Dưới Tán Cây Anh Đào

Truyện tương tự

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

45 361

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

188 3433

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

104 565

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

(Đang ra)

Bạn thuở nhỏ của tôi là đoá hoa cao xa không thể với tới, nhưng có lẽ ngay cả tôi cũng có thể chạm đến cô ấy trong câu chuyện tình hài hước này

雨夜いくら

Trong khi Kaori được bao quanh bởi đám đông ưu tú trong khối, những nam sinh đẹp trai từ lớp bên, hay tiền bối chủ chốt của câu lạc bộ bóng đá, thì Aoi và Kaname lại lặng lẽ trò chuyện và cười đùa cùn

6 18

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

105 1939

Oneshot - Chương 02

- Chào buổi sáng, cậu đợi lâu chưa?

- Mình mới tới thôi à. Giờ mình đi luôn ha?

Hôm nay, tôi và Yuu hẹn nhau tại một nhà ga gần trung tâm thương mại để cùng đi xem phim. Mặc dù cậu đã có mặt từ sớm, nhưng tôi vẫn tốn một đống thời gian để tìm ra cậu ấy giữa biển người nơi đây.

- Mấy hôm thứ bảy, chủ nhật lúc nào cũng đông cả.

- Hôm nay ai cũng được nghỉ mà lại.

- Cơ mà bữa cậu hỏi ‘Cuối tuần cậu có muốn đi xem phim với mình không?’ làm tớ bất ngờ lắm đó. Có chuyện gì à?

- C-Có gì đâu.

Vào giờ nghỉ trưa hôm kia, cậu ấy đã ngỏ lời rủ tôi với vẻ rất đáng ngờ.

Thực sự thì tôi rất mong chờ buổi đi chơi hôm nay. Lâu lắm rồi tôi mới có dịp đi đây đi đó cùng bạn bè.

- Vẫn còn chút thời gian trước khi phim chiếu, cậu muốn đi đâu chơi không?

- Đi ngắm mấy cửa hàng quanh đây chút đi, cũng có vài bộ quần áo tớ muốn coi thử.

- Cũng được.

Vậy là cả hai hai quyết định lượn lờ mua sắm trước khi phim chiếu.

Ồ, trung tâm thương mại ra là như này. Bộ quần áo trên con ma-nơ-canh kia đáng yêu thật đó.

- Yuu nè, giả như cậu có bạn gái đi, cậu muốn cô ấy mặc đồ thế nào.

- Kín đáo một chút chăng.

- Hể, không phải là kiểu như mấy cái váy ngắn cũn cỡn sao? Tớ tưởng con trai đứa nào cũng mê chứ, tạp chí với mạng nói thế suốt vậy mà.

- Có thể là một số người là như thế, nhưng mà mình không muốn người khác nhìn ngó bạn gái mình kiểu đấy đâu.

Đúng là có người như thế thật. Thử làm khó cậu ta xem nào.

- ‘Nhìn ngó kiểu đấy’ là kiểu gì cơ?

- Cậu cố tình đúng không. Cậu hiểu rõ ý mình là gì mà.

- Hì hì, xin lỗi mà, mà cậu thấy bộ váy này dễ thương hơn đúng không?

- Ừm, phải công nhận

Trong lúc dạo quanh khu trung tâm thương mại với Yuu, tôi bỗng thấy phân vân giữa hai bộ đồ. Nhưng mà, trong đầu tôi đã có sẵn “chiêu” cho tình huống như này rồi.

- Theo cậu nghĩ mình nên chọn bộ nào?

Nói đoạn, tôi mỉm cười tinh nghịch, nhìn thẳng vào mắt cậu. Tôi nhớ đọc đâu đó trên tạp chí, trên mạng bảo là đàn ông thường dựa vào ánh mắt của phụ nữ để đưa ra quyết định.

Sau một hồi suy nghĩ, cậu bối rối nhìn vào mắt tôi và nói:

- Bộ đồ cậu đang mặc là dễ thương nhất đó.

- Trời ạ, cậu đang tránh né câu hỏi của tớ kìa. Mà thôi, lần này tớ tha cho cậu đó.

- Hà hà hà… cảm ơn cậu.

Lần tới áp dụng chắc chắn sẽ không thất bại đâu.

- Mà tới giờ xem phim rồi đó.

- Vậy ta đi thôi.

- Hà~! Phim hay ghê, nhất là cảnh đôi bạn thuở nhỏ gặp nhau! 

- Ừ, khúc đó hay thật. Mình thì mình tâm đắc nhất lời thoại lúc họ chia xa.

- À, phải phải, câu đó hay thấy mồ, hình như là "Mùa rồi mùa thay đổi, thấm thoắt thời gian hai đứa mình bên nhau." đúng không ta?

- Phải, phải, nhờ câu thoại ấy mà mọi tình tiết trong phim được xâu chuỗi với nhau và làm nên ý nghĩa cho cả câu bộ phim.

Tôi đã xem kha khá phim lúc nghỉ học, nhưng bộ phim này có cái hay rất riêng. Tôi nhớ là mình đã từng xem một bộ phim khác của vị đạo diễn này rồi.

“À mà, Rin sống ở đâu thế? Mình đưa cậu về nhà nhé."

"Thật sao? Cảm ơn nhiều nhé. À, mình ở gần khu Sugawara ấy."

"Được thôi~."

Yuu đúng là rất tốt bụng.