Dân Chơi Phóng Lợn

Truyện tương tự

Vì sao và đom đóm.

(Hoàn thành)

Vì sao và đom đóm.

caroranchan

Nỗi sợ hãi vì tỏ tình thất bại làm cho một gã thanh niên quyết định đi lính, bỏ lại người mà anh ta thầm thương trộm nhớ. Trở về sau hai năm, chàng trai không ngờ rằng mình lại được gặp đúng người con

1 321

Mẹ kế của Bạch Tuyết!

(Hoàn thành)

Mẹ kế của Bạch Tuyết!

Yume_chan

Câu chuyện cổ tích nổi tiếng Bạch Tuyết và bảy chú lùn được kể lại qua góc nhìn của bà mẹ kế "độc ác".

2 435

Nói với em

(Hoàn thành)

Nói với em

Vuio

Vì truyện hơi ngắn nên không có tóm tắt nhiều, mọi người vào đọc sẽ biết.

1 300

Khi Cơn Mưa Tuyết Ngừng Rơi

(Hoàn thành)

Khi Cơn Mưa Tuyết Ngừng Rơi

Phong Linh

Quá khứ là điều ai cũng biết, còn tương lai thì chẳng ai biết được cả. Mọi giai đoạn của cuộc đời, hầu như ai cũng sẽ nuối tiếc khôn nguôi những chuyện xưa cũ và lo lắng bất an về điều sẽ xảy ra tiếp

3 464

[Oneshot] Nhà vua xứ Marot

(Hoàn thành)

[Oneshot] Nhà vua xứ Marot

Victor Niji

Và nó sẽ không bao giờ kết thúc.

1 302

Lẫy

(Hoàn thành)

Lẫy

langsat

Một bi kịch kéo dài từ đời này qua đời khác, cuốn những số phận lạ lùng về chung một mối. Có sự bình an hay một tương lai tươi sáng nào cho một thế giới mục rỗng đã đến nước điêu tàn?

15 1315

Oneshot - Dân Chơi Phóng Lợn

 Vào năm 2036, công nghệ thực tế ảo phát triển mạnh. Con người giờ đây đã có thể mơ ước một cuộc sống thứ hai mà không cần đi nhờ cậu xe tải. Sự phát triển này kéo theo hàng hàng số số tựa game thực tế ảo mọc như nấm. Nổi bật trong số đó là Lãng Khách, con game quốc dân của anh em Đông Lào

 Game đi theo lối thế giới mở RPGMMO điển hình của các đàn anh đi trước, cốt truyện kể về một thanh niên vô danh nào đó xuyên đến thế giới khác và bị bắt đi đánh ma vương. Bối cảnh lấy ở một thế giới giả tưởng thời trung cổ mang hơi hướng châu Âu có tồn tại ma thuật và các sinh vật thần kỳ.

 Điều khiến con game này là món ăn tinh thần của anh em Đông Lào là lối chơi phụ thuộc trình độ, không có nội tại Con Nhà Giàu, giao dịch tự do, nhiều thử thách nhiều quái vật cấp độ Darksoul. Và đặc biệt là tự do đồ sát ngoài thành.

 Nếu là một người chơi con game Lãng Khách, bạn hẳn từng nghe đến cái giai thoại về Dân Chơi Phóng Lợn. Đó là một người chơi có lịch sử như mấy anh nhân vật chính đầu game phế cuối game hack trong mấy bộ isekai. Tên của hắn là Chiến100

 Lần đầu tiên người ta biết đến Chiến100 là qua một video hắn bị úp sọt bởi một nhóm người chơi được đăng tải lên Youtube bởi chủ kênh Thành Gaming.

 Mở đầu video là cảnh Chiến100 đi qua rừng với một khuôn mặt đúng y như cái tên đi cùng một ngọn giáo sắt và giáp da tân thủ. Anh ta mang nhân dạng giống như một thằng nghiện cục súc, người gầy gò, mặt khô đẹt. Đó là một người chơi hiếm thấy trong game, vì đa phần ai cũng chơi ngoại hình trai xinh gái đẹp.

 Khi Chiến100 đến nơi mà Thành Gaming và những người bạn núp, họ liền túa ra như các bà hàng xóm thấy chuyện nóng mà bao vây Chiến100. Hắn lườm nguýt bọn họ và hỏi:

- Chúng mày muốn gì?

- Hế nhô anh bạn! Chúng tôi là dịch vụ chuyển phát nhanh về thành.

 Thành Gaming cười rất chi là "thân thiện".

- À thì ra mày chọn cái chết.

 Chiến100 không ngại ngùng lao vào đội của Thành Gaming cùng một tiếng hô lớn:

- Bố mày cân tất!

 Kết quả tất nhiên là Chiến100 bay màu. Một cân sáu trừ hacker thì đố ai sống nổi. Đằng này anh Chiến còn mới tập tành chơi game. 

 Video đó đã biến thành một cái meme lưu truyền khắp mạng xã hội Đông Lào, người người đem Chiến100 làm ảnh đại diện của chủng loài súc vật. Cũng qua đó, sự nổi tiếng của Chiến100 lan rộng khắp cộng đồng người chơi Lãng Khách. Nhiều người chạy lại "giao lưu" với Chiến100, kết quả là họ chụp được những biểu cảm giống như cái tên của hắn. Rất chiến!

 Vài người muốn làm "rạng ngời" cái tên Chiến100 họ nhà súc vật nên tìm đến hắn cùng một câu y như những nhà đòi nợ thuê:

- Ê! Cho bọn tao xin tí huyết!

 Chiến100 liền đáp lại một câu khẩu hiệu:

- Bố mày cân tất!

 Cùng với cây phóng lợn tự phong, Chiến100 lao vào họ trong khi những dân mới vào game sẽ vắt chân lên cổ chạy, à không do chỉ số tốc độ của họ thấp hơn nên họ sẽ phải giảng hoà khi nhìn vào bộ giáp chỉ những dân chơi lâu năm mới kiếm được.

 Chiến100 bật hết kĩ năng gia tăng sức mạnh. Cầm chắc cây phóng lợn, anh chọt chọt vào những vị hảo hán kia. Họ đứng yên, mặt vô tư như thể đang đối mặt với mấy cú đánh của một đứa trẻ.

- Sao thế! Đánh mãi mà chẳng mất một giọt máu.

 Anh kiếm sĩ lên tiếng, giọng rất giàu chất châm biếm.

- Đánh mạnh nữa lên em ơi! Non quá ơi là non!

 Anh tiều phu phàn nàn, dán một ánh mắt "mong chờ" lên Chiến100.

- Sự cố gắng của cậu thật đáng ngưỡng mộ!

 Anh pháp sư lau nước mắt vô hình trên mặt.

 Chiến100 không bận tâm những lời mỉa mai đó. Hắn cứ chọt chọt và chọt, mặt ngày càng chiến như cái tên của hắn. 

 Anh kiếm sĩ ngáp dài. 

- Chán quá.

 Anh rút kiếm ra rồi xẻo Chiến100 một đường. Hắn liền tan vỡ thành các khối lập phương sáng máu. Thậm chí hắn còn không có thì giờ để trút lời trăn trối.

 Anh kiếm sĩ tắt nút quay video và đăng lên Facebook. Bạn bè đua nhau chạy vào phần bình luận nói ầm ầm. Nào là NON, nào là úi cái thằng gà, nào là dân ảo tưởng sức mạnh. Nhìn những lời chửi đó, anh kiếm sĩ mỉm cười, tâm trạng tốt lên hẳn.

 Từ đó trở đi, ngày qua ngày, Chiến100 luôn luôn bị gạ khiêu chiến bởi đủ loại người chơi trình cao hơn mình. Trận nào anh cũng hô câu khẩu hiệu: "Bố mày cân tất." Và bay màu trong một nốt nhạc. Nhưng người ta chưa bao giờ nghe anh chửi cái phận số chó của mình hay từ chối kèo đấu. Mặt anh vẫn luôn cháy màu chiến.

 Theo định luật của thánh nhờn, thời gian trôi qua trên mạng xã hội nhanh gấp mười lần thế giới thực. Bẵng mất một năm, người ta dần lãng quên đi sự tồn tại của Chiến100, meme dần trôi, kèo đấu dần giảm, và mấy video úp sọt anh cũng đã cách đỉnh trào lưu ở độ xa bằng độ xa giữa bạn với crush. 

 Vào ngày mười hai tháng sáu, mẹ đẻ của Lãng Khách là Kazeya như thường niên tổ chức một sự kiện mang tên Loạn Chiến. Đúng như cái tên, nó chỉ đơn giản là một cuộc chiến giữa các người chơi với nhau trong một tuần liền. Tuy đơn giản nhưng rất hợp với dòng máu con rồng cháu tiên của các đồng chí Đông Lào. 

 Bản đồ của sự kiện là một vùng đất rộng khoảng 100 km vuông, có đủ loại cảnh quan thiên nhiên từ núi rừng đến đồng bằng biển đảo. Người chơi sẽ bị dịch chuyển đến một vị trí ngẫu nhiên trên bản đồ và bắt đầu hành trình đồ sát của mình.

 Thời gian trong game được tăng tốc lên gấp nhiều lần. Một tuần trong game chỉ bằng hai giờ ngoài đời nên các đồng chí không phải lo bị mẹ gọi dậy ăn cơm. Nếu thoát ra thì người chơi sẽ được tính là bỏ sự kiện. 

 Thể lệ của sự kiện rất đơn giản. Mười người giết được nhiều người chơi nhất sẽ nhận phần thưởng. Hạng một nhận một vũ khí huyền thoại hoặc một kĩ năng tự chọn và 1000000 Lin, một số tiền rất lớn trong game cùng với đó là danh hiệu cao quý Chiến Thần. Hạng hai, hạng ba nhận một vũ khí cao cấp và 200000 Lin. Bảy hạng còn lại nhận 50000 Lin. 

 Các lão làng trong Lãng Khách rửa kiếm chùi giáo để chuẩn bị hành hương lên chiến trường. Những dân chơi "cho vui" và những tay yếu sinh lí xúm lại chơi trò khác là cá cược xem ai sẽ vào hạng mười.

 Chuyện sẽ không có gì đáng nói. Đến khi một người chơi hệ máu chiến cầm phóng lợn càn quét mọi nơi hắn đi qua. 

 Trên người hắn mặc một bộ giáp đỏ chót, rằn rằn những hoa văn rồng rượn màu mè mà nhìn thôi cũng đủ biết là trang bị xịn xò. Phóng lợn của hắn là một ngọn giáo dài hai mét. Đuôi màu đất badan, đính một lớp kim đỏ tỉa vài đường chỉ vàng ở cuối. Mũi giáo nhọn hoắt, cũng làm bằng kim loại màu đỏ, xung quanh chạm khắc một lớp vàng màu mè hoa văn rồng rượn.

 Mặt hắn đậm một mùi máu chiến. Hắn gặp ai cũng chọt tới tung như máy dập. 

 Giới người chơi hoang mang trước sự xuất hiện của một vị hảo hán vô danh không nằm trong bảng xếp hạng một trăm người chơi mạnh nhất. Người ta giả thiết rằng hắn là một kẻ ẩn quy giang hồ tu luyện ngàn năm hoặc là một tên có chỉ số may mắn như nhân vật chính trong anime harem mới lượm được trang bị huyền thoại.

 Nhưng người ta rồi cũng nhận ra hắn là ai. 

 Không ai khác ngoài Chiến100. Cả cộng đồng người chơi Lãng Khách bàng hoàng trước màn ra mắt bá cháy của kẻ vốn được dùng làm ảnh đại diện của chủng loài súc vật. Vài người quan sát cuộc thi tay nhanh hơn não đăng lên Face với cái tiêu đề giật tít: "Tin nóng! Tin nóng! Ăn cả rổ hành, súc vật hoá thần!"

 Chiến100 liên tục di chuyển, chọt giáo vào mọi người chơi vào tầm đánh. Ai gặp hắn cũng phải bất lực như mấy ông chồng bên Nhật Bản, bất lực nhìn bản thân đăng xuất khỏi bản đồ.

 Nhiều người chơi cố phản kháng, tìm cách hạ Chiến100. Những dân chơi cận chiến dùng Tốc Biến, Bộ Hành hoặc nhảy từ trên cây xuống để tiếp cận hắn. Nhưng người đến trước mặt hắn thì bị chọt, người luồn ra sau và lao xuống đầu thì đánh hụt vì Chiến100 di chuyển quá nhanh. Âm thanh họ gây ra khi chém vào không khí hay đất cát đã kéo đầu hắn quay lại và phóng lợn cứ thế mà chọt.

 Những pháp sư phóng phép từ đằng xa. Chiến100 di chuyển vô cùng mau lẹ, hệt như Faker hay chàng kiếm sĩ đen nào đó. Hắn né chiêu ngay tức khắc rồi áp sát kẻ địch mà chọt phóng lợn. Đứa ở xa quá thì hắn trực tiếp phi phóng lợn luôn.

 Ngay cả các lão làng cũng không thể chống cự trước Chiến100. Đối mặt với cơn máu chiến dồn hết lên não cùng khí thế mãnh liệt của một con thú khát máu, những lão làng cũng phải gục ngã trước một loạt cú chọt phóng lợn của Chiến100.

 Vào ngày hôm đó, súc vật Chiến100 đã trở thành một Chiến Thần đích thực càn quét cả bản đồ. Người ta không khỏi ngạc nhiên trước sự mạnh lên bất ngờ như mấy anh nhân vật chính trong isekai. 

 Và câu trả lời đã được giải đáp khi phóng viên của Kazeya phỏng vấn Chiến100. 

 Giữa một không gian trắng đơn điệu chỉ có ba chiếc ghế. Ngồi trên chúng là ba người chơi. 

 Bên phải là Nanoka, một cô bé loli thấp lùn mang mái tóc xanh đen đỏ lẫn lộn, mắt phải vàng mắt trái tím và một khuôn mặt nở nụ cười tràn ngập tiếng dễ thương. Cô mặc một bộ trang phục bó sát màu đen, hông giắt hai con dao găm.

 Nanoka là người chơi hạng bảy. Lý do cô lên được cái hạng ba là vì ám sát nhanh gọn cùng khả năng di chuyển mau lẹ, cộng với sự đi đời của nhiều người chơi lão làng trước vị hảo hán mới nổi. Cô rất nổi tiếng trong giới người chơi Lãng Khách và có rất nhiều anh thanh niên hiền tài vẽ về cô.

 Bên trái là Lucifer, một thanh niên tóc bạc có khuôn mặt kiêu ngạo. Thân hình gầy nhưng chắc nịch khoác một chiếc áo choàng đen cùng một bộ đồ màu mè bên trong. Kề trên ghế của hắn là một cây gậy phép dài một mét bảy đính một viên ngọc đỏ như máu.

 Lucifer là người chơi hạng nhất, được mệnh danh là ma vương đích thực. Hắn là nỗi kinh hoàng từng bao trùm lên người chơi vì cái khả năng phóng phép như B52. Tuy nhiên nỗi kinh hoàng đó đành phải nhường lại cho người ngồi ghế giữa.

 Chiến100, chưa nghe bao giờ. Hừ! Sao thằng này lại hạng nhất? Lucifer chửi thề trong đầu.

 Ngồi ở giữa, người mạnh nhất, Chiến Thần, chính là một gã nghiện mặc giáp xịn mang giáo hiếm. Hắn nở một nụ cười như muốn nói người khác là đồ gà. Tay khoang tay, chân gác chân, bộ dạng như một công tử bột. Kẻ đó không ai khác chính là Chiến100.

 Một cô gái phương Tây tóc vàng xuất hiện từ hư không. Bên cạnh cô là con mắt Camera. Cô mặc một bộ vét, miệng cười chuyên nghiệp như tiếp viên hàng không. Cô vỗ tay rầm rộ vài cái và hô lớn:

- Chúc mừng! Các bạn chính là ba người đứng đầu!

 Một cái míc xuất hiện trong tay nữ phóng viên của Kazeya. Cô ta tiến lại hỏi bé loli Nanoka:

- Cô có cảm nghĩ gì về sự kiện này?

 Nanoka trầm ngâm, ùng lên một tiếng dài. Rồi cô nở một nụ cười đốn tim bao chú lolicon và đáp:

- Rất vui na nô đa! Tôi thực sự muốn tham gia sự kiện này một lần nữa!

- Vậy đấy à. Ban tổ chức sẽ xem xét cảm nghĩ của cô.

 Nữ phóng viên chuyển sang ma vương:

- Vậy cảm nghĩ của cậu là gì?

 Lucifer hừ một tiếng, vẻ mặt khinh khỉnh mà đáp lại câu hỏi mà hắn cho là ngớ ngẩn:

- Quá dễ!

 Nữ phóng viên reo lên như mấy bà hàng xóm thấy con bà bạn bốc đầu:

- Ồ! Thật là một câu trả lời khí thế. Quả là ma vương nhỉ!

 Lucifer nhếch mép, ngoài cười kiêu ngạo nhưng trong lòng ầm ầm tiếng vui sướng. Nữ phóng viên tiến đến trước mặt người cuối cùng. Có hít một hơi sâu, làm một khuôn mặt thật nghiêm túc mà đưa míc lại hỏi:

- Hỡi Chiến Thần, cậu có cảm nghĩ gì về chiến thắng của mình?

 Chiến100 nhe răng cười, mặt vênh lên đầy vẻ tự mãn. Hắn reo hò:

- Thắng là phải rồi! Ta đây cùng cây phóng lợn của mình sao mà thua nổi bọn gà đó!

 Gáy thế nhợ! Nữ phóng viên thì thầm trong đầu. Cô lại hỏi tiếp:

- Nhưng nghe đâu anh đã từng bị đồ sát rất nhiều lần trong quá khứ?

- Thì sao?

 Chiến100 vô tư lự hỏi lại, khiến cho nữ phóng viên cứng đơ vì bối rối. Hắn đứng dậy, nở nụ cười của một kẻ cuồng chiến. Nắm bộp bàn tay lại thành nắm đấm, hắn hô to:

- Quá khứ thì liên quan gì đến hiện tại! Giờ ta đã bá rồi. Đồ sát đã sao chứ, miễn giờ ta mạnh là được!

 Một câu nói tràn đầy nhiệt huyết làm mê mang cái đầu của nữ phóng viên. Trong giây phút đờ đẫn ấy, cô bất giác hỏi:

- Làm sao anh có thể mạnh lên đến thế?

- Đơn giản thôi.

 Chiến100 điềm đạm đáp. Rồi hắn hô to như muốn phá vỡ màng nhĩ người ta:

- CỨ CHIẾN ĐẤU LIÊN TỤC!

 Chiến100 bắt đầu kể cho nữ phóng viên, cũng như toàn thể người chơi đang quan sát cuộc phỏng vấn về hành trình của hắn. 

 Lần đầu hắn vào game với một tình thần máu chiến cao hơn máu não. Hắn chọn giáo vì thấy nó giống phóng lợn. Cầm phóng lợn, hắn lao ngay vào rừng đánh vài con quái. Nhưng do chiến quá mà không bận tâm đến thanh máu, hắn liền được một con yêu tinh xanh nọ gửi về thành. 

 Rồi lần đi săn thứ hai, Chiến100 bị phục kích bởi một nhóm người chơi. Hắn ảo tưởng trình mình múa ăn cả cấp độ nên liền quất luôn. 

 Thế là hắn chết.

 Chiến100 điên tiết muốn báo thù, gặp người chơi cấp cao nào khiêu chiến hắn cũng giận cá chém thớt mà hô hào câu khẩu hiệu: "Bố mày cân tất." 

 Hắn chết, chết, rồi lại chết nhưng hắn không ngừng nghĩ về một ngày mình cầm trình chém bay cái cấp độ hơn mười số của lũ kia.

 Dần dà, những lời khiêu chiến với Chiến100 giảm xuống. Hắn được toàn tâm toàn ý cày cấp cày đồ trong các hầm ngục, nơi tồn tại nhiều con quái bá bá. 

 Chiến100 chiến liên tục, từng hầm ngục hắn chinh phục đều được để lại gần trăm cái mạng của hắn.

 Cấp độ của Chiến100 lên ào ào. Hắn nâng chỉ số thiên về sức mạnh và tốc độ để chọt phóng lợn nhất kích tất sát.

 Càng ngày càng trở nên mạnh hơn, Chiến100 càng vui sướng. Hắn cảm thấy ngày càng hưng phấn như muốn cân cả thế giới này. 

 Chiến100 tiến tới mục tiêu tiếp theo là hầm ngục Luyện Ngục, một hầm ngục tràn ngập lũ quái vật máu chiến với số lượng mà nếu muốn chinh phục thì bạn phải đem cả trăm người chơi đi đánh. 

 Chiến100 ngày đêm chiến đấu. Hắn không ngừng chọt chọt chọt và chọt. Một nội tại khác của hầm ngục Luyện Ngục là bào mòn tinh thần người chơi trước số lượng quái vật khủng bố, cuối cùng khiến họ bỏ cuộc. Nhưng đầu của Chiến100 cháy như lửa chùa nên nội tại này là không có tác dụng.

 Sau tận hai tuần liền, Chiến100 mới tìm đến được căn phòng của boss. Boss Luyện Ngục là Cai Ngục Kestrich, một con yêu tinh đỏ cao to cầm đại đao. Tốc độ của nó nhanh đến mức chưa kịp nhìn hắn đã bay thành hai. Và sức mạnh của nó đủ để bào mất quá nửa thanh máu của hắn trong một đòn. Hơn nữa nó còn sở hữu mấy sát chiêu diện rộng cùng chiêu khống chế.

 Bị chém bay màu cả đống lần nhưng Chiến100 vẫn không bỏ cuộc. Hắn kiên trì chiến đấu hết tuần này qua ngày khác. Cuối cùng Chiến100 đã giành chiến thắng. Hắn đứng nhìn thân thể dần tan biến thành các khối lập phương của con boss Cai Ngục Kestrich.

 Chiến100 nhếch mép, dẫm nát khối thân thể còn chưa tan biến. Hắn vểnh mặt lên trời mà gào:

- Bố mày là mạnh nhất!

 Câu chuyện của Chiến100 đã làm bao người chơi xúc động vô cùng. Từ ảnh đại diện của loài súc vật, anh trở thành ảnh đại diện của dân cày đích thực.

 Người người nhà nhà đua nhau chơi phóng lợn và chạy khắp nơi thách đấu với những người chơi hơn trình. Từ đó trong thế giới Lãng Khách hình thành nên một giai cấp mới mang tên súc vật. Sức nóng của giai cấp đó cháy đến mức hình thành nên một trang cộng đồng gần nghìn người lấy tên là Hội Chơi Phóng Lợn.

________________________________

- Chuyện rất hay và thế thì sao?

 Cậu kiếm sĩ hỏi sau khi nghe anh bạn chơi phóng lợn kể lề một tràng dài đằng đẵng như bài diễn thuyết của thầy hiệu trưởng mỗi buổi chào cờ. 

 Họ hiện đang trốn trong một ngôi nhà nhỏ nằm ở bìa rừng và kề bên một vùng thảo nguyên để tránh ăn phải đạn lạc từ cuộc hỗn chiến lớn ngang Tam Quốc Diễn Nghĩa ngoài kia mà bay màu.

 Mới đây, nhà phát hành Kazeya đã tổ chức một sự kiện được gọi là Bang Hội Đại Chiến. Ai phá được trụ sở của bang khác thì sẽ nhận một điểm. Mười bang có được nhiều điểm nhất sẽ nhận phần thưởng. 

 Sự kiện diễn ra trong một bản đồ rộng lớn có đủ loại địa hình. Trụ sở của mỗi bang sẽ được phân bố ngẫu nhiên rải rác khắp mọi nơi.

 Sự kiện diễn ra trong ba ngày, nhưng từ ngày một nó đã thành thế chiến thứ ba luôn rồi. Và trụ sở của Huyết Kiếm, bang của hai thanh niên đã bay luôn từ ngày hôm đó. 

 Hôm nay là ngày thứ hai và độ nóng của chiến sự vẫn chưa suy giảm chút lửa nào. 

- Thì tao đang giải thích cho mày biết vì sao ngoài kia cháy như lửa chùa đó!

 Anh bạn chơi phóng lợn bực bội bảo. Cậu kiếm sĩ chán nản hỏi:

- Thế cái ông Chiến chăm đó liên quan gì đến cái tình hình cháy như lửa chùa bên ngoài?

 Anh bạn chơi phóng lợn liếc ra ngoài cửa sổ với một ánh mắt nên thơ và đáp:

- Nối tiếp dòng lịch sử, Chiến100 thành lập bang hội Chiến và rủ những người cùng hệ quy chiếu với hắn tham gia vào bang. 

 Cậu kiếm sĩ nhìn theo mắt bạn. Ngoài cửa sổ là một vùng thảo nguyên rộng lớn. Ở đó có hai phe đang xông vào nhau. Bên phải là một quân đoàn gồm hàng trăm người chơi. Bên trái là một đội chỉ gồm có mười ba người từ chàng kiếm sĩ, nàng pháp sư bình thường cho đến một bé gái cầm cái búa bự hơn cả mình và một ông chú cao to đen hôi mặc mỗi quần sịp. Dù đủ kiểu loại người nhưng ai ai cũng mang một mùi máu chiến trên mặt. 

 Dẫn đầu họ không ai khác ngoài một tên nghiện cầm phóng lợn đang cười hăng máu.

 Kẻ đó chính là Chiến100.