DỰ KHUYẾT THÁNH NỮ

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Dragon Raja-Long Tộc

(Đang ra)

Dragon Raja-Long Tộc

江南

Tại đây, Lộ Minh Phi phát hiện ra mình mang trong mình dòng máu rồng và sở hữu những khả năng đặc biệt. Trong hành trình trưởng thành, cậu phải đối mặt với các trận chiến khốc liệt, khám phá quá khứ c

67 495

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

(Đang ra)

Into Creation (Yu hee app life, a simulation and hunter )

Sung Yujin-21 tuổi là một sinh viên khoa thợ săn chưa thức tỉnh, anh luôn muốn có được một năng lực để trở thành một thợ săn thực thụ. Nhưng rồi một ngày, điện thoại của anh tự động tải ứng dụng tên l

100 543

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

(Đang ra)

Tôi rời tổ đội hạng A, cùng các học trò cũ tiến vào tầng sâu mê cung

右薙 光介

Một câu chuyện fantasy "livestream mạo hiểm" nơi nam chính rời đội chứ không bị trục xuất, và hướng tới một cái kết hạnh phúc—bắt đầu từ đây!

110 272

The One Within The Villainess

(Đang ra)

The One Within The Villainess

Makiburo

Mọi chuyện đáng ra nên như thế. Nhưng Emi không ngờ vẫn rơi vào kết cục cũ khi bị chính thánh nữ – cũng là người đầu thai vào thế giới này – hãm hại, khiến mọi người quay lưng với cô.

8 2

Quyển 1 - Chương 13

 Chương 13: Tượng Nữ Thần

"Đoong đoong đoong!" — tiếng chuông vang lên liên hồi từ nơi xa vọng lại.

"Asha, cẩn thận đó!" Ari Ti gọi lớn khi Asha bất ngờ phi nước đại lao đi. Asha không quay đầu lại, chỉ khẽ vung tay về phía sau.

"Em đói à?" Ari Ti nhìn theo bóng lưng Asha, rồi cúi đầu hỏi tôi.

"Em chưa đói đâu, chị muốn làm gì vậy?" tôi nhanh chóng hiểu ra, nhớ lại ký ức chiến trường đẫm máu của Asha, đoán được chị Ari Ti đang định làm gì.

"Ha ha, đúng là bé lanh lợi!" Ari Ti nắm tay tôi, kéo tôi rẽ sang một bên.

"Nữ Thần Sinh Mệnh ơi, xin người phù hộ cho em gái Asha của con được bình an vô sự." Ari Ti quỳ xuống trước một đài phun nước, chắp tay cầu nguyện với bức tượng nữ thần bằng đá trắng cao lớn đặt giữa hồ nước.

"Vì danh dự của kỵ sĩ!!" — từ xa vang lên tiếng hô đồng thanh của hơn trăm người, sau đó là tiếng vó ngựa dồn dập dần xa. Nghe là biết đội Kỵ sĩ Huyết Sát đang xuất chinh theo tiếng chuông cảnh báo.

Xem ra lâu đài này không yên bình chút nào.

Tôi không có tín ngưỡng, nên chỉ nhìn qua tượng nữ thần từ đầu đến chân. Bức tượng bằng đá trắng khắc hình một nữ thần đang chống khiên bằng tay trái, tay phải ôm một đứa trẻ, dáng người uyển chuyển, sáu cánh chim khổng lồ sau lưng, gương mặt xinh đẹp sống động như thật.

"Gabriel!" tôi chấn động — bức tượng kia rõ ràng là Gabriel, cái bà thần lúc nào cũng cười gian trá ấy!

"Hửm?" Ari Ti tròn mắt, có vẻ ngạc nhiên khi thấy phản ứng của tôi.

"A, không có gì đâu. Ha ha, cầu nguyện với bà ấy cũng vô ích thôi!"

"Arlene! Không được vô lễ với thần linh!" Ari Ti nghiêm mặt quở trách tôi.

Ha ha, chị cũng đâu cho em “vô tinh với thần” mà.

"Nè, em chỉ nói là cầu nguyện với một bức tượng thì thần đâu có nghe được!" Tôi nhún vai, cố thuyết phục Ari Ti khỏi phí công vô ích.

"Đây là thánh vật truyền lại từ thời tổ tiên, do dũng sĩ loài người Haentaf dựng lên sau trận chiến thần – ma. Là một trong ba kiệt tác điêu khắc lớn nhất đại lục: bức tượng thiên sứ sinh mệnh Gabriel!" Ari Ti đứng lên, cúi người, giơ ngón tay trước mặt tôi, ra dáng một người chị đang răn dạy.

"Bà ấy không phải thiên sứ truyền mộng à?"

"Đúng vậy, bà ấy vừa là thiên sứ sinh mệnh, vừa là thiên sứ giấc mơ và thiên sứ chân lý nữa."

Không ngờ bà Gabriel cười gian trá kia lại quản nhiều chuyện đến thế. Nhưng thật sự bà ấy có mạnh vậy sao?

Chết rồi! tôi đột nhiên nhớ ra: Gabriel không thể truyền toàn bộ sức mạnh vào người tôi! Thiệt thòi quá! Nếu mọi chuyện suôn sẻ, có khi tôi không chỉ biết dò thám mà còn có thể mơ thấy điềm báo nữa. Nếu điều khiển được nội dung giấc mơ thì sao? tôi có thể hóa lại thành con trai trong mơ, rồi mơ thấy... hai bà vợ của thiên sứ và sói cái... tới bốn phút luôn ấy! Hê hê hê... lần sau trăng tròn phải bắt bà ấy truyền năng lực mới được! Há há há, nghĩ thôi đã sướng!

"Arlene? em đang nghĩ gì thế?" Ari Ti thấy tôi ngẩn người nên hỏi.

"A, em đang nghĩ Asha chắc là ra trận rồi. Kẻ địch là ai vậy chị?"

"Nghe tiết tấu chuông thì chắc là bọn cướp gió vùng phụ cận."

Ủa? Chuông báo động mà còn có tiết tấu riêng nữa hả?

"À mà Arlene! Em không nhìn thấy sao?!" Ari Ti như sực nhớ ra gì đó, hỏi tôi.

"Hả? Gì cơ?"

"Quầng sáng vàng quanh tượng đó."

"Gì cơ?" Em ngơ ngác nhìn lại, "Ở đâu?"

"Em thật sự không thấy hả? Kỳ lạ, nhiều người thấy lắm mà. Vẫn còn hiện rõ kìa." Ari Ti cũng nhìn lại tượng. "Chắc mấy đứa nhỏ như em không thấy được đâu. Thôi, mình đi ăn trưa nhé."

"Dạ." tôi hơi luyến tiếc nhìn lại, rồi theo chị Ari Ti đi về phía đại sảnh ăn.

Trong đầu tôi chợt lóe lên ý nghĩ: thử dùng năng lực dò thám với bức tượng Gabriel, biết đâu tra được chỉ số năng lực thì sao?

!! Dò thám!!

Kiếm hắc ám ăn hồn? Thể lực? Ma lực?

Mẹ ơi!

Tôi dò thám tượng Gabriel mà lại ra mấy thứ như vậy?

"Bọn người phàm ngu xuẩn! Ai dám quấy rầy giấc ngủ của ta?!" — một giọng nói trầm đục vang lên như sấm rền trước cơn giông.

Á! Chuyện gì vậy?! Tôi hoảng quá, lùi một bước ra sau.

"Arlene, em sao thế?" Ari Ti nhìn tôi khó hiểu.

Bình tĩnh nào! Đừng hoảng, nghĩ kỹ lại đi... Tôi bắt đầu phân tích.

Ari Ti bảo nhiều người thấy quầng sáng quanh tượng, riêng Tôi thì không. Vậy Tôi có gì đó đặc biệt với tượng này. Chỉ mình tôi nghe thấy tiếng nói, Ari Ti thì không. Vậy tiếng đó nhắm vào tôi. Dò thám tượng mà phát ra phản ứng kỳ lạ. Vậy tượng này có sinh mệnh. Gabriel tôi từng gặp rồi, mà bà ấy không ở thế giới này. Vậy tượng này là thứ khác. Kiếm hắc ám ăn hồn? Toàn thông số dấu chấm hỏi?

Ngoại trừ điều cuối chưa rõ, còn lại đều đã sáng tỏ. Vậy suy ra...

Hê hê... tôi phát hiện ra báu vật rồi! Mà còn là kiếm hắc ám nữa! Quá đỉnh!

"Bọn người phàm ngu xuẩn! Dám đánh thức ta, các ngươi biết hậu quả không?!"

Khoan đã... kiếm đó gọi là “ăn hồn”? Nghe giọng dữ dằn ghê...

Phân tích tiếp:

Nếu tôi lấy được thanh kiếm đó thì sẽ thành Thánh Tử ánh sáng? Không thể nào. Nếu đúng như tên gọi, kiếm ăn linh hồn tôi, vậy tôi sẽ thành đại diện phe Hắc Ám? Rất có thể. Thành phe Hắc Ám thì ba bà vợ sẽ bỏ em? Khả năng cao. Mà nếu tôi mặc kệ, để nó hét chán thì sao? Không thấy gì đặc biệt xảy ra. Vậy coi như không có gì hết!

Hehe! Làm gì có giọng nói nào đâu!

Tôi khẽ huýt sáo một tiếng, kéo tay Ari Ti, vui vẻ rảo bước đi xa.

"Nhân loại thấp hèn! Ngươi biết hậu quả khi đánh thức ta là gì không?!"

"Ari Ti, trưa nay mình ăn gì vậy chị?"

"Thèm ăn rồi hả, bé con? Chị đảm bảo em sẽ hài lòng."

"To gan thật! Một đứa nhãi ranh như em mà dám phớt lờ chị!!"

"Đói quá à!"

"Thôi được rồi, đi ăn trước đã."

"Nè nè! Chị đang nói với em đó, quay lại mau!"

"Đi nhanh lên chị, em chờ không nổi nữa rồi!"

"Ha ha, đừng vội vậy chứ, cơm có mọc cánh bay đâu."

"... Bé gái xinh đẹp dễ thương kia, quay lại được không nào?"

"Dạ, dạ, đi ăn nè."

"Ha ha."

"... Làm ơn quay lại đi, ta cô đơn chờ đợi ở đây đã mấy trăm năm rồi, hu hu hu."

Tôi thản nhiên bước đi theo Ari Ti, tiến vào một đại sảnh được trang trí toàn màu trắng. Sàn lát đá cẩm thạch đỏ sậm, bàn ăn tròn phủ khăn trắng tinh, bày đủ các loại hoa tươi, salad trái cây, món nguội... Xung quanh đặt hơn chục chiếc ghế cao có tựa được mạ bạc.

Ari Ti cúi người nhấc em đặt lên ghế, rồi ngồi cạnh tôi. Mấy cô hầu gái từ cửa mang đồ ăn vào, bày lên bàn rồi đứng yên sau lưng chúng tôi, khoanh tay chờ lệnh. tôi nhìn kỹ, trời ơi, chẳng phải tiệc kiểu Pháp sao?! Ở thế giới cũ nhà tôi cũng khá giả, từng ăn một bữa tiệc kiểu Pháp, nên mấy món nổi tiếng này tôi vẫn nhớ rõ mồn một.

Lại có hai cô hầu gái bước vào, mỗi người lần lượt bày ra trước mặt chúng tôi ba bộ dao nĩa, đĩa ăn và ba chiếc ly chân dài to vừa nhỏ.

Chà, đúng là tiệc kiểu Pháp thật, chỉ có điều không phục vụ từng món một mà dọn lên hết một lượt.

Tôi ngồi trên chiếc ghế cao đến mức duỗi chân cũng chẳng chạm đất, cố gắng giữ vẻ nghiêm túc mà kiềm chế không để nước miếng chảy ra ngoài.

Ari Ti cúi đầu, hai khuỷu tay đặt nhẹ lên bàn, khẽ lẩm nhẩm lời cầu nguyện.

Tôi cũng bắt chước làm theo, dù chỉ lầm bầm trong đầu: "Hỡi vị thần của kẻ nghèo hèn, xin phù hộ cho tôi sớm dạy dỗ được cái bà Gabriel cười gian kia, khôi phục lại thân xác đàn ông, rồi lấy được thiên sứ làm vợ, thêm cả hai chị em hồ ly nữa. Cầu xin ánh sáng thần thánh phù hộ, a cầu."

Thần Sáng Thủy là ánh sáng tròn vo, tất nhiên không cần Amen mà chỉ cần "a cầu".

Mở mắt ra, một cô hầu đứng bên cạnh tôi đã rót nước lọc vào chiếc ly lớn có chân dài, rồi định rót thêm rượu vang đỏ cho tôi.

"Đừng rót rượu cho em ấy, lấy nước chanh thay vào đi," Ari Ti nói, nghĩ tôi còn nhỏ nên không hợp uống rượu. Nhưng mà thực ra tuổi tôi chắc là còn lớn hơn cả chị ấy đấy?

Thôi kệ, không có rượu thì thôi, bụng tôi đã réo ùng ục rồi, không chịu nổi nữa rồi.

Không được! Không thể mất hình tượng trước mặt chị hồ ly!

Cơ thể tôi bây giờ hình như giúp tôi nhớ lại rất rõ, nên tôi dựa theo ký ức lần trước từng ăn tiệc Pháp mà chia dao nĩa làm ba bộ, dùng để ăn từ món khai vị đựng trong đĩa giữa, đến món chính trên đĩa lớn, rồi cuối cùng là pho mát để trong đĩa nhỏ.

"Arlene, em biết đây là món gì không?" Ari Ti vừa hỏi vừa gắp thêm cho tôi một miếng thịt chín để vào đĩa.

"Gan ngỗng," tôi trả lời, thể hiện sự hiểu biết của mình.

"Đúng rồi! Thế còn món này?" Ari Ti có vẻ rất vui, lại gắp thêm một phần nữa cho tôi.

"Thịt bồ câu."

"A, thông minh quá đi mất, Arlene!" Ari Ti cười vui vẻ. "Ăn xong, chị sẽ đưa em về nhà nhé!"

?!

Cái gì cơ?! Tôi nghẹn luôn miếng thịt bò đang nhai dở, cố nuốt xuống một cách gượng gạo.