Phần 1
Khi Tobio mở mắt—— cậu thấy mình đang nằm ở một phòng bệnh xa lạ. Chỉ có cậu nằm trên giường. Tay cắm ống truyền dịch. Lấy lại tỉnh táo, cậu ngồi dậy.
...Ký ức của cậu rất mơ hồ, nhưng cậu vẫn nhớ mang máng về những gì đã xảy ra trong phòng quan sát. Một giọng nói cất lên khi cậu đang cúi mặt xuống.
“Vậy là cậu đã tỉnh, Ikuse Tobio.”
Nhìn sang là một người đàn ông đang ngồi trên chiếc ghế cách đó không xa. Ông đóng cuốn sách đang đọc và nói.
“Để ta giới thiệu lại. Ta là Azazel. Thủ lĩnh của tổ chức [Những kẻ dõi theo những đứa con của Chúa]—— Grigori.”
...Người này chính là ‘Tổng Đốc’ Azazel. Thủ lĩnh của Grigori.
Azazel tiếp tục.
“Tổ chức của ta... chuyên nghiên cứu và tính toán các hiện tượng siêu nhiên, trong đó bao gồm cả Sacred Gear. Chúng ta nghiên cứu rất đa dạng từ năng lực cho đến người sử dụng.”
Ánh mắt người đàn ông nhìn qua giường của Tobio. Tobio cũng nhìn theo và thấy—— một con chó đen to lớn đang cuộn tròn ngủ bên cạnh giường. Tobio ngay lập tức nhận ra đó là Jin.
Azazel nhìn Jin và nói.
“Phân thân của cậu—— bản chất thật của《Jin》là một trong những Sacred Gear được gọi [Longinus]. Tên chính thức của nó là Hắc Nhận Cẩu Thần [Canis Lykaon].”
“Longinus...”
“Có tất cả mười ba chủng, và tất cả đều sở hữu năng lực đủ để tiêu diệt cả Thần. Cái của cậu được cho là có thể chém hạ cả Thần Linh.”
Chém hạ cả thần linh...? Thật quá hoang đường, Tobio không thể hình dung được.
“Khác với... Sacred Gear của Minagawa-san và Samejima sao?’
“À, trông thì giống nhưng khác hoàn toàn. Tuy nhiên, [Canis Lykaon] có một năng lực là thu hút những Sacred Gear có cùng tần số.”
“...Vậy khả năng của họ là do Jin... không, do tôi vô tình kích hoạt?”
...Minagawa Natsume, Samejima Kouki, hai ‘Tứ Hung’ chưa gặp, và tất cả những bạn học, đã bị cuốn vào vụ việc này vì năng lực của cậu đã triệu gọi ‘Tứ Hung’...?
Đúng lúc Tobio sắp chìm vào mặc cảm tội lỗi, Azazel giải thích.
“Đúng là năng lực của cậu đã triệu gọi chúng. ——Nhưng những kẻ lợi dụng điều đó là ‘Cơ quan Utsusemi’.”
“...Nhưng nếu tất cả bắt đầu từ việc tôi mang dòng máu Himejima...”
Tobio nói rồi cúi mặt xuống, Azazel thở dài và gãi sau gáy.
“Sức mạnh của cậu là một trong những thứ sức mạnh có thể phá vỡ thế cân bằng của thế giới. Về bản chất, đó là đối tượng phải bị giám sát nghiêm ngặt. Trong một số trường hợp thì thậm chí còn phải phong ấn hoặc tiêu diệt cả cậu lẫn sức mạnh đó. Năng lực của cậu nguy hiểm đến mức đó đấy. Hơn nữa, cậu đã được sinh ra ngay tại trạng thái có thể phá vỡ thế cân bằng của thế giới. Sẽ không có gì lạ nếu cậu bị diệt trừ ngay từ khi còn là trẻ sơ sinh.”
Azazel tiếp tục khi nhìn ra khung cảnh ngoài cửa sổ.
“...Thế nhưng, cả cha mẹ và bà nội của cậu, đã chọn giữ mạng sống cho cậu. Điều đó nặng nề đến mức có thể coi là nghiệp chướng. ——Nhưng vào thời điểm đó, cậu nhóc mà ta gặp lại có đôi mắt hiền lành hơn bất kỳ ai. …Ikuse Ageha đã dùng tình yêu để phong ấn sức mạnh của con chó đó. Không còn lời nào để nói ngoài từ 'tuyệt vời'.”
...Baa-chan.
Trong tâm trí Tobio, ký ức về bà nội nghiêm khắc nhưng dịu dàng sống lại. Bà đã nuôi dạy cậu một cách tử tế cho đến khi bà qua đời. Tinh thần mà bà để lại vẫn còn ăn sâu trong trái tim cậu.
Và những gì người đàn ông này vừa nói đã biến những ký ức thời thơ ấu của cậu thành sự thật.
“...Quả nhiên, ông là... người lúc đó?”
Người đàn ông giang rộng mười hai cánh đen trước câu hỏi của Tobio.
Đúng vậy, ông ấy chính là thiên sứ màu đen cậu đã gặp khi đó.
Thiên sứ đen—— Azazel cười cay đắng và xoa đầu Tobio.
“——Ờ, cậu lớn thật rồi, nhóc chó ạ. Về phần ta, ta là một Đọa Thiên Sứ. Những tồn tại bị trục xuất khỏi Thiên Giới vì có tà tâm... Nghe đến Thiên Sứ thì chắc là hơi khó hình dung nhỉ.”
Tobio lắc đầu.
“Không, sau khi đã gặp Utsusemi, quái vật, ma pháp sư, giờ gặp thêm Thiên Sứ cũng không thấy gì lạ... Nếu tôi thấy lạ thì mới kỳ ấy.”
“Thế giới này có nhiều điều kỳ diệu nằm ngoài sức tưởng tượng lắm.”
Azazel nói thẳng.
“Tổ chức của chúng ta nghiên cứu Sacred Gear và quan sát người sử dụng chúng. Khi tìm thấy một người có Sacred Gear mạnh mẽ, chúng ta sẽ coi họ là đối tượng quan sát. Việc ta gặp cậu khi còn nhỏ cũng là vì khả năng cậu là người sở hữu Longinus. Nếu một người lạm dụng Sacred Gear hoặc không đủ khả năng để điều khiển, chúng ta sẽ loại bỏ họ. Tất cả là để duy trì sự cân bằng của thế giới. ——Vì chiến tranh, ta không muốn nó xảy ra thêm một lần nào nữa.”
Tobio cũng hỏi thẳng.
“——Tôi có phải đối tượng loại bỏ không?”
Azazel bật cười.
“Theo lẽ thường thì đúng thế. Nhưng có hai yếu tố làm ta phải cân nhắc.”
Ông giơ hai ngón tay lên.
“Một là khả năng của cậu. Sinh ra với trạng thái cấm kỵ có thể phá vỡ thế cân bằng của thế giới là điều cực kỳ hiếm thấy, ngay cả ta cũng chỉ biết vài trường hợp trong xuyên suốt nhiều thiên niên kỷ qua. Và trừ cậu ra thì tất cả đều đã chết trước cả khi nhận thức được điều đó... Nhưng cậu đã lớn lên một cách bình yên cho đến tuổi này. Chắc chắn là nhờ sự bảo vệ của người thân… nhưng dù sao nó vẫn rất thú vị.”
Azazel gập một ngón tay xuống. Ông nở nụ cười chua chát.
“Lý do còn lại... à thì, những người sở hữu Longinus khác đã cầu xin ta không loại bỏ cậu. Một là học trò của ta, hai là cô nàng ma pháp thiếu nữ được một người quen cũ gửi gắm. Từ chối yêu cầu của hai người đó thì ta sẽ bị ghim cả đời mất.”
Azazel vừa thở dài vừa nói.
“Hiện tại, chúng ta sẽ giám sát cậu cùng ‘Tứ Hung’ trong một thời gian. Trong lúc đó, hãy rèn luyện thêm dưới sự chỉ đạo của ta. Bắt đầu với việc thu thập nốt những ‘Tứ Hung’ còn lại.”
Vậy là cậu sẽ không bị loại bỏ. Người cầu xin chắc hẳn là... cô gái tóc vàng và cậu bé tóc bạc đó.
Cậu vẫn được sống. Nhưng——.
Tobio bắt đầu bật khóc.
“...Tôi... đã không cứu được Sae...!!”
Cậu vẫn nhớ những gì diễn ra trong phòng quan sát đến trước lúc niệm lời chú. Khoảnh khắc đó đã in sâu vào mắt cậu. Sae đã ôm Jin với lưỡi kiếm vẫn còn trên trán. Lưỡi kiếm của Jin đã đâm xuyên ngực cô ấy.
Cậu đã không thể cứu người quan trọng nhất——.
Tobio chỉ biết khóc, nhưng Azazel gãi má và tiếp tục.
“——Chuyện đó để sau. Vào đi.”
Sau câu nói đó, cửa phòng bệnh mở ra. Và người xuất hiện là—— Sae đang ngồi trên một chiếc xe lăn.
Tobio sững sờ, chỉ có thể thốt lên một câu.
“....Sae?”
Nghe thấy giọng nói của Tobio, Sae lấy tay che miệng lại.
“Tobio...”
Azazel giải thích cho Tobio vẫn đang không tin vào mắt mình.
“...Còn nhớ chuỗi tràng hạt bà cậu để lại không?”
Trước chuyến đi, Tobio đã đeo chuỗi tràng hạt lên tay Sae thay cho bùa hộ mệnh——.
“Chuỗi hạt đó đã được bà của cậu yểm lên một hộ pháp bảo vệ. Nếu có chuyện gì xảy ra thì nó sẽ thế mạng người đeo một lần. Ngay cả khi ngực cô gái đó đã bị lưỡi kiếm đâm xuyên qua thì nó vẫn phát huy tác dụng để cơ thể không bị tổn thương khi rút ra. Rồi chuỗi tràng hạt đã tan vỡ sau đó.”
——Cô ấy đã được chuỗi tràng hạt của Baa-chan bảo vệ.
...Baa-chan... Ngay cả sau khi mất, Baa-chan vẫn bảo vệ mình và Sae...
Trước tình yêu thương của bà và sự an toàn của Sae, Tobio chỉ biết rơi nước mắt không ngừng.
Azazel nói:
“...Những học sinh của trường trung học Ryoukuu mà chúng ta đã mang về hiện đang được điều trị. Sau khi loại bỏ Utsusemi, họ sẽ được trả về với người thân. Tuy nhiên, ký ức về sự việc lần này sẽ bị thay đổi ở một mức độ nào đó. Điều đó thuận tiện cho họ, cho chúng ta... và cả những kẻ đó. Sự giám sát từ các tổ chức sẽ cực kỳ nghiêm ngặt, nhưng họ phải chấp nhận rằng điều đó tốt hơn là cái chết.”
Ra vậy, người thân của những người bạn cùng lớp trong sào huyệt cũng đã được cứu an toàn. Những người bạn cùng lớp cũng… đang được Grigori bảo vệ. Thật tốt nếu họ mất đi ký ức. Những người bình thường không cần phải biết về những sự việc không may và kỳ lạ như vậy. Ngay cả khi có một chút giám sát, chỉ cần còn sống... đã là một điều tốt rồi.
Azazel bổ sung thêm một điều.
“...Thế nhưng, ký ức của cô bé kia vẫn còn nguyên. Chính cô ấy đã từ chối.”
——!
...Tobio không biết nói gì. Tất cả những ký ức của Sae về những gì đã xảy ra, về Tobio là một dị năng giả, việc cô bị ‘Cơ quan Utsusemi’ lợi dụng, vẫn còn nguyên vẹn.
“Gặp sau nhé.”
Chào xong, Azazel bước ra khỏi phòng bệnh.
Chỉ còn lại Tobio và Sae. Sae di chuyển chiếc xe lăn đến bên giường Tobio.
Sae nắm lấy tay Tobio, nước mắt cô chảy dài.
“Tobio... tớ xin lỗi... Khó khăn lắm đúng không...? Tớ... mọi người... tất cả là vì bọn tớ đã không thể làm gì... Tớ xin lỗi, xin lỗi cậu...”
“...Không sao cả. Miễn là cậu an toàn.”
Tobio ôm Sae đang cố đứng dậy khỏi xe lăn và nói.
“——Mừng cậu về, Sae.”
“...Tớ về rồi, Tobio.”
Cuối cùng——.
Cuối cùng, cô ấy đã trở về sau chuyến đi dài——.
Phần 2
“Vẫn còn ổn chán nhể, Ikuse!”
Tobio đang bị Samejima cầm nạng chọc vào người. Samejima chưa hoàn toàn bình phục và vẫn phải dùng nạng cho sinh hoạt hàng ngày. Nhưng cậu ta sẽ sớm đi lại bình thường.
Đã mười ngày trôi qua sau cuộc chiến, và tất cả đang tập trung tại căn hộ quen thuộc. Tobio, Natsume, Samejima, Lavinia, Vali—— và Toujou Sae mới gia nhập cả nhóm. Sae đã không còn cần xe lăn nữa, nhưng vẫn phải dùng một cây gậy như Samejima trong một thời gian.
Natsume nói với Sae.
“Cậu chọn giữ lại ký ức... thay vì cuộc sống bình thường sao? Sẽ khó khăn lắm đó?”
Bạn của Natsume đã phong ấn lại ký ức về vụ việc này qua nguyện vọng của cô. Câu chuyện về chuyến đi đã được thay thế bằng một ký ức ngụy tạo. Bạn của Samejima—— Maeda cũng vậy.
Trong số những cựu học sinh năm hai trường trung học Ryokuu, ngoài những người sở hữu Sacred Gear ra thì Sae là người duy nhất biết được sự thật sau vụ việc này.
“Ừ. Vì Jin-chan đáng yêu lắm mà.”
Sae trả lời trong khi Jin—— đã biến thành một con chó lớn đang liếm má cô. Sau khi lớn lên thì hình như nó còn quấn Sae hơn cả Tobio, đến mức khiến cậu lầm tưởng.
Ngược lại với Jin đã biến đổi, Sacred Gear của Natsume và Samejima—— Griffon và Byakusa đã quay trở lại hình dạng con chim ưng và con mèo. Theo lời ‘Tổng Đốc’—— Azazel thì như vậy sẽ tiện cho cuộc sống hàng ngày hơn.
Nhìn trang phục của Natsume, Samejima cười khổ.
“Nhưng mà, nhìn bộ trang phục kia đúng là khó nói thật.”
Natsume đang mặc một bộ đồng phục do tổ chức của Azazel—— Grigori cấp cho.
Sử dụng màu xanh làm chủ đạo, thiết kế của nó có chút khác biệt so với đồng phục học sinh bình thường.
Thay vì đồng phục học sinh... thì nó giống bộ đồng phục của các cơ quan tổ chức đặc nhiệm dành cho người trong độ tuổi học sinh trung học thường thấy trong manga hay anime hơn. Nhìn qua thì chẳng khác gì đang cosplay cả.
“Đành chịu thôi. Tổng Đốc nói rằng phải mặc cái này khi đến ngôi trường ông ấy chuẩn bị mà.”
Natsume nhìn lại mình và nói.
Nghe thế, biểu cảm của Samejima lộ rõ vẻ chán chường.
“...Thật luôn, đây là đồng phục của cái trường nội trú đó à?”
Tobio và những người khác đã chạm đến thế giới ngầm—— thế giới siêu nhiên của dị năng và dị hình, họ không còn có thể quay lại cuộc sống trước kia được nữa. Dựa vào sự hỗ trợ từ tổ chức của Azazel—— Grigori, họ đã làm thủ tục chuyển trường.
Tobio và những người khác sẽ được chuyển đến một cơ sở do Grigori quản lý—— một ngôi trường có tên [Nephilim] dành cho những người sở hữu Sacred Gear. Và cũng chính là ‘trường nội trú’ Samejima đã nói vừa nãy.
Thực tế thì, cả căn chung cư này cũng là một ký túc xá cho học sinh của [Nephilim].
Theo những gì được cho biết thì lớp mà Tobio và những người khác sẽ theo học có tên “Lớp Barakiel”.
Trong căn phòng nơi họ xem đoạn video về Utsusemi lần đầu, mọi người lại tụ tập, cảm nhận một cuộc sống mới sắp bắt đầu. Lavinia ngồi ở trung tâm và lại nói lý do cô triệu tập mọi người đến đây.
“Lý do chị tập trung mọi người lại đây chỉ có một. Đó là giải thích lý do chị hợp tác với mọi người.”
Đúng vậy, là lý do Lavinia hợp tác với họ để chống lại ‘Kế hoạch Tứ Hung’ của ‘Cơ quan Utsusemi’.
Lý do ban đầu là vì những pháp sư mà cô đang truy đuổi đã hợp tác với ‘Cơ quan Utsusemi’. Những pháp sư đó đã dẫn tàn dư của Cơ quan trốn đi.
Lavinia bắt đầu kể.
“Chuyện này đã xảy ra từ rất lâu về trước. Hiệp hội pháp sư mà chị trực thuộc đã bị chia tách làm hai do một sự kiện lớn. Một bên ở lại và tiếp tục các hoạt động như trước. Đó là tổ chức mà chị đang làm việc, [Grau Zauberer]. Tuy nhiên, bên còn lại đã sử dụng ma pháp kết giới để dựng nên một vùng lãnh thổ trong một nơi gọi là “Khoảng Không Thứ Nguyên”, khu vực nằm giữa khoảng trống của các thế giới.”
Lavinia lấy ra một quyển sách. Đó là—— một cuốn sách tranh. Có lẽ ai ở đây cũng đã từng thấy cuốn sách này ít nhất một lần——.
“Cuốn sách đó là?”
Lavinia tiếp tục trong khi cầm quyển sách tranh trong tay.
“Câu chuyện trong cuốn sách này chính là bằng chứng rõ nhất về sự tồn tại của thế giới mà chúng đã tạo ra. Thế giới mà tác giả vô tình lọt vào chính là vùng lãnh thổ được dựng nên ở “Khoảng Không Thứ Nguyên” đó.”
Lavinia nói dõng dạc.
“Những pháp sư đó—— chính là “Phù thủy xứ Oz”.”
——!!
...Không ngoài dự đoán, tất cả đều choáng ngợp trước thông tin này. Chỉ có Vali là vẫn bình thản như mọi khi.
——Vậy là bà lão và cô gái ma pháp sư họ đã gặp dưới đại sảnh ngầm... là “Phù thủy xứ Oz” sao?”
Lavinia tiếp tục.
“Bọn chị—— cả Grau Zauberer và Grigori đều đang truy đuổi những kẻ đến từ xứ Oz—— và chúng đang hợp tác với kẻ phản bội Grigori, Cán Bộ Đọa Thiên Sứ Satanael.”
Oz——.
Và kẻ phản bội Grigori—— Satanael.
Trong khi bận tâm về tung tích của những người thuộc ‘Tứ Hung’ còn lại, những vị khách đến từ dị giới đang tiếp cận Tobio và những người khác.
///
Từ đây, cuộc chiến giữa ba thế lực gồm [Grigori] theo đuổi các Sacred Gear, [Ngũ Đại Tông Gia] cai quản Tứ Thần và Hoàng Long, cùng những [Phù thủy xứ Oz] đã chiêu mộ thành công Cán Bộ Đọa Thiên Sứ Satanael sắp bắt đầu.
Đồng thời, đây cũng là câu chuyện về một con ‘Chó’ sẽ trở thành lưỡi kiếm của những kẻ mang cánh đen và chém hạ vô số những dị năng khác.
Đó chính là người sau này sẽ được biết đến với cái tên—— [Slash Dog].