“Chịu trách nghiệm với mẹ chúng tôi đi.”
Tôi chợt nhận ra, mình đã chơi ngu rồi.
“Chịu trách nghiệm!”
Linh cảm đó không tới từ cô bé đang la hét và làm loạn lên trước mặt tôi.
‘Không nói được.’
Ngay từ khoảnh khắc tôi mở cửa; toàn thân tôi bị chiếm trọn bởi một cảm giác kỳ lạ.
Tôi cố nuốt nước bọt, nhưng chiếc cổ kẹt cứng không cho phép.
Tôi cảm thấy một nỗi sợ không từ ngữ nào có thể miêu tả được sôi sục trong nơi lục phủ ngũ tạng.
Tiếp theo đó từng giọt mồ hôi lạnh chảy xuống cằm tôi rồi xuống đất.
“Hiểu chưa hả?”
Cô nhóc nở ra một nụ cười vặn vẹo.
Tôi cảm giác như bản thân đang bị nhìn chằm chằm bởi nơi vực thẳm vô hình. Bất lực trong nỗi sợ, nước mắt tôi dần ứa trào.
[Thần Thụ]
Bất chợt, dòng chữ đó chạy qua tâm trí tôi, và như những giọt sương sớm đọng lại trên cành lá, chỉ xuất hiện trong giây lát rồi tan.
—Tách.
—Tách, tách, tách.
Mồ hôi tiếp tục trút xuống như mưa. Tôi nhìn lại ánh mắt không rời đó của cô bé, và chợt tôi dâng lên một cảm giác thân thuộc.
“Tsk… chọn ai thì chọn, tại sao lại phải là mẹ chúng tôi chứ?”
Cô bé khinh thường cười khẩy, khuôn mặt lạnh lùng không còn chút nào vẻ ngây thơ như trước nữa.
Não tôi đang không hoạt động. Tôi cảm thấy choáng váng trước tình huống khó hiểu này.
Tôi không phải là người đã động tay vào mẹ cô bé này. Ngay từ đầu, sao mà thằng sống khép kín như tôi lại làm vậy được cơ chứ?
Tôi là một sinh viên đại học bình thường. Chỉ có vậy.
‘Điều sai trái duy nhất tôi làm…là vào sáng sớm đó—’
—lặng thinh.
Chẳng biết có đọc được suy nghĩ của tôi hay không, cô bé trước mặt tôi bắt đầu cười thành tiếng.
Khi bắt đầu nắm bắt được tình hình, một nỗi hối hận sâu sắc dâng lên trong tim tôi.
☆☆☆☆☆
Khi tôi tỉnh lại, thế giới đã thay đổi.
Nói chính xác hơn, tôi đã bị kéo sang một thế giới khác.
Đây là thứ người ta gọi là định mệnh ư? Nhảm shit.
Tôi nằm thẫn thờ trên nệm để giết thời gian, và rồi cũng chịu nhìn vào cửa sổ ba chiều mà trước đó giả như không thấy.
[Ứng viên-Lee Shiheon. Chúc mừng bạn đã trở thành ứng cử viên đầu tiên để trở thành chồng của cây thế giới.]
Ban nãy những kiến thức khó tin này đã được khắc vào trong não tôi.
Một lượng thông tin khổng lồ khiến đại não tôi như muốn nổ tung.
Tôi đã chuyển sinh sang thế giới khác.
Chẳng có lý lẽ nào giúp tôi phủ nhận việc mình đã chuyển sinh sang thế giới khác, cơ mà có phủ nhận cũng chẳng thay đổi được gì. Nên thay vào đó, tôi nhắm mắt lại và tập trung suy tư hồi lâu.
Tôi không mất quá nhiều thời gian để nhận ra tầm quan trọng của những kiến thức nhận được để sống sót trong thế giới này.
“Hầy.”
Tôi thở dài.
“Mẹ kiếp.”
Tôi vùi mặt mình trong lòng bàn tay và vuốt xuống.
Chỉ một câu duy nhất là đủ để tóm gọn toàn bộ tình huống hiện tại của tôi.
Tôi đã Phịch cây Thế giới và chuyển sinh.
☆☆☆☆☆
Thể giới này là tạo tác của vô số Thần thụ.
Từ tận cùng của hư vô, gốc rễ của các Thần Thụ vươn ra và ôm trọn lấy những tạo tác của mình, qua đó họ họ nuôi dưỡng và theo dõi sát sao các thế giới để đảm bảo nơi đó có thể tồn tại và phát triển.
Thế giới ban đầu của tôi là [Earth-RH2]. Một thế giới không có sự tồn tại của bất cứ Thần thụ nào, một thế giới tiến bộ đã trải qua hàng loạt nhiều cuộc cải cách độc đáo.
Cái quan trọng ở đây là một Thần thụ non trẻ đã hứng thú với thế giới của tôi và cắm rễ của cô ta tới trái đất.
‘Rồi tôi đã phịch cô ta.’
Thành thứ ra, cô con gái của Thần thụ đó ép tôi phải chịu trách nghiệm, rồi tôi bị kéo tới một thế giới lạ hoắc.
‘Vãi cả nồi. Mình thật sự đã phịch một Thần thụ ư?’
Tất cả những gì tôi làm đã chà sát với một hốc cây nhỏ đằng sau núi. Đúng hơn là chà sát với một miếng đậu phụ, một hành động tự sướng đầy ghê tởm từ một thằng phế vật.
Ai mà đoán được cái cây nhỏ đó mà lại là “Thần thụ” chứ? Điên mất.
Mặc cho tôi có chửi rủa nhiều tới đâu thì thực tế sẽ không thay đổi.
Tôi ngồi xuống giường và thở dài. Nỗi hối hận về những hành động bộc phát lại một lần nữa dâng trào.
“Sau khi học hành chăm chỉ và đỗ thủ khoa, mình sẽ phải kết hôn với một cái cây.”
[‘Thần Thụ của sự Thuần khiết’ cảm thấy xấu hổ.]
“Cô im đi được không? Nhạy cảm cũng vừa thôi chứ.”
[‘Thần thụ của sự Thuần khiết’ cảm thấy buồn.]
Hình chiếu hologram trong suốt xuất hiện trước mắt tôi cứ cập nhật không ngừng mỗi giây, tựa như khung chat trong một trò chơi online.
Đương nhiên, tất cả những gì xuất hiện trong khung chat đó chỉ toàn lời nói đường mật và cảm xúc vớ va vớ vẩn của cái Thần thụ này.
Cái ‘Thần thụ của sự Thuần khiết’ này đã trò chuyện không ngừng với tôi kể từ khi tới thế giới này.
Có vẻ như cô ta sẽ trở thành vợ tôi, nhưng tôi không thích tính cách này lắm.
“Tôi có thể quay lại thế giới tôi từng sống không?”
Tôi thủ thì, mong đợi một câu trả lời, nhưng không có bất cứ lời hồi đáp nào từ Thần thụ đó cả.
Có lẽ điều đó là bất khả thi. Tôi gãi đầu và cắn môi trong tức tối.
‘Cơ mà cái gọi là Earth-N1 này là sao? Đánh số thứ tự cho các thế giới à?’
Nơi này gọi là [Earth N1], một thế giới nơi các Thần thụ chọn để cư ngụ.
Tôi không biết họ là cái gì, sống hay chết ra sao cũng không nốt. Lượng thông tin tôi nhận được vẫn là quá ít.
Mọi bộ phận trên cơ thể tôi đều căm hận cái Thần thụ đó. Con đĩ điên.
-Ping.
Tôi kiểm tra cửa sổ hologram sau khi nghe thấy âm thanh thông báo vang lên bên tai.
[Ứng viên-Lee Shiheon, bạn phải chứng minh rằng mình xứng đáng để trở thành chồng của Thần thụ.]
“Đéo nhé.”
[Thông báo này sẽ chỉ xuất hiện một lần, tiếp theo bạn sẽ được nhận các ủy thác.]
Không thể nào. Tôi đọc tiếp.
[Hình phạt cho việc không hoàn thành ủy thác chính của bạn là ‘sự tận diệt tuyệt đối’ và bạn phải giữ thái độ nghiêm túc và có trách nghiệm với cương vị là chồng của Thần thụ. Hệ thống ứng viên sẽ hỗ trợ bạn.]
Sự tận diệt tuyệt đối. Hay nói cách khác, cái chết.
Nói đơn giản, họ đang đe dọa tôi nếu không trở thành ông chồng kiểu mẫu thì sẽ chết.
“Heh, hehehehe.”
Tôi không kìm lại được mà bật cười trước điều vô lý này.
Cả đời tôi đã bao giờ cảm thấy tuyệt vọng như thế này chưa?
—Ding!
[Một ủy thác đã tới]
=========
[Ủy thác chính 1: Khác biệt từ tận gốc rễ]
▶ Bạn là một người tới từ thế giới khác? Bạn là chồng Thần thụ? Bạn có thể đủ tư cách, nhưng bạn vẫn vô giá trị. Hãy chứng minh giá trị của bạn.
▶Số nhiệm vụ cần hoàn thành [1]: Đỗ vào học viện El.
[Phần thưởng hoàn thành]: Tình yêu của Thần thụ x 1
[Hình phạt thất bại]: Cái chết.
Thời hạn hoàn thành: 120 ngày, 24 giờ, 59 phút, 54 giây.
========
“Mắc gì lấy thằng này làm ứng viên? Và thất bại là chết?!”
Thích thì cứ chửi mặt con này này. Đó dường như là những lời có thể thốt ra từ cây Thần thụ đang theo dõi tôi.
“Mẹ kiếp.”
Tôi chửi thề để cố xua đi những cảm xúc không cần thiết.
Cuộc sống hạnh phúc trước đây của tôi đã kết thúc rồi. Tôi buộc phải thích nghi với thế giới này nếu không muốn chết.
Tôi tìm hiểu về thế giới này qua chiếc máy tính có sẵn trong phòng.
‘Thợ săn và anh hùng, hầm ngục và ác nhân,’
Từ những gì tôi tìm được, thế giới này cũng sêm sêm các tượng game fantasy tôi từng chơi. Trừ việc tộc người cây–những sinh vật đại diện cho các loài cây sống trong nhân dạng con người—đang tồn tại ở đây, thì nơi này không khác trái đất lắm.
Tôi hiểu sơ sơ. Một thiết lập quen thuộc, một thế giới tưởng như chỉ có trên điện ảnh.
Một thế giới kỳ ảo tồn tại cả ma pháp lẫn kiếm pháp!
Thế nhưng, tôi lại không thấy dù chỉ là một chút phấn khích.
Tôi chưa từng mong muốn được tới thế giới này, mạo hiểm việc phải rời xa mẹ tôi một mình nơi huyện Gangjin, tình Jeolla nam
[Xin vui lòng khởi tạo nhân vật của bạn].
Không lâu sau, cửa sổ khác lại hiện ra, tôi nhìn vào nó rồi thở dài chán nản.
‘Không tin giờ cũng phải tin. Mình đã kẹt trong thế giới này rồi. Biết đâu nếu thấy mình ngoan, bọn chúng có lẽ sẽ gửi trả mình về thế giới cũ.’
Lý do tôi có những suy nghĩ đó không có gì kỳ lạ.
Đầu tiên, con ả Thần thụ điên kia đang có quyền quyết định sống chết của tôi
Và lý do thứ hai…
[Khởi tạo cửa sổ nhân vật cho Lee Shiheon.]
=========
[Tên] Lee Shiheon (Ứng viên cho chồng của Thần thụ)
.
[Tuổi tác/Chiều cao/ Cân nặng]
24—>20 tuổi/ 174 cm/ 65 kg
.
[Chỉ số]
—Sức khỏe 5
—Chống chịu 5
—Tốc độ 5
—Thể lực 5
—Ma lực 5
.
—Mị lực 5
—Trí tuệ 5
—Tiềm năng 5
—May mắn 5
.
※ Mị lực, Trí tuệ, Tiềm năng và May mắn là những chỉ số bẩm sinh và không thể cường hóa bằng điểm số phụ.
.
–Đặc tính riêng (0)
–Kỹ năng sở hữu (0)
–Năng khiếu (0)
–Số điểm còn lại: 100
.
==========
Lý do thứ hai là vì đây là lĩnh vực chuyên môn của tôi.
Nhờ có kinh nghiệm chơi game tôi tích lũy được nhiều năm qua, tôi đã quá quen thuộc với hệ thống kiểu này.
Tôi sử dụng ngón tay điều chỉnh những chỉ số mình nên ưu tiên.
—Tiềm năng: 10.00 ( Tối đa! )
—Số điểm còn lại: 27
Tiềm năng và trí tuệ là những chỉ số bẩm sinh.
Xét ở ngưỡng 5 thì loại đặc biệt.
Những người có những chỉ số này ở mức 7 thường được gọi là thiên tài.
Chỉ số bẩm sinh đạt mức 9 chỉ có thể là thiên tài trong số thiên tài, là những người có sức ảnh hưởng lên cả một thời đại.
Tôi không biết mình sẽ ở lại đây bao lâu, nhưng tôi có khẳng định tiềm năng là rất cần thiết.
Số điểm tiềm năng sẽ giảm dần theo sự phát triển của một người và chuyển hóa thành đặc tính và kỹ năng.
Tôi đã xài hơn nửa số điểm sẵn có, nhưng đánh cược vào tiềm năng vẫn là một một quyết định đúng đắn
Giải thích ra sẽ hơi phức tạp, nhưng lý do lớn nhất vẫn là…
‘Linh cảm của game thủ’
Tôi đã tính sẽ dành toàn bộ điểm vào tiềm năng phát triển.
Tôi không thấy bất cứ vấn đề gì ở quyết định này cả, nhất là khi đây là một thế giới nơi các Thần thụ muốn trừ khử tôi, tôi càng phải cẩn trọng.
.
[Vui lòng lựa chọn (Đặc tính riêng).]
—Kiếm Thần(EX) 500p
—Thao túng Ma lực (EX) 500p
.
.
Phần lớn các Đặc tính riêng khả thi tôi đều không thể lấy được với số điểm ít ỏi còn lại.
Tuy nhiên, có cách để tôi bù vào số điểm còn thiếu.
Tôi nhận thấy có nút tăng (+) và cả giảm (–) ở hai phía bên cạnh số chỉ số của tôi.
.
—Sức khỏe 4.00
—Số điểm còn lại 29
.
Quả nhiên khi chỉ số sức khỏe giảm thì số điểm sẵn có sẽ tăng thêm.
Nên là tôi ngay lập tức biết mình phải làm gì.
.
—Sức khỏe 1.00 (Tối thiểu)
—Chống chịu 1.00 (Tối thiểu)
—Tốc độ 1.00 (Tối thiểu)
—Thể lực 1.00 (Tối thiểu)
—Ma lực 0.00 (Tối thiểu)
—Số điểm còn lại 256
.
Trong khi các chỉ số thông dụng có thể tăng lên nhờ nỗ lực, thì phần lớn các Đặc tính riêng có cố gắng gấp 100 lần chưa chắc đã đạt được.
Lựa chọn và Ưu tiên.
Vì tôi không thể ôm hết được, nên tôi phải tập tập trung vào tiềm năng.
Tôi tìm tới chỉ số Mị lực.
.
—Mị lực 4.00
.
[‘Thần thụ của sự Thuần khiết’ tỏ ra bất ngờ]
“Hmm?”
—Bụp
.
–Mị lực 3.00
.
[‘Thần thụ của sự Thuần khiết’ không tán thành chuyện này.]
[Kích hoạt chức năng cưỡng chế!]
.
—Mị lực 3.00 —> 5.00
.
“Kẹc, tôi không thích thế đấy.”
.
—Mị lực 1.00 (Tối thiểu)
—Số điểm còn lại: 561
.
[‘Thần thụ của sự Thuần khiết’ đang ứa trào nước mắt.]
Kỹ năng cần được ưu tiên, không phải ngoại hình. Đó có thể là chìa khóa giải thoát tôi khỏi phận làm chồng của một cái cây.
Nói cách khác, mị lực hoàn toàn vô dụng với tôi và nên sử dụng vào cái quan trọng hơn. Tôi mau chóng cộng thêm điểm vào may mắn.
—May mắn 10.00 ( Tối đa )
‘May mắn cũng cần thiết.’
Tôi cũng muốn trừ nốt cả điểm Trí tuệ, nhưng sợ rằng bản thân sẽ trở thành một thần đằng, tôi quyết định thôi.
Giờ đến đặc tính và tài năng.
Để kiếm điểm, tôi lấy cho mình vài cái tài năng, nói vui thế chứ thực chất là debuff.
=========
—Tài năng :: Vẻ ngoài tởm lợm [F] +100p
—Tài năng :: Quỷ dâm dục [F] + 50p
—Tài năng :: Chuyên gây sự [F] + 50p
—Tài năng :: Béo phì [F] + 100p
=========
[‘Thần thụ của sự Thuần Khiết’ đang khóc thành tiếng.]
“Cái gì, làm sao nào?”
[‘Thần thụ của sự Thuần khiết’ khẩn thiết van xin bạn.]
Khóc lóc không thay đổi được gì đâu.
Tôi cần chịu những hình phạt này để lấy những tài năng quan trọng hơn.
===========
—Tài năng:: Tiềm lực ẩn (EX)
▶[Phát triển vượt bậc]: Tiềm năng được tăng cường đáng kể. (Tiềm năng hiện tại: 10—>20)
▶[Thức tỉnh hoàn toàn]: Bạn đặc biệt nổi trội trong nhiều lĩnh vực tương đương với tài năng sở hữu.
▶[Không từ bỏ]: Sức mạnh tinh thần tăng cường đáng kể.
※Khả năng này không thể bị nhìn thấy bởi bất cứ ai.
=========
Một tài năng quý giá mà tôi đã đánh đổi toàn bộ điểm sẵn có để sở hữu.
[Bạn có muốn xác nhận? Y/N]
Khoảnh khắc tôi bấm Y, toàn bộ cơ thể tôi trở nên nặng trĩu.
Nhìn xuống bên dưới, bụng tôi đã bị bao phủ bởi một lớp thịt mỡ béo ngậy. Dường như tôi còn cả một chặng đường dài phía trước.
Nhưng miễn là đủ nỗ lực thì việc giảm cân không còn là vấn đề.
Nếu tôi giảm cân, tôi có thể mau chóng thoát khỏi việc béo phì trầm trọng.
‘So với đặc tính rác, thì tài năng rác sẽ dễ dàng xử lý hơn.’
Không phải rủi ro cao thì lợi nhuận cao, mà ở đây rủi ro cao lợi nhuận siêu cao.
Vụ này tôi bú đẫm.
Hơn 100 ngày nữa thì học viện mới bắt đầu nhận đơn nhập học.
Trước lúc đó tôi phải nâng chỉ số nhiều hết mức có thể.
Tôi vỗ má mình vài lần, trấn chỉnh lại tác phong bản thân.
Dù tình huống của tôi trông có vẻ vô vọng, nhưng vì lý do gì đó tôi không thấy tệ chút nào.
Thậm chí tôi còn có cảm giác dễ chịu tới lạ.
[‘Thần thụ của sự Thuần Khiết’ đang than khóc.]
Bởi vì cái Thần thụ chết dẫm này giờ đang phải ôm đầu khóc lóc.