╔❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╗
꧁༺ Dịch: AkaNeko ༻꧂
╚❃═❃═✡◦●°☪°●◦✡═❃═❃╝
~~~*~~~
「Vậy thì, hãy bắt đầu trận đấu nào. Xin được chỉ giáo.」
Inglis tiến lên một bước và lao về phía Eris.
Một Thiên Huệ Vũ Cơ có thể mạnh đến cỡ nào? Inglis đang rất hào hứng để tìm ra.
Kiếm kỹ của Eris tung ra lúc trước quả thật là khủng khiếp. Đây đúng là một cơ hội hoàn hảo cho Inglis để đo lường sức mạnh của bản thân.
Rahal và mấy chuyện tầm phào của cậu ta có thể chờ.
Cậu ta ắt hẳn đang rất sốt ruột ngồi đợi Inglis đến để có thể làm nhục cô.
Để yên cho sự thèm khát của Rahal chín nhừ thêm một lúc hẳn sẽ khiến cậu ta càng thêm phấn khích.
Thú thực thì Inglis không tài nào có thể để cơ hội này vụt mất khỏi tầm tay.
Cô chắc mẩm trong đầu là nếu bản thân đòi hỏi một trận đấu với Eris một cách đường hoàng trong một tình cảnh bình thường, thì chị ta hẳn sẽ tỏ ra cợt nhả hoặc là từ chối ngay lập tức.
Tuy nhiên, với tình cảnh đang xảy ra hiện giờ, Inglis có thể khiến cho Eris trở nên thực sự nghiêm túc.
「Đ-, đồ ngốc! Em đang nghĩ cái gì thế, giữa ngay lúc này…!?」
Eris đang tỏ ra thiếu kiên nhẫn.
Chị ta tin rằng Inglis sẽ rời khỏi nơi này nếu bị chĩa mũi kiếm vào người, cho dù là ý định giao chiến không hề tồn tại đằng sau nó.
Thay vì thế, Inglis lại lao tới chị ta, với nụ cười đầy vui sướng.
Và thậm chí cô bé chỉ là một Vô Ấn Giả?
Cô bé đang nghĩ cái gì trong đầu cơ chứ?
「Không phải chị là người đã lên tiếng thách thức sao?」
「Ừ thì đúng là vậy, nhưng… thiệt tình! Đừng có trách chị đấy!」
Eris bắt đầu thay đổi cách nghĩ của mình.
Bởi vì mọi chuyện đã thành ra thế này, chị ta sẽ đành phải trói cô lại và đưa về nhà.
Cô bé hẳn là đang có chút không tỉnh táo trong nhận thức.
Eris cũng không thể trách cô được. Chỉ là một thiếu nữ, bị cưỡng bức hạ nhục bởi một người mà bản thân thậm chí còn không thích.
Chả trách tại sao cô lại đánh mất lý trí của mình.
Sau khi đã nắn chỉnh suy nghĩ, Eris khom người và đạp mạnh xuống mặt đất.
Từ góc nhìn của bản thân, chị ta đã gia giảm tốc độ đi đôi chút để lọt vào tầm tấn công của Inglis.
Chị ta sẽ khiến Inglis ngạc nhiên bằng cách vung kiếm chạm tới duy nhất đỉnh mũi của cô, sau đó tận dụng cơ hội để đè cô xuống.
Đó là dự định của Eris, song…
Cánh tay phải đáng lẽ sẽ tung ra đòn tấn công lại ngay lập tức bị bắt dính.
Và nếu Inglis có thể làm được như vậy, thì nó cũng đồng nghĩa với việc cô đã nhìn thấu mọi chuyển động của Eris.
「!?」
「Haa!」
Inglis nắm chặt lấy cánh tay của Eris, kéo nó lên trên vai mình với không chút chần chừ.
Sau đó, sử dụng cơ thể bản thân như đòn bẩy, cô quăng chị ta đi.
Với động lượng cực kì lớn, cơ thể của chính Eris bị liệng thẳng về phía bức tường.
Nếu cứ thế, thì chị ta hẳn sẽ va chạm với bức tường, nhưng tất nhiên, cơ thể Eris không hề được cấu tạo như nhân loại tầm thường.
Eris chỉ đơn giản là điều chỉnh tư thế giữa không trung, và ngay khoảnh khắc bàn chân chạm vào bức tường, chị ta phóng ngược bản thân lại về phía Inglis.
「Quả đúng như mong đợi!」
Inglis lách người qua để né đi đòn công kích từ Eris trong đường tơ kẽ tóc.
Eris tiếp đất và tạo ra một lớp bụi xung quanh bản thân. Không lâu sau, chị ta quay người lại và tiếp tục lao vào thêm lần nữa.
Tốc độ của cú phi tới, độ dẻo dai để ngay lập tức triệt tiêu xung lượng, sự nhanh nhẹn để thay đổi quỹ đạo.
Tất cả những phẩm chất ấy đều là thứ mà Inglis không thể tìm thấy ở những hiệp sĩ của Ymir.
Và trên hết là Eris thậm chí còn chưa tung hết sức mình.
Nếu là vậy, Inglis chỉ cần phải khiến cho nó bộc lộ ra!
「Tại sao em lại trông vui vẻ đến vậy chứ...!」
Song kiếm của Eris uốn lượn như thể đang nhảy múa, dần dà tiếp cận Inglis.
「Em rất thích nó! Được chiến đấu với một ai đó mạnh mẽ!」
Inglis rút thanh kiếm của mình ra để đón nhận cú chém và cản nó lại.
「Cái tính cách phiền phức thật đấy!」
Mỗi lần ba thanh kiếm va vào nhau, một âm thanh kim loại thô cứng vang vọng lên giữa trời đêm, để lại duy nhất một tia lửa lóe sáng.
Trong quá trình giao chiến dữ dội, Eris rùng mình.
Thế chân của Inglis hầu như không lay động khỏi vị trí đứng.
Inglis đang liên tục đánh bật những đường kiếm của Eris mà không hề di chuyển lấy một chút.
Eris sở hữu song kiếm trong khi Inglis chỉ là một. Nếu xét riêng về số lượng, thì Eris hẳn sẽ phải trên cơ cô.
Năng lực của một Thiên Huệ Vũ Cơ khi họ ở trong hình dạng con người tương đương với một Thánh Hiệp Sĩ. Hơn nữa, song kiếm chính là sở trường của Eris. Không hề nghi ngờ gì, nếu nhắc tới kiếm kỹ không thôi, thì chị ta hẳn đã được xem là đỉnh cao của nhân loại
Ấy vậy mà Inglis lại có thể ngăn cản được những đòn tấn công của Eris với không một chút khó khăn nào.
Khả năng xử lý kiếm, năng lực quan sát, và đọc nhịp độ thật là điêu luyện.
Không, như thế vẫn là chưa đủ. Từng đó sẽ không thể lý giải được chuyện này.
Dù đúng là kiếm kĩ rất xuất sắc, nhưng đâu phải cứ giỏi kĩ năng là sẽ mạnh về thể chất.
Năng lực thể chất của Eris vượt trội hoàn toàn so với một người bình thường.
Khi một hiệp sĩ với ma ấn cầm trên tay ma ấn vũ cụ, thể chất của họ sẽ được cường hóa. Song Eris lại là một ma ấn vũ cụ chứa đựng linh hồn của con người, một Thiên Huệ Vũ Cơ. Cơ thể của chị ta được cấu tạo khác biệt hoàn toàn so với bất kì phàm nhân nào.
Ấy thế mà giờ đây chị ta lại bị cầm chân bởi một con người nhỏ nhoi, chả những không xài tới ma ấn vũ cụ, mà còn là một Vô Ấn Giả? Ắt hẳn phải có một mánh khóe nào đó dưới tay áo Inglis. Tuy nhiên, Eris lại không hề biết nó là gì.
「Làm ơn đó, xin chị hãy nghiêm túc hơn đí!」
「Chị đang rất nghiêm túc đây!」
Ít nhất thì, trông bề ngoài của màn đọ kiếm là vậy.
Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau, một cơ hội để chiến thắng đã được trao cho Eris.
KENGGGG!!!
Thanh kiếm của Inglis đột nhiên vỡ vụn thành từng mảnh.
Điều này hẳn là do sự khác biệt về chất lượng giữa vũ khí của họ.
Vũ khí của Eris là một thứ được đặc chế dành riêng cho Thiên Huệ Vũ Cơ.
Còn vũ khí của Inglis chỉ là hàng sản xuất đại trà, được sử dụng bởi các hiệp sĩ ở vùng ngoại thành.
Sự khác biệt giữa chúng thực sự như thể Trời và Đất.
「!」
「HAAAaaa!」
Cơ hội mỏng manh của chiến thắng đã che mờ mục đích ban đầu của Eris khi chị ta cứ thế lao lên tấn công.