Cô gái đã từng phản bội tôi là nữ thần của trường

Chương kế tiếp:

Truyện tương tự

Solo Leveling: Ragnarok

(Đang ra)

Solo Leveling: Ragnarok

Daul

Sự tồn tại của Trái Đất một lần nữa bị đe dọa, khi ‘Itarim’ – các Ngoại Thần, tìm cách thế chỗ mà Đấng Tối Cao để lại. Sung Jinwoo không còn lựa chọn nào khác ngoài việc gửi Beru, vua kiến bóng tối, đ

23 76

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

(Đang ra)

The Death Mage Who Doesn't Want a Fourth Time

Densuke

Hiroto được tái sinh là một dhampir, chủng tộc mang hai dòng máu vampire và dark elf. Không muốn phải chết theo ý vị thần, câu quyết tâm sống sót ở kiếp này với ma pháp Tử vong và bể mana khổng lồ cậu

224 5523

KẺ VÔ HẠN VÀ KẺ THẦN THÁNH

(Đang ra)

KẺ VÔ HẠN VÀ KẺ THẦN THÁNH

ROBERT RATH

Không có hòa bình giữa các vì sao, vì trong bóng tối nghiệt ngã của tương lai xa, chỉ có chiến tranh.

22 172

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

(Đang ra)

Cuộc Sống Mới Trong Bóng Tối Của Trị Liệu Sư Tài Ba.

Hishikawa Sakaku

Tuy nhiên, kể cả khi cậu được yêu cầu trở lại ngay lúc này, cậu đã tính phí chữa trị cao hơn đối với những người mà cậu không ưa… Mấy người có trả nổi viện phí không?

11 112

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

(Đang ra)

Dokuzetsu Shoujo no Tame ni Kitaku-bu Yamemashita

aterui mizuno

Cuộc sống học đường đầy hỗn loạn của hai con người ấy bắt đầu, với đủ thứ trò đùa và cả những lời lăng mạ cay nghiệt. Thế nhưng, cậu vẫn chưa hề biết đến bí mật mà cô ấy đang che giấu…

22 174

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

(Đang ra)

Yahari Ore no Seishun Love Comedy wa Machigatteiru another

Wataru Watari

Cả 2 ngoặc tay hứa 1 cách bẽn lẽn, rồi cái ngoặc tay đó dần trở thành cái nắm tay. Câu chuyện khép lại.

20 108

WN - Chương 04: Nàng Lọ Lem của sự phản bội

Trans: Kdun

Chúc mọi người ngày mới vv ^^

-------------------------------------------------------------------------------------------------

(Góc nhìn của Emi)

Tôi vẫn còn nhớ tới hơi ấm nằm trong bàn tay mà tôi nắm lấy vào ngày hôm ấy.

Cậu ấy thật mạnh mẽ và ấm áp, và tôi cảm thấy một sự đáng tin mà tôi mà tôi chưa từng cảm thấy ở bất kỳ ai ngoài gia đình mình.

Cậu ấy đã kéo tôi ra khỏi những chuỗi ngày đau khổ đó. Dù rằng đã lớn hơn, nhưng câu nói “bạch mã hoàng tử” vẫn còn ở trong tâm trí tôi vào lúc đó.

Nhưng vị hoàng tử đó lại nhận sự trừng phạt.

Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng sự trả thù đó là do “lỗi của tôi”.

Cậu ấy bị bắt nạt không phải là do lỗi của tôi.

Đó là lỗi của đám bắt nạt.

Tôi vẫn giữ quan điểm đó cho tới ngày hôm nay. Đó là chuyện hiển nhiên.

Tôi cũng là “một nạn nhân” kia mà.

Nhưng tôi sẽ không bao giờ có thể trở thành lọ lem.

Bởi vì, lọ lem sẽ không phản bội hoàng tử của mình.

Tôi đã phản bội cậu ấy, tôi là một trong những kẻ đã dày vò cậu ấy, và tôi đã phản bội cậu ấy.

Tôi có lí do cho việc đó, vì tôi đã bị đe doạ.

Bọn chúng nói là nếu như tôi bắt nạt cậu ấy, thì bọn chúng sẽ không bắt nạt tôi nữa. Nếu như tôi chống lại chúng-----vậy thì.

Nhưng đó chỉ là cái cớ. Sự thật là tôi đã phản bội cậu ấy thì vẫn còn đó.

Không lâu sau đó, vị hoàng tử đã chuyển tới trường khác. Cậu ấy vẫn mang theo tội lỗi mà tôi đã đặt lên vai cậu ấy.

“Đ-đừng có động vào tôi!!”

Tôi có lẽ sẽ không bao giờ quên bàn tay đã chối bỏ tôi ngày hôm ấy.

Trước một sự chối bỏ rõ ràng như vậy, tôi chẳng thể làm được gì.

Chỉ khi đó tôi mới nhận ra là cậu ấy cũng học cùng trường với tôi.

Cậu ấy đã nuôi tóc dài và đeo khẩu trang, nhưng tôi đã có thể nhận ra cậu ấy với một ánh nhìn. Tôi biết chắc mà.

Tôi tự hỏi là cậu ấy đã biết từ khi nào. Có thể là cậu ấy đã biết kể từ khi tôi chuyển đến đây rồi.

Một tháng. Tôi cảm thấy thật hổ thẹn khi đã sống một cách ung dung như vậy.

Từ phản ứng của cậu ấy, thì tôi có lẽ đang bị né tránh. Không, cậu ấy đang né tránh tôi.

Tôi chỉ làm ngơ vì lòng tốt của cậu ấy mà thôi.

“Sao mà mình đổ lỗi cho cậu ấy được đây?”

Hiển nhiên rồi, đối với cậu ấy, thì tôi sẽ là đối tượng để cậu ấy hận thù.

Cậu ấy phải chịu đựng sự bắt nạt lâu hơn tôi rất nhiều.

Tôi đã bị bắt nạt và đã được giải cứu không lâu sau đó. Vậy nên sự dày vò đối với tôi không quá dai dẳng.

Nhưng chẳng có một ai cứu cậu ấy cả. Tôi, người đáng nhẽ ra nên làm nhiều nhất, lại phản bội cậu ấy.

Và rồi tôi nhận ra là cậu ấy lại bị gán tội là người bắt nạt tôi.

Tôi không hề nói thế. Những người xung quanh tôi đã đinh ninh là như vậy.

Những gì mà tôi cần nói chỉ là, “Không phải”. Và rồi mọi chuyện sẽ được sáng tỏ và cậu ấy sẽ được minh oan.

Tôi phải làm vậy, kể cả khi cậu ấy không tha thứ cho tôi.

Nhưng tôi đã không thể. Tôi đã không thể nói được gì.

Tôi đã im lặng chấp thuận, và mọi người cứ vậy mà biến cậu ấy thành kẻ xấu.

“Mình…không còn cách nào khác.”

Phải, tôi đã lại biện minh cho bản thân, tôi biết mình là tệ nhất.

Tôi đã rất sợ. Tôi sợ chúng sẽ bắt nạt tôi một lần nữa.

Tôi chỉ bị bắt nạt trong một khoảng thời gian ngắn, những những chuỗi ngày đó là quãng thời gian mà tôi không bao giờ muốn quay trở lại.

Tôi chưa bao giờ nói cho ai biết về tội lỗi của chúng. Sẽ không ai chấp nhận tôi hết.

Tôi sợ rằng nếu mình làm vậy, thì tôi sẽ lại quay về những chuỗi ngày đó một lần nữa. Chuyện đó sẽ khiến cho tôi trông giống như một đứa chết nhát.

Tôi biết. Tôi chỉ đang viện cớ mà thôi.

Tôi đã giữ cho bản thân không cảm thấy tồi tệ bằng cách khẳng định rằng mình chỉ là “nạn nhân” theo cách này.

Cậu ấy cũng có vẻ như là muốn giả vờ rằng sự cố đó chưa bao giờ xảy ra. Tôi chắc chắn rằng đó là lí do cậu ấy không đổ lỗi cho tôi.

Nếu là vậy, thì cũng được mà nhỉ? Sau tất cả, thì tôi là "nạn nhân" cơ mà.

Tôi tự huyễn với bản thân như vậy, hiểu rõ hơn bất kỳ ai rằng là một thứ lô gíc như vậy sẽ không bao giờ thuyết phục.

-------------------------------------------------------------------------------------------------

Tham gia Hako Discord tại

Ủng hộ bản dịch tại