NHÓM DỊCH : PARANOIA
Trans & Edit : BiHT
------------------------------------------------------
Phantasmal Geysers trở thành lãnh địa của El Search Party nhờ nỗ lực đánh đuổi lũ quỷ bao gồm cả In và Jin của Ignia.
Tại nhà trọ tạm trong Geysers. Elesis tới thăm và nói chuyện với Add người đang quan sát vết thương trên tay mình.
“Có vẻ như Seirena đã tỉnh. Đúng như tôi nghĩ, cô ấy đã bị quỷ tộc thôi miên. Cô ấy cảm ơn chúng ta và nói rằng sẽ hỗ trợ hết sức mình.”
“Tốt.”
Add đáp trong khi quấn băng gạc quanh tay cậu. Khá khó bởi cậu phải buộc tay phải của cậu.
“Ngồi yên.”
Elesis giật cuộn băng Add đang cố quấn rồi tự mình quấn nó cho Add. Add không chặn cô kịp nên cứ để mặc cô.
“Vu nữ đó ra sao?”
“Có vẻ như Ignia đã tới sớm hơn những người còn lại. Những người khác sẽ tới cùng một ngày. Lu và chị Rena đã đánh nhau một trận to đúng như tôi nghĩ và giờ thì họ đang chiến tranh lạnh. Sẵn thì, phòng của Add vô tình lại nằm ở tầng ba nên cậu có thể nhìn trộm phòng tắm nữ từ đây đấy….cơ mà nếu cậu làm thì tôi cũng không có phạt đâu.”
Trước lời cảnh báo trong khi nhe răng cười của Elesis, Add chỉ đơn giản là nhăn mày. Vẻ mặt Elesis trông khá lạ khi không nhận được câu trả lời.
“Sao thế? Cậu thật sự định nhìn lén à?”
“Vớ vẩn. Tại sao tôi lại làm chuyện đó chứ?”
“Hmm…….”
Elesis thở dài một cách bí ẩn rồi vỗ đầu Add. Bàn tay cô như đang vuốt ve một con mèo vậy. Add khó chịu hất tay cô.
Elesis để tay mình bị đẩy đi không chút phản kháng rồi nhìn Add với ánh mắt kì lạ.
“Mọi chuyện ổn thỏa được thế này đều nhờ cậu cả. Cảm ơn cậu.”
Elesis mỉm cười vỗ vai Add.
“Có cả bồn tắm nam trong suối nước nóng nên cứ thư giãn đi. À mà, trông như Eve muốn nói chuyện với cậu nên có thời gian thì đi gặp cô ấy đi nhé.”
Elesis nói những lời kì lạ rồi mỉm cười rời phòng. Add còn lại một mình thở dài nặng nề rồi ngước nhìn trần nhà.
Dynamo không ở trong trạng thái hoàn hảo trong trận chiến này, nhưng dù chúng có hoàn hảo thì…..liệu cậu có thể đánh bại Jin không?
Cậu biết rất rõ rằng điều đó là không thể. Khả năng chiến đấu của Add đã chạm tới giới hạn. Cậu đã củng cố sự thiếu hỏa lực của mình với Double nhưng có rất nhiều kẻ mạnh tới mức cả nó cũng không đủ.
“Sau cùng thì….nó chính là chìa khóa.”
Tất cả mọi chuyện đều sẽ thành công cốc nếu cậu chỉ tập trung mỗi việc trộm lõi của Eve và không lấy được nụ hôn. Cậu phải tìm cách quay lại vũ trụ của mình.
“Trước tiên phải nghỉ ngơi đã….”
Cứ nghĩ về cách lấy nụ hôn khi nói chuyện với mọi người vậy. Bởi hành động đó có vẻ là thứ mà mọi người thường làm……không có lý do nào mà Add không làm được thế cả. Đầu cậu chỉ đang không thể theo kịp bởi cậu chưa từng hình dung tới chuyện bản thân cậu làm chuyện đó cả. Nhưng không thật sự có lý do nào khiến Add không thể làm một chuyện mà mọi người thường làm cả.
“Kukukuk, phải. Một khi ta tìm được công thức thì nó cũng dễ dàng thôi. Điểm thiện cảm hay gì đó, ta sẽ xử lý tất cả chúng cùng lúc.”
Add đang định đứng dậy đi thu thập thông tin thì Eun nhảy ra khỏi túi áo khoác của cậu.
“Đã khá lâu rồi ta mới thấy cậu vui đến thế đấy, chàng trai.”
“Chúng ta sẽ sớm quay lại thôi. Nếu ngươi có thứ gì muốn chuẩn bị thì liệu mà làm đi.”
“Vậy cậu đã tìm ra cách đánh bại D rồi à?”
“…….Phải.”
Add trả lời ngắn gọn bởi cậu không muốn nói thẳng ra giải pháp chính là lõi của Eve. Eun nheo mày rồi đổi chủ đề.
“Vậy cậu định làm gì về việc quay trở lại?”
“Ta sắp sửa đi thu thập thông tin về chuyện đó đây. Nếu ta đi hỏi xung quanh thì sẽ thu được thứ gì đó thôi.”
“Chắc không có chuyện cậu nghĩ tới việc hỏi xin hôn đối tượng trực tiếp đâu nhỉ? Dù cậu có mù mờ về mối quan hệ nam nữ đến mức nào thì ta cũng tin rằng cậu không kiêu ngạo tới mức đó đâu.”
“Hỏa vu nữ đó đang ở trong El Search Party. Có thể cô ta biết được điều gì đó.”
Eun lắc đầu qua lại.
“Không, tại sao cậu lại phải đi xa như vậy để hỏi trong khi ta đang ở ngay đây cơ chứ? Buồn thật đấy, buồn thật sự luôn đấy. Chàng trai có lẽ sẽ có thể làm mọi thứ nếu cậu ngoan ngoãn nghe theo lời ta mà.”
“Ngươi nghĩ ta sẽ tin lời từ mồm của một con cáo à?”
Eun không đáng tin bởi trước giờ đã có quá nhiều ấn tượng tiêu cực rồi. Thế rồi Eun nhảy xuống rồi vẫy vẫy ngón tay.
“Vậy nếu ta không phải cáo thì ổn à?”
Eun nhắm mắt lại rồi nhảy ngược ra sau…..
Thế rồi Ara đột ngột xuất hiện.
Cô có mái tóc trắng, cặp mắt đỏ, tai cáo và đuôi nhưng khuôn mặt thì chắc chắn là của add. Nhưng cô khác với Ara mà Add biết. Có thể cảm nhận được sự khiêu gợi toát ra không chỉ từ bầu không khí quanh cô mà cả từ bộ trang phục của cô.
“Đó, cậu thấy thế nào?”
“…..Thứ chiêu trò gì đây?”
“Thiệt tình, tại sao cậu lại trưng ra cái vẻ mặt lạnh lùng đó trong khi ta đã phải cất công cho cậu thấy vẻ ngoài này cơ chứ? Ara có thể không đẹp đến mức chim sa cá lặng hay gì nhưng cô ấy vẫn là một cô gái rất đẹp mà.”
Add còn chẳng thèm giả vờ lắng nghe. Cậu không muốn bị cuốn vào trò đùa của con cáo này.
“Hình dạng này là một trong những ‘khả năng’ mà Ara mang trong mình. Cô ấy thế nào? Rất xinh đẹp đúng không?”
Eun mượn vẻ ngoài của Ara cúi người như muốn khoe cho Add thấy. Khe ngực sâu thăm thẳm của cô dần dần lộ nhiều hơn…..Dù đã cố nhưng Add cũng không thể làm ngơ thêm nữa và đành phải nhắm mắt lại cứng rắn nói.
“Ngừng lại đi. Bây giờ ta không hùa theo mấy trò đùa của người đâu.”
“Cậu nói như thể trước giờ cậu từng làm vậy ấy. Cậu lúc nào cũng từ chối cả.”
Add nhắm mắt lại và cố làm ngơ cô. Nhưng không kìm được mà mở mắt ra khi nghe tiếng bước chân của Eun. Eun nhàn nhã nằm xuống cái giường mà Add đang ngồi rồi dịu dàng vẫy tay với Add.
“Tối nay sao chúng ta không cùng nằm đàm đạo chút nhỉ? Ta ổn dù chúng ta có làm thứ gì khác ngoài đàm đạo đấy.”
“Ta đã bảo ngươi thôi đùa giỡn đi mà.”
Đó là diện mạo của Ara nhưng khi Eun là người điều khiển thì nó lại trông quá gợi cảm. Thế rồi Eun nhẹ nhàng nói.
“Mà, cậu đã chọn người để nâng điểm thiện cảm chưa? Phương pháp sẽ thay đổi tùy vào người cậu chọn. Với Ara thì ta có thể giúp cậu rất nhiều, còn với Elly, cậu vừa trở nên thân thiết với cô ấy thế nên cậu chỉ việc lo liệu mọi chuyện thật tốt kể từ giờ. Rena tuy lạnh lùng nhưng chắc vẫn ổn. Lu……hmm, có thể bỏ qua. Aisha cũng sẽ là một con đường gồ ghề đấy.”
“Ta sẽ tự mình lo liệu chuyện này.”
Add phớt lờ rồi định đứng dậy thì giọng Eun chợt trở nên lạnh lùng.
“Chắc không có chuyện cậu chọn cô gái làm ứng viên đâu nhỉ?”
Khi Add không trả lời, Eun bỗng dưng bắt lấy cổ tay Add. Mặc dù Add làm ngơ và cố rũ bỏ tay cô…..cậu vẫn không thể đánh bại cô về mặt sức mạnh.
“Thả ta ra.”
“Cậu nên biết là ta sẽ không thả dù cậu có nói thế mà. Ai lại thả một bàn tay họ bắt được ở trên giường chứ?”
Cách cô ta nói thế với khuôn mặt của Ara thật sự khó chịu. Add chuẩn bị Dynamo trong khi quay đầu lại.
“Có phải ý ngươi là ngươi muốn đánh không?”
“Đánh nhau với chàng trai trên giường à, ta đã luôn mong đợi chuyện này đấy.”
“……Đây là lời cảnh báo cuối cùng của ta. Thả ra.”
Eun nhe răng cười.
“Chẳng phải cả hai chúng ta đều là những linh hồn bị chia tách khỏi vũ trụ gốc của mình và đang lang thang trong luyện ngục sao? Ta chỉ muốn chúng ta chia sẻ tình cảm sâu đậm thôi mà. Chàng trai xấu hổ quá rồi đấy.”
Sự kiên nhẫn của Add đã cạn.
Suối nước nóng, phòng tắm nữ.
Elesis ngâm mình ngập tới tận vai và đang hít thở một cách vô cùng thư thái. Ăn uống và nghỉ ngơi sau trận chiến. Suối nước nóng đúng là nơi nghỉ ngơi hoàn hảo cho cô.
Tõm.
Elesis đang nghỉ ngơi một mình thì âm thanh nước văng vang lên. Elesis mở mắt thì thấy một mái tóc dài sau lớp hơi nước.
“Oh, chị Rena. Chị đó à?”
“……Em vào đây rồi à.”
Rena hỡ hững đáp trong khi lại gần. Elesis chỉ chỗ cạnh cô mời Rena ngồi nhưng Rena chỉ im lặng cúi nhìn.
“Tại sao em lại làm một chuyện liều lĩnh như vậy?”
“Ý chị là sao?”
“Elesis.”
Thấy Rena cắn mạnh môi, Elesis ngừng giả ngơ rồi bình tĩnh thở dài.
“Chiến đấu với Lu thế nào? Cô ấy rất mạnh đúng không?”
“…….Phải.”
Dù là Rena người chẳng thể nhìn quỷ tộc với ánh mắt thân thiện, không, người chỉ có những cảm xúc tiêu cực với quỷ tộc cũng phải thừa nhận kĩ năng của Lu.
Rena lặng hỏi.
“Tại sao em lại khiến Lu và chị đánh nhau?”
Rena có đoán được phần nào rằng Elesis không chia nhóm thế này và rời khỏi nhóm mà không có lý do. Cô cũng biết rằng cô phải hợp tác với Lu và ưu tiên việc giải cứu Elesis.
Nhưng kết quả thì cô lại có một cuộc quyết chiến với Lu dù đã biết điều này. Cô không có cách nào ngoài đánh cả. Nếu không thì cô đã không thể trụ nổi rồi.
“Em có nên mô tả nó như kiểu…..xả các cảm xúc tiêu cực ra không nhỉ?”
Các cảm xúc lẫn lộn hiện lên trên khuôn mặt Rena khi nghe Elesis nói thế. Cô đã đánh với Lu bằng tất cả những gì mình có…..nhưng không lí nào cảm xúc của cô có thể bình ổn lại chỉ với thế được. Đó không phải một cuộc cãi vã của đám con nít, mọi người trở thành bạn bè sau khi đánh nhau ư? Đúng là ngớ ngẩn.
Nếu cảm xúc của cô có thể được xoa dịu dễ như thế thì cuộc chiến đó đã không xảy ra rồi.
“Elesis, chị xin lỗi nhưng…..”
“Không có gì để chị phải xin lỗi cả. Chị không cần phải nói vậy đâu.”
Elesis vẫy tay như muốn bảo Rena đừng nói vớ vẩn nữa.
“Bảo chị sẵn lòng chấp nhận Lu và Ciel như đồng đội thì còn vô lý hơn. Em không có ý định đưa ra một yêu cầu vô lý như thế và sau này cũng không.”
“…….”
“Với Eve cũng vậy. Em sẽ không yêu cầu hai người làm gì như chấp nhận Lu và Ciel từ tận đáy lòng hay gì. Điều đó không khác gì bảo chị và Eve giả vờ như những kí ức đau đớn đó không tồn tại cả.”
Elesis thở dài rồi đứng dậy.
“Chung và Ara đã thân thiết như bạn bè nhưng đó không phải thứ ai cũng làm được. Chúng ta đã mất rất nhiều thứ……và việc yêu cầu xem những kí ức đó như chưa hề tồn tại quá lố bịch.”
“…….Vậy tại sao em lại làm chuyện này?”
“Đầu tiên thì, em muốn kiểm tra riêng Add. Cậu ta thu hút em một cách lạ kì.”
Elesis nở một nụ cười lặng lẽ như thể không hề ngờ tới chuyện này.
“Còn lại là gì?”
“Hmm.”
Elesis do dự một chút rồi vui vẻ cười.
“Em mong chị sẽ không quá để tâm điều em sắp nói, chị Rena.”
“Được thôi, em nói đi.”
“Chị Rena, chị định sẽ chiến đấu trong bao lâu?”
Elesis nói như thể đó chẳng là gì.
“Mục tiêu hiện tại của chúng ta là đánh bại Scar và ngăn cản kế hoạch hồi sinh quỷ thần của hắn. Vậy thì chúng ta cũng sẽ phải ngăn chặn lũ rồng. Nhưng sau đó thì sao?”
“Ý của em là gì?”
“Chị đang định xóa sổ toàn bộ quỷ tộc khỏi thế giới à?”
Khuôn mặt Rena đông cứng lại. Elesis biết cô đang nói một cách quá tàn nhẫn. Cô đang hỏi rằng ‘Đã có rất nhiều đồng loại của chị bị giết và đang bị đẩy tới bờ vực tuyệt diệt…..vậy chị định sẽ báo thù đến mức nào?’
“Chị có định xâm lược Quỷ giới và giết cho tới tên quỷ tộc cuối cùng không?”
“…..Chị chưa bao giờ nghĩ tới việc làm chuyện như thế cả.”
“Nhưng nếu ai đó hỏi xem liệu chị có quyền làm như thế không thì hầu hết mọi người ở Elrios sẽ đồng ý đấy. Nợ máu phải trả bằng máu, đó là một nguyên tắc đơn giản mà.”
Rena khẽ cắn môi.
“Em hẳn là không định bảo chị thực sự làm thế, vậy ý thật của em là gì?”
“Chị thật sự có thể làm thế. Nhưng em mong chị sẽ không làm vậy.”
Rena không nói gì một lúc lâu trước yêu cầu của Elesis. Cô thở nhẹ một hơi rồi đổi chủ đề.
“Vậy em thì sao? Theo những gì em nói thì có vẻ như em đã đưa ra quyết định của mình rồi. Sau khi đánh bại quỷ tộc em sẽ làm gì? Em….cũng đã mất đi vương quốc của mình.”
“Em sẽ tái thiết lại Vương quốc Velder. Em sẽ tập hợp tất cả những con người đang rải rác khắp nơi và cho họ một nơi để sống.”
Elesis nói rồi ngước lên trời. Bầu trời trông thật đẹp khi ngắm nó từ trong suối nước nóng.
“Dĩ nhiên đây chỉ là lựa chọn của em thôi thế nên khó có thể nói đó là một lựa chọn đúng đắn được. Nhưng em không muốn nhìn chị Rena không thể tha thứ cho quỷ tộc và vung kiếm ngay cả khi cuộc chiến đã kết thúc.”
“……….”
“Em biết đây chỉ là sự ích kỉ của mình thôi. Thế nên cứ coi như em đang ích kỉ đi.”
“Em đã để mình bị bắt chỉ vì lí do đó thôi à? Em đúng là vẫn liều mạng như mọi khi.”
“ ‘Chỉ’ ư? Không đâu. Đã được rất lâu kể từ lần cuối chị mỉm cười rồi.”
Dời mắt khỏi bầu trời, Elesis cúi xuống và mỉm cười trong khi nhìn Rena.
“Em muốn chị có thể mỉm cười như trước kia.”
“Một điều xa xỉ như thế…..”
“Em biết. Đó là lý do em nói đây chỉ là sự ích kỉ của em thôi.”
Rena không nói gì một lúc rồi lắc đầu.
“Chị không thể trả lời câu hỏi đột ngột này được.”
Khi Rena quay đi, Elesis nhẹ nhàng ôm cô từ đằng sau.
Elesis tựa cằm lên vai Rena rồi thở dài.
“Chị tới suối nước nóng rồi rơi đi mà không ngâm mình à?”
“Chị muốn suy nghĩ một mình một chút.”
Elesis thở dài khi Rena đẩy cô đi với một câu trả lời nghiêm túc.
“Như em đã nói. Chị đã trở nên quá nghiêm túc rồi, chị Rena. Dù cho chị đang mang trong mình trọng trách lãnh đạo tộc Elf thì chị có thể thả lỏng một chút khi ở bên cạnh em không? Nhìn này, cơ trên bụng chị cứng ngắc hết cả rồi.”
Rena bối rối quay lại nhìn khi Elesis thích thú nhấn đủ chỗ trên người cô.
“Ngày qua ngày chị càng ốm hơn nhưng làm thế nào mà ngực chị vẫn không thay đổi gì hết vây? Không phải Elf nào cũng được thế này. Rốt cuộc chị đã dùng chiêu trò gì vậy chị Rena?”
“Em nói chiêu trò là ý gì vậy chứ……”
“Đây là một cơ hội hiếm hoi để nghỉ ngơi thế nên chúng ta hãy nghỉ ngơi thậttttttttttttt lâu nhé?”
Rena nhắm mắt thở dài khi Elesis cố chấp yêu cầu. Nhìn lại cuộc nói chuyện lúc này, cô cảm thấy xấu hổ khi không thể làm chủ được cảm xúc của mình và đánh nhau với Lu.
Khi đó cô không có lựa chọn nào khác……Nhưng thật ra cô lẽ ra không nên làm thế. Làm một chuyện trẻ con như vậy thật quá xấu hổ.
“Rồi chị biết rồi thế nên bỏ chị ra đi.”
“Tại sao chị xấu hổ thế?”
“…….Chị đã bảo là không có gì mà.”
Rena lắc đầu cố gắng kìm chế cảm xúc của mình. Elesis đang nhìn chằm chằm cô với cặp mắt hiếu kì nhưng cô không thể đọc được cảm xúc lúc này của cô.
Đã được rất lâu kể từ lần cuối cô chiến đấu cùng với Elesis….nhưng đây là lần đầu tiên cô phát hiện ra rằng Elesis đã luôn lo lắng cho cô cả về những thứ tinh tế thế này.
“Điều em đã nói. Chị sẽ nghĩ kĩ nó.”
“Vâng, cảm ơn chị.”
Elesis mỉm cười ôm chặt Rena. Rena do dự không biết có nên nói thêm về cảm xúc lúc này của cô không…..Nhưng thế rồi cô cảm nhận được một sự hiện diện bất ngờ và ngước đầu lên.
Ùm!!
Nước văng lên và gợn sóng tỏa ra khắp khu tắm nữ. Elesis và Rena liếc nhìn nhau rồi nhìn về phía nguồn cơn sự việc.
“Thứ gì vừa rơi vậy?”
“…..Kiểm tra là biết mà đúng không?”
Elesis nhìn gợn sóng với khuôn mặt nghiêm túc rồi cầm lấy thanh kiếm đặt tại cổng vào suối nước nóng. Thế rồi cả hai người từ từ lại gần nguồn gây nên gợn sóng….Rena bối rối nói.
“Không có gì ở đó cả.”
“……Thật ư?”
Elesis xác nhận với khuôn mặt đầy ngờ vực nhưng ở đó thật sự không có gì cả. Rena bối rối nhìn nhưng Elesis nghĩ một chút rồi bật cười.
“Vậy ra chuyện thế này cũng có thể xảy ra.”
Elesis kết thúc vấn đề một cách phù hợp rồi trộm liếc phòng trọ El Search Party đang ở. Tầng thứ 3, cửa sổ phòng Add đang mở.
Không như trước đó.
Phòng ngủ của Add.
“Hộc, hộc…….”
Add người ướt đẫm nước ra sức lấy lại hơi. Trước mặt cậu, Ara đang nằm ngang người một cách gợi tình trên giường với đôi mắt nhắm hờ. Miệng cô khẽ ngâm nga trong khi đổ rượu vào ly uống.
Vẻ ngoài của cô là Ara nhưng đó là Eun.
“…….Ngươi, ngươi dám làm thế à!”
“Oh, cậu có ngắm được gì hay ho không chàng trai?”
Eun vẫy tay với giọng như đang hỏi cậu thế nào rồi. Add run lên vì giận dữ nhưng không thể bất cẩn tấn công cô được.
Eun rất mạnh. Trước cả khi Add mất hết kiên nhẫn có cơ hội tấn công thì cô đã xông tới như một bóng ma và áp đảo cậu bằng cận chiến. Như thế nhiêu đó thôi còn chưa đủ, cô còn ném cậu xuống khu tắm nữ.
Đó chắc chắn không phải cách để đối xử một người đang bị thương, nhưng nếu bỏ chuyện đó qua một bên thì……
“Tại sao ngươi lại phải ném ta xuống khu tắm nữ thế hả?”
“Sụp.”
Eun không trả lời mà chỉ hớp một ngụm rượu. Có vẻ rượu đã bắt đầu ngấm xét việc khuôn mặt cô nóng lên và đỏ dần.
Rõ như ban ngày là Eun đã cố tình ném cậu ra ngoài đó. Dĩ nhiên việc cậu hỏi chuyện đó quả là khôi hài khi cậu cũng đã cố tấn công cô….nhưng ngoài đó cũng có khu tắm nam mà, cô đâu nhất nhiết phải ném cậu xuống khu tắm nữ đâu chứ.
Cậu may mắn thoát được nhờ dịch chuyển, nếu cậu bị Rena hay Elesis bắt gặp thì đã có thảm họa rồi.
“Ta nghĩ rằng chàng trai đang có hơi lo lắng quá nên ta nghĩ rằng cậu sẽ thả lỏng một chút sau khi được ngắm nhìn cơ thể xinh đẹp của các cô gái.”
“Ngươi gọi đó là…..”
“Thôi trả lời theo cái kiểu nhàm chán đó đi. Tại sao cậu không nói thẳng là Elly và Rena là không đủ với cậu đi? Và cá nhân ta sẽ rất vui nếu cậu nói rằng cậu thích Ara đấy.”
“…….”
Lúc này Add không muốn trả lời. Cố tranh cãi với một kẻ như thế này đúng là ngu xuẩn. Add nghiến răng khó chịu khi Eun mỉm cười và lấy ngón tay ấn nhẹ lên ngực mình.
Cái cách mà bộ ngực quyến rũ của cô bị ấn xuống trông thật sự khêu gợi.
“Nếu cậu không có dũng khí để tự mình bắt chuyện với Ara thì cậu nghĩ ta thế nào?”
“Ngươi còn định chọc điên ta tới mức nào nữa vậy hả?”
“Quả là vậy nhỉ. Sau cùng thì người mà chàng trai mong muốn không phải ta.”
Eun còn chẳng thèm chớp mắt trước lời đáp đầy giận dữ của Add. Cô nói như thể mình chỉ là một người qua đường, như thể đó chẳng là gì quan trọng.
“Rốt cuộc thì cô gái mới là người duy nhất mà chàng trai khao khát. Không cần biết ta nói hay đề nghị thế nào, chàng trai còn không thèm giả vờ lắng nghe. Dù ta có cố ý đưa những người phụ nữ khác ra thì cậu còn chẳng liếc nhìn hay động chạm gì họ. Người mà trái tim của chàng trai khao khát chỉ có mỗi cô gái thế nên cậu còn chẳng ngoái nhìn những người phụ nữ khác.”
“……..Hả?”
Loài cáo cũng bị say rượu à? Khi Add nhăn mày, Eun vẫy đuôi đứng dậy.
Vì vài lý do đôi mắt của cô trông thật nguy hiểm.
“Cậu trông như muốn bác bỏ những gì ta nói. Cậu trông như muốn nổi giận với ta. Cứ tự nhiên tức giận với ta nếu cậu muốn. Miễn là điều đó có thể đổi chiều mũi tên trong trái tim cậu.”
Add vô thức bước lùi lại khi Eun đứng dậy tiếp cận cậu. Eun từ từ dồn Add vào góc không để cậu trốn thoát.
“Chàng trai tuy trầm tĩnh nhưng cũng đa cảm. Cậu ưu tiên lý lẽ nhưng kìm chế cảm xúc của mình thế nên cậu ngoài lạnh nhưng trong nóng. Cậu đặc biệt bùng cháy bất kể hậu quả nếu đó là về cô gái.”
“Ai……”
“Thôi những câu trả lời nhàm chán đó đi. Phản hồi của chàng trai quá vớ vẩn. Cậu chỉ toàn nói ‘không phải thế’ hay ‘ta làm thế khi nào chứ?’ và chỉ cố đe dọa ta. Ta sẽ không phủ nhận việc trêu chọc cậu giúp ta tiêu khiển đáng kể nhưng chẳng phải đã đến lúc cậu cố làm cái chuyện mang tên suy nghĩ rồi sao?”
Mặt Add cứng lại trước câu cuối của Eun, trước cái giọng mỉa mai của cô. Với một kẻ đang say xỉn thì điều đó nghe thật lạ và nó phần nào động chạm đến danh dự của cậu.
Eun ném cho cậu một câu hỏi trong khi đến gần.
“Tại sao ta lại làm chuyện này?”
“……..”
“Cậu có bao giờ nghĩ tới lí do ta đi làm một chuyện như thế này không? Tại sao ta lại làm chuyện này? Cậu có bao giờ nghĩ tới lí do ta phải bỏ công làm những việc khiến cậu tức giận hết lần này đến lần khác không? Tại sao ta lại khiến cậu rơi vào những tình huống kì lạ với những người phụ nữ khác không? Bởi nó vui ư? Hay bởi ta nhàm chán? Hay chỉ là ta chẳng còn thứ gì khác để làm?”
“……Ý của ngươi là gì?”
“Có thật ta sẽ làm một thứ như vậy không? Cậu có thật sự nghĩ ta ngu ngốc tới mức đó không? Cậu đã không tin tưởng ta và nghi ngờ ta suốt bấy lâu nay vậy tại sao cậu lại kết luận rằng những hành động này của ta chỉ đơn thuần là những trò đùa chứ?”
Có gì đó không đúng. Eun lạnh lùng mỉm cười khi thấy khuôn mặt lo lắng của Add.
“Chàng trai thật sự nghĩ ta là một con đần à?”
“……..”
Cô ta không phải kẻ ngốc. Eun ranh mãnh nhưng bộ não của cô ta hoạt động hoàn toàn bình thường. Cách cô ta che giấu danh tính của D như một bí mật tuyệt đối là một ví dụ.
“Cậu thật sự nghĩ ta sẽ hành động tùy ý mà không thèm suy nghĩ à? Ta thừa nhận là ta có thói quen hành động chỉ để mua vui cho bản thân và giải khuây. Nhưng có thật đó là tất cả không?”
“……..Muốn nói gì thì nói đi.”
Add cảm thấy đây là thứ cậu phải nghe. Eun đưa tay ra ấn lên tường cả hai bên đầu Add. Sau khi chỉnh lại vị trí để chặn Add lại, Eun nở một nụ cười sầu thảm nhưng cũng đầy quyến rũ.
“Tại sao bấy lâu nay ta lại làm những thứ chàng trai không thích chứ?”
“……..”
“Không lẽ ta không biết rằng chàng trai sẽ ghét ta nếu ta ném cậu xuống khu tắm nữ nơi Rena và Elly đang ở ư? Ta có thật sự không biết rằng nó sẽ khiến chàng trai hình thành sự thù hằn với ta chăng?”
“……Ý ngươi là có lý do cho chuyện đó?”
Chính xác thì lý do cho chuyện đó là gì chứ? Eun chỉ đang cố giảm bớt sự nhàm chán của mình. Cô khiêu khích Add chỉ để khiến cậu tức giận…….
Khuôn mặt Add đanh lại. Eun mỉm cười như thể đang nói ‘ta đã bảo cậu rồi’.
“Phải, lúc này chắc chàng trai đã nhận ra rồi. Lý do ta khiến chàng trai tức giận là gì?”
“…….”
“Chàng trai và ta có cùng mục đích là đánh bại D. Nhưng tại sao ta lại phải tốn công làm những chuyện khiến chàng trai giận ta chứ? Đặc biệt là khi chúng ta đang phải làm việc cùng nhau để quay lại vũ trụ nguyên gốc chứ?”
Đây không phải lần đầu tiên. Khi quay ngược thời gian ở Elder, Eun đã cố tình thả Add ngay giữa chỗ các cô gái tắm.
Nhưng đó là một công cụ để khiến Add thành thật xin lỗi và nhận được sự tin tưởng của nhóm……
“……Đó không phải lần duy nhất.”
Cũng có một lần cô đã chờ Add thức dậy trong khi khỏa thân. Mặc dù mọi chuyện trở nên phức tạp sau khi Eve thấy cảnh đó.
Add nghiêm mặt lại khi cậu theo vết từng sự kiện một.
“…….Khi quay ngược thời gian để tái đấu với Elesis, ngươi đã thả ta xuống nơi Rena thay đồ.”
“Phải, giờ hẳn là cậu nhớ rồi.”
“……….”
Add đã coi chúng như những trò đùa tục tĩu. Rằng nó chỉ là sự xấu tính của Eun khi lấy chúng làm phí cho việc hỗ trợ du hành thời gian. Cậu đã xem chúng như Eun đang cố lấy cậu ra làm trò cười và đành chịu đựng dù tức giận trước điều đó.
Add đã coi những tình huống đó như một loại phí cậu phải trả cho cô thế nên cậu phần nào đã từ bỏ việc thắc mắc về nó.
“Nhưng đó chỉ là ngươi……”
“Trêu đùa? Ta ư?”
Eun phá lên cười như thể cô đang muốn kêu cậu ngừng nói vớ vẩn đi.
“Tại sao ta phải làm vậy? Dĩ nhiên, ta là một con cáo thế nên ta thích những trêu đùa. Nhưng tại sao ta là lại phải nhọc sức bày ra những trò đùa có thể làm hỏng mối quan hệ của ta với chàng trai chứ?”
“………”
Nhưng nó không thể được giải thích theo bất cứ cách nào ngoài…..
Nếu đó không phải là một trò đùa, vậy tại sao cô lạ thả cậu xuống giữa chỗ các cô gái tắm hay thay đồ chứ? Chính xác thì cô ta đang làm cái quái gì vậy chứ?
“Phải, chẳng trai hẳn sẽ đưa ra cái kết luận đó. Chàng trai chỉ muốn đẩy toàn bộ trách nhiệm lên ta. Bởi ta là một con cáo không đáng tin, bởi ta đủ gian xảo để che giấu ý định của mình suốt bấy lâu nay, chàng trai chỉ xem ta như một con cáo xấu xa thích gây sự với cậu.”
Eun bật cười đầy chua chát.
“Cậu thậm chí còn chưa bao giờ hình dung rằng có một lý do đằng sau chúng.”
“…..Nếu nó không phải một trò đùa thì nó là gì chứ?”
Giọng Add run lên. Cảm giác thật đáng lo ngại, quá nguy hiểm.
Cậu cảm giác như có một thứ gì đó vô cùng ác liệt đang chờ đợi cậu, nhưng cậu không thể ngăn bản thân hỏi được.
“Đúng thật là ta thích những trò đùa…..Nhưng ta sẽ không làm nó tới mức khiêu khích cơn giận của chàng trai. Dĩ nhiên, tiêu chuẩn của chàng trai và ta khác nhau……”
“Vậy lý do là gì? Rốt cuộc thì tại sao…..ngươi lại làm những chuyện như vậy chứ?”
Khiến cậu phải xem. Phải, cách nói thế này không sai. Khi Add lo lắng hỏi, Eun im lặng một chút rồi chậm rãi di chuyển tay.
Eun khẽ vuốt cằm Add rồi dịu dàng nói.
“Bởi nó là điều cần thiết.”
“….Chính xác thì tại sao chứ? Không lẽ đặt ta trong mấy cái tình huống đó là điều cần thiết để đánh bại D à?”
Add mất kiên nhẫn và tùy hứng hỏi…..và rồi nhận được một câu trả lời không ngờ.
“Đúng vậy đấy.”
Vớ vẩn. Xem con gái tắm và thay đồi thì liên quan gì tới D chứ? Add đang như muốn bật cười vì khó tin thì ngừng lại.
Khuôn mặt Eun lại trông cay đắng và sầu thảm hơn bao giờ hết.
“Ta không biết gì về các cảm xúc tinh tế của con người thế nên ta chỉ có thể dùng một phương pháp thô thiển như thế này….nhưng có vẻ như nó đã không có tác dụng nào rồi.”
“Vậy chính xác thì ý ngươi là ….”
“Chàng trai phải chú ý đến một người phụ nữ khác ngoài cô gái. Ta không nghĩ được một cách nào rõ ràng thế nên ta đã thử nhiều thứ khác nhau.”
Lời kẹt lại họng Add. Nếu kết hợp D, kẻ Add tuyệt đối không thể tin được đó là cậu của tương lai và thứ Eun vừa nói mới nãy, thứ được tạo nên là một câu chuyện không thể nào tin nổi.
Một câu chuyện mà cậu không muốn tự thân nói ra, tuôn ra từ đôi môi Eun.
“Thời khắc để kết thúc chuyến hành trình dài này đang tới. Chẳng phải cậu đã tự mình nhận ra nó rồi sao, chàng trai?”
“Ngươi đang nói rằng….”
“Phải, có vẻ giờ cậu đã hiểu rồi.”
Eun vuốt mặt Add với khuôn mặt đượm buồn.
“Nỗi ám ảnh điên cuồng của chàng trai với cô gái đã biến cậu thành D.”
“…….”
Cậu không muốn thừa nhận nó.
“Chàng trai đã nhảy xuyên thời gian để cứu cô gái. Cậu thật sự nghĩ rằng hắn không thể đi xa hơn cả thế ư?”
“…….”
Nhưng cậu không thể thừa nhận nó.
“Hắn không chút do dự nhào nặn, làm rối loạn và phá hủy cả vũ trụ theo lòng tham của mình. Hắn giam cầm tất cả mọi thứ trong lòng bàn tay và cho chúng nhảy múa đến vĩnh hằng.”
“…….”
“Nỗi ám ảnh với cô gái, khao khát đạt được cô gái dù phải vứt bỏ mọi thứ, đó chính là thứ đã tạo nên D.”
Add nhắm mắt lại. Những câu nói muốn phủ nhận lời Eun trỗi dậy trong tâm trí cậu nhưng cậu lại chẳng thể nói được lời nào ra. Thứ ngụ trong tim cậu lúc này chỉ là lời than khóc và nỗi tuyệt vọng.
“…….Đó là điều đã xảy ra.”
Thứ thoát ra chỉ là một tiếng thở dài rối bời.
Cậu nhảy xuyên thời gian để ngăn chặn Eve bị phá hủy.
Vậy có lý do nào khiến hắn không thể phá hủy vũ trụ để đoạt lấy Eve không? Có lý do nào khiến hắn không thể thêu dệt lại vũ trụ theo sở thích của chính mình và điều khiển định mệnh của tất cả mọi người không?
“Vậy ra đó…..là thứ đã xảy ra.”
Cậu không thể làm gì ngoài hiểu được lý do khiến cậu của tương lai trở thành như vậy.
***
Cuộc chiến đã kết thúc. Con quỷ thu tay lại.
El Search Party dũng cảm xông tới đều đã gục ngã. Ara gục trên sàn với thanh thương gãy trong tay. Đầu Chung bị đập lún vào tường với bộ giáp và Destroyer đã vỡ nát. Elsword đang khuỵu gối và không chút di chuyển.
Và Eve.
Moby và Remi đang buồn bã bay vòng quanh Eve người đang gục xuống một bên. Con quỷ nhìn khung cảnh này một lúc lâu rồi lặng lẽ hỏi.
“Ngươi tiếp tục chứ?”
“…….Hộc, hộc.”
Aisha đang thở dốc và gắng gượng dùng trượng giữ cho mình đứng. Thắng bại đã định, con quỷ im lặng nhìn cô.
“Lighting…..”
“Thôi đi, giờ nó nhàm chán rồi.”
Khi con quỷ búng tay, ma lực tập trung trên tay Aisha biến mất. Đó không phải quay ngược thời gian trên một khu vực. Hắn thay vào đó đã thay đổi vị trí ma lực tập hợp.
Điều này có nghĩa con quỷ đã nắm giữ không chỉ thời gian mà cả không gian nữa.
Aisha vẫn ép mình đứng mặc dù biết mọi thứ đều đã kết thúc. Con quỷ lặng lẽ nói.
“Ngươi đã làm rất tốt việc cản đường ta được khá lâu rồi. Ta sẽ khuyên ngươi một lần cuối vì tôn trọng mong muốn của ngươi.”
“Nghe như thể……hộc, ngươi sẽ nói…..hộc, thứ gì đó buồn cười ấy……”
“Đi theo ta. Ta sẽ tạo nên một thời không mà ngươi khao khát.”
Aisha nhăn mày trước yêu cầu của con quỷ.
“Điều đó không buồn cười chút nào.”
“Tại sao? Tại sao ngươi lại từ chối khi ta trao cho ngươi một thời không mà ngươi muốn chứ? Chẳng phải ước muốn của ngươi là được ở bên cạnh Elsword một lần nữa sao, Dimension Princess?”
Con quỷ hỏi vì hắn thật sự không hiểu. Aisha không bận tâm những giọt đang máu tiếp tục nhỏ xuống từ đầu mình mà dùng hết sức hét lên.
“Ước muốn….là thứ ngươi đạt được bằng sức mạnh của mình! Nếu ta giao phó mong ước của mình cho kẻ khác thì ta cũng chỉ là một pháp sư thất bại mà thôi!”
“Quả là những lời hài hước từ miệng của một kẻ thua cuộc.”
“Thua ư? Ai chứ?”
Aisha mỉm cười.
“Ta vẫn chưa thua. Chẳng phải ngươi có điều gì đó cần làm…..để quay ngược thời gian sao?”
“……..”
Trước những lời đó, con quỷ nhắm mắt rồi mở ra. Khuôn mặt hắn trông khá ngạc nhiên.
“Không lẽ ngươi…….”
“Ngươi hiểu rồi chứ? Cuộc chiến thậm chí còn chưa bắt đầu nữa đấy!”
“Nhưng ngươi sẽ bị hạ ngay tại đây.”
Con quỷ lạnh lùng gật đầu rồi vươn tay ra. Aisha không quy phục và dồn sức lườm con quỷ.
“Ngươi đã một mình trải qua rất nhiều khó khăn rồi. Nghỉ ngơi đi, Aisha.”
“…..Các khó khăn của ngươi chỉ mới bắt đầu thôi.”
Con quỷ không trả lời mà thu tay lại. Sóng âm ngắn xé toạc không gian bay đi và âm thanh cơ thể đổ gục vang lên. Nhưng con quỷ không quay lại nhìn.
Không còn ai ngăn cản hắn nữa rồi.
“Thời khắc đã tới….để ta trở thành vị vua của thời không.”
“Chúc mừng ngài D!”
Karis đang nịnh bợ hắn từ đằng sau nhưng hắn không quay lại. Hắn không định quay đầu nhìn bất cứ ai hay bất cứ thứ gì cả.
Hắn đã đi quá xa để nhìn lại rồi.
“Vũ trụ này giờ là của ta.”
Đó không phải phóng đại, đó đơn giản là sự thật. Ai có thể phản đối khi một kẻ có thể tự do thao túng thời không nói rằng hắn muốn thống trị cả vũ trụ chứ?
Tất cả những người có thể ngăn hắn đã gục ngã rồi.
Đã đến lúc đoạt lấy tham vọng hắn nung nấu lâu nay. Những cuộc chiến dài bất tận, nỗi đau kéo dài không hồi kết, những ngày dài không thấy điểm cuối.
Hết lần này đến lần khác, tất cả những sự kiện ngắn ngủi đó.
Hắn nhớ tất cả hàng trăm, hàng nghìn, hàng vạn năm thời gian đã chảy không một ngoại lệ.
Hắn không có lựa chọn nào ngoài nhớ chúng. Hắn đã đi xa đến mức này vì điều đó. Con quỷ đang hồi tưởng lại kí ức xưa từng cái một nhắm mắt lại và lên tiếng bằng một tông giọng hờ hững.
“Eve.”
Với hi vọng rằng không ai biết nỗi khao khát và tiếc hận ẩn trong giọng của hắn.