Đàn Bồ Câu

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

(Đang ra)

Đường lên đỉnh Streamer của cô nàng Oni!

Hakoiri Hebineko

Futayado Nanaka, một cô gái 21 tuổi, tự nhận bản thân là chiến thần làm bán thời gian. Tuy nhiên, xui rủi sao mà những nơi cô đang làm đều bị phá sản.

38 3513

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

(Đang ra)

Tôi có một cuộc gặp mặt với vợ trong game và một cô bé tiểu học xuất hiện. Liệu tôi có phải ra tòa không...?

深山鈴

Khi đến địa điểm đã hẹn với kỳ vọng đó, cậu ấy biết được cô gái đó thực ra lại là một học sinh tiểu học. Cô ấy là vợ trong game của Naoto và có một cảm xúc lãng mạn dành cho Naoto ngoài đời thực.

36 1322

Mắc kẹt nơi thiên đường

(Đang ra)

Mắc kẹt nơi thiên đường

悲殇的秋千

Thế giới hentai là một nơi nguy hiểm, nhất là khi thằng bạn thân là nhân vật chính còn Ning Chu lại đang dần biến thành con gái.

5 311

Quyển 3: Điểm kỳ dị không - thời gian - Chương 57: Reproduce

Ngày 9 tháng 5, chất lượng giấc ngủ của Ninh Vũ An cũng tệ gần giống như như đêm qua, cô tỉnh dậy lúc hơn 7 giờ, đầu óc ong ong nhưng không thể ngủ lại được.

Tin tức về việc các thành phố lớn phía Bắc bị tấn công dữ dội đã lan truyền khắp cả nước ngay trong ngày xảy ra sự việc.

Ninh Vũ An có thói quen nằm nghiêng trên giường ký túc xá lướt điện thoại một lúc trước khi rời giường mỗi sáng, lúc đó cô phát hiện ra các trang web đều đăng tin về cuộc tấn công của quái vật trên trang nhất.

Những video thật giả lẫn lộn lan truyền chóng mặt trên mạng, nhiều video chưa đầy một ngày đã đạt hàng chục triệu lượt xem, trong đó video có lượt xem cao nhất là do một người dân quay từ ban công nhà mình vào lúc sáng sớm.

Phút đầu tiên của đoạn video chưa đầy ba phút này toàn bộ là cảnh tượng các tòa nhà ở cuối đường chân trời đổ sập, những tòa nhà cao tầng có kết cấu thép vững chắc như những hộp giấy bị một lực vô hình đập bẹp, bị nén từ hình hộp chữ nhật ba chiều thành một tấm bánh mỏng, xếp chồng lên nhau từng lớp một.

Khi các tòa nhà che khuất tầm nhìn ngày càng ít đi, hình dáng của con quái vật ở xa cũng dần hiện rõ.

Sinh vật khổng lồ trước mắt nhìn từ xa đại khái là một hình nón không đều, không ngừng giãy dụa, bên ngoài hình nón có rất nhiều chỗ lồi lõm với hình dạng và kích thước khác nhau, chúng cũng di chuyển liên tục trên bề mặt cơ thể của con quái vật khi nó di chuyển.

Ngoài những cấu trúc này, trên cơ thể con quái vật còn có vô số xúc tu mảnh dài vặn vẹo trong không trung, giống như xúc tu của bạch tuộc, cuộn những bức tường đổ nát xung quanh cơ thể vào các lỗ hổng trên người nó, dường như nuốt chửng mà không cần nhai.

Khi con quái vật đến gần hơn một chút, trong video có thể thấy lờ mờ "làn da" của nó có màu xám đậm với ánh sáng lộng lẫy mơ hồ, trên đó có rất nhiều chấm sáng nhỏ màu xanh lục chuyển động liên tục.

Ninh Vũ An cảm thấy chất liệu và màu sắc này rất quen thuộc, sau một hồi lâu cô mới nhận ra nó giống cái gì.

Hình dạng này rất giống một đống xác chết đã cứng lại và phát sáng lân tinh.

Sinh vật khổng lồ trước mắt liên tục to lên với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường khi thanh tiến trình chạy.

Trong nửa sau của video, sự rung chuyển do con quái vật di chuyển đã khiến người đăng video không thể cầm chắc điện thoại, vài giây cuối màn hình quay cuồng, có lẽ người quay video cũng đã bắt đầu bỏ chạy trốn chết.

Lúc đầu khi xem những đoạn phim này, Ninh Vũ An cứ nghĩ là lại có người nào đó đang dùng CG để làm trò, dù sao thì trước đó cũng đã có một thời gian dài câu nói "video không thể chỉnh sửa được" rất phổ biến, cho đến khi cô nhấp vào tài khoản tin tức của phương tiện truyền thông chính thức.

Thông tin bên trong không khác gì so với những gì nhìn thấy trên trang web video, nhìn đến đây các tuyến mồ hôi trên khắp cơ thể Ninh Vũ An đột nhiên co lại, bộ đồ ngủ vừa mới sấy khô hôm qua lại dính vào người.

Không lẽ mình đã xuyên đến một thế giới nào đó có Ultraman khi đang ngủ sao?

Cô chưa kịp thất thần thì điện thoại nhận được tin nhắn của cố vấn trong nhóm chat thông báo tất cả các lớp học hôm nay đều bị hủy bỏ, yêu cầu mọi người ở trong trường, không được chạy lung tung.

Thấy vậy, cô bật dậy khỏi giường, vội vàng xuống giường mặc quần áo thể thao, mặc dù bộ quần áo đó vẫn chưa khô hẳn. Chuỗi động tác này đã đánh thức người bạn cùng phòng đang ngủ say ở giường bên cạnh.

"A... lão đại, chị dậy sớm đi đâu vậy, hôm nay không có lớp học buổi sáng mà" Thực ra tuổi đi học của Ninh Vũ An không tính là muộn, tuổi cũng không phải là lớn nhất trong ký túc xá, ký túc xá của họ rất thú vị, lão đại, lão nhị không được xếp theo "kích cỡ" tuổi tác.

"À, xin lỗi xin lỗi..."

Lời còn chưa dứt, chiếc điện thoại trong túi đột nhiên rung lên dữ dội, cô mở màn hình ra thấy là mẹ gọi đến, vội vàng ra ban công đóng cửa lại, nhấn nút call trên màn hình.

"A lô, mẹ, có chuyện gì vậy?"

"An An, con ở đó có sao không? Có nguy hiểm không?"

Giọng mẹ ở đầu dây bên kia dường như rất lo lắng, giọng nói cũng hơi khàn.

Tuy nhiên, câu hỏi không đầu không đuôi này khiến Ninh Vũ An hơi bối rối.

"À... không có chuyện gì đâu, mẹ đừng lo. Chỉ là thầy cô không cho chúng con ra khỏi cổng trường, bây giờ mọi người đều nghe theo sắp xếp ở trong trường."

"Tốt tốt tốt, không sao là tốt rồi... Bầu không khí ở nhà bây giờ rất căng thẳng, bố con đã quay lại quân đội ngay trong đêm. Tất cả cư dân trong khu đều nhận được thông báo nói rằng từ bây giờ phải luôn sẵn sàng sơ tán, mẹ đã sắp xếp đồ đạc gần xong rồi."

"Trời ơi, vậy bố mẹ nhất định phải chú ý an toàn nhé."

"Ừ, chắc sẽ không có chuyện gì đâu, con đừng lo lắng quá. Con ở trường nhất định phải tuân theo mệnh lệnh và chỉ huy, nhất định không được chạy lung tung đâu đấy"

"Vâng vâng, chắc chắn rồi ạ."

Lúc này, hệ thống huy động quốc phòng đã được kích hoạt hoàn toàn, tất cả mọi người đều trở về vị trí chiến đấu của mình.

Đây cũng là lần đầu tiên đất nước này bước vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu cấp độ một trên toàn quốc kể từ khi bước vào thế kỷ 21.

Do đã đưa ra cảnh báo trước, nguyên sinh thể đã không gây ra quá nhiều thương vong cho nhân viên trên đường đến nhà máy điện hạt nhân.

Hơn năm mươi năm trước, để đối phó với cuộc đổ bộ có thể xảy ra, quốc gia đã đào rất nhiều hầm trú ẩn cỡ lớn trên những ngọn đồi xung quanh thành phố ven biển đó, xây dựng nhiều lớp công sự phòng thủ.

Những người đã xây dựng những cơ sở này chắc chắn sẽ không ngờ rằng thành quả lao động của họ lại được sử dụng theo cách này.

...

Khoảng thời gian còn lại trong ngày 9 tháng 5 đối với Ninh Vũ An rất khó khăn, sau khi biết mẹ đã được chuyển đến nơi an toàn, cô thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn chưa hoàn toàn yên tâm.

Vì cô đã gọi điện cho Phương Thành rất nhiều lần, nhưng không lần nào gọi được.

Tin tức nói rằng nơi con quái vật này xuất hiện lần đầu tiên chính là trường học của cậu, lúc vừa nhìn thấy tin tức này, cô suýt đánh rơi điện thoại của mình.

Nhưng tên đó mạng rất lớn, chắc chắn sẽ không sao!

Một đêm hè thời cao trung, hai người họ ăn tối ở trung tâm mua sắm rồi cùng nhau đi về nhà, khi đi qua một ngã tư, một chiếc xe máy lao nhanh về phía họ rẽ trái, lúc đó Phương Thành theo bản năng đã đẩy Ninh Vũ An ra, còn bản thân cậu thì đâm sầm vào chiếc xe máy.

Nhưng không biết là do góc va chạm hơi lệch hay vì lý do nào khác, Phương Thành chỉ bị va vào đùi sau, loạng choạng rồi ngã sang một bên, còn chiếc xe máy thì bay xa cả người lẫn xe vài mét, nhưng người lái xe cũng không sao vì có đồ bảo hộ đầy đủ.

Ninh Vũ An vẫn còn nhớ rõ cú kích thích bất ngờ lúc đó đã doạ khiến cho cô nước mắt ròng ròng, Phương Thành còn an ủi cô suốt dọc đường.

...

Bầu khí quyển trên Thái Bình Dương vẫn đang cuồn cuộn dữ dội, nhưng những tia sét bao phủ khắp bầu trời đang dần yếu đi, những đám mây đen nhỏ vụn vốn trôi nổi trên bầu trời đã hoàn toàn bốc hơi dưới sức nóng dữ dội của tia năng lượng cao, từ mặt đất có thể nhìn thấy rõ ràng toàn bộ bầu trời đầy màu sắc.

Lúc này Phương Thành đã dần bình tĩnh lại sau cú sốc kinh hãi lớn, sự tấn công giác quan quá mãnh liệt khiến não cậu từ bỏ việc xử lý thông tin thời gian thực nhận được từ năm giác quan, cũng khiến cậu quên mất việc sợ độ cao.

Vào giờ phút này, trong thế giới tư duy của cậu chỉ lặp đi lặp lại cảnh tượng vừa nhìn thấy.

"Phù... cuối cùng cũng tiêu diệt được nó rồi... Bây giờ đã an toàn rồi phải không..."

"Thực ra không phải."

"....!"

"... Cái gì? Nó chưa chết sao??"

"Chết thì chết rồi, nhưng chỉ chết một con trong số đó thôi."

Kích cỡ của thứ gì thì tự hiểu ;))