Daininki Idol na Classmate ni Natsukareta, Isshou Hatarakitakunai Ore

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

38 325

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

11 103

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

(Đang ra)

Shuu ni Ichido Classmate wo Kau Hanashi ~ Futari no Jikan, Iiwake no Gozen'nen ~

Usa Haneda

Miyagi gọi Sendai đến phòng và đưa ra một mệnh lệnh khác thường.

120 6407

Magical Girl Tyrant Sylph

(Đang ra)

Magical Girl Tyrant Sylph

Penguin Flame; ペンギンフレーム

Ryōichi, người đã đồng ý trở thành một cô gái phép thuật trong nước mắt vì kế sinh nhai của mình, thực sự có một tài năng phi thường dẫn đến việc anh ta thức tỉnh ở dạng nâng cao trong lần biến hình đ

47 2253

I Play the Role of (Villain/Heroine) in a Japanese-style Otome Game

(Đang ra)

I Play the Role of (Villain/Heroine) in a Japanese-style Otome Game

Shippo Tanuki; しっぽタヌキ

―― Vì điều đó, tôi sẽ lặp lại điều này bất kể bao nhiêu lần đi chăng nữa.

6 235

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

290 7617

Phần 3: Lễ hội văn hóa - Chương 74: Động lực (3)

“Nói thật tôi đã không ít lần kinh ngạc trước độ siêu phàm của mấy cô…… này, sao vậy?”

“――――Hở? À ừm! Đúng vậy ha!”

“……Tự nhiên sao thế?”

Tôi nhìn Mia với ánh mắt ngờ vực, Mia run run và mặt cổ đỏ chót.

Cổ quay mặt lảng tránh ánh mắt của tôi.

“Này, đừng nói là cô đang ngượng đấy nhé?”

“K-không? S-sao vậy nhỉ……mình cũng chẳng biết nữa.”

Mia vội dốc sạch cốc nước gần đó như để làm mát gương mặt đang nóng bừng của mình.

Tuy nhiên vấn đề là――――

“À khoan, đó là cốc tôi dùng……”

“Khụ.”

Có lẽ vì mất bình tĩnh, Mia đã uống sạch nước trong cốc của tôi.

Mia ho sặc sụa, tôi xoa lưng cô ấy chờ cổ bình tĩnh lại.

“Phù……m-mình ổn rồi.”

“Ổn thật không vậy?”

“Ừm. Xin lỗi vì đột nhiên làm cậu kích động.”

Trước hết cứ để cổ bình tĩnh lại đã.

Mia xoa ngực bình tâm lại rồi tiếp tục thưởng thức món mì Ramen.

“Mình thực sự ổn mà, nhanh ăn trước khi mì nở thôi.”

“À……Được.”

Mia cảm thấy xấu hổ vì nguyên nhân không rõ, trông cổ có vẻ gì đó không yên.

Đến đây để phát hiện ra vụ này quả là bõ công.

◇◆◇

“Ựự……tôi ăn hết nổi rồi.”

“Ái chà, không ngờ cậu ăn ít vậy đấy.”

“Ngừng hộ……cô nghĩ thằng nam sinh trung học nào cũng xơi được hết ba tô cơm chắc?”

Tuy tôi có tập thể dục mỗi ngày để cơ thể không trở nên chậm chạp, nhưng cái thân này còn lâu mới được bằng mấy tên nam sinh trong các câu lạc bộ thể thao.

Hơn nữa giờ đang là mùa hè, tôi không thể phủ định rằng cái nóng mùa hè đang ảnh hưởng đến mình.

Tôi không thuộc kiểu người ăn ít. Chắc chắn là vậy.

“Mùa hè không làm cô mệt ư? Tôi thấy cô còn gọi thêm một suất cơm lớn nữa kia mà.”

“Không đâu, nhưng mình cảm thấy cơ thể mình đang khát calo. Lịch tập nhảy hè gần đây của mình rất dày. Hơn nữa hệ tiêu hóa của mình cũng không mạnh như Rei hay Kanon, do đó sau khi ăn uống thả ga mình buộc phải bắt đầu ăn kiêng.”

“Chà……nhưng vốn dĩ dáng cô đã chuẩn rồi mà.”

Tôi nhìn vào phần bụng bằng phẳng của Mia.

Hệt như Rei, dù có ăn nhiều đến mức nào đi nữa thì bụng cổ cũng chẳng phình lên.

Đừng nói là cổ dùng cơ bụng để ép nó lại nhé?

“Nè, cậu đang nhìn gì nãy giờ vậy?”

“Bụng cô.”

“Cậu thật thà quá ha.”

Mia che miệng cười.

Tuy nhiên sau khi nói chuyện với cổ, cái bụng đang đau của tôi đã đỡ hơn một chút.

Dù cần xoa thêm một lúc nữa mới ổn, nhưng hiện tại tôi đã có thể đi lại bình thường.

“Nào, tôi nghĩ chúng ta đã hoàn thành tất cả mục tiêu hôm nay rồi, làm gì tiếp đây? Bữa nay có chơi với cô cả ngày cũng chẳng sao.”

“Hừm, vậy thì theo ý cậu vậy. Hôm nay mình còn muốn ghé qua vài chỗ nữa.”

“Hửーm?”

“Là nơi các cặp tình nhân hay đến.”

Mia phá lên cười khi thấy tôi nghẹn lại lúc nghe đến phần tình nhân.

Phù, tóm lại có thể nói là với hai người bọn tôi thì thế này mới là bình thường.

Tôi theo sau Mia.

Điểm đến tiếp theo của chúng tôi là một trung tâm trò chơi lớn nhộn nhịp phía trước ga.

“Là trung tâm trò chơi à?”

“Ừm. Thú thực, mình chưa từng đến đây một mình bao giờ, vả lại Rei và Kanon cũng chẳng dẫn mình đến đây nên mình có chút tò mò. Cậu có biết rõ về chỗ này không?”

“Không, số lần tôi đến đây chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.”

“Vậy ư?”

“Tôi không thích những âm thanh ồn ào……kiểu như một mớ âm nhạc và hiệu ứng âm thanh trộn lẫn vào nhau ấy? Thế nên tôi chưa từng tự nguyện đến đây bao giờ.”

Tuy chưa từng chơi Pachinko bao giờ vì vẫn chưa đủ tuổi, nhưng tôi cá mình khoái trung tâm trò chơi hơn tiệm Pachinko.

Có lẽ là vì tôi không thú với chúng như mấy trò ở trung tâm trò chơi.

“À……chẳng lẽ cậu không hứng thú lắm ……ư?”

“Không hề. Tôi không ghét hay tránh xa chúng. Miễn là ở cùng cô thì hôm nay đi đâu cũng được.”

“……Thế thì theo ý cậu vậy.”

Mia bước vào trung tâm trò chơi, trông cổ có chút phiền muộn.

Mắc lỗi rồi, phải tự kiểm điểm bản thân thôi.

Tỏ vẻ thiếu nhiệt tình ngay khi bước vào trước cửa tiệm, tôi cảm thấy tiếc cho cả Mia và trung tâm trò chơi.

Nếu định cho cổ biết mình không giỏi mấy trò này thì đáng ra tôi phải nói rõ ràng hơn mới phải.

Hơn nữa, nếu nói ra rằng mình không muốn vào mấy nơi kiểu này nếu có thể thì hẳn giờ bọn tôi đã đến nơi khác mà không phải kẹt trong bầu không khí kỳ lạ thế này――――

Dù sao đi nữa thì tôi cũng không muốn đáp lại một cách nửa vời.

“Rintaro! Ở đây có máy gắp thú này!”

Ngay khi bước vào trong, Mia kéo tay tôi đầy hứng khởi.

Cô ấy nhìn về phía chiếc máy gắp thú chứa đầy thú bông đủ màu sắc.

“Muốn chơi thử không?”

“……Được, chơi thử đi.”

“Ừm!”

Nói rồi, Mia bước về phía chiếc máy gắp thú.

Cả hai bỗng sôi sục lên như muốn hâm nóng bầu không khí vốn đã trầm xuống lúc nãy.

Thú thật tôi rất biết ơn sự ân cần của cổ trong những lúc thế này.

Tôi cũng không lưỡng lự nữa mà tham gia cùng Mia.

Đây là lần đầu tiên tôi cùng chơi gắp thú với cô ấy, nhưng――――

““…………””

Bầu không khí giữa chúng tôi, thứ lẽ ra phải trở lại như trước, dần nguội lạnh trở lại.

“……Nè, hình như trò gắp thú hơi bị khó thì phải?”

“Ừ thì, nếu dễ quá thì sao có lời được.”

“Cậu nói cũng đúng……”

Dù đã đốt 1000 yên vào trò này, nhưng chúng tôi vẫn chưa gắp được lấy một con thú bông.

Nghe nói lực tay gắp ảnh hưởng trực tiếp đến độ khó của trò chơi, và theo như tôi thấy sức gắp của máy này khá yếu.

“Rintaro, cậu thử chơi xem?”

“Hảả……? Lỡ gắp trật thì sao?”

“Không sao. Chỉ có mình chơi thì chẳng công bằng tí nào.”

Cái này đâu phải bất công.

Mia lấy một đồng xu 100 yên ra từ trong ví và đút nó vào chiếc máy trước mặt giúp tôi, cơ mà tôi không muốn bình luận gì cả.

Dù sao thì cô ấy cũng không muốn chơi một mình, nếu tôi không chịu chơi thì chẳng khác nào lãng phí tiền của cổ.

“Chơi xong đừng phàn nàn nhé?”

“Không đâu. Yên tâm, mình tin cậu mà.”

“Cái đó người ta gọi là tạo áp lực đấy biết không?”

Khi tôi bật lại cổ, Mia khúc khích cười đầy thích thú.

Nếu cổ thấy vui thì kệ vậy.

“……Phù.”

Tôi hít một hơi và quan sát để quyết định nước đi đầu tiên.

Tôi đã luôn suy tính mình sẽ làm thế nào trong lúc nhìn Mia chơi, nhưng cảm giác đứng trước hàng phím quả là có chút khác biệt.

Cứ chỉnh chiều ngang tay gắp trước đã.

Đến người mới chơi như Mia cũng có thể dễ dàng làm được điều này.

Vì không thể trông cậy được vào lực tay kéo nên tôi chỉ có thể hy vọng mình sẽ kẹp được vào nách của đám thú bông.

“Đây à……?”

Cảm thấy bất an, tôi bỏ tay khỏi nút chỉnh dọc sau khi chỉnh xong chiều ngang.

Nhìn tay kéo dần dần hạ xuống bằng ánh mắt bỏ cuộc, tôi kiên nhẫn chờ đợi.

Cánh tay kẹp lấy con thú bông.

Khi tay kéo nâng lên, con thú bông tuột khỏi bề mặt tay kéo.

“Hầy……biết ngay mà, kiểu gì cũng trật――――”

“Chờ đã! Rintaro!”

“Hả?”

Mia gõ vai tôi khi tôi định quay đầu khỏi chiếc máy gắp thú, buộc tôi phải nhìn về phía trước.

Ngay sau đó, một cảnh tượng không ngờ tới hiện hữu ngay trước mắt tôi.

“Đùa chắc……?”

Cánh tay yếu nhớt đáng ra không kẹp nổi con gấu bông giờ đang kẹp lấy nách con gấu một cách hoàn hảo.

Con gấu bông đột nhiên bị kéo lên và thả xuống lỗ nhận quà.

Vẫn còn ngơ ngác, tôi mở nắp nhựa trong suốt và lấy món chiến lợi phẩm của mình ra.

“Trúng rồi……”

“Aa, cậu thắng rồi này……”

Bầu không khí yên lặng khó tả bao trùm tôi và Mia.