"Chúc mọi người lên đường cẩn thận nhé!"
Alina mỉm cười hoàn hảo khi đứng ở quầy nhận nhiệm vụ, kiểm tra những đơn đã được điền đầy đủ thông tin và tiễn các mạo hiểm giả. Hôm nay, không có hàng dài người chờ đợi, giúp cô có nhiều thời gian để hoàn tất giấy tờ ngay tại chỗ mà không cần trì hoãn.
Sau khi tàn tích ngầm Belfura được chinh phục, cảnh tượng mạo hiểm giả đổ xô đến đông nghịt chỉ là thoáng qua. Alina nhìn quanh Quầy Ifuru, nơi giờ đã lấy lại được sự yên bình. Ánh sáng mặt trời chiếu qua cửa sổ trần, rọi sáng sảnh rộng. Các mạo hiểm giả tập trung trước bảng nhiệm vụ khổng lồ – một tấm bảng hiện đại được phát triển từ công nghệ của Tiền nhân, tự động cập nhật liên tục, giúp mọi người kiểm tra thông tin mới nhất bất cứ lúc nào. Người thì nghiêm túc chọn nhiệm vụ, người thì tích cực trao đổi thông tin.
Đây chính là khung cảnh mà Alina mong muốn.
Sau vụ việc ở tàn tích ngầm Belfura, số lượng nhiệm vụ đã giảm đáng kể. Cô đoán chỉ vài ngày nữa là sẽ giải quyết xong công việc tồn đọng và có thể về nhà đúng giờ. Thế nhưng, tin đồn về việc "Đao phủ" đã một mình đánh bại Rồng lửa Địa ngục lại lan truyền nhanh chóng trong giới mạo hiểm giả. Không chỉ vậy, Hội còn đang tìm kiếm người đó để chỉ định trở thành Attacker cho Kiếm Bạc.
Alina thở dài. Lần này, chính vì không thể chịu đựng việc làm thêm giờ quá lâu, cô đã mất bình tĩnh và hậu quả là tình hình hiện giờ.
"......"
Alina liếc nhìn tấm thẻ màu vàng giấu trong túi. Tại sao một nhân viên tiếp tân như cô lại có thứ này? Chỉ có một câu trả lời: để giải quyết tận gốc vấn đề làm thêm giờ – đó là tự mình chinh phục hầm ngục, đánh bại trùm. Nếu không có tấm thẻ cấp phép hạng nhất này, cô sẽ không thể nhận nhiệm vụ ở các hầm ngục khó, chứ đừng nói đến việc một mình đánh bại trùm. Vì thế, cô đã làm một tấm thẻ với tên giả.
‘Mình chắc là họ chưa nhìn thấy gì quan trọng đâu... Dù sao thì mình cũng đã giấu mặt rồi mà. Không sao đâu, không sao đâu.’
Dù tự nhủ vậy, Alina vẫn thở dài trước yêu cầu tìm kiếm. Mặc dù Kiếm Bạc đã có Attacker tiên phong là Bạo Nhẫn Ganz, nhưng chắc phải có lý do nào đó họ mới phải tìm thêm một người dùng Búa chiến vào cùng vị trí đó.
"—Bạo Nhẫn Ganz sẽ nghỉ hưu à?"
Cô chợt nghe cuộc trò chuyện của hai mạo hiểm giả trẻ tuổi. Họ đang trải báo ra ở một góc khu vực lễ tân và đọc chăm chú.
"Nghỉ hưu vì chấn thương không thể phục hồi... Chắc phải là một trận chiến kinh khủng lắm nhỉ? Mỗi khi thấy mấy chuyện thế này, tôi lại lo không biết mình có thể làm mạo hiểm giả được bao lâu nữa..."
"Vậy à? Tôi thì nghĩ mình sẽ tận dụng cơ hội này và nhắm tới vị trí đó của Kiếm Bạc!"
"Đừng có mơ nữa. Ở đó toàn quái vật có kỹ năng cấp Sigruth thôi."
"Mơ thì có sao chứ? Tôi sẽ được sống ở nơi đắc địa tại thành phố Ifuru, kiếm được nhiều tiền, và được nhiều cô gái yêu thích giống như Jade-san..."
"Trước hết thì ít nhất cũng phải có giấy phép hạng hai đó. Cậu phải làm gì với cái giấy phép hạng bốn của mình đi—"
"Vâng vâng, không cần nói nữa đâu... Quan trọng hơn là tên này này! Đao phủ!"
Alina đơ người trong giây lát trước câu nói của mạo hiểm giả trẻ tuổi. Người đó chỉ tay vào trang giấy với một nụ cười rạng rỡ và bắt đầu nói về "Đao phủ."
"Đánh bại một con trùm mà ngay cả Kiếm Bạc cũng gặp khó khăn chỉ với một đòn ư? Tuyệt thật đó. Chẳng biết người này là ai nhỉ?"
"Tôi đã nghe tin đồn về Đao phủ nhiều lần rồi, nhưng thực sự chưa bao giờ nghĩ có người như vậy tồn tại."
"Nhưng chính Jade của Kiếm Bạc đã lên tiếng mà, nên sao có thể không tin được chứ."
"Mà có vẻ như Hội đã bắt đầu cử đội điều tra và tình báo để tìm Đao phủ đó, chắc họ sẽ sớm tìm ra danh tính của người đó thôi."
"A— ước gì họ có thể nhanh chóng tìm ra người đó—! Tôi muốn biết cậu ta là người như thế nào—!"
Alina cay đắng thở dài rồi quyết định không nghe lén cuộc trò chuyện nữa.
Kiếm Bạc gì chứ? Không đời nào. Sẽ không ai có thể tìm thấy cô đâu.
Alina nắm chặt tay lại rồi nuốt khan. Đúng vậy, sẽ không ai tìm thấy cô – bởi tiếp tân bị cấm có nghề tay trái. Các tiếp tân phải luôn trong tình trạng tốt nhất để xử lý yêu cầu và phản hồi nhanh chóng. Nếu làm cả mạo hiểm giả thì là chuyện không được phép. Nếu việc làm giả tên để làm thẻ và dùng chúng để đánh bại trùm bị phát hiện, cô chắc chắn sẽ bị đuổi việc.
Dù làm thêm giờ có thể khiến cuộc sống tồi tệ trong một khoảng thời gian nhất định, nhưng sức hấp dẫn của nghề lễ tân – một công việc với mức lương ổn định – lại không thể đong đếm. Không, ngược lại, nếu có thể về nhà đúng giờ thì công việc này gần như là một thiên đường. Quyền lợi tốt, lương ổn định và cũng dễ dàng hơn khi muốn lập kế hoạch cho tương lai.
Còn về việc làm một mạo hiểm giả thì sao? Trang bị rất dễ hỏng, sửa chữa tốn rất nhiều tiền, các mạo hiểm giả không có khái niệm "giờ hành chính" và luôn phải săn lùng quái vật bất kể ngày đêm. Bất kể chấn thương có nghiêm trọng hay không thì chi phí điều trị vẫn rất tốn kém. Còn nếu giả sử bị mất một chân thì sẽ không thể làm mạo hiểm giả được nữa nên phải nghỉ việc. Thu nhập không ổn định nên lúc nào cũng lo sợ việc mình sẽ trở thành người vô gia cư bất cứ lúc nào.
Trên tất cả thì... nghề lễ tân... là nghề duy nhất mà có thể làm cho đến lúc chết, một công việc trọn đời...!
Kể cả khi tránh khỏi nghề mạo hiểm giả không ổn định thì xã hội này vẫn rất lạnh lùng và vô lý. Các doanh nghiệp có thể phá sản và giải thể, người có hiệu suất làm việc kém thì sẽ bị sa thải, còn có cấp trên bỏ trốn trong đêm vì không muốn trả lương. Không có nhiều công việc có thể đảm bảo trong tương lai.
Còn lễ tân lại là một dịch vụ công. Công việc không bao giờ mất đi, dù hiệu suất làm việc có kém cũng không bị sa thải, và Hội Mạo Hiểm Giả, nơi bổ nhiệm nhân viên, lại là thứ đã góp phần xây dựng nên thành phố này. Nên không đời nào lại có chuyện sếp bỏ trốn vào ban đêm cả.
Một công việc đảm bảo tương lai và có thể trả lương suốt đời – đó chính là nhân viên lễ tân.
‘Đúng thế... Đó chính là lý do tại sao mình lại trở thành một tiếp tân...!’
Nếu nhìn vào các ngành nghề, lễ tân là công việc duy nhất có thể được coi là một công việc trọn đời. Hơn nữa, việc làm thêm giờ chỉ là một khó khăn tạm thời. Sau này, cô sẽ có nhiều đàn em đến hơn, và họ sẽ thay cô đảm nhận những công việc tẻ nhạt mà Alina đang phụ trách. Khi đó, cô sẽ không phải làm thêm giờ nữa. Nếu có thể chịu đựng được cho đến lúc đó, cô sẽ tận hưởng cuộc sống lý tưởng với tư cách là một tiếp tân có công ăn việc làm ổn định trong suốt phần đời còn lại.
‘Cuộc sống lễ tân của mình không thể dễ dàng kết thúc... chỉ vì một chuyện như thế được!’
Vò nát tờ đơn nhiệm vụ yêu cầu tìm kiếm, Alina tỏ vẻ quyết tâm.