Tên chính thức của khu rừng phù thủy là rừng Trefalgar nằm trong khu vực thuộc sở hữu của một tử tước phương bắc và nằm ở tây bắc Langesthei.
‘Tuy nhiên thực sự không có ai quản lý nó cả.’
Rừng là tài nguyên quan trọng vượt xa hầu hết những gì mọi người nghĩ. Nó là nơi ta có thể kiếm củi cũng như thức ăn.
Chính vì lẽ đó mà đa phần lãnh chúa sẽ muốn thuê kiểm lâm về để trông coi rừng trong khu vực mình quản lý. Tuy nhiên hơn một nửa khu vực rừng Trefalgar bị bỏ hoang.
‘Bởi vì có quái vật ở trong rừng.’
Có một sự khác biệt rõ ràng giữa quái vật và thú hoang như gấu và lợn rừng mặc dù chúng đều nguy hiểm.
‘Sự thù địch đối với con người.’
Hầu hết quái vật ghét con người.
Không có lý do chính xác cho việc này và đó chỉ đơn giản là sự thù địch theo bản năng.
Hơn nữa đa phần quái vật đều thông minh hơn thú hoang.
Kể cả yêu tinh, giống loài quái vật yếu đuối nhất và sống khắp lục địa cũng biết dùng não như đặt bẫy hay tấn công bất ngờ theo nhóm.
Sẽ chẳng có chuyện gì xảy ra nếu đi đến khu vực ngoại ô của rừng Trefalgar.
Tuy nhiên, đi sâu vào một nơi được gọi là khu rừng phù thủy sẽ rất nguy hiểm.
“Thật đấy, tôi không thích nơi này chút nào.”
Khi nghe rằng mình phải đi qua khu rừng phù thủy, ngài Seornn, một hiệp sĩ điển trai của bá tước Hraesvelgr nhăn mặt.
Hiện đang ở những năm đầu của tuổi ba mươi, anh ta là hiệp sĩ mạnh mẽ và cao cấp nhất trong đoàn hộ tống của Lucas và đảm nhận vai trò lãnh đạo đoàn hộ tống của ba nhà bá tước trên hành trình tới lãnh địa của nhà Hraesvelgr.
Nếu anh ta từ chối thì dù Lucas có muốn thế nào cũng sẽ không được phép đi qua khu rừng phù thủy.
Lucas chỉ là đối tượng hộ tống chứ không phải chủ nhân của anh ta, bá tước Hraesvelgr.
“Nhưng ngài Seornn…”
“Vâng, tôi hiểu. Nếu Tiên Nữ Hoàng bảo chúng ta ghé qua đây thì chắc phải có lý do nào đó.”
Nghe thấy ngài Seornn nói với nụ cười nhạt, khuôn mặt chán nản của Lucas bỗng sáng bừng lên.
“Ngài Seornn, vậy là…”
“Được rồi. Đi thôi. Tuy nhiên có một số điều kiện.”
“Điều kiện?”
“Cậu chủ không được lên tiền tuyến. Nói chúng là, cậu chủ phải nhớ rằng mình đang được hộ tống. Cậu hiểu chứ?”
“…Tôi hiểu.”
Lucas miễn cưỡng trả lời và ngài Seornn mỉm cười và tiếp tục nói sau khi lại gần hơn một chút.
“Và còn một điều kiện nữa.”
“Một điều kiện nữa?”
“Vâng, xin hãy bảo vệ cô con gái yêu dấu của bá tước Chase như một hiệp sĩ cao quý và dũng cảm. À và đương nhiên là ngài không nên chiếm vai của ngài Jude Bayer quá. Ngài hiểu không?”
Khi ngài Seornn nháy mắt, mặt của Lucas lại sáng lên.
“Được rồi, tôi hứa.”
“Tôi tin cậu, cậu chủ.”
Nói rồi ngài Seornn vỗ vai Lucas như em trai mình rồi đứng thẳng người lại. Mặt khác, Lucas quay người với nụ cười rạng rỡ và chạy lại chỗ Jude và Cordelia ở phía xa.
“Cậu chủ khi chạy trông hồn nhiên thật.”
Dame Thilion, một hiệp sĩ nữ u ám với mái tóc nâu và là phụ tá của ngài Seornn nói trong khi nhăn mặt, ngài Seornn đáp lại với nụ cười nhạt.
“Cậu ta đang đến tuổi mà.”
“Chà, lần đầu tôi giết người là lúc tôi 15. Trải nghiệm đầu tiên của tôi sớm hơn.”
“Sao lại đi so sánh trên những điều tồi tệ? Cậu chủ khác cô.”
Khi ngài Seornn, một cựu lính đánh thuê nhìn lại Dame Thilion, cô nhìn đi chỗ khác và nói.
“Vì tôi lo thôi.”
“Tôi biết. Cô lúc nào cũng tỏ ra cứng rắn nhưng thật ra cô quan tâm cậu chủ nhiều như chúng tôi.”
Nếu Cordelia là con út và được tất cả mọi người trong gia tộc Chase yêu mến thì Lucas là đứa con duy nhất của bá tước Hraesvelgr vì ông không có con dù kết hôn đã lâu. Cậu cũng là một đứa trẻ đáng quý với tài năng kiếm thuật thiên bẩm.
Không ngoa khi nói rằng ai trong lãnh địa Hraesvelgr cũng yêu quý cậu.
“Cậu chủ cuối cùng cũng có bạn cùng tuổi, tốt đấy chứ?”
“Nhưng nhỡ nó trở thành tình tay ba cấm kỵ thì sao?”
“Chà, cậu chủ của chúng ta đúng là cũng có sức hút.”
Ngài Seornn bằng đầu khoe khoang về cậu chủ nhưng không có vấn đề gì vì ở đó chỉ toàn hiệp sĩ của nhà bá tước Hraesvelgr và ai cũng có suy nghĩ giống anh.
Dame Thilion cũng gật đầu với vẻ mặt nghiêm nghị và liếc nhìn cậu chủ yêu dấu và ngây thơ của cô cùng với Jude và Cordelia.
***
Vì chuyến đi đến ngắn ngày đến Langesthei đã trở thành chuyến đi đến cực bắc của vương quốc Salen nên đã có một sự thay đổi đáng kể trong đoàn hộ tống.
Đầu tiên, hầu gái riêng của Jude, Maja, không có trong đoàn.
“Tôi muốn đi với cậu nếu có thể nhưng…”
“Không, về nhà đi Maja. Da chị nứt nẻ hết rồi kìa đúng chứ?”
“Cậu chủ, đó…”
Theo ý Jude, Maja cuối cùng cũng hết bướng và về lãnh địa của nhà Bayer với Gael.
‘Bởi vì nó quá nguy hiểm.’
Không chỉ khu rừng phù thủy.
Nếu đi theo mạch truyện gốc thì không quá khi nói rằng con đường họ đi toàn là chông gai.
Sẽ thật vô lý khi để Maja, người thậm chí còn không phải hiệp sĩ đi cùng với họ.
‘Có nên gọi số còn lại là tiếp viện không nhỉ?’
Có ba hiệp sĩ của nhà bá tước Bayer và một hiệp sĩ tập sự đi theo để làm việc vặt.
Có ba hiệp sĩ của nhà bá tước Chase bao gồm cả Dahlia.
Có năm hiệp sĩ của nhà bá tước Hraesvelgr và hai hiệp sĩ tập sự.
Một hiệp sĩ thông thường có sức mạnh ngang với mười binh lính vì vậy xét về mặt sức chiến đấu, một đoàn hộ tống với hơn 100 binh lính đã được hình thành.
“Tôi định đi xe đến gần lãnh địa phương bắc rồi chuyển sang đi bộ tới rừng Trefalgar. Còn xe sẽ được gửi thẳng tới phương bắc.”
“Sau khi hoàn thành chuyến phiêu lưu, chúng ta nên đi chào hỏi vị tử tước phương bắc kia.”
“Đúng vậy, tôi có ghé qua lúc đi Langesthei, ông ta là một người hiền lành và tốt bụng.”
Không lãnh chúa phương bắc nào sẽ ngồi yên khi một đứa con của 12 gia tộc phương bắc ghé qua lãnh địa của họ.
Và những đứa con của 12 gia tộc cũng sẽ gặp lãnh chúa để cho lịch sự trừ khi có việc gấp.
‘Cậu ta cố tình nhấn mạnh từ ‘phiêu lưu’ kìa.’
Cordelia nhìn Jude với vẻ mặt nghi ngờ trong khi cậu đáp lời Lucas đang giải thích về lịch trình với khuôn mặt rangj rỡ.
Sự nghi ngờ của cô về công việc của Outboxer009 ngày càng tăng.
‘Mà giờ thì mình cũng là đồng phạm rồi.’
Cordelia bặm môi rồi lại mỉm cười và bắt đầu hỗ trợ Jude.
“Thật đáng sợ khi biết rằng quái vật sẽ xuất hiện…nhưng tôi an tâm vì đã có ngài Jude Bayer và ngài Lucas ở đây.”
“Hahaha, đừng lo. Tôi sẽ không để chúng chạm vào dù chỉ là một ngón tay của tiểu thư Cordelia đâu.”
‘Hả…cậu không thấy cái cách Cordelia đã chiến đấu với Minos?’
Cordelia đã đóng góp rất nhiều dù chỉ đứng ngoài hỗ trợ.
Bỏ qua vài thắc mắc trong đầu, Jude hít một hơi sâu và tiếp tục nói về những thứ cần thiết.
“Ngài Lucas, việc thu thập thông tin trước khi đi phiêu lưu rất quan trọng. Ta cần phải tính trước sẽ đi đâu, nơi như thế nào, kẻ địch nào sẽ xuất hiện cũng như sức mạnh và điểm yếu của chúng.”
Jude cảm thấy mình phải chịu trách nhiệm với Lucas vì đã lừa cậu.
Mặc dù là một thiên tại kiếm thuật nhưng Lucas cũng chỉ là một thiếu niên 16 tuổi ngây thơ.
“Đúng, tôi cũng đã được dạy như vậy.”
Lại là một câu nói từ trong cuốn Anh Hùng Biltwein.
Jude nhìn Cordelia rồi nói tiếp.
“Trong khu rừng phù thủy có một linh hồn phù thủy đáng thương bị phong ấn. Một thực thể tà ác đang kiềm hãm linh hồn phù thủy lại. Tiên Nữ Hoàng muốn giúp phù thủy được tự do.”
“Quả là một câu chuyện bí ẩn…”
Giống như một câu chuyện sẽ xuất hiện trong tiểu thuyết anh hùng, Lucas bị cuốn vào câu chuyện của Jude và thán phục.
Và câu chuyện đó đang dần trở thành sự thật.
Trong lúc lắng nghe câu chuyện của Jude, Cordelia nhớ lại kịch bản gốc của Cordelia.
‘Sau khi bị bắt cóc và trốn thoát…’
Cordelia tuyệt vọng trốn thoát qua kẽ hở của lính gác của Bàn Tày Quỷ và chu du qua rừng Trefalgar.
Cordelia không chỉ bị theo đuôi bởi Bàn Tay Quỷ mà còn bởi cả những con quái vật sống trong rừng. Cô nhiều lần cận kề với cái chết và khi tâm trí cũng như cơ thể cô tới giới hạn, cô nghe thấy giọng của một phù thủy.
‘Thực thể tà ác kia hẳn là thuộc hạ của Asmodeus đúng chứ?’
Asmodeus là chúa tể của sắc dục và một trong năm đại quỷ của địa ngục.
Là một trong những kẻ thù xuyên suốt dòng game Legend of Heroes, ả ta là một trong những con quỷ mạnh mẽ nhất và chỉ có thể bị đánh bại trong Legend of Heroes 3.
Dù sao thì tóm tắt lại như sau.
Linh hồn của phù thủy bị phong ấn, và một con quái vật quỷ mắt trắng là thuộc hạ của Asmodeus đang canh giữ phong ấn.
‘Dưới sự chỉ dẫn của linh hồn phù thủy, phong ấn đã bị phá vỡ. Linh hồn phù thủy vừa mới được tự do kia đã đánh bại con quái vật và Cordelia sau đó cũng nhận được sức mạnh của phù thủy.’
Mặc dù không bằng Jude trong khoảng ghi nhớ cốt truyện nhưng cô vẫn có những hiểu biết nhất định về cốt truyện của game.
‘Nhưng mình vẫn phải cẩn thận.’
Vì chiến đấu với quái vật là điều không thể tránh khỏi và đây không phải game mà là thực tế nên các biến số khác cũng có thể xuất hiện.
Cordelia ngẩng đầu lên và nghe câu chuyện của Jude. Cô thu chặt nắm đấm khi thấy Lucas.
‘Chị gái đây sẽ bảo vệ cho em.’
Giống Jude, Cordelia cũng thấy mình cần chịu trách nhiệm với Lucas.
“Tôi rất mong chờ chuyến phiêu lưu này.”
Lucas người ngây thờ còn Jude và Cordelia nhìn nhau. Hai người trao nhauu những ánh nhìn tội lỗi và đây trách nhiệm.
***
Cuộc hành trình đến rừng Trefalgar diễn ra êm đẹp và sau khi vào rừng phù thủy cũng vậy.
“Ư, có chút khác biệt so với những gì tôi đã nghĩ.”
Lucas nói khẽ còn Jude và Cordelia cười nhạt.
‘Có mười một hiệp sĩ.’
Nếu tính cả hiệp sĩ tập sự thì là 14.
Dù là thú hoang hay quái vật chúng ít nhất cũng có trí khôn.
Mười bốn con người vũ trang đầy đủ cùng với bầu không khí đáng sợ đang tiến bước, chỉ có những con ngu hoặc không biết sợ mới dám tấn công.
Những loài ngu dốt và kém may mắn như yêu tinh rừng thường xuất hiện nhưng đều ngay lập tức bị tiêu diệt.
‘Bình yên quá.’
Trong kịch bản gốc của Cordelia khu rừng này giống như là địa ngục.
Mọi thứ đều khó khắn với một Cordelia bị thương và kiệt sức do phải trốn chạy.
Kar cả một con yêu tinh cũng có thể đe dọa tính mạng của cô, thế nên cô cực kỳ lo lắng và chỉ cần một tiếng động nhỏ hay một cái bóng cũng đủ khiến tim cô đập loạn.
Nhưng giờ thì.
“Ờ…ờ…”
Jude ngạc nhiên khi thấy Cordelia cứ nắm tay lại rồi mở ra. Vì vậy cậu nói khẽ với cô.
“Sao đấy? Cậu bị ốm à?”
“Thiếu, thiếu một cái gì đó.”
Mặc dù chỉ là lời giải thích qua loa những cũng đủ cho Jude hiểu.
‘Cậu ta chỉ đang bực thôi.’
Vua săn mồi đi đến bãi săn mà chỉ được nhìn người khác săn thì đúng thật là đau đớn.
‘Chà không ngờ tới nhưng mà cậu ta cũng chẳng bình thường tí nào.’
“Này, đang nghĩ gì đấy? Cậu nghĩ tớ dị lắm à?”
“Không, không phải. Đứng yên như vậy đi.”
“Hả?”
“Đứng yên.”
Cordelia nghiêng đầu thắc mắc và ngừng bước, Jude tháo dây quanh hông ra và buộc nó vào hông Cordelia rồi giữ chặt đầu kia.
“Cậu làm trò gì đấy?”
“Để nhỡ như cậu bỏ chạy tớ còn bắt lại được. Cậu mà đi cắn người thì khổ.”
“Tớ cắn cậu trước nhé?”
Cordelia gầm gừ như một con cẩu.
“Ngài Jude Bayer? Có chuyện gì vậy? Sao hông của cô Cordelia lại…”
“Màn sương đang ngày càng dày lên. Có khả năng ta sẽ bị lạc trong khi tầm nhìn bị hạn chế nên ta dùng cách này để liên lạc với nhau. Nếu được thì ngài Lucas có muốn vào cùng luôn không?”
“Ồ…Tôi hiểu rồi. Được, tôi cũng sẽ buộc dây vào.”
Lucas gật đầu và tiến lại chỗ Jude và cậu nhanh chóng buộc dây quanh hông và đưa phần còn lại cho Lucas.
Cordelia nghĩ trong khi nhìn hai người họ.
‘Có lý do chính đáng cơ à?’
Cô nghĩ về mục đích của việc buộc dây vào người.
Cô đã từng nghe kể rằng khi leo núi ở những nói như núi tuyết người ta sẽ dùng dây buộc vào người nhau để liên lạc với nhau.
Trong kịch bản gốc Cordelia đi một mình nhưng giờ thì không.
‘Sương dày quá.’
Sương khi nãy chỉ mới tới cổ chân mà giờ đã quá hông.
Khi sương lên đến đỉnh đầu…
“Chờ chút.”
Khi Jude đứng ở giữa dừng lại không chỉ Lucas ở đầu mà Cordelia cũng phải dừng theo.
Cordelia nãy giờ vẫn nghĩ vẩn vơ khi đi theo họ đập đầu vào lưng Jude. Cô hỏi trong khi xoa trán.
“Gì vậy?”
“Nền đất đã thay đổi.”
“Cái gì?”
Thay vì trả lời Jude cầm một nắm đất lên và cho họ xem. Cậu ngồi xuống, lấy tay chà vào đất và giải thích cho Lucas và Cordelia sau khi hai người đã đến gần.
“Đất đã thay đổi. Mùi hương, kích thước hạt đất và thành phần đất khác với đất ở rừng Trefalgar.”
Nghe lời giải thích đột ngột của Jude, Lucas nhấp nháy mắt còn Cordelia cũng ngồi xuống và chạm vào đất nhưng không tìm thấy điểm khác biệt.
Ngay từ đầu cô còn chẳng biết đất ở rừng Trefalgar như thế nào.
“Dahlia! Jun!”
Jude bất chợt hét lên nhưng không ai trả lời.
Lucas giật mình và gọi Seornn và Thilion nhưng cũng không ai trả lời.
Cordelia chợt nhận ra.
‘Mình thả lỏng quá rồi.’
Cô còn không nghĩ đến đoàn hộ tống cho đến khi Jude la lên.
Họ cứ bước mà không suy nghĩ dù đã mất dấu các hộ vệ.
‘Kết giới.’
Một vùng không gian độc lập giống như Sách Hầm Ngục.
Câu chuyện đã trở nên hợp lý.
Hiệp sĩ đột nhiên biến mất.
Một nền đất hoàn toàn khác.
Nếu không buộc dây vào người thì chắc giờ này không chỉ Lucas mà Jude và Cordelia cũng đã lạc mất nhau.
Cordelia quay sang phía Jude và cậu gật đầu.
‘Đây chắc chắn là một kết giới.’
Vừa giống nhưng lại vừa khác với kịch bản gốc.
Trong kịch bản gốc Cordelia đi trong rừng một mình nên đã không nhận ra sự tồn tại của kết giới.
Nhưng với một nhóm thì khác. Rất nhiều người đi mà không phải vượt qua khu rừng.
Đó là sự khác biệt.
Và có lẽ đó lạ sự thay đổi từ hiệu ứng cánh bướm do việc ngăn chặn cuộc tấn công của Bàn Tay Quỷ.
“Ngài Bayer? Cô Cordelia?”
Khi Lucas hỏi với vẻ mặt căng thẳng, Jude hít thở sâu và đứng dậy.
Cậu bảo mọi người tháo dậy vì họ đã sẵn ở trong kết giới.
“Ngài Lucas này.”
“Vâng ngài Bayer.”
“Có vẻ như…chuyến phiêu lưu thực sự đã bắt đầu rồi.”
Một cuộc phiêu lưu không rõ kết quả và quá trình.
Căng thẳng, lo lắng, niềm vui khó tả, sự mong đợi lần lượt hiện lên trên mặt Lucas còn Jude và Cordelia nhìn nhau.
Với sự lo lắng và trách nhiệm trên vai, họ đã sẵn sàng chiến đấu.