"Ouka, tối nay ông muốn ăn gì?"
"Bữa tối à...? Hừm, thứ gì trên đời này qua tay bà cũng đều ngon cả, nên là..."
"Ồ, nhân tiện thì tôi bảo này, nếu ông đã nói như vậy thì, tối nay ta làm vài gói mì cho ấm bụng nhé."
"Mọi thứ...quả nhiên không phải lúc nào cũng tốt đẹp như ta tưởng nhờ. Chờ một chút để tôi nghĩ đã... Đúng rồi, tối nay tôi muốn ăn món hầm."
"Hòm?"
"Thứ đó đâu có ăn được?"
"Hồng?"
"Nó là màu sắc cơ mà?"
"Hàm?"
"Giờ bà lại muốn học toán sao?...Cái joke này sẽ tiếp diễn bao lâu nữa vậy trời?"
"Quào, Ouka. Không ngờ ông lại hiểu tôi đang nói gì, mặc dù phát âm của chúng nghe cũng na ná nhau."
"Tôi quá hiểu suy nghĩ của bà mà. Vậy món hầm ổn với bà chứ?"
"Dĩ nhiên. Dù trời không lạnh đến nỗi phải lôi cả món hầm ra, nhưng lâu rồi ta cũng chưa ăn món đấy. Kem hầm hay cà chua hầm đây?"
"Thịt bò hầm..."
"Chúc bạn may mắn lần sau! Thứ bạn vừa yêu cầu đã vượt quá ngân quỹ của chúng ta."
"Vậy thì kem hầm vậy. Thịt gà nghe cũng ổn đấy."
"Ok nhé, giá ức gà hôm nay cũng khá phải chăng, nên ta sẽ dùng nó để nấu."
"Cái gìììì cơ? Sao bà không dùng đùi gà ấy? Nó chứa nhiều chất béo hơn mà."
"Ông thích ngực mà, thế ức gà sao lại không thích?"
"Ức gà ít chất béo lắm. Tôi sẽ thích nếu như nó có "nhiều chất béo" như ngực của bà vậy..."
"Cảnh sát! Gọi cảnh sát đi mọi người ơi!"
"Thôi nào, bà là người đưa cái chủ đề này ra mà. Tôi mới là nạn nhân đây."
"Ông không thích một mĩ nhân như tôi nói từ "ngực" sao?"
"Đừng tự gọi mình là "mĩ nhân" chứ."
"Rồi sao?"
"..."
"Có hay không?"
"...Hông có ghét."
"Giỏi lắm. Phần thưởng cho sự thật thà này: Tôi sẽ cho ông quyền được ăn món hầm tối nay."
"Hở, thế tức là nếu tôi không trả lời, thì bà sẽ mếu cho tôi ăn sao?"
"Nhanh cái chân lên nào, mau đi shopping thôi. À, lúc về nhớ phụ tôi một tay nữa nhé."
"Rồi rồi, đừng có kéo tôi như thế. Tay tôi đang ịn vào ngực bà đấy."
"Tôi tưởng ông thích ngực lắm mà? Thưởng thêm cho ông đấy."
============================================================
Đoạn đầu Jap có chơi chữ, mình đem về và biến tấu lại, ai có góp ý gì thì mình sẽ chỉnh sửa ạ.
Nguyên văn đoạn đấy như này (cả ba cụm từ Kanji đều phát âm như nhau.)
"Mọi thứ...quả nhiên không phải lúc nào cũng tốt đẹp như ta tưởng nhờ. Chờ một chút để tôi nghĩ đã...Đúng rồi, tối nay tôi muốn ăn món hầm.
"Cột? (支柱)"
"Cột là thứ không ăn được."
"Hay ông muốn vào thành phố à? (市中)"
"Tôi không muốn bị kéo quanh khắp thành phố đâu."
"Thế ông muốn lâm vào tình thế tuyệt vọng sao? (死中)"
"Tôi thì muốn tìm cách thoát ra cơ...Cái joke này sẽ tiếp diễn bao lâu nữa vậy trời."
Eng cũng đem về và chế lại như sau:
"Mọi thứ...quả nhiên không phải lúc nào cũng tốt đẹp như ta tưởng nhờ. Chờ một chút để tôi nghĩ đã...Đúng rồi, tối nay tôi muốn ăn món hầm. (Stew)"
"Tiếp viên hàng không? (Stew trong Stewardress)"
"Bà không thể ăn một tiếp viên hàng không đâu đấy."
"Hồ Stew? (Stew trong Stew Pond: Một hồ ở Anh Quốc.)"
"Hôm nay tôi không muốn ăn cá đâu."
"Stu?"
"Giờ bà lại đang nói những từ ngẫu nhiên rồi...Cái joke này sẽ tiếp diễn bao lâu nữa vậy trời. (Nữ chính nói đại từ Stu, vì nó phát âm cũng gần giống với Stew, mặc dù nó không có nghĩa lắm)."
Outstanding move :D