Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Tạm ngưng)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 82

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

78 4132

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

3 6

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

22 62

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

(Tạm ngưng)

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Hozumi Mitaka

Thay vì những trận quyết đấu nảy lửa, Alex lại bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười tại học viện, nơi anh phải tìm cách "kết duyên" cùng dàn harem công chúa hùng mạnh này. Một câu chuyện fantasy học đườ

3 20

Tập 01 - 32. Như lần đầu yêu

Trong trường hợp bình thường, Bạch An Nhiên sẽ không dễ dàng nhận tài sản của Thẩm Liên.

Làm người không thể không đề phòng, cũng không thể quá tham lam.

Nhưng chỉ cần nghĩ đến lời của Thẩm Liên, Bạch An Nhiên nhận ra rằng, nếu bản thân vì đề phòng mà từ chối yêu cầu của Thẩm Liên, thì trong tương lai, rất có thể Thẩm Liên sẽ nghèo rớt mồng tơi.

“Nếu Tổng Giám ĐốcThẩm tin em, em cũng vui lòng giúp.”

“Cảm ơn.”

Chuyển tiền cho mình mà còn phải nói cảm ơn, Tổng Giám Đốc Thẩm thật quá lịch sự rồi.

“Nếu vậy... em giúp chị chuyện lớn như thế này, chị cũng giúp em làm hộ chứng minh thư và hộ khẩu của An An, rồi giúp em đổi giới tính trên chứng minh thư.”

“Em đã suy nghĩ thấu đáo chưa?”

“Rồi.”

Bạch An Nhiên là người dễ dỗ dành.

Điều kiện là đối phương phải nói hết lòng mình.

Bạch An Nhiên không bực vì Thẩm Liên đeo mặt nạ truy sát mình, cô bực vì Thẩm Liên đeo mặt nạ mà lại làm người bí ẩn.

“Cũng không còn sớm nữa, đừng để An An một mình ở nhà đợi đói, chị sẽ đưa em về.”

Thẩm Liên đứng dậy khỏi đất, vỗ vỗ mông.

Bạch An Nhiên theo Thẩm Liên xuống lầu, lên xe.

Dù Thẩm Liên đã giải thích động cơ, nhưng Bạch An Nhiên vẫn còn nhiều thắc mắc, trên xe cô lại hỏi.

“Chị nói em là tổng hợp của tội lỗi con người, ý chị là gì? Rồi chị nói em dùng quyền năng ăn uống quá độ lên chị, nhưng em hoàn toàn không cảm nhận được sức mạnh lớn đến thế trong mình.”

“Sức mạnh của Nữ Hoàng sẽ tự tạo ra ảnh quỷ, vì vậy, ở mức nào đó, giết chết Nữ Hoàng sẽ tiêu diệt được ảnh quỷ triệt để. Còn quyền năng của em cũng là do em vô ý sử dụng, em không cảm nhận được không có nghĩa nó không tồn tại.”

“Vậy sao, ảnh quỷ... lại là sức mạnh do em tạo ra...”

“Nhưng đó chỉ là lời một phía của dòng họ, hơn nữa, em cũng không phải Nữ Hoàng thực sự, em chỉ là ứng viên Nữ Hoàng.”

“Em chỉ là ứng viên Nữ Hoàng?”

“Ừ, ứng viên Nữ Hoàng không chỉ một người, họ chỉ có thể tạo ra ảnh quỷ với số lượng hạn chế, nhưng khi Nữ Hoàng thật sự chết đi, ứng viên được nữ thần chọn sẽ thay thế vị trí thật sự của Nữ Hoàng, trở thành Nữ Hoàng Omega thật sự thống trị ảnh quỷ. Dòng họ cố gắng tiêu diệt các ứng viên Nữ Hoàng để kết thúc hoàn toàn Nữ Hoàng. Nhưng dù sao, chị cũng không đồng ý cách giải cứu nhân loại bằng việc các phù thủy giết nhau như thế.”

“......”

Bạch An Nhiên im lặng.

Có lẽ trong tương lai, cô thật sự được chọn trở thành Nữ Hoàng thật sự.

Và để không làm tổn thương người khác, Bạch An Nhiên cả ngày ở trong nhà, không muốn ra ngoài.

Nên cô mới kiếm tiền qua mạng bằng việc vẽ tranh nhận đơn.

Bởi trên thế giới còn quá nhiều ảnh quỷ tồn tại, Thẩm Liên bỏ công việc bình thường, ngày nào cũng dậy sớm đi săn ảnh quỷ.

Thẩm Liên đang chuộc tội cho cô.

Nhưng trong lòng Bạch An Nhiên tương lai, chắc chắn cũng sẽ thấy áy náy.

Vì vậy, hai người vốn yêu thương nhau lại cãi nhau to.

Hai người rõ ràng yêu thương nhau, nhưng vì quá yêu nhau, vì nghĩ cho đối phương mà trách móc lẫn nhau.

Tương lai của cô, cô nghĩ sẽ quay về quá khứ, quên hết, coi như chưa từng xảy ra chuyện gì. Nếu hai người chưa từng yêu nhau, tương lai sẽ không đau khổ đến thế.

Bạch An Nhiên siết chặt nắm đấm.

Quên hết thật sự tốt sao?

Quên hết thật sự đúng không?

Con người sao có thể vì đau khổ hiện tại mà phủ nhận những điều đẹp đẽ đã trải qua? Thậm chí muốn xóa bỏ và quên đi những kỷ niệm đẹp hiếm có?

Bạch An Nhiên tương lai, em không đồng ý với chị!

Trốn tránh không giải quyết được gì!

Đến nơi.

Thẩm Liên dừng xe.

Bạch An Nhiên lưu luyến cởi dây an toàn, mở cửa xe.

“Quên chuyện này đi.”

Thẩm Liên cầm túi đựng hộp cơm trên ghế của Bạch An Nhiên, còn có cả cái xẻng xào của Bạch An Nhiên.

Bạch An Nhiên ngoảnh lại.

Thấy bộ đôi dụng cụ nhà bếp của mình, mặt cô lập tức đỏ lên.

Cô hai tay đón lấy đồ của mình.

“Thẩm Liên, em... em muốn hỏi một câu, chị thật sự thấy đồ em nấu ngon, hay là làm lấy lệ? Không được nói dối.”

Thẩm Liên nhướng mày hơi cười.

“Em biết câu trả lời rồi phải không?”

Bạch An Nhiên đương nhiên biết.

Nhưng trong lòng cô vẫn có chút nhỏ mong đợi, khao khát được Thẩm Liên thừa nhận bằng lời.

Muốn được Thẩm Liên công nhận.

“Muốn chị nói ra bằng miệng.”

“Thật đấy.”

Bạch An Nhiên khẽ cười, nụ cười có phần e lệ, đôi mắt dịu dàng long lanh, mái tóc bạc buông bên má, như trăng khuyết sáng thanh khiết, khuôn mặt tinh tế hơi trưởng thành ấy lại tỏa ra vẻ đáng yêu như thiếu nữ lần đầu yêu.

Thẩm Liên nhìn Bạch An Nhiên như thế.

Khung cảnh trước mắt hòa quyện với hình ảnh trong ký ức.

Trong ký ức.

Bạch An Nhiên không lâu sau khi làm tổn thương chân Thẩm Liên, cũng chính cô đã giúp Thẩm Liên chữa lành vết thương trên chân.

Lúc đó.

Dưới sự truy hỏi của Bạch An Nhiên, Thẩm Liêncũng nói ra lai lịch của mình.

Hai người khi đó cởi mở lòng nhau, dần dần hiểu nhau hơn.

Dù dòng thời gian có biến đổi thế nào, mỗi khi lúc này, Thẩm Liên nhìn Bạch An Nhiên, nhìn nụ cười đáng yêu của cô, trong lòng tràn ngập hạnh phúc ấm áp, như lần đầu yêu.

Khi Bạch An Nhiên nói sẽ gặp lại vào ngày mai,Thẩm Liên mới chợt tỉnh.

“Aa!”

Bạch An Nhiên mới đi được vài bước.

Phía sau vang lên một cái ôm nhẹ nhàng.

“!!!”

(Bản dịch được dịch bởi Tiểu Bạch Bạch duy nhất ở docln.net trên máy tính và docln.sbs trên điện thoại)

Hương thơm quen thuộc bao quanh, tiếng gọi thân mật như xuyên qua không gian, đánh thức ký ức ngủ quên của Bạch An Nhiên.

Muốn có được Bạch An Nhiên.

Muốn... như tình yêu nồng nhiệt năm xưa, ôm lấy Bạch An Nhiên, hai người không ngại ngần gì.

Nhưng cô không thể để Bạch An Nhiên phục hồi ký ức, không thể để Bạch An Nhiên biết cô đến từ tương lai.

Nếu Bạch An Nhiên biết, chắc chắn, nhất định, sẽ buồn lòng, nếu cô ấy có ký ức tương lai, chắc chắn họ sẽ tranh luận không ngừng vì cùng một vấn đề.

Nhưng cô thật đau khổ, thật cô đơn.

Muốn có được Bạch An Nhiên, vì thế càng sợ mất cô ấy gấp đôi.

“An Nhiên!”

“Cảm ơn vì đã tin chị.”

Hoá ra là như vậy.

Bạch An Nhiên còn tưởng Thẩm Liên đột nhiên sẽ nói với cô, thực ra chị cũng như An An, đến từ tương lai.

Giật mình.

“Yên tâm đi, em sẽ phối hợp với chị đóng kịch, lừa mẹ chị.”

“Ừ.”

Thẩm Liên thả tay ra.

Dù có tham lam hơi ấm trong người Bạch An Nhiên đến đâu, cô cũng nên dừng lại vừa đủ.

“Lần này thật sự gặp lại vào ngày mai chứ?”

“Ngày mai gặp.” Thẩm Liên gật đầu.

Bạch An Nhiên vẫy tay chào Thẩm Liên.

Về đến nhà.

Bạch An Nhiên dựa vào cửa.

Cô vỗ nhẹ ngực mình mềm mại.

Hóa ra Thẩm Liên cũng có mặt yếu đuối như vậy, bình thường ở công ty rõ lạnh lùng.

Tổng giám đốc bá đạo nhỏ bé dựa vào người thật tuyệt vời!

“Mẹ, con về rồi.”

“Ừ.”

An An nhìn khuôn mặt rạng rỡ của Bạch An Nhiên, càng ngày càng giống mẹ hồi nhỏ.

Chẳng lẽ?

Mẹ và mẹ Thẩm Liên có tiến triển mới?

“Mẹ và mẹ Thẩm Liên hôn nhau rồi à?”

Ngày bé cô rất nhỏ, khi mẹ được mẹ Thẩm Liên ôm hôn, cô sẽ có biểu cảm như vậy.

Ký ức ba tuổi, cô còn nhớ hết!

“Không phải đâu!”

Bạch An Nhiên nghiến răng.

An An sao lại nghĩ về hướng đó?

“Thật sự không phải sao?”

An An nhìn chằm chằm vào mặt Bạch An Nhiên.

“Nghĩ gì vậy? Trẻ con không được nghĩ mấy chuyện người lớn!”

“Ồ...”

Vuốt đầu An An, đặt túi xuống, Bạch An Nhiên bắt đầu chuẩn bị bữa tối.

An An luôn âm thầm quan sát Bạch An Nhiên.

Khi tắm, An An lờ mờ nghe tiếng hát nhẹ trong phòng tắm.

Mẹ hát trong phòng tắm à?

Có vẻ mẹ tâm trạng thực sự rất tốt.

Tắm xong, An An ngồi bên giường giả vờ xem điện thoại, ánh mắt liếc sang Bạch An Nhiên đang ngồi trước máy tính.

Có phải mẹ làm thêm giờ không?

Không, mẹ đang xem video hướng dẫn trang điểm!

“Mẹ, thực ra mẹ Thẩm Liên thích mẹ để mặt mộc hơn, mẹ ấy ghét phụ nữ trang điểm đậm.”

Đột nhiên, ánh mắt chăm chú xem video của Bạch An Nhiên bỗng chùng xuống.

Cô bấm nút tạm dừng, quay lại nhìn An An.

“Thật không vậy?”

“Mẹ, mẹ còn không thừa nhận, rõ ràng mẹ thích mẹ ấy!”

Ôi không!

Bị con bé này nói trúng tim đen rồi!