Eiyuu-ou, Bu wo Kiwameru tame Tensei su ~ Soshite, Sekai Saikyou no Minarai Kishi ♀ ~

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Sau khi bị người bạn thời thơ ấu và bạn thân nhất của mình phản bội, một người bạn thời thơ ấu khác đã cứu rỗi tôi

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

(Đang ra)

Bạn gái quen một năm bị tôi bắt gặp bước ra từ khách sạn tình yêu với sinh viên trường y (NTR... cay đắng). Trên đường về, tôi cứu một bé gái suýt chết đuối dưới sông. Không ngờ khi đưa em ấy về nhà, đó lại là nhà của idol nổi tiếng nhất trường

Manashiro Kanata

Tuy nhiên, điều anh không ngờ tới là cô bé ấy lại chính là em gái của idol nổi tiếng nhất trường học – người con gái hoàn hảo trong mắt bao nam sinh. Từ sự kiện định mệnh đó, cuộc sống tưởng như u ám

41 65

Làm gia sư cho con gái Công tước

(Đang ra)

Làm gia sư cho con gái Công tước

Riku Nanano

Mặc dù có học lực xuất sắc, nhưng Tina thậm chí còn không thể sử dụng nổi một câu thần chú. Tệ hơn thế, kỳ thi tuyển sinh vào Học viện Hoàng gia danh tiếng đang đến rất gần, và năng khiếu về pháp thuậ

55 5750

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

73 954

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

92 990

Tập 01: Kiến Quốc Anh Hùng Vương(♂)→ Chuyển Sinh → Hiệp Sĩ Tập Sự Mạnh Mẽ Nhất(♀)!? ☪ - Truyện Ngắn Đặc Quyền Từ LN: Tiếng Kêu Của Rin

╔❃═❃═◦●°°●◦═❃═❃╗

꧁༺ Dịch: AkaNeko ༻꧂

╚❃═❃═✡◦●°☪°●◦═❃═❃╝

~~~*~~~

Trên đường đến vương đô tại Cảng Cơ Giáp Điểu, thì trò chuyện là một cách thông thường để giết thời gian.

“Vậy ra con vật kì lạ đó là thú cưng của cháu?” vị đoàn trưởng của Cảng Cơ Giáp Điểu hỏi.

“À vâng, đúng ạ,” Rafinha hồi đáp trong khi Rin tìm đường vào trong áo của Inglis.

“Quả là một thú cưng hiếm có. Cơ mà nó có hơi ngại ngùng nhỉ.”

“Ồ, cháu xin lỗi ạ.” Rafinha thì, thú thực là, bất cứ thứ gì ngoại trừ việc xin lỗi; Sự ngại ngùng của Rin coi bộ khá bất tiện, song nếu cô nàng biến mất khỏi tầm mắt người ngoài, thì sẽ càng ít khả năng có người phát hiện ra cô nàng là thạch ma thú.

“Chăm lo thú cưng cũng có mối nguy riêng đấy nhỉ. Thôi thì nhớ săn sóc cẩn thận nó nhé!” vị đoàn trưởng nhắc nhớ. Trong một thế giới với Mưa Cầu Vồng, thì giữ gìn thú cưng quả thật rất khó khăn, bởi chúng có thể bị biến đổi thành thạch ma thú.

Và thế là vị đoàn trưởng bắt đầu hoài niệm lại quá khứ. “Khi còn nhỏ, chú cũng từng có một thú cưng, nhưng rồi nó đã trở thành thạch ma thú. Tuy ký ức đó buồn thật, song đó cũng là thứ thúc đẩy chú trở thành một hiệp sĩ.”

“Tất nhiên! Nếu cháu không thể bảo vệ Rin, thì điều đó sẽ chỉ chứng tỏ là cháu chưa sẵn sàng để trở thành một hiệp sĩ!”

“Đó là thứ ta muốn nghe đấy! Thực ra, ta có hơi thắc mắc. Tiếng kêu của nó như thế nào nhỉ?”

“Thú thực thì cháu cũng không rõ lắm. Chris, em có biết không?”

“Em cũng không nghĩ là mình từng nghe con bé kêu bao giờ.” Trong khi Rin hé nhìn ra từ khe núi đôi của Inglis, giả đò ngó lơ, Inglis cố gắng dụ dỗ cô nàng nhằm thỏa mãn tính tò mò của họ. “Thôi nào, Rin. Nói gì đó cho bọn chị nghe đi.”

Song ngay cả một hay hai cú chọc để cổ vũ cũng không có tác dụng gì ngoài một cái nhìn vô hồn.

“Chúng ta chắc chắn sẽ tìm ra được!” Rafinha tuyên bố.

“Hở? Bằng cách nào?”

“Ồ, chị nghĩ ra cách này. Nhắm mắt lại đi, Chris.”

“Được thôi…”

“Ở đó!”

Inglis cảm thấy một bàn tay luồn xuống dưới cánh tay mình. “Cái--?! Chị làm trò gì thế, Rani?!”

“Đứng yên nào!” Rafinha ép chặt hai bầu ngực của Inglis lại, và Rin, bị chẹt giữa chúng, giãy dụa và quằn quại.

“Kweh!” một âm thanh nhỏ phát ra từ Rin.

“Ồ, vậy ra đó là tiếng kêu của con bé,” Rafinha nói.

“Thiệt tình, Rani. Với em thì sao cũng được, cơ mà ít nhất thì nhẹ tay với con bé thôi.”

“Xin lỗi, xin lỗi. Nhưng giờ thì ta biết rồi!”

Và thế là, một sự thật đã được bộc lộ.