Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

(Đang ra)

Ma thuật gian lận: Chuyển mình từ kẻ vô dụng

Shinoura Chira

Kokubu Kento là một học sinh lớp 8. Khi cậu đang ngủ trong lớp thì bất ngờ cả lớp bị triệu hồi sang một thế giới khác.

40 1346

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

(Đang ra)

Mèo, thiếu nữ và xưởng đá phép thuật của nàng Elf da ngăm thân thiện

Emoto Mashimesa

Elle là một cô thợ chế tác đá ma thuật sống trong rừng, bị dân làng ghét bỏ và xem thường thành phẩm của mình. Sau khi cha rời đi làm việc ở kinh đô, cô được một vị ẩn sĩ trong rừng dạy dỗ.

1 4

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

(Đang ra)

Dịch Vụ Chuyển Nhà Của Nàng Phù Thủy

Sakaishi Yusaku

Một câu chuyện diệu kỳ về những cuộc gặp gỡ và những lần chia tay, được dệt nên trong thế giới của gươm đao và phép màu.

3 7

I'm Really Not the Demon God's Lackey

(Đang ra)

I'm Really Not the Demon God's Lackey

Wan Jiehuo

Tất cả mọi chuyện đều là hiểu lầm, nhưng hiểu lầm này càng lúc càng đi xa và trở nên thú vị hơn...

1 4

Toàn Trí Độc Giả

(Đang ra)

Toàn Trí Độc Giả

Sing Shong

Một ngày nọ, thế giới của Kim Dokja sụp đổ. Không phải theo nghĩa bóng, mà theo đúng những gì đã xảy ra trong cuốn tiểu thuyết mà anh là độc giả duy nhất theo dõi đến cuối.

45 481

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

(Đang ra)

Trashlesse Oblige ~ 18 kin ge sekai no kuzu akuyaku ni tensei shite shimatta ore wa, gensaku chishiki no chikara de doshitemo mobu jinsei o tsukami toritai

アバタロー

Dù không muốn trở nên nổi bật, nhưng bằng cách nào đó tôi lại vô tình tạo ra nhiều mối liên kết hơn với các nhân vật chính.

35 539

Toàn Văn - Chương 1: Giờ Tan Học Chiều Mưa, Có Hai Người Ở Đó (2)

"『Cẩm Tú Cầu Cùng Vong Linh』"

"...Chính xác."

Nghe được câu trả lời từ tôi, Junna nhẹ nhàng gật đầu.

Ngón tay cô ấy lướt trên phím đàn, miếng gảy hình giọt lệ quệt mạnh lên dây đàn, khiến cho giai điệu biến hóa mượt mà. Chiếc loa mini cùng với bộ phơ guitar điện khuếch đại âm thanh, vang lên át cả tiếng mưa.

"Bài này thì sao?"

"『Ame, Haikyo, Ame』"

"...Ừ. Chính xác luôn..."

Trước câu trả lời nhanh như chớp của tôi, Junna lại gật đầu. Cô ấy tiếp tục chơi đoạn Verse của bài hát trong lúc nghĩ câu hỏi tiếp theo.

Thân đàn màu lục lướt sóng đặt ngang trên đùi, tư thế biểu diễn của cô giờ đã mang phong thái chuyên nghiệp. Dù là kẻ ngoại đạo nhưng tôi vẫn có thể cảm nhận rõ ràng được sự thuần thục ấy.

Kỹ thuật phi ngón kịch liệt dệt nên giai điệu điện tử mạnh mẽ, cùng với bầu không khí ẩm ướt do thấm đẫm màn mưa khiến màng nhĩ tôi rung lên tê dại, cuối cùng bị vô số lỗ cách âm trên tường hút sạch.

"...Tiếp theo là bài này, biết không?"

"『Yellow Frog』"

"Ừ, chính xác. Thử bài nào không phải single xem. Bài này thì sao?"

"『Jou Sei Eki』"

"Đúng, đúng nữa rồi... Vậy cuối cùng là một bonus track chưa từng được đưa vào album..."

"『Bản Ngã Và Identity Của Chiếc Pancake Nguội Lạnh』"

"...Ơ"

Tương phản với đoạn riff guitar cuồng bạo là khuôn mặt vô cảm của Junna. Nhưng sau cùng, cô cũng phải nhíu mày. Và dù rằng tôi đã trả lời, nhưng xem ra tiếng đàn của cô ấy vẫn chưa chịu dừng lại.

Ánh mắt Junna rời khỏi cây đàn, chăm chú nhìn tôi, tôi cũng lặng lẽ nhìn lại.

"...Chính xác."

Junna thở dài, ngưng đàn hẳn. Sự tĩnh lặng và tiếng mưa lại lần nữa ùa về.

"Không ngờ cậu thật sự có thể đoán đúng hết..."

Giọng cô vẫn bình thản như mặt nước lặng gió. Chỉ có điều...

"Đúng thật, cậu nghe nhiều phết đấy."

Khi đang thì thầm câu nói thì khóe miệng cô ấy - dù chỉ cực kỳ nhỏ nhẹ thôi nhưng giãn ra thành một nụ cười dịu dàng trông rõ ràng vô cùng. Tựa như giữa bầu trời mây đen dày đặc, lại có ánh nắng chói chang chiếu xuyên qua vậy. Phải nói đây là biểu cảm trông giống con người nhất của Junna kể từ khi tôi gặp cô ấy.

"Này."

Tôi không kìm được mà lên tiếng.

"Junna, cậu..."

Thế quái nào lại vừa đúng lúc cái loa trên trần nhà ở phía sau tôi phát lên tiếng chuông điện tử đinh tai nhức óc, thông báo đã đến giờ đóng cổng.

Junna đang cẩn thận lau dây đàn liền ngừng tay xem đồng hồ. Kim ngắn báo giờ đã chỉ vào số 18 . Cô gấp gọn dây đeo, nắm chặt cần đàn đứng dậy.

"Đến giờ rồi, phải đi đây..."

"Chờ, chờ chút!"

Nhìn cô ấy nhanh chóng thu dọn guitar, loa và dây điện các thứ, tôi liền cân nhắc từ ngữ xem nên nói gì. Junna nghe thấy tiếng gọi, liếc tôi một cái.

"Cậu có muốn... trao đổi liên lạc không?"

Tôi dò hỏi.

Junna không đáp lời. Tôi cố nói tiếp để lấp đầy khoảng lặng này:

"Còn rất nhiều điều tôi muốn trò chuyện. Không chỉ âm nhạc, mà cả sách nữa. Cảm nhận về cuốn tiểu thuyết này cũng vậy, đợi khi tôi đọc xong chúng ta có thể..."

"Xin lỗi"

Cô ấy ngắt lời tôi, kéo khóa hộp đàn, quai đeo vắt qua vai rồi đứng dậy.

"Tôi không dùng Line"

"Ơ? À... Vậy à"

Junna quay lưng, mang theo guitar vội vàng rời đi, bỏ lại tôi lòng đầy bối rối. Móc khóa hình chú ếch xanh tím đung đưa theo nhịp bước. Trong thoáng chốc, tiếng mưa rơi bỗng trở nên vội vã lạ thường.

"............."

Tôi cứ tưởng cô ấy sẽ chẳng thèm nói lấy nửa lời, cứ thế cúi đầu bước đến cửa lớp rồi im lặng mở cửa đi mất. Thế rồi đột nhiên...

"Shigure"

Cô ấy dừng bước trước ngưỡng cửa, ngoảnh đầu lại. Đôi mắt kèm nhèm buồn ngủ ấy vẫn khóa chặt vào tôi.

"Tạm biệt."

"...!?"

Trong lúc tôi còn đang kinh ngạc, cô ấy đã bước ra khỏi phòng học, hình bóng dần khuất khỏi tầm mắt.

Tiếng bước chân lộp cộp ngoài hành lang cứ thế xa dần, chỉ để lại một tôi còn đang ngây người, cùng tiếng mưa rơi lộp độp ngoài khung cửa sổ.

"Thế nên là..."

Tôi gãi gãi sau gáy, miệng lẩm bẩm.

"Nói không dùng Line, hẳn là nói dối... để từ chối rồi? Nhưng cuối cùng lại nói tạm biệt... Hình như vẫn muốn nói chuyện với mình?"

Cuốn tiểu thuyết bị lãng quên vẫn cứ thế nằm trên bàn - Mọi chuyện bắt nguồn từ nó cả. Tôi cười khổ, nhặt nó lên.

"Thật là một cô gái khó hiểu..."

Khi bạn còn đang cho rằng cô ấy là kẻ vô cảm khó lường, như đang cách xa nghìn dặm, thì đột nhiên cô ấy lại kéo gần khoảng cách. Chính vì thay đổi thất thường như này, lại càng khiến người ta bận tâm hơn. Quả thật là một cô gái quá kỳ lạ.

...Vẫn còn có thể gặp lại ư?

Lắng nghe tiếng mưa rơi đang bao trùm thế giới, đắm chìm trong dư âm guitar của Junna, tôi thầm mong ngày mai, trời vẫn sẽ mưa.

Ờm, tôi rất muốn để romanji nhưng tôi không rõ tiếng Nhật, cũng méo có bản Nhật luôn. Đại loại tra gg cùng AI thì có lẽ là『Ajisai to Yuurei』 Câu 2 này cảm giác dịch hơi đần, nhưng đại khái ý là thế. Phơ hay fuzz, hay effect guitar là cái thiết bị để làm biến âm guitar, cho ra nhiều hiệu ứng âm thanh khác nhau Ừm, cái này thì dễ, tra gg là ra. Tiếng Việt là『Mưa, Phế Tích, Mưa』 Chỗ này team Trung để là phần A. Cơ bản nó là ký hiệu của bài hát bên Tây thì phải. Đại loại thì cấu trúc của 1 bài hát thường là dạng ABABCB, trong đó A là Verse, B là Chorus và C là Bridge. Chuyên sâu hơn thì không dám đào tới, kẻo múa rìu qua mắt thợ mất. Chắc kiểu phòng bên đấy dùng vật liệu cách âm. Mình ngó qua thì là kiểu vật liệu li ti các lỗ. Ờm, Hoàng Sắc Thanh Oa, dịch ra Ếch Vàng. Romanji thì chắc là『Kiiroi Kaeru』 Ờm Thượng Thanh Dịch, đại loại là phần nước trong suốt nổi lên trên? Nói chung tên là gg dịch ... Tôi cũng, đéo biết nói gì. Thật ra từ gốc tra trên Baidu là kiểu "Bản Sắc Cá Nhân" cơ, nhưng mà dài quá, đã thế gốc còn có cái cụm identity nữa. Em gái à, cả mấy bạn team Trung nữa, vốn liếng truyện tàu, từ lóng văn hóa, kinh nghiệm nói chuyện kèm 12 năm tiếng Anh bắt buộc và cả 4 năm tiếng Anh chuyên ngành tôi cũng chưa nghĩ mình từng thấy cái của nợ nào như này đâu, khổ quá đi mất, 4-5h sáng rồi. Bên Trung set chỗ này là Liên Phục Đoạn, tương đương tên quốc tế là Riff, là đoạn nhạc hoặc chùm hợp âm được lặp đi lặp lại. Ờm, thế đíu nào team Trung lại ghi là kim ngắn chỉ số 18? Dù rằng có đồng hồ 24 số thật, 18h cũng là 6h chiều nma trông miễn cưỡng vãi. Ừm, đoạn này thực ra là một thành ngữ: Phiêu Hốt Bất Định. Nôm na là thất thường, bất ổn.