Dị thế Nhục hình Công chúa―Fremd Torturchen

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Tập 6 (Hoàn thành) - Chương I: Hiệp ước với hoàng nữ

Nơi đó là cuộc họp mặt giữa ba chủng loài, thứ sẽ nhồi nặn nên số phận của thế giới.

Đứng trên chiếc bàn tròn trắng tinh khôi, Kaito Sena kiểm soát lấy toàn bộ quang cảnh xung quanh. Hàng trăm lưỡi kiếm chĩa ngay mũi những người có mặt tại nơi đây để đại diện cho chủng loài của mình. Những lưỡi đao lóe lên sắc lẹm khi Kaito cẩn thận giữ chúng lơ lửng trong không trung bằng suy nghĩ. Cậu tạo ra tất cả chúng bằng ma thuật.

Trong tay cậu là một thanh trường kiếm đen như mực, và cậu chỉ nó vào những thành viên của cuộc họp mặt. Cậu chầm chậm mở miệng ra để nói.

"Nhân loại, thú nhân, á nhân đều bình đẳng. Tất cả mọi sinh vật đều ngu dốt, tất cả mọi sinh vật đều như những con động vật ngu đần, và tất cả mọi sinh vật đều quý giá. Nên tôi hứa. Tôi sẽ giữ cho tất cả các người còn sống. Tôi sẽ cứu lấy thế giới. Và đó là vì sao..."

Rồi cậu trai trẻ đã từng chết một cách vô nghĩa tại thế giới khác đưa ra lời tuyên bố to lớn.

"...Chỉ lúc này thôi, tôi là vua. Vậy nên hãy tuân lệnh tôi."

Không ai đáp lại. Vài người chằm chằm nhìn cậu vì bất ngờ, vài người run rẩy vì sợ hãi, và một số thì bình tĩnh nhìn lấy những lưỡi đao. Dù biểu cảm họ khác nhau, nhưng tất cả đều khoác lên mình sắc mặt của sự thấu hiểu chung.

Chắc chắn Kaito có thể biết được họ đang nghĩ gì: ngay khi chúng ta phản lại nó thì những lưỡi đao sẽ kết liễu chúng ta ngay; nếu chúng ta đưa ra câu trả lời sai, nó sẽ rạch mũi, xiên não và đổ chất xám của chúng ta ra sàn; tôi có thể thấy được từ sự phẫn nộ và quyết tâm thầm lặng của thằng nhóc bạo động kia, nó sẽ làm thế.

Tất cả những người ở đây đều có năng lực cao, và cùng nhau, họ tạo nên hạt nhân của xã hội. Việc không một ai trong số họ đủ ngu ngốc để nhầm lẫn lời khẳng định của cậu là một trò đùa là điều hoàn toàn hợp lý.

Chính bản thân Kaito cũng nhận ra - theo một ý nghĩ biệt lập - rằng "cậu sẽ làm thế."

Khi giết đi ai đó, họ sẽ không thể quay trở về được. Có được cơ hội thứ hai như bản thân mình đây là một sự dị thường. Nhưng bây giờ mình cần phải đảm bảo rằng họ sẽ tuân lệnh. Mình đến từ thế giới khác, thế nên hẳn mình là kẻ duy nhất có thể hành động mà không bị ghìm lại bởi việc lo lắng rằng người nào có quyền hạn gì. Hay ai sẽ nhượng bộ thế nào sau khi giải quyết được tình hình...

Giờ đây, thế giới là một con tàu đang chìm. Nhưng những mối thù giữa các chủng loài quá sâu đậm để họ có thể cầm lái. Để ngăn họ khỏi sự tuyệt diệt, một kẻ ngoài cuộc cần phải lái con tàu vào bờ. Và để làm được thế, vài người phải bị ném khỏi tàu. Kaito nhận ra được thế, và cậu đồng thuận với nó. Hiện giờ, giết đi một trăm mạng để cứu lấy một nghìn mạng - hay có lẽ là giết một nghìn mạng để cứu được mười lần con số đó - chính là lựa chọn duy nhất.

Nó là một lựa chọn ngu ngốc và ngạo mạn để đưa ra. Và nó tựa như phương pháp mà cô đã từng sử dụng.

"Cô sẽ làm gì trong tình huống này đây, Elisabeth?"

Kaito đưa ra câu hỏi với giọng khẽ và đè nén. Cậu không nhận được lời phản hồi nào. Nhưng điều đó đã nằm trong dự đoán.

Ngay lúc này, hắc Nhục hình Công chúa đang bị trói vào cột Quỷ Thần.

Kaito cất lên tiếng cười tự ti. Tuy nhiên, một tiếng bộp lớn đã vang lên và ngắt đi giây phút đa cảm của cậu. Không xoay người lại, Kaito búng tay.

Ai đó khác đã nhảy lên chiếc bàn tròn, những lưỡi đao đang bay đến người đó. Tiếng của những vũ khí bay vù vù trong không khí đi kèm với một âm vang đanh thép của kiếm khi chúng va chạm với nhau.

Từ khóe mắt, Kaito có thể thấy những tia lửa bay lên tại nơi kim loại chạm vào nhau. Những lưỡi đao của cậu đã bị đánh bật đi theo nhiều hướng khác nhau. Một trong số chúng xoay vòng về phía một linh mục cấp cao của Giáo Hội - người đã hét lên. Nhưng ngay trước khi bi kịch diễn ra, Kaito đã hóa lưỡi đao trở về những cánh hoa lam.

Người phụ nữ đã phản lại đòn tấn công từ Kaito bị những cánh hoa nhảy múa che đi tầm nhìn, nhưng cô không màng đến chuyện đó mà lao thẳng đến.

Khi chạy về phía cậu, Kaito nhìn rõ cô hơn và nheo mắt lại. Bộ lông đỏ của cô trông như những làn sóng của cơn bão lửa khi nó phấp phới trong không khí.

"Ừ, tôi biết là cô sẽ tấn công mà," Kaito lẩm bẩm.

Kẻ thù nổi loạn vừa nhảy lên bàn là một nữ hồ nhân khoác lên mình bộ trang phục đàn ông trang nghiêm: nhất hoàng nữ. Trong suốt buổi họp, cô không chỉ tấn công Giáo Hội một cách vô liêm sỉ vì những hành động mà họ đã làm, mà thậm chí còn tuyên chiến với toàn thể nhân loại. Cô thúc kiếm về trước khi chạy đến, rồi tung ra một cú chém tuyệt hảo.

Trong thoáng chốc, Kaito có thể hình dung rõ việc rìa lưỡi kiếm kia cắm vào ngực mình.

Một lần nữa, âm vang của kiếm chạm kiếm vọng khắp căn phòng.

"Uầy, suýt soát thật. Kiếm thuật cô ghê gớm đấy."

Dùng Vô Danh - thanh trường kiếm đen như mực trong tay phải mình - Kaito đã chặn được đòn tấn công của nhất hoàng nữ. Khi đó, cậu búng tay trái và triệu hồi lên những lưỡi đao, vây chúng khắp xung quanh cô.

Nhất hoàng nữ phản ứng lại bằng cách búng người khỏi bàn, xoay vòng theo phương chéo trong không trung với sự dẻo dai đặc trưng của thú nhân. Sau khi luồn lách qua những phát chém trong gang tấc, cô hạ cánh không chút xây xát, rồi xoay người để đánh bật đi những lưỡi đao truy đuổi mình.

Âm thanh như nhạc cụ vang lên, những cánh hoa lam rơi xuống.

Giữa cơn bão hoa, nhất hoàng nữ nói với giọng cộc lốc.

"Ha, đúng là một trò đùa. Ngươi có thể vứt cái lời khen miễn cưỡng đó đi được rồi, con người ạ. Ngươi thậm chí còn chưa gọi lấy bất kỳ tên nào từ phe ngươi, và ngươi chỉ nương tay một cách trắng trợn. Ngươi nghĩ ta chỉ là một con cáo cái vui sướng trước những lời lẽ sáo rỗng đó thôi sao?"

Cô thúc kiếm về trước lần nữa. Kaito nghiêng đầu chỉ theo bản năng, bị tước đi một mớ tóc nâu bạc màu.

"Ngươi dám cả gan cắt đi mái tóc quý giá của Chủ nhân Kaito cơ đấy!"

Hina, người vợ búp bê máy của Kaito, chạy băng qua bàn với phủ thương trong tay. Tuy nhiên, Kaito ra hiệu cho cô lui về với một cái liếc mắt. Bằng cách nào đó mà Hina đã ngăn được mình, dù cô đã làm rạn nứt mặt bàn trong quá trình chạy.

"Trời ạ, đúng là một đám ồn ào mà. Nhưng ta phải nói là việc khiến bàn nứt ra mà chỉ dùng đến chân là điều khá là ấn tượng đấy."

"Ta đồng ý, chỉ là một con người bình thường nhưng tên nhóc có vẻ chẳng biết khi nào cần phải ngậm miệng lại. Không ai trong số chúng tôn trọng giá trị của sự yên tĩnh cả."

Bên hông, Vlad và Đế Vương tiếp tục quan sát, như thể họ chỉ là khán giả của một vở diễn.

Đó chính là lý do vì sao Kaito cau mày khi nghe thấy lời phản bác của nhất hoàng nữ.

"Ưm...cô tự nhìn đi. Dù tôi có bảo họ đến giúp thì cũng chỉ có một người thật sự làm theo lời tôi thôi."

"Thì là thế. Nhưng nếu ngươi nghiêm túc mà chiến đấu thì đầu ta đã lìa khỏi người từ lâu lắm rồi."

"Cô đang đề cao tôi quá nhỉ? Vậy thì cô dẹp kiếm sang một bên đi."

"Hừm. Ta không hiểu được ý định của ngươi là gì, nhưng không có vẻ ngươi sẽ sớm nhe nanh ra. Nên ta nghĩ rằng ta sẽ giết ngươi khi ngươi ngủ quên trên chiến thắng - dù sao thì đó cũng là kế hoạch. Ngươi nghĩ sao?"

"Có vẻ là một chiến lược khá hợp lý."

"Làm hao mòn đi sự kiên nhẫn của ta có vẻ là sở thích của ngươi rồi. Giờ thì ta quyết tâm giết được ngươi."

"Được rồi, thật lòng nhé, tôi thấy cô có thể hạ sự nóng nảy xuống một chút đấy."

"Ta không muốn nghe những lời đó từ kẻ vừa xông vào và vây người bằng vũ lực! Ngươi đúng là một tên con người khiến người ta sôi máu mà!"

Nhất hoàng nữ cười ồ lên khi vung kiếm lần nữa. Trong suốt cuộc đối thoại, cả hai người họ đã trao đổi vài đường kiếm.

Tất cả những người khác có mặt tại nơi đây vẫn đang bị đao dí lên mũi, và họ đều đang dõi theo cuộc nói chuyện với vẻ kinh ngạc.

Đó là một phản ứng hoàn toàn dễ hiểu, và Kaito gật đầu. Khi đó, cậu xuất ra một bộ đao theo cung quạt, rồi bắn chúng về phía nhất hoàng nữ. Cô đánh bật tất cả đi. Khi những cánh hoa lam đổ như mưa lên đầu họ, cả hai tiếp tục di chuyển trên mặt bàn tròn.

Họ trông như một cặp đôi đang khiêu vũ, bị cuốn hút vào bầu không khí của lễ hội.

Ngay bây giờ, cô hoàng nữ này có lẽ là người duy nhất dám đối đầu trực diện với mình, hơ.

Suy nghĩ của Kaito tốc hành hiện lên khi cậu và kẻ địch liên tục dạo vòng quanh và đổi chỗ với nhau.

Cậu bắt đầu xử lý cơn sốc, trong khi cố tình chỉnh hướng người để các thú nhân khác khó mà đến hỗ trợ được hoàng nữ khi họ lấy lại được nhận thức. Cậu chưa từng nghĩ rằng sẽ có ai đáp lại với gì khác ngoài sự phản đối hoặc đầu hàng. Và việc họ có thể trò chuyện giữa trận đấu khiến cho tình hình trở nên kỳ lạ hơn nữa.

Nhưng sau khi đo lường phản ứng của những khán giả, Kaito nhận ra cuộc đối thoại hiện tại rất quan trọng.

Dựa theo vẻ mặt hiện nay của họ và những gì họ nói vừa mới nãy, mình đoán là nhị hoàng nữ của thú nhân - Vyade Ula Forstlast - và đại diện từ các thánh nhân của Giáo Hội - La Christoph - xem mình là một cách để ngăn xung đột nội bộ và đang nghiêng về phía tuân theo pháp lệnh của mình... Còn về phía á nhân, họ vẫn trung lập như thường lệ.

Nhà vua trẻ của nhân loại có vẻ không còn chút ý chí nào để chống đối lại bất kỳ điều gì nữa. Nhờ sự can thiệp từ Giáo Hội, những quý tộc thường đóng vai trò cố vấn cho cậu ta đã bị loại khỏi cuộc họp. Thế nghĩa là nếu Kaito tung ra áp lực thì chắc chắn cậu ta sẽ oằn ngay.

Điều cần làm chỉ là thuyết phục được nhất hoàng nữ, và tình hình sẽ nhanh chóng nghiêng về hướng có lợi cho cậu. Với suy nghĩ đó trong đầu, Kaito nói lần nữa.

"Nói tôi nghe, cô thật sự nghĩ rằng mình có thể chống lại được nhân loại và dọn sạch lũ thuộc hạ từ cột Quỷ Thần cùng một lúc sao? Không, quên đi, chắc chắn là cô nghĩ thế rồi. Và cô cũng đủ mạnh để tự tin nói thế."

"Chúng ta đều chỉ nghĩ đến bản thân thôi, nhỉ? Chẳng lạ gì khi bọn cấp dưới không tin tưởng ngươi."

"Được rồi, vậy cho tôi đưa ra một lời cảnh báo vậy. Cô nhìn nhận chuyện này quá ư là tích cực rồi."

Keng.

Vô Danh và lưỡi kiếm của nhất hoàng nữ chạm vào nhau lần nữa, chỉ cách má phải của Kaito một li.

Sau khi lùi về một bước, Kaito búng tay và cho một lưỡi đao bay đến cổ tay cô. Cô rút một con dao ra từ lưng với tay không cầm kiếm và đánh bật nó đi. Kaito gật đầu. Cậu biết là cô sẽ chặn được nó.

"Tấm rèm mới chỉ được vén lên tại ngày tàn thôi. Bọn thuộc hạ sẽ không dừng lại - chúng sẽ cứ mãi tiếp tục ra quân, với số lượng nhiều hơn sau mỗi đợt. Để ngăn chặn được tận thế, cô cần phải đánh bại được tất cả chúng, rồi quật đổ cột Thiên Chúa và cột Quỷ Thần. Nếu cả ba chủng loài cùng đồng loạt ra quân thì vẫn không có đủ nhân lực để làm được điều đó."

"...Nói tiếp đi."

"Dù cho á nhân bên phe cô, chọn quay lưng lại với một chủng loài thù địch là một nước đi tồi tệ. Rủi ro nhiều hơn lợi ích. Nhưng cô đã biết điều đó rồi, đúng chứ? Trông cô không ngu ngốc đến mức mà đến giờ này vẫn chưa nhận ra điều đó."

"Ta biết rõ chuyện đó sẽ khó khăn đến cỡ nào. Nhưng giờ đây đó là cơ hội duy nhất của bọn ta. Phải là ngay lúc này."

"Ý cô là gì, 'phải là ngay lúc này'?"

Sau khi gạt đi một đòn dữ dội nữa từ nhất hoàng nữ, Kaito dừng phắt lại. Cậu đã bị dồn tới rìa chiếc bàn tròn. Không còn nơi nào để cậu đứng nữa.

Một hùng nhân lợi dụng cơ hội đó để nhắm tên về phía lưng Kaito. Nhưng Kaito chỉ bắn một lưỡi đao đi và âm thầm cắt đứt dây cung. Gã thú nhân bất ngờ, kinh ngạc trước món vũ khí giờ đây đã trở nên vô dụng của mình.

Khi Kaito đổi chỗ với nhất hoàng nữ lần nữa, tà bộ quân phục đen bay trong không khí như chưa từng có chuyện gì xảy ra.

Hai người họ quay về trung tâm chiếc bàn khi tiếp tục màn khiêu vũ. Nhất hoàng công chúa lẩm bẩm với giọng ngân nga:

"Hãy nghĩ về chuyện sẽ xảy ra sau khi chúng ta vượt qua được cơn khủng hoảng này. Thậm chí ngay bây giờ, cả thú nhân và á nhân gộp lại vẫn không thể so bì được với số lượng của nhân loại. Nếu cho rằng bọn thuộc hạ sẽ tấn công cả ba chủng tộc, vậy thì sau khi mối đe dọa từ Quỷ Thần đã qua đi, khi xét đến từng thương tổn từ mỗi phía, khoảng cách sức mạnh giữa nhân loại và số còn lại của bọn ta chỉ ngày càng tăng lên. Dù cho ngay từ đầu chúng chính là kẻ đem mối thảm họa này đến cho chúng ta. Lãnh thổ, dân số, tài nguyên,... Nếu bọn ta có muốn thâu tóm được chúng, thì phải là ngay lúc này, trong khi những thánh nhân của chúng đang bận bịu đánh bại lũ thuộc hạ và sự bất tín với Giáo Hội đã gây ra xung đột nội bộ. Nếu bọn ta bỏ qua cơ hội cuối cùng này, thì mọi thứ chắc chắn sẽ trở thành mối khủng hoảng một lần nữa. Xét cho cùng thì nhân loại đã cho thấy rằng không thể nào bọn ta có thể tin tưởng chúng được."

"A, tôi hiểu rồi. Cô lo rằng một ngày nào đó, nhân loại sẽ quyết định bài trừ hai chủng loài còn lại."

Kaito gật đầu. Nhất hoàng nữ ném con dao ẩn về phía cậu và thúc kiếm vô số phát, trong khi xác nhận đánh giá của cậu.

"Chúng sẽ làm thế. Có thể nó sẽ không xảy ra trong hàng thập kỷ, hay thậm chí hàng thế kỷ, nhưng ta sẽ là một kẻ trị vì như thế nào nếu không xét đến tương lai của người dân cơ chứ? Cơ bản thì nhân loại là những kẻ bài ngoại, và chúng cho rằng bản thân mình là đặc biệt, dù chúng có nhận ra điều đó hay là không. Chúng sẽ lại mang đến một bi kịch khác nữa, nhớ lời ta."

Kaito đánh bật kiếm cô hết lần này tới lần khác. Những âm vang rõ rệt lấp đầy không trung, và cậu nhận ra một chuyện.

Nhất hoàng nữ không hề được bổ nhiệm do nhầm lẫn. Tam Lâm Vương, những người bổ nhiệm các thành viên hoàng tộc biết chắc chắn chuyện mà họ làm. Không như nhị hoàng nữ, Vyade Hiền Nhân, cô hiếu chiến, nhưng cô cũng có phẩm chất để trở thành người trị vì. Để thú nhân có thể sống sót, họ cần cả người tiết chế lẫn người cực đoan.

Vấn đề duy nhất là nếu họ theo sự chỉ đạo của cô và chống lại nhân loại khi có thể, thế giới sẽ bị hủy diệt.

Cô ấy đang đánh giá sai sức mạnh của bản thân à? Không...chính sự tưởng tượng mới là thứ mà cô ấy thiếu.

Nhận ra điều đó, Kaito cau mày. Dù sao, thú nhân cũng chưa từng nhìn thấy Quỷ Thần và bọn thuộc hạ có thể làm được những gì. Và người phía họ đã giết lũ thánh quân ăn thịt quỷ, nhưng họ chưa từng bị tấn công bởi một tên ác quỷ thực thụ nào. Và những cảnh tượng như địa ngục mà lũ quỷ dữ tạo ra thì vượt quá sự tưởng tượng của bất kỳ người bình thường nào. Vì thế, nhất hoàng nữ không thể nào biết được những sự kinh hoàng đang chờ đợi họ. Tuy nhiên, Kaito không thể trách sự ngu ngốc của cô được. Bởi lẽ thậm chí Giáo Hội - những kẻ đã gây nên tình thế khó khăn này - cũng không thể hoàn toàn nắm được tình hình. Để sinh vật sống hiểu được thế giới tiến đến tàn cuộc là như thế nào là việc gần như bất khả thi. Nhưng ngay lúc này, Kaito cần phải khắc ghi sự bất khả thi đó lên tất cả những ai có mặt tại đây.

Tất cả mọi sinh vật sống cần phải biết. Vì bản thân họ.

Không ai sẽ đến cứu chúng ta cả.

Cậu không thể để chừa ra bất kỳ lỗ hổng nào để họ có thể xét đến những gì sẽ xảy ra sau này.

"Nếu chuyện cứ tiếp diễn thế này, tất cả chúng ta đều sẽ chết."

Lời khẳng định của Kaito súc tích và đi thẳng vào vấn đề. Nhất hoàng nữ mở miệng, rồi đóng lại. Sự chắc chắn sắc bén trong những con từ cậu nói ra hẳn đã khiến thứ gì đó bừng lên trong cô. Kiếm của cô ấn vào Vô Danh, rồi cô dồn sức vào nó, sau đó nhảy lùi về. Sau khi dãn cách khỏi Kaito, cô hướng một ánh nhìn sắc lẹm nữa về phía cậu.

Kaito nhìn thẳng vào đôi mắt hoàng kim của cô. Rồi cậu mở miệng ra lần nữa.

Nhưng ngay khi đó, nó tới mà không có chút cảnh báo.

"...!"

Nó tới cùng tiếng thụp.

Tim Kaito đập lên dữ dội, rồi cậu nôn mửa ra một lượng lớn máu.

༒༒༒

Chiếc bàn tròn trắng tinh khôi được sơn lên sắc đỏ nổi bật. Một cơn náo động lan ra những người có chức vị tại nơi đây. Nhưng không một ai đứng lên. Người duy nhất nhanh chóng phản ứng là Hina.

"Chủ nhân Kaito!"

Khi chạy dọc chiếc bàn lần này, cô không dừng lại. Tà bộ đồ hầu gái bay phấp phới khi cô chạy đến bên Kaito. Cô quỳ xuống vũng máu không chút do dự.

"...Hi...na..."

"Chủ nhân Kaito yêu dấu của em, ngài ổn chứ ạ? Ôi, em đau lòng lắm khi thấy ngài thế này. Phải chi em có thể thế chỗ cho ngài... Rồi, ngài cố điều chỉnh lại hơi thở lại đi nào."

Quần áo và chân Hina đều vấy đỏ và ẩm ướt. Nhưng cô xoa lấy lưng Kaito, không màng đến những chuyện đó.

Những người có chức vị vẫn ngồi yên tại chỗ. Tên phiến loạn đang ho ra máu. Giờ đây là cơ hội của họ, nhưng không một ai di chuyển. Trái lại, mặt họ đều cứng lại. Thậm chí những người không học hay trui rèn phép thuật vẫn cứng người.

Khi nhìn họ, những suy nghĩ của Kaito trở nên tự ti.

Mình...bất thường đến thế sao?

Nhưng đồng thời, cậu hiểu. Năng lượng của cậu vừa khiến cho bầu không khí rung lên một cách u ám, vừa bùng nổ về lượng. Bất kỳ ai nhìn thấy sự phát triển kỳ dị đó sẽ thấy nó thật méo mó.

"Hừm. Vậy là tiếng kèn thứ hai đã được cất lên rồi sao?"

"Mớ rác rưởi đã được thả ra, như một bầy cào cào."

Một nụ cười khó coi nở ra trên mặt Vlad khi hắn dùng ngón tay nâng cằm lên. Giọng Đế Vương cộc lốc và bất mãn.

La Christoph hướng mặt thẳng về trước, và anh nói với vẻ điềm tĩnh hiếm thấy ở một thánh nhân.

"Đến rồi sao?"

"Ừ, phải."

Câu hỏi ngắn gọn, và Kaito đáp lại tương tự.

Cậu ấn nhẹ má mình vào má Hina và đứng dậy. Nhất hoàng nữ nghiêng đầu vì bối rối. Trước mắt cô, Kaito chìa tay ra. Rồi cậu truyền năng lượng vào vũng máu đã tụ lại dưới phần trũng của chiếc bàn.

"La (phản chiếu)."

Cùng một tiếng vù, bề mặt đỏ thẫm bắt đầu sáng lên. Ánh sáng đan bện lại với nhau trong không trung, tạo nên hình ảnh. Dù có dùng thiết bị truyền tin của Giáo Hội thì chiếu lên hình ảnh rõ ràng của sự kiện đang diễn ra tại nơi xa xôi vẫn rất khó khăn. Nhưng với Kaito hiện nay, cậu có thể làm thế như bản năng thứ hai của mình.

Hình ảnh tỏa ra khắp chiếc bàn tròn, hé lộ điều đang diễn ra tại Tận cùng Thế giới trong thời gian thực.

Vài người hét lên vì kinh hãi.

Hình ảnh của bầu trời giờ đây đã nhuốm sắc đen.

Thông thường, bầu trời tại Tận cùng Thế giới trống trải, không có gì tại đó ngoài thứ ánh sáng cầu vồng trông như dầu lướt đi trên tấm phông nền xám. Nhưng giờ đây, nó bị ô uế bởi màn đêm vô tận. Và để khiến mọi chuyện trở nên khó tin hơn nữa, màu đen trở nên đen kịt hơn. Bản chất thật của nó là một bầy thuộc hạ vừa được thả ra với số lượng khổng lồ.

Những chiếc bóng tí hon đã tề tựu lại với nhau và khiến cho bầu trời bị nhuộm trong sắc đen thăm thẳm. Cứ như họ đang nhìn thấy hiện thân của sự lụi tàn vậy.

Bầy đàn bọn chúng đang giao tiếp với một ý chí ác tâm duy nhất.

Thế giới sẽ kết thúc.

Vì đó là thứ mà ■ đã quyết định.

"Đợt thứ hai."

Khi nghe lời tuyên bố của Kaito, nhất hoàng nữ bàng hoàng khi thấy ảnh phản chiếu, lặng lẽ nhìn chằm chằm lấy vô vàn kẻ địch. Rồi đột nhiên, cô nhắm mắt lại. Giọng không nghe khô khan, nhưng nó phát ra thật rõ ràng.

"Ngươi nói thậm chí sẽ còn nhiều hơn nữa sao?"

"Đợt thứ ba sẽ đến vào hoàng hôn ngày mai, và đợt thứ tư sẽ được thả ra vào ngày hôm kia, khoảng giữa trưa."

Kaito hờ hững đáp. Vì nhận được tim Elisabeth nên cậu đã được kết nối với cô và cột Quỷ Thần. Nhờ điều đó, cậu nắm rõ cách mà chiếc kim tận thế di chuyển.

Cậu nói với vẻ tự tin hoàn toàn, thứ mang thêm sự thuyết phục cho sự khẳng định vốn đã hùng mạnh.

Nhất hoàng nữ gật đầu, rồi tặc lưỡi lần nữa. Kaito có thể thấy rõ tâm trí cô đang nghĩ gì.

Thú nhân vượt trội trong chiến đấu một chọi một, mình cá là thế. Họ không sỡ hữu thánh nhân, và cũng không giỏi giang về phép thuật. Không đời nào họ có thể chứng tỏ sức mạnh thực thụ của mình trước số lượng thuộc hạ điên rồ đến thế được.

Từ góc nhìn của thú nhân, nhân loại - không còn là người láng giềng thân thiện nữa - giờ đây chỉ là một mối đe dọa đáng sợ. Nhưng không có sự giúp sức từ họ, không thể nào phía thú nhân có thể dọn sạch lũ thuộc hạ được.

Đồng thời, Kaito thấy được một thứ trong vẻ mặt của nhất hoàng nữ.

Tốt. Cô ấy cũng nhận ra rồi.

Kaito đã biết.

Khi đợt thứ hai ập đến, thậm chí sự giúp đỡ từ nhân loại cũng sẽ không đủ để phòng thủ tuyệt đối được.

Dù sao, toàn bộ lý do mà Giáo Hội tín nhiệm trọng trách chế ngự mười bốn ác quỷ cho Nhục hình Công chúa - kẻ tội đồ vô song - là vì chính họ cũng không đủ sức mạnh để làm thế. Lượng thánh nhân mà họ sở hữu là có giới hạn, và dù thế, thánh nhân không chỉ thiếu hụt tính cơ động mà còn kiệt quệ đi rất nhiều sức lực sau mỗi phát bắn.

Hơn nữa, nhờ vào những trận chiến liên tục với quỷ dữ và những hành vi vội vàng của nhánh tái thiết, Giáo Hội đã mất đi những thánh quân tài giỏi nhất. Nói ngắn gọn thì họ vô cùng thiếu hụt công cụ để chiến đấu với Quỷ Thần.

Cuối cùng thì dù thú nhân có chọn chiến đấu chống lại hay sánh vai cùng nhân loại thì kết quả vẫn sẽ thế.

Tất cả mọi sinh vật đều sẽ chết.

Song, dẫu vậy, vẫn còn một cách để chống lại ngày tàn.

Vì có một con quái vật tồn tại trên thế giới này.

Nhất hoàng nữ đưa ánh mắt cứng rắn về phía Kaito. Khi đo lường cậu bằng mắt mình, cô hỏi cậu một câu.

"...Ngươi giết được chúng không?"

"Đương nhiên là được rồi."

Kaito lau máu khỏi môi khi trả lời. Chỉ có một thứ cậu tự tin.

Nhục hình Công chúa không còn ở đây để nhân loại dựa dẫm vào nữa. Thế có nghĩa là...

Hiện tại, không ai phù hợp với việc khuất phục quỷ dữ hơn Kaito Sena.

Sự thật là năng lượng cậu đang tăng lên dữ dội là do sự đau đớn mà lũ thuộc hạ đang gây ra. chính việc biến chất này, cùng với cơ thể bất tử của cậu khiến cho việc dọn sạch lũ thuộc hạ không chỉ là một giấc mơ hão huyền.

Nhất hoàng nữ xem xét cẩn thận sự rung chuyển u ám trong bầu không khí. Rồi cô tặc lưỡi lần ba.

"Chậc."

Keng.

Sau đó cô thêm vào một âm thanh sắc bén hơn. Không lạ gì, vì cô đã tra kiếm lại vào vỏ.

Lính của cô cất lên những tiếng kêu bực dọc. Cô quay lưng lại với họ, rồi tự hào giới thiệu bản thân.

"Tên tôi là Valisisa Ula Forstlast."

Kaito gật đầu. Ngay thời khắc đó, thông qua cho cậu biết tên mình - thứ khác với cái tên nhất hoàng nữ - cô đã trở nên thân hơn với cậu. Valisisa thêm một cái chào yêu kiều vào màn giới thiệu bản thân.

"Tôi phải thừa nhận là mình hành động có phần nóng nảy. Thế giới sau chuyện này sẽ là của chúng tôi, nhưng hiện tại, có vẻ chúng tôi phải đặt nó vào tay cậu rồi. Thú nhân bọn tôi trân trọng kết quả hơn. Cho chúng tôi thấy cậu là ai đi, Cuồng Vương."

Cả hội nghị há hốc. Ai đó cố phản bác lại, nhưng Vyade Ula Forstlast đứng dậy và âm thầm ngăn họ lại. Làm theo chị mình, cô cũng cúi chào một cách lịch sự.

Khi thấy thế, tam hoàng tử của thú nhân co giật phần đỉnh của chiếc mũi báo. Cậu nhanh chóng chỉnh lại tư thế.

Ngay chính thời khắc đó, một con người bình thường đã nhận được sự ủng hộ từ cả Valisisa Ula Forstlast - nhất hoàng nữ - và Vyade Ula Forstlast - nhị hoàng nữ.

Xét đến phát ngôn của nhất hoàng nữ, thì việc thú nhân nằm dưới trướng Kaito là lẽ thường tình. Phía á nhân gật đầu đồng thuận. Nhưng trái với những lời lẽ ngoan ngoãn của mình, lời tiếp theo của Valisisa nhuốm đậm mùi khát máu.

"Song, nếu cậu thất bại, chính tôi sẽ chặt đầu cậu."

"Ồ phải. Nếu chuyện đó xảy ra thì tôi không xứng đáng được sống. Tôi không phàn nàn gì cả."

Khi Kaito đáp lại lời đe dọa của cô, giọng cậu không có chút sự gắt gỏng nào. Những lời đó đều thật lòng.

Cả hai người họ chằm chằm nhìn nhau một lúc lâu hơn. Valisisa tiến lên một bước. Rồi cô âm thầm rút vũ khí ra. Kaito làm theo cô một cách tự nhiên và rút Vô Danh ra để đáp lại.

Một âm vang sắc bén, vang vọng lấp đầy bầu không khí khi họ đập kiếm vào nhau.

Thay cho cái bắt tay, Cuồng Vương và nhất hoàng nữ của thú nhân đã bắt chéo kiếm với nhau.

v0txrmi.jpg

Và thế là với cậu trai trẻ từ thế giới khác đứng tại trung tâm--

--mặt trận phòng vệ thống nhất của cả ba chủng loài bắt đầu xung trận.