Dragon Maken War

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3512

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1290

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Web Novel - Chương 6: Azell Zestringer (6)

‘Anh ta đúng là người kì lạ.’

Cái việc mà anh vẫn còn sống sót trông thì có vẻ kì diệu đó, nhưng nếu ta chú ý kĩ càng hơn, có một điều kì lạ về anh. Tông giọng của anh rất kì quặc. Giọng của anh nghe như kiểu anh tới từ một vùng đất xa xôi, và ngữ điệu của anh có đôi chút khác biệt. Thỉnh thoảng, anh còn dùng những từ ngữ cổ lỗ sĩ. Hơn nữa, khi nói chuyện, phản ứng của anh chậm chạp một cách lạ kì, như thể anh không hiểu những gì đang được nói đến.

‘Mình không nghĩ tai của anh ta bị điếc.’

Dù vậy, chắn chắc anh ta là một người tập luyện Tinh Thần Lệnh. Cậu đã có một khoảng thời gian khó có thể tin được điều đấy khi nhìn vẻ bề ngoài của anh, nhưng có lẽ anh ta là một Bậc thầy đã đạt tới trình độ thông thạo tương đối cao.

Giles hỏi phụ tá của mình.

“Anh ta đang làm gì thế?”

“Anh ta không làm điều bất thường gì ạ. Sau khi đi ăn, anh ta trở về nghỉ ngơi. Tuy thế nhưng, có một việc bất ngờ.”

“Đó là gì?”

“Tôi đã từng báo rằng anh ta thay đổi nhanh chóng sau khi ăn xong bữa trưa và bữa tối. Trước kia anh ta rất gầy yếu tiều tụy, nhưng hiện tại thì trông anh ta chỉ gầy gò một chút.”

“Gì cơ? Thật sao?”

“Vâng. Mọi người đều đang xì xào bàn tán về chuyện đó. Họ nghĩ rằng nó là thứ ma thuật đáng ngờ nào đấy.”

“Thật kì lạ. Tôi nên đi gặp anh ta.”

“Ngài có cần tôi đi theo cùng không?”

“Không, tôi sẽ đi một mình.”

Sau cuộc nói chuyện, cậu rời khỏi văn phòng và đi tới trại y tế, nơi mà Azell đang ở.

“Bác sĩ quân đoàn Rick, tôi là Đại đội trưởng Giles. Anh có phiền nếu tôi vào không?”

“Mời vào.”

Sau khi nghe thấy tiếng đáp lại của Rick, Giles bước vào trại. Tuy nhiên thì, không giống như những gì cậu tưởng tượng, Rick không thèm chào đón cậu. Cậu ta đang bị phân tâm và nhìn về hướng khác.

Cậu nhìn vào hướng người kia đang nhìn, và rồi mắt Giles mở to.

Cậu nhìn thấy cảnh Azell đang trồng cây chuối khi cởi trần. Anh đang giữ thăng bằng với một ngón bên tay phải của mình, trong khi có ba hòn đá nhỏ được xếp chồng ở bên dưới ngón tay. Trong trạng thái này, anh còn đang chống đẩy.

Trong vòng vài giờ đồng hồ, cơ thể của anh đã đầy đặn lên một cách lạ thường, nhưng thân người anh vẫn chưa lộ rõ cơ bắp. Bởi vì trước đó anh đã rất gầy, các mô cơ bắp của anh đã bị chết đi. (Cơ bắp bị dị hóa: Sợi cơ trong cơ bắp bị phân tách thành axit amin rồi đốt để cung cấp năng lượng cho cơ thể khi ở trong trạng thái đói khát.)

Thật bất ngờ khi anh có thể chống đẩy như thế với cái cơ thể đó. Sau khi người tập luyện Tinh Thần Lệnh đã đạt đến một cấp độ nhất định, họ sẽ hình thành nên thứ sức mạnh siêu phàm và cảm giác thăng bằng. Vậy nên, không có gì đáng ngạc nhiên khi nhìn thấy anh có thể chống đẩy bằng một ngón tay. Tuy nhiên thì, anh đã xếp chồng ba hòn đá nhỏ lên nhau, và chỉ cần mất cân bằng một chút thôi cũng có thể khiến những hòn đá trượt đi.

‘Mình cũng muốn thử nó.’

Vào lúc Giles bước vào, Azell ngưng chống đẩy lại và búng ngón tay anh đang giữ cân bằng. Điều đó khiến ba viên đá bị phân tán ra những hướng khác nhau. Cơ thể anh lộn một vòng, rồi tiếp đất một cách nhẹ nhàng.

“Ui chà. Đại đội trưởng Giles… À không, tôi nên gọi là Ngài Giles chứ?”

Sau khi nghe thấy lời nói của Azell, Giles lại bất ngờ thêm lần nữa. Vẻ ngoài anh khác hoàn toàn so với buổi sáng thì phải? Giọng nói của anh cũng khác nữa, nhưng đôi mắt xanh và mái tóc đỏ rực ấy vẫn như cũ. Nếu đặc điểm trên người anh mà không khớp, cậu sẽ không nghĩ đây là cùng một người đâu.

Che giấu nỗi băn khoăn, Giles nói.

“Anh gọi thế nào cũng được. Anh không phải thuộc hạ của tôi còn gì.”

“Vậy tôi sẽ gọi cậu là Ngài Giles. Nghe ngắn hơn hẳn mà.”

“Cũng được. Dù sao thì, cách tập luyện đó trông thú vị phết.”

“Tôi có kí ức về cách tập luyện kiểu này. Nó khá là khó khăn bởi cơ thể tôi vẫn rất yếu ớt.”

Azell than phiền và nhìn cơ thể mình với sự bất mãn.

“Làm sao mà anh có thể hồi phục cơ thể mình chỉ trong vài giờ vậy?”

“Tôi đã ăn uống rất nhiều. Nếu ta cung cấp những thứ bản thân cần thì cơ thể sẽ hồi phục nhanh thôi.”

“Tin tưởng đó là lí do duy nhất thật khó cho tôi. Khi một người bị suy yếu đi, người đó không thể thừa nhận một lượng lớn thức ăn cùng lúc được. Có lẽ họ sẽ phải ăn chậm rồi dần dần mới phục hồi cơ thể chứ?”

“Đương nhiên là ta phải có đủ khả năng để tiêu hóa và kiểm soát được tình trạng cơ thể bản thân rồi. Ngài Giles à, cậu chưa từng khốn khổ bần cùng như tôi, nhưng nếu cậu rơi vào tình trạng này thì liệu cậu sẽ làm điều tương tự không? Về căn bản, người tập luyện Tinh Thần Lệnh phải học cách điều khiển nhịp tim. Nếu thế, cậu sẽ kiểm soát sự tuần hoàn máu hoặc điều chỉnh lại trạng thái ngủ, đúng chứ?”

Tinh Thần Lệnh sử dụng nhịp đập của trái tim làm nguồn sức mạnh. Mỗi khi tim đập, nó làm Sinh Luân rung động và cộng hưởng lại, khiến cho ma lực chuyển dịch.

Nếu một người học Tinh Thần Lệnh, người đó sẽ học được kĩ năng điều khiển nhịp tim của mình. Khi đứng yên, nếu người đó muốn, họ có thể khiến tim đập loạn nhịp hoặc đập chậm rãi trong lúc ngủ.

Giles thích thú và hỏi.

“Ý anh là, anh có thể mở rộng kĩ năng đó để điều khiển cơ thể tới mức ấy sao?”

“Dĩ nhiên rồi. Nếu cậu có thể kiểm soát nhịp tim của mình, cậu cũng có thể điều khiển mọi phần của cơ thể bản thân luôn. Không giống những người bình thường, là một Tứ Sinh Luân Chủ, cậu nên dùng cách đó để điều khiển cơ thể mình.”

“Anh nói đúng.”

Giles gật đầu.

Mặc dù cậu đã công nhận điều ấy, sự thay đổi của Azell vẫn cứ là phi thường. Cậu không thể tin được một con người có thể thay đổi nhiều đến thế. Kể cả anh ta có là người tập luyện Tinh Thần Lệnh đi chăng nữa, điều này có phải hơi diệu kì quá không?

Đã lâu lắm rồi tim cậu không đập nhanh nhưu vậy. Giles nhìn thẳng vào mắt Azell và nói.

“Hmmm. Azell Zestringer, anh sẽ đấu với tôi chứ?”

Từ phía đằng sau, họ nghe thấy tiếng hít thở mạnh. Khuôn mặt của Rick cứng đơ lại.

‘Anh ta điên rồi chăng? Chỉ mới sáng nay, anh ta gần như sắp chết tới nơi, và hiện giờ thì được một Hiệp sĩ đề nghị một trận đấu á?”

Cậu chỉ nghĩ thầm vậy. Là một Hồi phục Bậc thầy, không thể tha thứ được nếu cậu lớn tiếng nói ra lời nói ấy.

Tuy thế nhưng, Azell mỉm cười.

“Được chứ. Nếu tôi được đối đầu với người tập luyện Tinh Thần Lệnh khác, điều đó có thể giúp tôi khôi phục lại kí ức của mình. Dù vậy, tình trạng của tôi có hơi tệ chút xíu, do đó nên có lẽ tôi không thể trở thành đối thủ thích hợp được đâu?”

Đã 200 năm trôi qua kể từ khoảng thời gian anh hoạt động, và anh cũng tò mò về Hiệp sĩ đã thay đổi được bao nhiêu. Tinh Thần Lệnh và kiếm kĩ đã cải thiện như thế nào? Và cả, anh cũng muốn biết về Hiệp sĩ thời nay có trình độ tiêu chuẩn ra sao?

Vì thế, theo quan điểm của Azell, anh hết lòng hoan nghênh lời thách đấu của Giles.

“Dĩ nhiên, tôi cũng không yêu cầu một trận đấu tập mãnh liệt từ một người mới chỉ rời khỏi chiếc giường bệnh. Thay vì sử dụng cơ thể, chúng ta hãy đấu với nhau bằng cách phô ra những kĩ năng như một người tập luyện Tinh Thần Lệnh nhé. Thế có được không?”

“Nếu đó là ý định của Ngài Giles thì được thôi.”

Đấu với nhau không có nghĩa họ phải chiến đấu cùng với thanh kiếm. Có rất nhiều cách để đấu. Tinh Thần Lệnh cũng có đa dạng cách đấu.

Giles nói tiếp.

“Vậy ta hãy gặp lại nhau sau bữa trưa ngày mai nhé.”

Sau khi Giles rời đi, Rick cau mày và hỏi Azell.

“Anh định đấu với Ngài Giles thật à?”

“Đúng thế. Tôi có thể cử động thân thể ổn thỏa rồi, còn vấn đề gì nữa đâu?”

“Ngài Giles còn trẻ, nhưng kĩ năng của Ngài ấy không tầm thường đâu. Không ai thực sự biết điều đó, nhưng mà Ngài ấy không phải một trò đùa. Tôi đã cảnh báo với anh rồi….”

“Tôi biết rõ mà. Đó là lí do tại sao tôi chọn cách đấu mà không gây thương tích lẫn nhau. Vậy nên đừng lo lắng nữa.”

“Jeez. Anh là bệnh nhân nhưng lại đang ba hoa trước mặt một Hồi Phục Bậc thầy đó.”

“Trông tôi vẫn giống bệnh nhân à?”

Azell tạo tư thế cuộn hai tay cánh tay của anh lại để lộ rõ cơ bắp. Tuy vậy, da thịt của anh bị nhão nhoét hết cả nên nó chẳng phồng lên chút nào.

“…….”

Rick nhìn chằn chằm anh, khiến cho Azell xấu hổ phải quay sang hướng khác.

“Khỉ thật. Chờ thêm vài ngày nữa đi. Tôi sẽ cho cậu thấy cơ bụng đẹp đẽ của tôi.”

“Nếu lên cơ dễ như thế thì trên thế giới này, không có gã đàn ông nào là không cơ bắp cuồn cuộn nhé.”

Rick khịt mũi. Azell đáp trả lại.

“Cậu nghĩ còn ai có thể tăng cân như vầy trong một ngày à?”

“Không có ai….Chắc thế.”

“Nhưng tôi thì có đó. Vì vậy nên chỉ trong vài ngày nữa, tôi sẽ lên cơ được thôi.”

“…….”

Rick cạn lời trước sự tự tin thái quá vô căn cứ của Azell.

Azell tủm tỉm cười đắc thắng trong khi hỏi.

“Vậy Ngài Giles bao tuổi thế?”

“Năm nay cậu ấy 19 thì phải?”

“Trẻ thế á? À, nhưng mà nhìn cậu ấy trẻ thật.”

“Cậu ấy gia nhập đơn vị của chúng tôi chưa tới nửa năm nữa. Vậy mà giờ mọi người đã công nhận kĩ năng của cậu ấy rồi.”

Trong khoảng thời gian đó, mặc dù Giles là Đại đội trưởng, cậu ấy vẫn thể hiện tác phong nghiêm túc của mình bằng cách tham gia đi thám sát rừng Balan để học hỏi công việc của quân đoàn.

Sau đấy, cậu phô ra những kĩ năng kết liễu quái vật một cách xuất sắc, và những người đồng đội của cậu đều thán phục trước chuỗi hành động đó. Lúc đầu, họ không vui vẻ hào hứng gì khi cấp trên của mình là một Hiệp sĩ tân binh. Nhưng giờ thì, tất cả bọn họ đã thừa nhận và tuân theo lệnh cậu.

“Quân đoàn của chúng tôi thường xuyên chạm trán với quái vật, do đó kỹ năng được đề cao vô cùng. Cậu ấy không những có kĩ năng mà lại còn nghiêm chỉnh, vậy nên cậu ấy được thừa nhận ngay lập tức.”

“Hóa ra là vậy. Ở tuổi 19 mà gặt hái được nhiều thành tựu phết. Thế kĩ năng của cậu ấy so với các Hiệp sĩ khác thì như thế nào?”

“Tôi không rõ lắm về cái này. Cậu ấy chắc tầm khoảng giữa giữa. Bởi cậu ấy là Đại đội trưởng của chúng tôi nên không thể chỉ ở mức trung bình được. Các Hiệp sĩ khác cũng không phải loại vừa.”

Tất nhiên là họ như thế rồi. Quân đoàn luôn phải đối mặt với quái vật và chiến đấu chống lại bọn chúng.

Azell hơi nheo mắt lại.

‘Mình muốn thấy những Hiệp sĩ khác nữa…. Ở tuổi cậu ta, trở thành một Tứ Sinh Luân Chủ cũng đã là thành tựu to tát rồi, nhưng mình không biết đánh giá trình độ thời đại này như thế nào cả.’

Trong thời Azell, Tứ Sinh Luân Chủ không hề hiếm.

Quỷ Long vương Atein và binh đoàn của hắn ta là một thảm họa đe dọa tới sự tồn tại của toàn thể nhân loại. Trước bọn chúng, loài người đã phải vùng vẫy đấu tranh một cách tuyệt vọng. Mỗi ngày lại có vô số Chiến binh hy sinh, và chỉ có kẻ mạnh sống sót.

Bởi vì thiếu sức mạnh quân sự, nhiều người buộc phải chia sẻ những bí kĩ mà họ đã giấu đi. Nếu người nào trông có vẻ có tiềm năng, người đó sẽ dễ dàng được chia sẻ bí kĩ.

Năng lực của Hiệp sĩ trở nên tốt hơn hẳn so với trước lúc xảy ra trận chiến Quỷ Long.

Dù vậy, kể cả trong thời đại của anh đi chăng nữa, nhìn thấy một người vượt qua cấp độ Tứ Sinh Luân chủ ở tuổi 19 là điều rất hiếm có. Theo như trí nhớ của Azell, hồi ấy chỉ có ít hơn 10 người.

‘Tuy thế nhưng, nếu mình thêm một năm nữa thì con số đó sẽ gấp đôi.’

Một năm đủ để tạo ra sự khác biệt vô cùng lớn.

‘Hmm. Mình chỉ có thể tìm hiểu về nó từ từ thôi.’

Anh bỏ qua sự thắc mắc mà anh đã nghĩ một lúc, và anh bắt đầu tập luyện lần nữa. Lần này, với cánh tay còn lại, anh cũng xếp chồng ba hòn đá lên, rồi trồng cây chuối chống đẩy bằng một ngón tay.

Rick bị choáng ngợp trước cảnh tượng này, bởi vậy cậu bắt đầu lầm bầm một mình.

‘Jeez. Anh đang làm mấy trò khá tuyệt đấy, nhưng mà… Sao tôi cứ thấy anh dị dị thế nào ấy nhỉ?”

Azell chỉ cười trước câu nói ấy. Anh tiếp tục tập luyện mà không nói lời nào.