Cô nàng Yankee Shimizu bàn bên đã nhuộm tóc đen mất rồi

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

275 6947

Tenchi muyo GXP

(Đang ra)

Tenchi muyo GXP

Kajishima Masaki

Tenchi Muyo GXP theo chân Yamada Seina, một cậu bé tuổi teen sống ở vùng nông thôn Okayama người vô tình gia nhập Cảnh sát Thiên hà do bản thân có thiên hướng xui xẻo và bị gia đình ép buộc. Chẳng bao

16 37

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

(Đang ra)

My Platinum-Blonde Childhood Friend is Too Pretty

AloEN

Nhưng dù sao đi nữa, cô ấy vẫn cực kỳ xinh đẹp.

4 23

Children of the Holy Emperor

(Đang ra)

Children of the Holy Emperor

카페인나무s

Tréo ngoe chồng chất éo le, câu chuyện của Thánh hoàng cùng đàn con thơ bất ổn của anh ấy là như vậy đó.

16 91

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

(Đang ra)

Tớ biết mọi thứ về cậu, nên tớ sẽ làm bạn gái của cậu nhỉ?

Kaname Aizuki

Một bộ romcom chứa đầy những mối liên kết bị bỏ lỡ giữa một cô gái thông minh, xinh đẹp không thể thổ lộ cảm xúc của mình và một chàng trai có khả năng đặc biệt nhưng mất niềm tin vào tình yêu!

13 89

Tập 01 - Chương mở đầu

Daiki, cùng nói về chuyện tình yêu nào."

"Đột ngột thế?"

Sau giờ học, nhân lúc định về nhà thì thằng bạn Toshiya Matsuoka liền lại gần tôi.

"Mày biết đấy, dù đã làm bạn từ hồi học năm nhất cao trung nhưng tụi mình chả hề nói chuyện về tình yêu tý nào nhỉ?"

Đúng là Toshiya với tôi bắt đầu trò chuyện từ hồi học năm nhất cao trung vì chỗ ngồi gần nhau, và dần dần trở thành bạn thân. Kể cả giờ đây khi lên năm hai cao trung, mối quan hệ ấy vẫn không hề đổi thay. Cũng phải thừa nhận là bọn tôi chưa hề động tới chuyện tình yêu tình báo gì cả. Cơ mà tôi đây có hơi bối rối về việc tự dưng nhắc tới yêu đương gì đó đấy.

"Ừ thì quả nhiên là chưa. Nhưng ý tao là, đó chẳng phải là chuyện mày chỉ kể về bí mật liên quan tới mấy đứa con trai trong đêm dã ngoại gì đó sao? Với lại Toshiya này, giờ mày sắp đi hoạt động câu lạc bộ rồi nhỉ?"

Không như tôi, Toshiya là thành viên của câu lạc bộ bóng đá. Nên là tôi không nghĩ cậu ấy sẽ có thời gian đề tám nhảm cùng tôi sau giờ học đâu.

"Trước khi bắt đầu hoạt động câu lạc bộ thì tao đây có chút thời gian đấy, nên là ổn thôi. Dù gì thì giờ tao cũng muốn bắt đầu tám nhảm về chuyện tình yêu với Daiki Hondo đó!"

Nghe lời tuyên bố cùa cha nội Toshiya mà chả biết đang nói tới ai, tôi đành thôi không đưa ra ý kiến nữa. Theo kinh nghiệm của tôi, nếu hành xử như vậy thì chả ai có thể ngăn nổi Toshiya đâu.

Tôi vội nhìn quanh, nhưng sau giờ học thì khá ít người rời khỏi lớp, với cả cũng chả ai thấy hứng thú với chuyện bọn tôi định nói.

Mối lo duy nhất của tôi chính là cô nàng Shimizu-san ngồi bàn bên.

Kei Shimizu, Yankee nổi tiếng trường cao trung bọn tôi, sở hữu mái tóc vàng óng đẹp tuyệt trần dài ngang eo dù nội quy nhà trường là cấm nhuộm tóc. Dù mặc đồng phục nhưng cô vẫn đeo cả đống đồ trang sức, như là dây chuyền với vòng tai.

Có rất nhiều câu chuyện kể về Shimizu-san, như là lúc giáo viên cảnh cáo cô ấy về mái tóc vàng óng kia, cơ mà khi cô nhìn giáo viên đó thì bà ấy suýt thì khóc. Chắc là vì chuyện đó nên Shimizu-san không những được tụi bạn cùng lớp mà cả các tiền bối với hậu bối đều kính sợ.

Vì vài lý do nào đó mà Shimizu-san và tôi lại học cùng lớp lúc mới lên cao trung. Vì thường về nhà ngay sau khi tan học nên hiếm khi thấy Shimizu-san vẫn ở lại lớp. Tôi đoán hẳn là cô ấy đang ngủ bởi cô đang nằm trên bàn và chả hề nhúc nhích gì mà. Nếu đang ngủ thì tôi đoán là tám nhảm với thằng Toshiya ngay cạnh cô nàng cũng không vấn đề gì.

“Câu hỏi đầu tiên. Thằng Daiki kia, mày có thích em nào không?”

Ngay khi hướng sự chú ý tới cô nàng Shimizu-san bàn bên, tự dưng Toshiya hỏi cái câu đi thẳng luôn vào trọng tâm của vấn đề.

“Chẳng phải về chuyện yêu đương thì câu hỏi đó nên để cuối sao?”

“Tao thích ăn dâu tây trước khi xơi bánh ngọt mà. Thế, câu trả lời là gì?”

Cảm thấy có hơi giống nhau tí, cơ mà thôi cứ trả lời đi.

“Không. Chả ai cả.”

“Nhạt nhẽo vãi.”

Khuôn mặt của Toshiya có phần không hài lòng, mặc dù tôi đã trả lời nghiêm túc như thế. Tôi đoán nó đang mong đợi tôi nói rằng mình có quan tâm đến một ai đó.

“Mày thì sao hả Toshiya?”

Tôi không có ý ăn miếng trả miếng đâu, nhưng rồi đành quyết định hỏi Toshiya câu hỏi hệt như thế. Ừ thì kể cả khi nó có người thương đi nữa thì, tôi không nghĩ nó sẽ trả lời câu hỏi này…

“Tao thích Seto-san.”

Trả lời ngay tắp lự luôn. Trông nó chả có gì là phiền cả. Không ngờ đây lại là cách đề có thể biết “cờ rút” của Toshiya là ai.

Tôi liền kiểm tra xung quanh lần nữa. May thay, có vẻ tôi là người duy nhất nghe lời tuyên bố đó của Toshiya.

Seto-san là cô gái học cùng lớp tôi từ hồi năm nhất. Nhưng mà lại không phải kiểu người dễ thấy trong lớp, với lại tôi đây cũng có biết cô nàng quái đâu.

“Nói cái câu quan trọng đó ở đây có ổn không đấy con lợn?”

“Chả có gì phải giấu cả. Ngoài ra thì kể cả cô ấy có biết thì tao cũng không thấy phiền đâu.”

Tôi nghĩ nếu biết rằng Toshiya, một học sinh năm hai nổi tiếng với phái nữ và là át chủ bài của đội bóng đá, đã phải lòng một ai đó thì tin đồn đó sẽ hơi bị sốt dẻo đấy. 

“Nhân tiện, nếu Daiki không hứng thú với ai, vậy mày thích kiểu con gái như nào thế? “

Bất chấp sự lo lắng của tôi, Toshiya dường như vẫn định tiếp tục cuộc trò chuyện tình yêu này. Vì Toshiya đã trả lời câu hỏi của tôi trước đó nên lần này tôi phải trả lời câu hỏi của nó. Tuy nhiên, tôi không thể nghĩ ngay ra điều mình thích ở người khác giới.

“Hừm…”

“Không cần phải suy nghĩ nhiều như vậy đâu. Tao nghĩ mày có thể tình cờ nói rằng mày thích một người dễ thương hoặc xinh đẹp, đại loại như vậy đấy.”

Hiểu rồi, tôi chỉ toàn nghĩ về sâu trong tâm hồn người ta, nhưng vẻ ngoài cũng là một điều kiện để thích nhờ. Tôi liền suy ngẫm lần lữa, thế rồi có một thứ hiện lên trong tâm trí.

“Ờ thì tao thích mấy gái gọn gàng ngăn nắp đấy.”

"Hiểu luôn. Daiki thích mấy gái gọn gàng. Cụ thể thì, chính xác là mày thích gì ở người ta đấy?”

“‘Cụ thể’ là sao hả thằng lợn kia? “

“Tao nghĩ hình ảnh về sự gọn gàng của mỗi người là khác nhau. Nên là tao muốn biết mày có hình ảnh như thế nào về một cô gái gọn gàng ấy mà.”

Từ [gọn gàng] có lẽ là hơi trừu tượng.

“Về gái gọn gàng thì, ví dụ là người mặc đồng phục đúng cách ấy…”

“Ừ hứ. Gì nữa?”

“Nếu có thể thì phải là tóc đen…”

“Hừm hừm. Hơi lạc đề rồi, nhưng mày thích kiểu tóc gì, ngắn hay dài?”

“Tao đoán là mình thích tóc dài hơn.”

“Rồi rồi. TIện thể thì. Tao là thằng thích gái tóc ngắn vì Seto-san tóc ngắn mà lại.”

Tao có hỏi mày cái đó đâu. Đúng hơn là nếu chẳng may Seto-san để tóc dài thì thằng Toshiya cũng sẽ đổi sang thích tóc dài thôi.

“Quay lại chủ đề, thế còn trang sức thì sao? Về phần tao thì nếu không quá hào nhoáng thì có thể chịu được.”

“Tao cũng nghĩ miễn là không quá hào nhoáng thì ổn đấy.”

“Hiều chuyện liền. Daiki thích gái gọn gàng tóc đen, không mặc đồng phục luộm thuộm và chỉ đeo trang sức đơn giản.”

“Chuẩn bạn ơi.”

Dù trong đầu không hề có mẫu con gái lý tưởng, nhưng tôi nghĩ nó nói đúng.

“Được rồi, mọi chuyện dần trở nên thú vị rồi đây. Tiếp theo thì nên hỏi gì nhỉ…? “

“Toshiya, nhắc mới nhớ, còn thời gian không đấy thằng kia? “

“Đã bảo là nay có chút thời gian rảnh mà… uầy, đã muộn thế này rồi sao?! “

Toshiya vội vàng đứng dậy khỏi chỗ ngồi của mình và với lấy cái cặp. 

“Xin lỗi, tao phải đi tham gia hoạt động câu lạc bộ. Yêu đương gì đó để lần sau nhá Daiki! “

Toshiya sẽ lại trò chuyện về tình yêu với tôi đấy à? Bây giờ tôi đã hài lòng vì tôi biết Toshiya thích ai lắm rồi. Trước khi có thể nói vậy, Toshiya đã nhanh chóng rời khỏi lớp học.

* * *

Ngày hôm sau, lúc đến lớp học, tôi thấy ai đó đang nằm trên ghế của Shimizu-san.

Tôi nói [Ai đó] là bởi vì người ấy sở hữu mái tóc đen dài ngang hông rất đẹp. Tôi tự hỏi liệu có ai trong lớp có mái tóc dài như vậy ngoại trừ Shimizu-san không. Có lẽ đó là cô gái trong lớp khác đã vô tình vào nhầm lớp.

Nếu đúng như vậy, có khả năng cô gái này và Shimizu-san, người đến sau, sẽ gặp rắc rối. Tôi quyết định đánh thức cô gái đang chiếm chỗ của Shimizu-san.

"Xin chào."

Tôi liền vỗ vai cô nàng chắc là đang ngủ.

“Hửm?”

Đó là Shimizu-san…

Nói chính xác hơn, đó là Shimizu-san tóc đen.

Có vô số câu hỏi về lý do tại sao cô ấy nhuộm tóc đen, tại sao hôm nay cô ấy không mặc đồng phục luộm thuộm, tại sao cô ấy không đeo chiếc vòng cổ mà mình luôn đeo và tại sao cô ấy lại thay đổi đôi bông tai của mình thành đôi bông tai đơn giản. Nhưng bây giờ tôi phải nghĩ xem tại sao tôi lại đánh thức cô ấy bằng việc vỗ vai như th

“Ừm, chào buổi sáng.”

Tôi biết đánh thức cô ấy dậy và nói chào buổi sáng như thể không có chuyện gì xảy ra là không phải ý hay, nhưng tôi muốn nghĩ rằng việc vỗ vào vai cô ấy để chào hỏi không có gì là bất thường cả. Ngoài ra thì, tôi thường chào hỏi Shimizu-san, nên cũng chả có gì lạ cả

"Chào buổi sáng nha… "

Shimizu-san chào lại tôi. May là, có vẻ như việc đấy thành công rồi.

“Shimizu-san này, cậu nhuộm tóc đen rồi à.”

“À, Ừ.”

“Sao tự dưng lại nhuộm thế? “

“Bởi vì…ngày hôm qua…”

Âm giọng của Shimizu-san đột nhiên giảm xuống và tôi không thể nghe thấy cô ấy nói. Chuyện gì đã xảy ra với Shimizu-san ngày hôm qua vậy nhể?

“Ừm, không có gì đâu, tớ ngủ tiếp đây, lần này đừng có đánh thức tớ đấy.”

"Hiểu rồi.Cho tới khi cô giáo đến thì tớ sẽ không đánh thức cậu dậy đầu”

“Không cần đánh thức tớ.”

Sau khi nói vậy với tôi, Shimizu-san lại nằm xuống bàn.

“Chúc ngủ ngon, Shimizu-san.”

***

Hôm nay là một ngày đầy sóng gió. Giáo viên chủ nhiệm, Yuasa-sensei, người đến tiết sinh hoạt buổi sáng, đã rất ngạc nhiên khi thấy Shimizu-san tóc đen và bắt đầu khóc, còn mấy bạn cùng lớp khác, mặc dù họ không nói trực tiếp với cô ấy, nhưng đã dành cả ngày để thảo luận về lý do tại sao. Shimizu-san lại đi nhuộm tóc đen như thế.

Shimizu-san được chú ý hôm nay, dường như lúc nào cũng có tâm trạng không tốt vì sự chú ý của mọi người trong lớp.

“...Ồn quá.”

Shimizu-san không càu nhàu với ai sau giờ học cả.

“Không có ai trong lớp nói xấu Shimizu-san cả, nên tớ nghĩ cậu không cần lo lắng về điều đó đâu.”

“C-cậu có đang nghe tớ nói không vậy?”

“Xin lỗi, tớ có nghe cậu nói vì mình đang ngồi gần nhau mà”

"…Tốt rồi. Nhưng không thể chắc chắn rằng họ không nói xấu tớ trong lớp đâu.”

"Đúng đấy. Nhưng tớ nghĩ mái tóc đen của Shimizu-san và cách mặc đồng phục học sinh hôm nay xinh lắm đấy, nên tớ nghĩ không có ai nói xấu cậu đâu.”

“…Ư.”

Shimizu-san tự dưng lại bất động. Tôi có nói câu nào lạ lắm à? Shimizu-san đờ người ra một lúc, nhưng sau đó, cô ấy đột nhiên đứng dậy với chiếc túi trên tay.

"Tớ về đây."

“Ơ? Vậy thì, hẹn gặp lại vào ngày mai, Shimizu-san.”

"Ừm."

Shimizu-san nói vậy và nhanh chóng rời khỏi lớp học.

“Mình đoán là mình cũng nên về nhà thôi.”

Hôm nay Toshiya có hoạt động câu lạc bộ nên cả hai thằng sẽ không nói về tình yêu đâu. Tôi đeo ba lô và rời khỏi lớp học như thể đang đi theo Shimizu-san vậy.