Tối hôm qua, tôi đã coi stream của Glint of Schwartz trên giường rồi ngủ quên lúc nào chẳng hay.
Thông thường thì báo thức của tôi sẽ kêu lên, nhưng hôm nay điện thoại lại sạch pin. Khi thức dậy thì tôi nhận ra mình đã trễ.
May mắn thay tỉnh vừa kịp lúc, tôi vội vàng chuẩn bị đến trường và lao thẳng ra trạm xe buýt.
Mang theo cục sạc dự phòng nên tôi có thể sạc điện thoại mình một chút trước khi tới trường.
Thật may là xe vừa đến ngay khi tôi tới trạm. Nãy khi rời nhà, tôi đã rất hoảng loạn, nhưng giờ bình tĩnh lại rồi.
Sau khoảng 20 phút, chiếc xe dừng ở trạm trước trường học.
Tôi phi thẳng ngay tới lớp sau khi xuống xe.
“Chào buổi sáng, mọi người”. Tôi chào bạn cùng lớp.
“Ô, Hime-kun đây rồi, chào buổi sáng!”
“Chào buổi sáng, Hime-kunn.”
“Hế lô Hime-kun!”
3 gái kia đáp lại lời chào của tôi.
Và rồi…
“Tớ đã xem stream của cậu rồi đấy!”
“Tớ nữaaaaaa. Cậu cực kỳ đáng yêu!”
“YuruYuka tee-tee…”
Thật tốt khi nghe họ đưa ra ý kiến về buổi stream của mình.
Tôi cũng rất vui khi ba người họ vẫn chưa kể người khác chuyện tôi là Yuka Shirahime.
Sau đó, một trong ba cô gái hỏi.
“Hime-kun, cậu chưa bao giờ gặp mama Yuru ngoài đời đúng không.”
“Ừa.”
“Nếu cậu gặp cổ ở Comiket, miêu tả cho tớ cổ trông như thế nào nhé?”
“Ừm…okay…”
Không hiểu tại sao cậu ấy lại có hứng thú Yuru-sensei tới vậy, nhưng kệ nó đi.
“Tớ trông chờ vào cậu đấy! Cố gắng trong những buổi stream nhé! (Nếu mình biết cổ trông như thế nào, mình có thể làm một bộ doujin về họ… Uhehehehe…)”
“Cảm ơn!”
Xong rồi, ba cô gái về chỗ của mình.
“Hú Yuki. Hôm qua đúng là thảm họa nhỉ?”
Hôm nay, Yuuto tới hơi muộn và bắt chuyện với tôi ngay khi vừa gặp.
“Thảm họa? Ý mày là về game ấy hả?”
“Hử? Không, không phải về game.”
“Hả? Chứ mày đang nhắc tới chuyện gì?”
“Hử? Tao tưởng mày biết rồi chứ, nó hoàn toàn liên quan đến mày mà, Yuki…”
“Hừm, kệ cha nó đi. Dù sao thì, trước khi bọn mình đi mua game hôm qua, mày đã xém vấp ngã đúng không?”
“Ừa, đúng. Nhưng có một người phụ nữ đã đỡ tao.”
“Người phụ nữ đó là Fuwari Ukigumo từ Imananji thế hệ 7 đấy.”
“Hả?!”
C-C-Cái gì?!
“Ý mày là như nào?!”
“Sự trùng hợp thú vị nhỉ? Fuwari Ukigumo… Nói nguyên tên ra thì dài quá tao gọi Fuwa-chan cho nó gọn. Dù sao thì, hôm qua Fuwa-chan đã bắt đầu buổi stream mình với tâm trạng rất tốt.”
“Ừ, ừ. Cái đó thường xuyên xảy ra mà.”
“Fuwa-chan bảo cổ rất vui vì đã giúp đỡ được một người mà cổ không rõ là trai hay gái, cả chuyện cổ ôm người đó nữa.”
“Ừ…”
Tôi không thích cách câu chuyện này tiếp diễn đâu.
“Rồi ai đó trong đoạn chat đã giới thiệu cậu, Yuki, một Vtuber có khả năng là trap, Yuka Shirahime.”
“Đừng có bảo là mày đấy nhé!”
Tôi ngắt lời.
“Tất nhiên đếch phải tao rồi!”
“Tưởng gì, hết cả hồn…”
“Tao còn phụt nước khi đang coi stream nữa mà.”
“Đù, chuyện hiếm nha.”
“Chứ mày nghĩ tao là gì vậy…”
“Cơ mà, gạt chuyện đó sang một bên đi, Fuwa-chan đã nhanh chóng tìm ra kênh của mày.”
“Rồi cổ xem video của tao hả?”
“Chính xác. Nhưng thật ngạc nhiên là cổ ngay lập tức nhận ra mày luôn đấy, Yuki.”
“Hả??”
“Và rồi ở cuối buổi stream, cổ đang nhắm để được collab với Yuka Shirahime đấy.”
“Tao không muốn collab với người mình thích bởi vì chuyện này đâu…”
“Hơn nữa, Fuwa-chan là Vtuber trực thuộc công ty, liệu cổ sẽ collab được với tao chứ? Thông thường thì người ta chỉ collab với người cùng công ty thôi mà?”
“Đúng, thông thường là vậy. Nhưng trong tình huống này, Fuwari Ukigumo đã phá vỡ tính cách nhân vật của mình khá nhiều lần, rồi buổi stream ấy đã trở nên khá nổi tiếng.”
“Vậy có khả năng cổ dùng điều đó để quảng bá bản thân, nhỉ…. “
Thật vui khi có cơ hội gặp Vtuber mình yêu thích, và tuyệt hơn nữa cơ khi cổ là chị gái xinh đẹp lần đó, nhưng…
“Dường như tao lọt vào tầm ngắm của Fuwa-chan chỉ vì ngoại hình thôi nhỉ…”
“Ồ…”
Yuuto làm khuôn mặt như có vẻ mình làm hỏng chuyện rồi.
Còn tôi chẳng nhớ gì đến nội dung của buổi học hôm đó.
=======================================================
Tên tôi là Hana Utsurogi.
22 tuổi, độc thân.
Tôi yêu mấy bé loli và shota, và là người đứng sau Fuwari Ukigumo.
Sáng sớm nay, tôi hướng đến văn phòng chi nhánh của công ty Vtuber Imananji để hoàn thành một số việc.
Trước kia thì Imananji chỉ có một văn phòng ở Tokyo, điều đấy có nghĩa Vtuber phải ở hoặc đi đến Tokyo để thực hiện công việc, gây ra rất nhiều khó khăn trong việc hỗ trợ và xử lý các vấn đề.
Để khắc phục tình trạng này, công ty đã quyết định đầu tư mở thêm các văn phòng chi nhánh tại các thành phố lớn ở khắp nơi trên cả nước.
Công ty đã thu được quả ngọt, các Vtuber từ khắp đất nước Nhật Bản bắt đầu tề tụ và tạo nên làn sóng giải trí với những buổi stream thú vị, và tên tuổi của Imananji ngày càng bay cao, lan rộng khắp toàn quốc, dấy lên phong trào người người nhà nhà làm Vtuber.
Đó là lý do tại sao Vtuber vẫn còn phổ biến đến ngày nay.
Nhờ đó mà tôi, một người miền quê, đã nắm bắt được cơ hội.
Có lẽ là nhờ danh tiếng của công ty từ trước mà tôi đã trở thành một VTuber nổi tiếng.
Làm sao á?
Cá nhân tôi nghĩ thì mình chơi game khá giỏi; thiết kế nhân vật và model 3D đều đỉnh cao đến mức tôi cảm thấy mình không xứng đáng với cơ thể này nữa cơ.
Tuy nhiên, còn một điều nữa, là tôi đã tạo cho mình một tính cách để trở nên nổi tiếng.
Gần đây, tôi còn thấy ngạc nhiên với chính bản thân khi tự động nhập vai mà không cần suy nghĩ nữa cơ.
Một cô gái tự nhiên, phóng khoáng và ngân dài ở cuối câu.
Bằng cách nào đó mà mọi người lại chấp nhận, vậy nên chắc đó là một trong những lý do làm tôi nổi tiếng.
Dẫu vậy, tôi có một sở thích khá độc lạ - LOLI VÀ SHOTA LÀ NHẤT.
Mỗi khi có nhân vật dễ thương nào xuất hiện trong trò chơi, y như rằng sự phấn khích của tôi lại tăng chóng mặt.
Cơ mà đó lại là một trong những lý do khiến mọi người thích tôi đấy, quản lý và đồng nghiệp của tôi bảo thế.
Tôi thường chơi game hoặc làm những buổi stream nói chuyện.
Giờ thì công việc này không phải trò làm cho vui nữa rồi.
Nó đã giúp tôi chi trả hóa đơn và sống một cuộc sống thoải mái hơn cả, tôi rất biết ơn vì điều đó.
Hôm qua, tôi đã giúp một bé không rõ nam hay nữ khỏi té ngã.
Bé đó có một gương mặt và giọng nói quyến rũ, dù chúng nghiêng về phần con trai nhiều hơn.
Ôi, thật xúc động khi được ôm em ấy bằng vòng tay của mình.
Tôi muốn làm điều đó lần nữa.
Nhưng nếu kể em ấy chuyện này, ẻm sẽ nhìn tôi bằng ánh mắt kỳ lạ mất.
Điều đáng ngạc nhiên hơn là bé đó chính là một indie Vtuber.
Hơn nữa, Vtuber bé thích lại là tôi cơ.
Nên sáng nay, tôi đã sớm đến văn phòng để xin collab chính thức với ẻm.
Tới nơi, tôi ngỏ lời với quản lý của mình.
“Chào buổi sáng, quản lý.”
“Ố, chào buổi sáng Utsurogi-san. Hôm nay em đến sớm thật đấy.”
“Em muốn nói với chị một chuyện…”
“Về buổi stream hôm qua đúng không nè?”
“Vâng ạ, nếu em ấy đồng ý, liệu em sẽ được collab với ẻm chứ?”
“Ừ, không sao đâu.”
Nhanh thật đấy.
“Chị chắc chứ?”
“Em đã làm việc rất chăm chỉ cho công ty mà, vậy nên cấp trên bảo chị nên cho em tự do một chút.” Chị quản lý đáp lời, đồng thời nói thêm rằng nếu hạn chế các tài năng của công ty thì sẽ làm mất đi nhiều điểm mạnh của họ lắm.
“Em hiểu rồi, vậy thì em có thể collab với em ấy… Yeahhhhh!”
Nhìn tôi làm động tác giơ nắm tay ăn mừng, chị quản lý mỉm cười
“Em đã làm theo yêu cầu của bọn chị lâu rồi, vậy nên đã đến lúc bọn chị cho em tự do. Nhưng nếu em định thực hiện một buổi offline collab, nhớ làm nó tại quán karaoke bọn chị đã cộng tác đấy nhé?”
‘Thật á?! Đối tượng collab tiềm năng ấy chắc cũng sẽ nhận thức được được, nên em cảm ơn.”
“Đổi lại thì nhớ kêu đối phương sử dụng đúng cách hashtag của bọn mình đấy! Quan trọng lắm đó!”
“Em hiểu rồi!”
“Ok, vậy giờ thì hãy xem lại các kế hoạch chúng ta đã bàn luận trước đấy nào…”
Tôi sẽ làm việc thật chăm chỉ để có thể collab với em ấy.
Thật ra thì hiện tại vẫn còn nhiều vấn đề lắm, nhưng đối với tôi, đứa bé ấy đặt lên trên hàng đầu.
Hehehe… Rất mong chờ để xem em ấy là loli hay shota chính hiệu nào…
==========================================
Góc nhìn của Kaoru Yusa (Yuru Kakizaki)
“Mình nên làm gì bây giờ…”
Hiện tôi đang gặp khó khăn.
“Vẫn bí à onee-chan?”
“Đúng rồi, chị đã nghĩ ra nhiều ý tưởng cho phục trang của Yuka lắm, mà không biết chọn cái nào…”
“Chà, để chọn được một cái thì khó lắm đây.”
“Urgg, không quyết định được…”
“Onee-chan, em nghĩ ra thiết kế này… Trông ổn chứ?”
“Aaaaaaa! Ẻm khoác bộ này lên mình là tuyệt vời luôn!!!”
“Đúng chứ!?!?!? Em biết là chị sẽ hiểu mà, onee-chan!!!!”
Một tiếng sau…
“Onee-chan à, mình đã cố thu hẹp lại còn ba bộ nhưng…”
“Ba bộ này không bỏ được bộ nào á…”
Tôi lẩm bẩm với giọng như sắp khóc.
Nhưng rồi tôi đã thấy được một tia hy vọng.
“A!”
“Gì vậy, onee-chan?”
“Yura, hình như Comiket kéo dài trong 3 ngày đúng không?”
“Ừm, onee-chan?
Chị có chắc là em ấy muốn cosplay ba ngày liên tiếp không?”
Sặc
Mình hiểu chứ, nhưng…
“Gian hàng chúng ta chỉ mở ngày đầu thôi đúng không?”
“Đúng.”
“Vậy, nếu chúng ta mở thêm gian hàng cho cả ba ngày, liệu mọi chuyện sẽ được cứu?”
“Đôi khi chị thật sự hết cứu rồi đấy!!!”
Để cho chắc thì cứ hỏi em ấy trước đã, và ẻm đồng ý.
Dường như ẻm cũng khá hứng thú với cosplay.
Bộ Yuki-kun là thiên thần à?