Trên bìa sách có mấy chữ lớn đập vào mắt nàng – "Long, Huyết và Lời Nguyền".
Xia Yi cầm lên xem xét cẩn thận.
Cuốn sách này do chính Long tộc biên soạn, nội dung chủ yếu là nghiên cứu về các loại lời nguyền của Long tộc.
Nàng không vội mở ra đọc ngay, nàng ôm quyển sách chạy về vị trí cũ trên giá sách. Làm vậy thì cho dù Cót Két có nhìn thấy, cũng sẽ hiểu nhầm rằng nàng chỉ đọc tiểu thuyết suốt buổi chiều ở khu sách Nhân tộc.
Dù sao, nếu nàng trực tiếp mượn cuốn sách này về, thì động cơ sẽ quá lộ liễu. Tốt nhất là nên phân tích nội dung quan trọng rồi ghi nhớ lại trước.
Đến lúc đó dù Ngân Long Nữ Vương có cố hỏi Cót Két về hành tung của nàng, thì cuối cùng bà ấy cũng chỉ nhận được thông tin sai lệch, qua đó che giấu được mục tiêu thực sự của nàng.
Quả thực quá hoàn hảo, không hổ danh là mình mà!
Càng nghĩ Xia Yi cảm thấy mọi việc đều nằm trong tầm kiểm soát của mình, như thể nàng đã đạt đến một cảnh giới khác vậy.
Sau khi chuẩn bị tâm lý xong, tiểu công chúa mở cuốn sách "Long, Huyết và Lời Nguyền" ra.
Bên trong mô tả chi tiết về lời nguyền của huyết mạch Long tộc.
"Nó là... như vậy sao?" Xia Yi nhíu mày.
Sự hùng mạnh của huyết mạch Long tộc không thể nghi ngờ, Họ là Thượng Vị Chủng mạnh nhất. Những ngoại tộc vì thèm muốn sức mạnh đến từ huyết mạch của Long tộc, đã dùng không ít thủ đoạn với Long tộc, nhằm để chiếm lấy nguồn sức mạnh này, cố gắng sinh ra những cá thể mang trong mình huyết mạch Long tộc.
Nhưng kết cục là hoàn toàn thất bại.
Huyết mạch Long tộc có tính xâm thực cực kỳ cao, nó có thể ăn mòn và cưỡng ép cải tạo cơ thể, biến nó thành một cơ thể phù hợp để chứa đựng huyết mạch Long tộc.
Thể chất của các ngoại tộc bình thường không đủ mạnh để chịu đựng huyết mạch Long tộc, nên kết cục thường là cái chết.
Còn lời nguyền của Long tộc, chính là việc Long tộc khuếch đại những cảm xúc mãnh liệt của bản thân như phẫn nộ, tuyệt vọng, căm hận... để kích hoạt tối đa khả năng xâm thực trong huyết mạch, rồi thông qua đó giáng xuống lời nguyền.
"Nói cách khác, tên Long tộc hộ vệ mà mình đánh bại lúc đó đã dùng cách này để giáng lời nguyền Long tộc lên người mình."
Mặc dù lúc đó vì đau đớn, ký ức của Xia Yi có chút mơ hồ, nhưng theo nàng nhớ thì tóc nàng lúc đó dường như đã dài ra.
Theo lẽ thường, đáng lẽ nàng đã chết vì lời nguyền của Long tộc từ lâu rồi, thể chất của Nhân tộc không đủ để chịu đựng sức mạnh đến từ huyết mạch Long tộc. Thế nhưng, nàng vẫn sống sót. Là do ý chí của nàng kiên định hơn người thường sao? Hay là nàng có khả năng kháng lời nguyền?
Điểm này, quả đúng là một bí ẩn. Xia Yi thực sự không thể xác định được.
"Thảo nào Ngân Long Nữ Vương lại nói một câu “ thú vị “. Nàng quả thực là một trường hợp vô cùng đặc biệt, Nên Xia Lulu mới giáng xuống nàng lời nguyền của Long Vương, một lời nguyền còn mạnh hơn bình thường, để xem thử nàng có thể sống sót không, và rồi…"
Nàng thực sự đã sống sót! Tạm thời mất đi ký ức, tái sinh thành Long tộc. Điều này lại rất phù hợp với các mô tả về lời nguyền trong "Long, Huyết và Lời Nguyền": cơ thể ban đầu bị cải tạo, biến thành một thân xác có thể chứa huyết mạch Long tộc, và thế là nàng tái sinh thành Long tộc.
"Nhưng tại sao lại là Long tộc loli chứ! Monet cũng đâu có biến thành loli đâu, hắn vẫn là nam giới, chẳng qua là từ đàn ông biến thành rồng đực thôi... Ấy vậy mà sao chỉ có ta là phải biến thành tiểu mẫu long chứ?!”
Xia Yi vô cùng bất mãn lẩm bẩm. Chắc không có ai biến thành Long tộc loli mà còn vui vẻ đâu nhỉ? Nhưng dù gì thì nàng cuối cùng cũng đã hiểu lý do biến hóa của bản thân.
Lần này Xia Yi đang gặp một vấn đề cực lớn. Nếu huyết mạch Long tộc không ngừng cải tạo cơ thể, vậy thì dù cho có quay trở lại thành người, thì nàng vẫn phải tìm cách ngăn chặn sự xâm thực của lời nguyền… Liệu có cách nào để làm được điều đó không?
Ban đầu Monet từ Nhân tộc chuyển hóa thành Long tộc, cuối cùng lại biến về thành người, điều đó có nghĩa là hắn nhất định đã tìm ra phương pháp kiềm chế lời nguyền.
Đây chính là điều mà Xia Yi cần phải làm rõ, nhất định phải tìm ra manh mối này.
"Để ta xem, có manh mối nào Monet để lại không..."
Xia Yi cẩn thận lật xem, từ trang đầu tiên đến trang cuối cùng. Trong lúc đó, nàng phát hiện trên vài trang sách có những ký hiệu do pháp thuật để lại.
Điều kỳ lạ là, những ký hiệu này hoàn toàn vô nghĩa, bất kể dùng ngôn ngữ Nhân tộc hay Long tộc đều không thể giải mã, như thể đây là nét vẽ nguệch ngoạc của một đứa trẻ con vậy.
"Đây chắc chắn không phải vẽ bậy. Ký hiệu được làm rất tinh xảo, dù qua mấy vạn năm cũng không thay đổi. Chắc chắn là có chủ ý, là bí mật do Monet để lại, mình phải suy nghĩ thêm mới được."
Xia Yi mân mê các ký hiệu, đôi mắt ánh bạc chăm chú nhìn cuốn sách trong tay, đột nhiên một ý tưởng llóe lên.
Nàng nhanh chóng lật các trang sách. Khi các trang sách lướt qua với tốc độ cao, vị trí của những ký hiệu này dường như đang kết hợp lại rõ ràng là một pháp trận đơn giản.
Xia Yi vội vàng vẽ pháp trận lên cuốn sách.
"Khai!"
Một luồng sáng yếu ớt lóe lên rồi tắt, như thể chìa khóa mở một chiếc hộp bí mật. Một trang giấy từ trong pháp trận bay ra, rồi pháp trận mờ và dần và biến mất.
Trên đó ghi lại bút tích của Monet, là nội dung tuyệt mật được chính hắn cố ý để lại!
Xia Yi vội vàng nhét tờ giấy vào trong người, nàng cảm thấy như tim mình đang đập thình thịch.
Đoạn sau cũng không có gì nhiều để nói. Sau khi đặt cuốn "Long, Huyết và Lời Nguyền" về lại chỗ cũ, Xia Yi vội vã đến quầy trả lại thẻ thông hành rồi rời khỏi thư viện.
"Tạm biệt nhé, Cót Két!" Xia Yi rơi đi mà không hề ngoảnh đầu lại.
Cót Két đang nằm bò trên quầy lễ tân hét lớn: "Công chúa điện hạ sao người lại đi rồi? Chờ đã, thần còn chưa kịp kể cho ngài nghe mấy chuyện thú vị mà..."
...
Trở lại hoàng cung Long tộc, Xia Yi tránh né ánh mắt của những người khác, quay về phòng mình.
"Sera, hôm nay và ngày mai cho ngươi nghỉ phép đấy!" Xia Yi chỉ vào Sera nói.
"Công chúa điện hạ, người đang nói gì vậy ạ?" Sera nghi hoặc nhìn tiểu công chúa của mình.
"Sera, theo nghĩa đen luôn đó, hôm nay ngươi có thể nghỉ phép mau nghỉ ngơi đi."
"Nghỉ phép ạ?"
Đồng tử của Sera như gặp địa chấn.
"Như ta nói đấy, Sera, hai ngày này ngươi được nghỉ phép, đi nghỉ ngơi cho khỏe đi! Không cần chăm sóc ta nữa!"
"Công chúa điện hạ một mình người thôi thì có ổn không ạ?" Sera khó xử nói: "Nếu không có thần, công chúa điện hạ có thể sẽ chết đói mất..."
"Ngươi nói linh tinh gì thế! Đừng có mà xem ta như trẻ con!"
"Nhưng người đúng là trẻ con mà."
"Ta... ta..."
Xia Yi nghẹn lời.
Tính cả kiếp trước, nàng cũng sắp ba mươi đến nơi rồi hoàn toàn không nhỏ chút nào! Chỉ là, không thể nói thẳng ra được. Dù thế nào đi nữa cũng phải tìm cách cho Sera rời đi chỗ khác mới được.
"Sera, ngươi luôn chăm sóc ta, quanh năm không nghỉ, tận tâm tận tụy, thật sự khiến ta rất cảm động. Nhưng ta nghĩ ngươi cần có kỳ nghỉ để tận hưởng chút thời gian nhàn rỗi. Nghỉ ngơi là quyền lợi của mỗi người, cho dù là hầu gái hoàng tộc cũng không ngoại lệ. Nếu ngươi cứ từ chối mãi, lương tâm ta sẽ rất cắn rứt. Ngươi mà không nghỉ, ta sẽ đi tìm Mẫu Thượng bắt ngươi phải nghỉ ngơi bắt buộc đó."
Xia Yi tung ra một tràng lý lẽ liên hoàn, làm cho Sera đành phải đồng ý.
"...Vâng ạ, nếu đã là mệnh lệnh của công chúa điện hạ, thần sẽ tuân mệnh." Sera gật đầu rồi rời đi.
Sau khi cho Sera rời đi, trong phòng chỉ còn lại một mình Xia Yi.
Nàng lấy tờ giấy kia ra, bắt đầu đọc kỹ.
"Tuyệt, mình được cứu rồi!"
Tiểu công chúa ban đầu kinh ngạc, sau đó vui mừng khôn xiết. Trên đó thật sự có ghi phương pháp biến trở lại như cũ!
sao lại không nhỉ?