Sáng sớm ngày hôm sau, Heather quyết là sẽ dạy dỗ lại cho tốt cái con nô lệ elf của mình.
Trước khi Mirabelle dậy, Heather đã đem cô để vào trong căn tối tăm này.
Cô chỉ nghe được Heather để lại một câu “Cho tới khi nào cô chịu phục tùng mệnh lệnh của ta từ tận đáy lòng, thì khi đó ta sẽ thả cô ra.”
Rồi sau đó Heather và Lucy rời đi, để Mirabelle lại trong căn phòng tối đen như mực này.
Mirabelle bị trói, nhốt và bị giam giữ một cách nhục nhã trong căn phòng tối tăm, chiếc vòng cổ nặng nề thì được nối với vách tường bằng một sợi xích dày cũng nặng nốt.
Mỗi lần cử động chân tay, cô đều có thể nghe thấy được tiếng dây xích lắc lư, miệng cô thậm chí còn bị nhét bởi một miếng vải mềm nào đó, mắt cô thì cũng bị vải đen che lại.
Sau khi nghe được tiếng bước chân nhỏ dần, Mirabelle không thể giữ bình tĩnh được nữa.
Tại sao chuyện này lại xảy ra với mình?
Mirabelle bị nhốt trong một căn phòng nhỏ tối om, bị phạt không được ăn gì trong một ngày, không chỉ thế cô còn phải bị giữ nguyên tư thế không được động đậy như vậy nữa.
Ọttttttt~~
—Bao tử cô đã bắt đầu biểu tình đòi ăn.
Sao tự dưng mới sáng ra mà con nhỏ Heather nó lại lên cơn thế này, nhốt mình ở đây, rồi còn không cho mình đi vệ sinh nữa chứ?
Lúc này Mirabelle đang thực sự rất muốn đi vệ sinh, cặp đùi trắng trẻo mịn màn của cô thì không ngừng chà xát vào nhau.
“Wahh…”
Trong khi cặp đùi kia đang không ngừng cọ xát vào nhau, cô cũng có thể nghe được tiếng leng keng của những sợi xích trên chân mình.
—Ồn quá đi.
Đối với một elf với thính giác cực mạnh như Mirabelle mà nói, mấy loại tiếng ồn này chẳng khác nào một cực hình đối với cô.
Bởi vậy, Mirabelle chỉ có thể cố gắng giữ nguyên tư thế, không cử động càng nhiều càng tốt để tránh không cho dây xích phát ra bất cứ tiếng ồn nào.
Thành thật mà nói, Mirabelle thậm chí còn không biết trong đầu của con nhỏ vampire tóc vàng khè dở hơi Heather đó đang nghĩ cái quái gì nữa.
Rõ ràng là tối hôm qua mình đã ngoan ngoãn để cho cô ta hút máu, mà thế quái nào đến sáng hôm nay cô ta lại đối xử với mình như thế này là sao chứ?
Chính vì vậy cô đã quyết tâm nếu sau khi trốn thoát được, cô tuyệt đối sẽ không bao giờ trở lại bên cô ta nữa.
Nếu là ban ngày, vẫn có những tia sáng lọt qua khe cửa sổ chiếu vào đôi mắt đang bị bịt kín, nên cô mới không cảm thấy sợ hãi như vậy.
Thế nhưng bây giờ là ban đêm, cô hoàn toàn không thể nhìn thấy một chút ánh sáng nào cả.
Mirabelle run rẩy rùng mình vì sợ hãi, cô có ảo giác cứ như thể đang có cái gì đang tóm lấy bắp chân mình.
“Wahh!”
Miếng vải trong miệng cô phát huy công dụng cách âm quá hoàn hảo, khiến không một ai có thể nghe được là cô đang nói cái gì.
———
Tên: Mirabelle Brillana
Giới tính: Nữ
Tuổi: 15
Chủng tộc: Elf (Huyết Nô: Nếu một ngày không bị hút máu, sẽ xuất hiện các phản ứng lên cơn nghiện)
Cấp độ: Lv. 0
Máu(HP): 30/100→100/100 (khôi phục vào ngày hôm sau)
Mana(MP): 50/50
Sức mạnh: 10
Nhanh nhẹn: 20
Thể lực: 20
Trí lực: 400
Công kích vật lý: 2
Chính xác: 10
Né tránh: 20%
Bạo kích: 0%
Kỹ Năng: Phân Tích Dữ Liệu(phong ấn), Sửa Đổi Dữ Liệu(phong ấn)
————–
Lua: 4 chap mà chỉ nói mỗi về vụ hút máu và bị nhốt, lão tác giả câu giờ quá, mà tự dưng lại thấy lão tác giả ác với thanh niên main ghê.