Dorothy’s Forbidden Grimoire

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Majo to Youhei

(Đang ra)

Majo to Youhei

Chohokiteki Kaeru

Thế nên, gã quyết định dấn thân vào một chuyến hải trình đến một lục địa xa lạ, một vùng đất tuy đã được biết đến từ lâu nhưng chỉ mới có thể đặt chân đến trong những năm gần đây.

11 16

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

(Hoàn thành)

"tán tỉnh thuê" mà dính phải yandere, giờ có mọc cánh cũng khó mà thoát thân nổi.

修仙儿的 - Tú Tiên Nhi - Xiuxianer

Khi “tán tỉnh” thì đâu thấy ai có dấu hiệu bệnh kiều đâu cơ chứ!

615 2468

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

(Đang ra)

Một Ngày Của Tôi Có 48 Giờ

Tiểu ngốc chiêu, 小呆昭

Tác phẩm kể về câu chuyện của Trương Hằng, người đột nhiên phát hiện ra mình chỉ có 48 giờ mỗi ngày. Tuy nhiên, "món quà" tuyệt vời này lại đi kèm với hiểm nguy - anh bị cuốn vào một thế giới trò chơi

595 3027

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

(Đang ra)

Thiếu gia hung ác sao có thể là Thánh nữ?

Hán Đường Quy Lai - 漢唐歸來

Vinnie, người đầy tham vọng và đã thổ lộ tình yêu của mình với công chúa thời thơ ấu trong nhiều năm, đã bị từ chối trước công chúng. Bông hồng bị giẫm đạp một cách tàn nhẫn, và cô gái đã thờ ơ bỏ đi

288 6578

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

(Đang ra)

Ông Chú, Bị Ba Cô Nàng Gyaru 'Dùng Chung'!?~Một nhân viên văn phòng bình thường được nàng Gyaru xinh đẹp và năng động bám riết, để rồi chuỗi ngày ngập trong Gyaru đã bắt đầu~

兎のしっぽ?

Khoảng cách tuổi tác chẳng là gì sất!Mục tiêu chính là một cuộc sống hạnh phúc bên tất cả mọi người!Xin trân trọng giới thiệu một tác phẩm hài-lãng mạn siêu quậy thuộc thể loại "cùng nhau sẻ chia hạnh

75 191

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

(Đang ra)

Chuyển Sinh Thành Nam Phụ, Tôi Vẫn Sẽ Không Từ Bỏ Giấc Mơ Làm Mỹ Nữ

Immortal

Và, đó cũng là câu chuyện về một người đàn ông có bộ não bị ám ảnh bởi những khao khát TS.

398 854

Web novel - Chương 61: Hiệu Sách

Đêm khuya ở Igwynt, Phố Bạch Ngọc.

Sau khi dọn dẹp hiện trường, hai người đàn ông mặc đồ đen nhanh chóng rời đi. Họ trèo ra ngoài qua cửa sổ, hòa vào bóng tối, và di chuyển nhanh chóng qua những con hẻm ngoằn ngoèo của Phố Bạch Ngọc, rẽ trái rẽ phải liên tục.

Sau khi cẩn thận đi trong bóng tối một lúc, cuối cùng họ cũng đến nơi. Đến cuối một con hẻm hẹp, họ bước vào một tòa nhà qua một cửa sau.

Hai người đàn ông đi qua một hành lang thiếu ánh sáng, cuối cùng đến một căn phòng rộng rãi. Căn phòng chứa đầy những giá sách, mỗi giá chứa đầy những cuốn sách cũ kỹ, bám đầy bụi. Một mùi hôi thối nồng nặc lan tỏa trong không khí.

Đứng giữa những giá sách là một ông già, hói đầu và còng lưng. Ngay khi hai người đàn ông nhìn thấy ông ta, họ quỳ một chân xuống và nói với ông ta.

"Thưa ngài Clifford..."

"Tình hình thế nào?" Clifford hỏi với giọng chậm rãi, dè dặt. Hai người đàn ông nhanh chóng trả lời.

"Chúng tôi đã đến gặp Corey. Hắn quả thực đã nhận được một thứ gì đó từ ông Burton, vào đầu ngày hôm nay. Nó đây..." Một trong hai người đàn ông đưa cho Clifford một chiếc đồng hồ bỏ túi từ áo khoác của mình. Clifford cầm lấy và xem xét nó cẩn thận, hơi cau mày khi nói.

"Đây đúng là của Burton. Corey có thấy người bán trông như thế nào không?"

"Không, hắn không thấy. Corey nói đó là một người đàn ông cao lớn với khuôn mặt đeo mặt nạ và có súng — một kẻ nguy hiểm. Corey thậm chí còn nói rằng hắn bị cướp," một trong hai người đàn ông báo cáo.

"Hừm... Rất có thể là hắn muốn lừa đối phương nhưng lại ‘đá trúng một tấm sắt’. Còn Corey đâu?" Clifford lạnh lùng hỏi.

"Hắn không nghe lời và cố gắng đánh trả nên chúng tôi đã xử lý hắn. Thi thể của hắn đã được xử lý bằng một ấn ký," người đàn ông trả lời.

Clifford chậm rãi gật đầu.

"Là hắn tự chuốc lấy. Tin tức tình báo mà chúng ta có được lần này quả thực có chút hạn chế, nhưng ít nhất chúng ta đã xác nhận được rằng những tên đó có thể đã bán lại đồ đã ăn cắp được trên Phố Bạch Ngọc này… Các ngươi tiếp tục chú ý đến bất kỳ động thái nào gần đây trong khu vực này, đặc biệt là những nơi cầm đồ và bán đồ ăn cắp. Lần này, chúng ta phải bắt được bọn chúng."

Những người đàn ông mặc đồ đen đồng thanh gật đầu. "Vâng, thưa ngài."

...

Cùng lúc đó, bên ngoài tòa nhà, đối diện bên kia đường ở một góc, Dorothy đứng lặng lẽ. Thông qua việc theo dõi của con rối xác chết tắc kè, cô đã xác định được một căn cứ khác của Thánh Thể Đỏ Thẫm.

"Cuối cùng... cũng tìm thấy một cái khác," cô lẩm bẩm.

Để xác định vị trí căn cứ của Thánh Thể Đỏ Thẫm ở Phố Bạch Ngọc, Dorothy đã dàn dựng cái bẫy công phu này.

Sau ba ngày điều tra, cô đã biết được Corey Cross là một kẻ cho vay nặng lãi khét tiếng trong khu vực. Sử dụng một con rối xác chết, cô đã cầm chiếc đồng hồ bỏ túi của Burton cho hắn. Sau đó, thông qua những con rối xác chết khác, cô lan truyền tin này trên khu phố này.

Mục đích là để thu hút sự chú ý của Thánh Thể Đỏ Thẫm ở Phố Bạch Ngọc. Vì tất cả đều ở trên cùng một con phố nên căn cứ của chúng chắc chắn sẽ nghe được tin đồn. Sau một cuộc tiên tri thất bại, Thánh Thể Đỏ Thẫm đang rất bế tắc về mặt thông tin nên rất có thể sẽ không bỏ qua manh mối như vậy. Rất nhanh chóng, chúng cử người đến xác minh với Corey Cross và cố gắng lấy thông tin về kẻ thù vô danh của chúng.

Đây chính xác là những gì Dorothy mong muốn. Theo dõi Corey bằng những con rối xác động vật của mình, cô đợi các thành viên của Thánh Thể Đỏ Thẫm xuất hiện, sau đó theo dõi chúng trở lại căn cứ.

"Giờ mình đã tìm thấy thêm một cái nữa... mình nên làm gì với nó bây giờ?"

Dưới ánh trăng, Dorothy tựa vào tường, suy ngẫm. Khám phá ra một căn cứ khác của Thánh Thể là tốt, nhưng làm gì sau đó với nó lại là một vấn đề khác.

Cô có thể mở một cuộc đột kích, như cô đã làm trước đây, nhưng một khi căn cứ bị tấn công, những căn cứ còn lại của Thánh Thể Đỏ Thẫm chắc chắn sẽ nâng cao cảnh giác. Lặp lại chiến thuật tương tự sẽ khó khăn hơn nhiều. Hơn nữa, đã nhiều ngày trôi qua kể từ cuộc tấn công trước đó, và nếu những người được cho là bị giết hoặc mất tích đột nhiên quay trở lại thì chắc chắn sẽ có nhiều kẻ nảy sinh nghi ngờ.

Nếu không có yếu tố bất ngờ, Dorothy có rất ít cơ hội để chiến thắng một căn cứ của Thánh Thể Đỏ Thẫm.

Báo cáo trực tiếp cho Cục cũng không phải là một lựa chọn khôn ngoan. Cục Bình An có một kẻ nội gián, việc báo cáo sẽ chỉ khiến cho Thánh Thể Đỏ Thẫm thêm cảnh giác, và cho chúng thời gian để trốn thoát.

Vậy, cô nên làm gì?

Dorothy nhìn về phía tòa nhà dùng làm căn cứ ở phía bên kia đường, cẩn thận nhìn vào cửa trước và biển hiệu được chiếu sáng bởi một ngọn đèn đường.

"Bộ Sưu Tập Sách Cũ Barnard"

"Một hiệu sách? Hay đúng hơn... một bình phong cho căn cứ này," cô suy ngẫm.

Sau một lúc suy nghĩ, một ý tưởng bắt đầu hình thành trong đầu cô.

"Có lẽ... đáng để thử," cô lẩm bẩm.

Khẽ gật đầu, Dorothy quay người và rời khỏi Phố Bạch Ngọc. Cuộc trinh sát của cô cho đêm nay đã hoàn tất. Cô cần nghỉ ngơi.

...

Khi bình minh ló dạng, bóng tối của đêm tàn phai.

Trong ánh sáng ban mai của Igwynt, trên cầu thang căn hộ của Phố Hướng Dương phía Nam, Gregor, người đã tăng ca suốt đêm qua, đang leo cầu thang với đôi mắt mệt mỏi và cơ thể hơi run rẩy.

"Ư... lại một đêm tìm kiếm vô ích nữa. Lại thêm một đầu mối sai nữa. Thật bực bội..."

Lẩm bẩm một mình, Gregor tràn đầy thất vọng. Kể từ vụ án Burton Veil, anh ta đã bị nhấn chìm trong công việc — hoặc phân tích vụ án tại Cục, hoặc chạy khắp nơi để thu thập đủ loại thông tin tình báo. Nó khiến anh ta hoàn toàn kiệt sức.

‘Trước khi mình rời đi, thì lại có thông tin tình báo về việc đồ ăn cắp từ vụ án Burton được bán trên Phố Bạch Ngọc... Đây là lần thứ n mà mình nhận được tin tình báo tương tự, chắc có lẽ lại là tin sai. May mắn thay, ông James đã cử một đội khác lần này. Nếu không thì hôm nay mình chết thật mất.’

Khi đến căn hộ của mình, Gregor mở khóa cửa và bước vào trong. Trong phòng khách, em gái anh, Dorothy, đang ăn sáng trên ghế sofa.

"Chào buổi sáng, Gregor. Anh về rồi đấy à?"

"Ừ... Chào buổi sáng, Dorothy," Gregor trả lời, đóng cửa lại sau lưng.

Nhận thấy sự mệt mỏi của anh, Dorothy tò mò hỏi, "Dạo này anh làm thêm giờ nhiều quá. Đã có chuyện gì không ổn à?"

"Tất cả là tại cái vụ án Burton Veil chết tiệt đó. Bảy người chết nhưng thủ phạm vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Nhiều gia đình giàu có cảm thấy không an toàn, vì vậy nhu cầu về an ninh đã tăng lên, và nó khiến bọn anh phải bận rộn mấy ngày vừa rồi," Gregor giải thích khi anh treo áo khoác và uể oải ngồi phịch xuống ghế, lấy một ly sữa.

"Burton Veil... Em đã đọc về nó trên báo. Thật kinh khủng. Một kẻ giết người tàn bạo như vậy vẫn còn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật. Bây giờ, ngay cả việc đi bộ từ trường về nhà, em cũng cảm thấy không an toàn," Dorothy nói, ôm ngực với vẻ bất an.

"Đừng lo. Kẻ giết người dường như không quan tâm đến người bình thường… Ý anh là, chúng có khả năng chỉ nhắm vào những người giàu có," Gregor trấn an cô, biết rằng các nạn nhân là thành viên của một hội kín.

"Mà em phải tập trung vào việc học hành nhé, Dorothy. Đừng để vụ án làm em xao nhãng."

"Tất nhiên rồi. Ngày nào em cũng học rất chăm chỉ," Dorothy trả lời với một nụ cười nhưng trong lòng lo lắng về học phí của mình.

Sau một lúc im lặng, cô liếc nhìn Gregor, người đang nhai bánh mì, và hỏi, "Nhân tiện, Gregor, anh có biết gì về Phố Bạch Ngọc không?"