Để luyện kiếm cùng Violet, chúng tôi rời phòng khách và đi ra khu vườn của dinh thự Roddel. Mỗi người chúng tôi đều cầm sẵn một thanh kiếm gỗ.
Lúc còn ở trong phòng, Violet mặc bộ đồng phục hầu gái màu đen, nhưng cô ấy nói rằng khi vận động, mặc chiếc áo choàng đen có mũ trùm sẽ tiện hơn. Giờ đây, cô ấy đang mặc bộ trang phục đó và kéo chiếc mũ trùm che kín mặt.
Violet trong bộ đồng phục hầu gái toát lên một vẻ dịu dàng, nhưng khi đối diện với cô ấy trong chiếc áo choàng đen này, chỉ riêng khí chất tỏa ra cũng đủ để tôi cảm nhận được phần nào sự khắc nghiệt của cuộc đời mà cô ấy đã trải qua.
Khi tôi đang cảm thấy hơi căng thẳng vì điều đó, Violet lên tiếng.
「Thưa Roddel-sama... trước hết, tôi cho rằng nếu được trực tiếp đỡ kiếm của ngài, tôi sẽ có thể chỉ dạy được nhiều điều hơn. Vậy nên, ngài có thể dùng kiếm gỗ tấn công tôi được không ạ?」
「V-Vâng, tôi hiểu rồi!」
Tôi gật đầu, làm theo lời cô ấy và thủ thế với thanh kiếm gỗ. Violet không hề vào thế thủ, chỉ dùng cử chỉ ra hiệu rằng tôi có thể bắt đầu bất cứ lúc nào.
「Vậy thì, tôi tấn công đây!」
Tôi hét lên, lao tới thu hẹp khoảng cách và vung kiếm.
「...!」
Thế nhưng, Violet chỉ đứng yên tại chỗ, nhẹ nhàng dùng kiếm gỗ gạt phăng đòn tấn công của tôi. Kết quả là, người tấn công là tôi lại bị mất thăng bằng theo hướng gạt của cô ấy.
Tôi tiếp tục tấn công. Ban đầu, Violet không để lộ một sơ hở nào, nhưng sau một hồi, cuối cùng cô ấy cũng cho thấy một kẽ hở.
(Chính là lúc này...!)
Tôi hừng hực khí thế, nhắm vào sơ hở đó và định đánh bật thanh kiếm gỗ trên tay cô ấy, nhưng...
「Ể...?」
Violet xoay tròn cả người, lùi về sau để né đòn.
Sau khi đáp đất một cách hoàn hảo, cô ấy bình tĩnh nói.
「Khi đỡ kiếm của ngài thế này, tôi đã hiểu rõ thói quen và điểm yếu trong kiếm thuật của Roddel-sama... Vì vậy, tôi muốn chỉ dạy ngài một điều ngay bây giờ.」
「Hự! X-Xin hãy chỉ giáo!」
Ngay khi tôi đang tự hỏi cô ấy sẽ dạy điều gì, bóng dáng Violet-san đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt. Ngay sau đó, tôi cảm thấy một thanh kiếm gỗ đã kề sát vào cổ mình.
「Ể!?」
Tôi giật mình, vô thức lùi lại và va phải thứ gì đó ở phía sau... rồi giọng nói của Violet-san vang lên ngay bên tai.
「Khi đối thủ lộ ra sơ hở như vừa rồi, thay vì tấn công trực diện, ngài nên di chuyển để chiếm lấy phía sau lưng của họ như thế này.」
Nghe vậy, tôi quay đầu lại...
「V-Violet-san!?」
Cô ấy đang đứng ngay đó.
「C-Cô... từ khi nào...?」
「Đây là chuyên môn của tôi, nên ngài không làm được ngay cũng không sao. Nhưng việc luôn có ý thức chiếm lấy sau lưng đối thủ sẽ không bao giờ là thừa.」
「V-Vâng, tôi hiểu rồi!」
Tôi gật đầu, và Violet hạ thanh kiếm gỗ khỏi cổ tôi. Ngay sau đó, cô ấy đặt tay lên vai tôi và nói.
「...Ngoài ra, Roddel-sama, ngài đang dồn quá nhiều lực thừa vào vai, khiến cho mỗi động tác không thể phát huy được tốc độ vốn có. Ngài nên cải thiện điểm này.」
「R-Ra vậy! Thật bổ ích!」
Bị Violet chạm vào vai, ý thức của tôi suýt nữa thì bị cuốn đi, nhưng vì cô ấy đang nói những điều rất quan trọng nên tôi đã cố gắng giữ tập trung để lắng nghe một cách nghiêm túc.
◇Góc nhìn của Violet◇
「Tiếp theo, về kiếm kỹ...」
Violet vừa nghiêm túc đưa ra lời khuyên về kiếm thuật cho Lux, vừa nghĩ đến một chuyện khác.
(Dù không phải là tiểu thư, nhưng việc được chạm vào cơ thể của Roddel-sama thật sự khiến lồng ngực mình cảm thấy ấm áp... Mà không biết tiểu thư và Florence-sama đã dùng cách nào để khiến Roddel-sama ý thức được họ là phụ nữ nhỉ...)
Nghĩ vậy, Violet chạm vào tay Lux và nói.
「Trong lúc giao kiếm, việc dồn lực vào tay nhưng vẫn giữ được sự linh hoạt của cổ tay là rất quan trọng.」
Lux gật đầu một cách nghiêm túc.
(Nội dung mình nói quả thực rất nghiêm túc, mình rất vui khi Roddel-sama lắng nghe chăm chú...)
Nhưng việc cô chạm vào vai và tay mà Lux hoàn toàn không có phản ứng gì khiến cho Violet, người đang có tình cảm với cậu, cảm thấy trong lòng có chút phức tạp.
(Chẳng lẽ trong tình huống này, việc tạo ra bầu không khí đó là quá khó sao... Hay đơn giản là do... ngài ấy không thấy mình có chút sức hấp dẫn nào... Nhưng mà, tiểu thư đã từng nói về mình...)
Dù trong đầu quay cuồng với đủ loại suy nghĩ, Violet vẫn tiếp tục nghiêm túc dạy kiếm cho Lux, đỡ đòn của cậu, và lặp lại quá trình chỉ dạy.
「Hộc, hộc...」
「Ngài có vẻ mệt rồi, Roddel-sama.」
「X-Xin lỗi... tôi hơi mệt một chút...」
「Vung kiếm suốt một khoảng thời gian như vậy thì mệt cũng là điều dễ hiểu.」
Lúc này, một ý tưởng chợt lóe lên trong đầu Violet.
Nếu thực hiện kế hoạch này, có lẽ cô cũng có thể khiến Roddel-sama ý thức được mình là một người phụ nữ, giống như Siana.
Nhưng, sức chịu đựng của Violet với những chuyện như thế này không thể nào so sánh được với Siana. Cô không chắc rằng sau khi thực hiện điều mình đang phân vân, không chỉ Roddel-sama mà ngay cả bản thân cô có giữ được bình tĩnh hay không.
(Nhưng, nếu có dù chỉ một chút cơ hội để ngài ấy ý thức được mình là một người phụ nữ...)
Sau khi hạ quyết tâm, Violet đưa ra một lời đề nghị với Lux.
「Roddel-sama, toàn thân ngài chắc đã mệt mỏi rồi. Nếu ngài không phiền, chúng ta cùng đi tắm được không ạ?」