Có Kỳ Lạ Không Khi Một Thằng Con Trai Ứng Tuyển Vào Học Viện Phù Thủy?

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

(Đang ra)

Ma Pháp Thiếu Nữ Hệ Vật Lý Cấp S, Tuyệt Đối Không Khuất Phục Trước Cái Ác

Mạc Lưu Thập Tam Nguyệt

Đông Phương Thừa kéo người đàn ông đang muốn khóc không ra nước mắt của mình về phòng ngủ, chuẩn bị dùng hết sức lực ban ngày chưa dùng đủ lên người hắn cho thỏa thích.

160 1846

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

(Đang ra)

Sakurairo Sutorenji Gāru 〜 Tensei shite Suramu-gai no koji ka to omottara, Kōshaku Reijō de Akuyaku Reijō deshita. Tenpo Shōkan de Ikinobimasu 〜

Fuyuhara Patra

Ở thế giới này, mỗi người chỉ được Thần ban cho một "Gift" – năng lực đặc biệt duy nhất. Chỉ cần tận dụng tốt nó, mình nhất định sẽ tránh được diệt vong! …Khoan đã, "Gift" của mình là [Triệu Hồi Cửa H

69 737

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

(Đang ra)

Sống sót với tư cách nhân viên văn phòng ở Cục quản thúc quái vật

무빵죽

Ít nhất là tôi đã từng như vậy cho đến lúc này.

287 6884

Throne of Magical Arcana

(Đang ra)

Throne of Magical Arcana

Ái Tiềm Thủy Đích Ô Tặc (Mực Thích Lặn Nước)

Đây là web novel đầu tay của lão Mực, đầu tay chứ không có nghĩa là non tay. Lão Mực đã vẽ nên thế giới nơi mà tri thức, khoa học thực sự biến thành sức mạnh theo đúng nghĩa đen và chứa đựng một khối

759 56550

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

105 2856

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

(Đang ra)

I Am Sought After by Everyone in a Different World Where the Power and C*astity of Men and Women Are Reversed

タジリユウ

Tôi tiếp xúc mọi người trong khi cố gắng che giấu sự thật rằng công việc của tôi là một 『Thánh nam』, nhưng những người xung quanh dần dần bắt đầu tôn kính tôi…

16 93

Web Novel - Chương 02: Học viện Phù Thủy chẳng mấy tốt đẹp

Sau khi rời khỏi nơi địa ngục ấy, tôi cảm thấy một sự tự do chưa từng có.

Dù có hơi lo lắng không biết cuộc sống sau này sẽ ra sao, bữa ăn sau sẽ ăn gì… nhưng những chuyện đó để tính sau.

Ngôi nhà này… tôi thật sự không thể sống ở đây thêm được nữa.

Giờ đây tôi đã trưởng thành, nhân cơ hội này để rời đi cũng xem như một khởi đầu tốt.

“Tiểu Hàn? Lại cãi nhau với gia đình à?”

Lúc này, một giọng nói bất ngờ vang lên. Tôi quay lại thì thấy một chị gái hàng xóm với đường cong “quá cỡ”. Chị ấy sống ở đây đã lâu, nên tôi tất nhiên là tôi rất quen thuộc.

Chị ấy tên là Bạch Vũ, bình thường tôi hay gọi là Bạch tỷ tỷ. Chị ấy đối xử rất tốt với tôi, lần đầu tôi cãi nhau với gia đình rồi bỏ nhà đi, chính Bạch tỷ tỷ đã tốt bụng cho tôi tá túc. Đợi mọi chuyện lắng xuống, chị còn đưa tôi về và nói đỡ cho tôi.

“Không thể gọi là cãi nhau nữa, mà là… đoạn tuyệt hẳn.”

Tôi thở dài. Dù sự bực tức đang không biết xả vào đâu, tôi cũng không thể trút giận lên Bạch tỷ tỷ.

“Đoạn tuyệt hẳn rồi sao?”

Bạch tỷ tỷ hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn như thường lệ, kéo tôi vào nhà.

Tôi cũng không khách sáo mà đi theo, dù gì tôi còn chưa nghĩ ra tiếp theo sẽ đi đâu. Cùng lắm, chờ giấy báo nhập học đến là tôi có thể ngay lập tức đi thẳng tới Học viện Phù Thủy.

Nhưng ở nhờ nhà Bạch tỷ tỷ thì cũng bắt đầu thấy ngại, dù gì tôi cũng đã là người trưởng thành.

“Tiểu Hàn, kể chị nghe xem có chuyện gì?” Vừa đóng cửa, Bạch tỷ tỷ liền bỏ hẳn vẻ ngoài nghiêm trang, nằm rũ rượi xuống ghế sô-pha trong phòng khách.

Với mỗi cử động của chị với vòng một nảy tưng tưng, thu hút ánh nhìn của tôi đến mức đồng tử tôi hơi run rẩy.

Nhưng cảnh này tôi đã thấy quá nhiều năm nay rồi, nên nhanh chóng giấu đi phản ứng của mình.

Thành thật mà nói, đây mới là Bạch tỷ tỷ mà tôi quen—ở ngoài thì giữ một hình tượng hoàn hảo, còn vừa đóng cửa là trở nên lười nhác.

Điều đó cũng chứng tỏ chị không xem tôi là người ngoài.

Tôi liếc qua phòng ngủ bừa bộn của chị ấy, nhưng phòng khách lại khá gọn gàng vì ai mở cửa cũng nhìn thấy, còn phòng ngủ thì được che khỏi tầm mắt.

Ít nhất thì bề ngoài vẫn được giữ cho đẹp mắt.

“Chứ còn chuyện gì nữa? Điền nguyện vọng xét tuyển đấy! Chị đoán xem ba mẹ em muốn em nộp vào học viện nào?”

“Dựa vào tính cách của chú ấy… chẳng lẽ là Học viện Nô Lệ? Nếu không thì chắc là Học viện Ma Tộc Hạ Đẳng, phải không?” Bạch tỷ tỷ nghĩ một chút rồi nói ra hai cái tên.

“Chuẩn luôn, Học viện Ma Tộc Hạ Đẳng. Học viện này miễn toàn bộ học phí, bao ăn ở, thậm chí còn tặng thêm 50 vạn tệ cho ai nhập học. Chắc ba em bị hấp dẫn bởi số tiền đó!”

“Thật là… chị thấy ba em còn chẳng coi em là con người luôn. Vào học viện đó chẳng khác nào tự khắc tên mình lên giấy báo tử.”

“Chứ sao nữa. Ổng thật sự nghĩ trên trời có bữa ăn miễn phí, nên em mới bỏ nhà đi. Bạch tỷ tỷ, mấy ngày tới phiền chị cho em tá túc nhé.” Tôi chắp tay, giả vờ làm vẻ mặt đáng thương. Thật ra tôi biết, dù không làm thế thì chị cũng không từ chối, nhưng vẫn phải diễn cho đúng thủ tục.

“Tất nhiên là được rồi. Nhưng em định ở bao lâu? Nhìn nét mặt này… chắc là đang chờ giấy báo nhập học?” Bạch tỷ tỷ ngả người lên sô-pha, vắt chân trái lên chân phải, ánh mắt đầy ý mỉa mai.

“Chuyện đó thì…” Khi Bạch tỷ tỷ nhắc đến chuyện nhập học, tôi thấy hơi chột dạ. Dù sao thì… một gã đàn ông trưởng thành mà vào học viện nữ sinh thì chắc bị nhìn với ánh mắt kỳ lạ mất.

“Ồ? Nói cho chị biết em nộp vào học viện nào đi? Chị nhớ em nói được… 586 điểm? Với điểm này thì để nộp vào học viện tốt cũng chẳng dễ đâu.”

“Ờ… Bạch tỷ tỷ, chị giữ bí mật được không?”

“Nói đi! Để chị còn xem thế nào!” Bạch tỷ tỷ đổi tư thế, nhìn tôi nghiêm túc như muốn ép tôi khai ra.

“Được rồi… nhưng chị đừng cười em đấy.”

Tôi dặn trước. Trong lòng tôi, Bạch tỷ tỷ giống như một người chị ruột, thậm chí còn gần gũi hơn cả gia đình, chỉ là không cùng huyết thống. Thế nên tôi không ngại chia sẻ những việc như thế này.

Dù gì thì học viện là do tôi chọn, cuối cùng tôi vẫn sẽ phải đi thôi, giấu cũng vô ích.

“Ừ, chị hứa không cười, miễn là em không đạp trúng mìn. Với điểm của em, chắc cũng nộp được vài chỗ đấy.” Bạch tỷ tỷ ung dung nằm đó, chờ tôi trả lời.

“Được rồi.” Tôi gật đầu, chuẩn bị nói ra.

Thật ra, điểm của tôi bây giờ bình thường là bởi… tôi từng bị coi như kẻ tâm thần.

Vì vậy, tôi đã không được tiếp cận với việc được giáo dục từ sớm. Lúc đó tôi cũng không cho đó là vấn đề lớn, dù sao tôi vốn là một người xuyên không. Mãi cho đến khi biết được thế giới này tồn tại những năng lực phi phàm, tôi mới kiên quyết đòi đi học.

Khi ấy, ba mẹ tôi đã bắt đầu nuôi thêm một cậu em trai, nên tất nhiên họ không đồng ý để tôi đi học vào thời điểm đó. Nhưng chính Bạch tỷ tỷ đã thuyết phục họ, và cuối cùng tôi cũng được đến trường.

Điều này đồng nghĩa với việc trong vài năm trước kỳ thi đại học, tôi đã phải nhồi nhét một lượng lớn kiến thức, bao gồm những kiến thức không chỉ giới hạn ở thiền định lý thuyết, ma pháp, cơ sở lý luận về các nguyên tố… Thành tích hiện tại của tôi gần như chỉ được chống đỡ bằng mớ kiến thức đó.

Còn về môn ngữ văn… chỉ cần giao tiếp không khó khăn là được.

“Ừm… em đã đăng ký vào… Học viện Phù Thủy.” Tôi thì thầm, cảm thấy rất xấu hổ khi nói ra điều này!

“Cái gì cơ? Nói lại lần nữa?” Nghe tôi nói xong, Bạch tỷ tỷ lập tức bật dậy.

Thấy phản ứng mạnh như vậy, tim tôi bỗng thấy bất an; chẳng lẽ Học viện Phù Thủy thực sự là một cái hố sao?

“Học… Học viện Phù Thủy!” Tôi liều mình nói thật lớn: “Tôi đăng ký vào Học viện Phù Thủy, và họ đã nhận tôi!”

Nói xong, trong mắt Bạch tỷ tỷ thoáng phức tạp, nhưng chị nhanh chóng che giấu chúng, rồi bình tĩnh trở lại ghế sofa: “Học viện Phù Thủy à? Em có biết gì về học viện đó không?”

“Không rõ lắm… Bạch tỷ tỷ, chị biết nhiều về nó sao?” Tôi dò hỏi.

“Chị vốn là học viên của Học viện Phù Thủy đấy. Thật sự, sao em lại chọn nơi đó?” Bạch tỷ tỷ nói thẳng.

“Khoan đã, Học viện Phù Thủy vẫn là học viện hạng nhất, dù danh tiếng không tốt lắm, nhưng cũng không phải chỗ dành cho em đâu. Sao em lại được nhận?”

“À thì… chuyện là không lâu trước đây, có người tự xưng là từ phòng tuyển sinh của Học viện Phù Thủy gọi đến hỏi em có muốn đăng ký không… nên em đồng ý luôn…” Tôi ngượng ngùng đáp.

“Hả? Chẳng lẽ năm nay Học viện Phù Thủy tuyển sinh khó đến vậy sao?” Ngay cả Bạch tỷ tỷ cũng thấy khó tin, nhưng sự thật thì không thể phủ nhận.

Sau đó, Bạch tỷ tỷ bảo tôi mở hệ thống đăng ký ra kiểm tra, rồi khẽ thở dài.

“Có chuyện gì vậy? Bạch tỷ tỷ, Học viện Phù Thủy thực sự là cái hố to lắm sao?” Tôi dè dặt hỏi.

“Không hẳn là thế, nhưng với em… thì có thể coi là như vậy. Một khi đã trúng tuyển, học viện chắc chắn sẽ không để cậu dễ dàng rời đi đâu…”

Bạch tỷ tỷ đứng dậy, vỗ vai tôi.

"Có câu gì hay nhỉ? À… Chào mừng em đến với Học viện Phù Thủy."

Nghe Bạch tỷ tỷ lặp lại đúng câu mà vị giáo viên kia đã nói, tôi bất giác thấy hơi bất an.

“Đừng nghĩ ngợi nhiều. Khi giấy báo nhập học đến, chị sẽ đi cùng em đến Học viện Phù Thủy. Đó sẽ là lần cuối cùng chị có thể giúp cậu.”

Nói xong, Bạch tỷ tỷ để tôi ngồi đó với vẻ mặt đầy hoang mang. Tôi vẫn chưa biết mình sẽ phải đối mặt với điều gì.

Chẳng lẽ các nữ tiền bối ở Học viện Phù Thủy đều đáng sợ đến vậy sao?