Dragon and Ceremony

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lời thề hiệp sĩ

(Đang ra)

Lời thề hiệp sĩ

Hatake Rintaro

Nhưng... khi hai con người từng xa lạ trao nhau lời thề cuối cùng, mọi tuyệt vọng đều tan biến...

5 0

Tiểu thuyết Kamen Rider Den-O Kanjinchou

(Đang ra)

Tiểu thuyết Kamen Rider Den-O Kanjinchou

Shinichiro Shirakura (伸一郎 白倉)

Một "cuộc hành trình xuyên thời gian" đi vào lịch sử của những người bạn đã đồng hành cùng Kamen Rider Den-O, Kamen Rider Zeronos, Sakurai Yuuto và Deneb. Sau tất cả, liệu Deneb có thể bắt Yuto ăn nấm

3 0

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

(Đang ra)

Tôi có hôn thê, nhưng tại sao nhỏ lại là "Nữ phản diện" ở trường cơ chứ!?!

Sodayou

Làm ơn, tôi chỉ muốn sống một cuộc sống yên ổn thôi mà!

31 370

Tập 01: Từ góc nhìn của một người thợ làm đũa. - Chương 2: Cây đũa trên tay - Phần 2

Yuui Laika dụi đôi mắt mệt mỏi của mình. 

Cô ấy cởi áo khoác và ném lên giường. Nhiệt độ ở khu vực này đang tăng lên. Mặc dù suốt thời gian qua cô cảm thấy nóng bức khó chịu, nhưng cô lại không đủ can đảm để đi ra ngoài với khuôn mặt và làn da bị lộ ra ngoài. 

Yuui ngồi sụp xuống, không thể tiếp tục di chuyển, cơ thể cô như đã mọc rễ ở đó. Đôi chân đã trở nên cứng đờ vì mệt mỏi sau khi đi bộ liên tục từ đêm hôm trước. 

“Agh, aaah…” 

Cô ấy xoa nhẹ bắp chân bằng ngón cái, cảm giác đau và thoải mái hoà quyện hoàn hảo cho đến khi chúng thoát ra từ miệng cô ấy bằng một tiếng thở dài. Ngoài ra, cái dạ dày trống rỗng của cô cuối cùng cũng được xoa dịu bằng bữa ăn đầu tiên sau cả một ngày. Cô ngáp. 

Yuui tự hỏi liệu cô có thể tin tưởng vào người đàn ông Ix đó hay không. 

Yuui biết về cái tên Munzil. Ông là một thợ làm đũa phép nổi tiếng đến nỗi ngay cả ở phương Đông cũng biết đến ông, đề tài của đủ loại truyền thuyết được kể như là sự thật. Những câu chuyện kể về cách đũa phép của ông đã giúp một đứa trẻ đánh bại một người lính, hoặc cách ông đã sửa một chiếc đũa phép bị hỏng chỉ với một ngón tay, hoặc cách ông đã tạo ra một cái trượng phép từ một cành cây chết khi rơi vào cảnh nguy khốn trong rừng. Rõ ràng, những câu chuyện đó đã được phóng đại rất nhiều, nhưng cô ấy biết rõ tài nghệ của người thợ đó tuyệt vời như thế nào. Munzil tập trung hoàn toàn vào độ chính xác cao, ông cắt bỏ mọi thứ không cần thiết trên một chiếc đũa phép đến mức ám ảnh. Chiếc đũa phép mà cô sở hữu từ ông ấy tự nhiên, vừa vặn với bàn tay đến mức ban đầu cô không thể hiểu được sự tuyệt vời của nó. Khi cô sử dụng một cái khác không phải do ông làm, cô đã nhầm tưởng rằng nó bị hỏng vì sự khác biệt rõ rệt về hiệu suất giữa hai chiếc. Đó là lúc cô ấy hoàn toàn hiểu ra.

Nhưng cô không biết có thể tin tưởng vào người đệ tử của ông ấy đến mức nào, cả về kỹ thuật lẫn tính cách của anh ta. Anh ta là một nhân vật đáng ngờ. Nét mặt vô cảm không thay đổi và mái tóc vô sắc của anh ta trông hoàn toàn xa lạ với cô ấy. 

Có tiếng gõ cửa. 

Cô bật dậy và trả lời, "Ai đó?" 

“Là Ix. Tôi vào đây.” 

"Gì?" 

Trước khi cô ấy có thể nói gì khác, Ix mở cửa và nhìn vào trong phòng. Cô đã quên khóa cửa. 

"Aaaaaaah, a-a-anh làm gì vậy?" 

Yuui nhanh chóng chộp lấy chiếc áo khoác của mình. Cô không có thời gian để mặc nó một cách hẳn hoi nên cô chỉ cuốn nó quanh người. Tuy nhiên, sau khi làm điều đó, cô nhớ ra rằng Ix đã biết cô là ai. Không có lý do gì để cô trốn tránh anh. Bây giờ khi nghĩ lại, cô nhận ra rằng anh thực sự không phản ứng gì khi biết cô đến từ phương Đông. 

Ix liếc nhìn cô rồi bước vào phòng. Hắn mang một cái hộp hình chữ nhật. Nó dài, mỏng và bằng gỗ, bên trên có một tay cầm bằng kim loại. Chiếc hộp vừa đủ lớn để cho vào túi của hắn. Yuui tự hỏi liệu đó có phải là thứ duy nhất trong hành lý của anh ta không. 

Hắn ngồi xuống sàn giữa phòng. Có âm thanh va chạm bên trong hộp. 

Yuui bối rối. Điều này hoàn toàn không giống như một cuộc hẹn tối bình thường. Bà ngoại của cô đã dạy cô biết ý nghĩa khi một người đàn ông đến phòng của một người phụ nữ vào ban đêm, nhưng có thể ở vương quốc này mọi thứ khác đi. 

Chỉ thò mặt ra khỏi áo khoác, cô ấy quở trách: "Anh đang nghĩ gì mà dám đặt chân vào phòng ngủ của một thiếu nữ vào giờ này vậy?!" 

"Tôi nghĩ tôi có thể quan sát chiếc đũa phép." 

"Hơn nữa, việc vào phòng mà không chờ đợi phản hồi là điều bất lịch s—đũa phép?" 

"Tôi phải sửa nó, đúng chứ? Tôi sẽ kiểm tra chi tiết hơn vào ngày mai, nhưng tôi muốn nhìn qua nó bây giờ. Việc này sẽ giúp mọi thứ nhanh hơn."

"C-cái gì...?" 

"Nếu cô mệt rồi, tôi có thể đi" 

"T—tôi không mệt." 

"Được." 

Ix gật đầu rồi mở chiếc hộp của hắn lấy ra một số công cụ kỳ lạ và sắp xếp chúng trên sàn. Sau khi hoàn tất khâu chuẩn bị ngắn gọn, anh ta đeo thứ gì đó quanh đầu. Khi anh ta nhìn lên, Yuui nhìn thấy hắn đang đeo một thiết bị trên mắt trái, tương tự như một cái kính thiên viễn vọng ngược. Cuối cùng, hắn đeo một đôi găng tay màu trắng. 

Các động tác liên tiếp được thực hiện một cách mượt mà và tinh tế, giống như một màn múa kiếm từ một chiến binh lão luyện. 

"Mm." Ix lặng lẽ duỗi tay ra. 

"…?" 

"Chiếc đũa." 

"Oh, đ- đúng" 

Mặt của Yuui ửng đỏ khi cô nhận ra mình đã thật sự bị mê hoặc. Cô cảm thấy như anh đang mời cô nhảy múa. 

Trước khi nhận đũa phép từ cô, hắn giơ cao cả hai tay lên, mở lòng bàn tay để cô xem mặt trước và mặt sau. Sau đó, anh ta nhận lấy chiếc đũa phép một cách tinh tế như thể nó quý giá. 

Trong số các dụng cụ của Ix, có một công cụ giống như một cây kim mỏng được gắn trên một cái đế gỗ. Với những động tác cẩn thận, hắn đặt que phép lên cây kim. Nó lắc lư một thời gian ngắn rồi dừng lại, hoàn toàn nằm song song với sàn nhà. Khi hắn dùng ngón tay đẩy đầu cây đũa phép, nó bắt đầu quay. 

Ix quan sát kỹ lưỡng món đồ đang quay với một vẻ mặt cực kì nghiêm túc. Yuui nhìn từ trên giường, nhưng cuối cùng, cô ngại ngùng hỏi một câu. Nếu không, có thể cô sẽ chìm vào giấc ngủ. 

"Trước đó, đó là nghi lễ gì vậy?" 

"Nghi lễ?" Ix vừa nói, vừa điều chỉnh thiết bị trên mắt trái của mình. 

"Anh đã giơ tay lên và làm gì đó." 

"À, đó là điều cô phải làm trước khi chạm vào cây phép thuật. Một... lời thề? Hoặc một lời tuyên thệ? Tôi không chắc gọi nó như thế nào, nhưng nó tương tự như vậy." 

"Điều đó có ý nghĩa gì không?" 

"Điều đó có nghĩa là cây đũa phép được ưu tiên hơn cuộc sống của tôi ngay từ lúc tôi bắt đầu làm việc với nó. Nếu có điều gì mà khách hàng không hài lòng, họ được phép chặt đứt cả hai tay của tôi." 

"Hmm, tôi không biết rằng từng có những truyền thống như vậy." 

"Không phải 'từng.' Mọi người vẫn còn thực hiện điều đó." Ix sửa lại, ánh mắt của anh không hề chuyển động chút nào. 

“Cái gì?” 

"Tôi không có vấn đề gì với việc mất cả hai tay nếu ai có đó khiếu nại về công việc của mình. Điều đó hoàn toàn nằm trong quyền lợi của khách hàng. Và nếu tình cờ làm hỏng cây đũa, tôi sẽ trả giá bằng cả mạng sống của mình." 

Không có dấu hiệu của một trò đùa hay lời nói dối nào trong mắt hắn. 

"Anh nói thật à?" 

"Đúng vậy." 

"...Anh muốn chết à?" 

"Tôi không mong bị mất đi cuộc sống của mình. Nhưng cây đũa là cánh tay thứ ba của người sử dụng ma thuật. Thầy đã dạy tôi phải chuẩn bị cho những rủi ro khi tôi làm việc với cánh tay của người khác. Bây giờ tôi sẽ đánh bóng nó." 

"Huh, đánh bóng?" 

Lờ đi sự bối rối của Yuui, Ix lấy ra một miếng vải khô và nhẹ nhàng lau cây đũa. Sau đó, hắn lấy ra một chai dung dịch để loại bỏ bụi bẩn trên bề mặt. Hắn mở nắp, một chất dày, màu trắng như kem chảy ra. Tiếp theo, hắn lấy ra một miếng vải khác từ hộp và chấm một lượng nhỏ gel lên đó. Khi việc đánh bóng được hoàn thành, cây đũa trông đẹp một cách khó nhận ra. Với bụi đen đã tích tụ từ việc cầm nắm được loại bỏ, vẻ đẹp gốc của cây đũa nay đã rõ như ban ngày. 

"…Giờ nghĩ lại thì," Yuui chợt nhận ra, "việc sửa chữa cây đũa mà không đăng ký với Hội không phải là một hành vi phạm tội sao?" 

"Việc này không được xem là sửa chữa. Việc làm sạch hoàn toàn nằm trong phạm vi bảo dưỡng hàng ngày." 

"O-oh... " Yuui cúi đầu như thể cô ấy vừa bị mắng. 

Ánh nến chập chờn trên khuôn mặt của Ix. Cô chỉ mới quen anh ta có một ngày, nhưng khuôn mặt vô cảm của anh ta khiến cô không thể tưởng tượng được vẻ mặt nghiêm túc của anh ta hiện giờ. Dường như anh ta thật sự đặt công việc trên cả cuộc sống của mình. 

Yuui quyết định rằng có lẽ cô có thể tin tưởng anh ta — ít nhất với tư cách là một thợ làm đũa. 

...Khuôn mặt đó - anh ấy trông thật căng thẳng, cô nghĩ trong lòng. 

Sự căng thẳng trên khuôn mặt cho thấy hắn thực sự sẵn sàng đặt cả cuộc đời mình vào tầm nguy hiểm nếu cần thiết. 

Và có một điều gì trong nét mặt đó trông rất quen thuộc... 

Đột nhiên, khuôn mặt đó đang nhìn thẳng vào cô. "Cái lõi?" 

“C-cái gì?” Yuui lắp bắp, cố gắng làm tỉnh táo bộ não đang mê ngủ của mình. Cô đưa một tay lên miệng. Có lẽ anh đã nhìn thấy cô chảy nước miếng. 

"Cô có biết lõi của cây đũa này là gì không?" Ix hỏi, giơ nó lên để Yuui nhìn thấy. 

Lõi là một vật liệu được cấy vào bên trong cây đũa, quyết định các đặc tính của nó. Có vô số loại vật liệu có thể làm lõi, bao gồm xương và răng từ các sinh vật ma thuật, đá và thực vật; thậm chí có lúc còn sử dụng các bộ phận từ cơ thể người. Độ tương thích giữa người dùng và lõi càng lớn, họ càng có thể khai thác được sức mạnh của công cụ. Có thể nói rằng đó chính là trái tim của cây đũa. 

Lõi của cây đũa của Yuui là một viên đá quý màu đỏ, một vật liệu đặc biệt mà khi chạm vào có cảm giác ấm áp nhẹ nhàng. 

Nhưng trên viên đá đó có một vết nứt nhỏ. 

Có một tiếng nổ kinh khủng khi cô ấy cố gắng thực hiện một phép thuật đặc biệt và viên đá đã bị nứt. Nó vẫn có thể thực hiện phép thuật khi bị hư hại, nhưng sức mạnh đã bị giảm đi nghiêm trọng. Chẳng hạn, thay vì phát ra ngọn lửa, nó chỉ có thể tạo ra tia lửa thậm chí không thể đốt cháy da ngón tay của bạn. 

"Tôi đã biết rằng nó được làm từ gỗ ‘nueb’, và tôi gần như hình dung được cách nó được tạo ra. Nhưng điều quan trọng nhất là lõi, và nó... kỳ lạ," Ix nói. 

"Anh không nhận ra nó được làm từ gì à?" 

"Ờ..." Ix ngập ngừng trong một khoảnh khắc. "Có lẽ đó là ‘shinee aletts’, nhưng..." 

Shinee aletts, hay còn được biết đến với tên gọi đá thánh đỏ, là một loại đá quý nổi tiếng vì việc sử dụng nó làm vật liệu lõi cao cấp. Ix nói với Yuui rằng đây là một cái lõi tuyệt vời để có trong một cây đũa đẳng cấp như thế này. 

"Vậy thì anh lo lắng về điều gì?" cô hỏi. 

"Nếu đó là hạt nhân, thì tôi thấy có điều gì đó hơi không ổn. Ý tôi là, rõ ràng từ mặt chi phí, có thể nói rằng họ không tiếc tiền, nhưng... đó không phải là điều mà sư phụ của tôi sẽ chọn. Và..." 

"Và?" 

"Không, chỉ là...tính cách của nó..." 

"Cách diễn đạt của anh đang làm tôi cảm thấy lo lắng đấy. Xin nói thẳng ra đi." 

"… Nó cực kỳ cứng rắn. Một cây đũa với đạo đức đáng kinh ngạc." 

Những cây đũa của Munzil có cá tính vô cùng mạnh mẽ; chúng tự chọn chủ nhân của mình. Nếu cây đũa và người sử dụng có sự tương thích tốt, người dùng có thể đạt được sức mạnh to lớn. Tuy nhiên, nếu chúng không tương thích, và người cầm đũa cố gắng sử dụng nó cho một điều gì đó mà không phù hợp với tính chất của cây đũa, họ sẽ không thể khai thác được dù chỉ một nửa sức mạnh của nó. Đó là lý do tại sao khẩu hiệu của cửa hàng Munzil đã là "Hãy đặt chiếc đũa phép vào tay người xứng đáng ". 

Ngay cả Ix, người đã quen với việc nhìn thấy những cây đũa như vậy, cũng cho rằng cây đũa này thực sự bất thường. Với một sự ngưỡng mộ và cả thất vọng đan xen, anh lầm bầm, "Ông ấy đã thực sự đặt tất cả vào cây đũa này." 

Ix nhìn Yuui, anh tiếp tục "Cây đũa này hoàn toàn bất thường, ngay cả đối với những gì người sư phụ tôi đã tạo ra. Ngoài ra, tôi tò mò về cách shinee aletts đã được chế tạo. Tôi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu một người sử dụng ma thuật không tương thích thử sử dụng thứ này..." 

"Họ sẽ không thể thực hiện phép thuật được sao?" 

"Có thể là điều gì đó còn tồi tệ hơn." 

"Có khả năng lõi được làm từ thứ gì đó khác ngoài shinee sletts không?" 

"Hmm..." Ix lầm bầm, mở tay ra. "Tôi có thể nghĩ đến một điều, nhưng có thể không... Dù sao thì, tốt nhất là hỏi ai đó biết. Bạn có ý kiến gì về cái lõi không?" 

"Không... tôi không biết." Yuui đáp, lắc đầu. 

"Cô không biết sao? Người làm cây đũa nhất định phải giải thích điều đó khi cô nhận nó. Đặc biệt là với thầy của tôi. Ông ấy có thể nói mãi cho đến khi khách hàng nhớ hết mọi thứ." 

Làm thế thì được ích gì chứ? Yuui thắc mắc, rồi nói, “Cha tôi là người đã đặt hàng cây đũa phép này.” 

"Vậy cô nên hỏi cha mình. Ông ấy ở đâu?" 

"Không ở đâu cả," cô trả lời với một tiếng thở dài. "Ông ấy đã qua đời. Những thứ tôi còn lại để nhớ tới ông ấy là cây đũa và bản hợp đồng." 

"Tôi hiểu rồi," Ix gật đầu, mặt không chút biểu cảm. "Chúng ta không thể làm gì về việc đó. Hy vọng chúng ta có thể tìm hiểu vấn đề này ngày mai với các thiết bị ở cửa hàng." 

“Ah…okay.” 

Từ bỏ việc tìm hiểu về vật liệu lõi, Ix lấy ra một công cụ lạ khác. Yuui thử hỏi hắn đang làm gì chỉ để xem liệu hắn có trả lời hay không. Ngạc nhiên thay, hắn giải thích tất cả cho cô ấy. 

Có những phần cô không hiểu, nhưng dường như anh đang tiến hành một loạt các kiểm tra chi tiết về tình trạng của cây đũa. Xem xét liệu các bộ phận của nó có bị hư hỏng, có bị cong hay có đang suy giảm không - tất cả thông tin đó sẽ hữu ích cho việc sửa chữa cây đũa. Yuui còn nhiều điều phải học về các dụng cụ bảo dưỡng cây đũa, ngay cả những dụng cụ cô sử dụng thường xuyên, vì vậy sớm thôi cô đã hoàn toàn đắm chìm trong việc hỏi anh ta từ câu hỏi này đến câu hỏi khác. 

"Tôi muốn xem nó thêm một chút, nhưng có vẻ cô mệt rồi." Ix nhận xét. 

"Tôi không... mệt." 

Mặc dù mí mắt của cô ấy đã sụp xuống một lúc rồi, Yuui vẫn khẳng định rằng cô ấy không mệt. Dường như miệng cô không thể theo kịp những gì cô muốn nói. 

"Chắc chắn rồi." Ix nói với chút mỉa mai trước khi khéo léo thu thập tất cả các dụng cụ mà hắn đã bày ra và đứng dậy. Hắn nắm lấy tay cầm chiếc hộp rồi nhấc lên, sau đó đi về phía cửa. 

"Anh đã đi rồi à...?" Yuui hỏi. 

"Tôi cũng mệt rồi." 

"Chờ một chút... Có một điều tôi muốn hỏi..." 

Ix dừng lại và quay lại nhìn cô. 

"Có chuyện gì vậy?" 

"Anh không sử dụng thử phép thuật à? " 

"Không," Ix lắc đầu trả lời nhanh. 

"Tại sao không?" 

Phép thuật thử nghiệm được sử dụng để xác định tình trạng của một cây đũa. Bạn truyền một lượng nhỏ phép thuật vào một chất xúc tác ma thuật để cảm nhận nó. Nhưng nó không chỉ dùng để sửa chữa, người sử dụng phép thuật cũng áp dụng nó thay cho việc khởi độn. 

"Vì tôi không thể sử dụng phép thuật" 

"Hả?" 

Có lẽ mình thật sự mệt rồi, Yuui mơ hồ nghĩ. 

Chắc chắn cô đã nghe nhầm lời anh ta. 

Anh ta vừa nói gì vậy? 

"Oh, và," Ix tiếp tục với giọng nói trầm lặng, "xin lỗi vì đã xông vào đây. Lần sau tôi sẽ gõ cửa và chờ đợi đáp lại. Thầy tôi chẳng quan tâm đến sự tế nhị lắm, nên... xin lỗi vì điều đó." 

Cô nghe thấy tiếng cửa đóng, theo sau đó là tiếng bước chân. 

Mắt cô khép lại. 

Ừ, chắc chắn là mình đã nghe nhầm. 

Yuui chìm vào sự ấm áp của chiếc giường và mỉm cười. 

Ix? Xin lỗi?

Người đàn ông thô lỗ, thiếu suy nghĩ đó? 

Không thể, không thể nào… 

Ix? Apologizing?