Con Gái Đến Từ Tương Lai Muốn Dạy Tôi Cách Làm Mẹ!

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

(Tạm ngưng)

Tôi, mạo hiểm giả hạng S và các cô con gái mắc chứng nghiện bố cực nặng

Tomobashi Kametsu

Từ đòi tắm chung, cho đến chế cả xuân dược... Liệu ông bố mạnh nhất có chịu nổi tình yêu "quá khích" từ những cô con gái của mình? Một câu chuyện fantasy hài hước và ấm áp về gia đình mạnh nhất chính

18 82

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

(Đang ra)

Nữ hoàng Bạch long muốn biến tôi thành công chúa thiên bạch ngọc.

漢唐歸來

“Cứ lảm nhảm mấy điều vô nghĩa đó đi và tôi sẽ…”

78 4132

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

(Đang ra)

The Idiot, the Curse, and the Magic Academy: The Top Underachieving Student Who Knows Nothing About Magic

Izumo Daikichi

Và thế là, cuộc sống học đường vô lo vô nghĩ của cậu bắt đầu, nơi mà tài năng duy nhất cậu có là lượng ma lực khổng lồ và các kỹ năng võ thuật của mình.

3 6

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

(Đang ra)

Ẩm Thực Dã Ngoại Tại Dị Giới Với Kỹ Năng Không Tưởng

Ren Eguchi

Mukouda Tsuyomi, một chàng trai Nhật Bản hiện đại được triệu hồi sang thế giới của kiếm và ma thuật... Cứ tưởng sẽ có những chuyến phiêu lưu vĩ đại đang chờ đợi mình nhưng thực ra Makouda chỉ là một t

22 62

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

(Tạm ngưng)

Học viện cô dâu dành cho vị anh hùng cuối cùng

Hozumi Mitaka

Thay vì những trận quyết đấu nảy lửa, Alex lại bắt đầu chuỗi ngày dở khóc dở cười tại học viện, nơi anh phải tìm cách "kết duyên" cùng dàn harem công chúa hùng mạnh này. Một câu chuyện fantasy học đườ

3 20

Tập 01 - 16. Hôn gián tiếp

Bữa tối Bạch An Nhiên làm cá hấp, cà tím sốt, trứng chiên, vịt quay và rau xào.

Cơ bản đều là những món đơn giản nhất, dù Bạch An Nhiên không phải đầu bếp giỏi, cũng không khó để nấu ngon.

Món ăn được bày lên bàn.

Bên ngoài trời cũng gần tối rồi.

“Đến giờ ăn rồi, An An ơi.”

“Vâng!”

Nhìn miếng dưa hấu còn lại khoảng ba phần tư trên bàn ăn, Bạch An Nhiên khá hài lòng gật đầu.

Quả là ngoan.

Chỉ có An An lại rất bướng bỉnh trong việc se duyên cô ấy với Thẩm Liên.

Rửa tay, múc cơm.

An An nhìn Thẩm Liên, không động đũa trước.

Quan sát từng cử chỉ ăn uống của An An và mọi người, Bạch An Nhiên càng nhìn càng hài lòng...

Có vẻ trong tương lai cô ấy và Thẩm Liên cũng dạy An An lễ nghi trên bàn ăn thật tốt, dù nghèo cũng không thể mất đi vẻ lịch sự của con người.

“Thẩm tổng, thử đi ạ, không biết hợp khẩu vị chị không.”

Thẩm Liên cầm đũa.

Nhẹ nhàng đâm vào cá hấp do Bạch An Nhiên làm, gắp miếng cá, hé miệng nhẹ nhàng đưa vào miệng.

“Ừ, rất ngon.”

“Thế thì tốt, em còn lo chị không hài lòng.”

“Ở ngoài công ty thì không cần gọi chị bằng kính ngữ đâu.”

“Vâng ạ.”

Ngồi bên cạnh Bạch An Nhiên là An An, cô bé cầm bát cơm, đôi mắt tròn to tròn tròn xoay qua lại giữa Thẩm Liên và Bạch An Nhiên.

“Ở nhà thì phải gọi là lão công.”

“An An, để mẹ xem nào. con chắc là bị ngứa miệng rồi đúng không?”

Bạch An Nhiên trợn mắt nhìn An An, nghiến răng nghiến lợi.

Cô quyết tâm chinh phục Thẩm Liên, để An An được sinh đời trên đời này.

Nhưng cô thật sự muốn là sự bình yên, lâu dài chảy chậm chứ không phải tình yêu đến quá nhanh như một cơn lốc xoáy.

Thấy gần như toàn bộ tóc trắng của Bạch An Nhiên dựng đứng lên, An An lập tức cầm bát đứng dậy chạy sang ngồi bên cạnh Thẩm Liên đối diện.

“Mẹ ơi, mẹ An Nhiên la con.”

Thẩm Liên môi hé nụ cười nhếch mép, nói thờ ơ.

“Thôi thôi, trẻ con đùa thôi mà!”

Đã là Thẩm Liên nói thế, Bạch An Nhiên đành tạm nuốt tức vào trong.

Nói An An rõ ràng ngoan như vậy, nhưng đôi lúc lại rất bướng, xem ra là Thẩm Liên chiều chuộng.

Chỉ không ngờ.

Thẩm Liên nghiêm khắc lạnh lùng ở công ty, ở nhà lại là hình ảnh người mẹ hiền, còn mình trong công sở thoắt ẩn thoắt hiện thì ở nhà là hình ảnh người mẹ trang nghiêm.

Dù sao cũng không trách được.

Chẳng phải chính điều đó càng chứng tỏ địa vị gia đình của mình sẽ cao hơn sao?

“Quay về đây!”

Để chứng minh suy đoán của mình.

Bạch An Nhiên lạnh lùng ra lệnh với An An.

An An ngoảnh đầu nhìn Thẩm Liên, Thẩm Liên không biểu hiện gì, An An đành ngoan ngoãn cầm bát, quay về ngồi bên cạnh Bạch An Nhiên.

Rồi sau đó.

Ba người yên lặng tiếp tục ăn tối.

Bạch An Nhiên nhớ lại chuyện An An chiều nay nói về phù thủy và săn quỷ, cũng như triệu chứng biểu hiện khi phù thủy không thể hút được năng lượng.

“Thẩm Liên, dạo này chị có cảm thấy không khỏe không, như đau đầu, toàn thân khó chịu chẳng hạn.”

“Cũng có chút.”

“Mẹ một tuần không đi săn rồi, xuất hiện triệu chứng này cũng bình thường, nhưng mẹ yên tâm, chúng ta sẽ nhanh chóng tìm được Yểm Quỷ, lúc đó, mọi người hấp thụ năng lượng ngọc thạch trong đó sẽ không chỉ gia tăng sức mạnh ma thuật mà còn giảm được cảm giác khó chịu này.”

“Vậy, Yểm Quỷ là gì hả?”

An An vừa ăn vài miếng, bắt đầu giải thích dài dòng cho Thẩm Liên định nghĩa Yểm Quỷ.

Cuối cùng, Thẩm Liên gật đầu hiểu.

“Vậy săn Yểm Quỷ, vừa là trách nhiệm của phù thủy, cũng là cách chúng ta tồn tại phải không?”

“Đúng vậy, điều quan trọng nhất là bảo vệ hạnh phúc loài người! Con người phần lớn bất hạnh và đau khổ đều do ước muốn không thỏa mãn. Cảm xúc cực đoan sẽ làm tăng ngưỡng ước muốn của con người, khiến con người không bao giờ thỏa mãn, từ đó phát điên và sa vào bóng tối. Còn chúng ta phù thủy, là anh hùng bóng đêm, sứ giả bình minh!”

Khi nói đến Yểm Quỷ, An An như biến thành người khác.

Lời nói dài dòng trôi chảy, hoàn toàn không giống một người dốt nát chưa từng học hành.

Sau đó, An An lại dạy Thẩm Liên cách phân biệt Yểm Quỷ, săn Yểm Quỷ và xử lý Yểm Quỷ.

Bạch An Nhiên lặng lẽ lắng nghe.

Cô nhận thấy nét mặt Thẩm Liên rất tập trung, dường như rất hứng thú với việc săn Yểm Quỷ.

Thôi kệ.

Dù sao, việc này cũng là để loại bỏ cảm giác khó chịu vì không nhận được năng lượng ngọc thạch của Thẩm Liên.

Chỉ là, Bạch An Nhiên không thấy cơ thể mình có điểm nào khó chịu, cô không khỏi nghĩ, liệu từ đầu nếu không hấp thụ năng lượng ngọc thạch thì có phải không phụ thuộc vào năng lượng ngọc thạch để duy trì mạng sống?

“Chị hiểu rồi, bình thường có việc hay không thì chị sẽ lái xe ra ngoài đi dạo, nếu gặp Yểm Quỷ, chị sẽ xuất chiêu tiêu diệt chúng.”

“Vâng ạ, nhưng mẹ cũng phải chú ý an toàn nhé, nếu gặp Yểm Quỷ giải quyết không được, nhất định phải gọi điện cho mẹ con, con và mẹ An Nhiên sẽ đến giúp kịp thời.”

Bữa tối này.

Ăn gần hai tiếng.

Rửa bát xong cũng đã gần tám giờ.

“Sao không ngủ lại chỗ chị tối nay?”

Thẩm Liên khoanh tay tựa ở cửa bếp, nhìn Bạch An Nhiên đang lau bát.

Bạch An Nhiên lắc đầu cười: "Không cần, mới tám giờ, cũng không muộn lắm đâu!"

Thẩm Liên nghĩ rồi.

Vẫn cảm thấy không thể vội vàng, bây giờ sống chung còn quá sớm, cô đành tạm thời buông tay với Bạch An Nhiên.

“Cũng được, chị đưa 2 mẹ con về nhé.”

——————

“Mẹ ơi, tạm biệt.”

“Chị giữ lại dưa hấu, mai tối đến ăn tiếp.”

“Được ~”

An An lưu luyến chia tay Thẩm Liên.

Bạch An Nhiên nắm tay An An, đi về dãy chung cư của mình, cho đến khi nhìn thấy xe Thẩm Liên rời đi.

Bạch An Nhiên mới cúi đầu, nghiến răng nghiến lợi nói với An An.

“Nếu không muốn phá hoại chuyện tình của mẹ và mẹ con thì đừng lo lắng lung tung.”

“Vì mẹ là kẻ hèn nhát, nếu không có con giúp mẹ thì mẹ và mẹ Thẩm Liên sẽ mãi không thể bên nhau.”

“Con...con chỉ là đứa trẻ con, biết gì chứ?”

“Mẹ Thẩm Liên ý tứ rõ ràng rồi, mẹ ấy thích mẹ mà, con còn thấy mẹ ấy ăn miếng dưa hấu mẹ đã ăn.”

Bạch An Nhiên hơi ngạc nhiên: “Thật sao?”

Nhưng nghĩ kỹ lại.

Trong bếp Thẩm Liên chỉ cho cô một miếng dưa hấu rồi cất lại, Bạch An Nhiên nhớ khi dọn bàn cũng không thấy miếng dưa hấu nào bị ăn dở, chỉ toàn vỏ dưa hấu đã bị ăn sạch.

“Thật! Cái này gọi là, hôn gián tiếp, phải không?”

“Hôn gián tiếp là gì, con học ở đâu vậy?”

“Hừm, chẳng phải do lúc trước mẹ và mẹ Thẩm Liên hàng ngày khoe tình yêu trước mặt con à?”

Dù An An không hiểu làm thế nào để 2 người sinh ra con bé, nhưng từng ngày nhìn thấy Bạch An Nhiên và Thẩm Liên thân mật, cô biết gì là mập mờ.

“Dù...dù mẹ ấy cũng thích mẹ, con cũng không thể xen vào được, đó là chuyện giữa mẹ và mẹ ấy, không cần con mai mối.”

Bạch An Nhiên kéo tay An An nhanh bước về nhà.

An An mở miệng định phản bác Bạch An Nhiên, cô nhìn lên liền thấy tai Bạch An Nhiên đỏ ửng như chảy máu.

Hoá ra, trước khi yêu mẹ Thẩm Liên, mẹ cô thật thà vô cùng sao?

An An lén cười thầm.

Mẹ miệng nói không xen vào, thực ra trong lòng rất vui vì cô giúp 2 mẹ kết nối với nhau phải không?

Quả là không thật thà, bà mẹ kiêu ngạo.