Rời khỏi phòng chứa ngai vàng sau khi tiếp chuyện với cha, Joshua trở về phòng riêng của anh hiện giờ trông như hiện thân của toàn bộ sự dơ bẩn trên thế giới tập hợp lại.
Joshua quyết định cứ tạm gác lại vấn đề vệ sinh của nơi này và bước tới một giá sách tương đối ngăn nắp, ít nhất nếu so với phần còn lại của căn phòng. Từ trong giá sách, anh lấy ra một cuốn sách dày có tiêu đề "Lịch sử thế giới".
Đây là một cuốn sách được viết bởi một tác giả nhân loại. Như cái tên của nó, nó là một bản ghi chép tương đối chi tiết về lịch sử của toàn bộ nhân giới trên thế giới này. Joshua có thể thấy rằng hoàng tử trước kia cũng rất quan tâm đến nhân loại.
Tuy nhiên thứ khiến Joshua khá ngạc nhiên là quyển sách được viết bằng tiếng Anh... Hoặc ít nhất là một loại ngôn ngữ nào đó giống tiếng Anh.
Joshua quay sang nhìn vào chiếc gương đặt cạnh bàn làm việc của anh, phản chiếu trên đó là cơ thể mới hiện giờ của anh... Và nó trông y như cơ thể của anh ở thế giới trước, có chăng cũng chỉ là thêm một cặp sừng. Hoàng tử thậm chí có cùng tên "Joshua" với anh khiến anh không thể nào không nghĩ tới giả thuyết đa thế giới. Có lẽ đây sẽ là cách mà Joshua sẽ tồn tại nếu anh được sinh ra ở một thế giới ma thuật thay vì khoa học.
Quyển "Lịch sử thế giới" được viết bằng tiếng Anh đã giúp Joshua dễ dàng tìm hiểu về nền văn minh nhân loại hơn rất nhiều, không chỉ vậy anh còn có thể biết cơ bản về tình hình chính trị và thậm chí cả trình độ văn hóa cơ bản.
Điều này cực kỳ quan trọng trong kế hoạch, nếu thế giới này tồn tại dựa trên chế độ quân chủ hoặc thiểu số chính trị thì việc quảng bá một bộ phim sẽ trở nên vô nghĩa.
"Hội đồng bảy người? Hi vọng ánh sáng của hi vọng lan tỏa khắp Norland?"
Joshua cảm thấy an tâm hơn sau khi đọc những gì được viết trong cuốn sách.
Xã hội loài người ở thế giới này hóa ra tự do hơn nhiều so những gì Joshua dự đoán. Mặc dù vẫn chưa đủ tầm để có thể xem là một xã hội dân chủ như Hoa Kỳ hay Nhật, nhưng nó có một cơ chế chính phủ gần giống với thể chế cộng hòa cổ đại.
Về cơ bản, thế giới này đã tồn tại khái niệm về sự bình đẳng và sự tự do. Khác với ở thế giới cũ, khái niệm bình đẳng và tự do không được tạo ra từ luật pháp hay cách mạng mà nó đến từ chính bản chất kỳ diệu của ma thuật.
Số lượng phép thuật trong tồn tại ở nhân giới phong phú đến mức ngay cả một nông dân quèn cũng có thể phóng cầu lửa như một lẽ hiển nhiên.
Kiến thức sẽ quyết định địa vị của một người trong thế giới này. Càng nhiều kiến thức ma thuật được tích lũy thì địa vị sẽ càng được nâng cao. Vì thế như một lẽ hiển nhiên, những người mù chữ trong một xã hội chú trọng học thuật như thế này sẽ cực kỳ ít hoặc thậm chí không thể tồn tại.
Tuy nhiên cũng giống như trái đất, số lượng quốc gia trên thế giới này có thể đếm tới hàng chục. Và sự phân cấp văn hóa diễn ra rõ ràng hơn rất nhiều ở các quốc gia nhỏ và kém phát triển. Nghĩa là đâu đó trên thế giới này vẫn tồn tại chế độ thần quyền và quân chủ ngoài các trung tâm văn hóa phát triển.
Vì vậy Joshua quyết định rằng bộ phim đầu tiên của anh sẽ phải được công bố ở một trong những trung tâm văn hóa phát triển nhất.
Vấn đề tiếp theo sẽ là nội dung của phim. Nhân loại luôn mang định kiến rất xấu về quỷ tộc, chúng lớn đến mức độ có thể nói là căm thù. Và Joshua cần bằng cách nào đó để khiến những kẻ căm phẫn quỷ tộc đến tận xương tủy ấy thờ phượng kẻ thù của chúng.
Tất nhiên, thờ phương không có nghĩa là thực hiện các nghi lễ triệu hồi hay tôn thờ ác ma, đúng hơn thì... Joshua đang muốn nói đến việc các fan hâm mộ sẽ tôn thờ thần tượng của họ. Và đó sẽ là cách anh cứu chủng tộc của mình khỏi nguy cơ tuyệt duyệt.
Để đạt được kế hoạch đó hiện giờ Joshua đang có hai bộ phim có thể được coi là khả thi nhất để công chiếu. Đầu tiên là "Người Đẹp Và Quái Vật" và thứ hai là "Léon: The Professional"
Về phần "Người đẹp và Quái vật", chắc chắn không cần giới thiệu thêm bởi nó đã quá nổi tiếng. Một số người có thể đánh giá rằng nó khá trẻ con nhưng một điều không thể chối cãi là bất kỳ ai cũng đều đã nghe qua cái tên đó ít nhất một lần trong đời. Điều đó đã chứng minh rằng câu chuyện này là một trong những tuyệt tác nghệ thuật của văn minh nhân loại, không kém cạnh câu chuyện Hans Christian Anderson hay anh em nhà Grimm.
Còn đối với "Léon: The Professional", đây là một trong những bộ phim đầu tiên mà anh thực sự yêu thích nó. Nó kể lại một câu chuyện ảm đạm và bi thương về một sát thủ lành nghề và một cô bé. Câu chuyện về một người đàn ông bảo vệ một cô bé. Bộ phim đó chính xác là thứ đã biến Natalie Portman và Jean Reno trở thành một thần tượng trong mắt Joshua khi anh còn nhỏ.
Điểm chung của cả hai tác phẩm đấy là chúng đánh bật lên cách mà số phận chơi đùa với chính kẻ thù của nhân loại, một bên là quái thú, bên còn lại là một tên sát thủ. Chỉ với một chút thay đổi nhỏ trong kích bản và nhân vật, thay chúng bằng ác quỷ thì các tác phẩm đó sẽ trở thành tuyệt tác.
Joshua vẫn đang phân vân về việc tìm kiếm diễn viên thủ vai Léon, nhưng anh đã có ý tưởng cho vai Belle và quái vật.
Joshua khá là tiếc khi một trong những bộ phim đóng vai trò tạo hình cho nhận thức của anh về khái niệm bi thương và số phận lại phải được gác lại cho "Người Đẹp Và Quái Vật". Nhưng đây là điều cần thiết để tạo hình lại nhận thức của nhân loại.
"Gọi Zenarth đến đây cho ta." Joshua nói với servant nguyên tố đang đứng chờ ở cửa.
Bản thân servant nguyên tố không thề có cảm xúc riêng, họ chỉ đơn giản là một phương tiện đưa tin giống như bồ câu hay thư. Sau khi cúi chào Joshua, cô lặng lẽ rời đi để thực hiện mệnh lệnh của anh. Trong khi đó Joshua bắt đầu viết những dòng đầu tiên cho kịch bản.
Kể từ khi được chuyển sinh đến thế giới này, Joshua nhận thấy não của anh trở nên minh mẫn một cách đáng sợ. Cho dù đó là ký ức về khoảng thời gian còn ở trái đất hay ký ức trước đây của hoàng tử thì anh cũng đều có thể rút ra và xem lại từng chi tiết của nó như thể xem một tập tin trên máy tính.
Anh thậm chí còn có thể hình dung lại từng đốm họa tiết trên lưng con bọ rùa mà anh nuôi lúc mười tuổi.
Joshua đã từng đọc qua bản gốc tiếng anh của "Người Đẹp Và Quái Vật", anh cũng từng xem qua bản chuyển thể hoạt hình của Disney. Và nhờ vào bộ não siêu phàm hiện tại mà anh có thể nhớ lại từng chi tiết của kịch bản. Bây giờ nhiệm vụ duy nhất cần làm chỉ là "paste" hết ra giấy và chỉnh sửa lại một số chỗ là hoàn thành.
Joshua lấy ra một tờ giấy phát thảo, một loại giấy mà hoàng tử trước đây thường dùng để phát thảo ra các tạo vật kỳ lạ. Dụng cụ viết mà anh sử dụng là một chiếc bút chì than quen thuộc.
Ngay khi anh vừa lia ngòi bút khỏi tiêu đề của kịch bản, sàn nhà khẽ rung lên.
"Hoàng tử, ngài muốn thần làm gì?"
Zenarth bước đến và đứng chờ ở trước cửa, ông đến nhanh hơn nhiều so với Joshua dự kiến. Ông không muốn bước vào phòng, nếu không thì ngọn lửa nóng bỏng trên người ông có thể biến biến toàn bộ giấy vụn vương vãi khắp nơi trong phòng thành biển lửa.
"Zenarth, ông đánh giá ra sao về khả năng diễn xuất của bản thân?" Joshua nhìn ông và hỏi.
"Diễn xuất?" Zenarth không hiểu Joshua đang muốn ám chỉ tới điều gì.
"Nói đơn giản là, ông có biết cách để đánh lừa con người không?"
Joshua cố gắng giải thích lại bằng những từ ngữ mà Zenarth có thể hiểu.
"Tất nhiên rồi thưa hoàng tử... Đây là một kỹ năng cần thiết cho một con quỷ để có thể tồn tại. Tất nhiên thần không thể làm tốt bằng loài Succubus hay satyrs, nhưng nếu chỉ đơn giản là đánh lừa lũ bọ ngu ngốc ấy thì không thành vấn đề."
Lừa dối con người là một kỹ năng bắt buộc cho quỷ tộc à? Vậy có nghĩa là mỗi con quỷ đều có tài năng của một diễn viên? Đó sẽ là một sự lãng phí lớn nếu không sử dụng khả năng đặc biệt đó vào các vấn đề chính trị.
"Tốt, ngươi hãy đứng đó một chút."
Joshua bắt đầu tiến hành đo chiều cao và hình dáng của Zenarth để sử dụng cho kịch bản phim.
Vì là một ác ma tội lỗi, đầu của Zenarth có nhiều nét giống với nhân vật Leomon trong Digimon. Chỉ cần loại bỏ hào quang chết chóc xung quanh ông và dập tắt ngọn lửa chực chờ bừng cháy trong miệng thì ông chẳng khác gì một con mèo ngoại cỡ.
Tuy nhiên Joshua nhận ra rằng vấn đề chính sẽ là lớp vảy thô ráp trên cơ thể ông, và cả dòng dung nham nóng chảy len lỏi trong khoảng trống giữa các tấm vảy. Ngọn lửa trên cơ thể Zenarth đóng vai trò như một tấm khiên và sẽ thiêu chết bất kỳ nhân loại nào dám chạm vào ông.
"Zenarth, quần áo ông không bốc cháy à?" Joshua nhận ra rằng quần áo của ông trông giống như một bộ da thú mà anh từng thấy những người tiền sử mặc, chỉ đủ để che đi những bộ phận quan trọng trên cơ thể ông.
Bản thân Joshua vốn là một nhà thiết kế game, anh nhanh chóng phát thảo ý tưởng về một bộ quần áo dạ hội dành cho riêng Zenarth. Tuy nhiên đễ có thể thành công tạo ra một ngoại hình phù hợp cho Zenarth, anh phải tìm cách để giấu đi ngọn lửa rực cháy trên cơ thể ông.
"Không đâu thưa hoàng tử, bởi tôi có thể tùy ý điều chỉnh nhiệt độ của ngọn lửa."
Vậy là một vấn đề đã được giải quyết, Joshua có thể dễ dàng thiết kế trang phục cho Zenarth mà không cần phải lo lắng về vấn đề kháng lửa cho bộ đồ. Điều quan trọng tiếp theo chính là tìm diễn viên thủ vai nữ chính Belle.
Tìm một cô gái con người sẽ là một lựa chọn tồi, bất kỳ nhân loại nào cũng sẽ bất tỉnh trước vẻ ngoài và hào quang của Zenarth chứ đừng nói tới một cô bé. Những hiệp sĩ và những người dũng cảm chắc chắn sẽ cố gắng ném mọi thứ họ có vào ông.
Vì vậy lựa chọn duy nhất còn lại cho anh chính là các nữ ác quỷ.
"Zenarth, ta có một nhiệm vụ mới cho người."
Joshua lấy ra một mảnh giấy da và viết lên một thông báo, sau đó đóng con dấu riêng của anh lên cuối dòng thông báo.
"Thần xin chờ lệnh của ngài." Zenarth hơi cúi đầu và chờ đợi để nghe mệnh lệnh.
"Xuống phố và tìm cho ta những mỹ nhân xinh đẹp nhất." Joshua nói.