Dorothy’s Forbidden Grimoire

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Majo to Youhei

(Đang ra)

Majo to Youhei

Chohokiteki Kaeru

Thế nên, gã quyết định dấn thân vào một chuyến hải trình đến một lục địa xa lạ, một vùng đất tuy đã được biết đến từ lâu nhưng chỉ mới có thể đặt chân đến trong những năm gần đây.

11 16

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Hoàn thành)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

615 2468

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

595 3027

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

288 6579

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

75 191

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

398 854

Web novel - Chương 421: Tác Động

Buổi trưa, dưới ánh nắng mặt trời rực rỡ, lấp lánh, trong một căn bếp sạch bóng không tì vết, một cô bé tóc xoăn buộc bằng một chiếc nơ lớn đang ngân nga vui vẻ chuẩn bị bữa trưa.

Đứng trên một chiếc ghế nhỏ, cô bé khéo léo sử dụng các dụng cụ nhà bếp để chuẩn bị hai món ăn. Một đĩa gồm đùi gà nướng với bánh mì và salad rau, trong khi đĩa kia là vài con cá chiên. Sau khi sắp xếp các món ăn, cô rót một ít sữa, một phần vào cốc và một phần vào một đĩa nhỏ.

Sau khi đã chuẩn bị xong mọi thứ, cô bé sắp xếp thức ăn gọn gàng trên một cái khay và mang vào phòng ăn. Ngồi trên bàn ăn là một con mèo đen, chăm chú nhìn vào một chiếc gương cầm tay được trang trí hoa văn trăng lưỡi liềm, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc như thể đang nhìn thấy thứ gì đó phản chiếu bên trong.

“Ông ơi~ bữa trưa đã sẵn sàng rồi~”

Cô bé, tên là Saria, đặt khay xuống và chia các món ăn. Cô dọn phần cá chiên và đĩa sữa cho con mèo đen, giữ lại đùi gà nướng và một cốc sữa cho mình. Nghe thấy giọng Saria, con mèo đen gật đầu và đặt chiếc gương cầm tay sang một bên.

“Ừm… được rồi.”

Khi con mèo đen bắt đầu liếm sữa từ đĩa, Saria tò mò nhìn chiếc gương cầm tay nằm bên cạnh, được trang trí bằng hoa văn trăng lưỡi liềm phức tạp, và hỏi, “Ông ơi, ông cứ nhìn chằm chằm vào chiếc gương đó đã lâu rồi, và ông có vẻ bồn chồn. Có chuyện gì xảy ra ạ?”

“Cũng có thể nói là như vậy… Ta vừa nhận được tin tức qua gương bóng tối. Những kẻ phản bội của Giấc Mơ Đen đó đã gặp một biến động nghiêm trọng vào sáng nay. Tất cả những con Bướm Đêm Giả mà chúng ta biết đều bắt đầu di chuyển đồng thời, thay đổi tọa độ Thế Giới Giấc Mơ của chúng, khiến chúng hoàn toàn không thể truy tìm được nữa…”

Sau khi liếm vài ngụm sữa, con mèo đen thông báo cho Saria. Nghe vậy, Saria sững sờ vài giây rồi kêu lên, “Tất cả những con Bướm Đêm Giả từ Bầy Săn Giấc Mơ Đen đều bắt đầu di chuyển? Làm sao chuyện như vậy có thể xảy ra? Điều này chưa bao giờ xảy ra trước đây…”

“Nó chỉ chưa từng xảy ra kể từ khi cháu bắt đầu để ý thôi, nhưng những sự cố tương tự đã xảy ra trong quá khứ. Bất cứ khi nào tổ chức của chúng gặp biến động lớn, chúng đều thực hiện những hành động như vậy để tăng cường che giấu. Có vẻ như Bầy Săn Giấc Mơ Đen gần đây đã gặp phải chuyện gì đó nghiêm trọng, và có lẽ đó không phải là tin tốt lành.”

Con mèo đen kiên nhẫn giải thích trong khi tiếp tục ăn cá chiên bằng hai chân trước. Nghe điều này, Saria khẽ cau mày, và sau một lúc suy nghĩ, lẩm bẩm, “Có chuyện gì đó nghiêm trọng vừa xảy ra sao? Hừm… Nhân tiện, tối qua khi cháu đi săn với con chó đen của Cục Bình An trong Thế Giới Giấc Mơ, nó đã hỏi cháu về Bầy Săn Giấc Mơ Đen. Nó nói một thám tử từ Hồng Ân Thánh Điển đã nhờ nó hỏi.”

“Hồng Ân Thánh Điển?” Con mèo đen, trước đó đang mải mê ăn, đột nhiên trở nên cảnh giác. Nó ngẩng đầu lên, nghiêm túc nhìn Saria, và hỏi thêm.

“Cháu nói… tối qua Hồng Ân Thánh Điển đã đặc biệt hỏi về Bầy Săn Giấc Mơ Đen? Chẳng lẽ bọn họ đã gặp Giấc Mơ Đen rồi sao?”

“Vâng… Cháu nghĩ là vậy. Theo thám tử đó, anh ta đã đến một thành phố nhỏ ở miền nam Cassatia và phát hiện ra một căn bệnh gọi là Hội chứng Suy Giảm Giấc Ngủ đang lây lan ở đó. Bệnh nhân thờ cúng một vị thần bướm hứa hẹn những giấc mơ đẹp. Nghe vậy, cháu ngay lập tức biết đó là một ổ dịch của Giấc Mơ Đen dùng sinh Bướm Đêm Giả, vì vậy cháu đã cung cấp cho con chó đen đó một số thông tin cơ bản về Giấc Mơ Đen và Bướm Đêm Giả để chuyển tiếp, đồng thời cảnh báo thận trọng. Dù sao thì, Ngài Paarthurnax đã đối xử tốt cháu trong Thế Giới Giấc Mơ, chia sẻ chút thông tin vô hại chắc cũng không sao đâu.”

Saria giải thích một cách nghiêm túc trước khi suy nghĩ thêm và tiếp tục, “Này, Ông ơi… liệu có phải sau khi cháu chia sẻ thông tin đó, Hồng Ân Thánh Điển đã ngay lập tức hành động chống lại Bướm Đêm, và đó là lý do tại sao những bất thường này xảy ra hôm nay?”

Vừa nhai chiếc bánh mì, Saria vừa nói ra suy đoán của mình, nhưng con mèo đen lắc đầu dứt khoát,

“Điều đó là không thể. Khoảng thời gian giữa việc con cung cấp thông tin và sự di chuyển của Bầy Săn Giấc Mơ Đen sáng nay quá ngắn. Nếu họ đã hành động ngay lập tức, đó sẽ là một hành động liều lĩnh. Họ ít nhất cũng sẽ dành thời gian để phân tích mọi thứ.”

“Hơn nữa, dựa trên những hành vi trước đây, Hồng Ân Thánh Điển rất ít tương tác hoặc có kiến thức về Giấc Mơ Đen, chứ đừng nói đến lý do đủ để hành động.”

Con mèo đen kiên quyết và logic bác bỏ giả thuyết của Saria, khiến cô bé thở dài thất vọng,

“Ồ… vậy à? Nếu họ đụng độ nhau thì chắc thú vị lắm. Biết đâu ngài Paarthurnax có thể xử lý những con Bướm Đêm Giả đó trong Thế Giới Giấc Mơ…”

“Đừng nghĩ quá nhiều, Saria… Khi đối phó với những kẻ phản bội đó, chúng ta không nên dựa vào các thế lực bên ngoài mà chúng ta không hoàn toàn hiểu rõ,” con mèo đen nghiêm giọng khuyên Saria, tiếp tục thưởng thức cá chiên.

“Tuy nhiên, động thái mới nhất này của Bầy Săn Giấc Mơ Đen thực sự đáng lo ngại. Ta sẽ tìm cách khám phá chính xác điều gì đã xảy ra… Nếu có cơ hội, hãy khéo léo hỏi con chó đen đó hoặc thậm chí là con rồng về thám tử đã gặp thành trì của Giấc Mơ Đen. Kiểm tra tình hình hiện tại của thám tử đó, vị trí chính xác của thành trì, và liệu có bất kỳ sự kiện kỳ lạ nào gần đây hay không. Đừng thúc ép quá mức—chỉ cần tình cờ nhắc đến nếu có cơ hội,” con mèo đen chỉ dẫn Saria.

Sau khi uống hết cốc sữa của mình, Saria gật đầu. “Được rồi, Ông ơi, cháu hiểu rồi.”

Bờ biển phía Bắc Biển Chinh Phục, Navaha.

Buổi chiều, tại khu vực cảng phía nam Navaha, hạm đội của Giáo Hội vẫn đang neo đậu. Giống như nhiều công dân Navaha, các thủy thủ và hành khách trên hạm đội đã thảo luận về sự hỗn loạn kỳ lạ từ sáng hôm đó.

Do tính chất của Giáo Hội, hầu hết những người trên tàu đều cảm nhận được những sự xáo trộn phi thường đêm qua, nghi ngờ một sự cố thần bí quy mô lớn đã xảy ra. Tuy nhiên, họ không biết mức độ nghiêm trọng đầy đủ của nó. Chỉ những người thật sự trải qua chuyện đó mới hiểu rõ.

Bên trong cabin thuyền trưởng của soái hạm hạm đội, tàu Boone, Sĩ quan chỉ huy Giorde, người phụ trách việc hộ tống hạm đội, ngồi tựa lưng trên giường, trông xanh xao và kiệt sức. Trước mặt ông là một số người đàn ông mặc áo choàng giáo sĩ đặc trưng.

Họ là các Quan tòa dị giáo từ Telva, đặc biệt được cử đến Navaha để xử lý vụ án Giáo Hội Vực Sâu. Tuy nhiên khi họ đến, tình hình đã trở nên phức tạp bất ngờ.

“Thưa Ngài Giorde… theo lời kể của ngài, một sinh vật thần bí khổng lồ giống như một con bướm đêm kỳ dị đã xuất hiện đêm qua, thôi miên toàn bộ thành phố và chuẩn bị nuốt chửng tâm trí của những người bị ảnh hưởng?”

Quan tòa, ngồi trên ghế đối diện Giorde, hỏi một cách hoài nghi. Giorde chậm rãi gật đầu và trả lời, “Đúng vậy… nó dường như là một thực thể cõi mơ có khả năng ảnh hưởng đến thực tại. Tôi nghi ngờ một bè phái Bóng Tối với khả năng thao túng giấc mơ đã triệu hồi nó…”

Giorde nói một cách nghiêm túc. Vẻ mặt của Quan tòa trở nên nghiêm trọng, và anh ta tiếp tục, “Ban đầu chúng tôi nghĩ rằng chúng tôi chỉ ở đây để xử lý Giáo Hội Vực Sâu. Ai ngờ mọi thứ lại trở nên phức tạp đến vậy… Một giáo phái có khả năng liên quan đến giấc mơ? Tôi nhớ đã nghe nói về một nhóm gọi là Bầy Săn Giấc Mơ Đen. Có lẽ điều này có liên quan đến chúng…”

“Tôi cũng không chắc chắn… Các bè phái Bóng Tối thường bí mật hơn. Những kẻ trong chúng tôi thường xuyên ở trên biển chủ yếu gặp Giáo Hội Vực Sâu và có lẽ là Hội Kim Đen. Lần này, gặp phải một đối thủ chủ yếu dựa vào năng lực trong mơ thật sự rất khó khăn; chúng tôi suýt nữa đã đi gặp Chúa của mình…” Giorde đáp lại với sự nhẹ nhõm còn sót lại.

Quan tòa đưa ra những lời trấn an, “Nhưng dù thế nào đi nữa, Ngài Giorde, ngài cuối cùng đã đánh bại sinh vật đó và bảo vệ Navaha. Chúa sẽ không bỏ rơi những chiến binh chiến đấu để bảo vệ người khác.”

“Không… không phải chúng tôi đã đánh bại sinh vật đó… đó là một con rồng?”

Giorde trả lời một cách chân thành. Quan tòa, nghe vậy, nhất thời sững sờ trước khi bày tỏ sự hoài nghi, “Một con rồng? Ngài chắc chắn chứ?”

“Vâng… tôi chắc chắn. Đó là một con rồng, loại chỉ tồn tại trong truyền thuyết—một con rồng được cho là chỉ xuất hiện trước khi Đấng Cứu Thế giáng thế…”

Giorde lẩm bẩm, có phần mơ màng.

Vẻ mặt của Quan tòa trở nên nghiêm trọng hơn, hỏi thêm, “Thưa Ngài Giorde, ngài có thực sự chắc chắn mình đã nhìn thấy một con rồng không? Có thể nào đó là ảo ảnh hay giấc mơ không? Chính ngài đã đề cập rằng sinh vật đó có sức mạnh liên quan đến thôi miên và giấc mơ…”

“Một giấc mơ? Có lẽ… tôi bị con quái vật đó tấn công, nên tôi bắt đầu thấy mơ hồ. Tôi thực sự không phân biệt được đâu là mơ, đâu là thực… Tôi chỉ mơ hồ nhận ra một vài hình ảnh không rõ ràng... Nhưng điều tôi muốn nói là, dù tôi chỉ thấy con rồng đó trong giấc mơ, nhưng nó chắc chắn là một con rồng có khả năng hành động tự do trong Thế Giới Giấc Mơ, chứ không chỉ là trí tưởng tượng của tôi. Ngoài bản thân tôi, Santos và những người khác cũng nhìn thấy nó. Một ảo ảnh cá nhân không thể được những người khác nhìn thấy…”

“Con rồng đó chắc chắn tồn tại, không phải do ai tưởng tượng. Nó xuất hiện vào thời điểm nguy cấp nhất của chúng tôi, giải cứu chúng tôi và đánh bại sinh vật đó. Chúng tôi thậm chí còn tự hỏi vào thời điểm đó liệu nó có phải là sứ giả do Chúa của chúng tôi gửi đến không…”

Giorde nói với sự chân thành mệt mỏi.

Nghe lời Giorde, Quan tòa ngay lập tức nghiêm mặt đáp lại, “Thưa Ngài Giorde, xin hãy cẩn trọng lời nói của ngài. Kinh Thánh không hề ghi chép về việc Tam Ngôi có bất kỳ tông đồ hình rồng nào. Điều ngài đang suy đoán có thể bị xem là một loại dị giáo nghiêm trọng.”

Quan tòa nghiêm khắc nhắc nhở Giorde, Giorde nhanh chóng đính chính.

“À… ngài hiểu lầm rồi. Tất nhiên, chúng tôi nghiêm ngặt tuân thủ kinh thánh. Chúng tôi không có ý nói con rồng là tông đồ của Chúa. Đó chỉ là cảm xúc nhất thời sau khi thoát chết …”

Giorde giải thích rõ ràng với Quan tòa. Tuy nhiên, vẻ mặt thận trọng của Quan tòa không hề giảm bớt, và anh ta tiếp tục bằng giọng điệu nghiêm nghị, “Chỉ là một phản ánh, hừm… Đã hiểu. Cảm ơn ngài đã giải thích, thưa Ngài Giorde. Bây giờ tôi đã có một cái nhìn tổng thể về sự cố đêm qua. Tôi sẽ ngay lập tức báo cáo vấn đề liên quan đến bướm đêm và rồng.”

“Sự cố này ở Navaha cực kỳ nghiêm trọng, cần thêm nhân lực để điều tra kỹ lưỡng. Tạm thời, xin hãy giữ ngài và ba chiến binh khác đã tham gia đêm qua ở lại Navaha để hỗ trợ cuộc điều tra của chúng tôi.”

Quan tòa nghiêm túc chỉ dẫn Giorde, những nhận xét trước đó của Giorde rõ ràng đã kích hoạt bản năng điều tra của anh ta. Giorde, bất ngờ, nhanh chóng trả lời, “Bốn chúng tôi… ở lại đây? Điều đó không được. Chúng tôi có nhiệm vụ hộ tống. Những tín đồ trung thành đang hướng đến cuộc hành hương tại thánh địa của Thánh Mẫu. Nhiệm vụ của chúng tôi là hộ tống họ; chúng tôi chỉ dừng lại ở đây tạm thời chờ đợi sự xuất hiện của ngài để xử lý vụ án Giáo Hội Vực Sâu. Chúng tôi đã chờ lâu hơn dự kiến. Theo lịch trình, chúng tôi không thể chờ đợi lâu hơn nữa.”

Giorde nhấn mạnh rằng ông có những nghĩa vụ ngăn cản ông ở lại. Tuy nhiên, Quan tòa bác bỏ những lo ngại của ông, “Thật không may, sự cố thần bí này cực kỳ nghiêm trọng. Các ngài là những người tham gia cốt lõi, và nếu không có sự hợp tác của các ngài, cuộc điều tra có thể bị cản trở đáng kể. Chúng tôi cần sự hiện diện của các ngài ở đây.”

Quan tòa kiên quyết, khiến Giorde cau mày.

“Nhưng nhiệm vụ của chúng tôi…”

“Nhiệm vụ của các ngài có thể tiếp tục. Chúng tôi chỉ cần bốn người các ngài đã tham gia ở lại. Mọi người khác có thể tiếp tục cuộc hành hương của mình. Hạm đội đủ lớn; việc mất đi bốn cá nhân sẽ không ảnh hưởng đáng kể đến hoạt động của nó.”

Giorde thở dài, có phần bất lực giải thích thêm, “Vâng, đúng vậy. Hạm đội có thể ra khơi mà không có chúng tôi, nhưng chúng tôi là bốn Kẻ Vượt Giới cấp Bạch Tro duy nhất trong toàn bộ đội hộ tống này. Không có chúng tôi, rủi ro trong quá trình di chuyển sẽ tăng lên rất nhiều.”

“Điều đó không nên là một mối lo ngại lớn. Khoảng cách từ đây đến Ivengard không xa, và các tuyến đường ở đây khá an toàn. Ngay cả những con tàu bình thường không có Kẻ Vượt Giới cũng có thể di chuyển bình yên, chứ đừng nói đến một hạm đội.”

“Hơn nữa, sau trận chiến của các ngài với sinh vật đó, bốn người các ngài rõ ràng đang chịu đựng di chứng và không trong tình trạng tốt. Có thể nguy hiểm hơn nếu chỉ huy trong những điều kiện như vậy. Tốt hơn là các ngài nên ở lại đây, hợp tác với cuộc điều tra của chúng tôi và hồi phục. Các sĩ quan giàu kinh nghiệm trong hạm đội của các ngài có thể quản lý cho đến Ivengard. Tôi sẽ báo cáo rõ ràng với cấp trên về tình hình của các ngài. Đây là trường hợp đặc biệt, các ngài sẽ không phải chịu bất kỳ trách nhiệm nào.”

Sau khi cẩn thận xem xét trạng thái tinh thần của chính mình, Giorde thở dài một hơi và cuối cùng đồng ý, “Được thôi, chúng tôi sẽ ở lại, và hạm đội sẽ tiếp tục hành trình.”

Chiều hôm đó ở Navaha, trong một ngôi nhà đầy bụi bặm, mạng nhện, một thanh niên gầy gò với đôi mắt vô hồn và quần áo tả tơi lang thang không mục đích, nhìn chằm chằm một cách vô cảm xung quanh.

Thanh niên đó là một họa sĩ sống ẩn dật một mình. Một năm trước, anh ta được đưa vào bệnh viện tâm thần vì mắc phải Hội chứng Suy Giảm Giấc Ngủ. Sáng nay, khi thức dậy, anh ta thấy mình nằm trên một con phố ở Navaha.

Lần theo những ký ức mơ hồ, chàng trai trở về căn nhà mà anh đã xa cách suốt một năm trời. Dẫm lên sàn gỗ kêu kẽo kẹt, anh nhìn quanh căn phòng với những món đồ nội thất mục nát, cùng vô số bức tranh phủ đầy bụi.

Cứ thế đi dọc qua hành lang, anh dừng lại trước một cánh cửa bị khóa chặt. Sau khi tìm thấy chiếc chìa khóa được giấu trong bình hoa, anh mở ổ khóa gỉ sét, bước vào trong và leo lên cầu thang dẫn lên tầng trên, đi thẳng tới một căn gác xép khuất tầm mắt.

Khi anh bước vào gác xép, đập vào mắt là từng hàng tranh treo lơ lửng — những bức tranh mô tả những con bướm đêm kỳ quái với đủ hình dạng. Có bức vẽ theo trường phái trừu tượng, có bức tả thực tỉ mỉ, cũng có những bức nguệch ngoạc qua loa. Nhưng chủ đề thì chỉ có một: bướm đêm. Tất cả đều là tác phẩm của anh trong thời kỳ anh ta thờ phượng Bướm Đêm—những sáng tác ra đời sau khi anh “nhận được sự khai sáng”.

Từ từ, chàng thanh niên tiến đến cuối gác mái. Ở đó đặt một giá vẽ lớn, trên khung vẫn còn một bức tranh bướm đêm chưa hoàn thành. Anh ngắm nhìn bức vẽ vài lần, tựa như định tiếp tục hoàn thiện nó, nhưng cuối cùng vẫn không thể hạ bút. Một lúc sau, anh đưa tay gỡ bức tranh xuống, thay vào đó là một tờ giấy vẽ mới.

Cầm một cây bút chì vì màu vẽ đã khô từ lâu, anh ta nhanh chóng bắt đầu phác thảo. Vừa mới trở về nhà, việc đầu tiên anh làm là sáng tác một bức tranh mới.

Dưới bàn tay anh, những nét vẽ không ngừng nhảy múa trên khổ giấy rộng lớn, uốn lượn, tạo hình. Trong sự say mê sáng tác, chàng họa sĩ gầy gò dường như quên cả mệt mỏi. Thời gian trôi qua, một bức tranh dần hiện lên rõ nét trên giấy.

Nhưng hình ảnh lần này lại hoàn toàn khác biệt với những con bướm đêm quái đản khắp gác xép.

Răng nanh sắc nhọn, móng vuốt dữ tợn, đôi cánh khổng lồ dang rộng, lớp vảy cứng chắc xếp san sát, gai sống lưng vươn lên thành sừng—đó là một con rồng dũng mãnh đang chuẩn bị vỗ cánh bay lên. Dưới kỹ thuật điêu luyện của anh, vẻ uy nghi và sức mạnh không thể chống lại của con rồng hiện lên sống động, bộc lộ trọn vẹn. Hoàn toàn đối lập với phong cách dị dạng, kỳ quái của những con bướm đêm, bức tranh lần này thể hiện thứ sức mạnh thuần khiết nhất—cổ xưa và trang nghiêm.

Sau khi hoàn thành tác phẩm, chàng thanh niên thở phào một hơi thật dài, rồi ném cây bút đi, ngã phịch xuống chiếc ghế phía sau. Trong hơi thở dồn dập, anh ngồi đó, chăm chú nhìn bức tranh trước mặt, hoàn toàn bị say mê trước con rồng mình vừa vẽ.