Dưới Tán Cây Anh Đào

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

(Đang ra)

Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm Lại Cuộc Đời Ở Chốn Biên Cương

Izumo Daikichi

Cuộc đời này, điều gì mới thực sự là hạnh phúc, điều gì mới thực sự quan trọng...? Một gã đàn ông từng bị ám ảnh bởi khát vọng thăng tiến, nay tìm thấy chân hạnh phúc ở vùng đất biên cương...

14 63

Kidnapped Dragon

(Đang ra)

Kidnapped Dragon

Yuzu

May mắn thay, lần này anh đã nắm được bản chất của vấn đề.

194 905

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

(Đang ra)

Kẻ phản Diện Thìa Lại Bị Ám Ảnh bởi Anh Hùng hôm nay nữa rồi

철수입니다

Tôi không làm điều này để hành hạ nhân vật chính mà là để cô ấy trưởng thành hơn như một phần trong nhiệm vụ của tôi… Rụng tóc cũng là hình phạt cho nhiệm vụ của tôi....

34 300

Eiyuu to Kenja no Tensei Kon

(Đang ra)

Eiyuu to Kenja no Tensei Kon

Fujiki Washiro (藤木わしろ)

Hai người họ, không hề nhận ra mình đã trở thành cặp đôi mạnh nhất trong suốt một nghìn năm qua, đã nhập học vào Học viện Ma pháp Hoàng gia để quyết định ai là người mạnh hơn!

96 6785

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

(Đang ra)

Cậu nghĩ mình có thể sống yên ổn ở một thế giới với tỉ lệ nam nữ 1:5 ư? Sẽ thế nào nếu những cô gái nặng tình cảm bị một chàng trai ngây ngô đùa giỡn?

Koutaro1226

Đây là câu chuyện về một nam chính cứ tưởng mình có thể sống bình thường nhưng lại vô ý khiến hết cô gái này đến cô gái khác rơi vào lưới tình cho đến khi cậu bị dạy cho một bài học nhớ đời bởi tình y

5 64

Oneshot - Chương 01

- Con chỉ còn ba năm để sống thôi, Rin à.

Một ngày nọ, giám đốc bệnh viện Himeno Yuu-sensei, hay bố tôi đã bất ngờ tiên lượng rằng quãng đời còn lại của tôi chẳng còn dài. Nghe xong, tâm hồn tôi bỗng trở nên tĩnh lặng đến lạ, và những năm tháng cấp hai của tôi cứ thế nhẹ nhàng trôi qua.

Sau đấy, khi thời gian sống chỉ còn vỏn vẹn hai năm thì cũng là lúc tôi vào cấp ba; lòng nặng trĩu cảm giác thua thiệt khi không thể tốt nghiệp như những học sinh khác.

Vào lúc ấy, tôi đã ngỏ lời với bố, xin được nghỉ học để làm những gì bản thân muốn. Tôi biết đây chỉ là suy nghĩ ích kỷ của bản thân mà thôi. Vậy mà bố lại chẳng hề phản đối mà bảo rằng:

- Cứ sống theo cách mà con muốn đi.

Thế là kể từ ngày hôm sau, tôi bắt đầu dành thời gian để làm những điều mình mong muốn. Thế nhưng, sự cô đơn khiến tôi ngày càng chán nản, và tôi nhận ra rằng mình muốn quay lại trường muốn kết bạn với ai đó.

Thế rồi—

- Vào đi, Himeno-san

- Vâng ạ.

Cuộc gặp gỡ đầu tiên của tôi và cậu diễn ra vào một ngày nọ.

- Mình là Himeno Rin, mình đã phải nghỉ học một thời gian do nhập viện. Từ hôm nay thì mình sẽ học cùng với các cậu. Mong được mọi người giúp đỡ.

- Còn một chỗ trống bên cạnh Mikake kìa. Em ngồi đó nhé. Cái chỗ cuối cùng bên phải ấy.

- Rất vui được gặp cậu.

- Tớ cũng vậy.

Ngay từ lúc đó, tôi đã có cảm giác rằng cậu ấy là một người tốt bụng.

Lần gặp tiếp theo của chúng tôi là vào một đêm trong công viên.

Trong lúc tôi đang ngồi một mình trên băng ghế, trầm ngâm suy nghĩ về dự định trong tương lai thì có tiếng nói cất lên.

- Cậu làm gì ở đây giờ này vậy?

Khi quay sang, tôi thấy Miyake Yuu đang ngồi bên cạnh.

- Ở nhà chán quá nên mình ra đây.

Tôi đã nói dối, nhưng cậu ấy lại không biết điều đó và chỉ đơn thuần là đang lo lắng cho tôi.

- Con gái mà ở ngoài giờ này thì nguy hiểm lắm đấy.

Nghe vậy, tôi đáp lại bằng một câu châm chọc:

- Hay cậu dắt mình đi đâu chơi nhé? - Rồi lập tức ra về.

Kể từ hôm ấy, chúng tôi bắt đầu nói chuyện trên trường nhiều hơn như thể đêm ấy chẳng hề tồn tại.

- Tiết sau là môn gì vậy?

- Cho tớ xem ké sách giáo khoa đi, tớ quên mang rồi.

Đối với một đứa không có bạn như tôi thì việc được chuyện trò bình thường như thế thôi đã là hạnh phúc rồi.