"Vậy thôi, tôi về nhé."
Trước khi hồi chuông báo đóng cửa trường vang lên, khi ấy đang là 5h30, tôi đã thốt lên một câu như vậy.
Junna chỉ khẽ "Ừm..." một tiếng, ngừng gảy đàn rồi dùng điện thoại đang mở ứng dụng Drum Machine để xem giờ.
"...Đã muộn thế này rồi sao"
Âm thanh trống điện tử vốn đang đều đặn như tiếng metronome bỗng nhiên ngưng bặt, và rồi khoảng lặng ấy lại bị tiếng mưa rơi lấp đầy. Cơn mưa giờ đã nhẹ hơn, về nhà chắc cũng không tới nổi quá ướt.
"Shigure..."
Ngay khi tôi vừa chuẩn bị đứng dậy rời đi thì Junna chợt túm lấy ống tay áo tôi, ánh mắt chăm chú nhìn thẳng về phía tôi.
Cô ấy im lặng một hồi, như thể đang cân nhắc từ ngữ.
"... Hẹn gặp lại vào chiều mưa lần tới."
Nói xong cô ấy liền buông tay. Tôi khẽ mỉm cười.
"...Ừ, hẹn gặp lại vào chiều mưa lần tới."
Phải đến khi thốt nên lời ấy rồi tôi mới ý thức được mối quan hệ kỳ lạ này của chúng tôi. Bởi lẽ chỉ những ngày tan học mưa gió bập bùng, chúng tôi mới lặng lẽ gặp gỡ và cùng nhau trò chuyện ở góc khuất nơi sân trường ảm đạm này.
Cùng nhau bàn luận về gu âm nhạc yêu thích, chia sẻ cảm nhận về mấy cuốn sách, và cả ngồi nghe Junna chơi guitar. Cùng với tiếng mưa rơi rả rích, khoảng thời gian chúng tôi bên nhau luôn vui vẻ, yên bình tựa như thời gian cứ thế chầm chậm trôi, thế nhưng đến khi ngoảnh đầu nhìn lại, liền biến mất trong thoáng chốc.
"Lần tới chúng ta chơi trò『Đoán bài hát về mưa』đi"
"Bài hát về mưa... như kiểu coldrain hay amazarashi ấy à?"
"Đó là tên ban nhạc chứ không phải bài hát. Nếu là amazarashi thì chọn『Ame Otoko』 ấy."
"Ra là thế. Thế thì『Ame to Cappuccino』 của Yorushika ,『Maigo Inu to Ame no Beat』 của Asian Kung-Fu Generation ,『Mizu to Ame ni tsuite』 của uniso ..."
"Ừm"
"Hay『Raining』của cocco thì sao?"
"Ừm... Ơ? Tuy tựa đề là『Mưa』nhưng lời bài hát toàn hình ảnh nắng đẹp nhỉ?"
"Hoặc『Ame Agari』của Remioromen..."
"Nắng quá rồi đấy..."
"Cuối cùng, tôi muốn kết thúc bằng『Cầu vồng - Niji』."
"『Niji』? Bài Niji nào cơ? ELLE ? SPYAIR ? Hay của Fujifabric ?"
"Shinku Horou"
"Cậu đúng là mê Utsu Rock thật đấy. Còn tôi thì nghiện đoạn intro trong『Higai Mousou To Jiko Anji Ni Yoru Fukai Kan』..."
Những câu bông đùa của tôi cô ấy đều bắt nhịp được hết, khiến tôi vừa vui vẻ lại vừa cảm thấy đáng tin cậy.
Tôi và Junna có gu âm nhạc và những thứ khác giống nhau đến lạ kỳ. Chẳng trách sao giữa chúng tôi lại có sự ăn ý đến thế.
"Những người có gu âm nhạc giống nhau, thì những mặt khác nhìn chung cũng sẽ hợp nhau thôi mà."
.... Đó là quan điểm của Junna.
"Đừng để bị cảm đấy."
Nói xong tôi liền đứng dậy, đeo chiếc cặp chống nước lên.
Quần áo của Junna đã khô hoàn toàn rồi, xem chừng ngay cả thứ đang phơi trên thanh rèm cửa cũng có thể mặc được nốt. Cô ấy dùng thân đàn guitar đè chặt vạt váy xuống, gật đầu "Ừm" một tiếng đáp lời.
"Shigure mới nên... À không, Shigure thì chắc không sao đâu nhỉ"
"...... Ý cậu là gì đây?"
"Ý tôi là đồ ngốc thì không biết cảm lạnh."
"Ngốc? Thành tích học tập của tôi cũng không tệ đâu đấy."
Trong kỳ thi giữa kỳ sau kỳ nghỉ dài, tôi xếp thứ 16 cho tổng điểm 5 môn (trên 320 người), thành tích phải nói là cực kỳ xuất sắc.
Junna giật mình, thốt lên một tiếng "Woah..." với cái tông giọng máy móc như mọi lần.
"Tôi, tôi còn tưởng trình độ xêm xêm tôi chứ... Bị phản bội rồi... Trầm cảm quá..."
"...... Chẳng lẽ thành tích cậu không tốt à?"
"Tất cả các môn đều suýt trượt cả, xếp hạng tổng 319. Xém chút nữa là thành đội sổ."
"............ Lần sau học nhóm đi."
"Nhờ cậu đấy."
Cảm giác khẩn trương bỗng ngập tràn cả căn phòng. Thành tích thế này thì nguy hiểm thật.
"Tôi sẽ chơi vài bản guitar giúp tập trung nhé..."
"『Mau chăm chỉ học hành đi!』"
"Đó là bài của『ZUTOMAYO』nhỉ? Cơ mà nếu nửa đêm cứ kéo dài mãi thế này, thì học nhồi nhét một đêm cũng qua được kỳ thi đấy nhỉ?"
"『Mau chăm chỉ học hành đi!』"
"Đừng có phát đi phát lại như thế chứ......"
Cứ cái đà tấu hài như này thì khéo cả đêm cũng chẳng về nhà được mất. Thế nên tôi liền ngắt lời: "Vậy thì tạm dừng hát nữa nhé", rồi bước về phía lối ra.
Đẩy cánh cửa đang đóng chặt, tôi ngoảnh đầu nhìn lại lần nữa.
"Tạm biệt nhé."
"Ừm, tạm biệt."
Junna vẫy vẫy tay. Ánh mắt pha chút buồn ngủ, còn khuôn mặt thì vẫn vô cảm. Cô ấy vẫn cứ thế, vẫn là cô nàng khó hiểu khó chiều. Thế nhưng...
(Mong sao ngày mai trời lại mưa)
Tôi thầm cầu nguyện trong lòng, và cũng nuôi chút hy vọng rằng dưới khuôn mặt vô cảm kia, nàng cũng lặng lẽ ấp ủ một nguyện vọng như tôi.
Hiểu đơn giản thì nó là 1 cái thiết bị tạo âm thanh trống điện tử, thế thoai. Và cái app mô phỏng cái đấy trên điện thoại Hít... coldrain là ban nhạc rock Nhật, đến từ Nagoya. Kết hợp giữa giọng ca du dương với tiếng hét của post-hardcore. Bài hát đề cử: Amazarashi là ban nhạc rock Nhật, đến từ Aomori. Có hát nhạc anime, đơn cử gần đây nhất mình nhớ có OP2 của 86 - Kyoukaisen. Bài hát đề cử: Yorushika, một band rock quá nổi tiếng, nhưng mình biết họ ở dạng Utaite hơn. Bài hát đề cử: Asian Kung-Fu Generation là ban nhạc alternative rock Nhật, đến từ Yokohama. Bài hát đề cử: uniso hay UNISON SQUARE GARDEN, cũng là 1 band rock nổi tiếng. Nổi tiếng nhất và cũng là đề cử của band này, kiêm luôn ending quốc dân. Phàm là fandom nào cũng nên có 1 ending parody từ bài này: Cocco là 1 nữ ca sĩ solo pop/folk rock, tên thật là Makishi Satoko. Không có bài hát đề cử vì mình không biết không nghe, nhưng đây là Remioromen là ban nhạc alternative rock/pop rock Nhật, thành lập năm 2000. Không có bài hát đề cử vì mình không biết không nghe, nhưng đây là Bài này dịch ra là "Sau Cơn Mưa Trời Lại Sáng" Sau cơn mưa trời lại sáng, nên kết thúc bằng cầu vồng, và Niji là cầu vồng ELLE hay ELLEGARDEN, một band alternative rock/punk rock đến từ Chiba. Bài hát đề cử: SPYAIR, một band rock cũng nổi tiếng đến từ Nagoya. Bài hát đề cử: của Haikyuu! Khóc trôi rạp. Fujifabric, 1 band alternative rock/power pop từ năm 2000. Hát kha khá nhạc Anime như và Shinku Horou, 1 band rock và lần này là Utsu Rock từ năm 2006. À thì thực ra không rõ band này lắm, nhưng Niji band này thì mình biết, vì đây là ending của Naruto tầm tập 3xx. Thời gian đó mình nghiện Naruto 3xx này, opening của 15 - 16 là Crimson Lotus và Sihouette là 2 bài mình thấy hype nhất. Ending thì ít hype hơn nhưng vẫn nhớ do cảm giác cứ tối tối kiểu méo gì, thêm quả cuộc đời Obito cuối ED nữa. Nhân tiện thì Con mẹ nó bài này nhá, tìm lòi kèn. Tên tạm dịch là "Cảm giác khó chịu do hoang tưởng bị hại và tự ám thị gây ra". Của Shinku Horou nốt. Úi chà đèn gì xanh thế? Là bài hay . Vừa hay nhắc khéo gái nhà lo đi học đi Đoạn này gái chơi chữ. Cho bạn nào không nhớ thì ZUTOMAYO tên dài tổ bố ra là "Giá Mà Cứ Mãi Là Nửa Đêm" ấy.