NHÓM DỊCH : PARANOIA
Trans & Edit : BiHT
------------------------------------------------------
Cuộc chiến với Karis đã nuốt mảnh Dark El, không, với True Karis đã leo thang thành một trận chiến dữ dội. Trận chiến dữ dội như trong….. nó đang trở nên tệ hơn.
“Giữ chặt vào!!”
Add ôm Eve rồi tăng độ cao của Dynamo hết mức có thể. Một cái xúc tu đang đuổi theo họ từ bên dưới!
“Ahahahaha!! Ahahahaha!!!”
Các xúc tu đâm lên từ dưới đất như thể đáp lại mệnh lệnh của True Karis đang điên cuồng cười khi cô ta nâng tay lên. Các xúc tu màu tím to ngang một người bình thường đang tấn công bừa bãi bất cứ ai trong ở gần.
Add và Eve hiện đang né bằng khả năng bay của Dynamo….Thế nên những người còn lại trên mặt đất là Ignia, Lu và Ciel.
“Haaaaaah!!”
Các xúc tu không chạm tới được Ignia bởi lá chắn lửa bao bọc cô. Tất cả chúng đều bị thiêu rụi như cỏ khô ngay khi lại gần. Những vệt lửa theo sau mũi thương của Ignia mỗi lần vung và biến tất cả những xúc tu chúng chạm vào thành tro bụi……Có điều tốc độ True Karis triệu hồi các xúc tu lại nhanh hơn.
“Cứ thế này thì sẽ chẳng bao giờ kết thúc mất!!”
Họ có thể xử lý một lượng lớn xúc tu nếu sử dụng kĩ năng đặc biệt của Ignia, mưa lửa. Nhưng trông như True Karis vẫn có thể triệu hồi rất nhiều xúc tu….Và mưa lửa lại quá mạnh thế nên không thể lạm dụng nó trên bậc thềm này.
Lần trước bậc thềm đã trụ được nhưng không có gì đảm bảo rằng nó có thể trụ thêm lần nữa cả.
Vấn đề là…..True Karis có cánh nhưng Ignia, Lu và Ciel lại không có cách nào để bay cả.
Xét thấy True Karis tiếp tục triệu hồi các xúc tu mà chẳng màng tới tình trạng của bậc thềm thì hẳn cô ta cũng biết điều này.
“Ahahaha!! Tuyệt vời!! Sức mạnh này! Ta có thể xóa sổ tất cả với sức mạnh này! Ta có thể đoạt lấy mọi thứ!!”
“……Chẳng phải cô ta chỉ đơn giản là phát điên thôi sao?”
Ignia lầm bầm với khuôn mặt đầy ghê tởm. Không chỉ vẻ ngoài của Karis thay đổi sau khi nuốt mảnh Dark El mà trạng thái tinh thần của cô ta cũng không ổn định chút nào. Cô ta dai dẳng tấn công cả nhóm một cách quá khích như thể đang say rượu.
Nhìn True Karis với các xúc tu trông như dòi bọ và rắn rết vặn vẹo sau lưng cô ta….khiến bất cứ ai đang xem cũng đều cảm thấy ghê tởm.
Lu vung cặp găng tay ma pháp để nhổ tận gốc các xúc tu rồi nhảy tới cạnh Ignia.
“Sức mạnh của cô ta trở nên cuồng bạo chưa được bao lâu thế nên tâm trí vẫn chưa thể theo kịp. Chúng ta phải hạ True Karis trước khi cô ta lấy lại khả năng suy nghĩ và bắt đầu biết cách vận dụng năng lực của mình!!”
“……Bằng cách nào chứ?”
Họ đương nhiên muốn ngăn True Karis nhưng tình hình lúc này không tốt chút nào. Vẫn lườm Karis, Lu hét lớn gọi cộng sự linh hồn của mình.
“Ciel!”
“Có cách à Lu?”
Ciel tiếp cận bằng cách né các xúc tu một cách điệu nghệ rồi bình tĩnh hỏi. Anh ta trông không gặp rắc rối mấy trước tất cả chuyện này, có vẻ anh ta đã quen với kiểu chiến trường hỗn loạn này rồi.
“Có một cách.”
Lu nói đầy quyết tâm.
“….Nếu những gì Karis nói trước đó với ta là cảm xúc thật thì cô ta sẽ không thể phớt lờ ta đâu. Ta sẽ làm mồi nhử. Hai người có thể theo sau ta không?”
“Chuyện đó…..”
“Ta biết. Ta chắc chắn sẽ gặp nguy hiểm. Thế nên hãy cứu ta. Và sẵn thì hãy đánh bại con quỷ tồi tệ đó luôn đi.”
Ciel nhận thấy Lu đã đưa ra quyết định rồi thế nên sau một thoáng, anh đáp.
“Tôi sẽ chuẩn bị trà Assam cho bữa tối hôm nay.”
“Chuẩn bị bánh quy nữa!”
Lu phấn khích nói rồi không chút do dự chạy đi. Ignia đang nghe cuộc trò chuyện ngạc nhiên nhìn Ciel. Kể cả khi Lu tình nguyện trở thành mồi nhử đi chăng nữa thì chẳng lẽ anh ta định cứ thế cho cô ta đi một mình à?
Nhưng Ciel chỉ bình tĩnh bóp cò để bắn nát đống xúc tu đang định quấn quanh Lu. Ignia vụt mất cơ hội để đi theo Lu và không có lựa chọn nào ngoài tập trung dọn sạch đống xúc tu quanh cô.
Add nhăn mày khi nhìn tình cảnh này từ bên trên. Từ bên trên, mớ lộn xộn True Karis gây ra….trông cứ như đang nhìn vào một cái xô lúc nhúc giòi bọ vậy.
Nhìn cái cảnh đám xúc tu điên cuồng phủ đầy bậc thềm khiến người ta phát bệnh.
Dù sao thì, sự tập trung của True Karis hẳn đã dồn hết vào nhóm trên mặt đất bởi cô ta không tấn công Add và Eve ở trên không. Vấn đề là hai người họ không thể hỗ trợ khi lơ lửng trên không thế này.
“Vô dụng, đưa chúng ta xuống nhanh lên.”
“…..Gọi tôi là Add đi.”
Eve đang được giữ trong tay Add gắt gỏng.
“Chỉ đứng nhìn trên đây là vô dụng, hèn nhát và ngu ngốc. Kể từ giờ tôi sẽ gọi cậu là vô dụng-hèn-ngu.
“……”
Có vẻ như số danh hiệu của cậu vừa tăng. Add hoảng hốt dồn sức vào tay khi Eve cố rũ mình khỏi tay Add.
“Cô đang nghĩ cái gì vậy hả?”
“Dù vô dụng-hèn-ngu có thể sợ và bỏ chạy nhưng tôi thì khác.”
Mặc dù nói thế, Eve ngừng cố rũ khỏi tay Add. Đó là bởi cô lo rằng ẩu đả trên những cái Dynamo nhỏ bé ở độ cao này có thể rất nguy hiểm.
Lo lắng? Không. Cô đang tử tế mới đúng. Eve sẽ ổn dù có rơi từ độ cao này nhưng một con người như Add thì chắc chắn không thể nào ổn được.
Sau khi nhận ra Eve đang lo cho cậu mặc dù đang ra vẻ cứng rắn….Add vội lấy cớ.
“…..Tôi đang nghĩ kế hoạch. Ở yên đi.”
“Hoàn thành nó trong 10 giây đi.”
Add thận trọng né ánh nhìn của Eve khi cô yêu cầu với mắt nhìn thẳng vào cậu. Cậu theo bản năng thoát được ngay khi Karis biến thành True Karis và tình hình trở nên hỗn loạn…..nhưng đây không phải biện pháp tối ưu nhất.
Đó về cơ bản là bỏ rơi nhóm trên mặt đất và bỏ chạy bởi cậu có thể bay.
“….Tôi cần một ít thông tin về tên True Karis đó.”
“Chúng ta có thể có được nó khi chiến đấu trên mặt đất. Tại sao cậu lại do dự thế chứ?”
“Đó là……”
Add im lặng bởi cậu không trả lời được. Eve nhìn chằm chằm mặt Add rồi hỏi thẳng.
“Cậu sợ à, Add?”
“Tôi? Sợ cái thứ quỷ điên loạn đó á?”
Add nổi giận trong một thoáng. Dĩ nhiên, nhìn sơ thôi cũng thấy rằng True Karis rất mạnh. Nhưng không có lý do nào để Add sợ cô ta cả. Dù có mạnh đến mức nào thì liệu cô ta có mạnh hơn nổi Elesis hay D không chứ?
Cậu đã luôn phải đương đầu với những kẻ thù mạnh áp đảo với tính mạng đặt trên làn ranh suốt thời gian qua. Lúc này không có lí do nào để cậu phải sợ cả.
“Thế tại sao cậu lại bỏ chạy?”
“Ai chạy chứ hả?! Tôi……!”
Add kích động phản ứng với từ ‘bỏ chạy’ mà không nhận ra. Đúng vậy, bỏ chạy. Add đã chạy tới vũ trụ này để trốn khỏi D. Trong khi bỏ lại những người đã vứt bỏ mạng sống để ngăn D.
Eve bình tĩnh nhìn Add khi cậu vô thức phủ nhận với giọng tức giận. Trước ánh nhìn như muốn hỏi ‘vậy tại sao cậu lại không di chuyển?’, Add đáp với cảm xúc vẫn chưa thể nguôi ngoai bên trong cậu.
“Tôi không sợ chiến đấu.”
“Thế thì cậu đang sợ gì chứ?”
Trước câu hỏi đó, Add cuối cùng cũng nhận ra thứ cậu đang sợ.
Kẻ thù mạnh không rõ, chiến đấu với kẻ địch mạnh không khiến cậu sợ. Cậu không hề sợ nó. Thật ra, đó chính là thứ cậu muốn. Bởi cậu phải luyện tập chống lại các kẻ thù mạnh để trở nên mạnh hơn và đánh bại D.
Điều Add sợ là…..nhìn cảnh Eve bị hủy diệt lần nữa.
“……”
Đó quả là một câu chuyện lố bịch. Add chẳng biết nói gì sau khi kiểm tra tâm trí cậu. Eve ở đây mạnh hơn nhiều so với Add. Thay vì bảo vệ cô thì cậu lại đang được cô bảo vệ.
Liệu việc một con mèo bảo với con sư tử rằng nó không nên chiến đấu vì sư tử có thể bị thương nghe có vô lý không chứ?
Nghe chẳng hợp lí chút nào…..nhưng Add vẫn sợ. Cậu biết rằng cậu có thể quay trở lại bằng du hành thời gian trong trường hợp tệ nhất. Nhưng cậu vẫn không thể rũ bỏ nỗi sợ.
Khi Add vẫn đang kiềm chế cảm xúc của mình, Eve bỗng dưng thay đổi chủ đề.
“Tôi không thật sự hứng thú gì nhưng tôi cũng ở trong vũ trụ của cậu à?”
“…..Phải.”
“Cô ấy như thế nào?”
Giọng của Eve nghe cực kì kiêu ngạo. Tông giọng của cô như thể dù Add không muốn nói cũng không sao.
Giọng như đang nói ‘Tôi không hứng thú nhưng nếu cậu nói thì tôi sẽ nghe’ vậy.
Đúng là một câu hỏi nhàn nhã mặc cho các đồng đội của họ đang chiến đấu bên dưới…….
“…..Cô ấy có cách thức chiến đấu khác với cô.”
“Nhưng cô ấy khá mạnh đúng chứ?”
Chuyện đó có quan trọng không vậy? Cảm xúc của Add đã dịu lại nhưng vẫn không biết phải nói gì. Nhưng rồi Eve thẳng thừng nói.
“Add, tôi không biết đang xảy ra chuyện gì trong vũ trụ của cậu. Tôi không biết D là gì hay vũ trụ của cậu đang trong tình trạng thế nào. Tôi sẽ không thể thật sự hiểu rõ dù cậu có mô tả nó cho tôi.”
“…..Đúng vậy.”
“Nhưng tôi biết rằng cậu đã đến đây để giải quyết vấn đề trong vũ trụ của cậu, và rằng cậu đang tuyệt vọng.”
Eve tiếp tục sau khi ngừng lại một thoáng.
“Và có lí do để cậu cứ liên tục chạm vào tôi.”
“Hả?”
Đợi đã, cách chọn từ của cô ta bị sao vậy? Add bối rối và vội nhìn quanh xem có ai nghe thấy không. Mặc dù đó là một nỗi lo lắng thừa thãi do họ đang bay.
Eve trông như bối rối vì không hiểu lí do Add phản ứng kì lạ như vậy.
“Cậu đã chạm vào mặt và tay tôi.”
“Đó là…..”
Add suýt nữa là phản bác nhưng thấy rằng nó chỉ phí thời gian. Khi Add vẫn còn đang đơ người ra, Eve bĩnh tĩnh nói với cậu.
“Tôi không biết điều gì khiến cậu sợ như thế, hay cậu đang lo lắng về điều gì. Nhưng tôi sẽ giúp cậu bằng mọi cách có thể.”
“…..Sao lại như vậy chứ?”
Chẳng phải không có lí do nào để Eve này rộng lượng với cậu như vậy với cậu à? Eve do dự một chút rồi nói với tông giọng kiểu cách.
“Huấn luyện một kẻ vô dụng-ngu ngốc và khiến chúng trở nên tài giỏi hơn ….cũng là nghĩa vụ của một nữ hoàng.”
“……..”
“Có điều, đi xuống thôi. Chúng ta không thể trì hoãn lâu hơn nữa.”
Eve hối thúc sau khi thấy Lu một mình xông tới chỗ True Karis. Add cũng siết chặt tay và đưa ra lựa chọn của mình.
Eve đã đúng. Việc cậu chạy trốn vì nỗi sợ của mình không giúp tình hình trở nên tốt hơn chút nào.
“Chỉ cần hứa với tôi một chuyện thôi.”
“Tôi đã hứa là tôi sẽ hôn cậu rồi.”
“…..Không phải chuyện đó.”
Add kìm chế sự lo lắng của mình lại khi nghe Eve nói cái từ đó không chút kìm chế khi cậu đề cập tới điều kiện của mình.
“Đừng làm chuyện gì nguy hiểm, đừng bao giờ làm thế.”
“Còn sớm cả vạn năm để cậu lo lắng cho tôi đấy, vô dụng.”
…..Add không biết liệu cậu có nên mừng không khi danh hiệu của cậu giờ đây đã trở lại bình thường. Add thở dài hướng về phía mặt đất.
Đến lúc để kết thúc chuyện này rồi. Hoặc là họ tiêu diệt Karis….hoặc là El Search Party sẽ bị tiêu diệt.
Hàng tá xúc tu tấn công Lu cùng một lúc khi cô một mình lao tới chỗ True Karis.
Nhưng các xúc tu chặn đường Lu bị xé toạc như giấy ngay khi Lu vung cặp găng tay ma pháp mà không hề lùi bước. Các xúc tu đang cố chặn Lu bỗng dưng thay đổi chuyển động của chúng.
Chúng không tấn công Lu nữa mà tránh sang một bên. Lu cũng thấy được ý định của chúng và di chuyển chậm lại thành bước đi một cách nhàn nhã.
Cô đang một mình giữa lãnh thổ kẻ địch. Lu sẽ không toàn mạng nếu tất cả các xúc tu tấn công cô cùng một lúc cho dù cô có mạnh đến mức nào. Thế nhưng Lu lại bước đi với vẻ mặt thư giản như thể đang đi dạo.
Karis đang ngồi một cách khiêu gợi với vô số xúc tu sau lưng mỉm cười vui vẻ nhìn Lu.
Khi họ trở nên gần hơn tới khoảng cách có thể trò chuyện, Lu ngừng bước và nhìn lên. True Karis cúi nhìn Lu với ánh mắt ngất ngây.
“Ngài Luciela, ngài đến tận đây để trở thành nô lệ của tôi. Tôi thật hạnh phúc làm sao.”
“Ta thật sự không hiểu tại sao ngươi lại làm một chuyện ngu ngốc như thế này…..”
Lu lắc đầu thở dài. Karis đang phát cuồng trong niềm vui nhưng lúc này đây tính mạng của cô ta đang bị giới hạn.
“Ta đáng lẽ đã không truy đuổi nếu ngươi thừa nhận thất bại và bỏ chạy. Dĩ nhiên, điều đó không có nghĩa là ta sẽ tha thứ cho ngươi. Sau cùng có lẽ ta sẽ truy lùng và tiêu diệt ngươi. Nhưng việc ngăn chặn nghi thức hồi sinh quỷ thần là việc nguy cấp hơn lúc này. Vậy mà tại sao…..”
“Tại sao ta lại phải đi xa đến này ư?”
“Phải, có phải Scar đang nắm trong tay bí mật gì của ngươi không?”
True Karis cười khúc khích một cách ồn ào như thể vừa nghe thứ gì đó buồn cười.
“Hắn ta quá ngu ngốc thế nên chẳng có chuyện hắn nghĩ về mấy thứ đó đâu. Ngài Luciela, ngài hẳn biết rõ hơn tôi về chuyện hắn chỉ là một con thú phụ thuộc hoàn toàn vào sức mạnh của mình mà. Ngài có biết tôi đã phải trải qua bao nhiêu rắc rối khi phải làm tất cả những việc cần đến bộ óc không?”
“…..Ta không định tán dóc với ngươi.”
Khi Lu nhăn mày hối câu trả lời, True Karis vươn vai rồi nhẹ nhàng bẻ cổ qua lại.
Bộ ngực bự của cô ta lắc lư theo chuyển động của mình.
“Tại sao ngài lại đến đây một mình nếu ngài không định trò chuyện chứ? Sau cùng thì ngài ở đây để nói chuyện với tôi mà.”
“Ta đến để kết thúc ngươi. Ngay từ đầu……”
Các xúc tu di chuyển sang hai bên để Lu có thể tiếp cận có nghĩa là Karis đã ra lệnh cho chúng như vậy. Karis muốn cuộc nói chuyện này.
Thật ra, Lu chỉ việc tấn công Karis mà không cần lắng nghe. Cô đang ở một vị trí có thể dễ dàng tấn công Karis và đúng là cô mang trong mình một mối thù rất lớn với cô ta.
“Dù vậy…..ta ít nhất vẫn có thể nghe những lời cuối cùng của ngươi.”
“Vì những ngày xưa à?”
Karis đang ngã mình về phía trước với tay chống cằm và nói với giọng mỉa mai. Lu nhắm mắt lại rồi gật đầu.
“Mặc dù ngươi đã phản bội ta và phạm phải những tội lỗi không thể tha thứ….Ngươi vẫn là thuộc hạ của ta. Mặc cho ngươi đã tự tàn phá chính mình một cách ngu ngốc vì cơn khát sức mạnh của mình….Dù vậy….”
“Dù vậy gì?”
Lu vẽ rõ ranh giới khi True Karis hối thúc đầy mong đợi.
“Đúng là đó là khoảng thời gian ta và ngươi ở cùng nhau.”
“Aww, chúng ta vẫn còn rất nhiều thời gian ở bên nhau mà. Ngài lo quá lên rồi đấy, Ngài Luciela.”
True Karis nói trong khi đung đưa đôi chân một cách đểu cáng.
“Ngài đã hỏi tại sao tôi lại chọn chiến đấu thay vì chạy trốn à? Dĩ nhiên đó không phải bởi tôi có lòng trung thành gì với Scar cả. Chỉ là……”
True Karis nhăn mày.
“Tất cả trở nên nhàm chán. Còn lại gì nếu tôi cụt đuôi bỏ chạy chứ? Thà thắng theo cách điên cuồng nhất có thể rồi phá hủy mọi thứ còn tốt hơn.”
“Dù cho kết quả là cái chết của ngươi à?”
“Bây giờ chuyện đó không phải vấn đề. Elrios sẽ bị phá hủy và dĩ nhiên là tôi cũng sẽ phá hủy Thiên giới nữa…..rồi tiếp theo đó, tôi sẽ phá hủy Quỷ giới. Lúc này thậm chí cả Scar cũng không phải đối thủ của tôi.”
Lu không quá ngạc nhiên khi nghe rằng Karis định sẽ phá hủy cả quỷ giới. Ngày từ đầu thì Karis là một kẻ tìm kiếm thú vui….và nếu còn tỉnh táo thì cô ta đã không đặt tay lên thời không rồi.
“Dĩ nhiên, ngài sẽ được chứng kiến tất cả những chuyện đó bên cạnh tôi. Ngài sẽ có một ghế thuộc hàng đầu tiên để chứng kiến sự hủy diệt của vũ trụ này. Hãy phấn khích lên, tôi sẽ phá hủy tất cả mọi thứ rồi giết ngài cuối cùng.”
“Ngươi nói rằng ngươi yêu ta và giờ ngươi lại nói rằng ngươi muốn giết ta ư? Ta biết rằng ngươi đã mất trí vì Dark El nhưng nó vẫn khiến ta không nói được lời nào đấy.”
“Dù sao thì tôi cũng không thể sống thêm bao lâu nữa. Nếu đã vậy….tôi không thể chết một mình được. Ngài Luciela, ngài sẽ ở bên cạnh tôi cho đến tận cùng, cho tới khi tất cả mọi thứ kết thúc.”
Ý định phá hủy kéo theo cả vũ trụ xuống mồ của True Karis bởi sinh mạng của cô ta bị giới hạn đúng là cực đoan…..Nhưng cô ta lại có sức mạnh để biến nó thành sự thật.
Mặc dù lúc này cô ta không thể hoàn toàn điều khiển sức mạnh của mình nhưng theo thời gian, một khi Dark El trong cơ thể cô ta ổn định lại và cô ta một lần nữa có thể sử dụng khả năng điều khiển thời gian thì sẽ chẳng còn mấy ai có thể cản đường cô ta.
Lu không chắc rằng mình có thể thắng dù với sức mạnh gốc của mình.
“Ta hiểu rồi, giờ lại có thêm lí do để ta kết liễu ngươi. Ta sẽ tiễn đưa ngươi một cách ít đau đớn nhất có thể.”
Chỉ là ngay khi Lu đưa ra quyết định, True Karis phá lên cười rồi tự dưng hỏi.
“Ngài bỏ lại những kẻ kia và gặp tôi một mình bởi….ngài tin rằng tôi sẽ mở đường cho ngài đúng chứ?”
“……”
Cô ta đang ảo tưởng cái gì vậy? Nhưng True Karis đang đỏ mặt như một cô gái đang yêu. Lu ngớ người sau khi thấy tồn tại kinh khủng có thể phá hủy thế giới đỏ mặt.
Qua lời tỏ tình không ngờ và thái độ đầy ám ảnh của True Karis thì Lu phần nào đã mong rằng cô ta sẽ hạ thấp cảnh giác nếu cô tấn công một mình nhưng….thật hả trời?
Karis im lặng chờ đợi câu trả lời như một cô gái xấu hổ đợi lời đáp sau khi tỏ tình.
Khó mà phớt lờ cô ta….và cả bắt đầu cuộc chiến nữa.
“Karis, ta…..”
“Bây giờ tôi là True Karis.”
Khoảnh khắc True Karis mỉm cười trả lời một cách xấu hổ….Tất cả các xúc tu đang đứng yên nãy giờ đột nhiên tràn về phía Lu. Lu vội quay lại để vung cặp găng tay ma pháp của cô nhưng phản ứng của cô lại chậm mất.
Cô phòng ngự được đợt tấn công thứ nhất nhưng không trụ nổi đợt thứ 2 và 3.
“Kugh!!”
Lu hoàn toàn bị đống xúc tu bao trùm bởi các đòn tấn công không ngừng. Các xúc tu siết chặt lại như thể đã quyết định sẽ không thả cô ra. Dù cô có cố tới mức nào thì vẫn không thể vận sức do đang bị trói và treo lên bởi các xúc tu.
Như thể để dâng lên nữ hoàng của chúng, các xúc tu đưa Lu tới trước mặt True Karis.
True Karis mỉm cười điểm ngón tay lên trán Lu.
“Ngài quá mềm lòng đấy Ngài Luciela. Ngài đã hạ thấp cảnh giác vì nghiêm túc cân nhắc tới lời tỏ tình của tôi.”
“Ta không ngờ ngươi sẽ….”
Lu cắn môi bực bội. Cô không bao giờ nghĩ rằng Karis sẽ làm một chuyện gian xảo như thế. Không, Karis vốn luôn làm những chuyện gian xảo….Nhưng cô chưa bao giờ ngờ rằng Karis sẽ làm thế theo cách này. Cô đã tự tin rằng mình có thể đáp trả tới một mức nào đó dù đang ở giữa lòng địch. Cô không nghĩ rằng mình sẽ bị bắt dễ dàng như thế này.
Cùng với Lu đang trưng ra khuôn mặt bực bội, True Karis vuốt vẻ mặt Lu như thể đang chạm vào con búp bê ưa thích của mình.
“Khuôn mặt giận dỗi của ngài thật dễ thương làm sao. Tôi thích Ngài Luciela trước kia nhưng tôi cũng thích Ngài Luciela nhỏ bé và yếu ớt này nữa. Với tôi cả hai đều được.”
“Ngưng nói những thứ mà ngươi không thật sự nghĩ đi. Tất cả những gì ngươi đang làm chỉ là cố chế giễu ta thôi.”
“Ôi chà? Nhưng cái phần tình yêu của tôi dành cho Ngài Luciela là thật đấy.”
True Karis dịu dàng trả lời rồi ôm Lu như thể vừa đoạt được một báu vật.
Karis ôm chặt Lu với sức mạnh có thể nghiền nát một người bình thường, thế rồi cô nói với giọng phấn khích.
“Giờ thì, Ngài Luciela, tôi sẽ cho ngài thấy tất cả mọi thứ bị hủy diệt như đã hứa. Tôi sẽ yêu ngài như nô lệ tốt nhất của tôi.”
“……Chẳng ai gọi đó là tình yêu cả.”
True Karis không bận tâm tới lời đáp đầy ghê tởm của Lu và ôm chặt hơn. Cô ta lấy tay vuốt má Lu rồi vuốt mái tóc của cô như thể từng cọng tóc của cô đều vô cùng đáng yêu.
“Nhưng thứ duy nhất trong mắt tôi là Ngài Luciela. Có thể gọi đây là gì ngoài tình yêu chứ?”
“Tâm trí của ngươi đã trở nên bệnh hoạn rồi.”
“Không quan trọng. Bởi ngài đã là của tôi rồi, Ngài Luciela. Hãy cùng xem… mọi thứ bị hủy diệt chỉ với hai chúng ta mà thôi.”
Karis nói với giọng quyến rũ trong khi vuốt ve đôi môi của Lu bằng những ngón tay của mình. Lu nhẹ thở dài và nhìn vẻ mặt của True Karis.
True Karis đang hạnh phúc nhìn Lu như thể đang nhìn vào một thứ gì đó thật chói lóa, cô ta như một đứa trẻ với ánh mắt đã bị cướp mất bởi món đồ chơi quý giá cô cuối cùng cũng có được.
“Karis, dù thế giới này có tận diệt thì ta cũng không thể ở cạnh ngươi được.”
“Ổn mà. Tôi không định nghe dù Ngài Luciela có phàn nàn, từ chối hay van xin tôi bao nhiêu lần đi chăng nữa. Bởi Ngài Luciela là nô lệ của tôi và tôi mới là chủ nhân.”
“Đó không phải vấn đề.”
Lu bình tĩnh từ từ siết chặt tay. True Karis nhìn cô như không hiểu. Lu lên tiếng để truyền đạt cho cô ta.
“Người sẽ ở bên ta cho đến vĩnh hằng đã được quyết định rồi.”
“Ah, nếu ngài đang nhắc đến tên đàn ông ngu xuẩn đó thì hắn ta sẽ sớm….”
“Tên anh ta là Ciel, anh ta là cộng sự linh hồn của ta và người ta sẽ ở bên cho đến ngày thế giới này lụi tàn.”
True Karis cau mày nhưng Lu phớt lờ cô ta và bắt đầu gia tăng sức mạnh. Lu có thể làm được, cô không không thể đánh bại True Karis một mình nhưng hai người họ thì có thể.
Không phải một mình, mà là với hai người!
“Ta sẽ dạy cho ngươi biết tuy hai mà một là như thế nào! Đến đây nào, Ciel!!”
Ngay sau khi Lu hét lên….Ciel xuất hiện bên cạnh Lu. Mắt True Karis trừng lớn trước sự xuất hiện bất ngờ của Ciel.
Làm thế nào chứ? Đó không phải dịch chuyển, làm thế nào mà…..?
Nhưng trước cả khi True Karis kịp mở miệng hỏi, Lu và Ciel phát động toàn bộ sức mạnh của họ và cùng nhau hét lên như thể đã lên kế hoạch từ trước.
“Castle of Abaddon!!!”
Giọng nói và sức mạnh của họ hóa thành một, tất cả mọi thứ họ sở hữu cùng hòa hợp với nhau và cùng với đó…..lâu đài Lu từng ở trước kia, Abaddon đã được triệu hồi!!
“Cái gì!?”
True Karis hoảng hốt và vội bay lên. Dính trực diện tấn công của Abadddon vô cùng nguy hiểm dù cho cô ta có trở nên mạnh đến mức nào đi nữa!
“…..Ngươi không thoát được đâu!”
Một giọng nói rõ ràng vang lên và mưa lửa bắt đầu rơi xuống như thể đang đợi thời điểm True Karis bay lên. True Karis nghiến răng và cố sức tránh nhưng không thể nào né được cơn mưa lửa đang trút xuống.
Lí do True Karis chiến đấu trên mặt đất dù có khả năng bay là để tránh va chạm trực tiếp với hỏa lực của Ignia. Ignia không thể chiến đấu hết sức khi đang ở trên một bậc thềm không chắc chắn.
Nhưng Ignia có thể tấn công không chút kiềm chế một khi True Karis bay lên trời!
“Hỏa vu nữuuuuuuu!!”
True Karis bị lửa bao vây hét lên đầy thù hận trong khi rơi xuống đất. Mặc dù cánh và nhiều phần trên cơ thể cô ta bị thiêu đốt sau khi trúng trực diện….Karis vẫn ngoan cố sống sót.
Nhưng cô ta không làm gì được trước việc rơi xuống lại bậc thềm. Và trên mặt đất, Abaddon đã hoàn thành việc chuẩn bị tấn công của nó đang đợi sẵn!!
“Aaaahhhhhhhhh!!!”
Cô ta giờ đây không thể né được! Abaddon bắt đầu trút vô số mũi thương ma pháp vào True Karis đang hét lên trong kinh hoàng.
Ánh sáng xanh chói mắt biến mất. Ignia ngừng mưa lửa lại rồi nheo mắt lầm bầm.
“…..Kết thúc chưa?”
Chuyển động của các xúc tu dần chậm lại. Kế hoạch của Lu là tạo sơ hở để Ciel tham gia phối hợp dùng hết sức tấn công và Ignia bắn hạ True Karis nếu cô ta bay lên không có vẻ đã thành công.
Nhưng họ không thể đảm bảo rằng True Karis đã chết bởi các xúc tu đang ngáng đường họ. Add và Eve đang chiến đấu tiếp cận Ignia vẫn chưa hạ thấp cảnh giác.
“…..Có vẻ như kế hoạch đã thành công.”
“Vẫn chưa phải lúc để thư giãn đâu, vô dụng.”
Ignia gật đầu rồi nắm lấy thương. True Karis là một kẻ địch đáng ghét đã đem chiến tranh đến Elrios và lấy mạng những đứa trẻ quý báu của cô.
Cô muốn tự tay kết liễu cô ta bất kể thế nào.
“Tôi sẽ đi kiểm tra. Hai người đợi ở đây.”
“Không phải nếu chúng ta đi cùng nhau thì tốt hơn à?”
“Cô ta có thể sẽ dùng ma pháp phạm vi lớn. Nếu mọi người ở gần thì tôi khó mà dùng cái này được.”
Ignia nói rồi dựng nên một bức tường lửa quanh cô. Sức mạnh và các năng lực của Ignia rất ấn tượng nhưng có vẻ nó không biết phân biệt địch ta cho lắm.
Với Ignia đi tới để kiểm tra cái chết của True Karis, Add cho tay vào túi.
“Nếu Karis đã xong đời…..Bây giờ kẻ duy nhất còn lại là Scar à?”
“Nên là vậy.”
“……”
Add trộm nhìn khuôn mặt Eve khi nghe câu trả lời của cô. Trận chiến ở Lanox đang dần kết thúc. Cậu thậm chí còn có được lời hứa một nụ hôn của Eve. Một người kiêu ngạo với lời nói của mình như Eve sẽ không đổi ý thế nên giai đoạn một đã xong.
Việc duy nhất còn lại là trộm lõi của Eve.
Vấn đề là các thành viên khác của El Search Party sẽ trở thành kẻ thù ngay khi Add tấn công cô. Nếu chuyện đó xảy ra thì cậu không đời nào sống nổi cả…..Và cậu phần nào không muốn tạo nên một tình huống như thế.
Add khẽ nói trong khi làm theo nữa lí trí, nữa cảm xúc.
“Eve…..”
“Tôi đang nghe đây thế nên cậu có thể nói, vô dụng.”
Eve đang cảnh giác để đề phòng các xúc tu xung quanh họ lại tiếp tục chuyển động.
“Khi cuộc chiến này kết thúc, tôi có vài thứ muốn nói với cô một mình.”
“Được thôi.”
Add đã nghĩ ra rất nhiều cớ phòng trường hợp Eve hỏi tại sao họ lại cần ở một mình nhưng trái với dự tính của cậu, cô chấp nhận một cách thẳng thừng. Add đang định hỏi tại sao cô lại không hề nghi ngờ cậu thì ngậm miệng lại.
Vài thứ cậu không nên nói vụt ra khỏi miệng cậu.
“Tại sao cô lại tin tưởng tôi đến…..”
“Add!!”
Add đang định bày tỏ cảm xúc của mình ngẩng đầu lên vì tiếng hét của Eve.
Lưỡi hái khổng lồ đang quét ngang qua mặt đất. Cứ thế này thì cả hai người họ sẽ rơi vào quỹ đạo của nó.
Add ngay lập tức nắm được tình hình….và liền tính toán với cái đầu lạnh.
Eve này quả là rất mạnh. Cô không chỉ đẩy Add tránh khỏi nguy hiểm mà cô còn tự mình né lưỡi hái nữa. Nhưng nó không hoàn hảo.
Như thế này thì Add sẽ không hoàn toàn vô sự….và Eve sẽ mất một tay. Cô cũng có thể sẽ mất chân phải với 0.4 giây chênh lệch.
Con người sẽ chết vì sốc nhưng Eve là Nasod, chỉ thế này thì cô cũng không chết được. Không cần biết kĩ năng của Add thua kém Eve đến mức nào….thì cậu cũng sẽ có cơ hội khi đối đầu với một Eve không có một tay và chân.
Tình hình lúc này hoàn toàn có lợi cho cậu. Khả năng chiến đấu của Eve sẽ giảm mạnh nếu cậu không làm gì cả.
Quên chuyện chiến đấu đi, cô ấy còn sẽ gặp rắc rối với các hoạt động thường ngày một thời gian.
“……..”
Cậu có thể dễ dàng đạt được mục tiêu của mình nếu cậu không làm gì, nếu cậu giả vờ như mình không chú ý, nếu cậu giả vờ như mình thật sự vô dụng và không làm gì cả.
Add cắn mạnh môi. Khuôn mặt bất ngờ của Eve, cánh tay vươn ra của cô để đảm bảo an toàn cho cậu bất kể thế nào.
Cậu quả là không thể kìm lại mà.
“Kahahahaha!!”
Các Dynamo kích hoạt ngay khi Add cười lớn và vung tay. Rào chắn vô hình bao bọc cả Eve và Add được dựng lên. Lưỡi hái bay tới như thể sắp sửa cắt xuyên mọi thứ cản đường nó….
Keng!!
Nhưng nó không thể xuyên qua vùng bóp méo không gian và bị đánh bật đi. Add đang bị đẩy lùi vui vẻ mỉm cười. Không cần biết lưỡi hái lớn và sắc đến mức nào thì nó cũng không thể phá vỡ được vùng bóp méo không gian.
Bịch!
Add tiếp đất bằng lưng bởi cậu không chú ý tới phía sau mình. Nhưng cậu vẫn mỉm cười thỏa mãn trong khi nhìn trần của Grand Cavern.
“Kukukukuk…..Uwaaaack!”
Add đang phấn khích cười hét lên trước cái sức nặng bất ngờ như muốn nghiền nát cậu. Thế rồi cái giọng khó tính la mắng cậu vang lên.
“Đừng có phát ra mấy cái tiếng kì lạ nữa.”
“……ugh.”
Eve lao mình đi trước đó đã rơi lên người cậu. Eve về cơ bản đang nằm sấp trên người Add và cậu cảm nhận được sức nặng ghê gớm trên ngực và bụng mình.
Cô ấy nặng quá! Nhưng….cậu không muốn nói nó thành tiếng!!
Khi Add vẫn đang tuyệt vọng giữ mình không nói thẳng sự thật ra, Eve im lặng cúi nhìn cậu…..rồi thấp giọng nói.
“Tôi sẽ không cảm ơn cậu vì chuyện này đâu, Add.”
“…..Kukukuk. Tôi vô dụng quá nên không hiểu cô đang nói gì đâu.”
Add đáp bằng cách ép mình cười để giấu sự đấu tranh bên trong mình. Nghe câu trả lời của Add, Eve không nói gì và quay đi. Cô hẳn khá xấu hổ trước những gì vừa nói.
Add thôi đùa quanh và ngậm miệng lại. Ánh mắt của cậu vô thức kiểm tra tay, chân và những chỗ khác trên người Eve để kiểm tra xem cô có ổn không….Cậu thỏa mãn sau khi xác nhận rằng cô không bị thương.
“Sau cùng thì mình quả thật không muốn nhìn thấy nó…”
Add biết đây đúng là một việc ngu ngốc….nhưng cậu vẫn không muốn làm ngơ nó. Cậu không muốn thấy Eve bị phá hủy lần nữa. Dù cho cậu biết rằng đó không phải một đòn tấn công nguy hiểm đến tính mạng hay rằng làm ngơ nó sẽ khiến việc đoạt được mục tiêu của cậu sẽ dễ dàng hơn.
Kể cả vậy….cậu không muốn cô bị thương.
“…….”
Eve không hỏi ý Add là gì. Add cũng không định giải thích thế nên cậu giữ im lặng.
Dù sao thì, Add không biết Eve còn định ở trên người cậu bao lâu. Cậu muốn bảo cô tránh ra bởi cô nặng quá nhưng cảm giác như cậu không nên nói vậy. Ít nhất thì trong tình huống này nói chuyện đó có hơi….
Đây là thời điểm mà cậu phải che giấu nỗi đau của mình.
Thậm chí cả đòn đánh cuối cùng cũng thất bại. True Karis nằm trên mặt đất nhìn về phía trước thở hỗn hển. Lu cúi nhìn cô ta với vẻ mặt cay đắng.
“Hah? Tôi không hiểu tại sao thắng mà ngài lại có khuôn mặt như vậy chứ Ngài Luciela. Ngài phải vui hơn chứ. Tên thuộc hạ cũ phản bội ngài giờ đang nằm chờ chết này. Chẳng phải đây là thời điểm để ngài mắng mỏ tôi nặng nề hơn nữa và thuyết giảng tôi về cách để tôi đón nhận thiên phạt sao?”
“Thật ngu xuẩn…..”
Lu lắc đầu với biểu cảm phức tạp. Không còn giọt máu nào tuôn ra từ đôi chân gãy của True Karis nữa. Có thể thấy mặt cắt với các tĩnh mạch và xương….nhưng việc không có máu chảy ra khiến nó trông thật ghê rợn.
True Karis không chỉ đặt tay lên thời gian, cô ta còn ăn cả mảnh Dark El….Cơ thể cô ta đang trong trạng thái bất thường. Dĩ nhiên, sức sống và ma lực của Karis thuộc vào hàng mạnh nhất trong số quỷ tộc thế nên cô ta phần nào có thể duy trì trạng thái bất thường này trong một thời gian dài miễn là không bị thương.
Nhưng cô ta đã nhận phải vết thương chí mạng từ Ignia, Lu và Ciel. True Karis mang trong mình sức mạnh có thể phá hủy mọi thứ trên thế giới nhưng sự cân bằng bên trong cơ thể cô ta lại vô cùng bất ổn thế nên việc hồi phục sau khi bị thương đối với cô ta gần như là bất khả thi.
Giờ đây không ai có thể hồi phục True Karis lại trạng thái ban đầu cả. Lu thở dài rồi khẽ hỏi.
“Ngươi còn lời nào muốn nói không?”
“Xin hãy tha cho tôi.”
“…..Đừng có ngớ ngẩn.”
Nhưng True Karis mỉm cười tuyệt vọng nhìn Lu rồi cầu xin. Không chỉ nói không, cô ta chắp hai tay lại rồi van nài.
“Ah, đau quá, đau quá đi mất! Ngài Luciela, tôi xin lỗi, tôi thành thật xin lỗi. Tôi vô cùng hối hận vì những gì mình đã làm. Tôi đã phản bội ngài dù ngài đã yêu quý tôi nhiều như thế! Tôi đã luôn hối hận vì các hành động của mình và luôn tìm một cơ hội để xin lỗi ngài. Tôi thành thật xin lỗi ngài. Tôi đã quá ngu xuẩn.”
“….”
Lu mím chặt môi. True Karis hẳn biết rõ hơn ai hết rằng cầu xin như thế này tuyệt đối không có bất cứ giá trị gì và rằng Lu không có bất cứ lí do nào để lắng nghe dù cho cô ta có thật sự hối hận đi chăng nữa.
Và True Karis đang cầu xin tha mạng dù biết rất rõ điều này.
“…..Dù tôi nói thế này thì ngài vẫn sẽ giết tôi. Tôi nói đúng chứ Ngài Luciela? Ngài sẽ không tha thứ cho tôi. Và đó là lí do tôi cầu xin ngài tha mạng cho mình.”
“…..”
“Ngài Luciela, ngài phải giết một thuộc hạ đã tuyệt vọng cầu xin ngài tha mạng. Ngài hiểu chứ?”
True Karis mỉm cười khoái trá nhìn Lu. Với phần bên dưới đầu gối đã không còn, cô ta dùng tay từ từ bò tới chỗ Lu.
Để cô ta có thể chạm tới gần hơn một chút.
“Xin hãy tha cho tôi, Ngài Luciela.”
Để lời nói của cô ta có thể để lại thêm một ít sẹo trên trái tim Lu.
“Làm ơn, tôi xin lỗi mà.”
Karis đã từ bỏ mạng sống mình khoảnh khắc cô ta nuốt mảnh Dark El. Lí do cô ta bỏ công cầu xin tha mạng bất kể chuyện đó là để khắc lên tim Lu một vết thương không bao giờ lành.
“Dù là trong thời khắc cuối cùng này thì ngươi cũng thật ngu ngốc …..”
Sau khi trườn tới gần Lu, True Karis vươn bàn tay ra đầy khao khát. Cô ta nhìn Lu như thể đang mơ. Như thể đang nhìn một vị thần cao quý, cô ta không màng tới cơ thể đang chết dần của mình và cố gắng một cách tuyệt vọng để khắc ghi sự tồn tại của mình lên tim Lu.
Lu chậm rãi nâng tay lên trong khi nhìn bàn tay True Karis tha thiết vươn về phía cô. Bây giờ thì đây không phải thứ cô có thể ngăn lại. True Karis mỉm cười rực rỡ ngay khi nhận thấy Lu đã đổi ý.
Bởi cô ta chắc rằng mình có thể sống trong tim Lu kể cả khi chết.
Bằng!
“……..Huh?”
True Karis đang mỉm cười thỏa mãn chớp mắt với khuôn mặt trống rỗng. Đã có một sự quấy nhiễu không ngờ trong sự đồng cảm của hai người….và một cái lỗ xuất hiện trên trán Karis.
Cùng với việc cơ thể của True Karis ngã ra đằng sau vì chấn động, cô ta đảo mắt để tìm thủ phạm. Người đàn ông cô ta từng giết đang bình tĩnh nhìn cô.
“Lại là nhà ngươi. Ngáng đường ta kể cả khi kết thúc….”
Ngã về phía sau trong khi lườm Ciel với nỗi sầu muộn và sự tiếc hận, True Karis nở một nụ cười khó hiểu.
“Dù vậy…..hai người hợp nhau đấy.”
Bịch.
True Karis ngã xuống sau khi bỏ lại lời cuối và rồi cơ thể cô ta tan thành cát bụi. Lu nhìn cô ta lặng lẽ biến mất rồi chậm rãi nói sau khi nghe thấy tiếng bước chân lại gần từ sau lưng.
“Ta lẽ ra phải là người làm chuyện đó.”
“Đó là lí do tôi làm chuyện đó.”
Ciel đứng cạnh Lu nói, hết sức bình tĩnh so với một người vừa trả được mối thù của mình.
“Bởi hai chúng ta là một.”
“….Ciel.”
Lu thở dài một hơi rồi gật đầu. Một cách sảng khoái, như thể cô vừa rũ bỏ mọi thứ.
“Phải, cảm ơn anh.”
“Đừng bận tâm.”
Ciel mỉm cười rồi nhẹ nhàng vỗ đầu Lu. Lu khẽ mỉm cười khi được Ciel chạm vào rồi giơ nắm đấm lên.
“Vậy chúng ta cùng đi trừng trị tên Scar đó chứ?!”
Elesis đang kiệt sức sau khi đọ chiêu với Scar cả trăm lần. Ngược lại, Scar vẫn tung những cú đánh nặng nề không chút mệt mỏi về phía cô.
“Ngươi sẽ mất đầu ngay khi ngươi ngừng di chuyển đấy, hiệp sĩ tóc đỏ!!”
“Ngươi quả là tốt bụng khi cho ta biết điều đó đấy.”
Elesis đỡ thanh kiếm chém từ trên xuống của Scar rồi lảo đảo lùi lại. Elesis đã đối mặt với vô số đối thủ mạnh trước kia nhưng quả nhiên Scar vẫn nằm ngoài khả năng của cô.
Ngay từ đầu thì Scar đã là dạng không thật sự tận dụng chiến thuật hay chiêu trò gì. Hắn được tôn kính trong quỷ tộc bởi hắn là kẻ mạnh nhất trong số chúng theo đúng nghĩa đen. Những kẻ đi theo Scar là những kẻ bị thu hút bởi sức mạnh thuần túy của hắn.
‘…..Mình có phụ thuộc quá nhiều vào các chiêu trò không nhỉ?’
Kĩ năng cá nhân của Elesis cũng đủ mạnh để có thể khoe rằng mình là người mạnh nhất Elrios nhưng cô cũng được công nhận nhờ kĩ năng lãnh đạo và hiệu lệnh Red Knight. Không chỉ vậy, cô cũng có các kĩ năng xã hội và chính trị nữa.
Tóm lại thì, Scar đạt tới danh hiệu kẻ mạnh nhất Quỷ giới chỉ với mỗi thanh kiếm của hắn trong khi Elesis đạt tới vị trí kẻ mạnh nhất Elrios với rất nhiều năng lực khác nhau. Có phải đó là lí do tại sao lại có một sự khác biệt to lớn đến vậy trong khả năng của họ lúc này không?
Elesis rũ bỏ các suy nghĩ không cần thiết trong đầu mình rồi vội đỡ cú chém từ dưới lên của Scar.
“Tất cả những gì ngươi làm chỉ là trốn chạy thôi!!”
Cùng với Scar tắc lưỡi khó chịu, Elesis gặng cười hỏi.
“Scar, ta hỏi điều này chỉ vì hiếu kì thôi nhưng….ngươi nghĩ chuyện gì sẽ xảy ra nếu ta và ngươi chiến đấu một cuộc chiến quy mô lớn với tư cách thống lĩnh đội quân của mình?”
“Câu hỏi của ngươi là ý gì?”
Mặc cho hắn vô cùng có lợi thế để tiếp tục tấn công, Scar vẫn ngừng lại để nói chuyện với Elesis. Ai cũng có thể dễ dàng thấy rằng đây là chiêu trò của Elesis để câu giờ nhưng Scar lại không thể hiện chút nghi ngờ gì.
“Ta chỉ rất hiếu kì thôi.”
“Có lẽ ta sẽ thua.”
Scar sẵn sàng thừa nhận như thể đó không phải chuyện gì to tác.
Scar là một chiến binh nhưng không tinh thông việc chỉ huy người khác. Không, hắn chỉ là không hứng thú với chuyện đó. In, Jin và các Steel Lava demon đi theo hắn bởi kĩ năng đáng gờm và tính cách của hắn… Chúng không mong đợi gì khả năng lãnh đạo của hắn cả.
Scar, thủ lĩnh tối cao của quỷ tộc lùa El Search Party vào một cái bẫy rồi tất cả những gì hắn làm sau đó chỉ là một trận 1 đối 1 với Elesis.
Tình hình hiện tại là một minh chứng cho thấy hắn không phù hợp với chức vụ chỉ huy.
“Mặc dù ta cũng không còn gì để nói sau khi để máu mình sôi lên như vầy….”
Elesis lắc đầu rồi cay đắng cười. Chiến đấu với Scar làm cô vui vẻ một cách kì lạ và khiến trái tim cô đập liên hồi. Tới mức khiến cô có suy nghĩ muốn trận chiến này kéo dài lâu hơn dù cô sẽ thua.
Scar đột ngột hỏi.
“Ngươi có muốn nghỉ ngơi thêm không?”
“…..Ta không hỏi chuyện này để hồi phục thể lực.”
Elesis trả lời trước khi kịp nhận ra rằng cô thật sự nên nói mình muốn nghỉ lâu hơn để câu thêm giờ. Cô có cảm giác rằng mình không nên làm chuyện này… nhưng Scar lại tiếp cận cô một cách quá thẳng thắn khiến khao khát muốn đáp lại tinh thần chiến đấu thuần túy của hắn sôi sục bên trong cô.
“Ah, mình lẽ ra không nên như thế này…..”
Trong suốt khoảng thời gian đứng dưới tư cách đội trưởng Red Knight, và như là một thành viên của El Search Party, Elesis đã quá bận rộn với việc lo lắng về nhiều thứ và những người khác đến nỗi cô hiếm khi có cơ hội để ưu tiên khao khát cá nhân của mình. Đã rất lâu rồi cô mới lại được ở trong cái tình huống mà cô có thể vung kiếm mà hoàn toàn không phải nghĩ về bất cứ thứ gì khác như thế này.
Scar chém kiếm xuống đất khi Elesis vào vị trí. Ngay khoảnh khắc đó, Elesis lao mình đi rồi lướt qua Scar với tốc độ kinh hoàng trong khi chém vào hông hắn.
“Ta đã thắc mắc khi nào thì ngươi mới dùng nó đấy!!”
Đặc kĩ của Elesis, Rushing Sword, kĩ năng này chém kẻ địch trong khi lướt qua chúng, và nó không chỉ kết thúc với một cú chém!
Khi Scar kẻ vừa bị chém rống lên, Elesis ngay lập tức quay lại và chém lần nữa. Cô sẽ kết thúc trận chiến với kĩ năng này.
Nhưng Scar không định phản đòn dù nhát chém thứ hai đã kết thúc. Thường thì những kẻ nhìn thấy Rushing Sword sẽ bị bối rối trước tốc độ vô lý của nó và mất mạng dưới đòn đó. Nhưng Scar lẽ ra đã thấy kĩ năng này trong trận chiến trước kia của họ rồi vậy thì tại sao hắn lại không phản ứng gì chứ…..?
Elesis nghĩ vậy trong khi thử tìm cách gây thêm áp lực với Rushing Sword và rồi mắt cô trừng lớn vì sốc. Scar đang xoay mình vung kiếm.
Một con đau lan tỏa khắp làn da Elesis! Có thứ gì đó lớn đang đến….nhưng vấn đề là cô đã lỡ đâm mình về phía Scar rồi!!
Vùuuuuuuuuuuu!!
Làn sóng chấn động vô hình quét qua cơ thể Elesis và đánh bay cô. Cô suýt soát lấy tay che chắn để tránh vết thương chí mạng… Nhưng Elesis giờ đây chỉ có thể quỳ một gối trên đất và không thể đứng dậy nổi.
Cảm giác như thể toàn bộ cơ thể của cô bị đập vỡ thành từng mảnh vậy. Thanh kiếm vẫn ở trong tay cô nhưng cô không còn sức mạnh để cầm nó nữa.
“…….Ta thắng rồi!”
Đầy ắp tự tin nhưng lại có phần thất vọng, Scar nâng kiếm lên. Mặc dù vừa nãy Elesis đã bị đánh trúng bởi một đòn cực mạnh nhưng cơ thể của cô vẫn vô sự thế nên cô sẽ sớm lại có thể di chuyển.
Nhưng giờ Scar đã quyết định lấy mạng cô. Đây là một khoảnh khắc vô vọng, nhưng Elesis vui vẻ hỏi dù cho cái bóng mờ của cái chết đang ở ngay trước mặt.
“Có phải ngươi đã…để dành chiêu đó để phản công Rushing Sword của ta không?”
“Ta đã bị đánh bại bởi chiêu đó lần trước. Ngươi còn lời nào muốn nói không, Elesis?”
“Ta không biết nữa….”
Elesis kiểm tra tình trạng cơ thể mình nhưng sau cùng cô vẫn không thể di chuyển. Scar gật đầu rồi giương kiếm lên.
“Kết thúc rồi!!”
“……”
Quả nhiên nó vẫn kết thúc theo kết quả mà cô đã đoán. Elesis cam chịu nhắm mắt lại.
Cô phần nào đã chuẩn bị cho chuyện này, thay vì nỗi sợ cái chết thì….nỗi lo về những người khác lại lớn hơn.
Liệu chị Rena có thể lấy lại nụ cười của mình không? Liệu cơ thể anh Raven có thể quay trở lại bình thường không? Về chuyện Aisha hồi phục ma lực thì sao? Liệu Chung có thể gặp lại cha mình không? Liệu cái ngày mà Ara đưa Ran trở lại bình thường có đến không? Liệu Add gốc có thể an toàn quay lại không?
Và liệu Elsword….có ổn chứ?
Keng!!
Mắt Elesis trừng lớn trước tiếng kim loại quen thuộc.
Chàng trai với mái tóc đỏ nhảy vào giữa Elesis và Scar và chặn lưỡi kiếm của Scar bằng thanh kiếm của mình. Xét sự khác biệt về kích thước của họ, không quá lạ nếu chàng trai bị thổi bay ngay khi giao kiếm, thế nhưng chàng trai lại trụ lại chỉ với ý chí của mình.
“Hmm?”
Scar hẳn cũng ngạc nhiên và kêu lên một tiếng đầy tán thưởng. Nhưng điều đó chỉ duy trì một thoáng rồi Scar bắt đầu dồn thêm sức vào tay và chân chàng trai theo đó bắt đầu bị trượt ra sau.
Thế rồi chàng trai gấp gáp kêu lên.
“Aisha!!”
“Biết rồi! Fire Ball!”
Quả cầu lửa bay tới từ đằng sau Elesis đánh trực diện vào người Scar. Dĩ nhiên Scar sẽ không bị đánh bại chỉ với chút ma pháp này nhưng….chấn động ít nhất cũng khiến hắn phải lùi lại một bước.
Chàng trai bắt đầu dồn toàn lực vào thanh kiếm của mình ngay khi thanh kiếm của Scar lung lay.
“Hwaaaaaaah!!”
Lần này chàng trai lại là người đẩy lùi Scar. Elesis đang ngơ ngác nhìn chàng trai lấy lại ý thức khi một bàn tay nắm lấy vai cô.
“Chị ổn chứ, chị Elesis?”
“Làm thế nào mà …. mấy đứa tới được đây?”
Elesis quay lại nhìn Aisha và đờ đẫn hỏi không như mọi khi. Cô vốn đã chuẩn bị cho cái chết rồi. Đây quả là một sự đúng giờ thần kì.
Aisha nói vội trong khi kiểm tra Elsword đang chiến đấu với Scar.
“Bọn em đã chiến đấu với lũ quỷ và sau khi đánh bại toàn bộ chúng thì một cổng không gian mở ra. Bọn em bước vào đó và tới được đây.”
Cổng không gian? Chẳng phải Scar muốn giải quyết một một với cô sao? Elesis cảm thấy nghi ngờ nhưng không có thì giờ để ở yên một chỗ thế này.
Aisha khuyên can khi Elesis chống tay xuống đất ép mình đứng dậy.
“Chị đừng cố quá sức nữa! Những người khác cũng sẽ đến nếu chúng ta tiếp tục chống đỡ thế này thôi!”
“Chị không đau đến thế đâu.”
Từng khớp xương trên cơ thể cô đau đớn vì đòn tấn công mới nãy của Scar nhưng sau một lúc thì bây giờ cô đã có thể di chuyển lại. Thấy Elesis xoay tay như thể không có gì, Aisha bực bội vỗ lưng Elesis.
“Chị nói cái gì thế hả?! Nếu bọn em mà đến trễ dù chỉ một chút thôi mọi chuyện chắc chắn đã rất tệ rồi! Đừng có cứng đầu nữa và để tất cả lại cho em đi, Blizzard Shower!!”
Aisha tích tụ ma lực lại rồi gọi lên một cơn bão băng nhắm về phía Scar đang chiến đấu. Scar ngay lập tức đông cứng lại vì cơn bão băng không ngờ.
Rắc!
Nhưng dù đã bị đông cứng toàn thân….Scar tự mình phá vỡ lớp băng như thể đó chẳng là gì rồi lại tiếp tục vung kiếm.
Aisha há hốc mồm vì khó tin. Hắn ta tự mình thoát được dù toàn bộ cơ thể bị đông cứng ư?
“……..Có thật không vậy?”
“Mạnh lắm đúng không?”
“Sao chị nói nghe vui thế hả?”
Aisha vặn lại vì ngạc nhiên. Cô đã luôn nghe nói rằng Scar rất mạnh nhưng chưa bao giờ tưởng tượng được hắn lại là loại quái vật không thể chạm tới này. Nhưng người mà Elesis đang nhìn không phải Scar.
“Không phải Scar, em trai chị ấy.”
“……”
Elsword đang đối mặt với Scar và tấn công dữ dội mà không hề lùi bước.
Elsword biết rằng cậu sẽ gặp bất lợi nếu họ đối đầu trực tiếp thế nên cậu đang chiến đấu với chiến thuật tránh tất cả những đòn có thể và đỡ những đòn còn lại. Dĩ nhiên, sự khác biệt về kĩ năng của họ rất rõ ràng…..thế nên cứ mỗi lần giao kiếm lại để lại một vết cắt trên tóc hoặc một vết thương nhẹ trên người cậu.
Nhưng cậu không chịu thua, cậu không sợ hãi, và tiếp tục kiên trì đối mặt với Scar.
Cùng với Elesis tự hào nhìn em trai mình, Aisha thở dài rồi nói kéo Elesis về thực tại.
“Giờ không phải lúc để ấn tượng đâu…..”
“Phải, đúng vậy. Chị rất tự hào về em trai mình nhưng giờ không phải lúc để ngưỡng mộ thằng bé.”
Elesis lấy lại hơi nói rồi lao về phía trước như một cơn lốc. Tình trạng của cô không tốt lắm sau đòn tấn công của Scar…..nhưng cô phần nào có thể di chuyển một ít sau chút thời gian nghỉ ngơi.
Nếu không thể thắng một mình…..
Mắt Scar nhận thấy sự bất thường khi đang tung cú chém từ trên xuống nhắm vào đầu Elsword. Hắn vội nâng kiếm để chặn cú chém ngang của Elesis.
Khuôn mặt Scar lấp đầy với sự bất mãn.
“Sức mạnh của ngươi đã giảm rồi. Bây giờ ngươi không phải đối thủ của ta đâu, hiệp sĩ tóc đỏ.”
“Phải, ngươi nói đúng. Ta không phải đối thủ của ngươi. Ngươi hẳn đã trui rèn kĩ năng của ngươi một mình nhưng ta có hơi bận chăm lo đủ thứ…..”
Elesis vung kiếm nhiều lần dù đang nói chuyện. Khi Scar chặn đòn và lùi lại vài bước, Elesis kiểm tra cậu em trai đang đứng cạnh mình.
Khuôn mặt Elsword ướt đẫm mồ hôi và đang thở dốc.
“H-hắn ta mạnh kinh khủng…..!”
“Hắn ta mạnh hơn chị luôn đúng đúng không?”
“…..Sao chị nói nghe tự hào thế hả?!”
Aisha đang nghe hai người nói không giấu nổi sự bực bội của mình và la lên. Thậm chí ngay cả khi hét cô vẫn bắn một đống sét để kiềm chế Scar không để hắn tự do tấn công.
Elsword đang lấy lại hơi phủ nhận.
“Không, không cần biết tên đó mạnh đến mức nào thì chị vẫn mạnh hơn nhiều chị hai.”
“Ôi chà, cậu em trai bé nhỏ của chị giờ cũng biết nịnh bợ chị rồi à?”
Elesis véo cưng má Elsword dù họ đang giữa lưng chừng trận chiến. Elsword không quan tâm mà chỉ im lặng lườm Scar.
Scar lắc đầu sau khi dễ dàng chịu đựng sấm chớp của Aisha.
“Chuyện này làm hỏng cả tâm trạng.”
“Phải, ta có hơi xin lỗi, Scar. Đúng thật là ta có hơi thua kém trong một trận đơn đấu nhưng việc ta muốn tiếp tục chiến đấu với ngươi cho đến khi kết thúc để giải quyết ân oán với ngươi cũng là thật. Ta sẽ thành thật thừa nhận mong muốn được tiếp tục một đối một với ngươi.”
Elesis nhún vai rồi nắm chặt kiếm.
“Nhưng giờ không phải lúc để ưu tiên cảm xúc của riêng ta. Thứ chúng ta đang chiến đấu là chiến tranh. Ta sẽ hạ ngươi với sự giúp đỡ của đứa em trai mạnh hơn cả ta này.”
“Tên nhóc đó mạnh hơn ngươi á?”
Scar thể hiện sự bất mãn bằng cách nói với giọng như đang muốn nói ‘đừng có đùa với ta’. Elesis nhe răng cười kéo đầu Elsword về phía cô.
“Ngươi có thể lầm tưởng vì em ấy yếu hơn ngươi và ta lúc này, nhưng cậu nhóc này sẽ trở thành người mạnh nhất thế giới đấy. Ta cam đoan với ngươi.”
“…..Chị hai, ngột ngạt quá.”
“Chờ một chút, lúc này em nên thể hiện sự ngầu của mình kìa.”
Elsword khép miệng như đã hiểu. Scar đang nghi ngờ nhìn cặp chị em vung rộng kiếm.
“Chẳng ra gì cả. Cứ cùng lúc xông hết lên đi!”
“Đi thôi, Elsword!”
Elesis nói rồi bắt đầu chạy. Elsword cũng bắt đầu chạy không chút do dự. Mặc dù không thảo luận trước nhưng hai chị em tấn công cạnh nhau sau khi chừa một khoảng trống vừa đủ giữa hai người để không cản đường nhau.
Ngay khoảnh khắc này, tâm trí của hai chị em hòa làm một.
Nếu họ không thể chiến thắng một mình…..họ chỉ việc chiến đấu cùng nhau.
Hãy chiến thắng một kẻ thù mạnh hơn bất cứ ai, vai sánh vai với một người đồng đội họ tin tưởng hơn bất cứ ai.
“Haah!!”
Elsword nhảy lên cao rồi vung kiếm xuống đầu Scar. Đó không phải một đòn cậu sẽ dùng với một kẻ mạnh hơn hẳn mình, nhưng hiện Elesis đang ở bên cạnh cậu! Ngay khi Scar định nhận đòn tấn công của Elsword, Elesis cúi thấp mình và tấn công với một cú chém từ dưới lên.
Đó là cơ hội để hạ Elsword nhưng Scar không thể làm ngơ Elesis được.
Khi Scar nhăn mày lùi lại, Elesis không bỏ lỡ cơ hội này và đuổi theo hắn. Scar cố vung kiếm đối mặt với Elesis đang đến từ bên phải hắn nhưng Elsword vừa tiếp đất xoay vòng nhắm vào phía sườn hắn.
Nếu hắn chặn người này thì sẽ bị hạ bởi người còn lại. Scar lùi lại một lần nữa kêu lên.
Kĩ năng của Elesis chỉ thua kém Scar một chút trong khi khoảng cách về kĩ năng giữa Elsword và Scar thì lớn hơn nhiều. Nhiều người hơn mới đầu trông có vẻ có lợi thế nhưng trận chiến giữa Scar và Elesis, trận chiến mà những kẻ mạnh nhất giữa các thế giới va chạm, không phải thứ mà ai cũng có thể xen vào. Lẽ ra nếu Elsword cố giúp thì cũng chỉ cản đường Elesis thôi.
Nhưng….mọi chuyện lại không như vậy.
Kĩ năng của Elsword có thể thiếu sót nhưng sự phối hợp của cậu ta với Elesis lại không thể xem thường. Cậu ta nhìn thấu tầm đánh rộng của Scar và liên tục liều lĩnh nhảy ra nhảy vào tầm đánh của hắn để tấn công.
Elesis và Elsword liên tục thay đổi vai trò người tấn công chính và hỗ trợ, gây áp lực lên Scar với cơn lũ các đòn tấn công không ngừng nghỉ.
Họ mạnh! Mạnh hơn nhiều so với đánh với mỗi mình Elesis!!
Niềm vui như hiện lên trên khuôn mặt Scar khi hắn vung ngang kiếm. Elsword đang chạy giữa chừng chặn nhát chém nhưng bị đẩy lùi. Có điều Elesis chạy vào sử dụng chỗ trống này để nhắm vào tay Scar. Đó là một đòn tấn công nhắm vào sơ hở được tạo ra ngay sau đòn đánh của Scar. Scar lùi lại né được phần lớn đòn đánh nhưng vẫn nhận phải một vết chém trên ngực.
Tách.
Scar không để tâm mớ máu đang chảy xuống từ ngực mình mà phá lên cười.
“Hắn ta quả đúng là một kẻ xứng đáng với sự tự tin của ngươi đấy!”
“Đúng vậy đấy Scar!”
Elesis chặn cú chém xuống của Scar cũng cười đáp lại. Đằng sau Elesis, Elsword bị đẩy lùi đang dùng hết sức chạy tới.
Do dự rằng việc cố chặn kiếm của Elsword sẽ tạo nên sơ hở cho Elesis tấn công nhưng Scar không thể nhanh chóng xử lý Elesis rồi đối mặt với Elsword bởi Elesis không phải một kẻ địch dễ nhằn.
Hắn sẽ bị đánh baị như thế này. Scar muốn tiếp tục chiến đấu…..nhưng hắn phải kết thúc chuyện này trong một lần!
Elesis đang kiếm đối kiếm với Scar, thế rồi sự cảnh giác hiện lên trên khuôn mặt cô khi Scar lại bắt đầu tích tụ năng lượng xung quanh hắn. Đòn sóng chấn động đã khiến cô mất khả năng chiến đấu khi dính phải trước đó, đòn tấn công vô hình vô dạng đó sắp sửa được tung ra một lần nữa.
Elesis vội lùi lại sau đó thoáng lo lắng cho Elsword và quay lại nhìn. Elsword không biết gì về đòn tấn công chỉ đang dũng cảm xông tới chỗ Scar.
“El….”
“Haaaaaah!!”
Scar hét lớn và giải phóng sóng chấn động….thế rồi Elsword nhảy cao hết mức có thể như đã đợi khoảnh khắc này. Scar vừa giải phóng toàn bộ sức mình nhìn lên một cách trống rỗng.
“Rolling Smash!!”
“……..!”
Ngay giữa cú nhảy cao của mình, Elsword nhanh chóng xoay tròn giữa không trung và giáng kiếm xuống…..chém mạnh lên ngực Scar. Trong trường hợp bình thường thì Scar lẽ ra đã có thể chặn tấn công của Elsword nhưng lần này hắn không làm kịp vì vừa giải phóng sóng xung kích.
“Ugh!!”
Scar không gục xuống dù vừa bị chém trực tiếp nhưng Elesis nhanh chóng lướt tới và vung kiếm.
Xoẹt!
Elesis chém theo quỹ đạo ngược lại so với quỹ đạo mà nhát chém của Elsword tạo ra, vẽ nên một vết sẹo hình chữ X khắc sâu trên ngực Scar.
Scar im lặng nhìn vết thương chí tử trên ngực mình cười.
“Ta thua rồi, hiệp sĩ tóc đỏ.”
“….Không, ta mới là người thua. Ta thật sự muốn được tiếp tục một mình đấu với ngươi.”
Elesis lặng lẽ nói sau khi chậm rãi thu kiếm lại. Cô muốn kết thúc trận chiến một đối một với Scar và chấp nhận kết quả….Nhưng cô không thể làm vậy một khi cân nhắc đến số phận của Elrios. Chiến tranh không phải thứ mà người ta có thể chiến đấu một mình và trận chiến không phải cái kết của tất cả mọi thứ.
Nhưng cô vẫn không giấu được sự tiếc nuối của mình.
Scar cười cay đắng sau khi thấy khuôn mặt của Elesis.
“Ta đã cố trở nên mạnh hơn một mình….và ngươi thì khiến những người khác mạnh hơn. Giữa ta và ngươi không có gì khác biệt cả.”
“Scar.”
“Hãy đứng một cách tự hào đi, Elesis. Ngươi là kẻ chiến thắng. Đừng quay đầu nhìn kẻ thua cuộc làm gì cả.”
Scar khiển trách Elesis rồi khẽ thở dài.
“Dù vậy…..ta muốn chiến đấu với ngươi một lần nữa.”
“Ta cũng vậy.”
“Kuhaha, nếu quỷ tộc cũng có thể xuống âm phủ thì….ta sẽ đợi ngươi ở đó. Đừng thua bất cứ ai, cho tới khi ngươi và ta tái đấu.”
Scar nói rồi nhìn vào cái hố trên không. Cái hố tích trữ ma lực để hồi sinh quỷ thần mờ dần sau thất bại của Scar.
Khuôn mặt Scar trong một thoáng lộ vẻ tiếc nuối rồi tự hào nhắm mắt lại.
“Đây là lời chào tạm biệt rồi, Elesis.”
“Tạm biệt, Scar.”
“Hmph.”
Scar khịt mũi bất mãn những cùng lúc cũng thỏa mãn một cách kì lạ, thế rồi cơ thể hắn dần vỡ vụn.
Cổng không gian mở ra trên tất cả các bậc thềm sau khi Scar bị đánh bại. Tất cả các thành viên của El Search Party có thể tập hợp lại tại trung tâm Grand Cavern nhờ các cổng không gian đó.
Không như các bậc thềm khác mà họ đã chiến đấu, có một con đường có thể đi được dẫn tới nơi nào đó ở bậc thềm trung tâm.
“Có vẻ chúng ta có thể rời khỏi đây bằng con đường này.”
Ignia kết luận sau khi kiểm tra hướng mà con đường dẫn tới. Mọi người gật đầu với vẻ mặt kiệt sức.
“Được rồi, giờ thì quay lại thôi mọi người.”
“Còn ai khác cảm thấy mệt không? Ta thì kiệt sức lắm rồi.”
“Vậy cô có muốn tôi cõng cô không, Lu?”
“Tôi cũng thấy hơi mệt. Tôi muốn nghỉ chút…..”
“Này, Elsword. Đang đứng thì đừng có ngủ gật chứ!”
“Chị hai, chừng nào về nhớ gọi em dậy….”
Add nhăn mày khi thấy mọi người tán dóc một cách ồn ào.
“Chúng ta đã đánh bại Scar và Karis….vậy tất cả mọi thứ giờ đã kết thúc rồi à?”
“Ít nhất thì trận chiến ở Lanox đã kết thúc. Chúng ta nên quay lại và nghỉ ngơi thôi, Add- Không, vô dụng….”
Khi Eve rút lại lời mình, Add thoáng nhìn Eve như thể cậu vừa bị đổ tội oan rồi nghi ngờ hỏi lại.
“Không, có thật là vậy không? Cuộc chiến này đã hoàn toàn kết thúc rồi à?”
“Chúng ta đã ngăn được nghi thức hồi sinh quỷ thần. Cậu không thấy là cái hố trên kia đã biến mất rồi à?”
Đúng như Lu nói, cái hố khổng lồ trên không đã biến mất không một dấu vết. Nhưng Add không thể dễ dàng chấp nhận tình huống này.
Thế này là hết rồi sao? Có thật vậy không?
“Add-nim, cậu đang lo lắng điều gì à?”
“Không phải vậy….”
Cảm giác thật không thực. Nhưng bây giờ cậu nên làm gì nếu nó thật sự đã kết thúc chứ? Cậu có nên tạm thời quay lại với họ và….đợi thời cơ để trộm lõi của Eve không?
“Nghĩ lại thì, vô dụng có nói rằng cậu ta sẽ chiến đấu với chúng ta cho tới Lanox.”
“Bây giờ cậu phải quay trở lại à Add?”
“Gì cơ?”
Add đang bối rối trước câu hỏi của Raven thì Ara đầy tiếc nuối nói.
“Không được gặp lại cậu nữa khiến tôi buồn lắm đấy Add-nim.”
“Cô chỉ việc đối xử tốt với Add hơi vô dụng khi cậu ta quay lại thôi, Ara.”
“Ồ, thật à?”
Này, ý cô là gì khi nói ‘Ồ, thật à?’ thế hả. Việc trở về của cậu tự dưng bị nhận định. Add vội cố xoa dịu tình hình nhưng lời của Ara thì đã lan ra như lửa rừng rồi.
“Tạm biệt, Add. Cố hết sức khi chiến đấu ở bên đó nhé.”
“Cậu có thể làm được.”
“Anh định quay lại à, anh Add?”
“Bảo trọng nhé, Add-nim!”
“Ta có lời khen ngợi cho cậu vì những nỗ lực khi chúng ta chiến đấu cùng nhau đấy!”
Khuôn mặt Add trống rỗng khi thấy mọi người bắt đầu nói lời tạm biệt của họ. Không….cậu vẫn chưa đạt được mục tiêu của mình vậy mà cái bầu không khí gì thế này?
Khi Add đang vội cố sửa chữa tình hình thì Eve nói như thể vừa nhớ ra.
“Oh, tôi đã hứa với cậu, Add.”
“Cô hứa gì với cậu ta thế?”
Eve quăng quả bom ra khi Aisha hỏi với giọng mệt mỏi.
“Tôi đã hứa sẽ hôn Add.”
“Gì cơ?”
“Cô nói cái gì?”
“Với Add á?”
“Đợi chút đã….”
Mọi người hốt hoảng nhìn qua nhìn lại Add và Eve. Eve đang hành động một cách bình tĩnh như mọi khi nhưng Add đột nhiên cảm thấy muốn chạy đi trốn ở đâu đó.
Ánh nhìn của mọi người lúc này cực kì khó chịu.
“Đợi chút đã, Add…..”
“Thế này nghĩa là sao?”
“Sao cậu có thể hỏi Eve một cách trắng trợn thế hả??! Cậu còn chẳng thèm để ý bầu không khí nữa chứ!!”
Đó là giọng nói giận dữ của Aisha…..Vậy bầu không khí mới là vấn đề ở đây à? Add lầm bầm trong bụng khi Ignia gãi đầu.
“Thật ra thì, Add đã hỏi tôi để-“
“Cái gì? Cậu ta hỏi cả Ignia à?”
“Với ngài vu nữ á?”
Cái bầu không khí này bị sao thế này? Sao họ cứ phải ngắt lời Ignia ngay chỗ đó và biến cậu thành kẻ kì cục vậy? Khi Add vẫn còn đang bị áp đảo và không thể tự giải thích, Eve nói rõ với mọi người.
“Yên lặng nào mọi người, hãy nghe lời giải thích của tôi đã.”
Sau khi làm mọi người bình tĩnh, Eve giải thích nhanh.
“Có vẻ như đó là một điều kiện để Add quay trở lại vũ trụ của mình. Thế nên tôi hứa sẽ làm nó cho cậu ta.”
“….Eve, cô thật sự ổn với điều đó à?”
Aisha lo lắng hỏi nhưng Eve lại có khuôn mặt như muốn nói ‘có vấn đề gì à?’.
“Đó chỉ là một sự tiếp xúc qua da đơn thuần thôi mà.”
“Umm, cô thấy đấy….”
“Hmm……”
“Cái đó là…..”
Aisha, Rena và Elesis do dự không dám nói gì thêm. Có vẻ như họ đang gắng gượng tìm ra một lời giải thích tốt cho Eve.
Eve không chú ý tới họ và quay lại nhìn Add.
“Vậy nhắm mắt lại đi, Add.”
“Uh…..”
“Tôi nghe nói rằng hôn là điều người ta làm khi nhắm mắt.”
C, cậu cũng nghe nói vậy. Nhưng đợi đã, ngay tại đây ư? Khi tất cả mọi người đang nhìn á? Add hét lên trong lòng nhưng Eve không chút quan tâm và nắm chặt lấy tay Add.
“Ơ, ờm……à…….”
Eve di chuyển lại gần Add khi mọi người đang nhìn. Dù có hơi trễ, Add vẫn cố trốn thoát nhưng cậu không đánh bại nổi Eve trong khoảng sức mạnh vật lí. Mọi người trông vô cùng phấn khích như thể họ đang xem drama hay gì đấy.
Add muốn chạy trốn…. nhưng cậu không thể! Cậu vô thức nhắm chặt mắt lại.
Chụt.
Và một cảm giác mềm mại chạm vào mu bàn tay cậu. Add thận trọng mở mắt ra khi không thấy thứ gì khác xảy ra dù đã nhắm mắt một lúc.
Eve đang nắm lấy và hôn bàn tay Add.
“…….”
Cái gì vậy? Eve thả tay Add ra rồi lùi lại một bước khi Add đứng đó với biểu cảm trống rỗng.
“Xong rồi.”
“Hả?”
Eve trưng ra vẻ mặt bối rối khi Add nghệch mặt ra nhìn cô. Những thành viên khác hoặc là đang phấn khích xem hoặc đang đỏ mặt nhìn cũng đều rơi vào trạng thái cạn lời.
Eve nhìn quanh mọi người hỏi.
“Không phải việc hôn bàn tay ai đó xứng đang với sự tôn trọng của mình là phép lịch sự của nhân loại à?”
“……À.”
Tiếng kêu của ai đó đang đại diện cho cảm xúc của mọi người lúc này. Hiểu rồi, Eve hứa bởi cô ấy có ý tưởng hơi trật ray. Add thở dài một hơi trước cảm giác chán nản bất chợt này.
Eve trông khá tổn thương trước biểu cảm của mọi người.
“Sao cậu lại thở dài? Tôi rõ ràng đã làm theo đúng lễ nghi mà. Không lẽ tôi phải hôn cả tay còn lại à?”
“Không, cái đó….”
Add đang trả lời vô thức nhận ra rằng mọi người đang chú ý đến những lời tiếp theo của cậu. Cậu bỗng nhiên trở nên sợ hãi trước những gì có thể xảy ra nếu cậu chọn sai từ ở đây.
“Thế là đủ rồi.”
“Tôi hiểu rồi, vậy bây giờ cậu sẽ quay lại à Add?”
Nhưng Eve hỏi nhanh trước cả khi Add kịp trả lời câu hỏi của Elesis.
“Cậu đã nói rằng cậu có điều muốn nói với tôi sau cuộc chiến. Tôi có nên ở lại một chút không?”
“Chuyện đó…..”
Ở một mình với Eve là điều cần thiết để trộm cái lõi. Add đang định gật đầu nhưng rồi trưng ra khuôn mặt nghi ngờ sau khi nhìn xuống ngực mình.
Có gì đó vặn vẹo….nhưng không có lời nào cả.
Add lắc đầu bởi một suy nghĩ đột ngột lóe lên trong đầu cậu.
“Không, giờ xong cả rồi.”
Khuôn mặt Elsword đầy tiếc nuối trước câu trả lời này.
“Em sẽ nhớ anh đấy, anh Add.”
“Anh hãy cố hết sức ở cả bên đó nữa.”
Aisha vì vài lí do gửi cho cậu một lời động viên ấm áp. Có lẽ sau cùng thì có lẽ cô lại tốt bụng một cách không ngờ.
“Cảm ơn cậu vì mọi thứ từ trước tới giờ, Add.”
Giọng của Rena giờ đây tươi tắn hơn hẳn như thể cô đã được giải phóng khỏi gánh nặng.
“Vậy thì tạm biệt, Add.”
Raven đưa tay ra và Add bắt tay anh. Những thứ như thế này không hợp tính Add nhưng lúc này là một ngoại lệ.
“Cậu đã trở nên khá hơn một chút nhờ việc ở chung với chúng tôi thế nên cậu sẽ không gặp vấn đề gì khi quay lại đúng không?”
Add chỉ gật đầu trước lời của Eve bởi cậu phần nào không thể nhìn thẳng mặt cô. Nhưng Eve trông khá thỏa mãn trước phản ứng của cậu.
“Cảm ơn vì những nỗ lực của cậu cho tới giờ, cậu Add.”
“Add-nim, vậy cậu sẽ quay lại sau khi tìm được cách đánh bại D à? Quả là một tin tức tuyệt vời.”
Add đang định trả lời Chung thì nhăn mày khi nghe lời của Ara và quay lại nhìn cô. Ara với mái tóc trắng và tóc đỏ nháy mắt với cậu.
Add đang định nói gì đó với Ara thì Elesis nắm lấy tay Add rồi lắc mạnh.
“Tạm biệt Add! Nếu cần bọn tôi giúp thì cứ gọi nhé! Bọn tôi sẽ nhảy qua cả rào chắn giữa các vũ trụ hay gì gì đó để tới giúp cậu!”
“……Đau đấy, con mụ quái vật này.”
“Đừng có khóc chỉ với nhiêu đây chứ. Cứng cáp hơn đi nào!”
Elesis cười rồi đột ngột ôm Add. Khi Add đang ngạc nhiên trước cái ôm bất ngờ này thì Elesis khẽ thì thầm vào tai cậu.
“Cảm ơn cậu, tôi đã có thể đánh bại Scar nhờ lời khuyên của cậu.”
“…..Tôi chỉ buột miệng nói vài lời vì bực bội thôi.”
“Phải, mọi chuyện ổn thỏa đều nhờ cậu nổi giận với tôi cả. Cảm ơn cậu nhiều.”
Elesis nhe răng cười vỗ mạnh lưng Add rồi thả cậu ra. Add đang lầm bầm gãi gãi cái lưng đau của mình thì Lu và Ciel cùng nói lời tạm biệt của họ.
“Ta có hơi buồn khi ta không ở vũ trụ đó đấy.”
“Add có lẽ chỉ không gặp chúng ta thôi. Hãy tìm thử xem bọn tôi có ở trong vũ trụ đó không nhé. Chúng tôi chắc chắn sẽ cho cậu mượn sức mình.”
“……Tôi sẽ làm thế nếu có thời gian.”
Hai người họ gật đầu thỏa mãn trước câu trả lời của Add. Và Ignia im lặng nhìn Add một lúc rồi hỏi lại để xác nhận.
“Cậu đã biết điều tôi muốn nói rồi đúng không?”
“……Phải, dù gì thì tôi cũng đã hứa rồi.”
Việc cậu sẽ giữ các vu nữ an toàn, không phải việc khó gì một khi cậu đánh bại được D.
Elesis năng nổ la lớn khi mọi người đã nói xong lời tạm biệt.
“Được rồi, quay lại thôi mọi người! Chúng ta phải nhanh chóng nói với người dân Lanox rằng họ không cần phải lo sợ quỷ tộc nữa!”
Mọi người bắt đầu cất bước bỏ Add lại phía sau. Những những bước chân đó hẳn rất khó khăn bởi họ bước một cách chậm rãi trong khi quay đầu lại để trao cho Add những lời cuối.
“Tạm biệt, anh Add!”
“Cố hết sức nhé, Add!”
“Đừng mất bình tĩnh dù kẻ địch mạnh thế nào.”
“Hãy tin tưởng vào chúng tôi ở vũ trụ đó nữa.”
“Một khi trở lại cậu hãy nhờ tôi hỗ trợ cậu.”
“Tôi sẽ đợi cho đến ngày chúng ta có thể một lần nữa chiến đấu cùng nhau.”
“Nếu chúng ta có thể gặp lại lần nữa thì sẽ tuyệt lắm đấy, Add-nim!”
“Bảo trọng Add! Tôi mừng rằng mình đã gặp cậu!”
“Hãy ngăn chặn việc quỷ tộc ở vũ trụ đó phạm sai lầm nhé!”
“Tạm biệt Add. Nhớ giữ gìn sức khỏe.”
Nhưng bước chân họ không ngừng lại và khoảng cách giữa họ và Add trở nên xa dần. Add đứng đó như thể chân bị chôn xuống đất và nhìn bóng lưng cả nhóm khi họ đi xa dần. Mọi người đang bước về phía trước.
Về nơi mà họ có thể nghỉ ngơi, và về những nơi họ phải chiến đấu để bảo vệ.
Eve bước ở sau cùng nhóm người đang xa dần đó. Cô đang đi với những bước chân chậm lạ lùng rồi liếc vội ra sau. Eve ngừng hẳn với vẻ mặt khó tả sau khi chạm mắt với Add người vẫn đang đờ đẫn đứng đó.
Như thể cô không muốn rời đi.
Ara không thể đứng nhìn thêm nữa bước vội lại chỗ Eve rồi nắm chặt tay cô. Cô sau đó quay qua nhìn Add và vẫy tay.
“…..”
Eve đang đi xa dần. Ara đang vẫy tay. Add không biết cậu nên nói gì hay cậu nên bày ra khuôn mặt như thế nào, thế nên cậu chỉ vẫy tay một cách trống rỗng.
Cứ như thế, cho tới khi mọi thành viên của El Search Party khuất dạng.
Trong khi kìm chế cảm xúc muốn được là một trong số họ.