Khi tháo băng tay ra thì tôi đã tự do nên tôi quyết định cứ đi lang thang một chút đã.
Trước hết là tôi phải mua nước ép cà chua cái. Tôi liền mua luôn hai hộp khi đến chiếc máy bán hàng tự động duy nhất có bán nước ép cà chua. Một lon bỏ vào túi và một lon vừa đi vừa uống. Đúng là tuyệt thật.
"Suuui-kun~!"
Giọng nói vui tươi kia là của Aki-senpai.
"Lâu rồi không gặp, Aki-senpai. Chúng ta hay gặp nhau ở máy bán hàng nhỉ."
"Đúng thật. Mà này, ưm lại uống nước éo cà chua nữa hả? Em định trở thành Dracula luôn á?"
"Em không mắc bệnh chuunibyou hay gì đâu nên xin senpai yên tâm. Là do bị em gái tẩy não nên thành ra thế này đấy. Ah, ngon quá."
"Uống ừng ực thế kia thì kiểu gì cũng bị bệnh đó."
"Em sẽ uống điều độ thôi ạ."
"Sui-kun, bây giờ em định làm gì thế?"
"Em tính đi xem trình diễn thời trang của Arina."
"Hử!? Trình diễn thời trang á!?"
"Vâng ạ. Chính là Arina đó. Nghe thú vị lắm đúng không?"
"Arina-chan trầm tính đó à..."
Tôi quyết định xác nhận cảm giác khác lạ mà mình đã cảm thấy từ trước.
"Hồi sơ trung thì Arina là người thế nào ạ?"
"Thì, em ấy là một cô gái hiền lành, hay cười và dễ thương ấy."
"Ra vậy."
"Giống như thiên thần nhỉ?"
"Đúng đúng! Angel!"
Quả nhiên là Aki-senpai không biết gì về Arina hiện tại. Đúng như tôi nghĩ là một Arina khác đã ra đời khi cô ấy học năm ba sơ trung. Trong một năm đó hẳn đã có chuyện gì đó xảy ra.
Dù có hỏi Aki-senpai thì có lẽ tôi cũng chẳng khám phá được bí ẩn xoay quanh Arina.
Tôi chắc chắn một điều là Aki-senpai chưa từng nói chuyện với Arina sau đó.
"Giờ em định đi xem trình diễn thời trang, senpai muốn đi cùng không ạ?"
"Chị rảnh nên chị sẽ đi luôn~!"
Hãy để cô nàng gặp mặt Aki-senpai thử.
Chắc chị ấy sẽ bị cảnh giác như Taku. Hay có thể bị chửi rủa hoặc cũng có thể bị phớt lờ. Vì chị ấy là tiền bối nên chắc Arina sẽ không tuôn cả tràng chửi rủa nhưng Aki-senpai thì có khi sẽ hoang mang đấy. Vì người cô ấy sắp gặp là một Arina hoàn toàn khác bên trong mà.
"Thế ta đi thôi. Dường như cũng sắp bắt đầu rồi."
"Đi thôi~"
Aki-senpai và Arina sẽ gặp nhau sau hai năm rưỡi.
Họ chắc đã từng thấy mặt nhau nhưng tôi chắc rằng họ chưa từng trò chuyện. Không biết Arina sẽ phản ứng thế nào đây.
Tại phòng học 2-3 nơi tổ chức trình diễn thời trang đã có một hàng dài người đang xếp hàng. Có lẽ vì đây là một tiết mục hiếm thấy ở lễ hội văn hóa nên thu hút được sự chú ý. Thêm nữa thì việc Arina tham gia biểu diễn cũng là lý do quan trọng.
Dù là một nữ sinh có vấn đề nhưng Arina Hiwa lại cực kỳ được tụi con trai yêu thích. Chỉ cần nghe tin cô ấy sẽ tham gia trình diễn thời trang thì tụi con trai kiểu gì cũng kéo đến. Vì vậy số nam giới trong hàng hiện đang nhỉnh hơn nữ một chút. Bằng Sakaki Sui Vision tôi có thấy hai chữ "dục vọng" in rõ trên trán những tên ấy. Tôi có thể đọc thấu được hết tâm lý của bọn họ.
Ngược lại thì những cô gái lại thấy khó chịu với tụi con trai. Ai nấy đều nhìn đám thú dơ bẩn ấy bằng ánh mắt khinh bỉ.
"Đông người ghê ha."
"Phải rồi. Vì có Arina ở đó mà."
Khi tôi vừa cất tiếng thì tụi con trai lập tức phản ứng và quay lại trừng mắt nhìn tôi. Tôi cảm nhận rõ ràng luồng sát khí khủng khiếp.
"N-n-này Sui-kun, em bị người ta trừng mắt kìa."
"Em có thể sắp chết thật rồi. Quên chưa viết di chúc nữa."
Có lẽ cái việc lúc nào cũng dính lấy Arina khiến tôi trở thành mục tiêu bị chỉ trích suốt thời gian qua và giờ đây nó đã đạt đến đỉnh điểm. Không biết nói sao nhưng cảm giác như tôi vừa hiểu được tâm trạng của một con ngựa vằn bị sư tử rượt đuổi.
Chúng tôi len lén di chuyển xuống cuối hàng rồi chờ đợi một chút.
Một lát sau, cánh cửa mở ra và buổi trình diễn chính thức bắt đầu.
Khi bước qua cửa, tôi thấy các ô cửa sổ đều được che kín bằng rèm đen và một nửa phòng học đã bị ngăn cách bởi một vách ngăn. Từ phía vách ngăn đó kéo dài ra một lối đi để biễu diễn dẫn thẳng đến chỗ khán giả chúng tôi. Và chúng tôi ngồi trên những chiếc ghế được sắp theo hình chữ U bao quanh lối đi ấy.
Ngay khi đi vào chúng tôi được phát một tờ giấy khảo sát. Nội dung là chọn ra ba thí sinh bạn thấy đẹp nhất. Kết quả sẽ được công bố sau năm phút khi trình diễn kết thúc và ba thí sinh đẹp nhất sẽ được gọi tên. Nghe nói có khoảng hai mươi thí sinh tham gia và có cả từ lớp khác nữa. Khi mỗi người xuất hiện thì sẽ có nhân viên giơ bảng có số thứ tự lên. Đó là số của thí sinh và phải ghi lại vào giấy khảo sát.
"Không khí trở nên nhộn nhịp ghê."
"Ừ ha. Nghĩ tới việc bên kia tấm màn có khoảng hai chục người chờ sẵn là thấy thú vị rồi."
"Ừ-Ừm ,đúng vậy."
Chị đang nói đến gì vậy hả?
『Cảm ơn các bạn đã đến tham dự hôm nay! Buổi trình diễn sẽ sớm bắt đầu ngay thôi!』
Âm nhạc bắt đầu vang lên theo tiếng của người dẫn chương trình.
Ánh đèn chiếu sáng lối đi và nơi đó đã hiện lên một thảm đỏ.
Tôi và Aki-senpai ngồi gần ngay đoạn giữa của lối đi. Đó là vị trí mà các thí sinh sẽ đi tới gần nhất. Thế nên chắc chắn Arina sẽ rất bất ngờ. Vì dù tôi đã nói là sẽ không đến vậy mà giờ tôi lại xuất hiện ở đây vào phút cuối. Chắc sau đó sẽ bị cổ đấm cho một trận nhưng mà thôi kệ đi.
Thí sinh đầu tiên bước ra.
Phải nói là thật tuyệt vời. Đội một cái mũ lớn và đeo kính râm. Quần áo thì là những hình họa tiết hình học được kết hợp lộn xộn với ba màu tím, đen, trắng. Với một đứa nghiệp dư như tôi thì chỉ thấy đúng một điều là bộ đồ này làm nổi bật đường nét cơ thể cô ấy quá trời. Còn có cả giày cao gót nữa chứ. Mới người đầu mà đã chơi lớn thế này rồi à...
"Thực sự bất ngờ khi trình diễn chuyên nghiệp hơn em tưởng rất nhiều đấy…"
"Đúng vậy…"
Thí sinh thứ hai xuất hiện trong chiếc áo choàng có họa tiết giống như lông công và đội một cái mũ giống như mào gà trên đầu. Tôi thực sự không hiểu gì cả. Nói thật thì bộ đồ này chẳng khác gì cái mà chúng tôi có trong quán cà phê của chúng tôi.
Thí sinh thứ ba mặc đồ bơi và khoác chiếc áo choàng vải lụa nhẹ nhàng trên vai. Quá táo bạo. Không thể chấp nhận được. Tôi nghĩ đây là đối tượng mà tôi nên kỷ luật. Nhưng thật tiếc là bây giờ tôi đã tháo băng tay ra nên không còn quyền lực gì nữa. May cho cô đấy, mà cảm ơn nhé.
Nghĩ kỹ lại thì có lẽ đó chính là kiểu thời trang trong các buổi trình diễn. Chắc là do tôi là nghiệp dư nên mới không hiểu. Có lẽ đây là chuyện bình thường nhỉ. Điều đó bình thường đúng không? Aki-senpai, đây là chuyện quá bình thường nhỉ?
"Khiêu dâm."
Ah, thật là tuyệt vời khi Aki-senpai đã thay tôi nói lên suy nghĩ này.
Thí sinh thứ tư, thứ năm,....là những bộ trang phục lạ mắt và hấp dẫm hơn. Tôi đã ghi lại số của những thí sinh mà tôi cảm thấy ấn tượng.
Khi xem trình diễn thì tôi tự hỏi không biết những bộ trang phục này lấy ở đâu ra. Trường này có phải là trường dành cho người giàu không? Để tôi hỏi Arina sau vậy.
Và rồi đến thí sinh thứ mười sáu.
Arina xuất hiện.
Khán giả reo hò ngay khi cô ấy bước ra
Tuyệt đẹp.
Chiếc váy đỏ rực quyến rũ như đang bốc lửa. Phần đường viền ren váy tinh xảo và đẹp đến nỗi y hệt như những bông hồng nở rộ đang đung đưa trong gió.
Những đường cong tuyệt đẹp ấy đã làm nổi bật lên phần eo thon. Tôi nghĩ phô bày vòng 1 thế này là gian lận quá rồi đấy. Mái tóc gợn sóng dưới ánh sáng ấy lấp lánh như đá quý làm cho gương mặt xinh đẹp của Arina thêm phần rực rỡ. Ngoại trừ Tsuru cứ hết lên ‘Đẹp quá đẹp quá!’ liên tục thì nơi này đã hoàn toàn bị kiểm soát bởi Arina. Vẻ đẹp ấy thật sự quá đỗi áp đảo.
Tôi nghĩ đây chắc chắn là người chiến thắng nên tôi viết số 16 vào vị trí thứ nhất. Xin lỗi những người mẫu từ sau số 17 nhưng Arina đã thắng.
Khi Arina tiến gần đến chúng tôi thì Aki-senpai đấm mạnh vào hông tôi và thì thầm: "Wow, như một viên đá quý vậy!" rồi. Ôi, nó sắp gãy rồi.
Khi Arina đến gần nhất chỗ tôi thì tôi gọi nhỏ: "Yo." Nghĩa là tôi đã đến đây rồi đấy.
Arina quay lại nhìn tôi. Khuôn mặt tười cười của cô ấy bỗng chốc chuyển thành gương mặt như thể sắp giết người rồi lại quay lại khuôn mặt cũ. Lúc đó tôi biết mình sắp chết rồi.
Arina định quay lại thì Aki-senpai hò hét vẫy tay ngay trước cô ấy. Arina nhìn chị ấy rồi dừng lại.
Có gì kì lạ xảy ra.
Tôi nhìn qua và chớp mắt ra hiệu với Aki-senpai. Chị ấy cũng nghiêng đầu.
Lạ thật.
Cô ấy không đi tiếp nữa.
Thí sinh thứ mười bảy cũng dừng bước lại khi nhìn thấy Arina không di chuyển.
Và rồi đột nhiên Arina lên tiếng.
"Aki-senpai!? Em muốn gặp chị lắm đấy! Em rất vui luôn ấy!"
Arina hoàn toàn không để tâm đến buổi diễn mà tười cười rạng rỡ.
Phản ứng quá đỗi lạ lẵm. Giọng nói, biểu cảm, cử chỉ của cô ấychẳng giống Arina thường ngày chút nào. Giờ đây cô ấy là một mỹ nữ đúng nghĩa.
Các khán giả xung quanh cũng xôn xao. Nữ hoàng độc địa kia giờ lại hồn nhiên thể hiện niềm vui của mình. Ai cũng trố mắt như thể đang chứng kiến hiện tượng siêu nhiên.
"Ơ, đây là đâu vậy?"
Arina khẽ lẩm bẩm.
Cô xoay đầu nhìn xung quanh để xác định tình huống hiện tại.
Không lẽ là cô ấy bị hoán đổi nhân cách? Tôi chỉ có thể nghĩ là như thế. Arina đâu phải kiểu người có hành động này. Việc cô ấy đặt tay lên ngực với vẻ lo lắng như sắp bật khóc là điều không thể tưởng tượng nổi.
Cuối cùng thì thí sinh thứ 17 vẫy tay gọi: "Arina-san, đi lại đây này!" và Arina vội vàng chạy đi.
"Arina-chan bị sao thế nhỉ?"
"Em cũng không biết nữa…"
Nguy rồi.
Vì Arina không thể chia sẻ ký ức gì với nhau nên giờ tôi hiểu rất rõ tình cảnh cô đang rơi vào. Như thể đang xem một bộ phim từ đoạn giữa mà không biết trước đó xảy ra chuyện gì. Giờ đây Arina không biết mình đang ở đâu hay đang làm gì. Hẳn cô ấy đang bất an vì sợ gây rắc rối.
Có lẽ cô ấy còn không chắc chắn về tuổi của bản thân. Biết đâu cổ đang tưởng mình đã tốt nghiệp cấp ba và đang tham gia một buổi diễn ở đâu đó. Tôi không rõ liệu cô ấy có đang mất nhận thức về thời gian hay không nhưng khả năng đó hoàn toàn tồn tại.
Tôi bồn chồn đến mức không thể ngồi yên nữa.
Nhưng nếu tôi chạy tới thì có giúp được gì không?
Khoan đã, nếu vậy thì ký ức trước đó của Arina đang nối liền với lần ở phòng y tế ư? Có thể cô ấy cảm thấy như vừa từ phòng y tế bị đưa đến buổi trình diễn bằng cách du hành thời gian. Nếu tôi xuất hiện thì liệu có giúp cô ấy hiểu tình hình hơn không?
"Ah."
Tôi chợt nhớ ra.
Tôi đã hiểu lý do vì sao Arina nghỉ học hai ngày trước.
Aki-senpai chính là ngòi nổ.
Hôm đó Arina đã xem tấm ảnh có Aki-senpai trong đó . Ngay khi nhìn thấy thì cô ấy cảm thấy không khỏe và xin nghỉ học.
Cô ấy từng nói là mình không nhớ gì trong hai ngày đó.
Thì ra là vậy. Cái gọi là không có ký ức chính là chuyện này.
Nếu vậy thì tôi mà đột ngột xuất hiện có thể khiến cô ấy hoảng loạn thêm. Không, biết đâu sẽ ngược lại. Vì Arina vẫn còn nhớ tôi. Gặp được người quen có thể khiến cô ấy yên tâm hơn? Giờ đây cô ấy chắc đang hoảng loạn phía sau tấm màn đó. Tôi phải làm gì đây. Aaish chết tiệt.
"Arina-chan đẹp thật nhỉ."
Thì tôi cũng đúng đấy! Chết tiệt, tôi muốn chia sẻ cái cảm giác bất an này với Aki-senpai quá. Cứu tôi với.
Và rồi tôi chết lặng tại chỗ.
Thí sinh thứ 19.
Akakusa-sensei xuất hiện.
Uwaaaaa!!!? Tại sao lại là Akakusa-sensei!?
Mà khoan đã Akakusa-sensei! Tại sao cô lại mặc đồ y tá vậy hả!? Đây không phải nơi cosplay đâu nhé! À thì đúng là mọi người ai cũng mặc đồ như cosplay nhưng trông cô không giống biễu diễn thời trang đâu dù sao thì em vẫn nghĩ là cái này không ổn tí nào.
Nhưng trông hợp với cô thật! Hợp quá luôn ấy sensei ơi!
Tôi lặng lẽ gạch con số 16 ở vị trí số thứ nhất đi và viết lại thành 19.
Arina à, cô là thứ hai thôi.
Vision là tầm nhìn ấy Tsuru simp Arina quá