"Thưa hoàng tử, họ là những người sống sót duy nhất trong làng."
Joshua sững sờ khi một giọng nói ồm ồm gọi tên anh vang lên ngay bên cạnh. Nhưng đâu đó trong giọng điệu vẫn có pha chút lo lắng.
"Hoàng tử?"
Tâm trí Joshua bỗng chốc trở nên tỉnh táo lạ thường khi một sinh vật trông như orc khổng lồ tiến đến gần trong khi vẫn liên tục gọi tên anh một cách lo lắng.
Con orc đó là ác ma tội lỗi Zenarth.
Ký ức về ác ma đang đứng bên cạnh tràn vào tâm trí anh. Một điều kỳ lạ là anh cảm thấy con ác ma khổng lồ này giống như một người thân trong gia đình hơn là một con quái vật.
"Người sống sót..."
Joshua nhìn về hướng mà ác ma đang chỉ. Ở đó chỉ còn là một biển lửa, khắp nơi là hàng chục xác của những nạn nhân xấu số bị thiêu rụi đến mức không nhận ra. Mùi sắt và than cháy khét tràn ngập khắp nơi.
Ngôi làng này là nạn nhân của một cuộc thảm sát đẫm máu và những người duy nhất còn sống hiện bị trói lại với nhau bằng một loại dây leo có gai nào đó. Quần áo của họ không giống với những gì mà Joshua quen thuộc hằng ngày, đúng hơn thì đó là những gì mà người ta sẽ mong đợi trong một tác phẩm fantasy.
"Hoàng thượng! theo chỉ thị, thần đã tiêu diệt toàn bộ nhóm cướp đã tấn công ngôi làng. Liệu thần có nên xử lý cả những con bọ dơ bẩn này không?"
Ác ma tên Zenarth lại lên tiếng. "Ông ta" cao gần 2 mét với đầu trông giống như sư tử nhưng thân dưới lại giống thằn lằn. Joshua thậm chí có thể nhìn thấy những ngọn lửa xanh ngọc bích bắn ra khỏi miệng theo từng lời nói của ông. Trên bàn tay đầu vẫy của ông là 2 móng vuốt dài như một ngọn giáo nhỏ, được bao phủ bởi thứ chất lỏng đỏ sền sệt trông như dung nham.
"Không cần, cứ mang chúng về."
Não Joshua đang cố gắng chạy hết công suất để hiểu chuyện gì đang diễn ra. Chỉ mới một khoảng khắc trước, anh ấy vẫn đang phải tăng ca đến nửa đêm để sửa lỗi cho dự án game mới nhất của công ty. Bây giờ lại đang ở một thế giới bí ẩn, với một con qu... ác ma phục tùng anh.
Thậm chí có là chuyển sinh đi nữa thì nó diễn ra quá đột ngột!
May mắn thay, Joshua luôn tự hào về khả năng thích nghi của anh. Ngoài ra, có vẻ như ký ức trước đây của cơ thể này vẫn còn nên ít nhất anh có thể cố gắng để không làm bất cứ thứ gì bất thường.
"Tuân lệnh! thưa hoàng tử."
Ác ma tội lỗi Zenarth tuân theo lệnh của Joshua. Với một cú búng tay nhẹ, một cánh cổng xanh nhạt xuất hiện phía trước anh. Nhiều gợn sóng bắt đầu xuất hiện trên cánh cổng khi hàng chục con goblin đi ra khỏi cánh cổng và kéo nhóm dân làng đang bị trói một cách thô bạo vào cánh cổng, mặc kệ những tiếng kêu la tuyệt vọng của họ.
Joshua nhanh chóng lục lại trong mớ ký ức vẫn còn hỗn loạn của mình. Quỷ là một chủng tộc rộng lớn bao gồm nhiều loài khác nhau, và những con goblin đó nằm ở tầng thấp nhất trong hệ thống giai cấp của loài. Với trí tuệ thấp và sức mạnh không hơn gì những người bình thường trong khi tỉ lệ sinh sản cực cao. Nói cách khác, chúng được sinh ra đã là nô lệ cho toàn bộ giai cấp phía trên.
Mặt khác, Zenarth là một ác ma cấp cao và hiện đang đóng vai trò là vệ sĩ riêng của Joshua. Rõ ràng sức mạnh của Zenarth là không thể coi thường và phần nào thể hiện qua vẻ bề ngoài đồ sộ của ông.
Hầu hết các loài quỷ đều có ngoại hình khác biệt so với con người. Tuy nhiên do là chủng cao cấp bậc nhất trong loài quỷ nên anh may mắn sở hữu vẻ ngoài rất gần với loài người, trừ hai chiếc sừng trên đầu.
Joshua có thể chấp nhận việc anh đã chuyển sinh, nhưng điều anh không thể chấp nhận ở đây là tại sao anh lại là một ác ma thay vì người? Ít ra thì anh là một con quỷ bậc cao nên nó không hẳn là quá tệ.
"Quay về thôi, Zenarth" Joshua nói.
"Hoàng tử, ngài không tính xâm lược các thành phố gần đây sao?"
"Xâm lược?"
Joshua hơi bối rối nhìn quân đoàn quỷ hùng hậu đang ở xung quanh trong khi cố gắng lục lại ký ức thêm một lần nữa và hiểu được lý do.
Hoàng tử trước khi đây vì tò mò nên đã đi đến vùng đất của loài người. Sau khi đi qua cánh cổng không gian kết nối giữa lãnh địa quỷ với lãnh địa loài người thì gặp và tham gia vào một đoàn thương nhân loài người. Tuy nhiên một nhóm cướp xui xẻo nào đó đã vô tình tấn công trúng ngôi làng mà cả nhóm đang nghĩ chân.
Sau khi nhìn cả ngôi làng bị tàn sát, hoàng tử đã nổi giận và triệu tập Zenarth cùng toàn bộ quân đoàn quỷ và tàn sát nhóm cướp.
Mặt dù chắc chắn dân làng đã được cứu nhưng có vẻ đối với họ thì bị bọn cướp bắt đi còn tốt hơn nhiều so với gặp quỷ tộc.
"Haizzz, thật vô vị"
Joshua hoàn toàn không quan tâm đến sự tò mò trẻ con của hoàng tử trước kia, và dù sao thì anh cũng chẳng hề hứng thú với việc tàn sát con người.
"Zenarth, sót một đứa đằng kia kìa."
Joshua liếc mắt thấy một bóng đen cố trốn thoát khỏi đống xác chết ngay trước khi anh bước vào cánh cổng.
Tên cướp đó thật gian xảo khi cố gắng giả vờ chết, cơ mà hắn đã quá vội vàng.
"Tuân lệnh"
Zenarth ngay lập tức hiểu ý và thi hành án tử cho tên cướp trước cả khi Joshua kịp ra lệnh.
Sau một tiếng hét thấu xương và âm thanh da thịt bị xé nát, Joshua bước vào cánh cổng.
...
Vương quốc quỷ không tệ như những gì Joshua nghĩ. Bầu trời vẫn hoàn toàn trong xanh và nhiệt độ xung quanh ở mức ôn hòa và khá dễ chịu. Trái ngược hoàn toàn với các mô tả mà anh biết về vương quốc quỷ là một nơi với những ngọn núi lửa nóng chảy quanh năm, dung nham khắp nơi và bầu trời bị che phủ bởi một lớp tro tàn.
Phía bên kia cánh cổng không gian là một khu vườn với những bông hoa kỳ lạ khắp nơi, phát ra những hạt sáng màu xanh.
Nếu không phải bởi vì có một ác ma khổng lồ đứng bên cạnh anh thì thậm chí anh cũng sẽ không tin rằng đây là lãnh địa của quỷ.
"Hoàng tử, thần có nên quẳng đám sâu bọ ấy vào ngục không?" Zenarth hỏi.
"Ừ, giam họ lại. Và nhớ cung cấp một chút thức ăn cho họ. Ta chắc hẳn chúng vẫn có chút giá trị."
Dựa vào ký ức mà anh có được, nơi này chắc hẳn là thủ đô của quỷ giới, Annerlaude. Trong ngôn ngữ của loài quỷ nghĩa là "bờ vực thẳm". Anh không chắc về lý do thực sự của cái tên, nhưng chắc chắn nơi anh đang đứng là trung tâm của thủ đô nơi cung điện của vương quốc quỷ tọa lạc. Chúa quỷ và anh em của anh hiện đang sống trong đấy.
Bằng ký ức của mình, Joshua len lõi qua những con phố phức tạp trong thành phố, và quay trở về khu vực riêng của hoàng tử.
"Đây là một bãi rác à?"
Joshua bước vào lâu đài và nhận ra hoàng tử là một người bừa bộn hơn nhiều so với anh nghĩ.
Căn phòng riêng này vốn dĩ phải rất xa hoa giờ đây rãi rác đủ loại vật dụng khác nhau. Nó bừa bộn tới mức ngay cả một người có con mắt bình thường như Joshua cũng phải thấy chướng mắt. Phần lớn vật dụng rãi rác khắp căn phòng là các tạo vật lớn nhỏ với hình dáng kỳ lạ, trong khi số còn lại là các quyển sách và pha lê lấp lánh.
Người hầu dọn dẹp làm cái quái gì ở nơi này vậy? Joshua cố gắng lướt qua các ký ức của hoàng tử trước đó.
Sau đó anh nhận ra các tạo vật kỳ lạ vương vãi trên mặt đất đều là sản phẩm nghiên cứu của hoàng tử.
Joshua Annerlaude, là người con thứ ba của chúa quỷ Nordlein. So với anh trai và chị gái cực kỳ tài năng của anh, Joshua chỉ đơn giản là không bình thường kể từ khi sinh ra.
Ngay cả khi anh ta đã mười bảy tuổi, anh ta vẫn thường xuyên chế ra những món đồ kỳ lạ khiến cả thành phố thủ đô này không được yên bình dù chỉ một giây phút nào. Tất cả công dân sống trong thành phố này chắc chắn đều đã từng ít nhất một lần chửi rủa hoàng tử.
"Một tên nhân loại nhỏ bé!" Đó là những gì họ thường nói.
Tuy nhiên, Joshua trông giống một người lùn hơn là một con người. Hoàng tử chắc chắn có một tài năng đặc biệt nào đó liên quan đến cơ khí, dù vậy nó vẫn thường bị chế giễu, một phần là do những phát minh chỉ có thể được mô tả là điên rồ của anh.
Và tất cả những tạo vật đang nằm trong phòng đều là các sản phẩm nghiên cứu chưa hoàn chỉnh của anh.
"Cầu lưu sao chép quang ảnh và đá ghi nhớ."
Joshua suy nghĩ một hồi sau khi đọc qua phần mô tả chức năng của hai tạo vật ấy. Rõ ràng chỉ đơn giản là máy ảnh và thẻ nhớ.
"Thú vị."
Joshua chưa từng nghĩ tới việc mình sẽ làm gì ở thế giới mới này. Thực sự thì không phải ai cũng thích chiến đấu hay trở thành bá chủ, và anh cũng không thích quyền lực là mấy.
Tuy nhiên, sau khi nhìn lại những phát minh của hoàng tử trước đây thì anh đã có một ý tưởng.
Tại sao không quay một bộ phim ở thế giới này? Hoặc nếu không, tại sao lại không thử tạo ra một trò chơi bài như Magic the Gathering hay Hearthstone? Và rồi viết một vài tiểu thuyết và truyện tranh?
Là một người làm việc trong lĩnh vực nghệ thuật, Joshua cảm thấy nền giải trí của trái đất nên được lan rộng trên khắp hành tinh mới này... không, phải gọi nó là một cuộc xâm lược văn hóa.