Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

20 65

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

38 313

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

62 1099

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

(Đang ra)

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

Tokiumi Yui

Cuốn tiểu thuyết khép lại hành trình của loạt truyện Your Lie In April cho ta kinh qua góc nhìn của năm nhân vật, Kaori, Tsubaki, Takeshi, Emi và Wataru về Kousei, mang đến cho ta nhiều mẩu chuyện mới

2 11

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

434 50222

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

21 348

Web Novel (1 - 100) - Chương 40: Tuyên án

Cỗ xe ngựa chở Florence lăn bánh, điểm đến chính là dinh thự của Zolma Zoldan – một trong ba nam sinh đã đấu kiếm với Lux, và cũng là người duy nhất đã lên tiếng nói chuyện cùng cậu.

Dù có kế hoạch ghé qua dinh thự của cả ba người, nhưng Florence cho rằng nơi đầu tiên cần đến chính là dinh thự của Zolma Zoldan, kẻ dường như là thủ lĩnh của nhóm.

Vừa đến trước dinh thự của Zolma Zoldan, Florence────chỉ trong một cái chớp mắt đã tìm ra lối vào bí mật của tòa nhà. Cô đeo chiếc mặt nạ dạ hội lên rồi xâm nhập vào bên trong qua lối đó.

Gọi là lối vào bí mật, nhưng thực chất nó không được thiết kế để xâm nhập mà là lối thoát hiểm trong trường hợp khẩn cấp, vì vậy việc tìm ra nó từ bên ngoài không hề dễ dàng.

Vậy, tại sao Florence lại có thể tìm thấy lối vào bí mật này, hay nói đúng hơn là lối thoát hiểm này, một cách đơn giản đến thế?

Đó là vì────gia tộc Florence là một gia tộc chuyên về kiến trúc, và Floria Florence là người sở hữu tài năng kiệt xuất nhất trong số họ.

Đối với những công trình không có phương pháp xây dựng hay mục đích kiến trúc đặc thù như Hoàng cung, cô ấy chỉ cần nhìn lướt qua một lần là có thể nắm bắt hoàn toàn cấu trúc của chúng... Đó là kết quả của một tài năng phi thường, cùng với những nỗ lực không ngừng nghỉ để xứng với tài năng đó, đã tạo nên Floria Florence của ngày hôm nay.

Cứ như vậy, sau khi đột nhập vào dinh thự, Florence nhanh chóng xác định vị trí của Zolma Zoldan và di chuyển lên gác mái ngay trên căn phòng hắn đang ở.

「Một sai lầm ngoài dự tính.」

Khi đã ở trên gác mái phía trên phòng của Zolma Zoldan, Florence thì thầm.

Sai lầm ngoài dự tính đó chính là────hai nam sinh còn lại cũng đang ở cùng với Zolma Zoldan.

「Dù là sai lầm, nhưng lại là một sai lầm đáng vui mừng.」

Vừa nói, khóe môi cô vừa nhếch lên, rồi Florence nhảy xuống từ gác mái.

「Trước hết, nếu để tin đồn chúng ta thua một thằng con của gia tộc Bá tước quèn lan ra thì phiền phức lắm. Trước khi chuyện đó xảy ra, phải xử lý thằng đó trước────」

Nhảy xuống từ gác mái, Florence đáp nhẹ xuống sàn căn phòng nơi ba gã nam sinh đang tụ tập và cất lời.

「Chào các vị, buổi tối tốt lành... Trông các vị đang có một cuộc trò chuyện rất vui vẻ nhỉ, xin hãy cho phép tôi tham gia cùng được không?」

Nghe Florence nói, cả ba nam sinh đều giật mình kinh ngạc, quay về phía phát ra giọng nói.

Và khi nhìn thấy Florence, Zolma Zoldan liền lên tiếng.

「M-Mặt nạ...? Quan trọng hơn, mày là ai! Mày có biết đây là đâu không hả!?」

「Vâng, tôi biết chứ... À không────nơi này sẽ trở thành nơi như thế nào, có lẽ còn phụ thuộc vào câu trả lời của các vị đây... Dù cho, mọi thứ gần như đã được định đoạt rồi.」

Florence vừa dứt lời, hai nam sinh còn lại cũng lên tiếng.

「Này, mày có hiểu tình hình không đấy?」

「Đúng vậy, mày nghĩ mình có thể thắng được cả ba bọn tao sao?」

「Hôm nay các người đã thất bại trong một trận ba đấu một, vậy mà vẫn chưa rút ra được bài học nào sao?」

「Mày────」

Một trong các nam sinh định gào lên giận dữ với Florence, nhưng Zolma Zoldan đã ngăn lại.

「Khoan đã, cho dù con nhỏ này không thắng nổi ba chúng ta, nhưng nếu nó có thù oán gì, nó đã có thể tập kích và làm chúng ta bị thương... Nhưng nó đã không làm thế, nghĩa là nó đến đây không phải để đánh nhau, đúng không?」

「Vâng, đúng là như vậy... Tôi đến đây không phải để chiến đấu với các vị, tôi chỉ có duy nhất một điều muốn hỏi thôi.」

「Đ-Được rồi, tao sẽ trả lời... Chuyện gì?」

Dù đã nhấn mạnh ưu thế ba chọi một, Zolma Zoldan vẫn đồng ý nói chuyện. Florence thầm chán ngán trước sự nông cạn của hắn, nhưng không để lộ ra mà nói tiếp.

「Vâng, tôi muốn được nghe suy nghĩ của các vị về Lux-sama.」

「Lux...? Thằng nào thế?」

Câu nói đó khiến Florence suýt chút nữa đã rút phăng thanh liễu kiếm bên hông ra, nhưng cô cố gắng kìm nén lại và nói.

「Là Lux Roddel-sama.」

「À, thằng đó hình như tên vậy... Suy nghĩ về thằng nhãi nhà Roddel ấy hả, chỉ cần nói thế thôi là được chứ gì?」

Nghe hỏi, Florence chỉ mỉm cười và gật đầu.

Ngay lập tức, Zolma Zoldan nhăn mặt nói.

「Tao đã nghĩ đất nước này sắp tàn tới nơi rồi khi một thằng đần độn như thế lại thuộc gia tộc Bá tước... Chỉ vì may mắn có kết quả tốt trong kỳ thi, may mắn thắng bọn tao trong trận đấu kiếm gỗ mà đã vênh váo... Với cái trò chơi kiếm gỗ đó thì bọn tao còn chả thèm nghiêm túc. Lần tới, phải dùng kiếm thật mà phanh thây nó ra... Đúng không, tụi mày?」

Zolma Zoldan vừa nói xong, hai tên kia liền hùa theo.

「Đúng thế... Khì khì, hay là phục kích nó ở một con hẻm nào đó thì sao nhỉ?」

「Một thằng ngốc như nó thì ở đâu mà chẳng được.」

Nghe tiếng cười cợt của cả ba, Florence hỏi bằng một giọng lạnh như băng.

「Vậy... tôi có thể hiểu rằng các vị định lấy mạng của Lux-sama, đúng không?」

Nghe vậy, Zolma Zoldan vừa cười vừa trả lời.

「Đúng thế, xử lý một thằng ngu như nó là một chuyện tốt cho đất nước này────」

Ngay khi Zolma Zoldan định nói tiếp, Florence đã di chuyển với một tốc độ mắt thường không thể theo kịp, kề thanh liễu kiếm vào cổ hắn.

「Ực...!」

Nhìn thấy lưỡi kiếm sắc lẻm kề sát cổ mình, Zolma Zoldan tái mặt, nhưng Florence không hề để tâm mà nói tiếp.

「Vì tức giận mà suýt chút nữa ta đã đâm xuyên qua cổ ngươi rồi, nhưng chắc chắn cậu ấy sẽ không mong muốn điều đó... Nếu đã vậy, có lẽ ta nên xử lý theo cách mà cậu ấy sẽ chấp thuận thì hơn.」

Florence lẩm bẩm, rồi tuyên bố với ba gã nam sinh đang khiếp sợ.

「Ngày mai, vô số hành vi gian lận mà các vị đã thực hiện từ trước đến nay sẽ bị phơi bày, các vị không chỉ bị đuổi khỏi trường quý tộc, mà ngay cả địa vị của gia tộc Hầu tước cũng sẽ bị tước bỏ.」

「C-Cái gì...!?」

「Xin hãy dùng cả phần đời còn lại để hối hận vì đã chà đạp lên lòng tốt của Lux-sama đi.」

「Ch-Chờ đã────」

Zolma Zoldan cố ngăn Florence lại khi cô định rời đi, nhưng cô chỉ quay lại, nở một nụ cười lạnh lẽo và nói.

「Hãy cảm ơn vì các vị vẫn còn giữ được mạng sống... Ban nãy, các vị đã hỏi tôi có biết đây là đâu không, đúng chứ? Nơi này giờ đã trở thành nơi tuyên án, nhưng tôi cũng có thể biến nó thành nơi thanh trừng ngay lập tức đấy.」

Cơn thịnh nộ vì Lux bị sỉ nhục khiến Florence hiếm khi tỏa ra một luồng khí lạnh buốt, làm cả ba nam sinh đông cứng tại chỗ, không một ai dám ngăn cản cô khi cô quay lưng bước ra khỏi phòng.

Trên cỗ xe ngựa trở về dinh thự gia tộc Florence, cô tháo chiếc mặt nạ dạ hội ra và thì thầm.

「Không những không thể hiểu được lòng tốt của Lux-sama, mà còn có kẻ dám nhe nanh với cậu ấy...」

Đó là điều mà Florence hoàn toàn không thể lĩnh hội được... Và Lux, ngài ấy lại dành sự dịu dàng cho cả những kẻ như vậy.

Và chính vì sự dịu dàng đó mà ngài ấy phải phiền lòng vì những chuyện không đáng... Chứng kiến điều đó thật sự rất đau lòng────nhưng mà...

「Xin cậu cứ yên tâm... Tôi nhất định sẽ bảo vệ cậu, Lux-sama.」

Florence mạnh mẽ thề như vậy. Về đến dinh thự gia tộc Florence, cô chìm vào giấc ngủ, lòng tràn đầy mong chờ được gặp lại Lux vào ngày mai.

Các bạn muốn biết lý do về việc tại sao Florence lại không muốn xuống tay trong khi cô hoàn toàn có thể thì đọc lại chương 19 nhé.