Đều đã trọng sinh rồi, ai còn yêu đương nữa chứ?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

(Đang ra)

Lớp học đề cao thực lực của Hikigaya

Tứ Cửu

Là kẻ độc hành trong kẻ độc hành, Hikigaya Hachiman chỉ muốn sống một cuộc đời học đường yên bình.Vì nên mấy boss các người có thể đừng lúc nào cũng nghĩ đến chuyện gây rối được không? Học hành tử tế

76 64

Isekai Walking

(Đang ra)

Isekai Walking

Arukuhito

Học sinh bình thường Sora đã được triệu hồi đến một thế giới khác, trở thành một trong bảy "anh hùng được chọn" để chiến đấu với Quỷ Vương. Trong khi sáu người còn lại được ban phước với những danh hi

46 61

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

(Đang ra)

Khải Huyền Dị Giới: Thống Trị Thế Giới Bằng Nền Văn Minh Diệt Vong

Kazuno Fehu (鹿角フェフ)

Cậu thiếu niên tên Ira Takuto – người chưa từng bước ra khỏi bệnh viện từ khi sinh ra, đã khép lại cuộc đời 18 năm của mình trong bốn bức tường trắng toát ấy. Nhưng sau khi chết, cậu bất ngờ tỉnh dậy

120 733

Elf nuôi dạy trẻ

(Đang ra)

Elf nuôi dạy trẻ

O동글군O

*Tác phẩm nuôi dạy trẻ em đầu tiên trên Novelpia dành cho người lớn.

73 1448

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

(Đang ra)

Cuộc đấu tranh của một quý tộc Lợn Vàng chống lại số phận

Nanashi no Gonbee

Đây là câu chuyện về chàng Anh Hùng của chúng ta, người đã xuyên không thành một nhân vật phụ có số phận kém may mắn trong game eroge, và đang dốc hết sức để giành lấy sự sống.

40 43

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

(Đang ra)

Latina-san the Brown Girl Wants My Body

Kishima Kiraku

Đây chính là cách mà chuyện tình romcom đầy nhiệt huyết xoay quanh cô nữ sinh cao trung với làn da rám nắng bắt đầu!

8 30

[501-600] - Chương 562: Ai nắm được dân làm thêm, người đó nắm thiên hạ

Chương 562: Ai nắm được dân làm thêm, người đó nắm thiên hạ

Gia Đa Cát là loại trà thanh nhiệt, nhưng cú đổ tiền hai trăm triệu vào quảng cáo lần này không những chẳng “giảm nhiệt” chút nào, mà còn đổ thêm dầu vào lửa.

Giới sáng tạo thì mừng rơn, như thể trước mắt là một ngọn núi vàng.

Nói đến làm thêm, vào khoảng năm 2011, thực ra lựa chọn cũng chẳng có bao nhiêu.

Người ta vừa nghĩ đến làm thêm, trong đầu hiện lên đầu tiên là… phát tờ rơi.

Nhưng công việc này thường phải mặc đồ thú bông dày cộm, đứng hay đi cả ngày, giỏi lắm cũng chỉ kiếm được năm chục hoặc một trăm tệ.

Mà thật ra, phần lớn người muốn làm thêm không phải vì không tìm được việc, mà là vì thời gian ít hoặc bị chia nhỏ quá mức.

Ví dụ như mấy bà mẹ bỉm sữa ở nhà trông con, đang yên đang lành phải thay tã, pha sữa.

Đừng nói đi làm chính, ngay cả thời gian làm thêm cũng bấp bênh.

Làm nội dung trên đầu đề thì chỉ cần có cái máy tính là làm được, vậy là phần lớn vấn đề thời gian và địa điểm đã được giải quyết.

Huống chi, viết mấy dòng ai mà không biết viết?

Không viết nhiều thì viết ít, thêm mấy tấm ảnh vào cho đủ!

Thay tã xong lại viết tiếp hai câu, không ảnh hưởng gì.

Nhất là những người đi làm đang còng lưng trả tiền nhà, ở đâu cũng có.

Viết vài chuyện vui ở chỗ làm, hoặc kể lại mấy câu chuyện được nghe rồi thêm mắm dặm muối vào, kiếm chút thu nhập phụ, sao lại không thích?

Hơn nữa, thời điểm đó tự truyền thông mới chớm nở, vốn thì nhiều mà người lại thiếu, nếu may mắn bắt kịp, thật sự có thể kiếm được một khoản kha khá.

“Làm thêm từ trước tới nay luôn là một thị trường vừa lớn vừa trống.”

“Nhiều người lĩnh lương cứng hay sinh viên chưa kiếm được tiền, đều muốn kiếm thêm, nhưng trong mấy năm internet chưa phát triển mạnh, việc làm thêm phù hợp thật sự khó tìm, thậm chí nhiều việc còn yêu cầu cao hơn cả làm chính thức.”

“Lấy dân văn phòng ra làm ví dụ, làm cả ngày rồi, không tìm được việc làm thêm nào nhẹ nhàng dễ chịu thì sao chịu nổi?”

“Cho nên, trong thị trường internet tương lai, ai nắm được dân làm thêm, người đó nắm được thiên hạ.”

Lúc này, Giang Cần đang ngồi trong tiệm net, vì Yến Song Ưng đã xem xong, không có việc gì làm, nên ngồi tám chuyện kinh doanh với anh quản lý ca đêm đang làm thêm, còn khen cậu ta rối rít vì chịu khó đi làm thêm cuối tuần.

Giới tư bản ấy mà, mê nhất là người biết cố gắng.

Cô nàng ngồi đối diện mặc đồng phục JK, ngồi dạng chân toang hoác, cứ nhìn chằm chằm vào Giang Cần như thể nghe đến nghiện.

Giang Cần nhìn cô ta, khẽ thở dài.

Con gái phải chăm học, có vậy sau này mới gặp được người vừa học giỏi, vừa biết kiếm tiền, lại còn đẹp trai như anh.

“Mày cứ nhìn ổng hoài chi vậy, tao thấy tóc tao muốn đổi màu luôn rồi nè.”

Thằng tóc vàng đang chơi game bên cạnh không nhịn được càm ràm một câu.

Con nhóc quay sang nói: “Ổng giống Giang Cần quá, cái người ‘Tôi đại diện cho bạn’ ấy.”

“Không thể nào, quảng cáo đó dù không đẹp trai nhưng ít ra cũng sáng sủa chứ.”

Tào Quảng Vũ nghe vậy thì cười phá lên: “Quảng cáo trang điểm đó.”

Thực tế chứng minh, nhu cầu làm thêm hiện giờ đúng là rất lớn.

Hot search [Chỉ có mười mấy hai chục ngàn thôi mà] vẫn luôn giữ top, còn cái [Đầu đề đêm nay phản hồi vụ vi phạm] thì đã rớt xuống tận đáy từ lâu.

Kết quả của vụ việc này là, vô số người sáng tạo đổ xô vào mở tài khoản Đầu đề, đăng ký làm tác giả.

Thậm chí, có vài phóng viên cũng mở tài khoản riêng, đem đống bài vở sẵn có up lên, thu nhập bắt đầu tăng từ từ.

Nhờ vậy, nội dung của Đầu đề đêm nay ngày càng phong phú, lượng người dùng cũng ngày một mở rộng.

“Lão Vương, coi bài này nè.”

“Bài nào vậy?”

“Hôm nay tui thấy trên Đầu đề đó.”

“...Ồ, bài này chuyên nghiệp thật, mà sao viết được sinh động vui vậy trời?”

Tổng biên tập Tập đoàn Báo Trần Quang vừa được phó tổng biên chia sẻ một bài viết phân tích thị trường bất động sản, đọc xong thì khen không ngớt.

Phó tổng biên nói thêm, bài đó là do ông Lưu già ở ban biên tập số 4 viết, người mà trước giờ chưa được chuyển chính thức, giờ lại được đẩy thành bài hot.

Thế nào gọi là bài hot?

Tức là lượng xem cao, lượt like và chia sẻ nhiều, rồi được hệ thống đẩy lên thành bài đề cử nổi bật.

Mà bất động sản mấy năm nay toàn là chủ đề nóng, vì giá nhà tăng cứ như chích doping, càng lúc càng điên.

Mà ở Trung Quốc thì mua nhà là nhu cầu thiết yếu, nên được quan tâm nhiều, chia sẻ cũng nhiều kinh khủng.

Vậy là bài này nhanh chóng được Đầu đề đêm nay đẩy vào kho lưu lượng lớn hơn, chính thức trở thành bài hot đầu tiên trên nền tảng, còn tặng luôn huy hiệu xác nhận chuyên gia cho Lưu già.

“Tui nhớ lão Lưu học vấn không cao lắm hả?”

“Ừ, học vấn đúng là không cao, với lại tửu lượng cũng tệ... nên tới giờ vẫn chưa được vào biên chế.”

“Không biết uống rượu còn tệ hơn cả không có bằng đó.”

Mấy ví dụ như vậy đâu phải hiếm, mỗi ngành mỗi nghề đều có người làm thêm mà được chứng nhận chuyên ngành.

Có cả một giáo sư luật cũng tham gia Đầu đề đêm nay, viết một bài phổ biến pháp luật, nhanh chóng gây chú ý trong giới luật.

Mà ông ta không hề khô khan đọc luật từng điều, mà toàn đưa vô mấy vụ kỳ quặc dở khóc dở cười, khiến người đọc dễ đồng cảm, kéo được một đống fan.

Chất lượng chuyên môn của Đầu đề đêm nay bắt đầu tăng nhanh, tỷ lệ chia sẻ cũng vọt lên chóng mặt.

Đặc biệt là nhờ quỹ hỗ trợ sáng tạo nội dung, khiến nó từ một nền tảng chuyên “bê bài” báo khác trở thành nền tảng nguyên tác chính gốc.

Internet di động phát triển, thời gian mỗi người đọc tin online cũng tăng lên vù vù.

Nội dung dạng chuyên đề giờ thành nhu cầu thiết yếu trong giải trí, mà mô hình tự truyền thông lại vừa hay đáp ứng được nhu cầu đó.

Mà nội dung nhiều thì sẽ có hay dở, cao nhã lẫn bình dân, tất cả đều được thuật toán phân phối đúng cho người cần.

Vòng tuần hoàn đó khiến Đầu đề nhanh chóng bứt phá giữa rừng app tin tức.

Thời đại Internet+ tới, mọi ngành nghề đều khởi động lại đường đua.

Ngành sản xuất chuyển thành thương mại điện tử, ngành dịch vụ thì thành mua theo nhóm.

Còn mảng tin tức, xưa giờ vẫn theo mô hình cổng thông tin kiểu PC, chỉ khác là gộp chung với trình duyệt thành tin tức + tìm kiếm.

UC vẫn luôn cày cuốc mảng này, nghĩ đây là tương lai.

Nhưng khi vòng lặp của Đầu đề đêm nay khép kín, ai nấy đều như được khai sáng: thì ra tin tức sau khi khởi động lại, chính là đường đua tự truyền thông.

Và Đầu đề đêm nay đã chiếm được vị trí tiên phong...

“Phải lập tức theo kịp thôi.”

“Theo mô hình tự truyền thông của Đầu đề đêm nay hả?”

“Đúng vậy, đây là cơn gió lớn. Trong mô hình tự truyền thông + gợi ý bằng thuật toán của họ, nền tảng tin tức truyền thống chẳng còn lợi thế gì nữa, mình bắt buộc phải theo.”

Hà Kiêu Bằng sau một ngày cân nhắc, lập tức triệu tập toàn bộ phòng ban họp, đưa ra quan điểm của mình.

Lữ Chí Xuyên đã ở nguyên trong nhóm nghiệp vụ UC suốt một ngày, nhìn họp hết cuộc này tới cuộc khác, càng xem càng lạnh sống lưng.

Thần bút cái đầu ông, đúng ra phải gọi là “thần tiên hạ bút” mới đúng.

“Giám đốc Giang, bước tiếp theo anh định làm mảng chợ ứng dụng à? Em nhớ bên Zhihu có bảng xếp hạng app được sinh viên yêu thích nhất, có phải có kế hoạch gì không?”

“Không làm.” Giang Cần trả lời tỉnh bơ.

Lữ Chí Xuyên đơ mặt: “Xong rồi, ổng chắc chắn định làm, chứ nếu không làm ổng đã nói là ‘có làm’ rồi!”

Giang Cần nhìn cái khung chat bên kia cứ hiện chữ “đang gõ”, rồi lại biến mất, biết đối phương đã bị sự chân thành của mình dọa sợ, nên nhắn thêm một câu: thật đấy, không làm, lấy danh dự bảo đảm.

Lữ Chí Xuyên chẳng tin tí nào: “Giám đốc Giang, thề bằng danh nghĩa bạn thân đi.”

“Được thôi, lấy danh nghĩa bạn thân mà thề, tuyệt đối không làm.”

“Cảm ơn Giám đốc Giang.”

“Không cần cảm ơn, chủ yếu vì làm chợ ứng dụng bên thứ ba chẳng có tương lai. Lĩnh vực này dính chặt với điện thoại, mấy hãng máy lúc cướp xong thị phần xong sẽ lập tức xây dựng hệ sinh thái app riêng, tới lúc đó, mỗi thương hiệu điện thoại sẽ có chợ ứng dụng của riêng mình.”

Giang Cần gửi một tin nhắn thoại: “Tôi muốn tải cái app, còn phải tải thêm cái chợ bên thứ ba về, làm vậy để làm gì? Để nhìn cái icon của cậu đẹp hơn hả?”

Lữ Chí Xuyên: “...”

“À đúng rồi, nghe nói cậu mới thay mặt Alibaba đầu tư vào Wandoujia hả? Không tệ nha lão Lữ, hay là về quê nuôi heo đi, tôi giúp cậu hỏi thử giá cả.”

“Giám đốc Giang đừng đùa nữa...” Lữ Chí Xuyên thấy lạnh toát cả tim.

Mười phút sau, Giang Cần lại gửi thêm tin nhắn thoại: “Tôi gọi điện hỏi rồi, giờ nuôi heo không ăn thua đâu, nuôi gà vịt đi.”

Lữ Chí Xuyên ngẩn ra: “Giám đốc Giang có bạn nuôi heo thật hả?”

“Không, chỉ là mấy tin tức liên quan đến dịch tả heo châu Phi mấy ngày nay đang lên top trên Đầu đề đêm nay, chắc sẽ ảnh hưởng đến giá.”

Giang Cần nhắn tiếp: “Dĩ nhiên, cậu vẫn còn lựa chọn khác, về làm với tôi đi.”

Lữ Chí Xuyên lại ngơ: “Giám đốc Giang... giờ là thấy tiền kiếm chưa đủ nhiều hả?”

“Tôi nghèo muốn chết luôn đây này!”

“Vậy sao anh còn để mắt đến em?”

“Con người nhìn nhận có giới hạn thời đại, nhưng không chứng minh là cậu nhìn sai. Với lại, Ngô Bác của Lashou là người rất cố chấp, cậu có thể kéo được Lashou vào hệ sinh thái của Alibaba khi nó đang hot, chứng tỏ cậu có năng lực. Mà tôi lại đang thiếu một người làm đầu tư.”

Giang Cần lại tiếp: “Tôi giờ là ông chủ lớn rồi, chẳng lẽ mỗi vụ đầu tư đều phải đích thân tôi đi đàm phán à? Cậu nói xem, đúng không?”

Lữ Chí Xuyên tìm một góc yên tĩnh, đánh một dòng: “Giám đốc Giang không đùa với tôi chứ?”

“Không, ba lần đầu tư đều không trượt phát nào, lão Lữ cậu rất có bản lĩnh. Mấy đường cậu chọn cho Alibaba đều có tương lai sáng sủa, chỉ là nhắm sai mục tiêu thôi. Làm với tôi đi, tôi sẽ làm con mắt của cậu.”

Nghe xong, Lữ Chí Xuyên im lặng hồi lâu: “Anh còn ở Hàng Châu chứ? Em muốn gặp nói chuyện một chút.”

Giang Cần: “Tiệm net đường Thải Hợp, đến nhớ mua giúp tôi hai hộp cơm, mì gói ở đây mắc chết mẹ.”