Cửu Thiên Cửu Môn là một bộ võ xuất hiện ở phần ba hay chính xác hơn là trong bản mở rộng mới nhất của nó.
‘Nó giống với Cửu Thiên Bộ.’
Mặc dù sự tồn tại được biết tới nhưng chúng đều là những bộ võ không xuất hiện trong game.
Thế mà bây giờ không phải một ai đó ở phần ba mà chính Landius, một trong các nhân vật chính của phần một lại nhắc đến Cửu Thiên Cửu Môn.
‘Có lẽ Landius đã học được nó chăng? Một thời điểm nào đó trong 10 năm qua? Hay chính Landius đã tạo ra bộ võ này?’
Dù có là gì đi chăng nữa thì điều đó cũng không ảnh hướng nhiều tới cậu.
Nhưng có một điều chắc chắn rằng Cửu Thiên Cửu Môn là một trong những võ kỹ cấp bậc cao nhất tương đương với Cửu Thiên Bộ.
“Ta nói lại lần cuối này nhóc. Trở thành đệ tử của ta. Với Cheonmujiche của mình nhóc có thể lĩnh hội được Cửu Thiên Cửu Môn.”
Những lời nói của Landius khiến Jude nuốt nước bọt trong phấn khích. Cậu phải thừa nhận một điều.
Tim cậu đang đập dữ dội.
Trong số những người chơi kỳ cựu của dòng game Legend of Heroes chưa từng có ai có cơ hội học và sử dụng thứ võ kỹ kia và điều đó khiến cậu phấn khích.
Hơn nữa cậu cũng muốn trở thành đệ tử của chiến binh mặt trời Landius-nhân vật yêu thích của cậu ở phần một.
Chắc chắn là cậu sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.
“Ha.”
Landius nở nụ cười thỏa mãn sau khi thấy sự đồng ý trong đôi mắt Jude và rồi Jude cũng lên tiếng. Cậu đang định lên tiếng đồng ý trở thành đệ tử của Landius.
Nhưng chính vào khoảnh khắc đó…
“Ch-chờ một chút!”
Cordelia đột nhiên lên tiếng trong khi kéo tay Jude lại.
Và bởi vì hành động đó mà ánh nhìn của mọi người vốn đang tập trung vào Jude và Landius đổ dồn lên Cordelia. Landius cũng nhìn cô và không hiểu chuyện gì đang xảy ra và bản thân Cordelia cũng bất ngờ với hành động của mình và cô nói một cách do dự.
Có vẻ như vừa rồi cô chỉ vô thức lên tiếng.
“Th-thì…”
“Nói ta nghe nào cô bé.”
Khi Landius lên tiếng với vẻ hiền từ Cordelia nhìn Jude và lấy hết dũng khí ra để trả lời.
“Thì Cửu Thiên Cửu Môn ấy…nếu anh ấy học nó…”
“Nếu nhóc ấy học nó thì sao?”
“Liệu Jude có…trở nên to lớn hơn không?”
Ai cũng ngớ người ra trước câu hỏi của Cordelia nhưng rồi cũng gật đầu thấu hiểu cho cô.
Bởi vì Landius to lớn một cách bất thường.
Kể cả Jude lúc này còn đang lâng lâng sung sướng khi nghĩ đến việc được trở thành đệ tử của Landius cũng giật mình khi nhìn anh.
Anh quá to lớn. Cực kỳ to lớn.
“Hừm.”
Landius xoa cằm thích thú và hỏi lại Cordelia hiện đang trốn sau lưng Jude.
“Cô bé, quan hệ của cô với nhóc Cheonmujiche là gì?”
“Anh ấy…là hôn phu của tôi.”
“À hẳn rồi. Đúng là đáng lo đấy. Đúng vậy, đó là một câu hỏi quan trọng. Một vấn đề lớn.”
Landius gật đầu thông cảm và các hiệp sĩ cũng hắng giọng và mặt ai cũng đỏ bừng ngoại trừ Lucas.
“Hả? Mọi người bị gì vậy?”
“Cậu chủ, ra đây một chút.”
Ngay sau đó ngài Seornn kéo Lucas đi.
Landius vui vẻ nhìn Jude và Cordelia đang ngượng chín mặt kia rồi cười và nói.
“Đừng lo cô bé. Ta to lớn thế này không phải là do Cửu Thiên Cửu Môn đâu.”
“Không phải là do Cửu Thiên Cửu Môn sao?”
Cordelia chớp chớp mắt ngạc nhiên và hỏi lại còn Jude cũng như vậy. Cậu nhìn Landius.
Landius ở phần một cao khoảng tầm 1.9 m.
Chắc chắn là anh ta không trải qua giai đoạn dậy thì một lần nữa ở tuổi hai mươi nên hẳn phải có lý do nào đó. Nhưng nếu không phải do Cửu Thiên Cửu Môn thì có thể là gì?
“Ta có dòng máu của người khổng lồ chảy trong huyết quản. Ta đã dùng Quy Hồi Thủy Tổ để thức tỉnh sức mạnh của tồ tiên đang ngủ say trong huyết mạch của ta và hồi quy về hình dạng giống với tổ tiên.”
Nghe lời giải thích của Landius khuôn mặt của các hiệp sĩ tỏ rõ sự hoang mang nhưng Jude và Cordelia thì khác.
‘Trong tương lai Cordelia cũng sẽ thức tỉnh dòng máu thiên thần bằng Quy Hồi Thủy Tổ.’
Đó là lý do hai người hiểu được Landius đang nói gì.
Nếu dòng máu của người khổng lồ thực sự đã được thức tỉnh thông qua Quy Hồi Thủy Tổ thì việc Landius trở nên to lớn như vậy cũng là điều dễ hiểu.
‘Mình chưa bao giờ nghĩ rằng dòng máu của người khổng lồ lại chảy trong huyết quản của Landius.’
Mặc dù đây là một thiết lập nhân vật bất ngờ nhưng nó cũng dễ hiểu.
Landius vốn là một nhân vật có sức mạnh thể chất đáng kinh ngạc.
“Cô bé, đó là lý do tại sao nếu nhóc Cheonmujiche học Cửu Thiên Cửu Môn thì cũng sẽ không trở nên to lớn như ta nên đừng lo.”
“À…vâng. Tôi hiểu.”
Cordelia chùn bước và trở nên im lặng còn Landius lại nhìn Jude.
“Giờ thì trả lời ta nào nhóc Cheonmujiche. Nhóc có muốn làm đệ tử của ta không?”
Một võ kỹ bá đạo gọi là Cửu Thiên Cửu Môn.
Một đệ tử của Landius-một trong các nhân vật chính ở phần một.
Đây là một diễn biến hoàn toàn khác với cốt truyện gốc nhưng cậu cũng không có lý do gì để từ chối.
Vốn dĩ mục tiêu của Jude là phá vỡ kết cục ban đầu và hướng tới một kết cục hoàn hảo.
‘Cậu có định chấp nhận không?’
‘Tớ sẽ chấp nhận.’
Jude chạm mắt với Cordelia rồi ngước nhìn Landius và đáp lại.
“Con sẽ trở thành đệ tử của người thưa sư phụ.”
“Ha, tốt. Từ giờ con sẽ là đệ tử của ta. Thế nên trả lời sư phụ nào đệ tử.”
“Vâng thưa sư phụ.”
Khi Jude đáp lại với giọng lo lắng Landius chỉ hỏi với vẻ hiền tự.
“Trước tiên tên con là gì? Bao nhiêu tuổi? Nếu có hôn thê thì hẳn con là quý tộc nhỉ?”
Đó là những câu hỏi hết sức cơ bản.
Mặc dù đã trở thành sư phụ và đệ tử nhưng hai người vẫn chưa giới thiệu bản thân cho nhau.
Sau khi ngơ ngác một lúc Jude lên tiếng và trả lời câu hỏi của vị sư phụ kia.
***
Buổi sáng hôm sau.
Cả đoàn qua đêm tại căn dinh thự giờ đã vô chủ của Tử Tước Phương Bắc. Mặc dù vẫn còn nguy hiểm nhưng chỉ sự hiện diện của Landius là đủ để giải quyết vấn đề. Trong lúc chuẩn bị khởi hành họ cũng truyền tin tới Langesthei.
Việc một quý tộc sở hữu một dinh thự là một kẻ sùng quỷ và thậm chí còn là quỷ nhân là một vấn đề hết sức nghiêm trọng.
“Nếu theo như quy trình thông thường thì ta phải ở lại đây và phối hợp điều tra, thế nhưng đã xảy ra hai cuộc tấn công nên tốt nhất là chúng ta trở về nhà bá tước càng sớm càng tốt.”
Nếu đã có hai cuộc tấn công thì cũng có khả năng sẽ có cuộc thứ ba.
Vì vậy tốt nhất là họ nên khởi hành khi mà Landius vẫn đang ở cùng họ.
Landius chỉ chấp nhận yêu cầu lần này vì có việc cần gặp bá tước Hraesvelgr. Nếu họ kéo dài thời gian thì có khả năng anh ta sẽ rời đi.
“Thế thì cứ như vậy đi.”
Lucas trả lời ngài Seornn rồi ghen tị nhìn về phía cỗ xe của Jude và Cordelia.
‘Mình ghen tị quá.’
Cậu đang không nói về việc Jude có một cô hôn thê xinh đẹp tuyệt trần với khả năng phối hợp hoàn hảo và ăn ý với bản thân.
Cậu ghen tị vì Jude đã trở thành đệ tử của Landius.
Landius sở hữu tính cách mà Lucas luôn ngưỡng mộ cũng như ngoại hình và sức mạnh như bước ra từ trong một cuốn tiểu thuyết anh hùng và Landius đó đã ngỏ lời muốn nhận Jude làm đệ tử của mình.
Anh ta không hề đối xử với Lucas như thế.
“Cậu chủ, võ thuật của ngài Landius không thể học được nếu không có thể chất đặc biệt chứ không phải vì cậu không đủ tài năng. Landius chắc cũng chẳng để ý đến điều đó đâu. Nếu xét riêng về tài năng kiếm thuật thì cậu chủ cũng ngang cơ với Kiếm Ma Kamael mà.”
“Ừ…ừ, nhưng…”
Cậu biết điều đó.
Thế những cậu vẫn cảm thấy ghen tị vì đó mới là những gì cậu muốn.
Được huấn luyện bởi chính ngài Landius.
Được huấn luyện bởi chiến binh tóc đỏ.
Trong khi Lucas đang nhìn chằm chằm vào cỗ xe thì Jude đang hấp hối.
“Aaa…ư…á…hộc…aaa…”
Nằm trên chiếc giường của cỗ xe Jude co rúm người và rên rỉ còn Cordelia ngồi bên cạnh và chăm sóc cho cậu.
“Đau lắm à?”
“Đau, đm nó. Đau vãi l*n. Chắc tớ chết mất. Lúc còn ở Afghanistan cũng chẳng khổ như này. A…aaa…”
Không giống như thường ngày Jude hiện đang văng tục liên phanh.
Việc tập luyện giữa đêm khiến cơ thể cậu gào thét trong đau đớn.
‘Ta sẽ lại rời đi sau khi đến chỗ của bá tước Hraesvelgr. Ta cũng không thể mang con theo được nên ta sẽ dạy cho con những điều căn bản trên đường đi đến lãnh địa của bá tước.’
Jude hiểu điều đó.
Nhưng cường độ tập luyện lại vượt xa trí tưởng tượng của cậu.
“A, bố mình có dạy mình theo cách này đâu…”
Có một sự khác biệt giữa lúc này với lúc cậu học Lôi Quyền và Thiểm Kích Quyền.
Lý do là vì Landius bắt cậu rèn luyện tất cả cơ bắp trên cơ thể.
Đó không phải là luyện võ mà giống như rèn luyện thể chất hơn… Nói trắng ra thì là hành xác.
Hơn nữa Landius còn bắt cậu tập tất cả những bài tập có thể hay nói đúng hơn là liên tục hành hạ thể xác cậu bằng cách chỉ có cậu thời gian nghỉ vừa đủ và đó còn là do cậu bị Gueumjulmaek nên không có đủ sức.
“Vậy…cậu có biết chính xác Cửu Thiên Cửu Môn là gì chưa?”
“Tớ cũng không biết nữa nhưng dựa theo quá trình luyện tập thì chắc là tăng cường sức mạnh cho cơ thể…a, a…đm, đau vãi l*n. Ngồi im mà cũng đau nữa trời. A…”
“Đừng có văng tục như thế.”
“Đm.”
Có vẻ như hai người đã đổi vai trò trong cuộc trò chuyện thường ngày cho nhau. Lúc này cánh cửa mở toang.
“Hừm, nhìn con có vẻ ổn đấy. Không hổ danh là Cheonmujiche.”
Landius nói với khuôn mặt hài lòng khi thấy Jude nằm dài trên giường và cơn giận của Jude bùng nổ.
‘Bị điên hay sao mà nói tôi khỏe!’
May mắn thay cậu vẫn còn giữ được chút tỉnh táo nên chỉ chửi thầm trong lòng.
Landius vừa nói vừa gật đầu hài lòng.
“Cứ nghỉ ngơi tới trưa đi. Chúng ta sẽ luyện tập mỗi khi đoàn xe dừng lại. À cô bé. Đút cho đệ tử ta mấy thứ này đi.”
Landius lấy ra một cái túi từ bên hông và ném nó cho Cordelia.
Khi cô mở túi ra thì thấy bên trong có rất nhiều viên thuốc với kích cỡ mỗi viên đều ngang ngón tay cái.
“Đây là thuốc giúp hồi phục cơ. Kể từ bây giờ hãy cho đệ tử của ta dùng mấy thứ này sau khi luyện tập xong, hiểu chứ?”
“À, vâng.”
“Được rồi, vậy thì gặp lại con sau.”
Landius thoải mái nở nụ cười rồi đóng cửa và rời đi còn Cordelia quay sang nhìn vẻ mặt đầy lo lắng.
“Ừm…ừm…Cậu có muốn ‘A’ trước không? Tớ sẽ đút thuốc cho cậu. A~”
Cordelia tỏ ra tử tế bất ngờ với Jude và nói với giọng nhẹ nhàng còn Jude thì run rẩy mở miệng ra.
Và khoảng thời gian địa ngục này của Jude còn kéo dài thêm năm ngày nữa.
***
“A…ư…ư…”
Vào đêm thứ sáu kể từ ngày gặp Landius Jude hiện run rẩy và ngã gục xuống đất sau khi tập xong bài Squat.
“Sư-sư phụ.”
“Sao.”
“Chân-chân con hết di chuyển nổi rồi…”
“Đúng thật, phần thân dưới của con cần nghỉ ngơi một chút. Vậy thì tập phần thân trên nào.”
Landius cười ‘hahaha’ và đỡ Jude ngồi dậy và đưa cậu dụng cụ luyện tập do mình tự chế.
“Nhanh gọn nào. Chúng ta không có nhiều thời gian nào. Kể từ giờ nhóc sẽ tập ngay cả trong lúc nghỉ. Đừng khóc. Mất nước đấy.”
Jude run rẩy và bắt đầu luyện tập phần thân trên.
Và sau hai giờ như thế mọi cơ bắp trên người Jude đều kiệt sức và cậu ngã gục xuống trong khi thở gấp.
“Hừm, ổn đấy. Tiếp tục luyện tập trong tương lai kể cả khi ta không có ở đây, nghe chưa?”
“V-vâng…”
Họ sẽ tới lãnh địa của bá tước Hraesvelgr ngày mai.
‘Độc lập, tự do rồi.’
Jude khóc ra nước mắt còn Landius thấy thế thì chỉ tặc lưỡi và nói.
“Đừng buồn đệ tử của ta. Ta chỉ đi giải quyết một vài chuyện gấp rồi sẽ về luyện tập cho con tiếp. Vậy nên hãy ngừng khóc đi nếu không con sẽ đánh mất những khối cơ đã đạt được đấy.
Jude run lên thay vì trả lời và Landius tiếp tục nói.
“Giờ thì chỉ còn lại một ngày nên hãy bắt đầu luyện tập Cửu Thiên Cửu Môn nào.”
“Vâng…hả?”
Jude hỏi lại trong khi ngẩng đầu nhìn người sư phụ dù cơ thể đã ngã lăn ra đất.
Những gì Landius nói là quá bất ngờ với cậu.
Bắt đầu?
Luyện tập Cửu Thiên Cửu Môn?
“Thế bữa giờ con đã luyện tập cái quái gì?”
“Cái gì hả? Luyện cơ chứ gì nữa. Đệ tử thân mến của ta, con vẫn còn quá yếu dù không bị Gueumjulmaek đi nữa. Vì vậy hãy luyện tập chăm chỉ để có một cơ thể mãnh mẽ.”
Landius tặc lưỡi còn Jude thì ngơ ngác.
Luyên cơ đơn thuần chứ không phải Cửu Thiên Cửu Môn.
Nhưng khi nghĩ lại cậu thấy cũng đúng.
Việc luyện tập quá khắc khổ khiến cậu không thể nghĩ nhiều nhưng quả thật đó chỉ toàn là rèn luyện thể chất đơn thuần chứ chẳng có tí liên quan gì đến võ thuật.
Và đúng là Jude vẫn còn quá yếu kể cả khi không còn Gueumjulmaek.
‘Nhưng, nhưng kể cả như vậy!’
‘Đm, đm!’
May mắn thay lần này Jude cũng chỉ chửi thầm trong đầu.
Landius nâng Jude ngồi thẳng dậy.
“Bây giờ ta sẽ dạy con lời tụng của Cửu Thiên Cửu Môn. Con chỉ cần học thuộc lòng là được.”
“Tất cả những gì con phải làm là…ghi nhớ nó?”
“Tạm thời thì đúng vậy.”
Jude cảm thấy vài giọt nước mắt sắp rơi ra từ mắt mình nhưng vẫn cố kìm nén.
Cậu phải học được Cửu Thiên Cửu Môn.
Jude nhắm mắt và tập trung vào giọng nói của Landius.
Một ký ức mới được thêm vào cung điện ký ức của cậu.
Một lúc sau câu tụng được Jude ghi nhớ rõ ràng.
Nó như trở thành một với Jude.
Và lúc đó Jude mới nhận ra.
Cửu Thiên Cửu Môn không phải là một kỹ thuật chiến đầu bao gồm tấn công và phòng thủ như Lôi Quyền hay Thần Quyền.
Và nó cũng không phải là kỹ thuật luyện công.
Nó tạo ra chín cảnh cửa cho thể xác và linh hồn.
Mỗi khi một cánh cửa mở ra một khả năng mới sẽ được mở khóa.
Những cánh cửa này sẽ dẫn đường cho linh hồn và cơ thể đạt tới một tầm cao mới.
Nó là một phương pháp luyện tập linh hồn kết hợp giữa võ thuật và ma thuật.
Nó khiến linh hồn tiến hóa.
Jude cảm nhận vị trí của cánh cửa ở dưới cùng vừa được tạo ra.
Cánh cửa thứ nhất.
Vốn dĩ tiến trình sẽ không nhanh như thế này.
Nhưng Cheonmujiche của cậu khiến điều này có thể.
Ngay từ đầu Cửu Thiên Cửu Môn và Cheonmujiche là một. Đây là một bộ võ người học không thể học được hoàn chỉnh nếu không có Cheonmujiche.
Mồ hôi tuôn ra khắp người Jude.
Cậu quên mất dòng chảy thời gian và cánh cửa đầu tiên đã được hình thành sau quãng thời gian tưởng chừng như vô tận.
Chính vào lúc đó Jude nhận ra.
Một võ kỹ khác của cậu đã phản ứng với Cứu Thiên Cửu Môn và được thăng bậc.
‘Tam Thập Lục Giới Bộ.’
Bộ pháp của Jude.
Liệu đến cuối cùng cậu có thể đạt được bộ pháp tối thượng Cửu Thiên Bộ không?
‘Nhưng tại sao?’
Tại sao Tam Thập Lục Giới Bộ lại phản ứng với Cửu Thiên Cửu Môn?
Cánh cửa đầu tiên mở ra.
Đợt tiến hóa đầu tiên diễn ra trong sâu thẳm thể xác và linh hồn Jude.
Cũng lúc đó Tam Thập Lục Giới Bộ cũng tiến hóa lên một hình thái mới.
‘Nhị Thập Tứ Bão Bộ.’
Jude mở mắt ra và nhìn Landius.
Tham gia Hako Discord tại
Ủng hộ bản dịch tại
Cứ tưởng tượng một thanh niên khổng lồ 2m3 ... với một cô gái 1m65 đi-nát người :) Trưởng thành lên đi anh bạn wibu trung cổ à :)