Cô hầu gái đầy chiếm hữu mà tôi thuê hóa ra lại là một nàng công chúa

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

(Đang ra)

Cô bạn gái thích kiểm soát (quái vật) cứ bám theo tôi mãi

まんぷく犬

"Chúng ta sẽ mãi mãi bên nhau nhé, Ryuu-kun…"

20 45

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

(Đang ra)

Độ Ẩm Của Amemori Junna Rất Cao

Mizuki Mizushiro

Junna, người chỉ xuất hiện trong những ngày mưa ướt át, luôn giữ vẻ mặt lạnh lùng vô cảm, nhưng rồi lại bất ngờ quấn quýt không rời, không có cảm giác gì về khoảng cách. Thế rồi một ngày nắng, Shigure

38 313

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

(Đang ra)

The Gimmick-Obsessed Saintess Wants to Suffer

그림

Thật kỳ diệu, phải không?

62 1098

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

(Đang ra)

Tháng Tư là lời nói dối của em: Khúc luyện ngón sáu người

Tokiumi Yui

Cuốn tiểu thuyết khép lại hành trình của loạt truyện Your Lie In April cho ta kinh qua góc nhìn của năm nhân vật, Kaori, Tsubaki, Takeshi, Emi và Wataru về Kousei, mang đến cho ta nhiều mẩu chuyện mới

2 9

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

(Đang ra)

Zettai ni Hatarakitakunai Dungeon Master ga Damin wo Musaboru made

Spanner Onikage

Keima có thể vượt qua tình huống "ngàn cân treo sợi tóc" này không và đạt được cuộc sống lười biếng không cần làm gì của anh ấy.

434 50218

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

(Đang ra)

S-Kyuu Boukensha ga Ayumu Michi: Tsuihou Sareta Shounen wa Shin no Nouryoku 'Buki Master' de Sekai Saikyou ni Itaru

さとう

Đây là câu chuyện về hai người bạn thuở nhỏ, từng đi chung một con đường, nay rẽ sang hai hướng khác nhau—và có lẽ, một ngày nào đó, hai con đường ấy sẽ lại giao nhau một lần nữa.

21 323

Web Novel (1 - 50) - Chương 27: Vắng nhà

◇Góc nhìn của Lux

Hôm nay, khi buổi giao lưu cùng Hoàng tộc chỉ còn ba ngày nữa là diễn ra, trong lúc tôi đang chuẩn bị đến trường vào buổi sáng, Siana tiến đến với vẻ mặt có phần áy náy.

「Chủ nhân… ngài có thể dành cho em chút thời gian được không ạ?」

「Ừm, có chuyện gì thế?」

「Hôm nay, khi chủ nhân từ trường quý tộc trở về dinh thự vào khoảng chiều tối, em có chút việc riêng nên sẽ không có ở nhà, vì vậy em không thể ra đón ngài được… Em muốn xin lỗi trước về chuyện này… Thật sự xin lỗi ngài ạ.」

Thì ra đó là lý do cô ấy làm bộ mặt áy náy… Tôi lúc nào cũng nghĩ Siana là một người cực kỳ nghiêm túc trong công việc.

Nhìn gương mặt đầy hối lỗi của Siana, tôi lên tiếng:

「Siana lúc nào cũng tiễn tôi đi vào buổi sáng, đón tôi về vào buổi chiều, rồi còn pha trà, dọn phòng và giúp đỡ tôi đủ thứ chuyện khác nữa. Chỉ vắng nhà một ngày mà thôi, cô không cần phải quá lo lắng đâu.」

「Em biết chủ nhân không phải là người để tâm đến chuyện này, nhưng việc không thể đón chủ nhân về khiến em cảm thấy rất có lỗi…」

Có lỗi… à──── nếu đã vậy thì.

「Vậy thì, tối nay chúng ta hãy dành thời gian trò chuyện với nhau thật lâu nhé.」

「Trò chuyện thật lâu… ý ngài là sao ạ?」

「Ừm, từ khi bắt đầu đi học ở trường đến nay, tôi bận rộn đủ thứ nên chẳng có thời gian trò chuyện nhiều với Siana. Nếu cô cảm thấy có lỗi vì không thể đón tôi, thì thay vào đó, tối nay hãy bầu bạn với tôi, chúng ta cùng trò chuyện thật nhiều nhé.」

「Hhh…! …Cảm ơn chủ nhân rất nhiều ạ.」

「Tôi chỉ muốn trò chuyện thật lâu với Siana thôi, có gì đâu mà phải cảm ơn chứ.」

Tôi chẳng nói dối gì cả, mong muốn được trò chuyện với Siana là thật lòng──── nhưng, nếu tôi đưa ra yêu cầu này dưới dạng một lời đề nghị, để Siana bầu bạn với tôi vào buổi tối, thì cảm giác có lỗi của cô ấy có thể thay thế bằng việc trò chuyện cùng tôi.

Đây là một chuyện tốt cho cả tôi và Siana.

Sau đó, tôi hoàn tất việc chuẩn bị để đến trường, rồi như thường lệ, tôi tiến ra trước cỗ xe ngựa để lên đường.

Và Siana cũng đến tiễn tôi như mọi ngày.

「Xin lỗi chủ nhân… em có thể hỏi thêm một chuyện nữa được không ạ?」

「Chuyện gì thế?」

「Vì chiều tối nay em không có ở dinh thự, nếu chủ nhân gặp phải nguy hiểm gì, em sẽ khó mà bảo vệ được ngài… Vì vậy, xin chủ nhân hãy cẩn thận, đừng mời những người chưa đáng tin cậy, đặc biệt là phụ nữ vào dinh thự nhé.」

「Lần trước với Felisiana-sama là ngoại lệ thôi, tôi nghĩ mình sẽ không tự ý mời ai vào dinh thự đâu, tôi sẽ ghi nhớ điều này.」

「Cảm ơn chủ nhân ạ.」

Rồi khi tôi bước lên xe ngựa, Siana cúi đầu về phía tôi và nói:

「Chủ nhân đi thong thả ạ.」

「Ừm, tôi đi đây.」

Sau khi kết thúc khoảng thời gian buổi sáng với Siana, tôi ngồi lên xe ngựa và thẳng tiến đến trường.

◇Góc nhìn của Siana

「Đúng là Lux-kun, cậu ấy quả là có khí chất của một vị vua.」

「────Đúng vậy ạ.」

Violet, người không xuất hiện khi Lux còn ở đây, bây giờ hiện ra bên cạnh Siana với chiếc áo choàng đen quen thuộc.

「Roddel-sama đã khéo léo hóa giải cảm giác áy náy của tiểu thư bằng cách đề nghị tiểu thư bầu bạn cùng ngài ấy vào buổi tối một cách vô cùng tự nhiên.」

「Đó là điều mà chỉ Lux-kun mới làm được thôi, chính sự dịu dàng của cậu ấy đã khiến mọi chuyện trở nên khả thi.」

Nghĩ đến sự dịu dàng của Lux, Siana không khỏi đỏ mặt.

「Có vẻ tiểu thư ngày càng say đắm Roddel-sama hơn rồi nhỉ.」

「Tôi đã nghĩ mình không thể yêu cậu ấy hơn được nữa, vậy mà mỗi ngày trôi qua, cảm xúc ấy cứ lớn dần, vượt qua mọi giới hạn…」

Siana nói với giọng ngọt ngào, nhưng ngay giây tiếp theo, cô lấy lại vẻ điềm tĩnh và lên tiếng:

「Nhưng không biết Lux-kun có ổn không nữa.」

「Ý tiểu thư là gì ạ?」

「Hôm nay tôi phải tạm thời về hoàng cung vì chuyện liên quan đến buổi giao lưu, tôi chỉ có thể gặp phụ hoàng vào buổi chiều tối... Thêm nữa, cô cũng phải trở về cùng tôi… tức là không có người nào bảo vệ Lux-kun.」

「Gia tộc bá tước Roddel cũng có vệ sĩ, chúng ta chỉ vắng mặt vài giờ mà thôi, tiểu thư không cần lo lắng quá đâu ạ.」

「Biết đâu trong lúc tôi không có mặt, Lux-kun lại dẫn đứa con gái nào đó về phòng thì sao──── không, không đời nào Lux-kun làm chuyện đó!」

Siana tự nhận ra mình có thói quen suy nghĩ quá nhiều khi liên quan đến Lux, nên cô lắc đầu để gạt bỏ những ý nghĩ không cần thiết rồi tiếp tục quay lại với công việc của một hầu gái.

◇Góc nhìn của Lux

Sau khi kết thúc toàn bộ bài giảng hôm nay tại trường, tôi vừa đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi thì ngay lập tức, Florence, người đang ngồi bàn bên cạnh bắt chuyện với tôi.

「Lux-sama, cậu có thể dành cho tôi chút thời gian được không?」

「Vâng, có chuyện gì vậy?」

Khi tôi ngồi lại để nói chuyện với Florence, cô ấy vẫn đang ngồi ở chỗ của mình. Tôi trông thấy đôi má cô ấy ửng hồng, và với giọng điệu hơi ngượng ngùng hiếm thấy, cô ấy bắt đầu nói:

「Là một tiểu thư của gia tộc Công tước, tôi biết rằng việc hỏi một người đàn ông chuyện như thế này là không đúng mực, và chính bản thân tôi cũng là lần đầu tiên trải qua cảm xúc này nên không biết phải xử lý thế nào──── nhưng hôm nay, liệu tôi có thể được Lux-sama mời đến dinh thự của cậu không?」