“Ouka, tôi về rồi đây.”
“Mừng bà về nhà, Asuka. Bà về hơi bị trễ quá đấy.”
“À, do tôi phải ở lại hóng chuyện một chút ý mà.”
“Hmm? À phải rồi, tôi cắt rau với mấy đồ này nọ rồi đó. Hành thì tôi cũng thái sẵn cho bà luôn rồi.”
“Wow, cảm ơn nha. Ouka đúng là cậu bé ngoan, ông phụ giúp tôi nhiều lắm đó. Lại đây để tôi xoa đầu cái nào.”
“Xì tốp, đừng đối xử với tôi như con nít nữa. Vả lại bà cũng đừng xoa đầu tôi thiệt chứ…”
“Cơ mà Ouka này, nếu tôi nhớ không lầm thì trong tờ ghi chú tôi đã ghi “thịt heo” rành rành mà ta...”
“Thôi xong…”
“Thế sao ông lại mua thịt bò để làm cà ri hả? Thịt bò mắc lắm đó ông có biết không? Bộ ông muốn tụi mình xạt nghiệp luôn rồi chắc?”
“Từ từ…trước khi bà định đấm đầu tôi không trượt phát nào thì nghe tôi bào chữa cái đã.”
“Cứ việc.”
“Thứ nhất là tôi dùng tiền tiêu vặt của mình để mua, thứ hai là vì…tôi biết bà thích cà ri thịt bò.”
“Hở? Tại sao?”
“Bởi vì bà sẽ trầm cảm…sau khi từ chối lời tỏ tình của cậu ta mà…”
“…Tôi không thể giận ông được nữa rồi…Giờ tôi chỉ muốn ôm ông thật chặt thui…Ông tốt bụng quá đi, Ouka ưi.”
“Thế? Bà từ chối người ta rồi chứ?”
“Thật ra thì, Ouka! Lần! Đầu! Của! Tôi! Luôn! Đó!”
“Cái gì? Thằng khốn đó đã làm gì với bà hả? Tôi giết thằng đó được không? Chắc tôi phải giết nó luôn nhỉ?”
“Không không không, tôi mới là người bị từ chối đó!”
“…Hả? Thế có gì mà bà vui thế?”
“Lúc tôi tới đó, biết ổng nói gì với tôi không?”
“Nói gì?”
“Ổng nói là, “Cảm ơn cậu đã tới, ban đầu thì tớ định tỏ tình với cậu và biết trước rằng cậu sẽ gáo một xô nước lạnh vào mặt tớ, thế nhưng…tớ đã sớm nhận ra tình cảm của tớ dành cho cậu sau cùng cũng chỉ là lòng ngưỡng mộ với một thần tượng mà thôi. Bởi vì tớ đã yêu một người khác mất rồi!” Vậy đấy.”
“Cái lùm mía…”
“Tôi đã ngạc nhiên lắm luôn. Cái rồi ổng xin lỗi tôi và đi tỏ tình với người trong mộng của ổng đó.”
“Rồi bà thấy cảnh đó luôn hả?”
“Yup!”
“Hèn chi bà lại vui như thế, Asuka”
“Ý tôi là, chứng kiến một đôi uyên ương dành tình cảm cho nhau, sao tôi lại không cảm thấy vui được chứ?”
“Thế thì chúng ta hãy dùng miếng thịt bò tôi mua để chúc mừng họ nào.”
“Đúng thế, chúc mừng họ nào. Cầu cho hai người hạnh phúc bền lâu!”
=============================================================
Lâu rồi không dịch, văn mình có kỳ lạ lắm không ta...