Trong không gian ẩn giấu của Đền Khải Văn, bên dưới biểu tượng thiêng liêng của Phán Quan của Thiên Đường, Dorothy đang ngồi xếp bằng, từ xa điều khiển toàn cục, đối phó với Muhtār. Thế nhưng lúc này, cô đã gặp phải một biến cố ngoài dự liệu.
Thông qua góc nhìn từ trên cao được cung cấp bởi hệ thống của ngôi đền, Dorothy nhìn thấy Muhtār bị những tia sét của mình đánh cho chật vật bỏ chạy, cuối cùng phải trốn vào một tòa kiến trúc bên cạnh khu vườn cung điện để né tránh các cuộc tấn công tiếp theo. Không chút chần chừ, Dorothy điều động các con rối xác chết của mình đi tìm kiếm, nhanh chóng xác định vị trí của Muhtār, rồi ngay lập tức điều khiển một con rối nổ súng bắn hắn. Thế nhưng, vào khoảnh khắc viên đạn trúng Muhtār, chính cô cũng cảm thấy một cơn đau bỏng rát chưa từng có dội thằng vào ngực mình.
“Khụ!”
Đôi mắt trợn trừng, Dorothy khom người, ho sặc dữ dội rồi phun ra một ngụm máu tươi. Lúc này cô ôm chặt lấy ngực mình, cảm giác được lớp áo bên trong đã ướt đẫm, máu tràn ra ròng ròng. Cô cảm thấy nơi ngực mình như đã nát bấy, từ trước ngực ra đến sau lưng dường như bị xuyên thủng bởi vô số mũi nhọn vô hình, trong khi phần ngực sau lưng thì hoàn toàn rã nát. Cơn đau dữ dội đến mức khiến ý thức cô chao đảo, trước mắt trỗi dậy từng mảng đen kịt.
“Sao… lại thế này…”
Dorothy thì thào, giọng yếu ớt, vẻ mặt đầy khó tin, cơ thể đổ gục xuống nền đá lạnh lẽo. Máu loang thành vũng đỏ thẫm, nhuộm đỏ sàn đền. Trong cơn đau đớn cực hạn, mọi khả năng điều khiển sấm sét và kết nối với các con rối xác chết ở nơi xa của Dorothy đồng loạt đứt đoạn.
Trong tòa kiến trúc bên cạnh khu vườn, nơi Muhtār đang ẩn nấp, hắn đã cảm nhận rõ ràng rằng, những dao động tâm linh mãnh liệt xuất phát từ không gian ẩn ở xa đột ngột suy yếu rõ rệt, còn xung quanh bản thân hắn, những con rối thịt đang vội vã truy tìm hắn lần lượt đổ gục một cách vô hồn.
“Hah… haha… HAHAHA! Cuối cùng ngươi cũng nếm được nỗi đau của sự trừng phạt rồi phải không…”
Giữ chặt vết thương vừa bị bắn ở ngực, nhìn xác chết cầm súng trước mắt mất điều khiển ngã lăn ra đất, Muhtār bật cười hả hê rồi nói khẽ. Vẫn duy trì tầm nhìn được tăng cường của mình được ban bởi Chân Nhãn, Muhtār nhanh chóng quay ánh mắt của mình về phía khu vực vườn bên ngoài tòa nhà, nơi một hình bóng quen thuộc, một nữ tu sĩ trẻ nào đó, đang lao đi với tốc độ nhanh chóng mặt.
“Kẻ rắc rối nhất hiện đã nằm ngoài cuộc chơi, đã đến lúc xử lý những kẻ khác…”
Nghĩ vậy, Muhtār lại siết chặt thanh đao cong của mình một, rồi từ hộp đá bên hông lấy ra một ấn ký khác và một vài vật phẩm lưu trữ tâm linh. Hắn ép ấn ký cùng các vật phẩm lưu trữ lên lưỡi đao, kích hoạt. Sau khi kích hoạt, lưỡi đao bắt đầu phản chiếu từng tia sáng bạc âm u. Cầm đao, hắn nhanh chóng bay đi để chặn mục tiêu tiếp theo của mình. Để tiết kiệm lượng tâm linh khổng lồ cần thiết để duy trì, hắn tạm thời tắt Chân Nhãn sau khi đánh dấu sinh lực đang mờ dần trong không gian ẩn và các mục tiêu ưu tiên khác, để tầm nhìn của hắn trở lại bình thường.
Cùng lúc đó, ở một nơi khác trong cùng tòa kiến trúc, trong một hành lang dài, Vania nắm chặt kiếm trong tay, gấp gáp bước nhanh về phía trước, cố tìm kiếm tung tích Muhtār. Trong lúc vừa tìm, cô vừa sốt ruột liên lạc qua kênh thông tin, cố gắng liên hệ với Dorothy để nhận được sự chỉ dẫn về vị trí của Muhtār. Tuy nhiên, bất kể cô gọi bao nhiêu lần, Dorothy ở xa không hề có phản hồi.
“Tiểu thư Dorothea… Tiểu thư Dorothea… xin hãy chỉ đường cho tôi, để tìm ra Muhtār đang trốn ở đâu?
“Tiểu thư Dorothea… Tiểu thư Dorothea, cô làm sao vậy? Xin hãy trả lời đi… Tên thủ lĩnh dị giáo kia rốt cuộc ở đâu? Tiếp theo tôi phải làm gì? Tôi cần sự giúp đỡ của cô…”
Chạy dọc theo hành lang, qua kênh thông tin đã mở sẵn nhờ lời cầu nguyện trước đó, Vania liên tục tìm cách liên lạc với Dorothy ở nơi xa. Nếu là thường ngày, cô luôn nhanh chóng nhận được hồi âm. Nhưng giờ phút này, thứ chờ đợi cô chỉ là một sự im lặng kéo dài. Điều này khiến trong lòng Vania dấy lên một nỗi bất an, khó chịu lạ lẫm—gần như hoảng loạn. Đã rất lâu rồi cô đã không cảm thấy những cảm xúc này.
Từ trước đến nay, bất kể cô đối mặt với nguy hiểm nào, trong lòng Vania tuy có gấp gáp nhưng chưa bao giờ thực sự cảm thấy hoảng loạn. Bởi vì cô biết, chỉ cần có thể liên lạc với Dorothy, chỉ cần Dorothy vẫn dõi theo cô, vẫn đang nắm giữ toàn cục, thì mọi khó khăn cuối cùng cũng sẽ được tháo gỡ. Vì vậy, dù phải đối mặt với nguy hiểm thế nào, miễn là còn có thể cầu nguyện Aka, đồng thời, nghe được giọng nói quen thuộc của Dorothy, thì trong lòng cô luôn có chỗ để dựa vào—cô tin, dù tình thế có tồi tệ đến đâu, chỉ cần Dorothy vẫn đứng sau lưng, mọi thứ cuối cùng sẽ chuyển biến theo hướng có lợi.
Thế nhưng, ngay lúc này đây, bản thân cô lại không thể liên lạc được với Dorothy, không nghe thấy lời chỉ dẫn quen thuộc ấy. Trong khoảnh khắc, Vania cảm nhận được sự hoảng loạn và bất lực đã lâu không xuất hiện. Lần cuối cùng cô nếm trải cảm giác này còn là vào năm ngoái, trong hầm mộ của Giám mục Dietrich ở Pritt—khi đó, cô chưa từng gặp Aka, cũng chưa quen biết Dorothy. Và cũng giống như hiện tại, khi đó kẻ đe dọa cô vẫn là bè lũ Giáo phái Sự Giáng Lâm của Đấng Cứu Thế.
Cảm giác hoảng sợ và bất lực tựa như cát bụi mù mịt quấn chặt tâm trí Vania, khiến lòng cô rối bời, nét mặt u ám. Đúng lúc này, Thấu Thị luôn hoạt động của cô đột nhiên phát hiện một mối đe dọa nguy hiểm từ phía sau. Biểu cảm của Vania ngay lập tức biến sắc, quay người lại trong khi nắm chặt thanh kiếm của mình và giơ nó lên phòng thủ.
Trong một tiếng “choang” chói tai vang lên. Cô đã kịp chặn được cú đánh lén đến từ phía sau, và ở đó, cô thấy Muhtār đang cầm thanh kiếm cong của mình.
Thấy Muhtār xuất hiện trở lại, sự lo lắng ngay lập tức biến mất khỏi khuôn mặt Vania, được thay vào đó là một sự tập trung đối địch tuyệt đối. Mà Muhtār, sau khi trông thấy Vania, cũng không nói gì thêm, lao thẳng và tiếp tục những loạt đòn tấn công hung hãn của mình.
Không thể phản công do các hạn chế trước đó được đặt lên cô bởi các giới luật của Muhtār, Vania chỉ có thể một lần nữa bị động dùng kiếm chống đỡ. Từng nhát kiếm của cô dệt nên một tấm màn thép dày, hoàn hảo làm chệch hướng những cú đánh không ngừng của Muhtār. Tiếng kim loại va chạm vào kim loại vang lên liên miên bất tuyệt trong hành lang, tái diễn trận đấu từng xảy ra ở vườn cung điện.
Tấn công và phòng thủ tiếp tục không ngừng. Tuy nhiên rất nhanh, Vania đã phát hiện ra lần này không giống trước—thanh kiếm của cô, trong khi đỡ một loạt các đòn tấn công của Muhtār, trên lưỡi bắt đầu xuất hiện những vết nứt li ti. Những vết nứt này nhanh chóng nhân lên và lan rộng theo mỗi lần va chạm với lưỡi đao của Muhtār. Chỉ trong vài nhịp thở, thanh kiếm của cô đã bị bao phủ bởi vô số vết nứt nhỏ.
Đã nhiều lần giao chiến với các Kẻ Vượt Giới Bóng Tối, Vania hiểu ngay lập tức—đây là hiệu ứng ăn mòn vũ khí từ tâm linh Bóng Tối! Muhtār rõ ràng đã cường hóa lưỡi kiếm của mình bằng Bóng Tối thông qua ấn ký.
Nếu đã không thể trực tiếp phá vỡ thế phòng thủ hoàn hảo được dệt nên từ kiếm thuật tinh xảo của Vania, thì cách tốt nhất chính là đập nát vũ khí. Chỉ cần cô không còn vũ khí trong tay, cô sẽ mất đi phương tiện duy nhất để đỡ đòn hiệu quả. Khi đó, kết cục sẽ chỉ còn lại một phía tàn sát đơn phương—đó chính là phương án mà Muhtār nghĩ ra để đối phó với Vania.
Giữa cuộc đụng độ liên tục của các lưỡi kiếm, những vết rạn trên thanh kiếm của Vania không ngừng lan rộng, rất nhanh đã phủ kín cả thân kiếm. Có lẽ chỉ cần thêm một, hai đòn nữa thôi, toàn bộ thanh kiếm sẽ vỡ tan. Đến lúc đó, Vania sẽ mất đi công cụ duy nhất để chống đỡ, chỉ còn cách dùng thân thể để hứng chịu thế công của Muhtār.
Tuy nhiên, đúng vào khoảnh khắc khó khắn ấy, bên cạnh họ, cửa sổ hành lang bỗng “choang” một tiếng trước khi vỡ vụn. Từ ngoài cửa sổ, một luồng khí lạnh ngưng tụ thành dòng phun thẳng vào Muhtār, chuẩn xác bao bọc lấy hắn. Bất ngờ, hắn ngay lập tức dừng tấn công và lùi lại, nhưng một trong những cánh tay của hắn nhanh chóng bị phủ lớp băng, nhanh chóng mất chức năng.
Bị phục kích bởi luồng không khí lạnh giá, Muhtār rùng mình chấn động. Hắn biết rõ, khả năng điều khiển băng này là của linh hồn cổ xưa đang ký sinh trên Shadi. Chính nhờ linh hồn đó mà Shadi đã có được khả năng thao túng băng. Nhưng nếu dùng khả năng này tấn công một kẻ có giới luật bảo vệ như hắn, bản thân Shadi sẽ phải nhận báo ứng gấp mười lần từ hiệu ứng phản thương. Chẳng lẽ anh không sợ bị mười lần băng dội ngược sao?
Mang theo câu hỏi đó, Muhtār quay về phía cửa sổ. Qua lớp kính vỡ, mắt hắn nhìn thấy một hình bóng kỳ lạ đứng ở một khoảng cách bên ngoài.
Đó là một dáng người mặc quân phục của Shadi, nhưng bên dưới lớp quân phục bình thường ấy không phải là một cơ thể bằng xương bằng thịt. Thay vào đó, nó là một hình dạng tinh xảo được cấu tạo hoàn toàn từ băng trong suốt, lấp lánh—một tác phẩm điêu khắc băng sống động được chế tác hoàn hảo theo hình dạng của Shadi.
Shadi này, kẻ có toàn bộ cơ thể đã biến thành băng tinh thể, giơ một cánh tay về phía trước, liên tục giải phóng những tia sương giá đóng băng khi anh đều đặn tiến lên. Mặc dù cơ thể anh hoàn toàn được hình thành từ băng, nhưng chuyển động của anh không hề có dấu hiệu cứng nhắc, như thể anh là một sinh vật sống thực thụ.
“Đây là… Thể Nguyên Tố!”
Nhìn vào thân thể đã hoàn toàn hóa thành băng cứng của Shadi, Muhtār thì thào chấn động. Lúc này hắn đã hiểu vì sao Shadi không bị ảnh hưởng bởi phản thương—bởi ngay cả khi có chịu, thì với tình trạng hiện giờ, nó cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa.
Thể Nguyên Tố—đó là khả năng độc nhất có sẵn cho tất cả các Kẻ Vượt Giới trên một con đường Nguyên Tố khi đạt đến cấp Xích Hoàn. Nó cho phép họ trong một thời gian ngắn có thể khiến cơ thể mình hoàn toàn chuyển hóa thành chính nguyên tố mà bản thân khống chế, biến chính mình thành nguyên tố để thao túng nó. Ở trạng thái này, các Nguyên Tố Sư cấp Xích Hoàn không chỉ có khả năng chịu đựng, thích nghi cực mạnh với các đòn tấn công vật lý, mà đồng thời còn miễn nhiễm với sát thương nguyên tố cùng thuộc tính với mình.
Nói cách khác, vào lúc này, Shadi hoàn toàn miễn nhiễm với sát thương do sương giá. Khi anh tấn công Muhtār bằng sương giá, dù Muhtār phản lại vết thương đó trở lại với cường độ gấp mười lần, sát thương đó vẫn dựa trên sương giá—mà Shadi thì miễn nhiễm. Do đó, sát thương từ đòn phản lại hoàn toàn bằng không.
Nói một cách đơn giản, Shadi hiện đang gây sát thương sương giá với 100% kháng băng. Ngay cả khi Muhtār có tăng sát thương băng nhận phải lên gấp mười lần trả lại Shadi thì Shadi cũng không chịu bất kỳ ảnh hưởng nào. Thể Nguyên Tố này là kết quả của việc Setut vất vả đồng bộ hóa với linh hồn của Shadi, mới khiến Shadi miễn cưỡng phát huy được một phần khả năng vượt cấp như vậy.
Khi Shadi tiến lên, những luồng sương giá lạnh vẫn liên tục phun ra từ tay anh, cuốn thẳng về phía Muhtār, ý đồ đóng băng hắn hoàn toàn. Thật không may, mặc dù Shadi đã tạm thời đạt được Thể Nguyên Tố, sức mạnh sương giá mà anh phóng thích vẫn chỉ ở cấp Bạch Tro, không thể đóng băng Muhtār ngay lập tức—và chính điều đó cho Muhtār cơ hội xoay chuyển.
Khi cơ thể hắn đang cứng lại, gần như bất động hoàn toàn bởi sương giá đang lan rộng, Muhtār run rẩy lấy ra một ấn ký từ người. Ấn ký vừa mới được lấy ra chưa bao lâu, toàn thân hắn đã bị băng sương phủ kín, đông cứng không thể động đậy. Thế nhưng ngay khoảnh khắc đó, trên tấm ấn ký trong tay hắn bắt đầu hiện lên những vệt sáng mờ nhạt, từng nét từng nét khắc ra dấu hiệu một mặt trời rực lửa.
Thấy hắn lấy ra ấn ký, Vania vốn còn định lao lên cướp đi, nhưng khi nhìn thấy ấn ký đã bắt đầu phát sáng, cô lập tức nhận ra đó là thứ gì. Không nói hai lời, cô nhanh chóng quay người bỏ chạy. Và ngay sau lưng cô, một tiếng nổ ầm vang chấn động dội tới.
Đùng!
Trong khoảnh khắc, ấn ký trong tay Muhtār, được bao bọc trong băng, bùng thành một vụ nổ lửa khổng lồ, tiếp theo sau là một làn sóng xung kích mạnh mẽ. Vụ nổ chấn động xảy ra ngay phía sau Vania đang chạy trốn, nhấc bổng cô lên, ném cô lăn lộn trước khi ngã mạnh xuống mặt đất một cách nặng nề.
Chất vật đứng dây, quay đầu nhìn lại, cô chỉ nhìn thấy cảnh hành lang phía sau bị biến thành đống đổ nát, lửa cháy ngùn ngụt. Bên trong đống đổ nát đang bốc khói, Muhtār đã biến mất hoàn toàn—rõ ràng, hắn đã lợi dụng vụ nổ để rã đông bản thân và chạy trốn, dựa vào sức sống phi thường để chịu đựng phương pháp tự hủy này.
“Đừng để hắn trốn thoát! Đuổi theo!”
Thấy Muhtār sử dụng vụ nổ như một cơ hội để chạy trốn, Shadi hét lớn từ bên ngoài hành lang bị phá hủy. Nghe tiếng hét lớn khẩn cấp của Shadi, Vania cũng hiểu không thể để đối phương kịp lấy hơi, cô lập tức siết chặt trường kiếm trong tay, chạy nhanh vào sâu bên trong cung điện. Shadi cũng bám sát phía sau. Nhưng ngay khi anh chuẩn bị lao vào cung điện, thì từ phía sau chợt vang lên một loạt tiếng hô hỗn loạn.
“Ngài Muhtār! Ngài ở đâu? Chúng tôi đến để hỗ trợ ngài!”
Khi nghe điều này, Shadi quay lại, chỉ thấy một nhóm lớn các thành viên Giáo phái Sự Giáng Lâm của Đấng Cứu Thế có vũ trang đang tràn vào khu vườn cung điện, xông thẳng về phía anh. Chứng kiến cảnh này, tim Shadi chợt thắt lại. Với số lượng lớn người của Giáo phái Sự Giáng Lâm của Đấng Cứu Thế hiện đã tụ tập ở đây e rằng ở các chiến trường khác trong cung điện, phe mình đã rơi vào thế bất lợi, thậm chí sắp thua to.
…
Bên trong Cung điện Hoàng gia Baruch rộng lớn, Vania di chuyển nhanh chóng qua các hành lang và phòng khác nhau, lo lắng tìm kiếm bất kỳ dấu vết nào của Muhtār. Thế nhưng tòa cung điện nguy nga này tựa như một mê cung bất tận, khiến cô không thể xác định vị trí của Muhtār một cách nhanh chóng. Cô chỉ có thể cắm đầu chạy trong vô định, tuyệt vọng tìm kiếm hắn.
“Phía trước… rẽ phải… vào phòng trưng bày, sau đó rẽ trái…”
Chính xác vào lúc này, một giọng nói đã vắng mặt từ lâu nhưng quen thuộc lại vang lên trong tâm trí Vania. Nghe giọng nói này, trái tim vốn trĩu nặng của cô lập tức được nhấc lên, mây mù sâu thẳm trong lòng cũng tiêu tan không ít. Củng cố quyết tâm, cô nắm chặt thanh kiếm của mình và đi theo sự hướng dẫn của giọng nói, nhanh chóng di chuyển bên trong cung điện. Chỉ sau một thời gian ngắn, cô cuối cùng đã nhìn thấy mục tiêu mà cô đang đuổi theo.
Trong một trong những sảnh của cung điện, Vania tìm thấy Muhtār đang lảo đảo chạy trốn, trông thảm thương vô cùng. Chiếc áo trường bào lộng lẫy đã bị lửa thiêu rách nát, mái tóc dày từng chải chuốt giờ cháy xém gần một nửa, toàn thân đen sạm, chằng chịt dấu vết bỏng nặng. Khi thấy Vania xuất hiện, đôi mắt hắn lóe lên tia oán hận, hung hăng mà lườm về phía cô.
“Lại là ngươi…”
Thấy Muhtār toàn thân thương tích, Vania nghiêm mặt lại, sải một bước dài lao thẳng về phía hắn, vươn một tay ra, tay kia vẫn nắm chặt thanh kiếm của mình, với ý định tóm lấy hắn và ngăn hắn trốn thoát thêm. Muhtār, thấy thế, liền trở tay vung đao phản công, còn Vania thì lập tức nâng kiếm lên lần nữa, đón đỡ đòn tấn công.
Quan sát cô vẫn dựa vào thanh kiếm bị hỏng của mình để đỡ, Muhtār không khỏi nảy sinh chút đắc thắng. Từ trận đấu va chạm vừa rồi, hắn biết thanh kiếm của Vania đã ở trạng thái sắp vỡ, chỉ cần thêm một hai cú chém nặng nữa là nó hoàn toàn vỡ tan. Giờ cô vẫn còn giơ kiếm ra đỡ, chẳng khác nào tự tìm đường chết!
Choang!
Lưỡi đao cong của Muhtār đập xuống, âm thanh sắc nét của thép va chạm vang lên rõ ràng trong sảnh. Quả nhiên, dưới tác động của cú đánh nặng nề này, thanh kiếm của Vania vỡ thành nhiều mảnh ngay tại chỗ.
Nhưng điều mà Muhtār không lường trước được là sau khi làm vỡ lưỡi kiếm, thanh đao cong của hắn không thể tiếp tục đi xuống để chém đôi Vania. Thay vào đó, nó chém trúng một thứ gì đó vừa thô to vừa đỏ au, chuyển động như đang sống—một xúc tu bằng máu thịt. Đây chính xác là những gì ẩn giấu bên dưới lớp vỏ kiên cố của vũ khí của Vania, là bí mật thực sự được che giấu bên trong lưỡi kiếm của cô.
Đao cong của Muhtār chém vào xúc tu thịt mềm dẻo kia, làm bắn ra không ít máu nhưng lại không chặt đứt được. Trái lại, xúc tu kia vì đau đớn mà xoắn, quằn quại, nhanh chóng quấn chặt lấy vũ khí của hắn. Trong chớp mắt, thanh kiếm của Muhtār đã bị kiềm chế hoàn toàn.
Bằng trực giác của mình, Muhtār trước đó đã cảm nhận được rằng thanh kiếm kia là một vật phẩm thần bí sử dụng tâm linh Chén Thánh. Tuy nhiên, bởi vì Vania chưa bao giờ kích hoạt bất kỳ khả năng tương ứng nào cho đến bây giờ, Muhtār đã cho rằng các điều kiện để kích hoạt sức mạnh của nó là cực kỳ khắt khe. Do đó, hắn đã phần nào nới lỏng cảnh giác của mình—hắn không bao giờ tưởng tượng rằng sức mạnh của nó sẽ biểu hiện theo cách quái dị như vậy!
Tận dụng việc những xúc tu trong thanh kiếm đã quấn chặt lấy lưỡi đao của đối phương, Vania lập tức vươn tay, định chạm vào Muhtār trực tiếp. Thấy điều này, Muhtār dứt khoát từ bỏ vũ khí của mình, thân hình lùi ngược về sau trong không trung, cố gắng tạo khoảng cách với cô. Tuy nhiên, chính xác vào lúc đó, bốn phía bỗng nhiên phát sinh dị động.
Bên trong đại sảnh tráng lệ của Cung điện Hoàng gia Baruch, đủ loại chân nến, đồ dùng kim loại, áo giáp, vũ khí trưng bày… đột ngột đồng loạt rung lên. Ngay khoảnh khắc đó, tất cả vật kim loại trong sảnh đều lần lượt bay lên không, lao thẳng về phía Muhtār, nhanh chóng bám vào hắn, bao bọc cơ thể hắn từ mọi góc độ.
Những vật phẩm kim loại này không trực tiếp gây gây thương tích cho hắn, mà xoay vòng xung quanh, trùm phủ lên hắn, che khuất tầm nhìn, hạn chế hành động. Bị những vật kim loại ấy quấy nhiễu và trói buộc, Muhtār nhanh chóng bị Vania, đang lao tới từ phía sau, áp sát. Vào đúng lúc này, trong tay Vania tỏa ra một ánh sáng màu vàng cam ấm áp—ánh sáng chữa lành tượng trưng cho Con Đường Thánh Mẫu.
Được vô số vật kim loại trợ giúp, Vania cuối cùng cũng thành công tiếp cận Muhtār. Cô vươn tay được bao phủ ánh sáng phục hồi, tiếp xúc với cơ thể đầy thương tích của Muhtār.