Tôi bưng chiếc khay đang có ba tách trà nóng trên đó quay trở lại phòng khách nơi Felisiana và Violet đang chờ. Sau đó, tôi đặt từng tách trà xuống bàn một cách cẩn thận.
Violet ngồi phía sau Felisiana, nên tôi có hơi băn khoăn không biết nên đặt tách trà của cô ấy ở đâu. Nhưng trong lúc băn khoăn, tôi được cô ấy bảo cứ đặt lên bàn là được, thế là tôi làm theo rồi ngồi xuống đối diện với Felisiana.
「Trà do Lux-kun pha, tôi thưởng thức ngay được chứ?」
「V-vâng ạ!」
Khi tôi đáp lại như vậy, Felisiana mỉm cười một cái trước khi cầm tách trà lên, thưởng thức hương thơm trước rồi mới nhấp một ngụm.
Lỡ như trà không ngon thì sao đây? Dù Violet đã cho tôi biết rằng Felisiana không phải kiểu người sẽ nói những lời như thế nhưng những suy nghĩ ấy cứ luẩn quẩn trong đầu tôi.
────Felisiana uống một ngụm trà, sau đó đặt tách xuống bàn và mỉm cười nói.
「Ngon lắm, Lux-kun.」
「Hả…! Th-thật không ạ!?」
「Ừm, rất ngon.」
Nhìn biểu cảm của Felisiana, tôi cảm thấy vừa nhẹ nhõm vừa vui mừng cùng lúc.
「Cảm ơn người rất nhiều!」
「Người phải cảm ơn là tôi mới đúng, vì đã được thưởng thức một thứ thật sự ngon thế này… Lux-kun cũng thử đi chứ?」
「Vâng ạ!」
Được khuyến khích uống thử, tôi làm theo lời người và nhấp một ngụm trà do chính tay mình pha… Nó ngon hơn tôi tưởng tượng rất nhiều lần!
Chắc hẳn là vì ngày thường tôi hay đứng nhìn Siana pha trà ngay bên cạnh nên đã học được một chút bí quyết của cô ấy.
Nhưng… cũng chính vì thế mà tôi nghĩ.
「Tự nói thế này thì hơi kỳ lạ, nhưng đúng là trà tôi pha thực sự rất ngon… Tuy nhiên, Siana────hầu gái của tôi, pha trà còn ngon hơn gấp nhiều lần… Chỉ tiếc là Siana không có mặt ở đây, nếu không tôi đã có thể mời Felisiana-sama thưởng thức một tách trà ngon hơn thế này nhiều.」
Nghe tôi nói vậy, Felisiana lắc đầu và đáp.
「Không phải đâu, trà Lux-kun pha cũng rất ngon mà.」
────Nghe thế, tôi vô thức nghiêng người về phía trước, đưa mặt lại gần Felisiana và nói.
「Không đâu ạ! Trà Siana pha thật sự là ngon nhất trên đời này luôn!」
「L-Lux-kun… m-mặt cậu gần quá────」
「Nếu người đã thấy trà tôi pha mà ngon, thì tôi chắc chắn rằng nếu người thử trà Siana pha, người sẽ còn thấy ngon hơn gấp bội!」
「V-vậy sao… có lẽ là vậy.」
「Đúng thế ạ! Đúng là như vậy! Hơn nữa, Siana không chỉ giỏi pha trà mà còn làm được đủ thứ chuyện khác, lại còn tốt bụng và dễ thương nữa!」
Sau khi tuôn một tràng những điều tôi muốn nói về Siana, tôi bất chợt nhìn lại gương mặt Felisiana, không hiểu sao má cô ấy đỏ ửng cả lên, trông có vẻ hơi ngại ngùng.
「Felisiana-sama…? Người làm sao vậy ạ?」
「K-không có gì đâu.」
Sau khi Felisiana nói vậy, đến lượt Violet ở phía sau lên tiếng.
「Tiểu thư đang ngại ngùng vì mặt của Roddel-sama tiến gần quá đó ạ!」
「Hả…?」
「V-Violet…!?」
Trong lúc tôi còn đang bối rối, hai người họ dường như đang thì thầm với nhau bằng giọng nhỏ đến mức tôi không nghe được.
「Cô nói cái gì thế hả…!?」
「Đôi khi để lộ điểm yếu lại giúp khoảng cách được rút ngắn, làm những việc cần thiết vì mục tiêu của tiểu thư chính là nhiệm vụ của tôi.」
「Dù có là vậy thì────」
Trong lúc đó, tôi nhận ra mình đã vô tình nghiêng người quá gần mặt Felisiana, liền vội vàng lùi lại và nói.
「X-xin lỗi Felisiana-sama! Tôi hơi mất kiểm soát hành vi của bản thân, lại còn nói mấy chuyện không đâu nữa…」
Khi tôi cúi đầu xin lỗi như thế, Felisiana nói với tôi.
「K-không sao, tôi hiểu mà, tôi không sao đâu. Cậu ngẩng đầu lên đi, thật sự tôi không để ý đâu.」
Nghe vậy, tôi ngẩng mặt lên và đối diện với Felisiana.
「Đ-Đung là như vậy… Felisiana-sama làm sao có thể bị dao động bởi một người như tôi được chứ.」
「K-không hẳn là như thế, nhưng dù sao thì cậu không cần bận tâm────」
「Tiểu thư? Tai người đang ửng đỏ lên đấy ạ.」
「C-cô────」
Bị chỉ ra như vậy, Felisiana ngập ngừng một chút, nhìn thẳng vào mắt Violet rồi nói.
「…Tôi cũng là một người con gái, bị một chàng trai tiến gần đến mức ấy thì ít nhiều cũng sẽ ngại ngùng thôi.」
Tôi hơi bất ngờ trước lời nói của Felisiana.
Hình ảnh của Felisiana trong tôi luôn là một người không bao giờ dao động trước bất kỳ điều gì, nhưng hóa ra người cũng có những cảm xúc tương tự chúng tôi.
Không hiểu sao, tôi cảm thấy Felisiana trở nên gần gũi hơn────không, không được!
「Thật sự xin lỗi người, Felisiana-sama!」
Tôi lại cúi đầu xin lỗi lần nữa, thì Felisiana nói.
「A, không cần xin lỗi đâu! Là tôi tự mình ngại ngùng thôi mà.」
「V-vâng ạ…!」
Khi tôi ngẩng đầu lên sau khi nghe lời ấy────và lần này, gương mặt của Felisiana lại ở rất gần tôi.
Gần hơn cả lúc tôi nghiêng người lúc nãy… Chỉ cần cử động mặt về phía trước một chút thôi, môi chúng tôi hoàn toàn có thể chạm vào nhau.
「…Lux-kun thì sao? Nếu chúng ta ở khoảng cách này, cậu cảm thấy thế nào?」
Đôi mắt xanh biếc như ngọc quý, hàng mi dài, làn da trắng mịn với gương mặt thanh tú, đôi môi bóng mượt────càng nhìn gương mặt xinh đẹp của Felisiana-sama, tôi càng cảm thấy mặt mình nóng bừng lên, vội vàng lùi ra xa và cúi đầu nói.
「Đ-đẹp… tôi nghĩ khuôn mặt người... rất đẹp ạ.」
「H-hả…! Ừm …V-vậy sao.」
Sau đó, một khoảng im lặng ngắn trôi qua, cả hai chúng tôi bắt đầu nói chuyện với giọng điệu có phần gượng gạo, nhưng chẳng mấy chốc đã trở lại bình thường, vừa trò chuyện vừa thưởng thức trà cùng nhau.
◇Góc nhìn của Violet◇ Góc nhìn của cẩu độc thân ăn cơm chó
「Đ-đẹp… tôi nghĩ khuôn mặt người... rất đẹp ạ.」
「H-hả…! Ừm …V-vậy sao.」
Nhìn hai người đang đỏ mặt nói chuyện với nhau, Violet chỉ lẩm bẩm một câu duy nhất trong lòng.
────(Hai người này, hay là kết hôn luôn đi cho rồi?)
Sau khi đọc xong 24, 25 mình mới hiểu lợi thế mà Siana nhắc tới trong chương 23 là gì. Khi Florence gặp Lux, hầu gái Siana ra sức cản trở. Nhưng Felisiana gặp Lux, lại có hầu gái đẩy thuyền. Rõ ràng đây chính là lợi thế